Đại Thúc Thượng Ngộ Lang Phần 1
Chương 49
Mặc Kỳ Lân
20/02/2017
Chương 90
Được vách tường nóng cháy bao vây lấy, anh hoàn toàn dừng không được, ôm nam nhân làm lại làm, hôn hai má nam nhân đến ướt đẫm, đối mặt với việc tăng tốc của Vĩnh Trình, nam nhân lắc đầu tỏ vẻ không chịu được.
“Chậm một chút….” Nam nhân nhỏ giọng yêu cầu, cả người chôn trong sô pha mềm mại.
“Được, tôi nhanh lên !” Vĩnh Trình hôn nam nhân một cái, hai tay trượt xuống đùi nam nhân, đùi nam nhân dán tại trước ngực, hạ thân hiện lên, động tác của anh rất nhanh mà có khí lực, nhưng coi như không thô lỗ, thậm chí có thể nói mang theo vẻ ôn nhu.
“Tôi bảo cậu chậm một chút…. ưm a….” Nam nhân khẩn trương muốn xoay ngươi, lại bị xâm nhập thẳng tiến của đối phương, biến thành cả người như nhũn ra, miệng phát ra tiếng rên rỉ nhỏ vụn : “Cậu không cần nhu vậy, thật nhanh, tôi chịu không nổi….”
Nhìn thấy hai tròng mắt nho nhỏ ướt đẫm của nam nhân, có một cảm giác nói không nên lời từ trong lòng Vĩnh Trình dâng lên, anh ôm lấy nam nhân thay đổi một tư thế, làm cho nam nhân ngay mặt cưỡi trên người mình.
Hai tay nam nhân vờn quanh cổ Vĩnh Trình, nam nhân rút tay về, lại bị Vĩnh Trình ngăn lại.
“Cứ như vậy ôm tôi.” Một bàn tay Vĩnh Trình khoát lên cánh tay của nam nhân, một tay nắm lấy hạ thể nam nhân, thong thả cao thấp chơi đùa, nam nhân khẽ nắm chặt cánh tay.
“Cậu vì cái gì….”
“Muốn cho anh khoái hoạt, ngoan, đừng nói nữa.” Vĩnh Trình bắt ngón tay đưa sâu vào miệng nam nhân, nhẹ nhàng quấy lấy điểm mẫn cảm trong miệng nam nhân, miệng nam nhân mềm mại mà ướt đầm.
Nam nhân bắt lấy tay Vĩnh Trình, đem ngón tay trắng nõn rút ra khỏi miệng, sợi tơ màu bạc từ khóe miệng kéo ra, hình ảnh *** loạn lại khiêu khích, nam nhân cảm giác được dục vọng trong thân thể càng ngày động càng nhanh, hắn uốn cong thân thể nằm sấp trên người Vĩnh Trình, tiếp nhận dục vọng của Vĩnh Trình, ngay cả sô pha cũng bắt đầu chuyển động.
Nam nhân phát ra tiếng rên rỉ run rẩy, Vĩnh Trình một tay chế trụ thắt lưng của hắn, dục vọng trong cơ thể nam nhân trừu sáp xoay tròn, khoái cảm mãnh liệt khiên cho con đường chật hẹp của nam nhân càng trở nên nóng bỏng.
“Bên trong anh giỏi quá, hấp tôi chặt chịu không nổi.” Vĩnh Trình từ thắt lưng nam nhân bắt đầu vuốt ve tấm lưng của nam nhân, tay kia theo nơi giữa chân trượt xuống nơi hai người tương liên, vuốt ve hoạt khẩu càng ngày càng phỏng tay của nam nhân, “Lâm Mộ Thiên, nếu anh là phụ nữ, tôi liền cưới anh.” Anh chế trụ nơi chặt chẽ của nam nhân, khiến cho nam nhân không có chút khoảng cách phải đối mặt mình.
Luật động quá manh mẽ, dục vọng của Vĩnh Trình từ con đường của nam nhân trượt ra ngoài, cảm giác trống rỗng bất chợt đến khiến cho nam nhân “ưm” một tiếng, Vĩnh Trình thực vừa lòng với biểu tình của nam nhân, hàm chứa môi dưới , đồng thời đỡ lấy dục vọng của mình, dang rộng hai chân nam nhân, thuận lợi trở lại cơ thể nam nhân.
Nam nhân nghiêm mặt, cảm thấy thân thể mình càng ngày càng mẫn cảm, dục vọng của con người không phải nói khống chê là có thể khống chế được, dưới kỹ xảo thuần phục của Vĩnh Trình, hắn càng ngày càng sợ hãi, hắn long lắng bản thân trở thành tù binh của ái tình.
Hắn không muốn như vậy…
Vĩnh Trình ôm chặt thân hình của nam nhân, đè nén thắt lưng nam nhân, lần lượt xâm nhập vào cơ thể nam nhân, hô hấp nhợt nhạt của nam nhân đang kề sát tai hắn, càng ngày càng tăng, dần dần biến thành rên rỉ, rồi lại biến thành thở dốc mê hoặc lòng người.
Nhiệt dịch của anh đều đi vào cơ thể nam nhân, hai chân nam nhân khẽ run run, hậu huyệt khi lên đến đỉnh co rút nhanh, hắn “ưm ư” vài tiếng liền thở hổn hển, khoái hoạt cuối cùng rốt cục cũng khiến nam nhân bắn ra, chất lỏng ô uế kia đọng lại trên bụng Vĩnh Trình, nam nhân cảm thấy khoogn tốt, nhưng Vĩnh Trình tựa hồ cũng không để ý, anh ôm nam nhân xoay người ngồi lên sô pha, hai người vẫn duy trì tư thế tương liên như trước.
Anh hiện tại tuyệt đối không muốn buông nam nhân ra !
Chương 91
“Có chuyện, tôi muốn nói với anh.” Vĩnh Trình ngồi trên sô pha, nhìn nam nhân đang ngồi trên người mình thở dốc, anh nghiêm túc nói với nam nhân, “Anh hay là ly hôn đi, cô ta cũng không phải loại người tốt gì, về sau tôi sẽ chăm sóc anh.”
Vĩnh Trình đang nâng gương mặt nam nhân, hôn lấy đôi môi nam nhân, mở ra cánh môi thâm nhập khẽ hôn.
Nam nhân kinh ngạc trợn to hai mắt, cảm nhận được đầu lưỡi đối phương xâm nhập vào khoang miệng, xúc cảm thấp nhuyễn làm cho cả người hắn run lên, hắn nhìn thấy hai má tinh xảo của Vĩnh Trình, trong lòng có gì đó bị quấn lấy.
Về sau tôi sẽ chăm sóc cho anh…
Vĩnh Trình nói muốn chăm sóc cho hắn ?
Là nghe lầm sao ?
Nhưng vừa rồi mình rõ ràng nghe được, đây có gọi là thổ lộ được không ?
Suy nghĩ của nam nhân trở nên rối loạn, cho đến khi hắn cảm giác được, dục vọng còn chôn trong cơ thể hắn của Vĩnh Trình lần thứ hai thức tỉnh, nam nhân thất thần đã bị đối phương đặt bên dưới, dùng sức yêu thương.
Vĩnh Trình nói cho nam nhân, Thư Diệu thay nam nhân trả tiền, nam nhân ngày hôm qua cũng biết được chuyện này từ Thư Diệu, hắn không rõ Vĩnh Trình vì cái gì lại nói cho hắn biết, chẳng lẽ Vĩnh Trình muốn nói thật ?
Trong thời gian hai người ở chung, nam nhân từng nghĩ đến Vĩnh Trình đã làm ngưu lang, chính là có một lần hắn hỏi Vĩnh Trình, Vĩnh Trình lại đem hắn quăng lên giường, nói cho nam nhân bà phu nhân lần trước cũng không phải khách nhân gì gì đó của mình, mà là người đàn bà của chú mình, cũng chính là người đàn bà của lão già béo trong câu lạc bộ lúc trước. Nam nhân còn biết thời gian mất tích lúc trước của Vĩnh Trình kỳ thật là ở trong nhà chú, sinh hoạt phí đều là do người chú chu cấp, chú của Vĩnh Trình có được địa vị như ngày hôm nay, đều là nhờ cha của Vĩnh Trình, việc này đều là Vĩnh Trình tự mình nói cho nam nhân, anh muốn nam nhân càng thêm hiểu biết mình, cùng với quá khứ của minh.
Cuộc sống của n tạm thời yên ình, tiền hắn thiếu Vĩnh Trình, Vĩnh Trình ngay cả nhắc cũng khoogn nhắc, nhưng là Vĩnh Trình lại đưa ra chuyện bắt hắn ly hôn, nam nhân là trăm triệu không làm được. Mà mặt khác, Thư Diệu gần nhất đều đến công trường tìm hắn, còn có thể thay nam nhân làm việc, điều này khiến cho đám công nhân đều giật mình, nam nhân nói Thư Diệu không cần như vậy, Thư Diệu vì bày tỏ tình yêu của mình với nam nhân, chẳng nhũng thỏa mãn vật chất cho nam nhân, hơn nữa về mặt tinh thần cũng thập phần phối hợp.
Nhưng, cuộc sống yên bình luôn trôi qua rất nhanh, nhanh đến mức khiến cho người ta không biết làm sao.
***
Hôm nay, nam nhân như bình thường đi đến câu lạc bộ làm, không khí hôm nay rất không đúng, các cô vũ nữ trở nên thực căng thẳng, từ khi nam nhân đi làm đến bây giờ cũng chwua từng gặp qua chuyện này, giới thương nhân thì bắt đầu xuất hiện ở câu lạc bộ, trong quán thường có nhiều người trong thương giới, đương nhiên cũng có nhiều đại nhân vật trong kinh doanh đến, nam nhân đi thị sát trên hành lang tráng lệ, thấy được Lâm Việt một thân tao nhã.
Nam nhân dừng bước, giật mình. Đôi chân thon dài của Lâm Việt chậm rãi đi về phía nam nhân, còn nam nhân chỉ cảm thấy sợ hãi, hai ngày nay hắn không nhìn thấy Lâm Việt, từ ngày đó gặp chuyện không may ở công trường, Lâm Việt cũng không cưỡng bách hắn làm chuyện kia.
“Cậu đến tìm tôi sao ? Tôi… tôi còn chưa tan tầm….” Nam nhân nhìn từng bước đi về phía Lâm Việt, gương mặt đối phương tuy rằng tuấn mỹ tinh xảo lại khiến cho nam nhân tràn ngập lo lắng.
“Vừa vặn đi ngang qua, cho nên đến gặp anh.” Lâm Việt đi đến bên người nam nhân, đến gần, cậu tao nhã nâng cằm nam nhân, nhìn vào đôi mắt nam nhân : “Anh thực chán ghét nhìn thấy tôi sao ? Tôi khiến anh e ngại à ? Hay là, anh sợ hãi tôi chạm vào anh ?” Đôi môi cậu dán lên môi nam nhân chậm rãi ma sát hai lượt, rồi thối lui.
Đều có…. Đăng bởi: admin
Được vách tường nóng cháy bao vây lấy, anh hoàn toàn dừng không được, ôm nam nhân làm lại làm, hôn hai má nam nhân đến ướt đẫm, đối mặt với việc tăng tốc của Vĩnh Trình, nam nhân lắc đầu tỏ vẻ không chịu được.
“Chậm một chút….” Nam nhân nhỏ giọng yêu cầu, cả người chôn trong sô pha mềm mại.
“Được, tôi nhanh lên !” Vĩnh Trình hôn nam nhân một cái, hai tay trượt xuống đùi nam nhân, đùi nam nhân dán tại trước ngực, hạ thân hiện lên, động tác của anh rất nhanh mà có khí lực, nhưng coi như không thô lỗ, thậm chí có thể nói mang theo vẻ ôn nhu.
“Tôi bảo cậu chậm một chút…. ưm a….” Nam nhân khẩn trương muốn xoay ngươi, lại bị xâm nhập thẳng tiến của đối phương, biến thành cả người như nhũn ra, miệng phát ra tiếng rên rỉ nhỏ vụn : “Cậu không cần nhu vậy, thật nhanh, tôi chịu không nổi….”
Nhìn thấy hai tròng mắt nho nhỏ ướt đẫm của nam nhân, có một cảm giác nói không nên lời từ trong lòng Vĩnh Trình dâng lên, anh ôm lấy nam nhân thay đổi một tư thế, làm cho nam nhân ngay mặt cưỡi trên người mình.
Hai tay nam nhân vờn quanh cổ Vĩnh Trình, nam nhân rút tay về, lại bị Vĩnh Trình ngăn lại.
“Cứ như vậy ôm tôi.” Một bàn tay Vĩnh Trình khoát lên cánh tay của nam nhân, một tay nắm lấy hạ thể nam nhân, thong thả cao thấp chơi đùa, nam nhân khẽ nắm chặt cánh tay.
“Cậu vì cái gì….”
“Muốn cho anh khoái hoạt, ngoan, đừng nói nữa.” Vĩnh Trình bắt ngón tay đưa sâu vào miệng nam nhân, nhẹ nhàng quấy lấy điểm mẫn cảm trong miệng nam nhân, miệng nam nhân mềm mại mà ướt đầm.
Nam nhân bắt lấy tay Vĩnh Trình, đem ngón tay trắng nõn rút ra khỏi miệng, sợi tơ màu bạc từ khóe miệng kéo ra, hình ảnh *** loạn lại khiêu khích, nam nhân cảm giác được dục vọng trong thân thể càng ngày động càng nhanh, hắn uốn cong thân thể nằm sấp trên người Vĩnh Trình, tiếp nhận dục vọng của Vĩnh Trình, ngay cả sô pha cũng bắt đầu chuyển động.
Nam nhân phát ra tiếng rên rỉ run rẩy, Vĩnh Trình một tay chế trụ thắt lưng của hắn, dục vọng trong cơ thể nam nhân trừu sáp xoay tròn, khoái cảm mãnh liệt khiên cho con đường chật hẹp của nam nhân càng trở nên nóng bỏng.
“Bên trong anh giỏi quá, hấp tôi chặt chịu không nổi.” Vĩnh Trình từ thắt lưng nam nhân bắt đầu vuốt ve tấm lưng của nam nhân, tay kia theo nơi giữa chân trượt xuống nơi hai người tương liên, vuốt ve hoạt khẩu càng ngày càng phỏng tay của nam nhân, “Lâm Mộ Thiên, nếu anh là phụ nữ, tôi liền cưới anh.” Anh chế trụ nơi chặt chẽ của nam nhân, khiến cho nam nhân không có chút khoảng cách phải đối mặt mình.
Luật động quá manh mẽ, dục vọng của Vĩnh Trình từ con đường của nam nhân trượt ra ngoài, cảm giác trống rỗng bất chợt đến khiến cho nam nhân “ưm” một tiếng, Vĩnh Trình thực vừa lòng với biểu tình của nam nhân, hàm chứa môi dưới , đồng thời đỡ lấy dục vọng của mình, dang rộng hai chân nam nhân, thuận lợi trở lại cơ thể nam nhân.
Nam nhân nghiêm mặt, cảm thấy thân thể mình càng ngày càng mẫn cảm, dục vọng của con người không phải nói khống chê là có thể khống chế được, dưới kỹ xảo thuần phục của Vĩnh Trình, hắn càng ngày càng sợ hãi, hắn long lắng bản thân trở thành tù binh của ái tình.
Hắn không muốn như vậy…
Vĩnh Trình ôm chặt thân hình của nam nhân, đè nén thắt lưng nam nhân, lần lượt xâm nhập vào cơ thể nam nhân, hô hấp nhợt nhạt của nam nhân đang kề sát tai hắn, càng ngày càng tăng, dần dần biến thành rên rỉ, rồi lại biến thành thở dốc mê hoặc lòng người.
Nhiệt dịch của anh đều đi vào cơ thể nam nhân, hai chân nam nhân khẽ run run, hậu huyệt khi lên đến đỉnh co rút nhanh, hắn “ưm ư” vài tiếng liền thở hổn hển, khoái hoạt cuối cùng rốt cục cũng khiến nam nhân bắn ra, chất lỏng ô uế kia đọng lại trên bụng Vĩnh Trình, nam nhân cảm thấy khoogn tốt, nhưng Vĩnh Trình tựa hồ cũng không để ý, anh ôm nam nhân xoay người ngồi lên sô pha, hai người vẫn duy trì tư thế tương liên như trước.
Anh hiện tại tuyệt đối không muốn buông nam nhân ra !
Chương 91
“Có chuyện, tôi muốn nói với anh.” Vĩnh Trình ngồi trên sô pha, nhìn nam nhân đang ngồi trên người mình thở dốc, anh nghiêm túc nói với nam nhân, “Anh hay là ly hôn đi, cô ta cũng không phải loại người tốt gì, về sau tôi sẽ chăm sóc anh.”
Vĩnh Trình đang nâng gương mặt nam nhân, hôn lấy đôi môi nam nhân, mở ra cánh môi thâm nhập khẽ hôn.
Nam nhân kinh ngạc trợn to hai mắt, cảm nhận được đầu lưỡi đối phương xâm nhập vào khoang miệng, xúc cảm thấp nhuyễn làm cho cả người hắn run lên, hắn nhìn thấy hai má tinh xảo của Vĩnh Trình, trong lòng có gì đó bị quấn lấy.
Về sau tôi sẽ chăm sóc cho anh…
Vĩnh Trình nói muốn chăm sóc cho hắn ?
