Chương 25: Cậu không tin nó
trang young
29/03/2018
Lên đến nơi nó thấy cậu, anh Duy, Hiểu Huyên đang ở trong phòng làm việc của nó,vội vàng nó chạy lại hỏi:
- Có chuyện gì sao mọi người lại ở đây
- Cô còn ns nữa sao,cái đồ....- Hiểu Huyên
- Thôi đi,Lan,cô có làm những chuyện này khôg? - cậu cầm đt của nó
- Chuyện gì,tự nhiên anh cầm đt của tôi - nó
- Chuyện gì à,cô bán bảng thiết kế cho công ty khác mà còn nói nữa à - Hiểu Huyên lên tiếng
- Bán,bán cái gì,tôi không hiểu cô đag ns gì hết - nó ngạc nhiên
- Cô ngây thơ quá hế,chứng cớ rành đây mà còn chối,cô xem tin nhắn trong đt của mình đi - Hiểu Huyên
Nó lấy đt thoại từ tay cậu,đọc những dòng tin nhắn nó như khôg tin vào mắt mình nữa
- Những tin nhắn này ở đâu ra vậy,tôi khôg có bán bảng thiết kế
- Vậy cái hộp này là gì? - Hiểu Huyên
- Của ba tôi gửi - nó
- Nói láo mà khôg biết chớp mắt,của ba cô,vậy cô mở ra cho chúng tôi coi đi - Hiểu Huyên
Nó mở nắp hộp ra thì bên trong toàn là tiền và kèm theo là 1 bức thư,nó tính cầm lên đọc thì bị Hiểu Huyên dựt lấy
-" Tôi đưa cô một nữa số tiền,còn một nữa khi nào cô gửi bảng thiết kế thì tôi sẽ đưa luôn" nội dung của bức thư đc Hiểu Huyên đọc lên
Nó nhìn mọi người,đặc biệt là cậu
- khôg, tôi khôg có làm những chuyện này anh fải tin tôi
- Tin cô,chắc chúng tôi bị điên qá - Hiểu Huyên
Nó vẫn nhìn cậu lắc đầu,cho đến khi cậu nói:
- Lan cô nói thiệt đi cô bán bảng thiết kế cho ai
Câu hỏi của cậu làm nó mất đi lòng tin ở cậu, nó cứ tưởg cậu sẽ tin nó nhũng khôg ngờ lại vậy
- Anh không tin tôi,haha,khôg ai tin tôi là tôi làm đó, tôi đem bán đó,thì có chuyện gì à - nó
Khôg kìm nỗi sự tức giận,cậu đã tát nó 1 cái,nó lấy tay ôm lấy chỗ bị tát,thấy vậy Duy lên tiếng:
- Thôi mọi người bình tĩnh chuyện gì cũng có cách giải quyết, may là bảng thiết kế chưa lộ ra ngoài
- Anh còn nói đỡ cho cô ta,anh Huy chúng ta đi đi - nói rồi Hiểu Huyên choàng tay cậu bc đi,chỉ còn Duy ở lại,Duy tiến lại gần vỗ vai,an ủi nó:
- Anh biết khôg fải là do em lm mà,đừng buồn nữa
- Nhưng khôg ai tin em hết
- Anh sẽ làm sáng tỏ chuyện này giúp em ( Duy nhìn Lan trong lúc này rất giống đứa em gái của Duy,nó cũng bị người khác hiểu lầm và đánh nó đến chết,nên anh rất hiểu Lan)
Nói rồi Duy đi ra kiểm ra camera an ninh xem thử,nó mệt qá,cậu khôg còn tin nó nữa, cảm thấy đau đầu nó muốn ngủ nên ngồi tựa vào thành ghế ngủ,
Duy quay lại trên tay cầm ly cà phê nhưng thấy nó ngủ Duy đành quay ra.
- Có chuyện gì sao mọi người lại ở đây
- Cô còn ns nữa sao,cái đồ....- Hiểu Huyên
- Thôi đi,Lan,cô có làm những chuyện này khôg? - cậu cầm đt của nó
- Chuyện gì,tự nhiên anh cầm đt của tôi - nó
- Chuyện gì à,cô bán bảng thiết kế cho công ty khác mà còn nói nữa à - Hiểu Huyên lên tiếng
- Bán,bán cái gì,tôi không hiểu cô đag ns gì hết - nó ngạc nhiên
- Cô ngây thơ quá hế,chứng cớ rành đây mà còn chối,cô xem tin nhắn trong đt của mình đi - Hiểu Huyên
Nó lấy đt thoại từ tay cậu,đọc những dòng tin nhắn nó như khôg tin vào mắt mình nữa
- Những tin nhắn này ở đâu ra vậy,tôi khôg có bán bảng thiết kế
- Vậy cái hộp này là gì? - Hiểu Huyên
- Của ba tôi gửi - nó
- Nói láo mà khôg biết chớp mắt,của ba cô,vậy cô mở ra cho chúng tôi coi đi - Hiểu Huyên
Nó mở nắp hộp ra thì bên trong toàn là tiền và kèm theo là 1 bức thư,nó tính cầm lên đọc thì bị Hiểu Huyên dựt lấy
-" Tôi đưa cô một nữa số tiền,còn một nữa khi nào cô gửi bảng thiết kế thì tôi sẽ đưa luôn" nội dung của bức thư đc Hiểu Huyên đọc lên
Nó nhìn mọi người,đặc biệt là cậu
- khôg, tôi khôg có làm những chuyện này anh fải tin tôi
- Tin cô,chắc chúng tôi bị điên qá - Hiểu Huyên
Nó vẫn nhìn cậu lắc đầu,cho đến khi cậu nói:
- Lan cô nói thiệt đi cô bán bảng thiết kế cho ai
Câu hỏi của cậu làm nó mất đi lòng tin ở cậu, nó cứ tưởg cậu sẽ tin nó nhũng khôg ngờ lại vậy
- Anh không tin tôi,haha,khôg ai tin tôi là tôi làm đó, tôi đem bán đó,thì có chuyện gì à - nó
Khôg kìm nỗi sự tức giận,cậu đã tát nó 1 cái,nó lấy tay ôm lấy chỗ bị tát,thấy vậy Duy lên tiếng:
- Thôi mọi người bình tĩnh chuyện gì cũng có cách giải quyết, may là bảng thiết kế chưa lộ ra ngoài
- Anh còn nói đỡ cho cô ta,anh Huy chúng ta đi đi - nói rồi Hiểu Huyên choàng tay cậu bc đi,chỉ còn Duy ở lại,Duy tiến lại gần vỗ vai,an ủi nó:
- Anh biết khôg fải là do em lm mà,đừng buồn nữa
- Nhưng khôg ai tin em hết
- Anh sẽ làm sáng tỏ chuyện này giúp em ( Duy nhìn Lan trong lúc này rất giống đứa em gái của Duy,nó cũng bị người khác hiểu lầm và đánh nó đến chết,nên anh rất hiểu Lan)
Nói rồi Duy đi ra kiểm ra camera an ninh xem thử,nó mệt qá,cậu khôg còn tin nó nữa, cảm thấy đau đầu nó muốn ngủ nên ngồi tựa vào thành ghế ngủ,
Duy quay lại trên tay cầm ly cà phê nhưng thấy nó ngủ Duy đành quay ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.