Chương 126: Quyển 3 - Chương 1: Xuân qua hè đến…
Vạn Diệt Chi Thương
01/01/2017
Quyển 3 – Cha hài tử là ai?
Chương thứ nhất – Xuân qua hè đến…
Đảo mắt mùa xuân qua đi, mùa hè lấp ló đến, trở lại Thiên quốc đã được ba tháng, Dạ Vị Ương cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh.
“Gia, ngài thức dậy chưa?” Quản gia Lý Vịnh ngoài cửa nhẹ giọng hô.
“Vào đi.”
Miễn cưỡng gọi một tiếng, Dạ Vị Ương từ trên giường ngồi dậy, giống như thường ngày để hạ nhân thay hắn tẩy rửa mặc quần áo, hắn nhìn thoáng qua Lý Vịnh bên cạnh nhiều ngày chống đỡ trong phủ.
Còn nhớ rõ năm trước thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy người này, hắn còn tưởng rằng gặp được sếp hắn Lục Gia Nhất, hoặc là người của Tịch Thiên Thương cải trang đến xem hắn.
Bất tri bất giác đã đi vào thế giới này một năm, từ sợ hãi lo lắng ban đầu cho đến hoàn toàn thích ứng ở hiện tại, con người thật đúng là loài sinh vật có lực thích ứng cường đại.
Ngô, không đúng, hắn là cửu vĩ hồ.
Mặc vào triều phục, Dạ Vị Ương ngồi trên xe ngựa theo thị vệ đi vào hoàng cung, sau khi quay về Thiên quốc liền ở nhà nghỉ dưỡng nửa tháng, Dạ Vị Ương thật sự chịu không nổi buồn nên bắt đầu lại cuộc sống làm quan.
“Sữa đậu nành, bánh bao.” Chước Hoa hướng bên trong xe ngựa đưa nam nhân bữa sáng, từ sau khi ở Quảng Nam bị hắn giáo huấn, Chước Hoa chính thức trở thành thị vệ thiếp thân bên người Dạ Vị Ương.
Dạ Vị Ương nhìn mạt hỏa diễm kia nhếch miệng cười: “Cám ơn.”
Đoạn đường từ Thượng thư phủ đến hoàng cung, vừa đủ cho Dạ Vị Ương ăn bữa sáng, sữa đậu nành và bán bao Chước Hoa đưa cho hắn, so với Thượng thư phủ còn ngon hơn nhiều.
“Theo tin tức từ Quảng Nam, công trình hết thảy thuận lợi, địa phương khởi công ban đầu đã muốn hoàn thành, hiện giờ tuy rằng chưa đến mùa mưa, nhưng dân chúng hai bên bờ đã bắt đầu cảm nhận được lợi ích từ đập nước và đường sông mang lại.”
Chước Hoa nhìn nam nhân trong xe ngựa, trong mắt rõ ràng mang theo tán thưởng: “Ngươi bị người ta chụp mũ là đại nịnh thần, qua vài năm nữa hẳn sẽ rớt xuống.”
“Đều là vì lợi ích của dân chúng Quảng Nam thôi, không phải nói vùng ven biển Côn Châu thường xuyên bị sóng biển trùng kích sao? Ta đã phái người đến Côn Châu thị sát, chờ có số liệu cụ thể sẽ lên kế hoạch công trình, chỉ cần quốc khố tràn đầy, ở Côn Châu cũng có thể tu kiến đê chắn lũ.”
Dạ Vị Ương nhắc đến chuyên ngành liền thao thao bất tuyệt, hắn cắn một ngụm bánh bao, vừa ăn vừa nói: “Hơn nữa, vùng ven biển Côn Châu có thể xây dựng hệ thống thoát nước thành thị, không giống như trên đất liền chúng ta, muốn thoát đều phải thoát ở trên mặt đất, bờ biển chính là có ưu thế rất lớn.”
“Lúc đầu ta xem không nổi ngươi, nghĩ ngươi là kẻ chỉ có bề ngoài còn thích hung hăng gây sự, hiện giờ đối với ngươi chỉ còn lại kính nể.” Chước Hoa mỉm cười, “Dạ đại nhân, lỗi lầm trước kia ta muốn tỏ ý xin lỗi.”
“Xin lỗi bằng miệng làm gì, ngươi sau này cứ tiếp tục làm thị vệ thiếp thân của ta là được.”
Dạ Vị Ương ha ha cười lên, có thể đem một người từ chán ghét biến thành kính nể mình, đối với Dạ Vị Ương mà nói chính là sự kiện hư vinh phi thường thỏa mãn.
“Không biết Dạ đại nhân có rảnh rỗi không, Chước Hoa muốn mời Dạ đại nhân du thuyền thưởng sen, uống trà nhấm nháp mỹ thực, xem như là chuộc lỗi.” Chước Hoa tay kéo dây cương giục ngựa đi đến bên cạnh xe ngựa.
“Ngươi mời ta du thuyền thưởng sen?” Dạ Vị Ương liếc mắt đánh giá Chước Hoa, thấp giọng cười nói: “Không nghĩ tới ngươi là ngươi thanh nhã như vậy.”
“Đại nhân có nể mặt không?” Chước Hoa trên mặt nhất phái lạnh nhạt.
Dạ Vị Ương uống hết sữa đậu nhành thuần hương, vui vẻ đáp ứng: “Được, đang lo không ai bồi ta ra ngoài ngoạn a.”
Đại hồ ly ăn xong điểm tâm, vừa lúc xe ngựa cũng tới hoàng cung, hắn bước xuống xe ngựa cùng các đại thần khác chuẩn bị vào triều, mọi người nhìn thấy Dạ Vị Ương đều bước đến mỉm cười chào hỏi, Dạ Vị Ương cũng chào hỏi lại đối phương.
Người trong triều ai chẳng biết vị đại nhân này cửu tử cửu sinh, bất luận là ngã từ vách núi hay rơi xuống dòng sông, hay bị người Bắc Thần quốc bắt cóc, cuối cùng vẫn hoàn hoàn chỉnh chỉnh trở về triều, làm cho người ta không thể không hoài nghi.
Lúc này ở dân gian truyền lưu một cách nói.
Dạ Vị Ương sau khi mất trí nhớ tính tình đại biến, còn đột nhiên trở nên đa tài đa nghệ, đều nói là thần tiên nhập thể.
Tạm thời mặc kệ truyền lưu trong dân gian, hiện giờ Dạ Vị Ương chính là hồng nhân bên người hoàng đế, lại nghe nói Đại tướng quân sau khi khải hoàn trở về liền đến Thượng thư phủ tặng hoa quả, ai còn dám cùng Dạ Vị Ương đối nghịch a?
Cho dù vẫn có nhóm người xem Dạ Vị Ương không vừa mắt, nhưng cũng không dám làm càn.
Giống như ngày thường, Dạ Vị Ương đứng vị trí đầu tiên của triều thần, Lưu Bá Hề cũng đứng ở đầu một bên khác, còn chỗ tối cao trước mặt hiển nhiên là Tịch Thiên Thương.
Gần đây trong triều không có đại sự gì đặc biệt, Bắc Thần quốc tựa hồ an phận không tiếp tục gây phiền toái cho Thiên quốc, chỉ có phía nam Nguyệt Thăng quốc giống như hầu tử loạn đánh loạn nhảy, khiến đại thần trong triều đều xem Nguyệt Thăng quốc không vừa mắt.
Nếu không phải hiện giờ quốc nội cần an ổn phát triển, lại có chư quốc phương bắc như hổ rình mồi, phỏng chừng Tịch Thiên Thương đã sớm đem quân săn bằng Nguyệt Thăng quốc.
,,,,,,,
,,,,,,,
,,,,,,,
Sau khi bãi triều Tịch Thiên Thương để Dạ Vị Ương cùng Lưu Bá Hề đến Thiên Nguyên điện một chuyến, Dạ Vị Ương vâng một tiếng liền đi theo, Lưu Bá Hề ở phía sau nhìn bóng dáng hồ ly âm thầm thở dài, cũng lập tức đuổi kịp.
Từ lúc Dạ Vị Ương trở về Thiên quốc, có thời gian nửa tháng đóng cửa không chịu gặp ai, sau đó tuy rằng ra cửa bắt đầu vào triều, chính là bất luận Tịch Thiên Thương hay Lưu Bá Hề đều duy trì thái độ tránh né.
Ước chừng ba tháng, Lưu Bá Hề chỉ có thể nhìn chứ không thể tiếp cận Dạ Vị Ương.
Trong phòng nghị sự Thiên Nguyên điện, Tịch Thiên Thương đã ngồi ở bên trong chờ Lưu Bá Hề cùng Dạ Vị Ương, gặp hai người một trước một sau bước vào, hắn phất tay cho hai người ngồi xuống.
Một ngồi bên trái, một ngồi bên phải, chính là không ngồi cùng nhau.
“Dạ đại nhân, Lưu tướng quân, uống trà.” Lý công công cười tủm tỉm dâng trà, vừa mới nâng chén trà, bên ngoài đã có người đến.
“Thuộc hạ tham kiến Hoàng thượng.” Đúng là Thiên kinh đề đốc Từ Thương Hải.
“Người đến đủ rồi.” Tịch Thiên Thương liếc nhìn ba người trong phòng, nâng chén trà uống một ngụm, chậm rãi nói: “Vị Ương ở Quảng Nam tu kiến đập nước ban đầu đã thu được hiệu quả, cuối năm nay công trình sẽ thuận lợi hoàn thành, mà vùng ven biển Côn Châu bị sóng biển tập kích, trẫm đã phê chuẩn Vị Ương phái người đến Côn Châu điều tra.”
“Năm nay mưa thuận gió hòa, phương bắc Kim quốc dưới sự trừng trị của Đại tướng quân tạm thời an phận, chính là Nguyệt Thăng quốc ở phía nam vẫn còn gây rối kịch liệt.” Tịch Thiên Thương hỏi, “Chư vị có ý tưởng gì, cứ nói đừng ngại.”
Lưu Bá Hề dẫn đầu mở miệng, nói: “Năm trước Dạ đại nhân cải tiến khôi giáp sĩ binh, trận ở phương bắc đã phát huy hiệu quả, giảm bớt rất nhiều thương vong cho quân đội. Hiện giờ nếu chúng ta tiến công Nguyệt Thăng quốc cũng không vấn đề gì, chính là cân nhắc lợi hại trong đó, thần cho rằng có thể không đánh thì không đánh.”
Từ Thương Hải cũng gật đầu: “Theo thám tử từ Bắc Thần quốc hồi báo, Bắc Thần quốc trong năm nay sẽ không có động tác, đúng là thời cơ tốt để chúng ta phát triển kinh tế.”
“Vi thần cũng thấy lúc này nên lấy việc phát triển kinh tế làm trọng, Nguyệt Thăng quốc hiện tại không kiêng dè gây rối là muốn chúng ta có động tác, nếu quả thực phái binh xuất chiến chính là trúng kế bọn chúng, ai biết thời điểm chúng ta đánh Nguyệt Thăng quốc, Kim quốc sẽ không ở phương bắc tác loạn?” Dạ Vị Ương nói.
“Chỉ là chúng ta cũng không tiếp tục chịu nghẹn như vậy.” Dạ Vị Ương nhíu mày.
“Vị Ương phải chăng đã có biện pháp?” Tịch Thiên Thương hỏi, Dạ Vị Ương cùng bọn họ bất đồng, ở thời khắc mấu chốt luôn nghĩ ra những cách hữu dụng đến kỳ lạ.
Dạ Vị Ương gật đầu, cười nói: “Hoàng thượng hẳn là từng nghe Bắc Thần Diêu Quang năm đó thông qua kinh tế khiến Kim quốc suy sụp, hiện giờ chúng ta sẽ dùng phương pháp tương tự đối phó với Nguyệt Thăng quốc.”
“Phương pháp kia tất nhiên tốt, nhưng mất quá nhiều thời gian để thực thi, hơn nữa lấy quan hệ giữa Nguyệt Thăng quốc cùng Bắc Thần quốc, chỉ sợ Bắc Thần quốc đầu tiên phát hiện mưu kế của chúng ta.” Từ Thương Hải nói ra lo lắng của bản thân.
“Dùng phương pháp kinh tế không nhất thiết phải giống như Bắc Thần Diêu Quang, trong lòng vi thần đã có kế hoạch, tuy rằng không thể hoàn toàn phá hủy Nguyệt Thăng quốc, nhưng nhất định làm tổn thương nguyên khí bọn chúng, khiến bọn chúng sau thời gian phá rối thừa nhận chút hậu quả.” Dạ Vị Ương nói.
Mọi người cùng nhau bàn luận rất nhanh đem chuyện này định đoạt, ấn theo cách nói của Dạ Vị Ương, độc tài đôi khi cũng có chỗ tốt của độc tài.
Tỷ như lúc này bốn người bọn họ tức khắc định ra phương án đối chiến với Nguyệt Thăng quốc, đúng ra nên là cùng toàn bộ đại thần trong triều cùng nhau thảo luận, hoặc là thêm vào một nhóm người khác, chẳng qua không biết ngày tháng năm nào mới định ra được phương án.
Bạn đang ?
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết của độc tài là phải có thủ lĩnh sáng suốt nhìn xa trông rộng, nếu không sẽ chết rất nhanh.
“Dạ đại nhân, Chước Hoa ở bên cạnh ngươi có tốt không?” Từ Thương Hải đột nhiên đi đến bên cạnh hồ ly, thấp giọng hỏi.
“Từ đại nhân yên tâm, Vị Ương sẽ không bạc đãi Chước Hoa, hắn hiện tại là bằng hữu tốt của ta.” Tuy rằng cười đáp, nhưng trong lòng Dạ Vị Ương có chút kinh ngạc.
Hắn trước đây nghe nói Từ Thương Hải cùng Chước Hoa quan hệ rắc rối phức tạp, hai người tựa hồ có thâm cừu đại hận, rồi lại là sư phó cùng đồ đệ, quan hệ thượng ti và cấp dưới.
Dạ Vị Ương tò mò hỏi: “Từ đại nhân nếu quan tâm Chước Hoa, vì sao không đi nhìn hắn?”
Từ Thương Hải ảm đạm cười, phất tay nói: “Chước Hoa không muốn gặp ta, ta đi chỉ khiến hắn thêm chướng mắt mà thôi, hắn đi theo Dạ đại nhân cũng tốt, bất quá lời hôm nay của ta thỉnh Dạ đại nhân không cần nói lại với Chước Hoa, cáo từ.”
Dứt lời, Từ Thương Hải liền xoay người ly khai.
Dạ Vị Ương nhìn bóng dáng Từ Thương Hải rời đi thoáng sửng sốt hồi lâu, có lẽ ngày nào đó hắn nên tìm Từ Thương Hải uống hai chén trà.
“Vị Ương.” Phía sau truyền đến thanh âm của Lưu Bá Hề.
“Vi thần còn có việc, xin cáo lui trước.” Dạ Vị Ương chắp tay, sau khi hướng Tịch Thiên Thương cùng Lưu Bá Hề hành lễ liền nhanh chóng rời đi.
Hết chương thứ nhất
Chương thứ nhất – Xuân qua hè đến…
Đảo mắt mùa xuân qua đi, mùa hè lấp ló đến, trở lại Thiên quốc đã được ba tháng, Dạ Vị Ương cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh.
“Gia, ngài thức dậy chưa?” Quản gia Lý Vịnh ngoài cửa nhẹ giọng hô.
“Vào đi.”
Miễn cưỡng gọi một tiếng, Dạ Vị Ương từ trên giường ngồi dậy, giống như thường ngày để hạ nhân thay hắn tẩy rửa mặc quần áo, hắn nhìn thoáng qua Lý Vịnh bên cạnh nhiều ngày chống đỡ trong phủ.
Còn nhớ rõ năm trước thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy người này, hắn còn tưởng rằng gặp được sếp hắn Lục Gia Nhất, hoặc là người của Tịch Thiên Thương cải trang đến xem hắn.
Bất tri bất giác đã đi vào thế giới này một năm, từ sợ hãi lo lắng ban đầu cho đến hoàn toàn thích ứng ở hiện tại, con người thật đúng là loài sinh vật có lực thích ứng cường đại.
Ngô, không đúng, hắn là cửu vĩ hồ.
Mặc vào triều phục, Dạ Vị Ương ngồi trên xe ngựa theo thị vệ đi vào hoàng cung, sau khi quay về Thiên quốc liền ở nhà nghỉ dưỡng nửa tháng, Dạ Vị Ương thật sự chịu không nổi buồn nên bắt đầu lại cuộc sống làm quan.
“Sữa đậu nành, bánh bao.” Chước Hoa hướng bên trong xe ngựa đưa nam nhân bữa sáng, từ sau khi ở Quảng Nam bị hắn giáo huấn, Chước Hoa chính thức trở thành thị vệ thiếp thân bên người Dạ Vị Ương.
Dạ Vị Ương nhìn mạt hỏa diễm kia nhếch miệng cười: “Cám ơn.”
Đoạn đường từ Thượng thư phủ đến hoàng cung, vừa đủ cho Dạ Vị Ương ăn bữa sáng, sữa đậu nành và bán bao Chước Hoa đưa cho hắn, so với Thượng thư phủ còn ngon hơn nhiều.
“Theo tin tức từ Quảng Nam, công trình hết thảy thuận lợi, địa phương khởi công ban đầu đã muốn hoàn thành, hiện giờ tuy rằng chưa đến mùa mưa, nhưng dân chúng hai bên bờ đã bắt đầu cảm nhận được lợi ích từ đập nước và đường sông mang lại.”
Chước Hoa nhìn nam nhân trong xe ngựa, trong mắt rõ ràng mang theo tán thưởng: “Ngươi bị người ta chụp mũ là đại nịnh thần, qua vài năm nữa hẳn sẽ rớt xuống.”
“Đều là vì lợi ích của dân chúng Quảng Nam thôi, không phải nói vùng ven biển Côn Châu thường xuyên bị sóng biển trùng kích sao? Ta đã phái người đến Côn Châu thị sát, chờ có số liệu cụ thể sẽ lên kế hoạch công trình, chỉ cần quốc khố tràn đầy, ở Côn Châu cũng có thể tu kiến đê chắn lũ.”
Dạ Vị Ương nhắc đến chuyên ngành liền thao thao bất tuyệt, hắn cắn một ngụm bánh bao, vừa ăn vừa nói: “Hơn nữa, vùng ven biển Côn Châu có thể xây dựng hệ thống thoát nước thành thị, không giống như trên đất liền chúng ta, muốn thoát đều phải thoát ở trên mặt đất, bờ biển chính là có ưu thế rất lớn.”
“Lúc đầu ta xem không nổi ngươi, nghĩ ngươi là kẻ chỉ có bề ngoài còn thích hung hăng gây sự, hiện giờ đối với ngươi chỉ còn lại kính nể.” Chước Hoa mỉm cười, “Dạ đại nhân, lỗi lầm trước kia ta muốn tỏ ý xin lỗi.”
“Xin lỗi bằng miệng làm gì, ngươi sau này cứ tiếp tục làm thị vệ thiếp thân của ta là được.”
Dạ Vị Ương ha ha cười lên, có thể đem một người từ chán ghét biến thành kính nể mình, đối với Dạ Vị Ương mà nói chính là sự kiện hư vinh phi thường thỏa mãn.
“Không biết Dạ đại nhân có rảnh rỗi không, Chước Hoa muốn mời Dạ đại nhân du thuyền thưởng sen, uống trà nhấm nháp mỹ thực, xem như là chuộc lỗi.” Chước Hoa tay kéo dây cương giục ngựa đi đến bên cạnh xe ngựa.
“Ngươi mời ta du thuyền thưởng sen?” Dạ Vị Ương liếc mắt đánh giá Chước Hoa, thấp giọng cười nói: “Không nghĩ tới ngươi là ngươi thanh nhã như vậy.”
“Đại nhân có nể mặt không?” Chước Hoa trên mặt nhất phái lạnh nhạt.
Dạ Vị Ương uống hết sữa đậu nhành thuần hương, vui vẻ đáp ứng: “Được, đang lo không ai bồi ta ra ngoài ngoạn a.”
Đại hồ ly ăn xong điểm tâm, vừa lúc xe ngựa cũng tới hoàng cung, hắn bước xuống xe ngựa cùng các đại thần khác chuẩn bị vào triều, mọi người nhìn thấy Dạ Vị Ương đều bước đến mỉm cười chào hỏi, Dạ Vị Ương cũng chào hỏi lại đối phương.
Người trong triều ai chẳng biết vị đại nhân này cửu tử cửu sinh, bất luận là ngã từ vách núi hay rơi xuống dòng sông, hay bị người Bắc Thần quốc bắt cóc, cuối cùng vẫn hoàn hoàn chỉnh chỉnh trở về triều, làm cho người ta không thể không hoài nghi.
Lúc này ở dân gian truyền lưu một cách nói.
Dạ Vị Ương sau khi mất trí nhớ tính tình đại biến, còn đột nhiên trở nên đa tài đa nghệ, đều nói là thần tiên nhập thể.
Tạm thời mặc kệ truyền lưu trong dân gian, hiện giờ Dạ Vị Ương chính là hồng nhân bên người hoàng đế, lại nghe nói Đại tướng quân sau khi khải hoàn trở về liền đến Thượng thư phủ tặng hoa quả, ai còn dám cùng Dạ Vị Ương đối nghịch a?
Cho dù vẫn có nhóm người xem Dạ Vị Ương không vừa mắt, nhưng cũng không dám làm càn.
Giống như ngày thường, Dạ Vị Ương đứng vị trí đầu tiên của triều thần, Lưu Bá Hề cũng đứng ở đầu một bên khác, còn chỗ tối cao trước mặt hiển nhiên là Tịch Thiên Thương.
Gần đây trong triều không có đại sự gì đặc biệt, Bắc Thần quốc tựa hồ an phận không tiếp tục gây phiền toái cho Thiên quốc, chỉ có phía nam Nguyệt Thăng quốc giống như hầu tử loạn đánh loạn nhảy, khiến đại thần trong triều đều xem Nguyệt Thăng quốc không vừa mắt.
Nếu không phải hiện giờ quốc nội cần an ổn phát triển, lại có chư quốc phương bắc như hổ rình mồi, phỏng chừng Tịch Thiên Thương đã sớm đem quân săn bằng Nguyệt Thăng quốc.
,,,,,,,
,,,,,,,
,,,,,,,
Sau khi bãi triều Tịch Thiên Thương để Dạ Vị Ương cùng Lưu Bá Hề đến Thiên Nguyên điện một chuyến, Dạ Vị Ương vâng một tiếng liền đi theo, Lưu Bá Hề ở phía sau nhìn bóng dáng hồ ly âm thầm thở dài, cũng lập tức đuổi kịp.
Từ lúc Dạ Vị Ương trở về Thiên quốc, có thời gian nửa tháng đóng cửa không chịu gặp ai, sau đó tuy rằng ra cửa bắt đầu vào triều, chính là bất luận Tịch Thiên Thương hay Lưu Bá Hề đều duy trì thái độ tránh né.
Ước chừng ba tháng, Lưu Bá Hề chỉ có thể nhìn chứ không thể tiếp cận Dạ Vị Ương.
Trong phòng nghị sự Thiên Nguyên điện, Tịch Thiên Thương đã ngồi ở bên trong chờ Lưu Bá Hề cùng Dạ Vị Ương, gặp hai người một trước một sau bước vào, hắn phất tay cho hai người ngồi xuống.
Một ngồi bên trái, một ngồi bên phải, chính là không ngồi cùng nhau.
“Dạ đại nhân, Lưu tướng quân, uống trà.” Lý công công cười tủm tỉm dâng trà, vừa mới nâng chén trà, bên ngoài đã có người đến.
“Thuộc hạ tham kiến Hoàng thượng.” Đúng là Thiên kinh đề đốc Từ Thương Hải.
“Người đến đủ rồi.” Tịch Thiên Thương liếc nhìn ba người trong phòng, nâng chén trà uống một ngụm, chậm rãi nói: “Vị Ương ở Quảng Nam tu kiến đập nước ban đầu đã thu được hiệu quả, cuối năm nay công trình sẽ thuận lợi hoàn thành, mà vùng ven biển Côn Châu bị sóng biển tập kích, trẫm đã phê chuẩn Vị Ương phái người đến Côn Châu điều tra.”
“Năm nay mưa thuận gió hòa, phương bắc Kim quốc dưới sự trừng trị của Đại tướng quân tạm thời an phận, chính là Nguyệt Thăng quốc ở phía nam vẫn còn gây rối kịch liệt.” Tịch Thiên Thương hỏi, “Chư vị có ý tưởng gì, cứ nói đừng ngại.”
Lưu Bá Hề dẫn đầu mở miệng, nói: “Năm trước Dạ đại nhân cải tiến khôi giáp sĩ binh, trận ở phương bắc đã phát huy hiệu quả, giảm bớt rất nhiều thương vong cho quân đội. Hiện giờ nếu chúng ta tiến công Nguyệt Thăng quốc cũng không vấn đề gì, chính là cân nhắc lợi hại trong đó, thần cho rằng có thể không đánh thì không đánh.”
Từ Thương Hải cũng gật đầu: “Theo thám tử từ Bắc Thần quốc hồi báo, Bắc Thần quốc trong năm nay sẽ không có động tác, đúng là thời cơ tốt để chúng ta phát triển kinh tế.”
“Vi thần cũng thấy lúc này nên lấy việc phát triển kinh tế làm trọng, Nguyệt Thăng quốc hiện tại không kiêng dè gây rối là muốn chúng ta có động tác, nếu quả thực phái binh xuất chiến chính là trúng kế bọn chúng, ai biết thời điểm chúng ta đánh Nguyệt Thăng quốc, Kim quốc sẽ không ở phương bắc tác loạn?” Dạ Vị Ương nói.
“Chỉ là chúng ta cũng không tiếp tục chịu nghẹn như vậy.” Dạ Vị Ương nhíu mày.
“Vị Ương phải chăng đã có biện pháp?” Tịch Thiên Thương hỏi, Dạ Vị Ương cùng bọn họ bất đồng, ở thời khắc mấu chốt luôn nghĩ ra những cách hữu dụng đến kỳ lạ.
Dạ Vị Ương gật đầu, cười nói: “Hoàng thượng hẳn là từng nghe Bắc Thần Diêu Quang năm đó thông qua kinh tế khiến Kim quốc suy sụp, hiện giờ chúng ta sẽ dùng phương pháp tương tự đối phó với Nguyệt Thăng quốc.”
“Phương pháp kia tất nhiên tốt, nhưng mất quá nhiều thời gian để thực thi, hơn nữa lấy quan hệ giữa Nguyệt Thăng quốc cùng Bắc Thần quốc, chỉ sợ Bắc Thần quốc đầu tiên phát hiện mưu kế của chúng ta.” Từ Thương Hải nói ra lo lắng của bản thân.
“Dùng phương pháp kinh tế không nhất thiết phải giống như Bắc Thần Diêu Quang, trong lòng vi thần đã có kế hoạch, tuy rằng không thể hoàn toàn phá hủy Nguyệt Thăng quốc, nhưng nhất định làm tổn thương nguyên khí bọn chúng, khiến bọn chúng sau thời gian phá rối thừa nhận chút hậu quả.” Dạ Vị Ương nói.
Mọi người cùng nhau bàn luận rất nhanh đem chuyện này định đoạt, ấn theo cách nói của Dạ Vị Ương, độc tài đôi khi cũng có chỗ tốt của độc tài.
Tỷ như lúc này bốn người bọn họ tức khắc định ra phương án đối chiến với Nguyệt Thăng quốc, đúng ra nên là cùng toàn bộ đại thần trong triều cùng nhau thảo luận, hoặc là thêm vào một nhóm người khác, chẳng qua không biết ngày tháng năm nào mới định ra được phương án.
Bạn đang ?
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết của độc tài là phải có thủ lĩnh sáng suốt nhìn xa trông rộng, nếu không sẽ chết rất nhanh.
“Dạ đại nhân, Chước Hoa ở bên cạnh ngươi có tốt không?” Từ Thương Hải đột nhiên đi đến bên cạnh hồ ly, thấp giọng hỏi.
“Từ đại nhân yên tâm, Vị Ương sẽ không bạc đãi Chước Hoa, hắn hiện tại là bằng hữu tốt của ta.” Tuy rằng cười đáp, nhưng trong lòng Dạ Vị Ương có chút kinh ngạc.
Hắn trước đây nghe nói Từ Thương Hải cùng Chước Hoa quan hệ rắc rối phức tạp, hai người tựa hồ có thâm cừu đại hận, rồi lại là sư phó cùng đồ đệ, quan hệ thượng ti và cấp dưới.
Dạ Vị Ương tò mò hỏi: “Từ đại nhân nếu quan tâm Chước Hoa, vì sao không đi nhìn hắn?”
Từ Thương Hải ảm đạm cười, phất tay nói: “Chước Hoa không muốn gặp ta, ta đi chỉ khiến hắn thêm chướng mắt mà thôi, hắn đi theo Dạ đại nhân cũng tốt, bất quá lời hôm nay của ta thỉnh Dạ đại nhân không cần nói lại với Chước Hoa, cáo từ.”
Dứt lời, Từ Thương Hải liền xoay người ly khai.
Dạ Vị Ương nhìn bóng dáng Từ Thương Hải rời đi thoáng sửng sốt hồi lâu, có lẽ ngày nào đó hắn nên tìm Từ Thương Hải uống hai chén trà.
“Vị Ương.” Phía sau truyền đến thanh âm của Lưu Bá Hề.
“Vi thần còn có việc, xin cáo lui trước.” Dạ Vị Ương chắp tay, sau khi hướng Tịch Thiên Thương cùng Lưu Bá Hề hành lễ liền nhanh chóng rời đi.
Hết chương thứ nhất
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.