Đại Tiểu Thư Tuyệt Sắc Của Tôi

Chương 203: Vân Tiếu lần đầu ra mắt

Đại Dương

05/12/2020

“Anh làm cái gì vậy!? Vợ anh đang mang thai, muốn thư giãn thì đến tìm tôi, sao lại để bị mẹ vợ phát hiện cơ chứ?”

Việc Vương Hi chuyển nhượng cổ phần và quyền quản lý công ty không phải là chuyện nhỏ, công ty vốn đầu tư Quang Phục ngay lập tức mở cuộc họp cổ đông.

Trước mặt hơn hai mươi cổ đông của công ty, Long Minh châm một điếu thuốc, nói với vẻ mặt cáu kỉnh.

“Cậu tưởng rằng tôi muốn như vậy sao? Cũng không phải tôi cố ý. Ai mà biết lại trùng hợp như vậy, vừa đúng lúc bị mẹ vợ tôi phát hiện. Hơn nữa tôi còn chưa làm gì cả, chỉ là ăn một bữa cơm với cô gái đó”, Vương Hi nổi nóng đáp.

“Mẹ kiếp, thật là không còn lời nào để nói, bây giờ anh định như thế nào? Chúng tôi đầu tư là vì anh, anh không đảm nhận vị trí ông chủ của công ty vốn đầu tư Quang Phục nữa, chúng tôi chắc chắn sẽ rút vốn”, Long Minh phẫn nộ nói tiếp.

“Nhất định không được rút vốn, nếu như mọi người rút vốn, giá cổ phiếu của công ty sẽ lập tức thụt giảm mạnh. Tôi chắc chắn sẽ phá sản, số tiền mọi người đầu tư vào cũng sẽ không lấy lại được”, Vương Hi nói.

“Ý của anh là, khoản tiền vốn của chúng tôi đều bị anh thâu tóm rồi?”, Long Minh lạnh lùng hỏi.

“Tôi cũng không muốn như vậy, là bị mẹ vợ ép buộc”, Vương Hi quay đầu lại nói.

“Mẹ kiếp, anh chính là một tên lừa đảo!”, Long Minh chửi tục.

“Đừng dài dòng nữa, nếu muốn rút vốn, tôi sẽ nghĩ cách chuyển dần tiền cho mọi người, nhưng hiện giờ chắc chắn là không được. Chúng ta đã không còn là một doanh nghiệp nhỏ thông thường nữa, tiền của chúng ta đã bị bên trên để ý tới. Chỉ cần có một khoản tiền lớn của công ty biến động, bên trên lập tức sẽ đóng băng tài khoản của chúng ta”, Vương Hi nói

“Tôi muốn hỏi, công ty vốn đầu tư Quang Phục hiện giờ do ai làm chủ?”, Phùng Uyển lên tiếng.

“Đương nhiên là tôi, nhưng tôi đã trở thành một người làm công nghĩa vụ rồi. Công ty vốn đầu tư Quang Phục ngoài người chịu trách nhiệm trên danh nghĩa là Diệp Khinh Tuyết ra, tất cả hầu như không thay đổi”, Vương Hi nói.

“Ông chủ, thật ra công ty Quang Phục thay đổi đại diện pháp nhân cũng rất có lợi cho chúng ta”, thủ hạ của Long Minh khẽ nói với hắn ta.

“Là sao?”, Long Minh hỏi.

“Vương Hi là đàn ông, đồng thời cũng là ông chủ của công ty Quang Phục. Hiện giờ chúng ta không cần để ý nhất cử nhất động của anh ta nữa, việc này đã có đám phóng viên lo. Việc một ông chủ lớn với khối tài sản lên tới hàng trăm tỷ như chúng ta, bên cạnh có vài người phụ nữ là điều rất bình thường, bao gồm cả Vương Hi”.

“May thay là bị mẹ vợ của anh ta phát hiện, chuyện này còn chưa bị phóng viên phơi bày. Nếu chuyện của anh ta xuất hiện trên tiêu đề của các tạp chí tuần san lớn, hiện tại không đơn giản là sự thay đổi đại diện pháp nhân của công ty Quang Phục nữa. Mọi việc anh ta làm bây giờ đều có ảnh hưởng rất lớn tới công ty, nếu xảy ra bất kỳ vụ bê bối nào thì ít nhất hàng trăm tỷ tài sản sẽ bốc hơi”.

“Ngược lại, vợ anh ta là một người rất đáng tin cậy, hoàn toàn không thể xảy ra bất cứ scandal nào, công ty Quang Phục rất an toàn khi để cô ấy quản lý”, người cố vấn phân tích.

“Vậy ý của anh chính là, sự việc lần này thật ra không phải là chuyện xấu, ngược lại còn là một chuyện tốt?”, vẻ mặt của Long Minh dần nhẹ nhõm.

Lúc Long Minh và cấp dưới của mình còn đang phân tích, Phùng Uyển cũng được cấp dưới phân tích cho điều gì đó, bao gồm cả những cổ đông khác.



“Anh ta bây giờ hoàn toàn tự do, cho dù có xảy ra tai nạn xe, cũng không có ảnh hưởng gì đối với công ty Quang Phục”, cấp dưới của Long Minh nở nụ cười xấu xa.

“Nếu Vương Hi xảy ra chuyện, vợ của anh ta chắc chắn sẽ không thể cáng đáng được đại cục, hiện giờ chúng ta là cổ đông lớn thứ hai của công ty, hoàn toàn có thể phân chia sạch vốn đầu tư trong công ty của anh ta”, Phùng Uyển bên kia cũng có trợ thủ phân tích.

“Được, tôi biết rồi”, Long Minh khẽ mỉm cười.

Phùng Uyển cũng xua tay, tỏ ý rằng cấp dưới không cần phân tích nữa.

“Vương Hi, anh thật là đáng thương, có một bà mẹ vợ như vậy, nếu là tôi, tôi chắc chắn sẽ không để mẹ vợ can thiệp vào”, Long Minh cười nói với Vương Hi.

“Đừng nói như vậy, có lẽ tương lai của cậu còn thảm hơn so với tôi”, Vương Hi mặt không cảm xúc nói.

“Mỗi ngày một trăm tệ tiền tiêu vặt, thật sự không biết là trải nghiệm như thế nào”, Long Minh cười đểu nói.

“Ha ha”, Vương Hi cười lạnh.

“Được rồi, lần này tôi tạm bỏ qua cho anh, anh về nhà quản lý tốt mẹ vợ của mình, đừng để xảy ra chuyện nữa. Nếu anh dám gây rắc rối cho tôi thêm lần nữa, lúc anh ra cửa nên cẩn thận một chút”, Long Minh đứng dậy.

“Cậu đang uy hiếp tôi?”, Vương Hi nheo mắt.

“Thật là đáng thương, mỗi ngày chỉ có một trăm tệ”, Long Minh cười cười, dẫn theo nhóm thủ hạ nghênh ngang rời đi.

“Mẹ vợ này của anh, thật sự nên để mắt tới”, Phùng Uyển cũng là vẻ mặt không biết làm sao, cùng thủ hạ của mình rời đi.

Sau khi Long Minh và Phùng Uyển cùng các cổ đông lớn rời khỏi, Vương Hi ngồi trong phòng họp châm một điếu thuốc.

Mẹ vợ của anh gian xảo, anh có cách gì chứ?

Trước đây anh và Diệp Khinh Tuyết chưa có con, anh còn dám chống đối bà ta. Nhưng hiện tại Diệp Khinh Tuyết đang mang thai, anh không dám lấy đứa bé ra để đặt cược.

“Xin lỗi, khiến anh phiền lòng rồi”, Diệp Khinh Tuyết đứng ở cửa, dùng ánh mắt áy náy nhìn Vương Hi.

“Trong phòng nặng mùi khói thuốc, em cách xa một chút”, Vương Hi vội vàng dập tắt điếu thuốc, bước ra khỏi phòng họp.

“Em bí mật chuyển cổ phần lại cho anh, tiền cũng để ở chỗ anh nhé”, Diệp Khinh Tuyết nói.



“Mẹ em không phải là kẻ ngốc, bà ấy nhất định sẽ thường xuyên kiểm tra cổ phần và sổ sách của công ty. Thật ra tiền để ở chỗ em cũng tốt, sau này anh không cần phải lo lắng về việc người khác tung tin đồn tiêu cực công kích tới mình nữa. Long Minh vẫn luôn muốn diệt trừ anh, qua chuyện lần này còn có thể khiến hắn khó chịu một chút, cũng coi như mẹ em giúp anh giải hận”, Vương Hi cười cười, nhẹ nhàng ôm lấy eo của Diệp Khinh Tuyết.

“Tiền của anh để ở chỗ em, thật sự không sao chứ?”, Diệp Khinh Tuyết hỏi.

“Không sao, em là vợ của anh, anh để tiền ở chỗ em không phải là chuyện rất bình thường sao?”, Vương Hi bật cười.

Chính bởi vì rắc rối nhỏ mà Vân Tiếu gây ra, Vương Hi giao quyền quản lý công ty cho Diệp Khinh Tuyết. Nhưng chuyện này không ảnh hưởng gì đến Vương Hi, chỉ là anh chẳng có tiền trong túi. Thường ngày anh cũng không tiêu gì tới tiền, tiền đối với anh mà nói không quá quan trọng.

Muốn làm ra tiền có rất nhiều cách, anh còn có không ít cổ phần ở chỗ Hàn Thiếu Kiệt.

Diệp Khinh Tuyết rất may mắn, tự nhiên lại trở thành nữ tổng giám đốc bá đạo nắm trong tay vài trăm tỷ.

Bây giờ anh đã thật sự trở thành người đàn ông bám váy phụ nữ.

Dạo này làm kinh doanh cũng mệt rồi, anh cần phải nghỉ ngơi một thời gian.

Thoáng cái vài ngày lại trôi qua, anh và Vân Tiếu đã tuyệt giao. Anh vẫn đến quyền quán tập luyện mỗi ngày, khi thấy Vân Tiếu, hai người cũng không để ý đến nhau. Anh cũng không còn ăn cơm tối với cậu ta nữa, ngày nào cũng ở cùng Phàm Gian, Lâm Hổ và một đám thủ hạ khác.

Chẳng bao lâu đã tới ngày thi đấu của Vân Tiếu, hôm nay là trận đấu đầu tiên của Vân Tiếu tại W-1.

Vân Tiếu là một quyền thủ rất có tiềm lực, dù cho Vương Hi không muốn để ý tới Vân Tiếu, nhưng cậu ta là quyền thủ dưới tay anh, anh vẫn đưa Diệp Khinh Tuyết tới đấu trường W-1.

Vào ngày Vân Tiếu thi đấu, Tần Thư Hào quảng bá cho Vân Tiếu không tồi, cung thể thao với sức chứa bốn mươi ngàn người của thành phố Minh Hải đã chật kín chỗ ngồi, buổi livestream trực tiếp của kênh thể thao cũng đạt tới con số năm triệu người xem.

Đối thủ của cậu ta là Lưu Vĩ, quyền thủ cấp S, trấn thủ một trong năm quyền quán lớn của thủ đô.

Ngày cậu ta thi đấu, Tôn Uy Phong, Tôn Tinh Tinh, Phàm Gian, Kim Phong, Diệp Hằng, Đinh Hân, Dương Phàm của quyền quán W-1 đều xuất hiện trên sân.

Diệp Khinh Tuyết đang mang thai, Vương Hi sợ cô bị chen lấn xô đẩy nên dẫn theo cô bao một phòng VIP.

Bên cạnh phòng VIP của họ là Lâm Kha, Hồ Binh, Chu Thụy và vài người bạn học khác của Vân Tiếu.

Trận này là trận đấu đầu tiên của Vân Tiếu trong sự nghiệp quyền anh, cậu ta phải khiến bạn bè thấy được thực lực của mình.

“…”, Lâm Kha, Hồ Binh và Chu Thụy kinh ngạc nhìn Vương Hi cùng Diệp Khinh Tuyết ở phòng bên cạnh.

“Rắc rối lần trước của anh, chính là do Vân Tiếu gây ra, mặc dù cậu ta khiến anh có chút phiền, nhưng thực lực của cậu ta không tồi, nếu như có thể bồi dưỡng, cậu ta có thể sẽ kiếm về cho anh một khoản tiền lớn”, Vương Hi mỉm cười nói với Diệp Khinh Tuyết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Tiểu Thư Tuyệt Sắc Của Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook