Đại Tiểu Thư Đi Học

Chương 42

Nhóc Nhí Nhố

03/06/2014

Nắng vẫn vàng như bao ngày và gió vẫn thổi bài nhạc miên man bất tận, ko có gì thay đổi chỉ có tâm trạng của một người đã thay đổi từ buổi sáng hôm qua. Hòa vào dòng người đông đúc, người vẫn lái baby yêu dấu tới trường, như ko có chuyện gì xảy ra, chỉ là khuôn mặt là hoàn toàn vô cảm và những đợt khí lạnh cứ tỏa ra không ngừng khiến những người xung quanh ko dám tới gần.

Bước chân vào lớp, nó đi thẳng xuống chỗ ngồi, lấy sách ra đọc,đôi mắt vô hồn dán vào những trang sách, khác hẳn Khay Vi năng động yêu đời. Mọi người nhìn nó với ánh mắt lo ngại và có chút quan tâm, nhưng có phần hơi thái quá, và nàng cũng ko phải là thần thánh có thể làm ngơ trước những tia nhìn chằm chằm của mọi người. Khoảng trống giữ đôi lông mày kẽ nhíu lại, đặt nhẹ quyển sách xuống bàn, nó ngước mặt lên nhìn vào không trung, vẫn giữ nguyên vẻ mặt tỏa khí lạnh,buông một câu rất nhẹ nhàng:

- Có chuyện gì sao? – mặt dù câu hỏi rất nhẹ nhàng nhưng mọi người nghe như có luồn khí độc xông thẳng vào họ khiến ai cũng nỗi da gà, đồng loạt lắc đầu, đồng thanh : không….không có gì ?

Nó lại cuối xuống, tiếp tục việc đọc sách. Bên này, Thiên Vũ vẫn dõi theo nó từ nãy giờ, tâm trạng anh rối bời, ko biết nói gì mà cũng ko biết làm gì, khuôn mặt hốc hác, hai mắt thâm quầng chứng tỏ đêm qua anh ko ngủ, anh biết trong phòng nó cũng ko ngủ được vậy nên cứ ngồi trên sô pha cho đến sáng sớm mới về nhà. Từ lâu, anh đã xác định rõ tình cảm của mình dành cho nó, chỉ là chưa nói vì có nhiều lý do mà anh chưa sắp xếp được cũng như biết chắc rằng nó ko có tình cảm với anh, thật sự anh ước gì bây giờ anh có thể ôm nó vào lòng, có thể mang nỗi đau kia ra khỏi nó, nhìn dáng người nhỏ nhắn nất lên từng hồi rồi ngất đi thật sự anh quá đau lòng.

Ba đứa bạn của nó, bây giờ mới thấy xuất hiện vừa vào đến lớp đã chạy ngay tời chỗ nhỏ hỏi han đủ chuyện nào là mầy thấy sao rồi? còn thấy mệt ko? Rồi đến an ủi : đừng buồn nữa nha. Đừng khóc nữa nha. Chuyện đã qua đừng để trong lòng nha….nhưng đáp lại chỉ là một tiếng Ừ lạnh tanh.

Nhỏ Ngọc Ninh chợt nghĩ đến gì đó vội chạy lại. – này trường mình mới mở câu lạc bộ Karate với câu lạc bộ bắn súng đó, chúng ta tham gia nha, nha Khay Vi?- thật ra nhỏ chỉ muốn tìm chuyện gì đó vui vui để nó có thể dần quên nỗi đau kia, cũng ko chắc là nó nhận lời. Lúc này, nó thầm nghĩ mấy trò đó cũng được, cũng đã lâu rồi nó chưa vận động , coi như là tập luyện cho việc trả thù vậy. Nhưng đâu ngờ 2 câu lạc bộ kia đâu có vĩ đại như nó nghĩ, và rồi nó lại gây ra cú sock lớn cho cả trường Royal.

Tại câu lạc bộ Karate.

