Đại Tiểu Thư Tuyệt Sắc Của Tôi
Chương 306: Long Minh vs thôn Ngưu Đầu
Đại Dương
08/12/2020
Vương Hi không hề nuốt lời, anh cùng chú Bảy đến ủy ban nhân dân xã, ở trước mặt mấy chục người dân trong thôn chuyển cho ủy ban nhân dân xã
20 triệu, số tiền này sẽ được dùng để sửa đường cho thôn làng.
Khoảng thời gian Vương Hi trốn ẩn trong thôn rất thoải mái, mỗi ngày ăn những món dân dã khoái khẩu, hít thở bầu không khí trong lành tươi mát. Anh quyên góp tiền cho thôn làng, mọi người đối xử với anh rất tốt, mỗi lúc Vương Hi lượn vòng quanh thôn hoặc ra ngoài thị xã đi dạo, sẽ luôn có người chạy qua chào hỏi anh.
Rất nhiều người ngưỡng mộ tài kiếm tiền của Vương Hi, bọn họ biết Vương Hi có kiến thức, biết làm thế nào có thể kiếm nhiều tiền nhất có thể trong thời gian ngắn nhất. Vì vậy, mọi người cứ rảnh rỗi là tìm đến vây quanh Vương Hi để xin chỉ dạy bí kíp làm giàu.
Anh đã tổng cộng thực hiện ba dự án cho người dân trong thôn, nơi anh đang ở là tỉnh Bắc Hà, tỉnh Bắc Hà bao gồm thủ đô, phía Đông giáp Tân Môn, phía Nam giáp hai tỉnh Đông Sơn và Nam Hà, phía Tây liền kề tỉnh Tây Sơn và gần Nội Mông, Liêu Tỉnh, đây là một cứ điểm giao thông quan trọng của toàn bộ phía Bắc Hoa Hạ. Bên cạnh đó, tỉnh Bắc Hà có ngành trồng trọt lúa mì và bông phát triển, khí hậu thuận lợi, vị trí địa lý thiên nhiên ưu đãi.
Trong khoảng thời gian Vương Hi giúp dân làng làm dự án, đội điều tra đặc biệt và băng nhóm của Long Minh dần dần truy tìm được tung tích của anh. Tổ điều tra đặc biệt nhanh chóng tập kết lực lượng cảnh sát ở tỉnh Bắc Hà, lên kế hoạch bố trí chi tiết, tính toán làm thế nào để bắt được Vương Hi. Trong lúc thành viên của đội điều tra đặc biệt tập trung một chỗ bàn kế hoạch, Long Minh đã dẫn theo vài trăm thủ hạ đến bên ngoài thôn làng.
"Đi, giết chết bọn họ", Long Minh vứt thuốc lá trong tay xuống đất, ra lệnh mấy trăm thủ hạ hùng hùng hổ hổ tiến vào trong thôn.
Lúc này, Vương Hi đang ở trong ủy ban nhân dân xã chỉ dạy chú Bảy và các bậc cha chú trong thôn làm kinh doanh.
"Chú Bảy, có một đống người ngoài đến đây, trông như đám đòi nợ thuê của một công ty cho vay nặng lãi tiểu ngạch nào đó, bọn họ rất đông, tận mấy trăm người, đều mặc vest, có tên còn cầm vũ khí", một người dân vội vã chạy vào báo cáo với ủy ban xã.
"Cái gì!?", chú Bảy lập tức đứng dậy.
"Là Long Minh", Phàm Gian châm một điếu thuốc, nói.
"Chuyện gì vậy?", chú Bảy hỏi.
"Xin lỗi chú Bảy, là cháu đã lừa chú. Cháu biết người dân trong làng chú máu mặt thiện chiến, vì trú ẩn tại đây rất an toàn nên cháu vẫn chưa rời đi. Nhưng cháu không hề đi tìm Long Minh, cũng không lường được Long Minh sẽ tự tìm đến tận cửa, thậm chí chưa từng nghĩ sẽ lợi dụng dân làng để đối phó với hắn. Cháu chỉ nghĩ nơi này đông đúc, cháu sẽ an toàn hơn nếu ở cạnh mọi người. Long Minh là một kẻ thù không đội trời chung của cháu, hắn vẫn luôn đuổi giết cháu. Trước đây cháu hôn mê trong thôn của mọi người chính là vì bị hắn hại mà ra", Vương Hi nói.
"Cậu là người thành thật, không giả dối, tôi thích sự trung thực của cậu", chú Bảy nói.
"Cháu không giấu gì chú, nếu chú không muốn giúp cháu, cháu có thể đi ngay lập tức", Vương Hi nói.
"Cậu cảm thấy người dân thôn Ngưu Đầu chúng tôi không bảo vệ được cậu sao?", chú Bảy cười.
"Chú Bảy?", Vương Hi kinh ngạc nhìn ông.
"Cậu yên tâm đi, cậu cống hiến cho thôn Ngưu Đầu của chúng tôi nhiều như vậy, chúng tôi nhất định sẽ bảo vệ cậu. Chuyện vay nợ không trả chúng tôi cũng làm đủ rồi, đạo lý cậu từng nói trước đó tôi đều hiểu, nếu như chúng ta không quá nghèo đói thì ai muốn vay tiền không trả chứ. Cậu khuyên chúng tôi lên phố tìm công việc tử tế mà làm, mở ra con đường triển vọng cho thôn Ngưu Đầu chúng tôi để sau này người dân trong thôn không phải làm những việc hèn hạ đó nữa. Chúng tôi đều rất biết ơn cậu, cậu chính là đại công thần của thôn chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ bảo vệ cậu", chú Bảy nói.
"Mau đi nhanh, cậu là người tốt, mặc dù tôi không biết cậu phạm phải tội gì, nhưng tôi tin cậu chắc chắn không làm sai. Hai chúng ta gặp được nhau âu cũng là duyên phận, để cậu đi tôi tiếc lắm, cảm ơn những việc tốt cậu đã làm thay người dân quê hương chúng tôi".
"Cảm ơn chú, chú Bảy, chú là người tốt, chắc chắn sau này quê hương của chú sẽ trở nên thịnh vượng hơn", Vương Hi không khỏi cảm động trong lòng.
Dưới sự chỉ đạo của chú Bảy, người dân trong làng tập trung thành một đoàn lớn, trong tay mỗi người cầm đủ loại vũ khí như xẻng sắt, cuốc, trường côn, ồ ạt tràn về phía Long Minh tựa như thủy triều.
Ánh mắt Long Minh sững sờ.
"Mẹ kiếp!", Long Minh ngây ra nhìn làn sóng thôn dân đang ập tới, không cẩn thận bị bỏng thuốc lá trong tay.
"Đánh hắn, đánh chết hắn!", các thôn dân ào ào kêu lên, vung xẻng và trường côn đuổi đánh Long Minh và đám thủ hạ của hắn.
Long Minh né nhanh về phía sau, đám thủ hạ của hắn vì phản ứng chậm mà bị đánh ngã xuống đất.
Trông thấy nhiều thôn dân vây quanh như vậy, Hắc Hùng, Hồ Dũng, Đường Long, Xuyên Đường và Kawada Kuchinashi lấy súng ra ngay lập tức.
"Đừng nổ súng, những kẻ này đều là người dân bình thường, đánh bọn chúng thì còn có thể lên đường bỏ chạy, nếu nhỡ giết chết thì Hoa Hạ sẽ đuổi chúng ta tới tận chân trời góc bể", Lưu Mãnh vội vàng ngăn cản bọn họ.
"Chẳng lẽ lại để mặc bọn chúng đuổi đánh chúng ta sao?", Kawada Kuchinashi hỏi.
"Đánh hắn, đánh chết hắn!", các thôn dân ào ào kêu lên, vung xẻng và trường côn đuổi đánh Long Minh và đám thủ hạ của hắn.
Long Minh né nhanh về phía sau, đám thủ hạ của hắn vì phản ứng chậm mà bị đánh ngã xuống đất.
Trông thấy nhiều thôn dân vây quanh như vậy, Hắc Hùng, Hồ Dũng, Đường Long, Xuyên Đường và Kawada Kuchinashi lấy súng ra ngay lập tức.
"Đừng nổ súng, những kẻ này đều là người dân bình thường, đánh bọn chúng thì còn có thể lên đường bỏ chạy, nếu nhỡ giết chết thì Hoa Hạ sẽ đuổi chúng ta tới tận chân trời góc bể", Lưu Mãnh vội vàng ngăn cản bọn họ.
"Chẳng lẽ lại để mặc bọn chúng đuổi đánh chúng ta sao?", Kawada Kuchinashi hỏi.
Nghe lời Long Minh, đám thủ hạ của hắn bắt đầu đánh trả dân làng. Tất cả bọn chúng đều là thành phần đánh đấm lão luyện, người dân bình thường hoàn toàn không phải đối thủ của bọn chúng. Long Minh bỏ chạy để thủ hạ kéo chân dân làng cho mình.
Sau khi Long Minh nhảy từ trên tường xuống, rất nhanh một nhóm dân làng đã xông về phía hắn, Long Minh ngồi xổm trên đất thi triển thế võ, một chiêu quét chân nhanh chóng hạ gục vài người dân. Hắn lại tung người nhảy lên, một chân đá ngã mấy người dân nữa, khi đáp đất thì né tránh xẻng sắt dân làng đánh tới, rồi bỏ chạy về phía khu hợp tác xã cung tiêu bỏ hoang.
"Đuổi theo!", Vương Hi dẫn theo Phàm Gian, Doãn Tâm và Tôn Tinh Tinh vượt qua tường cao, tức tốc đuổi theo Long Minh.
Khoảng thời gian Vương Hi trốn ẩn trong thôn rất thoải mái, mỗi ngày ăn những món dân dã khoái khẩu, hít thở bầu không khí trong lành tươi mát. Anh quyên góp tiền cho thôn làng, mọi người đối xử với anh rất tốt, mỗi lúc Vương Hi lượn vòng quanh thôn hoặc ra ngoài thị xã đi dạo, sẽ luôn có người chạy qua chào hỏi anh.
Rất nhiều người ngưỡng mộ tài kiếm tiền của Vương Hi, bọn họ biết Vương Hi có kiến thức, biết làm thế nào có thể kiếm nhiều tiền nhất có thể trong thời gian ngắn nhất. Vì vậy, mọi người cứ rảnh rỗi là tìm đến vây quanh Vương Hi để xin chỉ dạy bí kíp làm giàu.
Anh đã tổng cộng thực hiện ba dự án cho người dân trong thôn, nơi anh đang ở là tỉnh Bắc Hà, tỉnh Bắc Hà bao gồm thủ đô, phía Đông giáp Tân Môn, phía Nam giáp hai tỉnh Đông Sơn và Nam Hà, phía Tây liền kề tỉnh Tây Sơn và gần Nội Mông, Liêu Tỉnh, đây là một cứ điểm giao thông quan trọng của toàn bộ phía Bắc Hoa Hạ. Bên cạnh đó, tỉnh Bắc Hà có ngành trồng trọt lúa mì và bông phát triển, khí hậu thuận lợi, vị trí địa lý thiên nhiên ưu đãi.
Trong khoảng thời gian Vương Hi giúp dân làng làm dự án, đội điều tra đặc biệt và băng nhóm của Long Minh dần dần truy tìm được tung tích của anh. Tổ điều tra đặc biệt nhanh chóng tập kết lực lượng cảnh sát ở tỉnh Bắc Hà, lên kế hoạch bố trí chi tiết, tính toán làm thế nào để bắt được Vương Hi. Trong lúc thành viên của đội điều tra đặc biệt tập trung một chỗ bàn kế hoạch, Long Minh đã dẫn theo vài trăm thủ hạ đến bên ngoài thôn làng.
"Đi, giết chết bọn họ", Long Minh vứt thuốc lá trong tay xuống đất, ra lệnh mấy trăm thủ hạ hùng hùng hổ hổ tiến vào trong thôn.
Lúc này, Vương Hi đang ở trong ủy ban nhân dân xã chỉ dạy chú Bảy và các bậc cha chú trong thôn làm kinh doanh.
"Chú Bảy, có một đống người ngoài đến đây, trông như đám đòi nợ thuê của một công ty cho vay nặng lãi tiểu ngạch nào đó, bọn họ rất đông, tận mấy trăm người, đều mặc vest, có tên còn cầm vũ khí", một người dân vội vã chạy vào báo cáo với ủy ban xã.
"Cái gì!?", chú Bảy lập tức đứng dậy.
"Là Long Minh", Phàm Gian châm một điếu thuốc, nói.
"Chuyện gì vậy?", chú Bảy hỏi.
"Xin lỗi chú Bảy, là cháu đã lừa chú. Cháu biết người dân trong làng chú máu mặt thiện chiến, vì trú ẩn tại đây rất an toàn nên cháu vẫn chưa rời đi. Nhưng cháu không hề đi tìm Long Minh, cũng không lường được Long Minh sẽ tự tìm đến tận cửa, thậm chí chưa từng nghĩ sẽ lợi dụng dân làng để đối phó với hắn. Cháu chỉ nghĩ nơi này đông đúc, cháu sẽ an toàn hơn nếu ở cạnh mọi người. Long Minh là một kẻ thù không đội trời chung của cháu, hắn vẫn luôn đuổi giết cháu. Trước đây cháu hôn mê trong thôn của mọi người chính là vì bị hắn hại mà ra", Vương Hi nói.
"Cậu là người thành thật, không giả dối, tôi thích sự trung thực của cậu", chú Bảy nói.
"Cháu không giấu gì chú, nếu chú không muốn giúp cháu, cháu có thể đi ngay lập tức", Vương Hi nói.
"Cậu cảm thấy người dân thôn Ngưu Đầu chúng tôi không bảo vệ được cậu sao?", chú Bảy cười.
"Chú Bảy?", Vương Hi kinh ngạc nhìn ông.
"Cậu yên tâm đi, cậu cống hiến cho thôn Ngưu Đầu của chúng tôi nhiều như vậy, chúng tôi nhất định sẽ bảo vệ cậu. Chuyện vay nợ không trả chúng tôi cũng làm đủ rồi, đạo lý cậu từng nói trước đó tôi đều hiểu, nếu như chúng ta không quá nghèo đói thì ai muốn vay tiền không trả chứ. Cậu khuyên chúng tôi lên phố tìm công việc tử tế mà làm, mở ra con đường triển vọng cho thôn Ngưu Đầu chúng tôi để sau này người dân trong thôn không phải làm những việc hèn hạ đó nữa. Chúng tôi đều rất biết ơn cậu, cậu chính là đại công thần của thôn chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ bảo vệ cậu", chú Bảy nói.
"Mau đi nhanh, cậu là người tốt, mặc dù tôi không biết cậu phạm phải tội gì, nhưng tôi tin cậu chắc chắn không làm sai. Hai chúng ta gặp được nhau âu cũng là duyên phận, để cậu đi tôi tiếc lắm, cảm ơn những việc tốt cậu đã làm thay người dân quê hương chúng tôi".
"Cảm ơn chú, chú Bảy, chú là người tốt, chắc chắn sau này quê hương của chú sẽ trở nên thịnh vượng hơn", Vương Hi không khỏi cảm động trong lòng.
Dưới sự chỉ đạo của chú Bảy, người dân trong làng tập trung thành một đoàn lớn, trong tay mỗi người cầm đủ loại vũ khí như xẻng sắt, cuốc, trường côn, ồ ạt tràn về phía Long Minh tựa như thủy triều.
Ánh mắt Long Minh sững sờ.
"Mẹ kiếp!", Long Minh ngây ra nhìn làn sóng thôn dân đang ập tới, không cẩn thận bị bỏng thuốc lá trong tay.
"Đánh hắn, đánh chết hắn!", các thôn dân ào ào kêu lên, vung xẻng và trường côn đuổi đánh Long Minh và đám thủ hạ của hắn.
Long Minh né nhanh về phía sau, đám thủ hạ của hắn vì phản ứng chậm mà bị đánh ngã xuống đất.
Trông thấy nhiều thôn dân vây quanh như vậy, Hắc Hùng, Hồ Dũng, Đường Long, Xuyên Đường và Kawada Kuchinashi lấy súng ra ngay lập tức.
"Đừng nổ súng, những kẻ này đều là người dân bình thường, đánh bọn chúng thì còn có thể lên đường bỏ chạy, nếu nhỡ giết chết thì Hoa Hạ sẽ đuổi chúng ta tới tận chân trời góc bể", Lưu Mãnh vội vàng ngăn cản bọn họ.
"Chẳng lẽ lại để mặc bọn chúng đuổi đánh chúng ta sao?", Kawada Kuchinashi hỏi.
"Đánh hắn, đánh chết hắn!", các thôn dân ào ào kêu lên, vung xẻng và trường côn đuổi đánh Long Minh và đám thủ hạ của hắn.
Long Minh né nhanh về phía sau, đám thủ hạ của hắn vì phản ứng chậm mà bị đánh ngã xuống đất.
Trông thấy nhiều thôn dân vây quanh như vậy, Hắc Hùng, Hồ Dũng, Đường Long, Xuyên Đường và Kawada Kuchinashi lấy súng ra ngay lập tức.
"Đừng nổ súng, những kẻ này đều là người dân bình thường, đánh bọn chúng thì còn có thể lên đường bỏ chạy, nếu nhỡ giết chết thì Hoa Hạ sẽ đuổi chúng ta tới tận chân trời góc bể", Lưu Mãnh vội vàng ngăn cản bọn họ.
"Chẳng lẽ lại để mặc bọn chúng đuổi đánh chúng ta sao?", Kawada Kuchinashi hỏi.
Nghe lời Long Minh, đám thủ hạ của hắn bắt đầu đánh trả dân làng. Tất cả bọn chúng đều là thành phần đánh đấm lão luyện, người dân bình thường hoàn toàn không phải đối thủ của bọn chúng. Long Minh bỏ chạy để thủ hạ kéo chân dân làng cho mình.
Sau khi Long Minh nhảy từ trên tường xuống, rất nhanh một nhóm dân làng đã xông về phía hắn, Long Minh ngồi xổm trên đất thi triển thế võ, một chiêu quét chân nhanh chóng hạ gục vài người dân. Hắn lại tung người nhảy lên, một chân đá ngã mấy người dân nữa, khi đáp đất thì né tránh xẻng sắt dân làng đánh tới, rồi bỏ chạy về phía khu hợp tác xã cung tiêu bỏ hoang.
"Đuổi theo!", Vương Hi dẫn theo Phàm Gian, Doãn Tâm và Tôn Tinh Tinh vượt qua tường cao, tức tốc đuổi theo Long Minh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.