Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch)
Chương 31: Hàn Đàm Tuyết Tằm
Dạ Kiêu
09/08/2022
Hai người đều bình an trở lại trong phòng sơn chủ, thủ vệ kia thấy hai người thì vội vàng quỳ xuống cầu xin tha thứ: "Vị đại gia này, tiểu thư, cầu các ngươi thả ta đi. Ta cũng là bị thiếu trại. . . A không, là bị thằng db Dương Minh bức bách. . ."
Lôi Vũ Đình còn chưa hiểu rõ xảy ra chuyện gì, Trác Phàm đã phất phất tay, lạnh lùng nói: "Lui sang một bên."
Người kia nghe vậy thì vội vàng gật đầu, co rúm lại rồi đứng sang một bên.
Sau đó, Trác Phàm đi đến trước giường. Nhìn ánh mắt đầy hy vọng của lão đầu kia, Trác Phàm cười nhạt nói: "Ta có thể giúp ngươi chữa khỏi bệnh, nhưng ngươi nhất định phải nghe lời ta."
Nghe được lời này, Lôi Vũ Đình không khỏi giật mình, kích động nói: "Ngươi thật có thể trị hết thương thế giúp nghĩa phụ ta?"
Trác Phàm không để ý tới nàng, chỉ là chăm chú nhìn ánh mắt lão giả kia.
Ánh mắt lão nhân có vẻ do dự, Trác Phàm biết hắn đang lo lắng điều gì, liền cười nói: "Ngươi yên tâm, ta sẽ không bắt ngươi phải làm mấy chuyện thương thiên hại lý hai làm hại người thân. Ta là Trác Phàm, quản gia Lạc gia. Bây giờ chúng ta có địch nhân chung, chỗ ta đang thiếu Đoán Cốt cảnh, hy vọng ngươi có thể giúp ta."
Nghe hắn nói là người của Lạc gia, còn là quản gia, ánh mắt lão nhân kia liền hiện lên vẻ kích động, hai con mắt hung hăng chớp chớp.
Trác Phàm nhếch miệng lên, biết hắn tỏ ý đáp ứng, liền cong ngón tay lên, Huyết Anh liền chui ra từ thể nội thủ vệ sơn tặc, bay đến trước mặt hắn.
Vừa nhìn thấy Huyết Anh, thủ vệ kia liền lộ ra vẻ kiêng dè thật sâu, bởi vì chính là thứ này, biến một người đang sống sờ sờ thành tro tàn chỉ trong nháy mắt.
Lôi Vũ Đình thấy vậy thì cả kinh, bởi vì nàng cũng từng bị đạo hồng quang này khống chế, nàng vội vàng kêu lên: "Trác Phàm, ngươi muốn làm gì?"
"Liệu thương cho hắn." Trác Phàm thản nhiên nói.
"Thế nhưng. . . Thứ này có thể liệu thương sao?" Lôi Vũ Đình nghi hoặc nói, dù sao nàng toàn thấy Trác Phàm sử dụng thứ này dùng để công kích nàng, còn bị hắn làm nhục mà hong thể phản kháng chút nào >
Lôi Vũ Đình còn chưa hiểu rõ xảy ra chuyện gì, Trác Phàm đã phất phất tay, lạnh lùng nói: "Lui sang một bên."
Người kia nghe vậy thì vội vàng gật đầu, co rúm lại rồi đứng sang một bên.
Sau đó, Trác Phàm đi đến trước giường. Nhìn ánh mắt đầy hy vọng của lão đầu kia, Trác Phàm cười nhạt nói: "Ta có thể giúp ngươi chữa khỏi bệnh, nhưng ngươi nhất định phải nghe lời ta."
Nghe được lời này, Lôi Vũ Đình không khỏi giật mình, kích động nói: "Ngươi thật có thể trị hết thương thế giúp nghĩa phụ ta?"
Trác Phàm không để ý tới nàng, chỉ là chăm chú nhìn ánh mắt lão giả kia.
Ánh mắt lão nhân có vẻ do dự, Trác Phàm biết hắn đang lo lắng điều gì, liền cười nói: "Ngươi yên tâm, ta sẽ không bắt ngươi phải làm mấy chuyện thương thiên hại lý hai làm hại người thân. Ta là Trác Phàm, quản gia Lạc gia. Bây giờ chúng ta có địch nhân chung, chỗ ta đang thiếu Đoán Cốt cảnh, hy vọng ngươi có thể giúp ta."
Nghe hắn nói là người của Lạc gia, còn là quản gia, ánh mắt lão nhân kia liền hiện lên vẻ kích động, hai con mắt hung hăng chớp chớp.
Trác Phàm nhếch miệng lên, biết hắn tỏ ý đáp ứng, liền cong ngón tay lên, Huyết Anh liền chui ra từ thể nội thủ vệ sơn tặc, bay đến trước mặt hắn.
Vừa nhìn thấy Huyết Anh, thủ vệ kia liền lộ ra vẻ kiêng dè thật sâu, bởi vì chính là thứ này, biến một người đang sống sờ sờ thành tro tàn chỉ trong nháy mắt.
Lôi Vũ Đình thấy vậy thì cả kinh, bởi vì nàng cũng từng bị đạo hồng quang này khống chế, nàng vội vàng kêu lên: "Trác Phàm, ngươi muốn làm gì?"
"Liệu thương cho hắn." Trác Phàm thản nhiên nói.
"Thế nhưng. . . Thứ này có thể liệu thương sao?" Lôi Vũ Đình nghi hoặc nói, dù sao nàng toàn thấy Trác Phàm sử dụng thứ này dùng để công kích nàng, còn bị hắn làm nhục mà hong thể phản kháng chút nào >
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.