Đại Thúc Thượng Ngộ Lang Phần 1
Chương 62
Mặc Kỳ Lân
20/02/2017
Chương 112
“Mộ Thiên….” Thư Diệu thực lo lắng, lo lắng bản thân không đủ ôn nhu, lưu không được nam nhân, hơn nữa mọi người tựa hồ đều lưu ý đến một chi tiết, vừa rồi Lâm Việt gọi Lâm Mộ Thiên là “anh hai”.
Tiếng “anh hai” kia vang lên, thực có thể khiến Thư Diệu sửng sốt, anh lo lắng nam nhân sẽ bị Lâm Việt đả động, anh cũng biết mị lực của Lâm Việt không hề thua kém mình, đương nhiên là chính anh cũng rất mạnh.
“Để xem các người làm thế nào để thu phục được thứ… ‘hàng xài lại’ này.” Nhiên Nghị đùa cợt nhìn chằm chằm hai người, hai tay vờn trước ngực, đứng một bên xem diễn, xem ra, Lâm Việt nếu có thể đả động nam nhân cũng là một chuyện tốt, ít nhất không cho nam nhân kề cận Thư Diệu.
Tầm mắt sắc bén của Lâm Việt quét về phía Nhiên Nghị, cảnh cáo : “Tôi nói cho cậu lần cuối, tôi hy vọng không phải nghe lại cái từ kia.”
Nhiên Nghị không cam lòng yếu thế : “Tôi cũng lần cuối… cho các cậu ba mươi phút, Lâm Mộ Thiên đi cùng ai, các cậu tự mình quyết định, ba mươi phút còn không xong, hắn tạm thời quay về chỗ tôi, chờ đến khi các cậu quyết định được, tôi sẽ thả hắn ra.” Nhiên Nghị quả thực đem nam nhân hình dung thì một con chó, kỳ thật Nhiên Nghị cũng chỉ là hù dọa nam nhân mà thôi, y đã đáp ứng giao nam nhân cho Lâm Việt, sẽ không đổi ý.
Nhưng lời nói của Nhiên Nghị đi vào tai nam nhân giống như đang nói, hôm nay ta vui thì mang nó đi bờ sông, mai không vui thì đánh hai roi.
Lâm Việt gọi Thư Diệu ra ngoài cửa thương lượng, Nhiên Nghị khoanh tay châm chọc nhìn nam nhân, nam nhân cúi đầu không nhìn Nhiên Nghị.
“Ngươi cũng giỏi đó chứ.” Nhiên Nghị châm chọc.
“……”
“Vừa rồi tiếng kêu giường thật *** đãng vô cùng.” Y tiếp tục tổn thương nam nhân.
“…..”
“Khó trách Thư Diệu cùng Lâm Việt chết cũng muốn đặt ngươi trong tay, chính là, ngươi cũng biết ngươi là loại mặt hàng gì, làm gì luôn quất quít lấy Thư Diệu ?”
Nhiên Nghị chậm rãi đi đến bên giường ngồi xuống, nam nhân sợ hãi run lên một chút.
“Người như ngươi sao lại có thể xứng đôi với Thư Diệu ? Thân thể ngươi bẩn như vậy, ngươi cảm thấy ngươi còn tư cách ở bên cạnh Thư Diệu sao ?” Nhiên Nghị hung hăng, nhìn thấy bộ dáng chực khóc của nam nhân, trong lòng y có nỗi vui sướng nói không nên lời, “Ngươi không xứng, hiểu không ?”
Những câu của y đều tổn thương tôn nghiêm của nam nhân, trái tim nam nhân run rẩy, rất khó chịu, Nhiên Nghị giống như đang cắt vào sự tự ti trong lòng hắn, đúng như Nhiên Nghị nói, hắn đích thật là không xứng ở bên cạnh Thư Diệu.
“Cậu thích Thư Diệu sao….” Nếu nói nam nhân không sợ chết mở miệng, không bằng nói nam nhân trì độn nghi hoặc.
“Đây không phải chuyện ngươi cần quan tâm !” Nhiên Nghị giống như một con sói bị kéo đuôi, hung hăng trừng mắt nhìn nam nhân, “Lâm Mộ Thiên, ta nói cho ngươi biết, lần này ta đã cùng Lâm Việt trao đổi điều kiện, nó đáp ứng không cướp công ty Thư Diệu, ta mới đồng ý đem ngươ icho nó, nếu ngươi thực sự muốn tốt cho Thư Diệu, ta khuyên ngươi nên đi cùng Lâm Việt.”
“……”
Vẻ mặt nam nhân trở nên phức tạp, hắn đã biết mục đích của Nhiên Nghị, Nhiên Nghị đem hắn trở thành món lợi trao đổi để cứu Thư Diệu, nam nhân vô lực thương tâm, hắn thê thảm đến mức độ này sao ? Biến thành lợi ích tranh đấu giữa bọn họ ? Khó trách Nhiên Nghị luôn khinh bỉ hắn, nói hắn là rác rưởi….
Qua nửa ngày, nam nhân khô khốc mở miệng.
“Tôi đáp ứng cậu, tôi sẽ đi cùng Lâm Việt.”
Trước khi Thư Diệu cùng Lâm Việt thương lượng xogn, Nhiên Nghị còn uy hiếp nam nhân thay mình hấp một lần, nam nhân bị buộc phải ngậm lấy cự trụ của Nhiên Nghị, do thứ kia quá lớn, khiến cho nước bột của nam nhân *** mỹ rơi xuống.
Chương 113
Mỗi khi nam nhân không cẩn thận cắn phải y, Nhiên Nghị luôn không chút lưu tình tát hắn hai cái, nam nhân rất muốn Thư Diệu tiến vào cứu hắn, nhưng uy hiếp của Nhiên Nghị luôn khiến hắn sợ hãi.
“Ngươi nếu dám kêu lên, làm cho hai người kia nghe thấy, ta hôm nay trước mặt hai người đó trực tiếp giết ngươi.” Nhiên Nghị luôn uy hiếp nam nhân như vậy, một bên biến thái ra lệnh nam nhân liếm bảo bối của mình, một bên ác ý thưởng thức bộ dáng nam nhân phun ra nuốt vào.
Nghe uy hiếp như vậy, hơn nữa với sự bạo lực của Nhiên Nghị, làm cho hắn không dám ra tiếng, cho đến khi Thư Diệu cùng Lâm Việt thương lượng xong, Nhiên Nghị ở trong miệng hắn phóng thích, hắn muốn phun ra, nhưng Nhiên Nghị che lại miệng hắn, mệnh lệnh hắn nuốt vào, còn làm cho nam nhân liếm sạch sẽ bảo bối của y.
“Liếm cho sạch, bằng không cứ thế này giết ngươi.” Đe dọa của Nhiên Nghị rất hữu dụng, đầu lưỡi nam nhân luôn phục tùng uy vũ của y, y xem như từ trên thân nam nhân đòi lại món nợ của Lâm Việt.
Ngày đó, nam nhân là cùng Lâm Việt đi cùng, nhưng Lâm Việt cũng như Thư Diệu đã thỏa thuận, có thể tùy thời gặp nam nhân, nhưng nam nhân hiện tại phải ở trong nhà Lâm Việt, nam nhân dưới đôi mắt cực kỳ khinh bỉ của Nhiên Nghị, cùng Lâm Việt rời khỏi bệnh viện về nhà, nam nhân không phải lần đầu tiên vào biệt thự này, cho nên cũng không cảm thấy xa lạ.
Lâm Việt thực sự giữ lời hứa, luôn đối xử tốt với nam nhân, liên tục vài ngày, Lâm Việt đối với nam nhân có thể là rất tốt, hai người nghĩ muốn cuộc sống anh em như vậy, nam nhân cũng dần thả lỏng, tuy rằng Lâm Việt sẽ cũng hắn làm chuyện mà anh em bình thường không làm, nhưng là nam nhân thật sự có cảm giác được thay đổi của Lâm Việt.
Khi cùng Lâm Việt làm tình, Lâm Việt không hề thô lỗ, người lại mọi lúc đều bận tâm cảm thụ của nam nhân, Lâm Việt tựa như đèn chong, không kịch liệt, không hung dũng, nhưng vĩnh viễn không thổi tắt đi được.
Lâm Việt an bài chuyện nam nhân trở lại giới giải trí, tìm được một ngày hoàng đạo, để nam nhân vào vai trong một bộ phim điện ảnh, nam nhân chính thức trở lại.
Vì tiền.
Vì phải trả lại tiền cho Vĩnh Trình, vì trách nhiệm của mình, vì trợ giúp Thư Diệu, vì Lâm Việt không bất tín, vì để Nhiên Nghị yên tâm về mối quan hệ của hắn cùng Thư Diệu, nam nhân hết thảy nghe theo an bài của công ty.
Hôm nay, nam nhân từ trong phòng trực tiếp của đài truyền hình đi ra, hắn vừa rồi đi xem một buổi phỏng vấn của một chương trình, kể lại chuyện đã xảy ra. Nguyên bản nam nhân chuẩn bị về nhà nghỉ ngợi, lại trên hành lang gặp lại Nhiên Nghị, Nhiên Nghị là đến tham gia phỏng vấn một chương trình chính trị, nam nhân nhìn thấy y liền trốn.
Nam nhân đi nhanh vào thang may, Nhiên Nghị nhìn đến bộ dạng sợ hãi của nam nhân, tâm tính ác liệt lại càng phát ra, y đi theo nam nhân vào thang máy, cửa thang máy chậm rãi đóng lại.
Trong thang máy thực im lặng, hai người ai cũng không nói chuyện, trong lòng nam nhân bất ổn, hận không thể lao ra thang máy.
Loảng xoảng một tiếng, thang máy đứng ở lầu mười tám, đèn trong thang máy toàn bộ tắt, nam nhân có chút hoảng sợ ngẩng đầu, còn không biết đã xảy ra việc gì, Nhiên Nghị phía sau thực bình tĩnh ấn nút khẩn cấp trong thang máy.
Thang máy gặp trục trặc, treo tại lầu mười tám. Đăng bởi: admin
“Mộ Thiên….” Thư Diệu thực lo lắng, lo lắng bản thân không đủ ôn nhu, lưu không được nam nhân, hơn nữa mọi người tựa hồ đều lưu ý đến một chi tiết, vừa rồi Lâm Việt gọi Lâm Mộ Thiên là “anh hai”.
Tiếng “anh hai” kia vang lên, thực có thể khiến Thư Diệu sửng sốt, anh lo lắng nam nhân sẽ bị Lâm Việt đả động, anh cũng biết mị lực của Lâm Việt không hề thua kém mình, đương nhiên là chính anh cũng rất mạnh.
“Để xem các người làm thế nào để thu phục được thứ… ‘hàng xài lại’ này.” Nhiên Nghị đùa cợt nhìn chằm chằm hai người, hai tay vờn trước ngực, đứng một bên xem diễn, xem ra, Lâm Việt nếu có thể đả động nam nhân cũng là một chuyện tốt, ít nhất không cho nam nhân kề cận Thư Diệu.
Tầm mắt sắc bén của Lâm Việt quét về phía Nhiên Nghị, cảnh cáo : “Tôi nói cho cậu lần cuối, tôi hy vọng không phải nghe lại cái từ kia.”
Nhiên Nghị không cam lòng yếu thế : “Tôi cũng lần cuối… cho các cậu ba mươi phút, Lâm Mộ Thiên đi cùng ai, các cậu tự mình quyết định, ba mươi phút còn không xong, hắn tạm thời quay về chỗ tôi, chờ đến khi các cậu quyết định được, tôi sẽ thả hắn ra.” Nhiên Nghị quả thực đem nam nhân hình dung thì một con chó, kỳ thật Nhiên Nghị cũng chỉ là hù dọa nam nhân mà thôi, y đã đáp ứng giao nam nhân cho Lâm Việt, sẽ không đổi ý.
