Đại Thổ Hào Nền Tảng Livestream Vạn Giới

Chương 30: Chạy Cho Nhanh!

Nhất Mộng Hoàng Lương

09/12/2024

"Tiểu thư anh minh..." Nữ thư ký cười nói.

Tiêu Nhã hỏi: "La sư phụ đã đến chưa?"

"Chưa, nói rằng phải một tháng nữa mới qua được." Nữ thư ký đáp, "Nhưng tôi nghe nói, Xuyên Dã Thứ Lang đã đi mời thầy của mình, một đại sư judo Đảo Quôc là Bắc Dã Hùng, rất có thể ông ta sẽ qua sớm."

"Ông ta qua làm gì?" Tiêu Nhã nhíu mày, dường như không ưa người Nhật.

"Có vẻ muốn thách đấu Vương Thiên, giúp đồ đệ lấy lại danh dự." Nữ thư ký nói.

"Nói ông ta đừng đến, việc này không liên quan đến ông ta. Đây là chuyện của Tiêu Tương Võ Quán, tôi tự giải quyết được. Còn nữa, bảo Xuyên Dã Thứ Lang thu dọn hành lý rời đi, võ quán của tôi không cần người Nhật."

"Đại tiểu thư, làm vậy có thể khiến Bắc Dã Hùng nổi giận. Tôi nghe nói ông ta rất mạnh, là cao thủ hàng đầu trong giới judo Đảo Quốc. Quan trọng hơn là ông ta có tiếng xấu, tính tình rất nóng nảy… Nếu như…" Nữ thư ký lo lắng nói.

"Nếu như gì? Ông ta thật sự dám vượt biển qua đây phá võ quán sao? Nếu ông ta dám đến, tôi sợ ông ta chắc? Đường đường Hoa Hạ, chẳng lẽ phải sợ Đảo Quốc!"

Nữ thư ký cười khổ, không nói thêm gì. Có vài lời cô hiểu nhưng không thể nói ra. Bắc Dã Hùng, thật sự dễ đối phó vậy sao?

Nữ thư ký rời đi, Tiêu Nhã đang tràn đầy năng lượng lại ngả người mệt mỏi trên ghế, xoa xoa thái dương và thở dài: "Bắc Dã Hùng… đúng là phiền phức. Hình như võ quán của Ngô gia ở Bắc Nguyên cũng bị ông ta phá. Ngô gia và nhà mình ngang sức ngang tài, xem ra phải chuẩn bị trước thật tốt."

****************

Vương Thiên đương nhiên không biết hàng loạt rắc rối đang đến gần. Anh bây giờ bận đến mức chân không chạm đất…

Hai ngày nay, Vương Thiên gần như chạy lo thủ tục cả ngày. May mắn thay, ba ngày sau, mọi việc đã xong xuôi. Nhưng anh vẫn không vui nổi, vì nền tảng livestream Vạn Giới lại mất tín hiệu!

"Haiz, rốt cuộc là chuyện gì đây?" Nhìn trang web nền tảng Vạn Giới mãi không mở được trên điện thoại, Vương Thiên chỉ biết lắc đầu bất lực.

Một tuần sau, thủ tục vẫn đang trong quá trình xử lý… Nhưng cuối cùng, nền tảng livestream Vạn Giới cũng có động tĩnh.

"Đinh! Nền tảng livestream Vạn Giới kết thúc giai đoạn thử nghiệm, phiên bản chính thức bắt đầu!"

Vương Thiên kinh ngạc!



Thì ra trước đây nền tảng livestream Vạn Giới chỉ đang trong giai đoạn thử nghiệm nội bộ! Bảo sao lại xuất hiện một "bug siêu cấp" như anh! Nhưng ngay sau đó, Vương Thiên bắt đầu hoang mang. Liệu có phải nền tảng Vạn Giới đã phát hiện ra bug của anh và sắp xử lý tài khoản của anh không?

Quả nhiên, Vương Thiên nhận được một email từ hệ thống.

"Kính gửi người dùng nền tảng livestream Vạn Giới thử nghiệm nội bộ - Vương Ni Mã, chào bạn! Do bạn đã tham gia giai đoạn thử nghiệm nội bộ và đồng ý với các điều khoản thử nghiệm ban đầu của hệ thống, mặc dù tài khoản của bạn xuất hiện lỗi, hệ thống sẽ không xóa tài khoản của bạn mà giữ nguyên. Tuy nhiên, việc sử dụng tiền của bạn sẽ được giới hạn ở mức tối đa mỗi tuần. Số tiền chưa sử dụng sẽ được cộng dồn và nhân đôi vào tuần sau."

Thấy vậy, Vương Thiên chỉ biết cười khổ. Quả nhiên, bug của anh đã bị phát hiện. Nhưng thật may là hệ thống rất nhân văn, không truy cứu trách nhiệm mà chỉ chuyển giới hạn chi tiêu từ mỗi ngày sang mỗi tuần. Thế nhưng, Vương Thiên sợ sao? Đương nhiên là không! Một triệu đã là rất nhiều rồi, huống chi anh đã tiêu hết bốn triệu trước đó. Điều này có nghĩa là tuần này anh sẽ có tám triệu! Tám triệu Vạn Giới Tệ – một con số không hề nhỏ. Mỗi ngày ném ra một triệu, một tuần tiêu rủng rỉnh mà vẫn còn dư!

Liếc qua số dư của mình, quả nhiên tám triệu Vạn Giới Tệ đã được chuyển vào tài khoản.

Có được sự xác nhận từ hệ thống, Vương Thiên cuối cùng cũng nhẹ lòng, không còn phải lo ngay ngáy sợ bị phát hiện. Bây giờ anh không còn là một “đại gia giả mạo” nữa mà là một đại gia thực sự! Ai dám so độ giàu với anh chứ? Vương Thiên chỉ muốn hét lớn: "Còn ai dám?"

Dù sao cũng có một tuần để tiêu hết số tiền, Vương Thiên chẳng vội. Sau một tuần căng thẳng, cuối cùng anh cũng có thể ngủ ngon giấc.

************

Sáng hôm sau, sau khi tỉnh dậy, anh chạy thẳng ra công viên ven sông.

Quả thật là "người gặp chuyện vui, tinh thần cũng sảng khoái", tâm trạng của Vương Thiên vô cùng thoải mái. Không còn áp lực, tinh thần anh phấn chấn hơn bao giờ hết. Tận dụng cơ hội, anh bắt đầu luyện một bài ngoại quyền. Động tác liền mạch lưu loát, hoàn thành xong, anh thở ra một hơi dài, cảm thấy thể xác và tinh thần đều sảng khoái.

“Đáng tiếc thật, giá mà có ai làm bao cát cho mình thì hay biết mấy. Võ công không phải võ thuật, võ thuật thì có thể luyện một mình; nhưng võ công rốt cuộc vẫn là để đối địch, muốn tiến bộ nhanh vẫn phải thực chiến.” Vương Thiên thầm cảm thán trong lòng.

Đột nhiên, vừa mở mắt ra, Vương Thiên giật nảy mình!

Chỉ thấy một lão đầu bước tới gần, mặt đều nhanh chạm vào Vương Thiên! Đây tính là bị cưỡng hôn sao?

Vương Thiên theo bản năng xuất thủ: nâng chân, vung tay, quật ngã qua vai!

Bịch!

“Ôi...” lão nhân bị Vương Thiên ném lên không rồi rơi xuống!



Vương Thiên lúc này mới bừng tỉnh, đây là một lão nhân mà! Ngã như thế này thì sao chịu nổi!

Anh lập tức lao tới với tốc độ cực nhanh. Người xung quanh chỉ thấy một cái bóng thoáng qua, ngay sau đó Vương Thiên đã xuất hiện ngay dưới chỗ lão nhân sắp chạm đất. Anh nhanh tay đỡ lấy eo,nhấc người lão nhân lên, lão nhân đã đứng thẳng lại, hoàn toàn không bị thương.

Vương Thiên vội vàng hỏi:

“Lão nhân, ông không sao chứ?”

“Không sao, chỉ hơi chóng mặt…” Lão nhân gia vừa xoa đầu vừa cười khổ.

Nghe vậy, Vương Thiên thở phào nhẹ nhõm. Người ta nói không sao rồi, anh không thể ở lại lâu hơn, lỡ đâu có chuyện, phải vào viện, có khi anh lại phá sản mất.

Thế là Vương Thiên chạy ...

Lão nhân vừa bớt chóng mặt, định nói vài câu với Vương Thiên thì chỉ thấy bóng lưng tên nhóc khốn khiếp kia đang ôm bịch bánh bao và sữa đậu nành chạy bán sống bán chết …

Lão nhân vừa bực vừa buồn cười, lẩm bẩm mắng:

“Ta còn định ăn vạ cậu chắc?”

Vương Thiên không nghe rõ, nhưng lại nghe thấy hai từ “ăn vạ,” lập tức giật mình, càng chạy nhanh hơn. Anh còn quyết định: thời gian tới nhất định không quay lại công viên này nữa!

Lúc này, con trai của ông lão mới hoàn hồn, ném luôn chiếc điện thoại trong tay, chạy tới lo lắng hỏi:

“Cha, cha không sao chứ?”

“Có việc mà đứng thế này được à?” lão nhân phẫn nộ trừng con trai mình một cái, rồi cười hắc hắc:

“Ta đã nói mà, ta đâu có nhìn lầm! Thằng nhóc đó đúng là cao thủ! Ta cái thân già này nói ném là ném, vẫn có thể bắt kịp, đỡ ta đứng dậy an toàn! Cao thủ… tuyệt đối là cao thủ! Thằng nhóc kia, còn đứng đực ra đó làm gì? Mau đi mời người ta về cho ta!”

“Cha… không đúng, tổ tông ơi! Cao thủ thì làm sao? Cao thủ thì có đánh thắng được súng không? Cha về với con đi, đánh thái cực dưỡng sinh cho khỏe, sống lâu trăm tuổi không phải tốt hơn sao? Với lại, bên Hương Cảng người ta giục nhiều lần rồi, cha mà không về, chỗ đó chắc nổ tung mất. Đây là thương vụ mấy tỷ đó cha à…” Người đàn ông vừa cười khổ vừa nói.

“Ta đã bảo là kêu tự ngươi về rồi mà, ngươi không chịu đi, lại còn trách ta? Khó khăn lắm mới tìm được một cao thủ thực thụ, ta không về đâu!” lão nhân như một đứa trẻ bướng bỉnh, hét lên:

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Thổ Hào Nền Tảng Livestream Vạn Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook