Chương 22: Tiểu Băng Bị Tai Nạn
Cherry
31/07/2015
"...- Vâng tôi đây có chuyện gì à?_ Cậu hơi lo lắng
- Cô ấy bị tai nạn dọc đường, hiện đang nguy kịch. Chúng tôi không tìm thấy giấy tờ của cô ấy chỉ có chiếc điện thoại này
- Hiện giờ cô ấy đang ở đâu?
- Bệnh viện XXX ở TT thành phố
- Được tôi tới ngay."
Cậu định rời đi nhưng lại nhớ đến Bá Thiên. Nếu cậu rời đi bữa tiệc coi như bị hủy việc Bá Thiên đưa tấm vé ấy cho cậu dĩ nhiên phần trăm sự thật sẽ bị tuột xuống con số 0, nhưng còn nhỏ thì sao nhỏ đang ở trong phòng cấp cứu nhỏ đang nguy kịch. Đầu óc cậu rối ren vô cùng thì chợt lóe lên phải rồi còn có Hoàng Nam
- Anh ở đây tôi đi có chút việc._ cậu chạy tới vỗ vai Hoàng Nam định rời đi nhưng bị anh nắm lại
- Đi đâu cậu không thấy bữa tiệc đang diễn ra à?
- Tôi đi chút sẽ về.
- Không nếu không nói lí do tôi cũng sẽ không cho cậu đi._ Hoàng Nam cương quyết. Cậu thấy không được rồi nên đành nói ra
- Tiểu Băng bị tai nạn hiện đang nằm trong bệnh viện.
- Cậu nghĩ tôi không lo cho Tiểu Băng nên định âm thầm đi à?
- Thế còn buổi tiệc
Hoàng Nam hơi chần chừ
- Bỏ nó đi hôm sau nhắn lời xin lỗi tới văn phòng là được.
Cậu thực sự ngạc nhiên, ngạc nhiên hơn mấy lần khác nhiều. Thường thường Hoàng Nam rất coi trọng mấy việc này nhưng hôm nay lại chấp nhận bỏ nó chứng tỏ nhỏ rất quan trọng với anh.
- Sao chưa chịu đi nữa?_ thấy thái độ của cậu Hoàng Nam hỏi. Cậu gật gù rồi bước lên xe
Đây là lần đầu tiên hai anh em đi chung xe với nhau kể từ khi "trò chơi" được Hoàng Duệ giới thiệu đến giờ.
************************************
- Cho tôi hỏi cô gái vừa bị tai nạn giao thông đang ở đâu?_ Hoàng Nam hỏi, cậu chẳng còn bình tĩnh nữa để mà mở miệng ra
- Đang ở phòng cấp cứu.
Cậu và Hoàng Nam lê từng bước nặng nề đến phòng cấp cứu. Ở đó có một cô gái chắc là người gọi điện cho cậu bên cạnh có vài người cảnh sát điều tra. Vừa đến cũng là lúc bác sĩ bước ra
- Người nhà nạn đâu?_ Bác sĩ hỏi cậu và anh chạy lại
- Tôi đây hiện giờ cô ấy sao rồi?
- Hiện thời qua cơn nguy kịch nhưng không đồng nghĩa với việc cô ấy sẽ tỉnh lại, cần phải theo dõi thêm một thời gian.
Vị bác sĩ ấy bước đi. Y tá đẩy nhỏ ra, đôi mắt nhắm nghiền hàng long mi cong vuốt, khuôn mặt nhợt nhạt. Cậu không tin vào mắt mình nữa.
- Tôi cần 1 trong 2 vị về sở để lấy lời khai._ Vị cảnh sát nói, thấy khuôn mặt thất thần của cậu Hoàng Nam lên tiếng
- Tôi sẽ đi.
2h sau...
Cậu ngồi trong phòng bên cạnh nhỏ, hơi thở nhỏ đều đều. Hoàng và bà Hoa chưa hề biết chuyện này cậu cũng chưa nói gì cả. "Cạch"_ cưa mở ra Hoàng Nam bước vào
- Sao rồi?
- Là cố ý.
- Cái gì cố ý?
- Chiếc xe đó, lần đầu Tiểu Băng tránh được chiếc xe lùi lại đụng cô ấy lần 2, nhân chứng khai vậy
- Mẹ kiếp là đứa nào? Không nhìn thấy số xe sao?_ Cậu bực tức đập xuống bàn
- Không chiếc xe chạy quá nhanh. Mà Bác sĩ bảo sao?
- Không nói gì đang chờ theo dõi 6 tiếng sau nếu không tỉnh dậy thì sẽ xuống xem tình hình.
Sáng hôm sau...
Mặt trời len qua khung cửa phảng phất trên gương mặt trắng bệch của nhỏ. 6 tiếng trong chờ đợi chẳng có khả quan mấy. Vị bác sĩ xem xét khám kĩ bình tình rồi nói
- Tình hình tiến triển theo chiều hướng khá tiêu cực...
Cậu nghe đến đây trời đất như đổ sập xuống
- THẾ LÀ THẾ NÀO? TIÊU CỰC ĐẾN CỠ NÀO?_ cậu vịn vai bác sĩ thét lên
- Cậu bình tĩnh, tuy là bị hôn mê nhưng vỏ não và hệ lưới hoạt hóa không bị tổn thương nặng có thể sẽ tỉnh dậy trong nay mai
- Ý bác sĩ là 1, 2 ngày nữa cô ấy sẽ tỉnh
- Không hẳn cơ hội là 50-50. Trong vòng 3 ngày sau nếu cô ấy không tỉnh lại coa thể bị lâm vào đời sống thực vật. Bây giờ là giai đoạn rất quan trọng, người nhà nên nói chuyện nhiều với bệnh nhân điều ấy sẽ góp phần vào việc bệnh nhân có tỉnh lại hay không._ Vị bác sĩ bỏ đi
- 50-50 ai cũng biết sẽ thiên về chiều hướng tiêu cực._ Cậu chống tay lên bàn nhìn về nhỏ, miệng cay đắng phát ra
"Reng... reng... reng"!_ điện thoại Hoàng Nam reo anh bắt máy
"- Alo có chuyện gì vậy ba
- Mau về đây cả thằng Bảo nữa
- Vâng"
- Ông ta nói gì vậy?
- Kêu chúng ta về nhà chắc là do chuyện bữa tiệc
- Tôi không đi đâu._ Cậu từ chối
- Cậu phải đi ba kêu luôn cả cậu.
- Còn Tiểu Băng?
- Kêu Hoàng lên đây là được
- Bây giờ mà anh còn nghĩ đến chuyện về nhà với ông ta à?
- Cậu nên nhớ, nếu ba biết được vì Tiểu Băng mà ta hủy bữa tiệc thì se thế nào. Tôi không tin chuyện cô ấy bị tai nạn không có "dây mơ rễ má" gì với Đông Phương là bạn của ba.
Ngẫm nghĩ 1 lát cậu gật đầu rồi theo Hoàng Nam đến nhà nhỏ bảo một tiếng với Hoàng. Khỏi phải nói Hoàng bàng hoàng đến cỡ nào rồi cũng đón taxi đến bệnh viện.
T/g: t/g vẫn chưa bk có nên cho nữ chính tỉnh dậy không nên ai có ý kiến thì cmt chìu mai t/g mới đăng chap mới.
- Cô ấy bị tai nạn dọc đường, hiện đang nguy kịch. Chúng tôi không tìm thấy giấy tờ của cô ấy chỉ có chiếc điện thoại này
- Hiện giờ cô ấy đang ở đâu?
- Bệnh viện XXX ở TT thành phố
- Được tôi tới ngay."
Cậu định rời đi nhưng lại nhớ đến Bá Thiên. Nếu cậu rời đi bữa tiệc coi như bị hủy việc Bá Thiên đưa tấm vé ấy cho cậu dĩ nhiên phần trăm sự thật sẽ bị tuột xuống con số 0, nhưng còn nhỏ thì sao nhỏ đang ở trong phòng cấp cứu nhỏ đang nguy kịch. Đầu óc cậu rối ren vô cùng thì chợt lóe lên phải rồi còn có Hoàng Nam
- Anh ở đây tôi đi có chút việc._ cậu chạy tới vỗ vai Hoàng Nam định rời đi nhưng bị anh nắm lại
- Đi đâu cậu không thấy bữa tiệc đang diễn ra à?
- Tôi đi chút sẽ về.
- Không nếu không nói lí do tôi cũng sẽ không cho cậu đi._ Hoàng Nam cương quyết. Cậu thấy không được rồi nên đành nói ra
- Tiểu Băng bị tai nạn hiện đang nằm trong bệnh viện.
- Cậu nghĩ tôi không lo cho Tiểu Băng nên định âm thầm đi à?
- Thế còn buổi tiệc
Hoàng Nam hơi chần chừ
- Bỏ nó đi hôm sau nhắn lời xin lỗi tới văn phòng là được.
Cậu thực sự ngạc nhiên, ngạc nhiên hơn mấy lần khác nhiều. Thường thường Hoàng Nam rất coi trọng mấy việc này nhưng hôm nay lại chấp nhận bỏ nó chứng tỏ nhỏ rất quan trọng với anh.
- Sao chưa chịu đi nữa?_ thấy thái độ của cậu Hoàng Nam hỏi. Cậu gật gù rồi bước lên xe
Đây là lần đầu tiên hai anh em đi chung xe với nhau kể từ khi "trò chơi" được Hoàng Duệ giới thiệu đến giờ.
************************************
- Cho tôi hỏi cô gái vừa bị tai nạn giao thông đang ở đâu?_ Hoàng Nam hỏi, cậu chẳng còn bình tĩnh nữa để mà mở miệng ra
- Đang ở phòng cấp cứu.
Cậu và Hoàng Nam lê từng bước nặng nề đến phòng cấp cứu. Ở đó có một cô gái chắc là người gọi điện cho cậu bên cạnh có vài người cảnh sát điều tra. Vừa đến cũng là lúc bác sĩ bước ra
- Người nhà nạn đâu?_ Bác sĩ hỏi cậu và anh chạy lại
- Tôi đây hiện giờ cô ấy sao rồi?
- Hiện thời qua cơn nguy kịch nhưng không đồng nghĩa với việc cô ấy sẽ tỉnh lại, cần phải theo dõi thêm một thời gian.
Vị bác sĩ ấy bước đi. Y tá đẩy nhỏ ra, đôi mắt nhắm nghiền hàng long mi cong vuốt, khuôn mặt nhợt nhạt. Cậu không tin vào mắt mình nữa.
- Tôi cần 1 trong 2 vị về sở để lấy lời khai._ Vị cảnh sát nói, thấy khuôn mặt thất thần của cậu Hoàng Nam lên tiếng
- Tôi sẽ đi.
2h sau...
Cậu ngồi trong phòng bên cạnh nhỏ, hơi thở nhỏ đều đều. Hoàng và bà Hoa chưa hề biết chuyện này cậu cũng chưa nói gì cả. "Cạch"_ cưa mở ra Hoàng Nam bước vào
- Sao rồi?
- Là cố ý.
- Cái gì cố ý?
- Chiếc xe đó, lần đầu Tiểu Băng tránh được chiếc xe lùi lại đụng cô ấy lần 2, nhân chứng khai vậy
- Mẹ kiếp là đứa nào? Không nhìn thấy số xe sao?_ Cậu bực tức đập xuống bàn
- Không chiếc xe chạy quá nhanh. Mà Bác sĩ bảo sao?
- Không nói gì đang chờ theo dõi 6 tiếng sau nếu không tỉnh dậy thì sẽ xuống xem tình hình.
Sáng hôm sau...
Mặt trời len qua khung cửa phảng phất trên gương mặt trắng bệch của nhỏ. 6 tiếng trong chờ đợi chẳng có khả quan mấy. Vị bác sĩ xem xét khám kĩ bình tình rồi nói
- Tình hình tiến triển theo chiều hướng khá tiêu cực...
Cậu nghe đến đây trời đất như đổ sập xuống
- THẾ LÀ THẾ NÀO? TIÊU CỰC ĐẾN CỠ NÀO?_ cậu vịn vai bác sĩ thét lên
- Cậu bình tĩnh, tuy là bị hôn mê nhưng vỏ não và hệ lưới hoạt hóa không bị tổn thương nặng có thể sẽ tỉnh dậy trong nay mai
- Ý bác sĩ là 1, 2 ngày nữa cô ấy sẽ tỉnh
- Không hẳn cơ hội là 50-50. Trong vòng 3 ngày sau nếu cô ấy không tỉnh lại coa thể bị lâm vào đời sống thực vật. Bây giờ là giai đoạn rất quan trọng, người nhà nên nói chuyện nhiều với bệnh nhân điều ấy sẽ góp phần vào việc bệnh nhân có tỉnh lại hay không._ Vị bác sĩ bỏ đi
- 50-50 ai cũng biết sẽ thiên về chiều hướng tiêu cực._ Cậu chống tay lên bàn nhìn về nhỏ, miệng cay đắng phát ra
"Reng... reng... reng"!_ điện thoại Hoàng Nam reo anh bắt máy
"- Alo có chuyện gì vậy ba
- Mau về đây cả thằng Bảo nữa
- Vâng"
- Ông ta nói gì vậy?
- Kêu chúng ta về nhà chắc là do chuyện bữa tiệc
- Tôi không đi đâu._ Cậu từ chối
- Cậu phải đi ba kêu luôn cả cậu.
- Còn Tiểu Băng?
- Kêu Hoàng lên đây là được
- Bây giờ mà anh còn nghĩ đến chuyện về nhà với ông ta à?
- Cậu nên nhớ, nếu ba biết được vì Tiểu Băng mà ta hủy bữa tiệc thì se thế nào. Tôi không tin chuyện cô ấy bị tai nạn không có "dây mơ rễ má" gì với Đông Phương là bạn của ba.
Ngẫm nghĩ 1 lát cậu gật đầu rồi theo Hoàng Nam đến nhà nhỏ bảo một tiếng với Hoàng. Khỏi phải nói Hoàng bàng hoàng đến cỡ nào rồi cũng đón taxi đến bệnh viện.
T/g: t/g vẫn chưa bk có nên cho nữ chính tỉnh dậy không nên ai có ý kiến thì cmt chìu mai t/g mới đăng chap mới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.