Đại Mộng Chủ

Chương 194: Khéo léo dẫn dắt

Vong Ngữ

13/08/2020

Dịch: Độc Lữ Hành

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

Đây chính là uy năng công kích của phù lục cao giai, vượt xa Tiểu Lôi Phù, trong mỗi một tờ phù lục đều thu nạp một đạo thiên lôi chi lực gần như hoàn chỉnh.

Có nhiều Thiên Lôi Phù nơi tay, nếu thật có thể xuất ra được uy lực thiên lôi như cũ, dù đối mặt Xuất Khiếu trung hậu kỳ, thậm chí cảnh giới cao hơn, hẳn là cũng có thể ứng đối.

Hắn thu những Lạc Lôi Phù này vào trong không gian Thất Tinh Bút, khoanh chân ngồi xuống trên gường, nhắm mắt dưỡng thần.

Sau một hồi lâu, Thẩm Lạc từ từ mở mắt ra, vẻ mệt mỏi trên mặt đã biến mất.

Giờ phút này sắc trời bên ngoài đã tối, mưa gió vẫn tiếp tục, chỉ là không còn tiếng sấm.

Tiếng mưa rơi tí tách từ ngoài cửa sổ truyền vào, khiến cho người ta cảm thấy đặc biệt an tâm.

Thẩm Lạc đứng dậy thắp sáng ngọn đèn trong phòng, dự định tiếp tục luyện chế phù lục. Dù sao ngoài Lạc Lôi Phù, bốn loại phù lục cao giai khác cũng làm cho hắn có chút ngứa ngáy.

Đang cân nhắc, hắn đốt lên Luyện Phù Lô, sau đó bỏ một khối tinh thạch màu tím vào trong đó, chờ chốc lát, lại cầm lấy vật liệu thứ hai đưa vào trong lò...

Gần nửa phút sau, Thẩm Lạc bấm niệm pháp quyết dẫn một cái. Một đoàn chất lỏng màu tím đậm từ trong lò bắn ra, dưới sự điều khiển, chất lỏng phân liệt ra, hóa thành mười mấy đoàn tử dịch lớn chừng quả trứng gà, bị pháp lực bao lấy trôi nổi trên không của lò.

Hai tay hắn bấm niệm pháp quyết, dưới pháp lực thôi động, một đoàn chất lỏng màu tím trong đó chậm rãi trải ra, dần dần hóa thành một tấm giấy hình vuông.

Chất lỏng màu tím ẩn chứa nhiệt lượng mau chóng tán đi, chất lỏng nhanh chóng ngưng kết cứng lại, biến thành một tấm giấy màu tím cứng rắn, phía trên mơ hồ nổi lên văn ngân hình đám mây.

"Tử Vân Chỉ này cũng danh bất hư truyền, xác thực không phải Thanh Sương Chỉ có thể so sánh." Hắn dùng hai ngón tay kẹp lấy trang giấy, thần thức dò xét một chút, lập tức cảm giác giấy này bất phàm.

Tử Vân Chỉ so với Thanh Sương Chỉ càng cứng cỏi dày đặc hơn, còn ẩn ẩn ẩn chứa một tia thụy khí, năng lực chịu đựng mạnh hơn không chỉ một bậc.

Thẩm Lạc bắt chước làm theo, rất nhanh hơn mười đoàn tử dịch kia biến thành Tử Vân Chỉ, sau đó đưa vật liệu còn thừa vào, lại luyện chế ra một lò, cộng lại hết thảy chế thành ba mươi lăm tấm.

Hắn âm thầm nhẹ nhàng thở ra, chế tác Tử Vân Chỉ so với điều phối phù mặc phức tạp hơn không ít, mà vật liệu cũng chỉ có nhiều như vậy. Cũng may pháp lực hắn thâm hậu, không xảy ra vấn đề.

Hắn xếp những Tử Vân Chỉ này qua một bên, bắt đầu dựa theo ngọc giản thuật lại điều chế phù mặc, rất nhanh chế tác xong.



Thẩm Lạc đặt chén nhỏ chứa phù mặc và Tử Vân Chỉ trước người, nhắm mắt dưỡng thần một hồi, chờ tinh khí thần khôi phục, mới mở mắt lần nữa.

Hắn chỉ có ba mươi lăm tấm Tử Vân Chỉ, nói cách khác, chỉ có thể vẽ ba mươi lăm lần.

Mặc dù dùng loại phù mặc cao giai này cùng lá bùa có cấp bậc tương ứng để luyện chế, trên lý thuyết xác xuất thành công hẳn là cao hơn so với trước đó dùng phương án thay thế Lạc Lôi Phù, nhưng trong lòng hắn cũng không dám tin tưởng.

"Trước thử loại nào nhỉ?" Trong đầu Thẩm Lạc nhớ lại tác dụng của Định Thân Phù, Phi Hành Phù, Toái Giáp Phù, Thất Ức Phù, hơi trầm ngâm, cuối cùng quyết định trước chế tác Toái Giáp Phù nhìn có vẻ thực tế hơn.

Trong đầu hắn nhớ lại Toái Giáp Phù một lần, bắt đầu nâng bút vẽ bùa.

Tấm thứ nhất, thất bại!

Tấm thứ hai, thất bại!

Tấm thứ ba, vẫn thất bại...

Thẩm Lạc một hơi vẽ ròng rã sáu tấm, đều không ngoại lệ toàn bộ thất bại.

Hắn mặc dù có chút phiền muộn, nhưng vì đã sớm chuẩn bị tâm lý, cũng không quá thất vọng, hơi lấy lại tinh thần, lần nữa cầm qua một tấm Tử Vân Chỉ, đặt bút vẽ.

Kết quả hoàn thành phù văn xong, "Ông" một tiếng, mặt ngoài lá bùa bỗng nhiên dâng lên một cỗ tử quang, ở giữa lấp loé phát ra tiếng kim thiết giao kích giòn vang!

"Được rồi!"

Thẩm Lạc vui mừng, đồng thời âm thầm nhẹ nhàng thở ra.

Có lẽ dùng lá bùa cùng phù mặc cao cấp tương ứng, xác xuất thành công quả nhiên cao hơn không ít so với dùng vật liệu phổ thông chế tác Lạc Lôi Phù, đương nhiên hẳn là có quan hệ với thiên phú và tu vi bộ thân thể này.

Thẩm Lạc cầm Toái Giáp Phù trong tay, lật qua lật lại nhìn mấy lần, cực muốn dùng thử một chút.

Nhưng phù này chỉ có một tấm duy nhất, dùng xong là không còn. Bây giờ chính mình còn chưa triệt để thoát khỏi nguy hiểm, đành phải cưỡng ép dục vọng muốn dùng thử.

Thẩm Lạc điều tức một lát, lần nữa nhấc lên Thất Tinh Bút, dự định lại thử vẽ Định Thân Phù.

Số lượng Tử Vân Chỉ không nhiều, toàn bộ dùng để chế Toái Giáp Phù cũng sẽ không đề cao xác xuất thành công bao nhiêu, nếu xác xuất thành công vẫn giống như trước, hay là nghĩ hết khả năng vẽ bốn loại phù lục kia ra.

Phù văn Định Thân Phù nhìn so với Toái Giáp Phù còn phức tạp hơn mấy phần, trong đầu Thẩm Lạc nhớ lặp đi lặp lại, xác định không sai mới bắt đầu thử vẽ.



Một tấm, hai tấm, ba tấm, bốn tấm... Lần này hắn dùng đến tấm thứ chín Tử Vân Chỉ, mới thành công vẽ ra một tấm Định Thân Phù.

"Còn lại mười chín tấm Tử Vân Phù Chỉ, vậy thử Phi Hành Phù tương đối dễ dàng nhất, lưu lại đủ lá bùa dùng thử Thất Ức Phù." Dịch tại bạch ngọc sách. Thẩm Lạc cẩn thận tính toán trình tự vẽ, lần nữa nâng bút.

Kết quả mới vẽ được mấy tấm, Thẩm Lạc liền biết chính mình suy nghĩ quá mức đơn giản.

Phù văn Phi Hành Phù mặc dù tương đối đơn giản, nhưng khác với hai loại phù lục trước, lúc vẽ phù văn này, từ trên lá bùa lộ ra một cỗ phù du chi lực quỷ dị, khiến mình lúc vẽ bùa, lại ẩn ẩn có loại cảm giác như đang viết trên thuyền đang chèo.

Thất bại!

Thất bại!

Vẫn thất bại!

Trong nháy mắt, hắn thất bại trọn vẹn mười tám lần, Tử Vân phù cũng chỉ còn lại tấm cuối cùng.

"Lần này đúng là thất sách... Không ngờ Phi Hành Phù này mới là khó khăn nhất." Sắc mặt Thẩm Lạc có chút khó coi.

Bất quá nếu cho hắn lựa chọn lại, hắn vẫn sẽ lựa chọn như thế, bởi vì trong năm loại phù lục này, nội tâm của hắn khát vọng nhất đạt được, kỳ thật chính là phù này.

Đây chính là lợi khí chạy trốn bảo vệ tính mạng!

Nếu không có Bạch Tiêu Thiên lúc ấy thôi động Phi Độn Phù mang theo chính mình bay lượn tự do trên trời như chim với đầy khoái cảm, có lẽ hắn sẽ không khắc sâu trải nghiệm như thế.

Thẩm Lạc chậm rãi thở ra một hơi, lại một lần nữa cầm lên Thất Tinh Bút, không lập tức vẽ bùa, mà nhắm mắt lại, hồi tưởng quá trình vẽ mười tám lần trước đó, cẩn thận nghĩ lại chỗ xảy ra vấn đề.

"Chủ yếu là cỗ phù du chi lực quỷ dị kia tác quái, bất quá nguồn lực lượng này là lực lượng phù văn Phi Hành Phù tự có, không thể nào khu trừ, nên làm sao cho tốt..."

Đột nhiên não hải Thẩm Lạc lóe lên, không biết tại sao hồi tưởng lại trong hiện thực, lần trước tìm kiếm Vô Danh Thiên Thư, kinh lịch chèo thuyền trong dòng sông chảy xiết.

"Đúng! Lần đó chèo thuyền cũng giống vậy, nước sông mãnh liệt luôn làm nhiễu hướng đầu thuyền, sao mà tương tự tình huống trước mắt." Hắn tự lẩm bẩm.

Khi đó hắn đã hỏi qua kỹ xảo lái thuyền, bây giờ thời gian trôi qua thật lâu, hắn nhớ kỹ không rõ ràng lắm, tựa hồ là không cần sống chết cùng dòng nước, mà là phải hiểu cách mượn lực dòng sông, học cách dẫn dắt điều khiển thuyền.

"Khéo léo dẫn dắt, không sai, chính là khéo léo dẫn dắt!" Con mắt Thẩm Lạc đột nhiên sáng lên, cảm giác mình đã tìm ra điểm mấu chốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Mộng Chủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook