Chương 65: Gặp lại Vương Hy.
Soc 2k
08/09/2023
Thời gian này Tuyên Vương không biết bận rộn việc gì cả ngày không thấy mặt,Nhược Khê và Thiên Kỳ vui vẻ chơi với nhau.
Thiên Kỳ giờ đã được hơn hai tuổi rồi,cậu nhóc rất hiếu động và tò mò,cái gì cũng muốn thử qua nên nhiều khi gây ra lỗi lầm vương phủ lại một phen hoảng loạn.
Nào là ném nghiên mực của Vương gia xuống hồ,đổ dược liệu của Nhược Khê ra trộn lẫn vào nhau...đến nỗi Vương gia phải phạt đứng hối lỗi một canh giờ ** cậu mới tạm ngoan ngoãn phần nào.
Từ ngày Nhan Hoa quận chúa vì đắc tội vương phi bị đưa về phủ thái hậu vẫn hay thưởng đồ cho nàng ta,tuy thế thái hậu vẫn thương xót cho cô quận chúa này.
Thời gian trước nước Thục có gửi thư đến,muốn tỏ rõ tình đồng minh giữa hai nước nên muốn xin liên hôn cho nhị hoàng tử lấy làm hoàng tử phi.
Thái hậu vẫn thương yêu quận chúa nên xin hoàng thượng ân điển này ,để quận chúa đi hòa thân.
Rất ít khi thái hậu mở lời nên hoàng thượng đồng ý luôn,trong thời gian Nhược Khê không có ở đây quận chúa đã xuất giá .
Lúc đầu cô ta còn chống đối không nghe nhưng không hiểu vì lý do gì ngày hôm sau nàng ta lại đồng ý hòa thân .
Thái hậu cũng thở dài nhẹ nhõm,dù gì nguiiwf cũng đã không phụ lòng thân mẫu của quận chúa lúc lâm chung.
Ngày xuất giá hoàng thượng dùng nghi thức công chúa để tiễn cô lên đường,đồ cưới bằng với quy chế của công chúa khi xuất giá,cô được vẻ vang gả đi.Hoàng thượng không muốn vì việc này mà thái hậu phải suy nghĩ.
Thời gian này Nhược Khê lại thường xuyên đến y quán,lần nào cũng vậy chỉ cần nàng thay y phục là Thiên Kỳ đã đứng đằng sau để đòi đi theo.
Hôm nay Tuyên Vương đã ra khỏi phủ từ rất sớm,hai mẹ con cũng chuẩn bị đồ để đến y quán,Thiên Kỳ nhìn còn nhỏ nhưng rất thông minh,** cậu đã nhận biết được sơ sơ những dược liệu đơn giản.
Trên xe ** cậu ngó nghiêng mặc dù đã được đi rất nhiều lần nhưng lúc nào cũng tò mò.
Bỗng tiếng cãi chửi nhau vang lên,rồi tiếng gậy gộc, đánh đập chửi rủa,Nhược Khê ngó ra cửa xe hỏi :
"Có việc gì xảy ra đằng trước vậy ?".
Phu xe vội vã trả lời :
"Bẩm vương phi đằng trước có đánh chửi nhau nên xe ngựa của ta không đi được ạ !".
Đợi một lúc sau vẫn không thấy xe ngựa di chuyển,Nhược Khê bảo A Lan trông coi Thiên Kỳ còn mình thì bước xuống xe ngựa,thị vệ đi cùng nàng.
Từ xa Nhược Khê đã thấy một người phụ nữ ăn mặc thiếu vải bị cùng một người phụ nữ trung niên đang đánh nhau.
Người phụ nữ kia cũng ghê gớm cũng cào người kia mấy cái mới chịu.Hai bên giằng co không bên nào chịu nhường bên nào.
Nhược Khê quát lên :
"Tại sao giữa ban ngày ban mặt lại đánh nhau thế này,có còn vương pháp hay không,dừng tay lại ".
Nhược Khê vẫy tay cho thị vệ đi lên tách họ ra, người phụ nữ béo kia thấy Nhược Khê có phần quyền quý thì nhẹ giọng sụt sùi nói :
"Ả ta là ca kỹ thanh lâu,đã lừa hết tiền của phu quân thiếp thì thôi lại còn xui ông ta về bỏ vợ con chia gia sản,không biết con khốn đó bỏ bùa mê gì mà ông ấy ngày đêm ca hát không thiết về nhà,tôi khổ quá đi đến đường cùng rồi " bà ta ngồi bệt xuống đất khóc ai oán.
Còn người phụ nữ thiếu vải kia thì hất mặt lên giọng chanh chua :
"Lão gìa đó,ta để mắt là tốt lắm rồi,muốn nghe ca hát thì phải bỏ tiền ra,cái loại vừa già vừa xấu như bà bỏ là phải rồi ".
Nhược Khê đứng nhìn người phụ nữ thiếu vải đó một lúc rồi như nhớ ra điều gì chợt nói :
"Ta cứ cảm thấy ngươi quen quen thì ra là tam công chúa Vương Hy ,từ bao giờ ngươi đã đến nông nỗi đi làm ca kỹ thế này ".
Người phụ nữ thiếu vải đó chợt giật mình vẻ sợ hãi rồi nhanh nhảu nói :
"Ngươi nói ai là tam công chúa,người nhận nhầm rồi ,ta không biết ai cả ".
Nói rồi cô ta hớt hải chạy trốn không còn vẻ chua ngoa đanh đá lúc nãy nữa.
Nhược Khê quay sang vẻ tò mò hỏi người phụ thân béo kia :
"Cô ta là ai ngươi có biết không,giường như người này ta có quen biết ".
"Phu nhân không biết đấy thôi đó là ca kỹ nổi tiếng của Lan Tâm phường,từ ngày cô ta đến đó bao nhiêu người đã phải mất tiền mất bạc cho ả ta,có rất nhiều người vì ả ta mà hưu thê tử rồi,như kiểu cô ta hận tất cả phụ nữ trên đời này vậy ".Nhược Khê cảm ơn rồi lên xe ngựa.
Nhược Khê rất tò mò,người đó nàng không thể nhận sai được chính là tam công chúa mà nàng biết,điệu bộ điêu ngoa tùy hứng như thế,nàng sai người đi thám thính tin tức nếu có gì thì báo lại cho nàng.
Thiên Kỳ giờ đã được hơn hai tuổi rồi,cậu nhóc rất hiếu động và tò mò,cái gì cũng muốn thử qua nên nhiều khi gây ra lỗi lầm vương phủ lại một phen hoảng loạn.
Nào là ném nghiên mực của Vương gia xuống hồ,đổ dược liệu của Nhược Khê ra trộn lẫn vào nhau...đến nỗi Vương gia phải phạt đứng hối lỗi một canh giờ ** cậu mới tạm ngoan ngoãn phần nào.
Từ ngày Nhan Hoa quận chúa vì đắc tội vương phi bị đưa về phủ thái hậu vẫn hay thưởng đồ cho nàng ta,tuy thế thái hậu vẫn thương xót cho cô quận chúa này.
Thời gian trước nước Thục có gửi thư đến,muốn tỏ rõ tình đồng minh giữa hai nước nên muốn xin liên hôn cho nhị hoàng tử lấy làm hoàng tử phi.
Thái hậu vẫn thương yêu quận chúa nên xin hoàng thượng ân điển này ,để quận chúa đi hòa thân.
Rất ít khi thái hậu mở lời nên hoàng thượng đồng ý luôn,trong thời gian Nhược Khê không có ở đây quận chúa đã xuất giá .
Lúc đầu cô ta còn chống đối không nghe nhưng không hiểu vì lý do gì ngày hôm sau nàng ta lại đồng ý hòa thân .
Thái hậu cũng thở dài nhẹ nhõm,dù gì nguiiwf cũng đã không phụ lòng thân mẫu của quận chúa lúc lâm chung.
Ngày xuất giá hoàng thượng dùng nghi thức công chúa để tiễn cô lên đường,đồ cưới bằng với quy chế của công chúa khi xuất giá,cô được vẻ vang gả đi.Hoàng thượng không muốn vì việc này mà thái hậu phải suy nghĩ.
Thời gian này Nhược Khê lại thường xuyên đến y quán,lần nào cũng vậy chỉ cần nàng thay y phục là Thiên Kỳ đã đứng đằng sau để đòi đi theo.
Hôm nay Tuyên Vương đã ra khỏi phủ từ rất sớm,hai mẹ con cũng chuẩn bị đồ để đến y quán,Thiên Kỳ nhìn còn nhỏ nhưng rất thông minh,** cậu đã nhận biết được sơ sơ những dược liệu đơn giản.
Trên xe ** cậu ngó nghiêng mặc dù đã được đi rất nhiều lần nhưng lúc nào cũng tò mò.
Bỗng tiếng cãi chửi nhau vang lên,rồi tiếng gậy gộc, đánh đập chửi rủa,Nhược Khê ngó ra cửa xe hỏi :
"Có việc gì xảy ra đằng trước vậy ?".
Phu xe vội vã trả lời :
"Bẩm vương phi đằng trước có đánh chửi nhau nên xe ngựa của ta không đi được ạ !".
Đợi một lúc sau vẫn không thấy xe ngựa di chuyển,Nhược Khê bảo A Lan trông coi Thiên Kỳ còn mình thì bước xuống xe ngựa,thị vệ đi cùng nàng.
Từ xa Nhược Khê đã thấy một người phụ nữ ăn mặc thiếu vải bị cùng một người phụ nữ trung niên đang đánh nhau.
Người phụ nữ kia cũng ghê gớm cũng cào người kia mấy cái mới chịu.Hai bên giằng co không bên nào chịu nhường bên nào.
Nhược Khê quát lên :
"Tại sao giữa ban ngày ban mặt lại đánh nhau thế này,có còn vương pháp hay không,dừng tay lại ".
Nhược Khê vẫy tay cho thị vệ đi lên tách họ ra, người phụ nữ béo kia thấy Nhược Khê có phần quyền quý thì nhẹ giọng sụt sùi nói :
"Ả ta là ca kỹ thanh lâu,đã lừa hết tiền của phu quân thiếp thì thôi lại còn xui ông ta về bỏ vợ con chia gia sản,không biết con khốn đó bỏ bùa mê gì mà ông ấy ngày đêm ca hát không thiết về nhà,tôi khổ quá đi đến đường cùng rồi " bà ta ngồi bệt xuống đất khóc ai oán.
Còn người phụ nữ thiếu vải kia thì hất mặt lên giọng chanh chua :
"Lão gìa đó,ta để mắt là tốt lắm rồi,muốn nghe ca hát thì phải bỏ tiền ra,cái loại vừa già vừa xấu như bà bỏ là phải rồi ".
Nhược Khê đứng nhìn người phụ nữ thiếu vải đó một lúc rồi như nhớ ra điều gì chợt nói :
"Ta cứ cảm thấy ngươi quen quen thì ra là tam công chúa Vương Hy ,từ bao giờ ngươi đã đến nông nỗi đi làm ca kỹ thế này ".
Người phụ nữ thiếu vải đó chợt giật mình vẻ sợ hãi rồi nhanh nhảu nói :
"Ngươi nói ai là tam công chúa,người nhận nhầm rồi ,ta không biết ai cả ".
Nói rồi cô ta hớt hải chạy trốn không còn vẻ chua ngoa đanh đá lúc nãy nữa.
Nhược Khê quay sang vẻ tò mò hỏi người phụ thân béo kia :
"Cô ta là ai ngươi có biết không,giường như người này ta có quen biết ".
"Phu nhân không biết đấy thôi đó là ca kỹ nổi tiếng của Lan Tâm phường,từ ngày cô ta đến đó bao nhiêu người đã phải mất tiền mất bạc cho ả ta,có rất nhiều người vì ả ta mà hưu thê tử rồi,như kiểu cô ta hận tất cả phụ nữ trên đời này vậy ".Nhược Khê cảm ơn rồi lên xe ngựa.
Nhược Khê rất tò mò,người đó nàng không thể nhận sai được chính là tam công chúa mà nàng biết,điệu bộ điêu ngoa tùy hứng như thế,nàng sai người đi thám thính tin tức nếu có gì thì báo lại cho nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.