Chương 762: Xông vào giết
Nghịch Thương Thiên
04/04/2013
Thần Phúc tửu quán nằm ở ngay trên quảng trường phồn hoa tại trung tâm U Mạc thành. Việc La Ti ngay ở ven đường tiêu diệt mấy người kia có rất nhiều người chứng kiến rõ ràng, nếu tiếp tục lưu lại thì sớm muộn cũng sẽ bị mấy đội Thần Vệ của U Mạc thành tìm đến. Hàn Thạc không thể không rời đi.
Dưới sự quan sát của ma đầu, Hàn Thạc dẫn ba người vượt qua một loạt khu phố, quảng trường, nhắm đến những khu vực tương đối vắng vẻ tiến tới. Qua một lúc mới dừng lại tại một khu vực bình dân, hẻo lánh trong U Mạc thành.
Những địa phương loại này, các Thần Vệ thông thường cực kì ít chú ý đến và cũng sẽ không có quá nhiều con cháu của các đại gia tộc lai vãng. Trong khoảng thời gian ngắn trước mắt hẳn sẽ không có vấn đề gì.
Hạ Lạc Đặc dùng thần bài của mình tiêu tốn một vài hắc tinh tệ, thuê lấy một trường tu luyện đơn sơ. Bốn người cùng tiến vào trong đó, tạm coi đây như là địa điểm dừng chân trước mắt.
Hai người Hạ Lạc Đặc và Bối Hi Ma Tư vẫn còn có một chút kinh ngạc không thôi, không ngờ rằng La Ti quá táo gan dám ở ngay bên trong trung tâm U Mạc thành, dưới sự chứng kiến của bao nhiêu con cháu quý tộc, một lời không hợp đã xuất thủ giết người ngay!
Đương nhiên, câu nói của Hàn Thạc "Đã động thủ, làm sạch sẽ chút" các nàng càng nghe thấy rõ ràng nên đối với hai người đều vô cùng kinh ngạc, không hiểu rốt cuộc là họ suy nghĩ như thế nào.
Theo như suy nghĩ của Hạ Lạc Đặc và Bối Hi Ma Tư, nhiều lắm là giáo huấn người thanh niên kia một chút, cho hắn biết khó mà lui là được. Tuyệt đối không nên làm như vừa rồi, sảng khoái nhấc tay giết sạch cả hắn và Thần Vệ bên cạnh!
- Hàn Thạc! Ngươi thật đúng là gan lớn mà!
Bối Hi Ma Tư vẻ mặt vẫn còn kinh ngạc nói:
- Người thanh niên kia ở U Mạc thành ắt hẳn là có chút địa vị, các ngươi cứ như vậy giết chết hắn. Gia tộc của hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chúng ta đâu!
La Ti vẫn tỏ vẻ an nhiên, cũng không cảm thấy hành động của mình có gì không ổn, vẫn mang dáng vẻ trầm lặng như phong thái thường lệ.
Đối với Hàn Thạc thì sóng to gió lớn hắn đã trải qua nhiều rồi. Mặc dù cảm thấy cách làm của La Ti cũng hơi lỗ mãng, nhưng cũng không thực sự coi trọng. Nghe vậy hắn mỉm cười, nói:
- Chỉ là giết một kẻ ăn chơi trác táng thôi, không có gì ghê gớm đâu!
Dừng một chút, Hàn Thạc nhìn Hạ Lạc Đặc và Bối Hi Ma Tư nói:
- U Mạc thành nhất định sẽ truy xét mấy người chúng ta. Hai người nên rời khỏi U Mạc thành sớm một chút, ở lại đây nói không chừng có thể sẽ gặp nguy hiểm. Ta biết gia tộc các cô có thực lực phi phàm, nhưng gã thanh niên kia và toàn bộ Thần Vệ đều bị giết chết. Chuyện này cũng đã đủ ồn ào rồi, cho dù gia tộc các cô thực lực có lớn nhưng ta phỏng đoán vẫn gặp phải phiền toái lớn.
- Ngươi không rời đi cùng chúng ta à? - Bối Hi Ma Tư kinh ngạc hỏi lại.
- Ta còn có một số việc muốn làm, sau một khoảng thời gian mới có thể rời đi được!
Hàn Thạc nhìn Hạ Lạc Đặc nói:
- Tạm thời trong tay ta cũng không dư thừa dược tề. Lần tới ta tiếp tục luyện chế thì cô có thể phái người đến Ám Ảnh Thành mua. Chỉ cần có thể chứng minh được thân phận của gia tộc các cô, ta sẽ không làm khó giống như lần trước nữa!
Có được lời cam đoan này của Hàn Thạc, Hạ Lạc Đặc sắc mặt vui vẻ hẳn lên, nhẹ giọng nói một tiếng cám ơn, sau đó mới kéo Bối Hi Ma Tư nói:
- Chúng ta nên rời đi trước. Ta thấy Bố Lai Ân và vị bằng hữu này có thực lực khác thường. Cho dù có gặp một chút phiền toái thì cũng có thể thoát thân không mấy khó khăn. Trái lại hai người chúng ta nếu như thật sự bị vây khốn tại đây, muốn rời khỏi sẽ không dễ dàng như vậy!
Hạ Lạc Đặc đối với tình thế hiện tại nhận định vô cùng rõ ràng. Ngay cả trong tình trạng này mà Hàn Thạc vẫn không rời U Mạc thành thì nhất định hắn có chuyện cực kỳ trọng yếu muốn làm. Thực lực vừa biểu hiện của La Ti đã làm cho tim Hạ Lạc Đặc đập mạnh, bản thân Hàn Thạc lại quá thần bí khó lường. Nàng hiểu rằng dưới tình thế hiện tại tốt nhất là không nên ở gần với Hàn Thạc.
Bối Hi Ma Tư nhíu nhíu mày, dường như không vui lắm, liếc Hạ Lạc Đặc hỏi nhỏ:
- Hạ Lạc Đặc tỷ tỷ, như vậy không tốt đâu.
- Chúng ta lưu lại cũng không thể giúp Bố Lai Ân. Nói không chừng còn có thể trở thành gánh nặng cho hắn! - Hạ Lạc Đặc đôi mắt sáng khẽ chuyển, nhẹ giọng khuyên giải Bối Hi Ma Tư.
Bối Hi Ma Tư nghe Hạ Lạc Đặc nói như vậy, bèn hướng mắt sang nhìn Hàn Thạc như muốn hỏi ý kiến. Hắn nhún vai nói:
- Ta còn có một số việc phải xử lý, ít người, hành động mới thuận lợi!
Dừng một chút, Hàn Thạc nói khẽ:
- Còn nữa, chuyện ta muốn làm tốt nhất là các cô đừng nên tham dự vào. Nếu không, việc này đối với Bố Lạp Khắc Nạp gia tộc sẽ nảy sinh ra ảnh hưởng cực kỳ ác liệt. Cho dù các cô không vì bản thân mình thì cũng phải vì lợi ích gia tộc mà suy nghĩ cẩn thận một chút!
Bản thân là con cháu trong đại gia tộc, mặc dù có rất nhiều tiện nghi nhưng tất nhiên cũng sẽ có rất nhiều kiêng kị, nhất định phải lấy lợi ích của gia tộc làm chủ. Bối Hi Ma Tư là người của Bố Lạp Khắc Nạp gia tộc, hiển nhiên cũng phải suy nghĩ cho gia tộc của mình. Nghe thấy Hàn Thạc nói như vậy, vẻ mặt xinh đẹp của nàng cuối cùng cũng đành nở một nụ cười khổ, chịu thua mà gật gật đầu.
Với cách làm không hề cố kị điều gì đại khai sát giới của Hàn Thạc và La Ti, chuyện bọn họ muốn làm tại U Mạc thành nhất định là không nhỏ. Bối Hi Ma Tư cũng không dám rước lấy phiền phức không cần thiết cho gia tộc, cho nên cũng chỉ có thể đồng ý với đề nghị của Hàn Thạc.
Hai người Hạ Lạc Đặc và Bối Hi Ma Tư cùng với Hàn Thạc ngồi lại bàn bạc thêm một chốc về chuyện hợp tác trong tương lai, chờ đến khi sắc trời tối hẳn hai người mới chính thức rời đi, chuẩn bị sớm rời khỏi U Mạc thành.
Hai người mới đi được không bao lâu, Hàn Thạc liếc mắt nhìn La Ti nói:
- Đi thôi! Chúng ta cũng nên đổi sang một địa điểm khác!
Tu luyện trường này là đất thuê được nhờ vào thần bài của Hạ Lạc Đặc, Hàn Thạc chung quy vẫn có một chút không thật sự yên tâm. Nhìn ra ngoài thấy thấy sắc trời đã tối hẳn, hắn cũng muốn hành động sớm một chút, nhanh chóng đến Thần Trạch dược tề xử lý vấn đề một cách thỏa đáng.
Sự việc xảy ra hôm nay ở bên đường khi La Ti giết chết người thanh niên kia nhất định đã rước lấy sự chú ý của những kẻ có tâm. Điều Hàn Thạc cần làm bây giờ là trước khi thân phận của hắn bị bại lộ, tung tích của hắn còn chưa bị phát hiện thì phải diệt trừ Cáp Tư Cách Lâm và Ngải Phất Lý. Nếu không, thời gian càng kéo dài đối với hắn sẽ càng bất lợi.
La Ti vẫn không nói một lời nào trước những quyết định của hắn, chỉ lặng lẽ đi theo phía sau.
Bóng đêm dần dần buông xuống, phòng vệ bên trong U Mạc thành rõ ràng đã được tăng cường nghiêm ngặt hẳn lên. Từng đội Thần Vệ đi tuần qua lại trong đêm trên các mặt phố, ánh mắt cảnh giác quan sát khắp nơi, để ý đến tất cả các dấu vết khả nghi có thể.
Hàn Thạc hiểu rằng đám Thần Vệ kia chắc chắn là đang tìm hắn và La Ti. Nhờ vào tầm nhìn của ma đầu, hai người thoải mái né qua từng đội thị vệ, nhanh chóng rời đi, quá nửa đêm một chút thì lại xuất hiện trước cửa Thần Trạch dược tề.
Trong bóng đêm, Thần Trạch dược tề hiện lên thật yên lặng và u tĩnh. Chỉ có một số ít thần đang ngầm tu luyện, các dược tề sư sau một ngày làm việc mệt nhọc cũng đã chìm vào giấc ngủ sâu. Nhìn vào phía bên trong của Thần Trạch dược tề chỉ có một vài phòng còn sáng với những ánh đèn u ám.
Lúc ban ngày, Hàn Thạc đã điều khiển ma đầu thăm dò được hầu hết tình huống của Thần Trạch dược tề. Đối với mặt ngoài của toàn bộ khu vực hắn đã nắm vững như lòng bàn tay. Chỉ còn có mật thất và một số nơi bí mật được bao phủ bởi kết giới và phong ấn đặc biệt, hắn e ngại ma đầu có thể gây ra động tĩnh nên chưa thực hiện việc thám thính.
Với ma đầu do Trung vị thần hoặc Hạ vị thần luyện chế ra, bọn chúng chỉ có thể hóa thành hư thể, ẩn nấp từ một nơi bí mật quan sát động tĩnh trong Thần Trạch dược tề từ phía xa. Nhưng sử dụng ma đầu được luyện chế từ hai Thượng vị thần như Vưu Kim, Hàn Thạc có thể sai bọn chúng xông vào những địa điểm bí mật có kết giới và phong ấn kia. Ma đầu do Thượng vị thần luyện chế ra thì nó đã thuộc về đẳng cấp cao nhất, Linh Ma. Loại ma đầu này có lực lượng lớn hơn nhiều và năng lực ẩn thân càng mạnh mẽ. Do đó cho chúng tìm kiếm một số khu vực bí mật càng có phần chắc chắn hơn.
La Ti đang đứng bên cạnh Hàn Thạc, nàng có thể cảm thấy từng sinh mạng kỳ dị từ trong cơ thể của Hàn Thạc bay ra, cứ như là những côn trùng ẩn hình phân bố ở bốn phương tám hướng. Cũng giống như An Đức Lệ Na, La Ti hiện tại cũng nổi lên lòng hiếu kỳ vô cùng mãnh liệt với những biểu hiện khác thường của Hàn Thạc khi vận dụng ma đầu. Mặc dù nàng vẫn luôn trầm lặng cũng không nén được mà kinh ngạc nhỏ giọng hỏi:
- Những thứ bay ra từ thân thể của ngươi đó, rốt cuộc là cái gì vậy?
- Cũng giống như việc ngươi khống chế những con nhện nhỏ kia thôi mà. Đi tìm hiểu thông tin thôi! - Hàn Thạc thuận miệng trả lời qua loa, cũng không có ý định giải đáp một cách kĩ càng tỉ mỉ.
- Không đúng. Những con nhện đó là do các tế bào trong cơ thể ta thông qua một lực lượng đặc biệt thúc đẩy sinh trưởng mà thành. Chúng không có được khả năng phi hành và ẩn thân như vậy!
Dừng một chút, La Ti nhắm mắt tập trung cảm nhận thêm rồi nói tiếp:
- Với lại, chúng cũng còn xa mới bì kịp loại sinh mạng lợi hại này của ngươi. Ngươi không phải người dị tộc, vậy làm thế nào mà ngươi có thể luyện chế được chúng vậy?
- Ngươi thân là nô bộc, nên ít hỏi đi và hành động nhiều lên! - Hàn Thạc không muốn trả lời thêm, ngắt lời La Ti rồi kéo sụp chiếc mũ đang đội xuống.
La Ti ánh mắt buồn bã, dường như lại nghĩ tới thân phận của bản thân nên có một chút đau khổ, bĩu môi, khinh thường nói:
- Cũng có gì đặc biệt hơn người đâu chứ!
Không để ý thêm đến nàng nữa, Hàn Thạc tập trung vào hai con ma đầu cao cấp nhất của mình, hiện đang lao đi giữa cơn mưa lất phất trong màn đêm, tiến gần đến địa điểm có mật thất được kết giới bao phủ. Hắn có thể từ rất xa cảm nhận được uy lực của kết giới đang tồn tại không thật sự mạnh mẽ. Hai con ma đầu cao cấp dễ dàng như trở bàn tay đã phá vỡ kết giới và tiến được vào bên trong, sau đó tiếp tục bay thẳng về phía trước.
Đây là một mật đạo thông phía dưới lòng đất. Hai bên vách tường được khảm lên rất nhiều năng lượng tinh thạch, chiếu sáng cho thông đạo nên nó không mờ tối chút nào.
Hai ma đầu tiếp tục một mạch đi xuống, bám theo thông đạo để dần dần thâm nhập vào bên trong. Trên đường có bảy tám cái kết giới nhỏ chặn đường đều bị chúng bình yên vượt qua, không gặp phải sự dị thường của kết giới.
Cho đến khi thâm nhập xuống phía dưới lòng đất khoảng năm sáu trăm mét thì xuất hiện một cánh cửa bằng đá đen ngăn hai con ma đầu tiếp tục do thám. Phía trên mặt cửa đá lộ ra lực lượng kết giới vô cùng nồng đậm, thêm vào đó là các khối năng lượng tinh thạch với độ tinh khiết cao được khảm vào từng cái lỗ trên đó. Chỉ nhìn sơ qua cũng có thể nhận thấy, lực lượng kết giới loại này nhất định là rất mạnh. Hiện tại, việc tiếp tục sử dụng ma đầu để thâm nhập đã không thể làm được nữa rồi.
Phía sau cánh cửa bằng đá đen này nhất định có một bí mật gì đó. Vì chưa xác định được có Ngải Phất Lý ở bên trong hay không nên Hàn Thạc cũng không dám mạo muội điều khiển ma đầu xâm nhập. Một khi sơ suất làm kết giới nảy sinh phản ứng, gây kinh động đến người phía bên trong và khiến cho bọn chúng cảnh giác đề phòng thì hành động lần này của bọn hắn sẽ có rất nhiều ảnh hưởng bất lợi.
Khống chế hai ma đầu dừng lại ở phía trước mặt cánh cửa, Hàn Thạc hiện tại cũng phân vân, trong lòng tự hỏi không biết có nên mạo hiểm một lần hay không.
Trong khi Hàn Thạc đang đắn đo suy nghĩ thì một ma đầu bố trí ở bên ngoài Thần Trạch dược tề bỗng phát hiện được một dược tề sư mặc trang phục của Thần Trạch dược tề đang nhằm hướng bên trong đi tới. Trong tâm chợt động, Hàn Thạc lập tức ngừng suy nghĩ lung tung, im lặng chờ cho người kia đi sâu vào bên trong.
Quả nhiên không phụ lòng mong đợi của hắn, người này cẩn thận đi vào bên trong, rồi một mạch thẳng hướng đến cánh cửa đá đen đi tới. Qua một đoạn thời gian, người kia đã đứng ở phía trước cánh cửa, rồi vặn một cái tinh thạch la bàn. Sau đó từ phía bên trong cửa đá truyền đến một tiếng hô nhỏ:
- Ai đó?
- Là ta, Tạp Phu đây! - Người dược tề sư chắc đã đến đây nhiều lần, khẽ quát một tiếng rồi đưa khuôn mặt sát vào cánh cửa.
Lực lượng kết giới dần dần yếu đi, sau đó cửa chính từ từ mở ra. Một người mỉm cười mời Tạp Phu vào và nói:
- Hôm nay ngươi lại mang thứ gì tốt đến đấy?
Sau khi tiếp quản, Hàn Thạc khá lưu tâm tới những tư liệu vốn có về Đội năm Thần Vệ. Hắn đã có sự tính toán.
- Ngải Phất Lý đại nhân vẫn còn ở bên trong tu luyện sao? - Tạp Phu mỉm cười hỏi.
- Vẫn ở bên trong. Ta đưa ngươi qua đó. - Tên nguyên là Thần Vệ Đội năm cười trả lời. Lúc này cánh cửa đá đen đã lại khép lại, các kết giới cũng được lần lượt khởi động, tiếng nói chuyện của hai người trở nên càng lúc càng nhỏ dần rồi mất hẳn.
Phía bên ngoài Thần Trạch dược tề, Hàn Thạc vẻ mặt chấn động, mỉm cười nói:
- Rất tốt! Tin tức của Lạp Nhĩ Phu ở Đội hai quả nhiên chính xác. Ngải Phất Lý đúng là vẫn ở cùng với Cáp Tư Cách Lâm. Khó trách Tái Nhân Đặc gia tộc tìm không thấy hắn!
Trong lúc đang nói, Hàn Thạc quay lại nhìn La Ti gật gật đầu rồi từ chỗ tối đi ra, hô nhỏ:
- Đi theo ta!
Hắn đi về phía bên trong Thần Trạch dược tề. Có ma đầu quan sát động tĩnh khắp nơi, Hàn Thạc dễ dàng tránh né được toàn bộ sự canh gác của các Thần Vệ trong Thần Trạch dược tề, rồi nhằm thẳng cánh cửa mật thất kia tiến đến.
Kết giới ở phía trên cánh cửa mật thất chỉ là dùng để báo động và che giấu sự tồn tại của mật thất, với thực lực của Hàn Thạc và La Ti thì vượt qua không hề khó khăn chút nào. Hai người cẩn thận ẩn giấu toàn bộ khí tức trên người, sau khi La Ti ra tay dùng Hắc Ám thần lực làm rối loạn công hiệu của kết giới, Hàn Thạc và nàng lặng lẽ xông vào bên trong.
Trước đó ma đầu đã quan sát toàn bộ tình hình bên trong thông đạo một cách rất rõ ràng. Với các thông tin này, Hàn Thạc và La Ti hành động vô cùng thuận lợi, dọc trên đường đi liên tục giải trừ các kết giới nhỏ, cuối cùng cũng đến được chỗ cánh cửa đá đen.
Sau khi dùng thần hồn hai Thượng vị thần để luyện chế ma đầu, khả năng ẩn nấp khí tức của chúng càng khiến cho người ta phải kinh ngạc. La Ti sau khi một mạch đi đến nơi đây mới bỗng nhiên kinh hãi, cảm giác được trong bóng tối đang ẩn núp hai luồng khí tức sinh mạng kỳ dị. Với vẻ mặt kinh dị nàng nhìn lại Hàn Thạc rồi lui ra phía sau vài bước hô nhỏ:
- Thật đúng là vô cùng thần kỳ!
Ngay cả đối với nàng là cấp bậc Thượng vị thần mà vẫn phải cần đến gần mới cảm giác được tung tích của ma đầu loại này, người bình thường làm sao có thể phát hiện ra được bên cạnh mình đang có một cặp mắt theo dõi. Có được loại quan sát không chỗ nào không có này, bất kể là chạy trốn hay đuổi giết cũng cực kỳ hữu ích. Quả thực mọi việc đều trở nên thuận lợi vô cùng!
Chỉ chỉ vào cánh cửa có lực lượng kết giới cường đại, Hàn Thạc hỏi khẽ:
- Ngươi có nắm chắc phá vỡ kết giới này lặng yên không một tiếng động không?
La Ti tiến lên phía trước một bước, quan sát kỹ trong chốc lát, rồi lắc đầu nói:
- Không thể, người bố trí kết giới này có thực lực không hề kém ta. Chúng ta một khi ra tay sẽ lập tức kinh động người phía bên trong!
Nghe La Ti nói như vậy, Hàn Thạc không khỏi nhíu mày suy tính rồi sau đó mới bình tĩnh nói:
- Đã như vậy, thì chỉ có cách xông vào giết mà thôi!
Lời vừa nói ra, mười bảy thanh phi kiếm lập tức bay ra từ trong cơ thể. Dưới sự điều động của Hàn Thạc, với quỹ đạo đặc biệt chúng bỗng nhiên oanh kích mãnh liệt vào cánh cửa đá. Một tiếng vang lớn kinh thiên động địa bỗng chốc từ nơi này truyền ra ngoài. Dưới lực lượng khủng bố của mười bảy phi kiếm, tầng tầng lớp lớp kết giới toàn bộ bị phá hủy, cánh cửa đá chính cũng bị chém vụn thành từng khối nhỏ.
Trong đám đá vụn bay mù mịt, Hàn Thạc ngạo nghễ cất bước tiến vào, quay lại hạ lệnh cho La Ti:
- Không được lưu lại người sống. Giết chết toàn bộ cho ta!
- Kẻ nào? - Dưới đám đá vụn bay tán loạn, tiếng hét hoảng hốt lo sợ từ bên trong vọng ra.
Hàn Thạc không nói một lời. Phi kiếm hướng về phía xuất phát ra âm thanh vọt tới, từng tiếng thét kinh sợ rất nhanh chuyển thành những tiếng gào rú thê lương thảm thiết. La Ti cũng không nhàn rỗi, mái tóc dài trên đầu bắt đầu múa loạn. Vài bóng người lao ra đều bị mái tóc nàng hất bay đi, trên người bắn ra từng vòi máu tươi, khi rơi xuống đất thì cũng đã tuyệt khí, mất mạng.
Dưới sự quan sát của ma đầu, Hàn Thạc dẫn ba người vượt qua một loạt khu phố, quảng trường, nhắm đến những khu vực tương đối vắng vẻ tiến tới. Qua một lúc mới dừng lại tại một khu vực bình dân, hẻo lánh trong U Mạc thành.
Những địa phương loại này, các Thần Vệ thông thường cực kì ít chú ý đến và cũng sẽ không có quá nhiều con cháu của các đại gia tộc lai vãng. Trong khoảng thời gian ngắn trước mắt hẳn sẽ không có vấn đề gì.
Hạ Lạc Đặc dùng thần bài của mình tiêu tốn một vài hắc tinh tệ, thuê lấy một trường tu luyện đơn sơ. Bốn người cùng tiến vào trong đó, tạm coi đây như là địa điểm dừng chân trước mắt.
Hai người Hạ Lạc Đặc và Bối Hi Ma Tư vẫn còn có một chút kinh ngạc không thôi, không ngờ rằng La Ti quá táo gan dám ở ngay bên trong trung tâm U Mạc thành, dưới sự chứng kiến của bao nhiêu con cháu quý tộc, một lời không hợp đã xuất thủ giết người ngay!
Đương nhiên, câu nói của Hàn Thạc "Đã động thủ, làm sạch sẽ chút" các nàng càng nghe thấy rõ ràng nên đối với hai người đều vô cùng kinh ngạc, không hiểu rốt cuộc là họ suy nghĩ như thế nào.
Theo như suy nghĩ của Hạ Lạc Đặc và Bối Hi Ma Tư, nhiều lắm là giáo huấn người thanh niên kia một chút, cho hắn biết khó mà lui là được. Tuyệt đối không nên làm như vừa rồi, sảng khoái nhấc tay giết sạch cả hắn và Thần Vệ bên cạnh!
- Hàn Thạc! Ngươi thật đúng là gan lớn mà!
Bối Hi Ma Tư vẻ mặt vẫn còn kinh ngạc nói:
- Người thanh niên kia ở U Mạc thành ắt hẳn là có chút địa vị, các ngươi cứ như vậy giết chết hắn. Gia tộc của hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chúng ta đâu!
La Ti vẫn tỏ vẻ an nhiên, cũng không cảm thấy hành động của mình có gì không ổn, vẫn mang dáng vẻ trầm lặng như phong thái thường lệ.
Đối với Hàn Thạc thì sóng to gió lớn hắn đã trải qua nhiều rồi. Mặc dù cảm thấy cách làm của La Ti cũng hơi lỗ mãng, nhưng cũng không thực sự coi trọng. Nghe vậy hắn mỉm cười, nói:
- Chỉ là giết một kẻ ăn chơi trác táng thôi, không có gì ghê gớm đâu!
Dừng một chút, Hàn Thạc nhìn Hạ Lạc Đặc và Bối Hi Ma Tư nói:
- U Mạc thành nhất định sẽ truy xét mấy người chúng ta. Hai người nên rời khỏi U Mạc thành sớm một chút, ở lại đây nói không chừng có thể sẽ gặp nguy hiểm. Ta biết gia tộc các cô có thực lực phi phàm, nhưng gã thanh niên kia và toàn bộ Thần Vệ đều bị giết chết. Chuyện này cũng đã đủ ồn ào rồi, cho dù gia tộc các cô thực lực có lớn nhưng ta phỏng đoán vẫn gặp phải phiền toái lớn.
- Ngươi không rời đi cùng chúng ta à? - Bối Hi Ma Tư kinh ngạc hỏi lại.
- Ta còn có một số việc muốn làm, sau một khoảng thời gian mới có thể rời đi được!
Hàn Thạc nhìn Hạ Lạc Đặc nói:
- Tạm thời trong tay ta cũng không dư thừa dược tề. Lần tới ta tiếp tục luyện chế thì cô có thể phái người đến Ám Ảnh Thành mua. Chỉ cần có thể chứng minh được thân phận của gia tộc các cô, ta sẽ không làm khó giống như lần trước nữa!
Có được lời cam đoan này của Hàn Thạc, Hạ Lạc Đặc sắc mặt vui vẻ hẳn lên, nhẹ giọng nói một tiếng cám ơn, sau đó mới kéo Bối Hi Ma Tư nói:
- Chúng ta nên rời đi trước. Ta thấy Bố Lai Ân và vị bằng hữu này có thực lực khác thường. Cho dù có gặp một chút phiền toái thì cũng có thể thoát thân không mấy khó khăn. Trái lại hai người chúng ta nếu như thật sự bị vây khốn tại đây, muốn rời khỏi sẽ không dễ dàng như vậy!
Hạ Lạc Đặc đối với tình thế hiện tại nhận định vô cùng rõ ràng. Ngay cả trong tình trạng này mà Hàn Thạc vẫn không rời U Mạc thành thì nhất định hắn có chuyện cực kỳ trọng yếu muốn làm. Thực lực vừa biểu hiện của La Ti đã làm cho tim Hạ Lạc Đặc đập mạnh, bản thân Hàn Thạc lại quá thần bí khó lường. Nàng hiểu rằng dưới tình thế hiện tại tốt nhất là không nên ở gần với Hàn Thạc.
Bối Hi Ma Tư nhíu nhíu mày, dường như không vui lắm, liếc Hạ Lạc Đặc hỏi nhỏ:
- Hạ Lạc Đặc tỷ tỷ, như vậy không tốt đâu.
- Chúng ta lưu lại cũng không thể giúp Bố Lai Ân. Nói không chừng còn có thể trở thành gánh nặng cho hắn! - Hạ Lạc Đặc đôi mắt sáng khẽ chuyển, nhẹ giọng khuyên giải Bối Hi Ma Tư.
Bối Hi Ma Tư nghe Hạ Lạc Đặc nói như vậy, bèn hướng mắt sang nhìn Hàn Thạc như muốn hỏi ý kiến. Hắn nhún vai nói:
- Ta còn có một số việc phải xử lý, ít người, hành động mới thuận lợi!
Dừng một chút, Hàn Thạc nói khẽ:
- Còn nữa, chuyện ta muốn làm tốt nhất là các cô đừng nên tham dự vào. Nếu không, việc này đối với Bố Lạp Khắc Nạp gia tộc sẽ nảy sinh ra ảnh hưởng cực kỳ ác liệt. Cho dù các cô không vì bản thân mình thì cũng phải vì lợi ích gia tộc mà suy nghĩ cẩn thận một chút!
Bản thân là con cháu trong đại gia tộc, mặc dù có rất nhiều tiện nghi nhưng tất nhiên cũng sẽ có rất nhiều kiêng kị, nhất định phải lấy lợi ích của gia tộc làm chủ. Bối Hi Ma Tư là người của Bố Lạp Khắc Nạp gia tộc, hiển nhiên cũng phải suy nghĩ cho gia tộc của mình. Nghe thấy Hàn Thạc nói như vậy, vẻ mặt xinh đẹp của nàng cuối cùng cũng đành nở một nụ cười khổ, chịu thua mà gật gật đầu.
Với cách làm không hề cố kị điều gì đại khai sát giới của Hàn Thạc và La Ti, chuyện bọn họ muốn làm tại U Mạc thành nhất định là không nhỏ. Bối Hi Ma Tư cũng không dám rước lấy phiền phức không cần thiết cho gia tộc, cho nên cũng chỉ có thể đồng ý với đề nghị của Hàn Thạc.
Hai người Hạ Lạc Đặc và Bối Hi Ma Tư cùng với Hàn Thạc ngồi lại bàn bạc thêm một chốc về chuyện hợp tác trong tương lai, chờ đến khi sắc trời tối hẳn hai người mới chính thức rời đi, chuẩn bị sớm rời khỏi U Mạc thành.
Hai người mới đi được không bao lâu, Hàn Thạc liếc mắt nhìn La Ti nói:
- Đi thôi! Chúng ta cũng nên đổi sang một địa điểm khác!
Tu luyện trường này là đất thuê được nhờ vào thần bài của Hạ Lạc Đặc, Hàn Thạc chung quy vẫn có một chút không thật sự yên tâm. Nhìn ra ngoài thấy thấy sắc trời đã tối hẳn, hắn cũng muốn hành động sớm một chút, nhanh chóng đến Thần Trạch dược tề xử lý vấn đề một cách thỏa đáng.
Sự việc xảy ra hôm nay ở bên đường khi La Ti giết chết người thanh niên kia nhất định đã rước lấy sự chú ý của những kẻ có tâm. Điều Hàn Thạc cần làm bây giờ là trước khi thân phận của hắn bị bại lộ, tung tích của hắn còn chưa bị phát hiện thì phải diệt trừ Cáp Tư Cách Lâm và Ngải Phất Lý. Nếu không, thời gian càng kéo dài đối với hắn sẽ càng bất lợi.
La Ti vẫn không nói một lời nào trước những quyết định của hắn, chỉ lặng lẽ đi theo phía sau.
Bóng đêm dần dần buông xuống, phòng vệ bên trong U Mạc thành rõ ràng đã được tăng cường nghiêm ngặt hẳn lên. Từng đội Thần Vệ đi tuần qua lại trong đêm trên các mặt phố, ánh mắt cảnh giác quan sát khắp nơi, để ý đến tất cả các dấu vết khả nghi có thể.
Hàn Thạc hiểu rằng đám Thần Vệ kia chắc chắn là đang tìm hắn và La Ti. Nhờ vào tầm nhìn của ma đầu, hai người thoải mái né qua từng đội thị vệ, nhanh chóng rời đi, quá nửa đêm một chút thì lại xuất hiện trước cửa Thần Trạch dược tề.
Trong bóng đêm, Thần Trạch dược tề hiện lên thật yên lặng và u tĩnh. Chỉ có một số ít thần đang ngầm tu luyện, các dược tề sư sau một ngày làm việc mệt nhọc cũng đã chìm vào giấc ngủ sâu. Nhìn vào phía bên trong của Thần Trạch dược tề chỉ có một vài phòng còn sáng với những ánh đèn u ám.
Lúc ban ngày, Hàn Thạc đã điều khiển ma đầu thăm dò được hầu hết tình huống của Thần Trạch dược tề. Đối với mặt ngoài của toàn bộ khu vực hắn đã nắm vững như lòng bàn tay. Chỉ còn có mật thất và một số nơi bí mật được bao phủ bởi kết giới và phong ấn đặc biệt, hắn e ngại ma đầu có thể gây ra động tĩnh nên chưa thực hiện việc thám thính.
Với ma đầu do Trung vị thần hoặc Hạ vị thần luyện chế ra, bọn chúng chỉ có thể hóa thành hư thể, ẩn nấp từ một nơi bí mật quan sát động tĩnh trong Thần Trạch dược tề từ phía xa. Nhưng sử dụng ma đầu được luyện chế từ hai Thượng vị thần như Vưu Kim, Hàn Thạc có thể sai bọn chúng xông vào những địa điểm bí mật có kết giới và phong ấn kia. Ma đầu do Thượng vị thần luyện chế ra thì nó đã thuộc về đẳng cấp cao nhất, Linh Ma. Loại ma đầu này có lực lượng lớn hơn nhiều và năng lực ẩn thân càng mạnh mẽ. Do đó cho chúng tìm kiếm một số khu vực bí mật càng có phần chắc chắn hơn.
La Ti đang đứng bên cạnh Hàn Thạc, nàng có thể cảm thấy từng sinh mạng kỳ dị từ trong cơ thể của Hàn Thạc bay ra, cứ như là những côn trùng ẩn hình phân bố ở bốn phương tám hướng. Cũng giống như An Đức Lệ Na, La Ti hiện tại cũng nổi lên lòng hiếu kỳ vô cùng mãnh liệt với những biểu hiện khác thường của Hàn Thạc khi vận dụng ma đầu. Mặc dù nàng vẫn luôn trầm lặng cũng không nén được mà kinh ngạc nhỏ giọng hỏi:
- Những thứ bay ra từ thân thể của ngươi đó, rốt cuộc là cái gì vậy?
- Cũng giống như việc ngươi khống chế những con nhện nhỏ kia thôi mà. Đi tìm hiểu thông tin thôi! - Hàn Thạc thuận miệng trả lời qua loa, cũng không có ý định giải đáp một cách kĩ càng tỉ mỉ.
- Không đúng. Những con nhện đó là do các tế bào trong cơ thể ta thông qua một lực lượng đặc biệt thúc đẩy sinh trưởng mà thành. Chúng không có được khả năng phi hành và ẩn thân như vậy!
Dừng một chút, La Ti nhắm mắt tập trung cảm nhận thêm rồi nói tiếp:
- Với lại, chúng cũng còn xa mới bì kịp loại sinh mạng lợi hại này của ngươi. Ngươi không phải người dị tộc, vậy làm thế nào mà ngươi có thể luyện chế được chúng vậy?
- Ngươi thân là nô bộc, nên ít hỏi đi và hành động nhiều lên! - Hàn Thạc không muốn trả lời thêm, ngắt lời La Ti rồi kéo sụp chiếc mũ đang đội xuống.
La Ti ánh mắt buồn bã, dường như lại nghĩ tới thân phận của bản thân nên có một chút đau khổ, bĩu môi, khinh thường nói:
- Cũng có gì đặc biệt hơn người đâu chứ!
Không để ý thêm đến nàng nữa, Hàn Thạc tập trung vào hai con ma đầu cao cấp nhất của mình, hiện đang lao đi giữa cơn mưa lất phất trong màn đêm, tiến gần đến địa điểm có mật thất được kết giới bao phủ. Hắn có thể từ rất xa cảm nhận được uy lực của kết giới đang tồn tại không thật sự mạnh mẽ. Hai con ma đầu cao cấp dễ dàng như trở bàn tay đã phá vỡ kết giới và tiến được vào bên trong, sau đó tiếp tục bay thẳng về phía trước.
Đây là một mật đạo thông phía dưới lòng đất. Hai bên vách tường được khảm lên rất nhiều năng lượng tinh thạch, chiếu sáng cho thông đạo nên nó không mờ tối chút nào.
Hai ma đầu tiếp tục một mạch đi xuống, bám theo thông đạo để dần dần thâm nhập vào bên trong. Trên đường có bảy tám cái kết giới nhỏ chặn đường đều bị chúng bình yên vượt qua, không gặp phải sự dị thường của kết giới.
Cho đến khi thâm nhập xuống phía dưới lòng đất khoảng năm sáu trăm mét thì xuất hiện một cánh cửa bằng đá đen ngăn hai con ma đầu tiếp tục do thám. Phía trên mặt cửa đá lộ ra lực lượng kết giới vô cùng nồng đậm, thêm vào đó là các khối năng lượng tinh thạch với độ tinh khiết cao được khảm vào từng cái lỗ trên đó. Chỉ nhìn sơ qua cũng có thể nhận thấy, lực lượng kết giới loại này nhất định là rất mạnh. Hiện tại, việc tiếp tục sử dụng ma đầu để thâm nhập đã không thể làm được nữa rồi.
Phía sau cánh cửa bằng đá đen này nhất định có một bí mật gì đó. Vì chưa xác định được có Ngải Phất Lý ở bên trong hay không nên Hàn Thạc cũng không dám mạo muội điều khiển ma đầu xâm nhập. Một khi sơ suất làm kết giới nảy sinh phản ứng, gây kinh động đến người phía bên trong và khiến cho bọn chúng cảnh giác đề phòng thì hành động lần này của bọn hắn sẽ có rất nhiều ảnh hưởng bất lợi.
Khống chế hai ma đầu dừng lại ở phía trước mặt cánh cửa, Hàn Thạc hiện tại cũng phân vân, trong lòng tự hỏi không biết có nên mạo hiểm một lần hay không.
Trong khi Hàn Thạc đang đắn đo suy nghĩ thì một ma đầu bố trí ở bên ngoài Thần Trạch dược tề bỗng phát hiện được một dược tề sư mặc trang phục của Thần Trạch dược tề đang nhằm hướng bên trong đi tới. Trong tâm chợt động, Hàn Thạc lập tức ngừng suy nghĩ lung tung, im lặng chờ cho người kia đi sâu vào bên trong.
Quả nhiên không phụ lòng mong đợi của hắn, người này cẩn thận đi vào bên trong, rồi một mạch thẳng hướng đến cánh cửa đá đen đi tới. Qua một đoạn thời gian, người kia đã đứng ở phía trước cánh cửa, rồi vặn một cái tinh thạch la bàn. Sau đó từ phía bên trong cửa đá truyền đến một tiếng hô nhỏ:
- Ai đó?
- Là ta, Tạp Phu đây! - Người dược tề sư chắc đã đến đây nhiều lần, khẽ quát một tiếng rồi đưa khuôn mặt sát vào cánh cửa.
Lực lượng kết giới dần dần yếu đi, sau đó cửa chính từ từ mở ra. Một người mỉm cười mời Tạp Phu vào và nói:
- Hôm nay ngươi lại mang thứ gì tốt đến đấy?
Sau khi tiếp quản, Hàn Thạc khá lưu tâm tới những tư liệu vốn có về Đội năm Thần Vệ. Hắn đã có sự tính toán.
- Ngải Phất Lý đại nhân vẫn còn ở bên trong tu luyện sao? - Tạp Phu mỉm cười hỏi.
- Vẫn ở bên trong. Ta đưa ngươi qua đó. - Tên nguyên là Thần Vệ Đội năm cười trả lời. Lúc này cánh cửa đá đen đã lại khép lại, các kết giới cũng được lần lượt khởi động, tiếng nói chuyện của hai người trở nên càng lúc càng nhỏ dần rồi mất hẳn.
Phía bên ngoài Thần Trạch dược tề, Hàn Thạc vẻ mặt chấn động, mỉm cười nói:
- Rất tốt! Tin tức của Lạp Nhĩ Phu ở Đội hai quả nhiên chính xác. Ngải Phất Lý đúng là vẫn ở cùng với Cáp Tư Cách Lâm. Khó trách Tái Nhân Đặc gia tộc tìm không thấy hắn!
Trong lúc đang nói, Hàn Thạc quay lại nhìn La Ti gật gật đầu rồi từ chỗ tối đi ra, hô nhỏ:
- Đi theo ta!
Hắn đi về phía bên trong Thần Trạch dược tề. Có ma đầu quan sát động tĩnh khắp nơi, Hàn Thạc dễ dàng tránh né được toàn bộ sự canh gác của các Thần Vệ trong Thần Trạch dược tề, rồi nhằm thẳng cánh cửa mật thất kia tiến đến.
Kết giới ở phía trên cánh cửa mật thất chỉ là dùng để báo động và che giấu sự tồn tại của mật thất, với thực lực của Hàn Thạc và La Ti thì vượt qua không hề khó khăn chút nào. Hai người cẩn thận ẩn giấu toàn bộ khí tức trên người, sau khi La Ti ra tay dùng Hắc Ám thần lực làm rối loạn công hiệu của kết giới, Hàn Thạc và nàng lặng lẽ xông vào bên trong.
Trước đó ma đầu đã quan sát toàn bộ tình hình bên trong thông đạo một cách rất rõ ràng. Với các thông tin này, Hàn Thạc và La Ti hành động vô cùng thuận lợi, dọc trên đường đi liên tục giải trừ các kết giới nhỏ, cuối cùng cũng đến được chỗ cánh cửa đá đen.
Sau khi dùng thần hồn hai Thượng vị thần để luyện chế ma đầu, khả năng ẩn nấp khí tức của chúng càng khiến cho người ta phải kinh ngạc. La Ti sau khi một mạch đi đến nơi đây mới bỗng nhiên kinh hãi, cảm giác được trong bóng tối đang ẩn núp hai luồng khí tức sinh mạng kỳ dị. Với vẻ mặt kinh dị nàng nhìn lại Hàn Thạc rồi lui ra phía sau vài bước hô nhỏ:
- Thật đúng là vô cùng thần kỳ!
Ngay cả đối với nàng là cấp bậc Thượng vị thần mà vẫn phải cần đến gần mới cảm giác được tung tích của ma đầu loại này, người bình thường làm sao có thể phát hiện ra được bên cạnh mình đang có một cặp mắt theo dõi. Có được loại quan sát không chỗ nào không có này, bất kể là chạy trốn hay đuổi giết cũng cực kỳ hữu ích. Quả thực mọi việc đều trở nên thuận lợi vô cùng!
Chỉ chỉ vào cánh cửa có lực lượng kết giới cường đại, Hàn Thạc hỏi khẽ:
- Ngươi có nắm chắc phá vỡ kết giới này lặng yên không một tiếng động không?
La Ti tiến lên phía trước một bước, quan sát kỹ trong chốc lát, rồi lắc đầu nói:
- Không thể, người bố trí kết giới này có thực lực không hề kém ta. Chúng ta một khi ra tay sẽ lập tức kinh động người phía bên trong!
Nghe La Ti nói như vậy, Hàn Thạc không khỏi nhíu mày suy tính rồi sau đó mới bình tĩnh nói:
- Đã như vậy, thì chỉ có cách xông vào giết mà thôi!
Lời vừa nói ra, mười bảy thanh phi kiếm lập tức bay ra từ trong cơ thể. Dưới sự điều động của Hàn Thạc, với quỹ đạo đặc biệt chúng bỗng nhiên oanh kích mãnh liệt vào cánh cửa đá. Một tiếng vang lớn kinh thiên động địa bỗng chốc từ nơi này truyền ra ngoài. Dưới lực lượng khủng bố của mười bảy phi kiếm, tầng tầng lớp lớp kết giới toàn bộ bị phá hủy, cánh cửa đá chính cũng bị chém vụn thành từng khối nhỏ.
Trong đám đá vụn bay mù mịt, Hàn Thạc ngạo nghễ cất bước tiến vào, quay lại hạ lệnh cho La Ti:
- Không được lưu lại người sống. Giết chết toàn bộ cho ta!
- Kẻ nào? - Dưới đám đá vụn bay tán loạn, tiếng hét hoảng hốt lo sợ từ bên trong vọng ra.
Hàn Thạc không nói một lời. Phi kiếm hướng về phía xuất phát ra âm thanh vọt tới, từng tiếng thét kinh sợ rất nhanh chuyển thành những tiếng gào rú thê lương thảm thiết. La Ti cũng không nhàn rỗi, mái tóc dài trên đầu bắt đầu múa loạn. Vài bóng người lao ra đều bị mái tóc nàng hất bay đi, trên người bắn ra từng vòi máu tươi, khi rơi xuống đất thì cũng đã tuyệt khí, mất mạng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.