Đại Tiểu Thư Tuyệt Sắc Của Tôi
Chương 316: Phùng Uyển hỏi thăm lần thứ hai
Đại Dương
08/12/2020
Đến giờ họ mới thật sự hiểu Urasso, hắn có tài hải chiến, giỏi bơi
lội, có thể dùng mũi phát hiện mỏ dầu và còn biết thuật rút xương.
Sau khi nhảy xuống biển, Urasso lẩn như cá trạch, lặn xuống vùng biển xanh đậm rồi biến mất không thấy đâu.
“Mẹ kiếp, chúng ta vì bắt Urasso mà đã nghiện thuốc rồi, sao có thể để hắn chạy thoát chứ!? Nhất định phải bắt được hắn, cho dù không bắt được người sống thì đem thi thể về đây cũng được. Đánh quyết liệt cho tôi!”, Tuyết Lang nổi trận lôi đình.
Có binh sĩ chạy lên boong tàu báo cáo với họ, anh ta liền cướp lấy súng của binh sĩ đó rồi bắn về phía biển.
Sau khi Urasso biến mất khoảng 2 phút, đột nhiên dưới biển truyền đến một tiếng “Uỳnh”. Urasso nhảy lên một chiếc xuồng máy, đạp người lái xuống xuống biển. Có vài binh sĩ đang đuổi bắt hắn, hắn đấm từng người một xuống biển rồi vươn người nhảy lên dùng cả hai chân đá hai binh sĩ xuống cùng.
Trông thấy mười mấy chiếc trực thăng đang bay về phía mình, Urasso nhảy vào buồng điều khiển tay lái, con xuồng uốn lượn một vòng trên biển hất những binh sĩ còn lại xuống nước.
“Đuổi theo hắn, tuyệt đối không được để hắn chạy!”, Tuyết Lang ra lệnh, rồi nhảy vào một chiếc xuồng máy cùng với Vương Hi.
Rất nhanh, mười mấy chiếc trực thăng vũ trang và xuồng máy đã đuổi kịp Urasso.
Tuyết Lang đứng trên xuồng cầm la bàn nhìn hướng chạy trốn của Urasso.
“Hắn rất thông minh, muốn chạy đến vùng biển của nước láng giềng, theo công ước quốc tế, một khi bước vào lãnh hải của nước láng giềng, chúng ta không thể tự ý bắt người ở đó. Thiết Quốc là một nước quân sự hùng mạnh, bọn họ có ra đa phủ sóng trên toàn bộ lãnh hải, nếu chúng ta xuất hiện diện rộng ở lãnh hải nước họ thì chắc chắn sẽ bị bắn không thương tiếc”, Tuyết Lang nói.
“Đã đến bước này rồi, tuyệt đối không thể để Urasso trốn thoát, hắn ta trốn còn tốt chán, nếu bị Thiết Quốc bắt được tôi sẽ tức chết mất!”, Vương Hi nói.
“Cậu yên tâm, hắn không chạy được đâu”, Tuyết Lang vươn tay lấy cây súng bắn tỉa.
“Đừng giết hắn, chúng ta vất vả lắm mới đến được bước này”, Vương Hi nói.
“Tôi không giết hắn, vừa rồi nói muốn giết hắn chỉ là nhất thời nóng giận mà thôi. Hắn là nhân tài đáng giá mấy chục nghìn tỷ, sao tôi có thể giết hắn chứ?”, vẻ mặt Tuyết Lang trở nên nghiêm túc, vác súng lên vai, chuẩn bị tư thế bắn.
“Đùng đoàng” một tiếng, Tuyết Lang bóp cò súng, viên đạn xuyên qua không trung bắn nổ bình xăng trên xuồng máy của Urasso.
Tuyết Lang là một cao thủ bắn tỉa hàng đầu, luận về kỹ thuật bắn ít ai so bì được với anh ta.
Cảm nhận được bình xăng sau lưng phát nổ, Urasso lập tức bỏ xuồng nhảy xuống biển.
“Triển khai trận hình cánh quạt, tìm kiếm thật kỹ, tuyệt đối không được để hắn chạy thoát”, Tuyết Lang hạ lệnh.
Mười mấy chiếc trực thăng vũ trang hạ thấp gần mặt biển tìm kiếm, làm mặt biển rung động mạnh. Thủ hả của Vương Hi chia ra triển khai trận hình cánh quạt tìm kiếm Urasso. Từng người cầm theo súng bắn cá nhảy xuống dưới biển.
“Tuy Urasso không tồi, nhưng giờ hắn gây thù với một quốc gia, sao hắn có thể là đối thủ của cả một quốc gia cơ chứ?”, Tuyết Lang châm một điếu thuốc lá, đứng trên xuồng cười lạnh.
Khoảng vài phút sau, bọn họ nhìn thấy Urasso đột nhiên nổi bong bóng trồi lên mặt nước từ xa. Hai tay hắn vung mạnh bơi sải về phía lãnh hải của nước láng giềng. Tốc độ bơi của hắn rất nhanh, sợ là quán quân vận động viên Olympic bơi lội cũng không phải đối thủ của hắn.
Thấy Urasso xuất hiện, Vương Hi và Tuyết Lang tức tốc kéo quân đuổi theo.
Urasso lại ngụm lặn xuống biển rồi biến mất.
“Tản ra, triển khai trận hình tròn, bao vây Urasso”, Tuyết Lang hất tay lên ra lệnh.
Đoàn quân lập tức tản ra, bày trận hình tròn, chiếm bất kỳ vị trí mà Urasso có khả năng xuất hiện.
“Thả hết lưới xuống biển bắt hắn”, Tuyết Lang ra lệnh.
Nghe lệnh từ Tuyết Lang, các binh sĩ lập tức thả toàn bộ lưới to xuống biển. Mười mấy chiếc xuồng máy nhanh như bay xen kẽ trên biển vây bắt Urasso, cộng thêm mười mấy chiếc trực thăng vũ trang quan sát chặt chẽ trên mặt biển, chỉ cần hắn xuất hiện thì sẽ cảnh báo ngay.
Ước chừng nửa tiếng sau, Vương Hi và Tuyết Lang cuối cùng cũng bắt được Urasso. Một người là ông vua giới kinh doanh, một người là ông vua lính đánh thuê, hai người hợp tác với nhau Urasso có chạy đằng trời!
Urasso đã lột sạch quần áo, để lộ cơ thể đen thui, sau khi bị một chiếc lưới to kéo lên xuồng, hai mắt hắn đảo lộn.
“Mày giống con cá trạch lắm”, Vương Hi bực mình đá vào mông của Urasso.
“Rốt cuộc mấy người là ai?”, Urasso hỏi.
“Vương Kiêu Nam, Tuyết Lang Solok”, Tuyết Lang nói.
“Thì ra là ông vua giới kinh doanh và ông vua lính đánh thuê nổi tiếng thế giới, được rồi, Urasso tôi nhận thua. Nhưng chắc mấy người sẽ không giết tôi đâu, vẫn cần năng lực của tôi để tìm mỏ dầu cho mấy người kiếm tiền nhỉ?”, Urasso nói.
“Mày khôn đấy, nhưng đừng hòng giở trò trước mặt bọn tao, nếu không bọn tao sẽ giết mày luôn”, Tuyết Lang đe dọa.
“Tất nhiên tôi tin những gì anh Tuyết Lang nói, nhưng sau khi làm việc cho mấy người xong, tôi phải được hưởng 10% lợi nhuận. Mỗi tháng tôi chỉ làm việc 7 ngày, một năm phải được nghỉ ngơi ít nhất 3 tháng, ngoài ra mỗi tháng phải cung cấp đầy đủ gái đẹp và thuốc lá Hoa Hạ cho tôi”, Urasso ra điều kiện.
“Đàm phán thành công”, Vương Hi nói.
Sau khi đưa Urasso quay về phố đảo, Vương Hi chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Chất độc đang ngầm dần trong cơ thể anh, chạy đuổi với Urasso cả ngày trời, không chịu nổi sự lắc lư trên biển.
Buổi tối, anh và Tuyết Lang thuận lợi đưa Urasso về thủ đô, trông coi hắn một thời gian rồi sẽ thả ra để kiếm tiền cho bọn họ.
Vương Hi và Đồng Thiến đã mấy ngày không gặp nhau, tựa như đôi vợ chồng mới cưới tạm chia xa, hai người mây mưa một trận.
Đến nửa đêm, lúc Vương Hi ôm thân thể mềm mại của Đồng Thiến đi vào giấc ngủ thì điện thoại của anh bỗng vang lên.
Là Phùng Uyển.
Lần này Phùng Uyển gửi đến một tin nhắn mà Vương Hi khao khát được nhận.
“Em nhớ anh”.
Sau khi nhảy xuống biển, Urasso lẩn như cá trạch, lặn xuống vùng biển xanh đậm rồi biến mất không thấy đâu.
“Mẹ kiếp, chúng ta vì bắt Urasso mà đã nghiện thuốc rồi, sao có thể để hắn chạy thoát chứ!? Nhất định phải bắt được hắn, cho dù không bắt được người sống thì đem thi thể về đây cũng được. Đánh quyết liệt cho tôi!”, Tuyết Lang nổi trận lôi đình.
Có binh sĩ chạy lên boong tàu báo cáo với họ, anh ta liền cướp lấy súng của binh sĩ đó rồi bắn về phía biển.
Sau khi Urasso biến mất khoảng 2 phút, đột nhiên dưới biển truyền đến một tiếng “Uỳnh”. Urasso nhảy lên một chiếc xuồng máy, đạp người lái xuống xuống biển. Có vài binh sĩ đang đuổi bắt hắn, hắn đấm từng người một xuống biển rồi vươn người nhảy lên dùng cả hai chân đá hai binh sĩ xuống cùng.
Trông thấy mười mấy chiếc trực thăng đang bay về phía mình, Urasso nhảy vào buồng điều khiển tay lái, con xuồng uốn lượn một vòng trên biển hất những binh sĩ còn lại xuống nước.
“Đuổi theo hắn, tuyệt đối không được để hắn chạy!”, Tuyết Lang ra lệnh, rồi nhảy vào một chiếc xuồng máy cùng với Vương Hi.
Rất nhanh, mười mấy chiếc trực thăng vũ trang và xuồng máy đã đuổi kịp Urasso.
Tuyết Lang đứng trên xuồng cầm la bàn nhìn hướng chạy trốn của Urasso.
“Hắn rất thông minh, muốn chạy đến vùng biển của nước láng giềng, theo công ước quốc tế, một khi bước vào lãnh hải của nước láng giềng, chúng ta không thể tự ý bắt người ở đó. Thiết Quốc là một nước quân sự hùng mạnh, bọn họ có ra đa phủ sóng trên toàn bộ lãnh hải, nếu chúng ta xuất hiện diện rộng ở lãnh hải nước họ thì chắc chắn sẽ bị bắn không thương tiếc”, Tuyết Lang nói.
“Đã đến bước này rồi, tuyệt đối không thể để Urasso trốn thoát, hắn ta trốn còn tốt chán, nếu bị Thiết Quốc bắt được tôi sẽ tức chết mất!”, Vương Hi nói.
“Cậu yên tâm, hắn không chạy được đâu”, Tuyết Lang vươn tay lấy cây súng bắn tỉa.
“Đừng giết hắn, chúng ta vất vả lắm mới đến được bước này”, Vương Hi nói.
“Tôi không giết hắn, vừa rồi nói muốn giết hắn chỉ là nhất thời nóng giận mà thôi. Hắn là nhân tài đáng giá mấy chục nghìn tỷ, sao tôi có thể giết hắn chứ?”, vẻ mặt Tuyết Lang trở nên nghiêm túc, vác súng lên vai, chuẩn bị tư thế bắn.
“Đùng đoàng” một tiếng, Tuyết Lang bóp cò súng, viên đạn xuyên qua không trung bắn nổ bình xăng trên xuồng máy của Urasso.
Tuyết Lang là một cao thủ bắn tỉa hàng đầu, luận về kỹ thuật bắn ít ai so bì được với anh ta.
Cảm nhận được bình xăng sau lưng phát nổ, Urasso lập tức bỏ xuồng nhảy xuống biển.
“Triển khai trận hình cánh quạt, tìm kiếm thật kỹ, tuyệt đối không được để hắn chạy thoát”, Tuyết Lang hạ lệnh.
Mười mấy chiếc trực thăng vũ trang hạ thấp gần mặt biển tìm kiếm, làm mặt biển rung động mạnh. Thủ hả của Vương Hi chia ra triển khai trận hình cánh quạt tìm kiếm Urasso. Từng người cầm theo súng bắn cá nhảy xuống dưới biển.
“Tuy Urasso không tồi, nhưng giờ hắn gây thù với một quốc gia, sao hắn có thể là đối thủ của cả một quốc gia cơ chứ?”, Tuyết Lang châm một điếu thuốc lá, đứng trên xuồng cười lạnh.
Khoảng vài phút sau, bọn họ nhìn thấy Urasso đột nhiên nổi bong bóng trồi lên mặt nước từ xa. Hai tay hắn vung mạnh bơi sải về phía lãnh hải của nước láng giềng. Tốc độ bơi của hắn rất nhanh, sợ là quán quân vận động viên Olympic bơi lội cũng không phải đối thủ của hắn.
Thấy Urasso xuất hiện, Vương Hi và Tuyết Lang tức tốc kéo quân đuổi theo.
Urasso lại ngụm lặn xuống biển rồi biến mất.
“Tản ra, triển khai trận hình tròn, bao vây Urasso”, Tuyết Lang hất tay lên ra lệnh.
Đoàn quân lập tức tản ra, bày trận hình tròn, chiếm bất kỳ vị trí mà Urasso có khả năng xuất hiện.
“Thả hết lưới xuống biển bắt hắn”, Tuyết Lang ra lệnh.
Nghe lệnh từ Tuyết Lang, các binh sĩ lập tức thả toàn bộ lưới to xuống biển. Mười mấy chiếc xuồng máy nhanh như bay xen kẽ trên biển vây bắt Urasso, cộng thêm mười mấy chiếc trực thăng vũ trang quan sát chặt chẽ trên mặt biển, chỉ cần hắn xuất hiện thì sẽ cảnh báo ngay.
Ước chừng nửa tiếng sau, Vương Hi và Tuyết Lang cuối cùng cũng bắt được Urasso. Một người là ông vua giới kinh doanh, một người là ông vua lính đánh thuê, hai người hợp tác với nhau Urasso có chạy đằng trời!
Urasso đã lột sạch quần áo, để lộ cơ thể đen thui, sau khi bị một chiếc lưới to kéo lên xuồng, hai mắt hắn đảo lộn.
“Mày giống con cá trạch lắm”, Vương Hi bực mình đá vào mông của Urasso.
“Rốt cuộc mấy người là ai?”, Urasso hỏi.
“Vương Kiêu Nam, Tuyết Lang Solok”, Tuyết Lang nói.
“Thì ra là ông vua giới kinh doanh và ông vua lính đánh thuê nổi tiếng thế giới, được rồi, Urasso tôi nhận thua. Nhưng chắc mấy người sẽ không giết tôi đâu, vẫn cần năng lực của tôi để tìm mỏ dầu cho mấy người kiếm tiền nhỉ?”, Urasso nói.
“Mày khôn đấy, nhưng đừng hòng giở trò trước mặt bọn tao, nếu không bọn tao sẽ giết mày luôn”, Tuyết Lang đe dọa.
“Tất nhiên tôi tin những gì anh Tuyết Lang nói, nhưng sau khi làm việc cho mấy người xong, tôi phải được hưởng 10% lợi nhuận. Mỗi tháng tôi chỉ làm việc 7 ngày, một năm phải được nghỉ ngơi ít nhất 3 tháng, ngoài ra mỗi tháng phải cung cấp đầy đủ gái đẹp và thuốc lá Hoa Hạ cho tôi”, Urasso ra điều kiện.
“Đàm phán thành công”, Vương Hi nói.
Sau khi đưa Urasso quay về phố đảo, Vương Hi chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Chất độc đang ngầm dần trong cơ thể anh, chạy đuổi với Urasso cả ngày trời, không chịu nổi sự lắc lư trên biển.
Buổi tối, anh và Tuyết Lang thuận lợi đưa Urasso về thủ đô, trông coi hắn một thời gian rồi sẽ thả ra để kiếm tiền cho bọn họ.
Vương Hi và Đồng Thiến đã mấy ngày không gặp nhau, tựa như đôi vợ chồng mới cưới tạm chia xa, hai người mây mưa một trận.
Đến nửa đêm, lúc Vương Hi ôm thân thể mềm mại của Đồng Thiến đi vào giấc ngủ thì điện thoại của anh bỗng vang lên.
Là Phùng Uyển.
Lần này Phùng Uyển gửi đến một tin nhắn mà Vương Hi khao khát được nhận.
“Em nhớ anh”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.