Đại Sư Huyền Học Xuống Núi Làm Thiên Kim Nhà Hào Môn
Chương 45:
Tiểu Thổ Âu
05/05/2024
Thì ra, quỷ đói không phải là quỷ do linh hồn của con người sau khi chết hóa thành, mà là một loại sinh vật đặc biệt, mấy quỷ đói sẽ chịu đựng đủ sự hành hạ của đói khát.
Mấy quỷ đói có một ít là trong mấy trăm năm chưa từng ăn đồ ăn, có một ít là cho dù ăn vào rồi cũng sẽ nôn ra, phần lớn quỷ đói miệng có thể phun ra lửa, khi nhìn thấy thức ăn, vừa mở miệng ra thức ăn sẽ bị đốt thành tro bụi.
Bởi vì chịu đựng cái khổ đói khát, nên quỷ đói nhìn thấy đồ có thể ăn thì sẽ nhét vào trong miệng, thậm chí ngay cả phân, thịt người chết cũng bất chấp mà ăn vào.
Quỷ đói phân tán ở các góc xó xỉnh khác nhau ở nhân gian, trong thành phố thường không nhìn thấy sự tồn tại của quỷ đói, nhưng ở vùng hoang dã của ngoại ô hoặc là nông thôn, có lúc sẽ nhìn thấy ánh lửa nhỏ yếu, những ngọn lửa này chính là được phun ra từ trong miệng của một vài quỷ đói.
Sau khi rơi vào Ngạ Quỷ Đạo, nếu quỷ đói muốn thoát khỏi cái khổ đói khát, phải mời âm dương sư làm phép siêu độ cho mình, sau khi làm xong pháp sự, quỷ đói mới có thể ăn được thức ăn, thuận lợi đắc đạo, thoát khỏi thân phận quỷ đói.
****
Cũng không biết con quỷ đói này tìm được phương pháp từ đâu, mà nương nhờ trên cơ thể người sống, thông qua người sống ăn uống, thức ăn trực tiếp đi vào trong bụng của nó, làm nó có cảm giác no bụng.
Nhưng cũng chỉ có thể khống chế người mình bám vào ăn đồ ăn, những cái khác thì đều không làm được.
Nhưng mà ăn liên tục như vậy, cuối cùng bụng của nó sẽ chỉ càng ngày càng to, càng ngày càng to, cuối cùng sẽ nổ ra, tan xương nát thịt, mà người sống bị nó nương nhờ cũng sẽ lập tức toi mạng.
Đương nhiên, có lẽ con quỷ đói này biết kìm cương bên bờ vực, ăn đủ rồi thì sẽ rời khỏi vật bám, dẫu sao có lẽ phương pháp nó học được cũng có đường giải quyết.
Triệu Miêu nghĩ lại mà vẫn còn rùng mình, cô nhìn con quỷ đói đã bị vo thành quả cầu, cảm kích nói: “Cảm ơn đại sư nhỏ, nếu không tới lúc đó chị chết như thế nào cũng không biết nữa!”
Tô Lan Tâm lại nói: “Đây là duyên số của chị, mạng của chị chưa nên tuyệt! Vì vậy mới để em nhìn thấy khí đen trên người Lý Hân Hân, rồi mới phát hiện ra vấn đề của chị.”
Triệu Miêu nhìn Lý Hân Hân, hỏi: “Đại sư nhỏ, chị chỉ biết em tính mệnh một quẻ 200 đồng, không biết giá tiền em bắt quỷ là?”
Lan Tâm tùy ý nói: “Con quỷ đói này là quỷ bình thường, không có lực sát thương gì, một ngàn là đủ rồi.”
Triệu Miêu không nghĩ tới đại sư nhỏ sẽ lấy giá thấp như vậy, thế là tìm đại sư nhỏ lấy mã QR, trực tiếp chuyển hai ngàn qua, trước khi đại sư nhỏ nói chuyện đã mở miệng nói trước: “Đại sư nhỏ, em đừng chê ít, chị còn muốn làm phiền em giúp chị tính thêm một quẻ!”
Tô Lan Tâm nhìn tướng mạo của Triệu Miêu, hiểu rõ nói: “Chị muốn hỏi nhân duyên?”
Thấy Triệu Miêu gật đầu, Lan Tâm nói: “Chúc mừng chị, chuyện tốt sắp tới. Có lẽ tương lai sẽ có chút chuyện nhỏ lông gà vỏ tỏi, nhưng cuối cùng hai người sẽ dìu dắt nhau tới già, trai gái đầy đủ, hạnh phúc cả đời.”
Triệu Miêu nghe xong thì thở phào một hơi, vội vàng nói cảm ơn, sau đó cùng Lý Hân Hân nói tạm biệt rồi rời đi, chỉ để lại Lý Liên Thắng ở lại bên cạnh Tô Lan Tâm.
Tô Lan Tâm gõ bàn đá suy nghĩ một lát, thở dài, cuối cùng vẫn lấy ra một tờ giấy vàng từ trong balo, gấp thành hình một thỏi vàng, sau đó đầu ngón tay ấn vào, thỏi vàng lập tức bốc cháy.
Lý Liên Thắng đang định dò hỏi, lại cảm thấy có một luồng gió lạnh thổi qua, quả cầu quỷ đói vừa rồi vẫn luôn lơ lửng lập tức biến mất.
Lý Liên Thắng hoang mang nói: “Đại sư nhỏ, quỷ đói, không thấy quỷ đói đâu nữa!”
Tô Lan Tâm gật đầu: “Đừng sợ, vừa rồi là có quỷ sai tới dẫn nó đi. Thỏi vàng vừa rồi tôi gấp chính là để mời âm sai, nhưng mà thấy có người sống ở đây nên người ta không hiện thân mà thôi.”
Lý Liên Thắng sững sờ gật đầu, cảm thấy hai ngày nay trôi qua còn ngoạn mục hơn cả mấy chục năm sinh sống của ông.
Mấy quỷ đói có một ít là trong mấy trăm năm chưa từng ăn đồ ăn, có một ít là cho dù ăn vào rồi cũng sẽ nôn ra, phần lớn quỷ đói miệng có thể phun ra lửa, khi nhìn thấy thức ăn, vừa mở miệng ra thức ăn sẽ bị đốt thành tro bụi.
Bởi vì chịu đựng cái khổ đói khát, nên quỷ đói nhìn thấy đồ có thể ăn thì sẽ nhét vào trong miệng, thậm chí ngay cả phân, thịt người chết cũng bất chấp mà ăn vào.
Quỷ đói phân tán ở các góc xó xỉnh khác nhau ở nhân gian, trong thành phố thường không nhìn thấy sự tồn tại của quỷ đói, nhưng ở vùng hoang dã của ngoại ô hoặc là nông thôn, có lúc sẽ nhìn thấy ánh lửa nhỏ yếu, những ngọn lửa này chính là được phun ra từ trong miệng của một vài quỷ đói.
Sau khi rơi vào Ngạ Quỷ Đạo, nếu quỷ đói muốn thoát khỏi cái khổ đói khát, phải mời âm dương sư làm phép siêu độ cho mình, sau khi làm xong pháp sự, quỷ đói mới có thể ăn được thức ăn, thuận lợi đắc đạo, thoát khỏi thân phận quỷ đói.
****
Cũng không biết con quỷ đói này tìm được phương pháp từ đâu, mà nương nhờ trên cơ thể người sống, thông qua người sống ăn uống, thức ăn trực tiếp đi vào trong bụng của nó, làm nó có cảm giác no bụng.
Nhưng cũng chỉ có thể khống chế người mình bám vào ăn đồ ăn, những cái khác thì đều không làm được.
Nhưng mà ăn liên tục như vậy, cuối cùng bụng của nó sẽ chỉ càng ngày càng to, càng ngày càng to, cuối cùng sẽ nổ ra, tan xương nát thịt, mà người sống bị nó nương nhờ cũng sẽ lập tức toi mạng.
Đương nhiên, có lẽ con quỷ đói này biết kìm cương bên bờ vực, ăn đủ rồi thì sẽ rời khỏi vật bám, dẫu sao có lẽ phương pháp nó học được cũng có đường giải quyết.
Triệu Miêu nghĩ lại mà vẫn còn rùng mình, cô nhìn con quỷ đói đã bị vo thành quả cầu, cảm kích nói: “Cảm ơn đại sư nhỏ, nếu không tới lúc đó chị chết như thế nào cũng không biết nữa!”
Tô Lan Tâm lại nói: “Đây là duyên số của chị, mạng của chị chưa nên tuyệt! Vì vậy mới để em nhìn thấy khí đen trên người Lý Hân Hân, rồi mới phát hiện ra vấn đề của chị.”
Triệu Miêu nhìn Lý Hân Hân, hỏi: “Đại sư nhỏ, chị chỉ biết em tính mệnh một quẻ 200 đồng, không biết giá tiền em bắt quỷ là?”
Lan Tâm tùy ý nói: “Con quỷ đói này là quỷ bình thường, không có lực sát thương gì, một ngàn là đủ rồi.”
Triệu Miêu không nghĩ tới đại sư nhỏ sẽ lấy giá thấp như vậy, thế là tìm đại sư nhỏ lấy mã QR, trực tiếp chuyển hai ngàn qua, trước khi đại sư nhỏ nói chuyện đã mở miệng nói trước: “Đại sư nhỏ, em đừng chê ít, chị còn muốn làm phiền em giúp chị tính thêm một quẻ!”
Tô Lan Tâm nhìn tướng mạo của Triệu Miêu, hiểu rõ nói: “Chị muốn hỏi nhân duyên?”
Thấy Triệu Miêu gật đầu, Lan Tâm nói: “Chúc mừng chị, chuyện tốt sắp tới. Có lẽ tương lai sẽ có chút chuyện nhỏ lông gà vỏ tỏi, nhưng cuối cùng hai người sẽ dìu dắt nhau tới già, trai gái đầy đủ, hạnh phúc cả đời.”
Triệu Miêu nghe xong thì thở phào một hơi, vội vàng nói cảm ơn, sau đó cùng Lý Hân Hân nói tạm biệt rồi rời đi, chỉ để lại Lý Liên Thắng ở lại bên cạnh Tô Lan Tâm.
Tô Lan Tâm gõ bàn đá suy nghĩ một lát, thở dài, cuối cùng vẫn lấy ra một tờ giấy vàng từ trong balo, gấp thành hình một thỏi vàng, sau đó đầu ngón tay ấn vào, thỏi vàng lập tức bốc cháy.
Lý Liên Thắng đang định dò hỏi, lại cảm thấy có một luồng gió lạnh thổi qua, quả cầu quỷ đói vừa rồi vẫn luôn lơ lửng lập tức biến mất.
Lý Liên Thắng hoang mang nói: “Đại sư nhỏ, quỷ đói, không thấy quỷ đói đâu nữa!”
Tô Lan Tâm gật đầu: “Đừng sợ, vừa rồi là có quỷ sai tới dẫn nó đi. Thỏi vàng vừa rồi tôi gấp chính là để mời âm sai, nhưng mà thấy có người sống ở đây nên người ta không hiện thân mà thôi.”
Lý Liên Thắng sững sờ gật đầu, cảm thấy hai ngày nay trôi qua còn ngoạn mục hơn cả mấy chục năm sinh sống của ông.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.