Đại Tiểu Thư Tuyệt Sắc Của Tôi

Chương 179: Cao thủ thực chiến

Đại Dương

04/12/2020

Trần Tử Phong cúi đầu cười đểu, anh ta xuất thân thế gia võ thuật, bình thường thích xem các trận đấu quyền anh và kickboxing, hiểu một số kiến thức quyền đàn.

Anh ta cảm thấy Dương Phàm hơi kiêu ngạo, có lẽ Dương Phàm kiêu ngạo cũng là có bản lĩnh.

Bây giờ anh ta mới biết, đến một số kiến thức cơ bản của đánh quyền mà Dương Phàm cũng không biết.

Hắn muốn dùng Siêu Nhân Quyền đánh với Kim Phong?

Từ bốn năm trước, bởi vì động tác khoa trương và quá mang tính khôn vặt, Siêu Nhân Quyền đã bị liên đoàn kickboxing và liên đoàn quyền anh cấm sử dụng.

Nói thẳng ra, uy lực của Siêu Nhân Quyền cũng được coi là ổn, nhưng vai trò thực chiến không lớn lắm. Nếu đánh trúng đối thủ còn đỡ, đánh không trúng thì chỉ có nước chịu đánh. Quyền pháp này quá thấp kém, đến đám người ngoài nghề cũng coi thường.

"Vừa nãy tôi cũng định nói chuyện này, Siêu Nhân Quyền đã bị cấm dùng từ lâu, vậy mà hắn lại muốn dùng Siêu Nhân Quyền để đánh với tôi, hắn từ quyền quán hạng mấy ra vậy?", Kim Phong cũng vẻ mặt cạn lời.

"Không phải chứ? Siêu Nhân Quyền bây giờ là động tác phạm quy sao?", Dương Phàm vẻ mặt không hiểu.

"Không được dùng từ lâu rồi", Vương Hi khẽ gật đầu.

"Tôi đã luyện Siêu Nhân Quyền tròn năm năm", Dương Phàm lớn tiếng nói.

Tôn Tinh Tinh phì cười một tiếng. Trên khuôn mặt trắng nõn của cô là vẻ mặt đặc sắc.

"Đã nói Siêu Nhân Quyền là động tác phạm quy, không tin cậu lấy điện thoại mà tìm xem", Tôn Uy Phong mất kiên nhẫn nói.

"Vậy chẳng phải tôi mất công luyện sao?", Dương Phàm nói.

"Mất công rồi", Vương Hi đáp.

"Trình độ này cũng muốn thi đấu với giám đốc Vương", Tần Thư Hào khinh bỉ nói.

Tần Thư Hào là chủ quản của quyền quán, Dương Phàm không dám đắc tội, cau mày không nói gì.

Kim Phong quay đầu nhìn điện thoại livestream một cái, phát hiện trong điện thoại có rất nhiều bình luận đặc sắc. Hôm nay độ hot của hắn ta cũng không tồi, bình thường chỉ có hơn 2000 khán giả xem livestream, hôm nay tăng lên hơn 5000.

Đây là một cơ hội, có lẽ hắn ta có thể nhân cơ hội này trở nên nổi tiếng.

Hắn ta vội vàng nói với Dương Phàm: "Thôi đừng vẽ vời nữa, chúng ta bắt đầu thi đấu đi. Như tôi đã nói, tôi nhường anh một tay, nếu anh cảm thấy Siêu Nhân Quyền của anh ổn thì dùng cũng được".

"Anh khinh ai đấy hả? Tôi không dùng Siêu Nhân Quyền vẫn có thể đánh bại anh", sắc mặt Dương Phàm không tốt lắm.

Hai người đeo găng tay quyền anh nhanh chóng lên sàn đấu. Dương Phàm nhìn chằm chằm vào mắt Kim Phong, ánh mắt Kim Phong nhìn hắn mông lung.

Hai người đi lại mấy bước, Kim Phong đột nhiên xông về phía trước, đánh một quyền vào mặt Dương Phàm.



Dương Phàm nhanh chóng phản kích, Kim Phong lập tức lùi về sau, tránh được nắm đấm của hắn.

Kim Phong luôn giơ tay trái, tay phải đặt ở dưới eo.

Hắn ta quả nhiên không nuốt lời, nhường Dương Phàm một tay, chỉ dùng một tay đánh với Dương Phàm.

"Mẹ kiếp!"

Dương Phàm bị thiệt, nhìn thấy Kim Phong vẫn nhường mình, chỉ dùng một tay đánh, nhất thời trở nên phẫn nộ. Hắn nhanh chóng lao về phía Kim Phong, hai nắm đấm đánh về mặt Kim Phong như đạn pháo.

Kim Phong chậm rãi lùi về sau, giữ khoảng cách an toàn với Dương Phàm, khiến Dương Phàm không đánh được đến hắn ta.

Khi Kim Phong bị Dương Phàm ép đến chỗ dây thừng, sau lưng mới dán vào dây thừng, hắn ta nhanh chóng lắc người một cái, một chiêu dời đến bên cạnh Dương Phàm hiện giờ.

Dương Phàm bèn vung một quyền về phía Kim Phong, hắn ta nhanh chóng ngửa người ra sau.

Khi một quyền khác của Dương Phàm sắp đánh đến, Kim Phong bắn trở lại như một viên đạn, đánh bốp một quyền vào mặt Dương Phàm.

Kim Phong đánh vào mũi Dương Phàm, các quyền thủ đều phải luyện tập phản xạ, mũi bị đánh trúng một quyền chẳng là gì đối với Dương Phàm, chỉ hơi tê, rất đau, nhưng không giống lúc cằm bị đánh trúng não đơ luôn. Hắn lập tức vung quyền phải về phía Kim Phong, Kim Phong vội vàng ôm lấy Dương Phàm, khiến hắn không thể thi triển nắm đấm.

"Tách ra!", Tôn Uy Phong ở dưới lớn tiếng quở trách.

Lúc hai người quấn lấy nhau, Kim Phong còn đánh lén hai quyền vào sườn Dương Phàm. Điều này khiến Dương Phàm rất tức giận, trận kickboxing giữa hắn và Kim Phong suýt nữa biến thành đánh nhau. Tôn Uy Phong không ngừng quở trách, Dương Phàm mới cố gắng kìm chế sự tức giận của mình.

Sau một hiệp, Dương Phàm bị đánh chảy máu mũi, sườn bị Kim Phong đánh cho tím mấy chỗ. Một mắt của hắn cũng hơi sưng, ngồi ở một góc không ngừng thở dốc.

Vương Hi nhanh chóng cùng các quyền thủ xoa bóp vai cho hắn, anh đổ nước khoáng lên đầu hắn, nói: "Đây là kickboxing, thi đấu của tay, chân và vật, không phải quyền anh, cứ tay dài là được. Anh nên thử dùng chân tấn công hắn ta. Kim Phong cố ý không dùng tay phải đánh với anh, anh cứ dùng chân đá sườn phải hắn ta. Chỉ cần hắn ta bị anh ép phải giơ tay phải lên, thì anh thắng trận này".

"Cần thằng vô dụng như cậu dạy tôi sao?", Dương Phàm một phát đánh bay chai nước khoáng trên đỉnh đầu.

Chai nước khoáng hắt lên người Vương Hi.

"Cái đồ nhà cậu sao không biết điều thế hả? Giám đốc Vương nói là muốn tốt cho cậu biết không hả?", Tần Thư Hào tức giận.

"Tôi không cần các anh quan tâm", Dương Phàm khách sáo không ít với Tần Thư Hào.

"Không sao chứ?"

Lúc Dương Phàm và Kim Phong thi đấu lại, Trần Tử Phong bước đến bên cạnh Vương Hi hỏi.

"Không sao", Vương Hi vẻ mặt không quan tâm.

Dương Phàm là quyền thủ dưới tay anh, bị đánh bị thương, anh hiểu cho sự nóng nảy của hắn. Quyền đàn vốn cũng là nơi thị phi, anh hiểu địch ý của Dương Phàm đối với mình.

Chắc Dương Phàm không biết anh là ông chủ của quyền quán, coi anh là quyền thủ cạnh tranh.



"Một quyền, hai quyền, ba quyền!", lúc thi đấu tiếp, Dương Phàm trước mặt Kim Phong đã binh bại như núi đổ.

Mũi hắn chảy rất nhiều máu, vết bầm trên mặt ngày càng nghiêm trọng. Kim Phong vẫn chỉ dùng tay trái đánh với hắn, vừa dùng tay trái đánh vào mặt hắn vừa lớn tiếng đếm số quyền đánh trúng.

"Bốn quyền, năm quyền, sáu quyền!", Kim Phong càng đánh càng hưng phấn, không chỉ mỗi hắn ta đang đếm số nắm đấm đánh trúng Dương Phàm, đến đám đàn em hắn ta dẫn đến cũng đang lớn tiếng đếm.

Trên nền tảng video Kim Phong livestream, quà tặng đã bay đầy, Xuyên Vân Tiễn hết cái này đến cái khác, số người xem trong phòng livestream của hắn ta cũng tăng lên hơn 30 ngàn.

"Tôi muốn biết thông tin về Kim Phong", Vương Hi nói với Tần Thư Hào.

"Để em tìm", Tần Thư Hào nhanh chóng lấy máy tính bảng, tìm kiếm thông tin về Kim Phong trên đó.

"Tìm thấy rồi, hắn ta từng tham gia cuộc thi W-1 của chúng ta, trong hậu đài cuộc thi có ghi chép. Hắn ta thắng trong cuộc thi của W-1 chúng ta, là TKO, nặng 80kg, 28 tuổi, người bản địa thành phố Minh Hải, trước kia đánh quyền ở một quyền quán nhỏ không biết tên", Tần Thư Hào nhanh chóng đọc thông tin của Kim Phong.

"Còn thông tin của Dương Phàm?", Vương Hi hỏi.

"Em tìm đã, Dương Phàm từng ba lần tham gia cuộc thi W-1, ba lần đều thắng, năm nay cậu ta 24 tuổi, nặng 70kg, người Cẩm Thành", Tần Thư Hào đáp.

"Không cùng một hạng cân, kinh nghiệm thực chiến cũng khác biệt, Dương Phàm chắc chắn thua cuộc", Vương Hi khẽ thở dài.

"Tôi có thể cược với anh một ván, tôi cược Dương Phàm có thể thắng", Trần Chí lạnh lùng nhìn Vương Hi nói.

"Ồ", Vương Hi kinh ngạc nhìn hắn.

“Kim Phong dù lợi hại đến đâu cũng chỉ là một quyền thủ nghiệp dư, còn Dương Phàm là vận động viên thực sự, trước kia từng huấn luyện trong đội tuyển tỉnh, từng thi đấu. Cậu ta có tố chất của vận động viên chuyên nghiệp, Kim Phong không thể là đối thủ của cậu ta", Trần Chí nói.

"Vận động viên chuyên nghiệp mà không biết Siêu Nhân Quyền phạm quy?", Tôn Uy Phong lạnh lùng nói.

"...", Trần Chí lập tức bị Tôn Uy Phong nói cho trợn mắt.

"Cái gì mà từng huấn luyện trong đội tuyển tỉnh? Tôi thấy cậu ta không hề giống từng ở trong đội tuyển tỉnh, cùng lắm là nộp 5000 tệ, huấn luyện trong tỉnh hai tháng mạ vàng", Tôn Uy Phong nói.

"Lão gia, sao ông nói chuyện không nể mặt thế?", Trần Chí bất mãn.

"Trình độ rác rưởi, dựa vào đâu phải nể mặt các cậu?", Tôn Uy Phong nói.

"Dù sao Dương Phàm cũng thắng chắc", Trần Chí không nể mặt, lớn tiếng cổ vũ Dương Phàm.

Hắn vừa dứt lời, Dương Phàm trên sàn đấu co người nhảy lên, đánh mạnh một đòn Siêu Nhân Quyền về phía Kim Phong.

Kim Phong cười lạnh, chỉ tùy ý nâng khuỷu tay lên, lồng ngực Dương Phàm va mạnh vào khuỷu tay Kim Phong. Hắn lập tức phịch một tiếng ngã xuống đất, nằm sấp dưới đất đau không dậy nổi.

"Tôi đây là phạm quy sao?", Kim Phong giả bộ kinh ngạc, sau đó huênh hoang nhảy điệu lắc đầu trên sàn đấu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Tiểu Thư Tuyệt Sắc Của Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook