Đại Ngụy Vương Triều Song Thánh Giáng Phàm
Chương 49: Tuyệt Thế Thơ Từ, Ngưng Thánh Khí, Đúc Thần Thông (2)
KK Cố Hương
26/05/2024
Mà Nho sinh bình thường vừa mới nhập thập phẩm chỉ có Văn Trì ba thước, Hứa Thanh Tiêu lúc trước chỉ có ba thước.
Nhưng Văn Trì của Hứa Thanh Tiêu bây giờ, tận ba mươi sáu trượng, không chỉ lớn mà còn phù hợp với ba mươi sáu Thiên Cương chỉ Số.
Đây là một loại tượng trưng, đại biểu cho tương lai rất có khả năng bước đến cảnh giới Nho Thánh
Hơn nữa còn có thể sản sinh ra Nho đạo thần thông.
Cũng vào ngay lúc này, nam tử tuấn mỹ bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, sau đó hắn lập tức mở miệng nói.
"Văn Trì vượt qua mười trượng, có thể ngưng tụ Văn khí."
"Hứa huynh, mau tưởng tượng ra một loại khí vật, có thể chế tạo ra Nho đạo văn khí của ngươi, có tác dụng rất lớn."
Nam tử tuấn mỹ nghĩ đến một chuyện, hẳn lập tức lên tiếng, nhắc nhở Hứa Thanh Tiêu, sợ hẳn bỏ lỡ.
Khi giọng nói vang lên.
Hứa Thanh Tiêu nhất thời có chút bối rối.
Cái gì?
Tưởng tượng khí vật?
Tưởng tượng khí vật gì đây nhỉ?
Có thể nói sớm hơn chút được không?
Bây giờ sao ta có thể nghĩ ra được đây chứ?
Hứa Thanh Tiêu có chút bối rối.
Hắn nào biết tưởng tượng ra thứ gì đây.
"Không được suy nghĩ lung tung, mau, không thể, kéo dài, giai đoạn tụ khí nếu bỏ qua thì cũng chỉ có thể chờ lần sau."
"Bút mực giấy nghiên cũng được, chỉ cần có mối liên quan đến Nho đạo, huynh cứ việc tưởng tượng."
Giọng nói của nam tử tuấn mỹ vang lên.
Để cho Hứa Thanh Tiêu nhanh chóng nghĩ ra một thứ, không thể chậm trễ, một khi chậm trễ sẽ đồng nghĩa với việc mất đi một cơ hội.
"Bút mực giấy nghiên."
Hứa Thanh Tiêu nhắm mắt lại, trong đầu nhất thời hiện lên một cây bút lông, toàn thân cây bút lông là một màu xanh biếc.
Nhưng bỗng nhiên, Hứa Thanh Tiêu chợt lóe linh quang.
Lập tức trên thân bút lông màu xanh biếc xuất hiện nhật nguyệt tỉnh tú, sơn xuyên thảo mộc.
Phái nào mạnh về phần kỹ thuật nắn mặt?
Hứa Thanh Tiêu am hiểu nhất chính là nắn mặt, tuy rằng hiện tại là bút nắn, nhưng ý nghĩa cũng không khác gì mấy.
Bút dài hai mươi bốn centimet, rộng bốn centimet, toàn thân màu ngọc thạch xanh biếc, có nhật nguyệt tỉnh tú, có sơn xuyên thảo mộc, đầu bút quấn. phượng, ngòi bút có phượng.
Ngài còn chưa nói, mang theo long phượng, đất thì có một chút đất, nhưng không chịu nổi huyễn khốc đâu
Long Phượng đều thêm vào rồi, thêm chút hào quang chắc cũng không quá đáng đâu nhỉ?
Chờ đã!
Thêm chút thơ từ nữa.
Hứa Thanh Tiêu nhất thời lấy lại tỉnh thần, lập tức hắn thử khắc thơ từ vào.
Khắc thơ từ nào đây ta?
Bút dài như vậy, không thế viết quá nhiều, viết quá nhiều sẽ không đẹp.
Một hoặc hai từ là được rồi.
Nghĩ tới đây, linh quang của Hứa Thanh Tiêu lại lóe lên.
Hôm nạy linh quang thật đúng quá là nhiều mà.
[ Thiên Hành Kiện, quân tử dĩ tự cường bất tức ]
Không sai, chính là câu này, Dịch Kinh Khai Trường Bạch - Dịch Kinh.
Cũng phù hợp với Nho đạo.
Mà theo nét chữ in dấu lên trên Văn bút, từng lưỡng Hạo Nhiên khí ngưng tụ.
Trong phút chốc Văn Cung lại chấn động. Trong Văn Cung.
Nam tử tuấn mỹ lại một lần nữa lộ ra vẻ không thể tin.
“Thánh khí!”
“Giỏi lắm huynh đài, người này là Văn Thánh chuyển thế đúng không?”
Nam tử tuấn mỹ thật sự không biết nên nói gì luôn.
Hân ta đứng ở nơi đó, hơi có chút trầm tư, đáng tiếc cũng không có chút ký ức nào khác.
Cảm giác rất lợi hại, hay là bởi vì phản ứng theo bản năng.
Đến cuối cùng, một cây Văn bút màu xanh biếc xuất hiện trước mặt Hứa Thanh Tiêu.
Mà Hứa Thanh Tiêu cũng chậm rãi tỉnh lại, mở con ngươi ra
Nhưng trong phút chốc, Hứa Thanh Tiêu lại nhíu mày.
"Ai thay đổi văn khí của ta vậy?"
Nhìn Văn bút rơi ở trước mặt, Hứa Thanh Tí chút bức xúc.
Cây bút này hoàn toàn không giống với tưởng tượng của mình nha.
Long Phượng đâu?
Hình nhật nguyệt tính tú đâu?
Không có hình nhật nguyệt tỉnh tú, còn hình sơn xuyên thảo mộc của ta đâu?
Cho dù không có, chữ mà mình viết sao cũng không cớ?
Hứa Thanh Tiêu cau mày, ngồi trong Vẫn trì suy tư.
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Nhưng Văn Trì của Hứa Thanh Tiêu bây giờ, tận ba mươi sáu trượng, không chỉ lớn mà còn phù hợp với ba mươi sáu Thiên Cương chỉ Số.
Đây là một loại tượng trưng, đại biểu cho tương lai rất có khả năng bước đến cảnh giới Nho Thánh
Hơn nữa còn có thể sản sinh ra Nho đạo thần thông.
Cũng vào ngay lúc này, nam tử tuấn mỹ bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, sau đó hắn lập tức mở miệng nói.
"Văn Trì vượt qua mười trượng, có thể ngưng tụ Văn khí."
"Hứa huynh, mau tưởng tượng ra một loại khí vật, có thể chế tạo ra Nho đạo văn khí của ngươi, có tác dụng rất lớn."
Nam tử tuấn mỹ nghĩ đến một chuyện, hẳn lập tức lên tiếng, nhắc nhở Hứa Thanh Tiêu, sợ hẳn bỏ lỡ.
Khi giọng nói vang lên.
Hứa Thanh Tiêu nhất thời có chút bối rối.
Cái gì?
Tưởng tượng khí vật?
Tưởng tượng khí vật gì đây nhỉ?
Có thể nói sớm hơn chút được không?
Bây giờ sao ta có thể nghĩ ra được đây chứ?
Hứa Thanh Tiêu có chút bối rối.
Hắn nào biết tưởng tượng ra thứ gì đây.
"Không được suy nghĩ lung tung, mau, không thể, kéo dài, giai đoạn tụ khí nếu bỏ qua thì cũng chỉ có thể chờ lần sau."
"Bút mực giấy nghiên cũng được, chỉ cần có mối liên quan đến Nho đạo, huynh cứ việc tưởng tượng."
Giọng nói của nam tử tuấn mỹ vang lên.
Để cho Hứa Thanh Tiêu nhanh chóng nghĩ ra một thứ, không thể chậm trễ, một khi chậm trễ sẽ đồng nghĩa với việc mất đi một cơ hội.
"Bút mực giấy nghiên."
Hứa Thanh Tiêu nhắm mắt lại, trong đầu nhất thời hiện lên một cây bút lông, toàn thân cây bút lông là một màu xanh biếc.
Nhưng bỗng nhiên, Hứa Thanh Tiêu chợt lóe linh quang.
Lập tức trên thân bút lông màu xanh biếc xuất hiện nhật nguyệt tỉnh tú, sơn xuyên thảo mộc.
Phái nào mạnh về phần kỹ thuật nắn mặt?
Hứa Thanh Tiêu am hiểu nhất chính là nắn mặt, tuy rằng hiện tại là bút nắn, nhưng ý nghĩa cũng không khác gì mấy.
Bút dài hai mươi bốn centimet, rộng bốn centimet, toàn thân màu ngọc thạch xanh biếc, có nhật nguyệt tỉnh tú, có sơn xuyên thảo mộc, đầu bút quấn. phượng, ngòi bút có phượng.
Ngài còn chưa nói, mang theo long phượng, đất thì có một chút đất, nhưng không chịu nổi huyễn khốc đâu
Long Phượng đều thêm vào rồi, thêm chút hào quang chắc cũng không quá đáng đâu nhỉ?
Chờ đã!
Thêm chút thơ từ nữa.
Hứa Thanh Tiêu nhất thời lấy lại tỉnh thần, lập tức hắn thử khắc thơ từ vào.
Khắc thơ từ nào đây ta?
Bút dài như vậy, không thế viết quá nhiều, viết quá nhiều sẽ không đẹp.
Một hoặc hai từ là được rồi.
Nghĩ tới đây, linh quang của Hứa Thanh Tiêu lại lóe lên.
Hôm nạy linh quang thật đúng quá là nhiều mà.
[ Thiên Hành Kiện, quân tử dĩ tự cường bất tức ]
Không sai, chính là câu này, Dịch Kinh Khai Trường Bạch - Dịch Kinh.
Cũng phù hợp với Nho đạo.
Mà theo nét chữ in dấu lên trên Văn bút, từng lưỡng Hạo Nhiên khí ngưng tụ.
Trong phút chốc Văn Cung lại chấn động. Trong Văn Cung.
Nam tử tuấn mỹ lại một lần nữa lộ ra vẻ không thể tin.
“Thánh khí!”
“Giỏi lắm huynh đài, người này là Văn Thánh chuyển thế đúng không?”
Nam tử tuấn mỹ thật sự không biết nên nói gì luôn.
Hân ta đứng ở nơi đó, hơi có chút trầm tư, đáng tiếc cũng không có chút ký ức nào khác.
Cảm giác rất lợi hại, hay là bởi vì phản ứng theo bản năng.
Đến cuối cùng, một cây Văn bút màu xanh biếc xuất hiện trước mặt Hứa Thanh Tiêu.
Mà Hứa Thanh Tiêu cũng chậm rãi tỉnh lại, mở con ngươi ra
Nhưng trong phút chốc, Hứa Thanh Tiêu lại nhíu mày.
"Ai thay đổi văn khí của ta vậy?"
Nhìn Văn bút rơi ở trước mặt, Hứa Thanh Tí chút bức xúc.
Cây bút này hoàn toàn không giống với tưởng tượng của mình nha.
Long Phượng đâu?
Hình nhật nguyệt tính tú đâu?
Không có hình nhật nguyệt tỉnh tú, còn hình sơn xuyên thảo mộc của ta đâu?
Cho dù không có, chữ mà mình viết sao cũng không cớ?
Hứa Thanh Tiêu cau mày, ngồi trong Vẫn trì suy tư.
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.