Đại Sư Tỷ Sống Lại: Tay Trái Ăn Dưa, Tay Phải Nuôi Bé Cưng
Chương 2:
Lục Nguyệt Vô Hoa
09/07/2024
Nhưng nếu muốn chứng minh nàng vô tội, cần phải có chứng cứ. Vân Mộng mặc dù thu được ký ức của nguyên chủ, nhưng ngoài việc nguyên chủ bị dọa chết thì hoàn toàn chẳng biết gì cả.
Đã vậy chứng cứ cũng không phải nhất thời là có thể tìm ra được, thay vì tốn thời gian tìm chứng cứ, chi bằng làm cho người ta tự bộc lộ tiếng lòng.
Làm cho Vĩnh An Đế cao cao tại thượng tự mình nghe thấy sự thật.
Nghĩ tới đây, Vân Mộng ngẩng đầu nhìn Vĩnh An Đế, ánh mắt kiên định đáp: "Hoàng thượng, thần phụ vô tội, thần phụ không giết Ngũ hoàng tử."
Vừa nói chuyện, Vân Mộng vừa lặng lẽ cởi hộ giáp, chóng dùng đôi tay nhỏ bé bấm một cái thuật đọc tâm.
Vì không biết là ai đã hạ độc thủ, thế nên mọi người cùng đọc chung cho dzui! Mị đây cũng muốn xem xem văn võ bá quan trên triều đình đang nghĩ cái gì!
“Sao cô dám!” Vĩnh An Đế chỉ vào Vân Mộng, đang định trách mắng nàng, đột nhiên bên tai hắn vang lên tạp âm hỗn loạn, ồn đến nỗi Vĩnh An Đế đau đầu.
[Ùi uôi, chứng cứ đầy đủ như vậy mà còn có thể phủ nhận được luôn. Tề vương phi này không hề nhát gan sợ phiền phức như trong truyền thuyết nha, dáng vẻ trước kia đều là giả bộ à?]
"Ha ha ha, cái này Vân Mộng tiểu nha đầu cũng là như vậy, ta còn tưởng rằng gả cho Tề Vương có thể bay lên cành cây.
[Ha ha ha, con khốn Vân Mộng này cũng có ngày hôm nay, tưởng rằng bản thân gả cho Tề vương thì có thể bay lên cành cao làm phượng hoàng chắc? Ai ngờ Tề vương là một con ma chết yểu, ha ha ha! Nhìn thấy con khốn này xấc bấc xang bang như vậy thật sự là hả lòng hả dạ mà.]
[Xời, cô ta không thừa nhận thì sao chứ, tất cả chứng cứ đều chỉ vào cô ta, cho dù cô ta có mạnh miệng đến đâu cũng sẽ phải chết.]
[Vẫn là mẫu hậu thông minh, vừa có thể trừ được Ngũ hoàng tử nhưng vẫn bình an vô sự thoát ra. Đáng tiếc Tề vương phi xinh đẹp như này, nếu có thể đưa nàng vào hậu viện thì… Chậc chậc…]
[Tề vương phi mưu hại Ngũ hoàng tử làm cái méo gì cơ chứ? Con trai của nàng còn chưa đầy 3 tuổi, lúc này tham gia tranh quyền đoạt lợi, ngoài việc hy sinh thì có thu hoạch được gì đâu.]
[Hu hu, hức, vào cung thật sự quá nguy hiểm, sơ hở là rơi đầu như chơi liền, tui không muốn tiến cung nữa đâu…]
…
Đã vậy chứng cứ cũng không phải nhất thời là có thể tìm ra được, thay vì tốn thời gian tìm chứng cứ, chi bằng làm cho người ta tự bộc lộ tiếng lòng.
Làm cho Vĩnh An Đế cao cao tại thượng tự mình nghe thấy sự thật.
Nghĩ tới đây, Vân Mộng ngẩng đầu nhìn Vĩnh An Đế, ánh mắt kiên định đáp: "Hoàng thượng, thần phụ vô tội, thần phụ không giết Ngũ hoàng tử."
Vừa nói chuyện, Vân Mộng vừa lặng lẽ cởi hộ giáp, chóng dùng đôi tay nhỏ bé bấm một cái thuật đọc tâm.
Vì không biết là ai đã hạ độc thủ, thế nên mọi người cùng đọc chung cho dzui! Mị đây cũng muốn xem xem văn võ bá quan trên triều đình đang nghĩ cái gì!
“Sao cô dám!” Vĩnh An Đế chỉ vào Vân Mộng, đang định trách mắng nàng, đột nhiên bên tai hắn vang lên tạp âm hỗn loạn, ồn đến nỗi Vĩnh An Đế đau đầu.
[Ùi uôi, chứng cứ đầy đủ như vậy mà còn có thể phủ nhận được luôn. Tề vương phi này không hề nhát gan sợ phiền phức như trong truyền thuyết nha, dáng vẻ trước kia đều là giả bộ à?]
"Ha ha ha, cái này Vân Mộng tiểu nha đầu cũng là như vậy, ta còn tưởng rằng gả cho Tề Vương có thể bay lên cành cây.
[Ha ha ha, con khốn Vân Mộng này cũng có ngày hôm nay, tưởng rằng bản thân gả cho Tề vương thì có thể bay lên cành cao làm phượng hoàng chắc? Ai ngờ Tề vương là một con ma chết yểu, ha ha ha! Nhìn thấy con khốn này xấc bấc xang bang như vậy thật sự là hả lòng hả dạ mà.]
[Xời, cô ta không thừa nhận thì sao chứ, tất cả chứng cứ đều chỉ vào cô ta, cho dù cô ta có mạnh miệng đến đâu cũng sẽ phải chết.]
[Vẫn là mẫu hậu thông minh, vừa có thể trừ được Ngũ hoàng tử nhưng vẫn bình an vô sự thoát ra. Đáng tiếc Tề vương phi xinh đẹp như này, nếu có thể đưa nàng vào hậu viện thì… Chậc chậc…]
[Tề vương phi mưu hại Ngũ hoàng tử làm cái méo gì cơ chứ? Con trai của nàng còn chưa đầy 3 tuổi, lúc này tham gia tranh quyền đoạt lợi, ngoài việc hy sinh thì có thu hoạch được gì đâu.]
[Hu hu, hức, vào cung thật sự quá nguy hiểm, sơ hở là rơi đầu như chơi liền, tui không muốn tiến cung nữa đâu…]
…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.