Đại Tiểu Thư Tuyệt Sắc Của Tôi
Chương 323: Đi cùng Phùng Uyển
Đại Dương
08/12/2020
Sau khi biết Đồng Thiến mang thai, Vương Hi ngây ra, cơn giận ban đầu cũng tiêu tan mất.
“Chuyện từ bao giờ?”, Vương Hi hỏi.
“Sau lần đầu tiên cùng anh…tháng này kỳ sinh lý của em đến chậm, đi khám bác sĩ nói em có thai rồi”, Đồng Thiến kể.
“Vợ ơi, anh xin lỗi”, trong lòng Vương Hi trỗi dậy một cảm giác khó nói nên lời.
Anh vừa mừng vừa sợ, nhìn người con gái xinh đẹp trước mặt này không khỏi nhẹ nhàng ôm cô vào lồng ngực mình.
Anh không thiếu tiền, cho dù có một trăm cô vợ, sinh một nghìn đứa con thì anh cũng nuôi được.
Vương Hi rất thích trẻ con.
Anh rất yêu Đồng Thiến, bây giờ cô đang mang trong mình cốt nhục của anh, sao anh có thể không vui chứ?
Không phải Vương Hi không nhận thức được tác hại của chất gây nghiện đối với sức khỏe.
Chúng không chỉ phá hoại thần kinh, ảnh hưởng nặng nề đến sức khỏe của người sử dụng, thậm chí trong lúc anh hút, nếu Đồng Thiến vô tình hít phải khói nhả ra sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến thai nhi trong bụng.
Anh sắp được làm bố của hai đứa trẻ rồi, anh phải có trách nhiệm với gia đình và sự nghiệp của mình hơn.
"Vợ ơi, anh thật sự xin lỗi. Anh tưởng mình có thể kiềm chế và cai nghiện một cách dễ dàng, nhưng sau khi tiếp xúc mới phát hiện không cai được. Anh xin thề với em, nhất định sẽ không đụng vào chúng nữa, cho dù lúc lên cơn nghiện khó chịu như thế nào, anh sẽ cai được vì em và đứa con trong bụng", Vương Hi ôm Đồng Thiến.
"Anh cũng biết đó là hành vi phạm pháp, thậm chí nguy hại đến sức khỏe như thế nào mà", Đồng Thiến nói.
"Anh biết mà, anh nhất định sẽ cai được, anh thề với em", Vương Hi giơ ba ngón tay lên.
"Anh thật tốt", Đồng Thiến cười, ôm Vương Hi chặt hơn.
"Anh sẽ làm một người đàn ông tốt", Vương Hi mỉm cười, nhẹ nhàng xoa bụng của Đồng Thiến.
Nghĩ đến bản thân sắp làm bố, trong lòng anh càng quyết tâm cai thuốc hơn. Anh không quan trọng con Diệp Khinh Tuyết sinh ra là nam hay nữ, nhưng khi cô sinh con gái, anh lại cảm thấy có chút nuối tiếc. Dù gì anh cũng giàu, tài sản nhiều quá nên rất cần có con trai nỗi dõi.
Vương Hi nhìn cái bụng còn phẳng của Đồng Thiến, không kìm được hôn nhẹ lên bụng cô: "Vợ à, anh không quan trọng con trai hay con gái, nhưng lần này em nhất định phải sinh con trai, nếu sinh được con trai, anh sẽ đem toàn bộ gia sản nghìn tỷ cho hai mẹ con em".
"Nếu là con gái thì sao?", Đồng Thiến hỏi.
"Cũng cho hai người luôn, bởi vì anh yêu cả em và con", Vương Hi mỉm cười nói.
"Em sẽ cố gắng sinh con trai", Đồng Thiến nói.
"Em có thai rồi mà còn hút thuốc với anh, em có biết thuốc lá có hại cho thai nhi thế nào không?", Vương Hi quở trách.
"Em cũng đâu có hít vào phổi, chỉ hút chơi với anh một chút mà thôi", Đồng Thiến nói.
"Vậy cũng không được, sau này anh không đụng vào thuốc phiện nữa, em cũng không được phép hút thuốc lá", Vương Hi nói.
"Vâng", Đồng Thiến ngoan ngoãn gật đầu.
Lúc nãy Đồng Thiến thấy Vương Hi hút thuốc phiện, suýt nữa bị anh làm tức cho phát khóc. Giờ đây hai vợ chồng đã làm hòa với nhau, anh thấy cô nổi giận trông rất đáng yêu, không kìm được hôn cô thật sâu. Hai người thủ thỉ lời đường mật với nhau rồi chìm vào giấc ngủ.
Hội nghị thượng đỉnh diễn ra tại Hoa Hạ lần này, Phùng Uyển chịu trách nhiệm tiếp đón đoàn đại sứ đến từ Alok của Vương Hi.
Vương Hi dẫn đầu đoàn đại sứ Alok đến khách sạn Hilton ở Giang Nam, một quân nhân đứng trước đại sảnh mặc quân phục chỉnh tề, trên vai có ba quân hàm và trước ngực là mấy hàng huy chương bước ra đón tiếp. Anh ta nghiêm túc nhìn Vương Hi, kiểm tra thân phận của Vương Hi theo quy trình an ninh rồi mới cúi đầu, kính cẩn nói: "Chào mừng ngài tổng thống Alok đến với Hoa Hạ".
"Cảm ơn", Vương Hi bắt tay với anh ta.
Vương Hi chưa bao giờ quan tâm đến danh tiếng, anh làm tổng thống Alok luôn rất khiêm tốn, thật lòng không muốn quay về Hoa Hạ phô trương, rất ít người biết thân phận hiện giờ của anh, chỉ có Diệp Khinh Tuyết, người nhà họ Diệp, Triệu Tuyết Kỳ và Phùng Uyển.
Hội nghị thượng đỉnh lần này đối với anh mà nói vô cùng quan trọng, Hoa Hạ trong những thời kỳ đầu cần phát triển kinh tế nên đã mời không ít chuyên gia thương mại từ nước ngoài về giúp đỡ, dùng dầu mỏ và các loại khoáng sản để đổi lấy tiền, dùng tiền để tiến hành xây dựng cơ sở vật chất, nâng cao mức sống của người dân. Bây giờ Hoa Hạ giàu rồi, bọn họ chủ động mời Vương Hi và tổng thống của các nước nhỏ khác đến hội nghị để hoàn thành một mục tiêu. Đó là mua tài nguyên thiên nhiên từ những nước đó để dự trữ cho quốc gia.
Trong thời gian diễn ra hội nghị thượng đỉnh, tài năng kinh doanh và những kiến giải độc đáo về kinh tế của Vương Hi được rất nhiều nguyên thủ quốc gia đánh giá cao. Anh nhanh chóng nâng cao vị thế của mình trên quốc tế, một lần nữa đi tới đỉnh cao của sự nghiệp.
Sau khi hội nghị kết thúc, Vương Hi và Phùng Uyển cùng quay về một khách sạn ở thủ đô.
“Chuyện từ bao giờ?”, Vương Hi hỏi.
“Sau lần đầu tiên cùng anh…tháng này kỳ sinh lý của em đến chậm, đi khám bác sĩ nói em có thai rồi”, Đồng Thiến kể.
“Vợ ơi, anh xin lỗi”, trong lòng Vương Hi trỗi dậy một cảm giác khó nói nên lời.
Anh vừa mừng vừa sợ, nhìn người con gái xinh đẹp trước mặt này không khỏi nhẹ nhàng ôm cô vào lồng ngực mình.
Anh không thiếu tiền, cho dù có một trăm cô vợ, sinh một nghìn đứa con thì anh cũng nuôi được.
Vương Hi rất thích trẻ con.
Anh rất yêu Đồng Thiến, bây giờ cô đang mang trong mình cốt nhục của anh, sao anh có thể không vui chứ?
Không phải Vương Hi không nhận thức được tác hại của chất gây nghiện đối với sức khỏe.
Chúng không chỉ phá hoại thần kinh, ảnh hưởng nặng nề đến sức khỏe của người sử dụng, thậm chí trong lúc anh hút, nếu Đồng Thiến vô tình hít phải khói nhả ra sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến thai nhi trong bụng.
Anh sắp được làm bố của hai đứa trẻ rồi, anh phải có trách nhiệm với gia đình và sự nghiệp của mình hơn.
"Vợ ơi, anh thật sự xin lỗi. Anh tưởng mình có thể kiềm chế và cai nghiện một cách dễ dàng, nhưng sau khi tiếp xúc mới phát hiện không cai được. Anh xin thề với em, nhất định sẽ không đụng vào chúng nữa, cho dù lúc lên cơn nghiện khó chịu như thế nào, anh sẽ cai được vì em và đứa con trong bụng", Vương Hi ôm Đồng Thiến.
"Anh cũng biết đó là hành vi phạm pháp, thậm chí nguy hại đến sức khỏe như thế nào mà", Đồng Thiến nói.
"Anh biết mà, anh nhất định sẽ cai được, anh thề với em", Vương Hi giơ ba ngón tay lên.
"Anh thật tốt", Đồng Thiến cười, ôm Vương Hi chặt hơn.
"Anh sẽ làm một người đàn ông tốt", Vương Hi mỉm cười, nhẹ nhàng xoa bụng của Đồng Thiến.
Nghĩ đến bản thân sắp làm bố, trong lòng anh càng quyết tâm cai thuốc hơn. Anh không quan trọng con Diệp Khinh Tuyết sinh ra là nam hay nữ, nhưng khi cô sinh con gái, anh lại cảm thấy có chút nuối tiếc. Dù gì anh cũng giàu, tài sản nhiều quá nên rất cần có con trai nỗi dõi.
Vương Hi nhìn cái bụng còn phẳng của Đồng Thiến, không kìm được hôn nhẹ lên bụng cô: "Vợ à, anh không quan trọng con trai hay con gái, nhưng lần này em nhất định phải sinh con trai, nếu sinh được con trai, anh sẽ đem toàn bộ gia sản nghìn tỷ cho hai mẹ con em".
"Nếu là con gái thì sao?", Đồng Thiến hỏi.
"Cũng cho hai người luôn, bởi vì anh yêu cả em và con", Vương Hi mỉm cười nói.
"Em sẽ cố gắng sinh con trai", Đồng Thiến nói.
"Em có thai rồi mà còn hút thuốc với anh, em có biết thuốc lá có hại cho thai nhi thế nào không?", Vương Hi quở trách.
"Em cũng đâu có hít vào phổi, chỉ hút chơi với anh một chút mà thôi", Đồng Thiến nói.
"Vậy cũng không được, sau này anh không đụng vào thuốc phiện nữa, em cũng không được phép hút thuốc lá", Vương Hi nói.
"Vâng", Đồng Thiến ngoan ngoãn gật đầu.
Lúc nãy Đồng Thiến thấy Vương Hi hút thuốc phiện, suýt nữa bị anh làm tức cho phát khóc. Giờ đây hai vợ chồng đã làm hòa với nhau, anh thấy cô nổi giận trông rất đáng yêu, không kìm được hôn cô thật sâu. Hai người thủ thỉ lời đường mật với nhau rồi chìm vào giấc ngủ.
Hội nghị thượng đỉnh diễn ra tại Hoa Hạ lần này, Phùng Uyển chịu trách nhiệm tiếp đón đoàn đại sứ đến từ Alok của Vương Hi.
Vương Hi dẫn đầu đoàn đại sứ Alok đến khách sạn Hilton ở Giang Nam, một quân nhân đứng trước đại sảnh mặc quân phục chỉnh tề, trên vai có ba quân hàm và trước ngực là mấy hàng huy chương bước ra đón tiếp. Anh ta nghiêm túc nhìn Vương Hi, kiểm tra thân phận của Vương Hi theo quy trình an ninh rồi mới cúi đầu, kính cẩn nói: "Chào mừng ngài tổng thống Alok đến với Hoa Hạ".
"Cảm ơn", Vương Hi bắt tay với anh ta.
Vương Hi chưa bao giờ quan tâm đến danh tiếng, anh làm tổng thống Alok luôn rất khiêm tốn, thật lòng không muốn quay về Hoa Hạ phô trương, rất ít người biết thân phận hiện giờ của anh, chỉ có Diệp Khinh Tuyết, người nhà họ Diệp, Triệu Tuyết Kỳ và Phùng Uyển.
Hội nghị thượng đỉnh lần này đối với anh mà nói vô cùng quan trọng, Hoa Hạ trong những thời kỳ đầu cần phát triển kinh tế nên đã mời không ít chuyên gia thương mại từ nước ngoài về giúp đỡ, dùng dầu mỏ và các loại khoáng sản để đổi lấy tiền, dùng tiền để tiến hành xây dựng cơ sở vật chất, nâng cao mức sống của người dân. Bây giờ Hoa Hạ giàu rồi, bọn họ chủ động mời Vương Hi và tổng thống của các nước nhỏ khác đến hội nghị để hoàn thành một mục tiêu. Đó là mua tài nguyên thiên nhiên từ những nước đó để dự trữ cho quốc gia.
Trong thời gian diễn ra hội nghị thượng đỉnh, tài năng kinh doanh và những kiến giải độc đáo về kinh tế của Vương Hi được rất nhiều nguyên thủ quốc gia đánh giá cao. Anh nhanh chóng nâng cao vị thế của mình trên quốc tế, một lần nữa đi tới đỉnh cao của sự nghiệp.
Sau khi hội nghị kết thúc, Vương Hi và Phùng Uyển cùng quay về một khách sạn ở thủ đô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.