Chương 65: Công bố tiểu thư lục gia
ChangNocMi
29/08/2022
Bước lên lầu cùng một đĩa trái cây đầy ắp. Cẩm Nhiên khẽ đẩy cửa phòng
làm việc ra, vừa nhìn thấy cô, biểu cảm khuôn mặt của anh cũng nhanh
chóng thay đổi. Cô biết là anh đang rất buồn vì một số fan đã quay lưng, chỉ biết đặt đĩa trái cây xuống bàn nhìn anh.
- Ăn một chút trái cây đi anh.
Nhất Dương kéo tay cô lại, để cô yên vị trên đùi mình. Cẩm Nhiên cũng không ngại ngùng quàng tay qua cổ anh.
- Sao thế?
- Anh đút trái cây cho em ăn.
Vừa nói Nhất Dương vừa cầm lên miếng táo, tận tình đút cho cô. Cẩm Nhiên cắn một miếng rồi đẩy ra khiến anh bật cười ăn hết phần còn lại của miếng táo. Ngồi trong lòng anh, Cẩm Nhiên khẽ hít sâu.
- Anh đang buồn sao?
- Không có.
- Đừng có mà giấu em, em nhìn thấy hết tâm can của anh đó. Em lại còn chẳng hiểu con người của anh sao?
Nhất Dương không trả lời chỉ cầm lên miếng táo khác. Anh thong thả ăn còn cô thì vô cùng bứt rứt. Đối mặt với anh, cô phụng phịu lên tiếng.
- Anh không quan tâm em sao?
- Thế em ăn táo không?
- Nghiêm túc đi!
Anh nhìn cô nhoẻn miệng một cái, đặt miếng táo đang ăn dở xuống đĩa. Anh hít sâu đưa tay tới con chuột máy tính, lướt một chút rồi nhìn những bình luận tiêu cực trên màn hình.
- Cẩm Nhiên, đúng là anh đang rất buồn...nhưng em phải hiểu rằng, không có em bên cạnh...anh còn cảm thấy tồi tệ hơn bây giờ gấp nhiều lần. Ngay lúc này đây, bất kể cả thế giới có quay lưng lại với anh thì anh cũng sẽ chấp nhận. Bởi vì em, là mục đích sống duy nhất hiện tại của anh.
Mắt Cẩm Nhiên đã nhòe đi không ít. Cô siết chặt vòng tay ôm lấy cổ anh. Nhất Dương khẽ cười đưa tay xoa xoa lưng cô.
- Sao nữa vậy?
- Em đang xúc động đấy.
Nhất Dương bật cười kéo cô vào nụ hôn sâu. Nụ hôn ngọt ngào, dây dư cuốn hết mật ngọt trong khoang miệng cô. Dứt nụ hôn, cô ôm chặt lấy anh.
- Nhất Dương, anh sẽ không hối hận đấy chứ?
- Đồ ngốc, chúng ta dù có làm gì thì đến cuối cùng chẳng phải cũng chỉ tìm đến cái gọi là nhà để trở về sao?
- Hứ, ai là nhà của anh chứ.
- Đáng ghét quá đi mất thôi.
Cô bĩu môi siết chặt anh hơn. Dựa cằm lên vai anh, Cẩm Nhiên phiêu lãng nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm bầu trời.
- Nhất Dương, em sẽ không buông tay anh thêm lần nào nữa.
Ngày hôm sau, Nhất Dương nhanh chóng đến công ty. Ông Lục ngồi hiên ngang trên chiếc ghế chủ tịch cười khẩy.
- Cậu có biết cổ phiếu công ty giảm thế nào không?
- Con xin lỗi.
- Thật tình, lão già này đến cuối cùng cũng chỉ làm bia đỡ cho các anh chị. Bấy nhiêu đây xá gì với hạnh phúc của con gái ta? Thật sự mà nói, trừng tuổi này cũng chỉ mong con cái yên bề gia thất, còn mong mỏi nào hơn.
- Con cảm ơn chủ tịch.
- Được rồi, nhưng mà lần này sẽ là lần cuối. Nếu còn một lần nữa khiến con gái ta tổn thương, ta sẽ không tha đâu đấy!
- Con biết rồi ạ.
Ngay sau đó, một buổi họp báo được diễn ra dưới trướng của YB. Lần này, vị chủ tịch quyền lực nhất nhì giới giải trí đích thân xuất hiện. Những đồn đoán bắt đầu diễn ra.
"Ông ấy mở họp báo để chỉ trích Nhất Dương ư?"
"Ôi không, Nhất Dương là gà đẻ trứng vàng của YB. Tôi nghĩ ông ta là đang trấn an dư luận."
"Hoặc là...ông ta chấm dứt mối quan hệ của Nhất Dương và cô gái đó."
Mọi lời đồn đoán đều dừng lại khi chất giọng nghiêm nghị của ông Lục vang lên. Khí chất mà ông tỏ ra quả đúng như một vị lãnh đạo đầy uy quyền.
- Chào, tôi là chủ tịch của YB Entertaiment. Những hôm gần đây thật sự đã khiến cho mọi người lo lắng về tin đồn của Trình Nhất Dương, nghệ sĩ trực thuộc công ty chúng tôi. Trước hết, xin lỗi mọi người vì những lùm xùm vừa qua.
- Chủ tịch Lục, mối quan hệ của Nhất Dương và cô ấy sẽ chấm dứt chứ?
Nghe câu hỏi của nhà bác, ông Lục chỉ biết khẽ cười đứng dậy.
- Đây là quyền riêng tư và cá nhân của nghệ sĩ. Chúng tôi quản lý tài năng, không quản lý đời tư. Buổi họp báo này, nội dung chỉ nhằm công bố tiểu thư của Lục Gia, Lục Cẩm Nhiên. Cũng tức là cô gái đang có mối quan hệ yêu đương cùng Trình Nhất Dương. Là một người cha, tôi nghĩ tất cả những lời phỉ báng và hạ thấp con gái tôi đều nợ một lời xin lỗi. Cảm ơn.
"Chuyện gì vậy? Cô gái ấy là con gái của chủ tịch Lục sao?"
"Ôi, thật sự thì ai mới là cóc ghẻ và ai mới là thiên nga đây?"
"Thật sự là khiến cho tất cả mọi người một phen bất ngờ rồi."
- Ăn một chút trái cây đi anh.
Nhất Dương kéo tay cô lại, để cô yên vị trên đùi mình. Cẩm Nhiên cũng không ngại ngùng quàng tay qua cổ anh.
- Sao thế?
- Anh đút trái cây cho em ăn.
Vừa nói Nhất Dương vừa cầm lên miếng táo, tận tình đút cho cô. Cẩm Nhiên cắn một miếng rồi đẩy ra khiến anh bật cười ăn hết phần còn lại của miếng táo. Ngồi trong lòng anh, Cẩm Nhiên khẽ hít sâu.
- Anh đang buồn sao?
- Không có.
- Đừng có mà giấu em, em nhìn thấy hết tâm can của anh đó. Em lại còn chẳng hiểu con người của anh sao?
Nhất Dương không trả lời chỉ cầm lên miếng táo khác. Anh thong thả ăn còn cô thì vô cùng bứt rứt. Đối mặt với anh, cô phụng phịu lên tiếng.
- Anh không quan tâm em sao?
- Thế em ăn táo không?
- Nghiêm túc đi!
Anh nhìn cô nhoẻn miệng một cái, đặt miếng táo đang ăn dở xuống đĩa. Anh hít sâu đưa tay tới con chuột máy tính, lướt một chút rồi nhìn những bình luận tiêu cực trên màn hình.
- Cẩm Nhiên, đúng là anh đang rất buồn...nhưng em phải hiểu rằng, không có em bên cạnh...anh còn cảm thấy tồi tệ hơn bây giờ gấp nhiều lần. Ngay lúc này đây, bất kể cả thế giới có quay lưng lại với anh thì anh cũng sẽ chấp nhận. Bởi vì em, là mục đích sống duy nhất hiện tại của anh.
Mắt Cẩm Nhiên đã nhòe đi không ít. Cô siết chặt vòng tay ôm lấy cổ anh. Nhất Dương khẽ cười đưa tay xoa xoa lưng cô.
- Sao nữa vậy?
- Em đang xúc động đấy.
Nhất Dương bật cười kéo cô vào nụ hôn sâu. Nụ hôn ngọt ngào, dây dư cuốn hết mật ngọt trong khoang miệng cô. Dứt nụ hôn, cô ôm chặt lấy anh.
- Nhất Dương, anh sẽ không hối hận đấy chứ?
- Đồ ngốc, chúng ta dù có làm gì thì đến cuối cùng chẳng phải cũng chỉ tìm đến cái gọi là nhà để trở về sao?
- Hứ, ai là nhà của anh chứ.
- Đáng ghét quá đi mất thôi.
Cô bĩu môi siết chặt anh hơn. Dựa cằm lên vai anh, Cẩm Nhiên phiêu lãng nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm bầu trời.
- Nhất Dương, em sẽ không buông tay anh thêm lần nào nữa.
Ngày hôm sau, Nhất Dương nhanh chóng đến công ty. Ông Lục ngồi hiên ngang trên chiếc ghế chủ tịch cười khẩy.
- Cậu có biết cổ phiếu công ty giảm thế nào không?
- Con xin lỗi.
- Thật tình, lão già này đến cuối cùng cũng chỉ làm bia đỡ cho các anh chị. Bấy nhiêu đây xá gì với hạnh phúc của con gái ta? Thật sự mà nói, trừng tuổi này cũng chỉ mong con cái yên bề gia thất, còn mong mỏi nào hơn.
- Con cảm ơn chủ tịch.
- Được rồi, nhưng mà lần này sẽ là lần cuối. Nếu còn một lần nữa khiến con gái ta tổn thương, ta sẽ không tha đâu đấy!
- Con biết rồi ạ.
Ngay sau đó, một buổi họp báo được diễn ra dưới trướng của YB. Lần này, vị chủ tịch quyền lực nhất nhì giới giải trí đích thân xuất hiện. Những đồn đoán bắt đầu diễn ra.
"Ông ấy mở họp báo để chỉ trích Nhất Dương ư?"
"Ôi không, Nhất Dương là gà đẻ trứng vàng của YB. Tôi nghĩ ông ta là đang trấn an dư luận."
"Hoặc là...ông ta chấm dứt mối quan hệ của Nhất Dương và cô gái đó."
Mọi lời đồn đoán đều dừng lại khi chất giọng nghiêm nghị của ông Lục vang lên. Khí chất mà ông tỏ ra quả đúng như một vị lãnh đạo đầy uy quyền.
- Chào, tôi là chủ tịch của YB Entertaiment. Những hôm gần đây thật sự đã khiến cho mọi người lo lắng về tin đồn của Trình Nhất Dương, nghệ sĩ trực thuộc công ty chúng tôi. Trước hết, xin lỗi mọi người vì những lùm xùm vừa qua.
- Chủ tịch Lục, mối quan hệ của Nhất Dương và cô ấy sẽ chấm dứt chứ?
Nghe câu hỏi của nhà bác, ông Lục chỉ biết khẽ cười đứng dậy.
- Đây là quyền riêng tư và cá nhân của nghệ sĩ. Chúng tôi quản lý tài năng, không quản lý đời tư. Buổi họp báo này, nội dung chỉ nhằm công bố tiểu thư của Lục Gia, Lục Cẩm Nhiên. Cũng tức là cô gái đang có mối quan hệ yêu đương cùng Trình Nhất Dương. Là một người cha, tôi nghĩ tất cả những lời phỉ báng và hạ thấp con gái tôi đều nợ một lời xin lỗi. Cảm ơn.
"Chuyện gì vậy? Cô gái ấy là con gái của chủ tịch Lục sao?"
"Ôi, thật sự thì ai mới là cóc ghẻ và ai mới là thiên nga đây?"
"Thật sự là khiến cho tất cả mọi người một phen bất ngờ rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.