Chương 2: Sợ Hãi
Quỷ Vương Đất Tổ
21/05/2021
Khi về đến nhà hắn liền bị mẹ gọi lại mà hỏi.
"Sao hôm nay về muộn thế con?"
Hắn liền vội vàng mà nói.
"Dạ hôm nay đá hăng quá nên quên mất giờ về ạ."
Mẹ hắn chỉ ừ một tiếng rồi nói tiếp.
"Vậy đi tắm rồi vào ăn cơm."
Hắn liền đi lấy quần áo rồi chạy ra bể nước, múc từng gáo nước lạnh dội lên người hắn cảm giác thoải mái khắp người, ánh trăng sáng soi xuống làm khung cảnh trong bóng đêm càng thêm mờ ảo, đột nhiên ánh mắt hắn quét qua chỗ mấy cây khế chua trồng ở cuối vườn, thân thể hắn lập tức cứng đờ, mồ hôi lạnh chảy ra hòa cùng nước rơi tí tách xuống mặt đất, hắn nhìn thấy một bóng trắng đang đứng đó mà dùng đôi mắt đỏ rực nhìn về phía hắn, cảm giác lạnh lẽo bao phủ toàn thân hắn muốn hét lên nhưng giường như hắn bị một thế lực siêu nhiên nào đó làm cho không thể nói nên lời, trong đầu hắn vang lên tiếng cười điên dại cùng một giọng nói lạnh lùng.
"Chết.. mày phải chết.. cả nhà mày phải chết.. hahahahah."
Rồi từ từ bóng trắng biến mất trả lại không gian im ắng đến đáng sợ, hắn lúc này thân thể mới run rẩy miệng liền hét lên, nghe thấy tiếng hét của hắn mẹ hắn từ trong nhà cũng chạy vội ra mà hỏi.
"Hải bị gì thế con?"
Hắn run rum à chỉ tay về hướng mấy cây khế mà nói.
"Ở kia.. có.. ma, con vừa nhìn thấy ma."
Mẹ hắn nhăn mặt rồi nhìn qua chỗ mấy cây khế, không hề thấy cái gì khác lạ, mẹ hắn liền quay qua hắn mà nói.
"Mày trông gà hóa quốc rồi con, tắm nhanh lên rồi còn vào ăn cơm."
Sau đó mẹ hắn đi vào trong nhà, hắn liền vội vã dội thêm vài gáo nước rồi thay quần áo chạy nhanh vào trong nhà, cơm nước song xuôi hắn vào buồng nằm lên giường trong đầu những hình ảnh ma mị cứ luẩn quẩn trong đầu làm hắn không thể nào chợp mắt được, mỗi khi nhắm mắt lại hình ảnh đôi mắt đỏ rực lại hiện lên một cách đầy chân thực làm toàn thân hắn run rẩy sợ hãi.
Trằn chọc tới 1h sáng hắn mới chìm vào giấc ngủ.. Chợt mở mắt bừng tỉnh, hắn giật mình kinh hãi khi phát hiện bản thân hắn lúc này lại đang ở chỗ đồi cây âm u hồi chiều tụi hắn đi nhặt quả bóng, hắn liền cất tiếng gọi.
"Đăng ơi? Dũng ơi? Bọn mày đi đâu hết rồi?"
Không có tiếng chả lời, đôi chân hắn bất giác đi về một hướng, cảnh tượng quen thuộc hiện ra trước mặt hắn lúc này là một ngôi mộ cỏ mọc um tùm, bát hương bị vỡ vương vãi ra khắp nơi, có một tấm bia đá trắng trên đó có một bức ảnh đã mờ đục theo năm tháng, ma xui quỷ khiến hắn lại đi tới ngồi xuống bên cạnh ngôi mộ mà đưa tay ra vuốt ve lau đi những mảng bụi trên tấm ảnh, khi khuôn mặt trên tấm ảnh hiện rõ là một cô gái xinh đẹp, nhìn vào đó hắn lắp bắp kinh hãi khuôn mặt mà hắn thấy lúc chập tối với đôi mắt đỏ rực lại giống y hệt người trong bức ảnh.
Chợt cô gái trong tấm ảnh nở một nụ cười quỷ dị vang vọng khắp nơi.
"Chết.. mày phải chết.. cả nhà mày phải chết.."
Hắn run rẩy đôi chân đứng chết lặng trên đất, hắn muốn xoay người bỏ chạy nhưng cơ thể không còn nghe hắn điều khiển nữa nhìn khuôn mặt xinh đẹp trong bức ảnh đang từ từ thối rữa rách ra da đầu của hắn tê rần, miệng không ngừng giải thích.
"Không phải.. không phải.. không."
Giật mình vùng dậy ngơ ngác nhìn xung quanh, hắn liền thở một hơi dài đầy nặng nhọc, miệng lẩm bầm.
"Chỉ là mơ, chỉ là mơ thôi."
Nhưng giấc mơ quá chân thực và kinh khủng, mẹ hắn nghe tiếng hắn kêu gào cũng chạy từ ngoài vào mà hỏi.
"Hải con bị gì thế, mới 4h sáng mà đã kêu gào gì thế."
Nhìn mẹ với ánh mắt tràn đầy lo lắng, hắn lắc đầu mà nói.
"Dạ con không sao chỉ là mơ thấy ác mộng thôi ạ, mẹ về ngủ đi."
Mẹ hắn gật đầu rồi ra ngoài, hắn liền nằm gục xuống giường trong đầu vẫn hiện lên những hình ảnh ma mị kinh khủng.
"Sao hôm nay về muộn thế con?"
Hắn liền vội vàng mà nói.
"Dạ hôm nay đá hăng quá nên quên mất giờ về ạ."
Mẹ hắn chỉ ừ một tiếng rồi nói tiếp.
"Vậy đi tắm rồi vào ăn cơm."
Hắn liền đi lấy quần áo rồi chạy ra bể nước, múc từng gáo nước lạnh dội lên người hắn cảm giác thoải mái khắp người, ánh trăng sáng soi xuống làm khung cảnh trong bóng đêm càng thêm mờ ảo, đột nhiên ánh mắt hắn quét qua chỗ mấy cây khế chua trồng ở cuối vườn, thân thể hắn lập tức cứng đờ, mồ hôi lạnh chảy ra hòa cùng nước rơi tí tách xuống mặt đất, hắn nhìn thấy một bóng trắng đang đứng đó mà dùng đôi mắt đỏ rực nhìn về phía hắn, cảm giác lạnh lẽo bao phủ toàn thân hắn muốn hét lên nhưng giường như hắn bị một thế lực siêu nhiên nào đó làm cho không thể nói nên lời, trong đầu hắn vang lên tiếng cười điên dại cùng một giọng nói lạnh lùng.
"Chết.. mày phải chết.. cả nhà mày phải chết.. hahahahah."
Rồi từ từ bóng trắng biến mất trả lại không gian im ắng đến đáng sợ, hắn lúc này thân thể mới run rẩy miệng liền hét lên, nghe thấy tiếng hét của hắn mẹ hắn từ trong nhà cũng chạy vội ra mà hỏi.
"Hải bị gì thế con?"
Hắn run rum à chỉ tay về hướng mấy cây khế mà nói.
"Ở kia.. có.. ma, con vừa nhìn thấy ma."
Mẹ hắn nhăn mặt rồi nhìn qua chỗ mấy cây khế, không hề thấy cái gì khác lạ, mẹ hắn liền quay qua hắn mà nói.
"Mày trông gà hóa quốc rồi con, tắm nhanh lên rồi còn vào ăn cơm."
Sau đó mẹ hắn đi vào trong nhà, hắn liền vội vã dội thêm vài gáo nước rồi thay quần áo chạy nhanh vào trong nhà, cơm nước song xuôi hắn vào buồng nằm lên giường trong đầu những hình ảnh ma mị cứ luẩn quẩn trong đầu làm hắn không thể nào chợp mắt được, mỗi khi nhắm mắt lại hình ảnh đôi mắt đỏ rực lại hiện lên một cách đầy chân thực làm toàn thân hắn run rẩy sợ hãi.
Trằn chọc tới 1h sáng hắn mới chìm vào giấc ngủ.. Chợt mở mắt bừng tỉnh, hắn giật mình kinh hãi khi phát hiện bản thân hắn lúc này lại đang ở chỗ đồi cây âm u hồi chiều tụi hắn đi nhặt quả bóng, hắn liền cất tiếng gọi.
"Đăng ơi? Dũng ơi? Bọn mày đi đâu hết rồi?"
Không có tiếng chả lời, đôi chân hắn bất giác đi về một hướng, cảnh tượng quen thuộc hiện ra trước mặt hắn lúc này là một ngôi mộ cỏ mọc um tùm, bát hương bị vỡ vương vãi ra khắp nơi, có một tấm bia đá trắng trên đó có một bức ảnh đã mờ đục theo năm tháng, ma xui quỷ khiến hắn lại đi tới ngồi xuống bên cạnh ngôi mộ mà đưa tay ra vuốt ve lau đi những mảng bụi trên tấm ảnh, khi khuôn mặt trên tấm ảnh hiện rõ là một cô gái xinh đẹp, nhìn vào đó hắn lắp bắp kinh hãi khuôn mặt mà hắn thấy lúc chập tối với đôi mắt đỏ rực lại giống y hệt người trong bức ảnh.
Chợt cô gái trong tấm ảnh nở một nụ cười quỷ dị vang vọng khắp nơi.
"Chết.. mày phải chết.. cả nhà mày phải chết.."
Hắn run rẩy đôi chân đứng chết lặng trên đất, hắn muốn xoay người bỏ chạy nhưng cơ thể không còn nghe hắn điều khiển nữa nhìn khuôn mặt xinh đẹp trong bức ảnh đang từ từ thối rữa rách ra da đầu của hắn tê rần, miệng không ngừng giải thích.
"Không phải.. không phải.. không."
Giật mình vùng dậy ngơ ngác nhìn xung quanh, hắn liền thở một hơi dài đầy nặng nhọc, miệng lẩm bầm.
"Chỉ là mơ, chỉ là mơ thôi."
Nhưng giấc mơ quá chân thực và kinh khủng, mẹ hắn nghe tiếng hắn kêu gào cũng chạy từ ngoài vào mà hỏi.
"Hải con bị gì thế, mới 4h sáng mà đã kêu gào gì thế."
Nhìn mẹ với ánh mắt tràn đầy lo lắng, hắn lắc đầu mà nói.
"Dạ con không sao chỉ là mơ thấy ác mộng thôi ạ, mẹ về ngủ đi."
Mẹ hắn gật đầu rồi ra ngoài, hắn liền nằm gục xuống giường trong đầu vẫn hiện lên những hình ảnh ma mị kinh khủng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.