Nó lắc cổ tay, cổ chân, lắc đầu,làm những động tác khởi động đơn giản. Vì có nó tham gia nên 3 anh chàng kia cũng tham gia kéo theo hơn nửa lớp M3 A cũng tham gia, cũng may là câu lạc bộ này có quy mô ko lớn lắm, nếu ko chắc học sinh cả trường sẽ đăng ký tham gia mất, sự công phá của 4 đại Hotboy cộng thêm thiên thần Khay Vi quá lớn mà. Những thành viên đang có mặt tại đây cứ nháo nhào cả lên, cả nam lẫn nữ, làm như bọn họ là thần tượng Idol ko bằng. Khán giả đến xem cũng chật kín, tiếng reo hò làm nơi này trở nên náo nhiệt hẳn.

Không khí đang sôi nổi, bỗng có tiếng còi vang lên, đó là tiếng còi của huấn luyện viên tập hợp thành viên lại.

- Hôm nay,chúng ta rất vinh hạnh được đón tiếp 4 đại hotboy và 4 đại hotgirl của trường Royal làm thành viên mới, tất cả vỗ tay đón chào thành viên mới nào. – huấn luyện viên lên tiếng làm Cả hội trường vang lên những tiếng vỗ tay, tiếng huýt sáo. Tuy nhiên, những nhận vật chính vẫn im hơi lặng tiếng, vẻ mặt mỗi người mỗi vẻ nhưng tuyệt đối ko có lấy một nụ cười. Huấn luyện viên lại lên tiếng.

- Ai cũng biết 4 đại hotboy của chúng ta giỏi võ thành tích rất nhiều, vậy nên được miễn vòng kiểm tra trình độ. Tuy nhiên, 4 cô nàng này phải tham gia kiểm tra theo đúng quy định, để câu lạc bộ xếp lớp. – anh ta nói rồi quay lại kêu một cô nàng lên, cô nàng này mặt đồng phục câu lạc bộ cũng là trang phục truyền thống của môn võ Karate, nhìn vào cũng có thể biết được trình độ của cô ta, cô ta đang đeo chiếc đai đen ở thắt lưng. Mặt của 3 nhỏ kia biến sắc, mấy nhỏ chẳng qua tìm niềm vui cho nó thôi chứ có biết chút gì về karate đâu, giờ lại phải thi đấu để kiểm tra trình độ mà còn thi đấu với người có đai đen nữa chứ, đang ko biết phải làm gì thì nó lên tiếng, vẻ mặt vẫn lạnh tanh như lúc đầu nhưng câu nói của nó lại gây sock toàn thể đồng bào có mặt tại đây:



- Đấu với nhỏ đó hả? có thể thay người được ko ? tôi muốn đấu với Huấn luyện viên.

Câu nói của nó vừa dứt,Huấn luyện viên ngã người cười ha hả, như cho rằng nó chỉ nói đùa, nhưng sau đó nhìn lại mặt nó, anh ta mới biết là nó nói thật thì mặt trở nên thâm trầm.

- Em muốn đấu với tôi ? tại sao?

- Tôi đến đây để luyện tập, người huấn luyện phải giỏi hơn tôi thì tôi mới theo được chứ, có ai lại theo một người bại dưới tay mình để học tập ko? Từng chữ từng chữ như chọc vào cái cục tức của anh chàng huấn luyện viên, làm nó cứ lớn dần đến khi trong tâm trí anh ta hiện lên ý đồ xấu là phải cho nó biết tay để nó thấy anh ta lợi hại như thế nào nhưng mọi chuyện đâu thể ngờ rằng….

Ngay khi câu nói đầu tiên của nó cất lên, 4 anh chàng và 3 cô nàng kia cũng bất ngờ, miệng 3 nàng há to đến nỗi có thể nhét 3 ổ bánh mì vào cũng lọt,4 anh chàng kia cũng trợn mắt như ko thể tin vào tai mình, Kỳ Khôi và Khắc Thiên biết nó khả năng nhưng cũng ko ngờ nó lộ liễu như vậy,nhìn cái mặt bất cần đời của nó chỉ biết lắc đầu, bây giờ mọi thứ nó muốn làm ai mà dám cản cơ chứ, chỉ sợ nó ngồi lỳ trong phòng, bỏ ăn bỏ uống thôi chứ nó tham gia hoạt động thế này thì là quá tốt rồi.

Cuộc đấu bắt đầu.