Nhưng lời nói của Nhiên Nghị đi vào tai nam nhân giống như đang nói, hôm nay ta vui thì mang nó đi bờ sông, mai không vui thì đánh hai roi.
Lâm Việt gọi Thư Diệu ra ngoài cửa thương lượng, Nhiên Nghị khoanh tay châm chọc nhìn nam nhân, nam nhân cúi đầu không nhìn Nhiên Nghị.
“Ngươi cũng giỏi đó chứ.” Nhiên Nghị châm chọc.
“……”
“Vừa rồi tiếng kêu giường thật *** đãng vô cùng.” Y tiếp tục tổn thương nam nhân.
“…..”
“Khó trách Thư Diệu cùng Lâm Việt chết cũng muốn đặt ngươi trong tay, chính là, ngươi cũng biết ngươi là loại mặt hàng gì, làm gì luôn quất quít lấy Thư Diệu ?”
Nhiên Nghị chậm rãi đi đến bên giường ngồi xuống, nam nhân sợ hãi run lên một chút.
“Người như ngươi sao lại có thể xứng đôi với Thư Diệu ? Thân thể ngươi bẩn như vậy, ngươi cảm thấy ngươi còn tư cách ở bên cạnh Thư Diệu sao ?” Nhiên Nghị hung hăng, nhìn thấy bộ dáng chực khóc của nam nhân, trong lòng y có nỗi vui sướng nói không nên lời, “Ngươi không xứng, hiểu không ?”
Những câu của y đều tổn thương tôn nghiêm của nam nhân, trái tim nam nhân run rẩy, rất khó chịu, Nhiên Nghị giống như đang cắt vào sự tự ti trong lòng hắn, đúng như Nhiên Nghị nói, hắn đích thật là không xứng ở bên cạnh Thư Diệu.
“Cậu thích Thư Diệu sao….” Nếu nói nam nhân không sợ chết mở miệng, không bằng nói nam nhân trì độn nghi hoặc.
“Đây không phải chuyện ngươi cần quan tâm !” Nhiên Nghị giống như một con sói bị kéo đuôi, hung hăng trừng mắt nhìn nam nhân, “Lâm Mộ Thiên, ta nói cho ngươi biết, lần này ta đã cùng Lâm Việt trao đổi điều kiện, nó đáp ứng không cướp công ty Thư Diệu, ta mới đồng ý đem ngươ icho nó, nếu ngươi thực sự muốn tốt cho Thư Diệu, ta khuyên ngươi nên đi cùng Lâm Việt.”
“……”
Vẻ mặt nam nhân trở nên phức tạp, hắn đã biết mục đích của Nhiên Nghị, Nhiên Nghị đem hắn trở thành món lợi trao đổi để cứu Thư Diệu, nam nhân vô lực thương tâm, hắn thê thảm đến mức độ này sao ? Biến thành lợi ích tranh đấu giữa bọn họ ? Khó trách Nhiên Nghị luôn khinh bỉ hắn, nói hắn là rác rưởi….
Qua nửa ngày, nam nhân khô khốc mở miệng.
“Tôi đáp ứng cậu, tôi sẽ đi cùng Lâm Việt.”
Trước khi Thư Diệu cùng Lâm Việt thương lượng xogn, Nhiên Nghị còn uy hiếp nam nhân thay mình hấp một lần, nam nhân bị buộc phải ngậm lấy cự trụ của Nhiên Nghị, do thứ kia quá lớn, khiến cho nước bột của nam nhân *** mỹ rơi xuống.
Chương 113
Mỗi khi nam nhân không cẩn thận cắn phải y, Nhiên Nghị luôn không chút lưu tình tát hắn hai cái, nam nhân rất muốn Thư Diệu tiến vào cứu hắn, nhưng uy hiếp của Nhiên Nghị luôn khiến hắn sợ hãi.
“Ngươi nếu dám kêu lên, làm cho hai người kia nghe thấy, ta hôm nay trước mặt hai người đó trực tiếp giết ngươi.” Nhiên Nghị luôn uy hiếp nam nhân như vậy, một bên biến thái ra lệnh nam nhân liếm bảo bối của mình, một bên ác ý thưởng thức bộ dáng nam nhân phun ra nuốt vào.
Nghe uy hiếp như vậy, hơn nữa với sự bạo lực của Nhiên Nghị, làm cho hắn không dám ra tiếng, cho đến khi Thư Diệu cùng Lâm Việt thương lượng xong, Nhiên Nghị ở trong miệng hắn phóng thích, hắn muốn phun ra, nhưng Nhiên Nghị che lại miệng hắn, mệnh lệnh hắn nuốt vào, còn làm cho nam nhân liếm sạch sẽ bảo bối của y.
“Liếm cho sạch, bằng không cứ thế này giết ngươi.” Đe dọa của Nhiên Nghị rất hữu dụng, đầu lưỡi nam nhân luôn phục tùng uy vũ của y, y xem như từ trên thân nam nhân đòi lại món nợ của Lâm Việt.
Ngày đó, nam nhân là cùng Lâm Việt đi cùng, nhưng Lâm Việt cũng như Thư Diệu đã thỏa thuận, có thể tùy thời gặp nam nhân, nhưng nam nhân hiện tại phải ở trong nhà Lâm Việt, nam nhân dưới đôi mắt cực kỳ khinh bỉ của Nhiên Nghị, cùng Lâm Việt rời khỏi bệnh viện về nhà, nam nhân không phải lần đầu tiên vào biệt thự này, cho nên cũng không cảm thấy xa lạ.
Lâm Việt thực sự giữ lời hứa, luôn đối xử tốt với nam nhân, liên tục vài ngày, Lâm Việt đối với nam nhân có thể là rất tốt, hai người nghĩ muốn cuộc sống anh em như vậy, nam nhân cũng dần thả lỏng, tuy rằng Lâm Việt sẽ cũng hắn làm chuyện mà anh em bình thường không làm, nhưng là nam nhân thật sự có cảm giác được thay đổi của Lâm Việt.
Khi cùng Lâm Việt làm tình, Lâm Việt không hề thô lỗ, người lại mọi lúc đều bận tâm cảm thụ của nam nhân, Lâm Việt tựa như đèn chong, không kịch liệt, không hung dũng, nhưng vĩnh viễn không thổi tắt đi được.
Lâm Việt an bài chuyện nam nhân trở lại giới giải trí, tìm được một ngày hoàng đạo, để nam nhân vào vai trong một bộ phim điện ảnh, nam nhân chính thức trở lại.
Vì tiền.
Vì phải trả lại tiền cho Vĩnh Trình, vì trách nhiệm của mình, vì trợ giúp Thư Diệu, vì Lâm Việt không bất tín, vì để Nhiên Nghị yên tâm về mối quan hệ của hắn cùng Thư Diệu, nam nhân hết thảy nghe theo an bài của công ty.
Hôm nay, nam nhân từ trong phòng trực tiếp của đài truyền hình đi ra, hắn vừa rồi đi xem một buổi phỏng vấn của một chương trình, kể lại chuyện đã xảy ra. Nguyên bản nam nhân chuẩn bị về nhà nghỉ ngợi, lại trên hành lang gặp lại Nhiên Nghị, Nhiên Nghị là đến tham gia phỏng vấn một chương trình chính trị, nam nhân nhìn thấy y liền trốn.
Nam nhân đi nhanh vào thang may, Nhiên Nghị nhìn đến bộ dạng sợ hãi của nam nhân, tâm tính ác liệt lại càng phát ra, y đi theo nam nhân vào thang máy, cửa thang máy chậm rãi đóng lại.
Trong thang máy thực im lặng, hai người ai cũng không nói chuyện, trong lòng nam nhân bất ổn, hận không thể lao ra thang máy.
Loảng xoảng một tiếng, thang máy đứng ở lầu mười tám, đèn trong thang máy toàn bộ tắt, nam nhân có chút hoảng sợ ngẩng đầu, còn không biết đã xảy ra việc gì, Nhiên Nghị phía sau thực bình tĩnh ấn nút khẩn cấp trong thang máy.
Thang máy gặp trục trặc, treo tại lầu mười tám. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.