Đại Thần Ôm Vào Lòng: 101 Nụ Hôn Sâu
Chương 872: Hạ quý thần, chúng ta sinh con đi (22)
Diệp Phi Dạ
01/10/2018
Đừng nói người ngoài, đến người trong cuộc như Quý Ức cũng bị những lời
nói gió nhẹ mây bay của Hạ Quý Thần làm cho ngẩn người hai giây rồi mới
nhỏ giọng nói: “Vậy anh cũng đừng mua nhiều như vậy chứ?”
“Nhiều sao?” - Hạ Quý Thần nghe Quý Ức nói xong liền quay đầu nhìn lên xe của mình.
Cốp xe phía sau đã để đầy đồ, hai cô gái kia còn xách thêm túi nhỏ túi lớn đến, thật sự nhét không nổi nữa, đành phải chất đống ở ghế sau xe.
Anh nhíu mày, tiếp tục nói: “Không nhiều, là do xe quá nhỏ thôi.”
Nói xong, Hạ Quý Thần nhìn chiếc xe một lúc, sau đó nghiêm túc nói: “Xem ra, phải xem xét việc mua một chiếc kiểu nhà xe rồi.’
Không nhiều, là do xe nhỏ thôi... Không thể không nói, câu nói này phát ra từ miệng Hạ Quý Thần đã làm Quý Ức như ăn mật vậy, cảm thấy ngọt lịm; thậm chí giọng nói của cô cũng trở nên ngây thơ: “Chẳng lẽ, anh định ngày nào cũng mua nhiều đồ như thế?”
“Đương nhiên…” - Hạ Quý Thần vừa trả lời Quý Ức vừa liếc nhìn Tạ Tư Ngọc đứng bên cạnh, sau đó chậm rãi nói: “… Em chưa nghe câu nói này trên mạng sao? Nếu như người đàn ông có một nghìn tệ và họ sẵn sàng phung phí chín trăm tệ cho em và người đàn ông có mười nghìn tệ nhưng không cho em được chín trăm tệ, như vậy em sẽ chọn lấy người đàn ông thứ nhất chứ không phải người đàn ông thứ hai. Vì người thứ hai không thật sự yêu em.”
“… Nhưng sáng nay trước khi em ngủ dậy anh không có gì để làm nên mở máy tính quét qua thị trường chứng khoán thì dễ dàng kiếm được hơn tám con số…”
Quét qua thị trường chứng khoán mà dễ dàng kiếm hơn tám chữ số… Tám chữ số, là gần ngàn vạn à… Lại một âm thanh nuốt nước bọt vang lên.
Hạ Quý Thần dường như không nghe thấy, nhẹ giọng nói với Quý Ức.
“Vì vậy, dựa vào thu nhập của anh mà nói, anh làm sao theo kiểu hôm nay chỉ tặng em một cái túi, ngày mai tặng em sợi dây chuyền hay ngày kia lại tặng em đôi giày…”
Lúc Hạ Quý Thần nói những lời này, cố ý học theo ngữ khí Tạ Tư Ngọc vừa nói với anh lúc nãy mà nhấn mạnh để châm biếm cô ta.
----
Tại bữa tiệc, Tạ Tư Ngọc không chỉ khoe khoang một lần.
Nhưng lúc này, so với những gì Hạ Quý Thần làm thì bạn trai cô coi ra là cực kỳ keo kiệt.
Lúc Quý Ức thấy Hạ Quý Thần nhấn mạnh như học cách nói chuyện của Tạ Tư Ngọc, cô nhìn về phía Tạ Tư Ngọc.
Cô thấy rõ sau khi Hạ Quý Thần nói thì sắc mặt của Tạ Tư Ngọc liền khó coi.
Quý Ức cứ tưởng Hạ Quý Thần nói đến đây là hết rồi. Nhưng cô không ngờ Hạ Quý Thần lại từ tốn nói tiếp: “... Như thế này cơ bản không tốn bao nhiêu tiền, vậy chẳng lẽ anh là loại đàn ông thứ hai?”
Ngụ ý là anh không muốn làm loại đàn ông thứ hai, nhưng người bạn trai Tạ Tư Ngọc khoe khoang cả buổi tối lại đúng ra chỉ là loại đàn ông thứ hai vốn không hề yêu cô như thế.
Ánh mắt Tạ Tư Ngọc trở nên tối sầm lại.
Người bên cạnh có thể nhìn ra Tạ Tư Ngọc không vui, không khí trở nên có chút căng thẳng.
Nhưng việc đó không liên quan đến Hạ Quý Thần, anh ôn hòa, tiếp tục nói với Qúy Ức: “Em nên nhớ, kế hoạch cho tương lai của chúng ta là nghề phụ mỗi ngày của anh là kiếm tiền, nghề chính là mua đồ cho em.”
“Nhiều sao?” - Hạ Quý Thần nghe Quý Ức nói xong liền quay đầu nhìn lên xe của mình.
Cốp xe phía sau đã để đầy đồ, hai cô gái kia còn xách thêm túi nhỏ túi lớn đến, thật sự nhét không nổi nữa, đành phải chất đống ở ghế sau xe.
Anh nhíu mày, tiếp tục nói: “Không nhiều, là do xe quá nhỏ thôi.”
Nói xong, Hạ Quý Thần nhìn chiếc xe một lúc, sau đó nghiêm túc nói: “Xem ra, phải xem xét việc mua một chiếc kiểu nhà xe rồi.’
Không nhiều, là do xe nhỏ thôi... Không thể không nói, câu nói này phát ra từ miệng Hạ Quý Thần đã làm Quý Ức như ăn mật vậy, cảm thấy ngọt lịm; thậm chí giọng nói của cô cũng trở nên ngây thơ: “Chẳng lẽ, anh định ngày nào cũng mua nhiều đồ như thế?”
“Đương nhiên…” - Hạ Quý Thần vừa trả lời Quý Ức vừa liếc nhìn Tạ Tư Ngọc đứng bên cạnh, sau đó chậm rãi nói: “… Em chưa nghe câu nói này trên mạng sao? Nếu như người đàn ông có một nghìn tệ và họ sẵn sàng phung phí chín trăm tệ cho em và người đàn ông có mười nghìn tệ nhưng không cho em được chín trăm tệ, như vậy em sẽ chọn lấy người đàn ông thứ nhất chứ không phải người đàn ông thứ hai. Vì người thứ hai không thật sự yêu em.”
“… Nhưng sáng nay trước khi em ngủ dậy anh không có gì để làm nên mở máy tính quét qua thị trường chứng khoán thì dễ dàng kiếm được hơn tám con số…”
Quét qua thị trường chứng khoán mà dễ dàng kiếm hơn tám chữ số… Tám chữ số, là gần ngàn vạn à… Lại một âm thanh nuốt nước bọt vang lên.
Hạ Quý Thần dường như không nghe thấy, nhẹ giọng nói với Quý Ức.
“Vì vậy, dựa vào thu nhập của anh mà nói, anh làm sao theo kiểu hôm nay chỉ tặng em một cái túi, ngày mai tặng em sợi dây chuyền hay ngày kia lại tặng em đôi giày…”
Lúc Hạ Quý Thần nói những lời này, cố ý học theo ngữ khí Tạ Tư Ngọc vừa nói với anh lúc nãy mà nhấn mạnh để châm biếm cô ta.
----
Tại bữa tiệc, Tạ Tư Ngọc không chỉ khoe khoang một lần.
Nhưng lúc này, so với những gì Hạ Quý Thần làm thì bạn trai cô coi ra là cực kỳ keo kiệt.
Lúc Quý Ức thấy Hạ Quý Thần nhấn mạnh như học cách nói chuyện của Tạ Tư Ngọc, cô nhìn về phía Tạ Tư Ngọc.
Cô thấy rõ sau khi Hạ Quý Thần nói thì sắc mặt của Tạ Tư Ngọc liền khó coi.
Quý Ức cứ tưởng Hạ Quý Thần nói đến đây là hết rồi. Nhưng cô không ngờ Hạ Quý Thần lại từ tốn nói tiếp: “... Như thế này cơ bản không tốn bao nhiêu tiền, vậy chẳng lẽ anh là loại đàn ông thứ hai?”
Ngụ ý là anh không muốn làm loại đàn ông thứ hai, nhưng người bạn trai Tạ Tư Ngọc khoe khoang cả buổi tối lại đúng ra chỉ là loại đàn ông thứ hai vốn không hề yêu cô như thế.
Ánh mắt Tạ Tư Ngọc trở nên tối sầm lại.
Người bên cạnh có thể nhìn ra Tạ Tư Ngọc không vui, không khí trở nên có chút căng thẳng.
Nhưng việc đó không liên quan đến Hạ Quý Thần, anh ôn hòa, tiếp tục nói với Qúy Ức: “Em nên nhớ, kế hoạch cho tương lai của chúng ta là nghề phụ mỗi ngày của anh là kiếm tiền, nghề chính là mua đồ cho em.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.