Hai người nhìn nhau thực hiện nghi thức chào truyền thống của Karate

Anh chàng kia nhìn nó với vẻ mặt hết sức đề phòng, lượn qua lượn lại thăm dò đối thủ, xem ra anh ta là người có phương châm sống tốt đấy, còn biết “ biết người biết ta”, còn nó thì chỉ đứng nhìn anh ta vẫn vẻ mặt lạnh tanh bất cần,vô cảm xúc.

Anh ta tiến lên một bước, tay đẩy ra phía trước tạo thành cú đấm với một lực lớn vô cùng. Nhưng nhanh chóng nó đã nhận ra với đôi tay nhỏ bé của nó ko để đỡ nỗi cú đấm vừa nhanh vừa nhiều lực kia, nhanh như chớp nó nghiêng người về bên phải né đòn đầu tiên của đối thủ. Khi anh chàng ra đòn đầu tiên với lực như vậy, khán giả cứ nghĩ nó ko đỡ được bị ăn đấm rồi nên Á….. lên một tiếng rõ to, nhưng khi nhìn thấy nó đã nhanh chóng né đòn tất cả thở phào nhẹ nhõm, ở hàng đầu chỉ có 2 anh chàng và 3 cô nàng ko biết khả năng của nó nên bây giờ mắt chữ A mồm chữ O và tình hình là đang chết ngồi vì quá ngạc nhiên.

Sau khi đòn đầu tiên thất bại, anh chàng lại đi vòng vòng nhìn nó với đôi mắt đề phòng hơn, và ngay lập tức, anh nhanh chóng tặng cho nàng một cái đá cao ngang mặt, và cũng như lần đầu nó ko đỡ mà né, nó cuối gập người né đòn, không khí cả hội trường trở nên căng thẳng, tất cả như nín thở chờ đợi chuyện gì sẽ xảy ra.

Lại thêm một đòn nữa thất bại, huấn luyện viên yêu dấu hình như hơi căng thẳng, anh ta muốn đánh nhanh thắng nhanh nên đã ra tay rất mạnh, đó là 2 đòn sở trường của anh, trước giờ chưa ai đỡ được, cũng như né kịp vậy mà … khuôn mặt anh ta trở nên đen thui. Và rồi, anh ta nhào lên cho hai cú song phi liên tiếp, lần này nó ko né nữa mà ra tay đỡ đòn, tuy nhiên vì anh ta ra hết sức nên nó loạng choạng và tay có hơi đau. Vậy là, cả ba đòn anh ta ko làm được gì nó, mà nó thì thăm dò cũng xong, thừa biết anh ta đã hết chiêu rồi, có bao nhiêu cũng đã sổ ra hết vậy thì giờ tới lượt nó, anh ta nhanh nhưng nó còn nhanh hơn, nhanh như sóc, nó cho một đòn Mae Tobi Geri (đá bay về phía trước) vào bụng anh ta, tất nhiên là với lực không kém gì anh ta, làm cho anh chàng ngã nhào. Cả hội trường Ồ…. Lên một tiếng rõ to. Họ ko ngờ huấn luyện viên của mình ko đỡ được đòn đá kia. Nhưng họ bất ngờ hơn khi mà …. Anh chàng kia vừa ngóc đầu dậy nó tiếp tục ra đòn, lần này những cú Sanren Tsuk (đấm 3 đòn trong một bước) làm anh ta loạng choạng, theo sau đó là tiếng Ki – ay rõ to của nó làm cả hội trường giật mình. Nguyên tắc của nó là ko cho đối thủ tỉnh táo sau đòn tấn công của mình nên nhanh chóng tặng thêm anh chàng một cú Mawashi Ger (đá vòng cầu ) vào ngay mặt, lúc này anh chàng kia đã ko còn đủ sức để đỡ hay né nữa, nằm bẹp như con cá chẹp, trông tội nghiệp.Nó phủi phủi tay, làm động tác chào cuối cùng sau trận đấu ( nghi lễ của Karate) rồi quay lưng bỏ đi trong sự kinh ngạc của những người có mặt tại đây, thật ko biết đây sẽ là tin hot của tháng hay của năm nay nữa, haizz!!!!!!!!!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Tiểu Thư Đi Học

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook