Quyển 6 - Chương 270: Tia sáng.
Khảo Ngư
12/10/2015
Rốt cuộc hôm sau Tô Xán không thể chạy bộ buổi sáng với Điền Điền, vì chuyến bay của đám Lâm Quang Đống bảy giờ đã tới sân bay, không biết bọn họ xuất phát từ mấy giờ nữa. Lâm Quang Đống mang theo tài liệu văn bản về thực nghiệp Phượng Hoàng và nhà đầu tư của Phượng Hoàng tới.
Ở sân bay Tô Xán nhìn thấy sáu người Lâm Quang Đống, một văn thư, hai cố vấn pháp luật, bên cạnh Lâm Quang Đống là hai nam tử mặc âu phục, một đeo kinh trông rất văn nhã, người còn lại gầy gò trông rất hưởng thụ không khí mát mẻ buổi sáng của Hoàng Thành.
Lâm Quang Đống vẫy tay chào Tô Xán và Lý Bằng Vũ, giới thiệu hai bên, người đeo kính là Lục Vĩ, còn người cao gầy là Ngô Kiến Thiết. Cả hai lần lượt bắt tay Tô Xán, Lý Vĩ nói:
- Sớm được nghe nói tới chủ tịch Tô, nhưng gặp người thật vẫn giật mình, quá trẻ.
Ngô Kiến Thiết đã chuẩn bị tinh thần trước nhưng vẫn không kìm được nhìn Tô Xán một lượt:
- Sau này tôi làm việc cho chủ tịch Tô và giám đốc Lâm rồi, mong được chỉ giáo nhiều hơn.
Tô Xán cười:
- Giám đốc Ngô là tiền bối của tôi, ở phương diện này anh mới là chuyên gia, tôi đâu có kinh nghiệm bằng, tôi có chỉ huy bừa cần anh thẳng thắn nói ra mới đúng.
Ngô Kiến Thiết là phó tổng giám đốc của công ty nhiệt điện Sơn Tây, nhưng thất bại trong đấu đá xí nghiệp nhà nước, tạm ngồi nhà hưởng lương, Tô Xán nhờ vào mạng lưới tình báo của Lâm Quang Đống, moi ông ta tới đây.
Sau khi Tô Xán đọc luận văn của ông ta về nhiệt điện ở ĐH Thượng Hải, liền chọn người này, một mặt đưa lương cao, mặt khác gửi cho ông ta tài liệu hiện trạng cũng như quyết tâm và chính sách ưu đãi của Hoàng Thành về lĩnh vực than hóa, kéo ông ta tới.
Vốn ban đầu vị trí tổng giám đốc Thực nghiệp Phượng Hoàng giành cho Giang Minh, hiện giao cho Ngô Kiến Thiết.
Phó tổng giám đốc sẽ là Lý Cẩm Thịnh, công ty Cẩm Thịnh nghiêm khắc mà nói là công ty anh em của thực nghiệp Phượng Hoàng, phụ trách sản xuất.
Còn Lục Vĩ là bạn học của Kiều Thụ Hâm ở Bắc Đại, sau khi tốt nghiệp từng đạm nhận vị trí quản lý cấp cao của công ty đầu tư Mỹ, bị danh tiếng của Facebook đánh động, được Tô Xán đưa về làm phó tổng giám đốc phụ trách thao tác hải ngoại của Phượng Hoàng.
Người nhiều, một cái xe của Lý Bằng Vũ tất nhiên không đủ, Tô Lý Thành còn điều một cái xe tới, dù sao thực nghiệp Phượng Hoàng chuyến này tới là vì cống hiến cho kinh tế Hoàng Thành, không thể nói là dùng xe công vào việc riêng.
Mọi người trước tiên tới nhà máy của Lý Cẩm Thịnh, sau đó đi tìm hiểu điều tra vị trí đặt nhà máy trong tương lai rồi về khách sạn, chuyện tiếp theo giao cho Lý Cẩm Thịnh và Lâm Quang Đống tiếp đãi.
Buổi tối Tô Xán về nhà, Tô Lý Thành liền hỏi tình hình cuộc gặp mặt hôm nay.
- Cha, con thấy cha bỏ thời gian gặp Ngô Kiến Thiết, Lục Vĩ một chuyến, dù sao bọn họ cũng làm việc phục vụ c ho nơi này, bọn họ cũng muốn xác thực chuyện cho vay của ngân hàng, nếu như không thể nâng cấp trang thiết bị, cho dù có di chuyển nhà máy đi, cũng chỉ là đem ô nhiễm chỗ này chuyển sang nơi khác, lại không tận dụng được ưu thế công nghệ ...
Tô Lý Thành gõ đầu Tô Xán:
- Công cần vòng vo với cha, chuyện vay vốn cũng cần phải để đám Ngô Kiến Thiết chính thức lập hạng mục, triển khai công tác tiền kỳ, có chỗ dựa thì cha mới lên tiếng được với phía ngân hàng.
Tô Xán lẩm bẩm một câu ý bảo cha mình quan liêu, ngay con cũng không tin, còn muốn theo quy trình.
Tới đây sứ mạng của Tô Xán ở Hoàng Thành đã kết thúc, chuẩn bị về Dung Thành, bỏ lại sau lưng thành phố vẫn chưa yên ổn.
- Hứa Trường Thành ngã ngựa có chút vấn đề, tới giờ tôi vẫn chưa hiểu, vì sao Đỗ Vi của tập đoàn Thanh Sơn đột nhiên chuyển mũi giáo về phía ông ta, cho một đòn trí mạng, chẳng lẽ bọn họ mâu thuẫn nội bộ. Đỗ Vi muốn thoát khỏi sự khống chế của Hứa Trường Thành sao?
Hai cán bộ già lui về tuyến hai ở Hoàng Thành, ngồi trong văn phòng pha trà tán gẫu với nhau.
- Đây cũng là một loại khả năng, nhưng tôi cho rằng chuyện này e rằng còn vượt xa ngoài suy đoán của chúng ta. Nghe nói sau khi Hứa Trường Thành song quy, khai báo rất thành khẩn, nhận sai kịp thời. Quan trọng nhất, ai mà không biết ở Hoàng Thành này nhắc tới Chu là nói tới Hứa, nhắc tới Hứa là kể tới Chu, bọn họ là anh em chia nhau cả cái quần, dùng chung cả nữ nhân mà, thế nhưng nghe nói Chu Chiêu Phong lại chẳng có can hệ gì tới tội mà Hứa Trường Thành phạm phải, quá khó tin, tối đa Chu Chiêu Phong chỉ có tội thiếu trách nhiệm, thiếu sâu sát thôi. Mà nghe đồn trên tỉnh, vì Đỗ Vi chủ động khai báo, sẽ được xử phạt nhẹ, thậm chí lành lặn thoát khỏi vùng lầy này, cô ta thật lợi hại.
- Như thế tất cả tội lỗi đổ lên đầu Hứa Trường Thành rồi, ông ta cũng hơi thảm ... Không biết tất cả những chuyện này có phải để che dấu tội ác lớn hơn không?
Một người có thể khiến Hứa Trường Thành cam tâm tình nguyện nhận hết tội vào người, nhất định thế lực không nhỏ.
- Chắc chắn là thí xe giữ tướng rồi, không biết là che dấu cái gì mà hi sinh một phó thị trưởng có quyền lực như thế.
- Xem ra Hoàng Thành này còn tăm tối lắm.
Nơi mà ánh sáng chiếu vào, luôn để lại bóng tối ở đằng sau, xưa nay chưa bao giờ có sức mạnh nào xua tan được hoàn toàn bóng tối bóng tối.
Nhưng ít nhất thành phố này đang nghênh đón ánh bình minh.
Phó thị trưởng Hứa Trường Thành bị song quy, biệt thự văn hóa bên Yển Tắc Hồ được hoàn trả, sau khi công ty than hóa chỉnh đốn không lâu, chính phủ Hoàng Thành mở cuộc họp thường vụ, có sự tham gia của cục thuế vụ, công thương, nông nghiệp, kiến thiết, quy hoạch, tài chính ...v...v...v...
Trên cuộc họp Tô Lý Thành nhắc tới thành tích có được của Hoàng Thành trong quá khứ, đồng thời cũng phải điều chỉnh khắc phục ẩn họa tồn tại. Đem so với toàn tỉnh, cho dù Hoàng Thành phát triển tương đối nhanh, nhưng chỉ ở một số sản nghiệp, đại đa số chỉ tiêu tụt hậu xa. Đặc biệt là kết cấu kinh tế công nghiệp đơn nhất, sản nghiệp than là không đủ, điểm tăng trưởng mới không nhiều. Nông nghiệp không được chú ý đúng mức, giao lưu kinh tế với bên ngoài đi xuống, ảnh hưởng tới đại cục phát triển của Hoàng Thành.
Tô Lý Thành nhắc tới tác dụng trọng yếu và đặc thù của mậu dịch than cốc, cùng chính phủ thành ủy coi trọng xí nghiệp tương quan không chỉ vẻn vẹn là lợi ích, cũng là chiến lược bảo vệ môi trường. Quyết định đem những xí nghiệp than cốc lớn và vừa gây ô nhiễm ở thượng du Yến Hà chuyển lên khu công nghiệp mới ở hạ du, từng bước nâng cấp đổi mới thiết bị. Còn những xí nghiệp than cốc nhỏ, độ tập trung thấp, tiêu hao năng lượng nghiêm trọng, ô nghiễm cao dần dần thu hồi giấy phép kinh doanh. Khởi động công trình thúc đẩy công nghệ đốt than ít ô nhiễm, tận dụng nguyên liệu phế thải, tạo ra nhiều sản phẩm phụ.
Nỗ lực trong tương lai năm 2006 sẽ hoàn toàn thực hiện xong cải tổ chuyển hình sản xuất hiệu quả cao ô nhiễm thấp, tạo ra xí nghiệp hàng đầu thu nhập hàng năm tới 1 tỷ, lợi thuế hơn 100 triệu.
Lại nói tới chiến lược đại khai phát miền tây của quốc gia, khiến Hoàng Thành nghênh đón cơ hội phát triển cao tốc mới, hi vọng các cấp chính quyền có thể phối hợp, đoàn kết một lòng dựa vào thời cơ này lấy sản nghiệp than cốc làm chủ đạo, dựa vào định vị Hoàng Thành nỗ lực trở thành thành phố hạch tâm của công nghiệp điện lực, xuất điện ra vùng ngoài. Kiến thiết thành thành phố thương mại phồn vinh, mở rộng sản nghiệp du lịch, chân hưng cơ sở công nghiệp, đồng thời còn là thành phố xanh hóa hàng đầu.
Phát biểu kết thúc, hội trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Trong lúc Tô Lý Thành phát biểu công tác cải tổ kinh tế thì Tô Xán, Đường Vũ, Lâm Lạc Nhiên đã lên đường tới Dung Thành, chuẩn bị đồ đạc tới Thượng Hải, bắt đầu một học kỳ mới.
Ở sân bay Tô Xán nhìn thấy sáu người Lâm Quang Đống, một văn thư, hai cố vấn pháp luật, bên cạnh Lâm Quang Đống là hai nam tử mặc âu phục, một đeo kinh trông rất văn nhã, người còn lại gầy gò trông rất hưởng thụ không khí mát mẻ buổi sáng của Hoàng Thành.
Lâm Quang Đống vẫy tay chào Tô Xán và Lý Bằng Vũ, giới thiệu hai bên, người đeo kính là Lục Vĩ, còn người cao gầy là Ngô Kiến Thiết. Cả hai lần lượt bắt tay Tô Xán, Lý Vĩ nói:
- Sớm được nghe nói tới chủ tịch Tô, nhưng gặp người thật vẫn giật mình, quá trẻ.
Ngô Kiến Thiết đã chuẩn bị tinh thần trước nhưng vẫn không kìm được nhìn Tô Xán một lượt:
- Sau này tôi làm việc cho chủ tịch Tô và giám đốc Lâm rồi, mong được chỉ giáo nhiều hơn.
Tô Xán cười:
- Giám đốc Ngô là tiền bối của tôi, ở phương diện này anh mới là chuyên gia, tôi đâu có kinh nghiệm bằng, tôi có chỉ huy bừa cần anh thẳng thắn nói ra mới đúng.
Ngô Kiến Thiết là phó tổng giám đốc của công ty nhiệt điện Sơn Tây, nhưng thất bại trong đấu đá xí nghiệp nhà nước, tạm ngồi nhà hưởng lương, Tô Xán nhờ vào mạng lưới tình báo của Lâm Quang Đống, moi ông ta tới đây.
Sau khi Tô Xán đọc luận văn của ông ta về nhiệt điện ở ĐH Thượng Hải, liền chọn người này, một mặt đưa lương cao, mặt khác gửi cho ông ta tài liệu hiện trạng cũng như quyết tâm và chính sách ưu đãi của Hoàng Thành về lĩnh vực than hóa, kéo ông ta tới.
Vốn ban đầu vị trí tổng giám đốc Thực nghiệp Phượng Hoàng giành cho Giang Minh, hiện giao cho Ngô Kiến Thiết.
Phó tổng giám đốc sẽ là Lý Cẩm Thịnh, công ty Cẩm Thịnh nghiêm khắc mà nói là công ty anh em của thực nghiệp Phượng Hoàng, phụ trách sản xuất.
Còn Lục Vĩ là bạn học của Kiều Thụ Hâm ở Bắc Đại, sau khi tốt nghiệp từng đạm nhận vị trí quản lý cấp cao của công ty đầu tư Mỹ, bị danh tiếng của Facebook đánh động, được Tô Xán đưa về làm phó tổng giám đốc phụ trách thao tác hải ngoại của Phượng Hoàng.
Người nhiều, một cái xe của Lý Bằng Vũ tất nhiên không đủ, Tô Lý Thành còn điều một cái xe tới, dù sao thực nghiệp Phượng Hoàng chuyến này tới là vì cống hiến cho kinh tế Hoàng Thành, không thể nói là dùng xe công vào việc riêng.
Mọi người trước tiên tới nhà máy của Lý Cẩm Thịnh, sau đó đi tìm hiểu điều tra vị trí đặt nhà máy trong tương lai rồi về khách sạn, chuyện tiếp theo giao cho Lý Cẩm Thịnh và Lâm Quang Đống tiếp đãi.
Buổi tối Tô Xán về nhà, Tô Lý Thành liền hỏi tình hình cuộc gặp mặt hôm nay.
- Cha, con thấy cha bỏ thời gian gặp Ngô Kiến Thiết, Lục Vĩ một chuyến, dù sao bọn họ cũng làm việc phục vụ c ho nơi này, bọn họ cũng muốn xác thực chuyện cho vay của ngân hàng, nếu như không thể nâng cấp trang thiết bị, cho dù có di chuyển nhà máy đi, cũng chỉ là đem ô nhiễm chỗ này chuyển sang nơi khác, lại không tận dụng được ưu thế công nghệ ...
Tô Lý Thành gõ đầu Tô Xán:
- Công cần vòng vo với cha, chuyện vay vốn cũng cần phải để đám Ngô Kiến Thiết chính thức lập hạng mục, triển khai công tác tiền kỳ, có chỗ dựa thì cha mới lên tiếng được với phía ngân hàng.
Tô Xán lẩm bẩm một câu ý bảo cha mình quan liêu, ngay con cũng không tin, còn muốn theo quy trình.
Tới đây sứ mạng của Tô Xán ở Hoàng Thành đã kết thúc, chuẩn bị về Dung Thành, bỏ lại sau lưng thành phố vẫn chưa yên ổn.
- Hứa Trường Thành ngã ngựa có chút vấn đề, tới giờ tôi vẫn chưa hiểu, vì sao Đỗ Vi của tập đoàn Thanh Sơn đột nhiên chuyển mũi giáo về phía ông ta, cho một đòn trí mạng, chẳng lẽ bọn họ mâu thuẫn nội bộ. Đỗ Vi muốn thoát khỏi sự khống chế của Hứa Trường Thành sao?
Hai cán bộ già lui về tuyến hai ở Hoàng Thành, ngồi trong văn phòng pha trà tán gẫu với nhau.
- Đây cũng là một loại khả năng, nhưng tôi cho rằng chuyện này e rằng còn vượt xa ngoài suy đoán của chúng ta. Nghe nói sau khi Hứa Trường Thành song quy, khai báo rất thành khẩn, nhận sai kịp thời. Quan trọng nhất, ai mà không biết ở Hoàng Thành này nhắc tới Chu là nói tới Hứa, nhắc tới Hứa là kể tới Chu, bọn họ là anh em chia nhau cả cái quần, dùng chung cả nữ nhân mà, thế nhưng nghe nói Chu Chiêu Phong lại chẳng có can hệ gì tới tội mà Hứa Trường Thành phạm phải, quá khó tin, tối đa Chu Chiêu Phong chỉ có tội thiếu trách nhiệm, thiếu sâu sát thôi. Mà nghe đồn trên tỉnh, vì Đỗ Vi chủ động khai báo, sẽ được xử phạt nhẹ, thậm chí lành lặn thoát khỏi vùng lầy này, cô ta thật lợi hại.
- Như thế tất cả tội lỗi đổ lên đầu Hứa Trường Thành rồi, ông ta cũng hơi thảm ... Không biết tất cả những chuyện này có phải để che dấu tội ác lớn hơn không?
Một người có thể khiến Hứa Trường Thành cam tâm tình nguyện nhận hết tội vào người, nhất định thế lực không nhỏ.
- Chắc chắn là thí xe giữ tướng rồi, không biết là che dấu cái gì mà hi sinh một phó thị trưởng có quyền lực như thế.
- Xem ra Hoàng Thành này còn tăm tối lắm.
Nơi mà ánh sáng chiếu vào, luôn để lại bóng tối ở đằng sau, xưa nay chưa bao giờ có sức mạnh nào xua tan được hoàn toàn bóng tối bóng tối.
Nhưng ít nhất thành phố này đang nghênh đón ánh bình minh.
Phó thị trưởng Hứa Trường Thành bị song quy, biệt thự văn hóa bên Yển Tắc Hồ được hoàn trả, sau khi công ty than hóa chỉnh đốn không lâu, chính phủ Hoàng Thành mở cuộc họp thường vụ, có sự tham gia của cục thuế vụ, công thương, nông nghiệp, kiến thiết, quy hoạch, tài chính ...v...v...v...
Trên cuộc họp Tô Lý Thành nhắc tới thành tích có được của Hoàng Thành trong quá khứ, đồng thời cũng phải điều chỉnh khắc phục ẩn họa tồn tại. Đem so với toàn tỉnh, cho dù Hoàng Thành phát triển tương đối nhanh, nhưng chỉ ở một số sản nghiệp, đại đa số chỉ tiêu tụt hậu xa. Đặc biệt là kết cấu kinh tế công nghiệp đơn nhất, sản nghiệp than là không đủ, điểm tăng trưởng mới không nhiều. Nông nghiệp không được chú ý đúng mức, giao lưu kinh tế với bên ngoài đi xuống, ảnh hưởng tới đại cục phát triển của Hoàng Thành.
Tô Lý Thành nhắc tới tác dụng trọng yếu và đặc thù của mậu dịch than cốc, cùng chính phủ thành ủy coi trọng xí nghiệp tương quan không chỉ vẻn vẹn là lợi ích, cũng là chiến lược bảo vệ môi trường. Quyết định đem những xí nghiệp than cốc lớn và vừa gây ô nhiễm ở thượng du Yến Hà chuyển lên khu công nghiệp mới ở hạ du, từng bước nâng cấp đổi mới thiết bị. Còn những xí nghiệp than cốc nhỏ, độ tập trung thấp, tiêu hao năng lượng nghiêm trọng, ô nghiễm cao dần dần thu hồi giấy phép kinh doanh. Khởi động công trình thúc đẩy công nghệ đốt than ít ô nhiễm, tận dụng nguyên liệu phế thải, tạo ra nhiều sản phẩm phụ.
Nỗ lực trong tương lai năm 2006 sẽ hoàn toàn thực hiện xong cải tổ chuyển hình sản xuất hiệu quả cao ô nhiễm thấp, tạo ra xí nghiệp hàng đầu thu nhập hàng năm tới 1 tỷ, lợi thuế hơn 100 triệu.
Lại nói tới chiến lược đại khai phát miền tây của quốc gia, khiến Hoàng Thành nghênh đón cơ hội phát triển cao tốc mới, hi vọng các cấp chính quyền có thể phối hợp, đoàn kết một lòng dựa vào thời cơ này lấy sản nghiệp than cốc làm chủ đạo, dựa vào định vị Hoàng Thành nỗ lực trở thành thành phố hạch tâm của công nghiệp điện lực, xuất điện ra vùng ngoài. Kiến thiết thành thành phố thương mại phồn vinh, mở rộng sản nghiệp du lịch, chân hưng cơ sở công nghiệp, đồng thời còn là thành phố xanh hóa hàng đầu.
Phát biểu kết thúc, hội trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Trong lúc Tô Lý Thành phát biểu công tác cải tổ kinh tế thì Tô Xán, Đường Vũ, Lâm Lạc Nhiên đã lên đường tới Dung Thành, chuẩn bị đồ đạc tới Thượng Hải, bắt đầu một học kỳ mới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.