Là nghe lầm sao ?
Nhưng vừa rồi mình rõ ràng nghe được, đây có gọi là thổ lộ được không ?
Suy nghĩ của nam nhân trở nên rối loạn, cho đến khi hắn cảm giác được, dục vọng còn chôn trong cơ thể hắn của Vĩnh Trình lần thứ hai thức tỉnh, nam nhân thất thần đã bị đối phương đặt bên dưới, dùng sức yêu thương.
Vĩnh Trình nói cho nam nhân, Thư Diệu thay nam nhân trả tiền, nam nhân ngày hôm qua cũng biết được chuyện này từ Thư Diệu, hắn không rõ Vĩnh Trình vì cái gì lại nói cho hắn biết, chẳng lẽ Vĩnh Trình muốn nói thật ?
Trong thời gian hai người ở chung, nam nhân từng nghĩ đến Vĩnh Trình đã làm ngưu lang, chính là có một lần hắn hỏi Vĩnh Trình, Vĩnh Trình lại đem hắn quăng lên giường, nói cho nam nhân bà phu nhân lần trước cũng không phải khách nhân gì gì đó của mình, mà là người đàn bà của chú mình, cũng chính là người đàn bà của lão già béo trong câu lạc bộ lúc trước. Nam nhân còn biết thời gian mất tích lúc trước của Vĩnh Trình kỳ thật là ở trong nhà chú, sinh hoạt phí đều là do người chú chu cấp, chú của Vĩnh Trình có được địa vị như ngày hôm nay, đều là nhờ cha của Vĩnh Trình, việc này đều là Vĩnh Trình tự mình nói cho nam nhân, anh muốn nam nhân càng thêm hiểu biết mình, cùng với quá khứ của minh.
Cuộc sống của n tạm thời yên ình, tiền hắn thiếu Vĩnh Trình, Vĩnh Trình ngay cả nhắc cũng khoogn nhắc, nhưng là Vĩnh Trình lại đưa ra chuyện bắt hắn ly hôn, nam nhân là trăm triệu không làm được. Mà mặt khác, Thư Diệu gần nhất đều đến công trường tìm hắn, còn có thể thay nam nhân làm việc, điều này khiến cho đám công nhân đều giật mình, nam nhân nói Thư Diệu không cần như vậy, Thư Diệu vì bày tỏ tình yêu của mình với nam nhân, chẳng nhũng thỏa mãn vật chất cho nam nhân, hơn nữa về mặt tinh thần cũng thập phần phối hợp.
Nhưng, cuộc sống yên bình luôn trôi qua rất nhanh, nhanh đến mức khiến cho người ta không biết làm sao.
***
Hôm nay, nam nhân như bình thường đi đến câu lạc bộ làm, không khí hôm nay rất không đúng, các cô vũ nữ trở nên thực căng thẳng, từ khi nam nhân đi làm đến bây giờ cũng chwua từng gặp qua chuyện này, giới thương nhân thì bắt đầu xuất hiện ở câu lạc bộ, trong quán thường có nhiều người trong thương giới, đương nhiên cũng có nhiều đại nhân vật trong kinh doanh đến, nam nhân đi thị sát trên hành lang tráng lệ, thấy được Lâm Việt một thân tao nhã.
Nam nhân dừng bước, giật mình. Đôi chân thon dài của Lâm Việt chậm rãi đi về phía nam nhân, còn nam nhân chỉ cảm thấy sợ hãi, hai ngày nay hắn không nhìn thấy Lâm Việt, từ ngày đó gặp chuyện không may ở công trường, Lâm Việt cũng không cưỡng bách hắn làm chuyện kia.
“Cậu đến tìm tôi sao ? Tôi… tôi còn chưa tan tầm….” Nam nhân nhìn từng bước đi về phía Lâm Việt, gương mặt đối phương tuy rằng tuấn mỹ tinh xảo lại khiến cho nam nhân tràn ngập lo lắng.
“Vừa vặn đi ngang qua, cho nên đến gặp anh.” Lâm Việt đi đến bên người nam nhân, đến gần, cậu tao nhã nâng cằm nam nhân, nhìn vào đôi mắt nam nhân : “Anh thực chán ghét nhìn thấy tôi sao ? Tôi khiến anh e ngại à ? Hay là, anh sợ hãi tôi chạm vào anh ?” Đôi môi cậu dán lên môi nam nhân chậm rãi ma sát hai lượt, rồi thối lui.
Đều có…. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.