Chương 214: Lạnh Lạnh Phát Run
Mạc Phong Lưu
20/04/2024
Q1 – CHƯƠNG 214: LẠNH LẠNH PHÁT RUN
Dịch giả: Luna Wong
Quế vương nói hắn mười bảy tuổi thành thân, động một lần phòng liền rời bến, sau đó vương phi của hắn còn đến miếu Tống Tử nương nương…
Nếu như tính cái đống này, đó chính là chuyện năm thứ năm Thuận Thiên.
Củ cải nhỏ sinh tháng mười, ngày ấy… thật trùng khớp a.
Tiền thân không phải nói tìm phu quân sao, lúc đó nàng còn kỳ quái, vì sao chạy đến Thiệu Dương tìm phu quân.
Mà nếu quả phu quân nàng là Quế vương ở Quảng Tây,… vậy thì nói thông rồi.
Đỗ Cửu Ngôn theo bản năng ấn ấn da mặt của mình, thân phận của nàng, thật cao quý!
Nhưng nàng không muốn làm vương phi.
Bả Tử nói không chừng có thể làm được.
Quế vương chết, vậy nàng vĩnh viễn không cần làm vương phi.
“Ngươi nghĩ gì thế?” Quế vương nhìn chằm chằm vào Đỗ Cửu Ngôn, chỉ thấy nàng mặc dù cúi thấp đầu, nhưng tròng mắt vẫn nhanh như chớp chuyển, hắn hiện tại rất hiểu nàng, chỉ cần nàng có loại vẻ mặt này, nhất định là đang tính toán cái gì, hắn đạc bộ qua đây dừng trước mặt nàng, “Ngươi không phải đang trù ta chứ?”
“Sẽ không, sẽ không.” Đỗ Cửu Ngôn cười híp mắt nói: “Vương gia bây giờ là nghĩa phụ của hài nhi ta, ta làm sao sẽ trù ngươi được.”
Quế vương bĩu môi, chỉ cái trán của nàng, “Trên mặt ngươi đều viết ra rồi.”
Sẽ không, sẽ không!” Ở trong cung thái hậu, Đỗ Cửu Ngôn nhẫn, “Vương gia hiểu lầm.”
Đâm nàng, nàng còn không dám hoàn thủ, Quế vương thật cao hứng, đâm tiếp, “Ta cho ngươi biết, bổn vương cho ngươi trèo cao, ngươi hẳn là cảm động đến rơi nước mắt.”
“Đúng vậy, đúng vậy!” Đỗ Cửu Ngôn đè thanh âm cắn răng nói: “Ngươi có bản lĩnh đời này theo nương ngươi, bằng không ta cho ngươi đời này cũng chỉ có thể thu nghĩa tử.”
Quế vương hé mắt lại gần, “Ẻo lả chết tiệt, thân thể bổn vương rất tốt, sinh mười nhi tử cũng không có vấn đề gì.”
“Vương gia, đông trùng hạ thảo lộc tiên hoàn phải dùng ít.” Ăn, ăn chết ngươi!
Quế vương hừ lạnh một tiếng, đang muốn nói, chợt nghe thái hậu nói: “Các ngươi xích gần thế, làm gì đó?”
Hai người nhìn thái hậu, thấy nàng vẻ mặt thấy nàng sợ hãi nhìn nhi tử của mình, “Các ngươi… Quan hệ rất tốt?”
Tiểu nhi tử của nàng, thành thân chạy trốn, không nhìn nữ nhi… Không phải là thích nam tử chứ?
Thái hậu nhìn Quế vương, dùng ánh mắt khiếp sợ hỏi hắn.
“Chúng ta là bạn tốt.” Quế vương trả lời: “Bạn tốt từng đồng sinh cộng tử.”
Lúc nói chuyện, cường thế chứng thực với Đỗ Cửu Ngôn, “Có phải hay không?”
“Phải.” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay trả lời thái hậu: “Vương gia lúc đó ở Thiệu Dương làm huyện lệnh, một thân chính khí, thuyết phục học sinh. Không chỉ học sinh, người người Thiệu Dương đều cảm thấy lúc đó vương gia giả trang Lưu huyện lệnh, là một tốt quan một thân chính khí thiết diện vô tư.”
Thái hậu âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Việc này Quế vương từng ba xạo với nàng nhiều lần, nàng đều không tin. Ngày hôm nay Đỗ Cửu Ngôn nói, nàng cũng rất muốn nghe một chút, “Thật đúng là làm một hồi huyện lệnh, hắn không quấy rối?”
“Không có. Vương gia có ý nghĩ rõ ràng, thủ pháp quả đoán, nói được làm được, vương gia rất thích chỉ điểm hình ngục.”
Có người khen nhi tử bất học vô thuật của mình, còn là một tụng sư lừng lẫy nổi danh, thái hậu nhất thời nở nụ cười, nói: “Vậy cho hắn làm huyện lệnh đi.”
Quế vương đè thanh âm nói với thái hậu: “Nương, ngày hôm nay người có chút quá a.”
“Ai bảo ngươi không đi tìm tức phụ, không hề thú tức phụ.” Thái hậu ngưng mi nói: “Ai gia muốn bế tôn tử.”
Quế vương u oán quét một mắt một mắt, không nói lời nào.
Đây là uy hiếp hắn, chỉ cần thái hậu nói, hắn không lời đáp.
“Thời gian không còn sớm.” Quế vương nói với Đỗ Cửu Ngôn: “Các ngươi mau trở về đi thôi, một hồi phải ăn cơm trưa!”
Người này, khẳng định sớm đã muốn đi, loại địa phương này, đối với nàng mà nói còn không biết áp lực bao nhiêu.
Người cuồng bao nhiêu, hiện tại thấy ai cũng phải cúi đầu khom lưng, Quế vương cực vui, nói với củ cải nhỏ: “Có người khi dễ ngươi, báo tên gia, đánh cho hắn răng rơi đầy đất.”
Bookwaves.com.vn
“Cảm tạ nghĩa phụ!” Củ cải nhỏ vung quả đấm nhỏ, “Nhất định không nương tay.”
Quế vương hài lòng gật đầu.
Đỗ Cửu Ngôn ước gì hiện tại đi liền, vội cho Quách Đình ánh mắt, Quách Đình tiến lên phía trước nói: “Thái hậu nương nương, làm phiền một buổi sáng, không dám quấy rầy người nghỉ ngơi nữa, vi thần và Đỗ Cửu Ngôn cáo lui.”
“Cũng được. Hai ngày này ai gia phải ứng phó nhiều người lui tới chúc tết, chờ mấy ngày nữa không còn bận, lại mời các ngươi vào cung, vừa lúc hoàng hậu cũng nói muốn gặp củ cải nhỏ, bất đắc dĩ ngày hôm nay nàng bận rộn không có thể đến.” Lúc nói chuyện thái hậu nói với Tiền ma ma: “Đem điểm tâm ngươi làm cho củ cải nhỏ.”
Tiền ma ma cười xác nhận đi đóng gói một tráp điểm tâm, Đỗ Cửu Ngôn tiến lên tiếp nhận nói lời cảm tạ.
“Nương, ta đi tiễn!” Lúc nói chuyện Quế vương theo Đỗ Cửu Ngôn cùng đi ra Khôn Ninh cung.
Người vừa đi, thái hậu hí hư nói: “Củ cải nhỏ thực sự giống a, trên đời này tại sao có thể có chuyện trùng hợp như vậy. Tiền ma ma, ngươi đi nói một tiếng với An quốc công, để hắn khiển người tra một chút.”
“Người hoài nghi thời gian vương phi nương nương mất tích, hoài thai?” Tiền ma ma nói: “Nhưng thời gian không đúng a.”
Nếu quả củ cải nhỏ thật là vương phi sinh, vậy hẳn là tháng mười sinh ra, cho tới hôm nay cũng liền năm tuổi lẻ hai tháng.
“Cũng phải, tiểu hài tử sẽ không gạt người. Nhưng là ai gia nhìn thực sự thích.” Thái hậu yêu thương, “Thằng nhóc kia, suốt ngày chỉ biết làm ầm ĩ, cũng không đứng đắn, tức chết ai gia.”
Tiền ma ma đấm vai cho thái hậu, thấp giọng nói: “Nương nương ngày hôm nay để vương gia nhận nghĩa tử, nô tỳ cảm thấy đặc biệt tốt. Tiểu hài tử này muốn tiếp xúc, càng có cảm tình, đến lúc đó vương gia mỗi ngày nhìn hài tử của Đỗ tụng sư, cũng sẽ muốn có.”
“Chờ đến lúc đó, chính là người ngăn không cho hắn thành thân, hắn cũng sẽ muốn một nhà của mình.” Tiền ma ma cười nói.
Thái hậu gật đầu, “Ai gia vừa rồi cũng nghĩ như vậy.” Lại nhìn hai bên một chút, đè thanh âm nói: “Ngươi vừa rồi có nhìn thấy, hai người nói còn dán gần như vậy, đây…không phải đoạn tụ chứ?”
“Nương nương, người nghĩ đi đâu?” Tiền ma ma xua tay, nói: “Không thể nào, vương gia sao có thể là đoạn tụ được. Hơn nữa Đỗ tụng sư còn có nhi tử, làm sao có thể chứ.”
Thái hậu ngẫm lại cũng đúng, “Quan hệ kia thật là tốt.”
“Cũng tốt, Đỗ tụng sư là tụng sư, thái độ làm người chính trực. Chơi với hắn nhiều chút, nói không chừng có thế để nhãi con kia đứng đắn hơn. Không phải có câu, theo tốt học tốt sao.”
Tiền ma ma gật đầu, “Nô tỳ cũng là cảm thấy như vậy. Cứ nhìn Đỗ tụng sư biện án tử của Mã Ngọc Nương, thì biết hắn là một người nhân từ hiền lành, sẽ không sai.”
“Ai gia mặc kệ.” Thái hậu thở phào nhẹ nhõm, tựa ở trên giường cười khanh khách nói: “Ngày đầu năm này ai gia cao hứng, một năm này, tất nhiên thái thái bình bình chuyện tốt không ngừng.”
Tiền ma ma cười xác nhận.
Quách Đình ôm củ cải nhỏ bước nhanh đi ở phía trước, Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương sóng vai đi tới, dọc theo đường đi không ngừng có người hành lễ. Hai người một diện vô biểu tình, một dáng tươi cười xán lạn, nhìn xa xa như một đôi bạn tốt, nói chuyện với nhau thật vui.
“Vương gia, ngươi chính là một tiểu nhân hèn hạ.” Đỗ Cửu Ngôn nói.
“Bổn vương nhận nhi tử ngươi làm nhi tử, là để mắt ngươi.” Quế vương nói.
Đỗ Cửu Ngôn giọng mỉa mai hừ một tiếng, “Ngươi thấy biểu tình ghét bỏ ngươi của ta chưa?”
“Không có, ngươi dán da người, rất xấu!” Quế vương nói.
Đỗ Cửu Ngôn tức giận hướng về phía hắn dựng thẳng ngón giữa lên, “Như vậy, đọc được chứ?”
“Trả lại cho ngươi.” Quế vương cũng dựng ngón tay lên.
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngươi đời này đều đừng đến Thiệu Dương, ta cho ngươi hữu khứ vô hồi.”
“Bổn vương cứ muốn đi, nhìn ngươi thế nào để ta hữu khứ vô hồi.” Quế vương nói: “Ẻo lả, ngoại trừ véo ngươi ngươi còn có thể làm gì?”
Đỗ Cửu Ngôn đưa tay tới, vặn một cái trên eo hắn, “Vương gia yêu cầu, không dám không ứng.”
“Tê… Ẻo lả, ngươi cho ta không biết véo phải không?” Lúc nói chuyện Quế vương nhào qua, đang muốn véo, liền thấy nhóm nữ quan trước mặt qua đây, hắn nhất thời ho khan một tiếng, Đỗ Cửu Ngôn vội chắp tay nói: “Khí trời không tốt, vương gia liền tiễn tới đây thôi, cáo từ.”
“Ta cũng phải về nhà.” Quế vương chắp tay theo.
Bookwaves.com.vn
Nhóm nữ quan hành lễ đi qua, Quế vương nhìn chằm chằm Đỗ Cửu Ngôn, Đỗ Cửu Ngôn cũng theo dõi hắn, thực sự rất muốn bóp chết người này a…
Xem không vừa mắt còn chưa tính, nếu hắn thực sự là cha của củ cải nhỏ.
Đỗ Cửu Ngôn một điểm cầu sinh dục cũng không có,
Không phải Quế vương chết, chính là nàng chết!!
“Vương gia, xin hỏi người họ gì a?” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Quế vương nhìn nàng, “Triệu! Ngươi là người ngu sao, ngay cả họ ta là gì cũng không biết?”
“Vậy vương gia, tên của ngươi là gì?” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Sinh thần bát tự là gì?”
Quế vương bỗng nhiên lại gần, “Ngươi muốn đâm tiểu nhân ta?”
“Đúng vậy!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đâm chết ngươi.”
Quế vương nghễnh đầu nói: “Cẩn thân đâm phải mắt mình.”
Lúc nói chuyện phẩy tay áo bỏ đi, “Ta tìm nhi tử ta.”
“Đứng lại.”
“Không đứng! Từ hôm nay trở đi củ cải nhỏ không phải nhi tử của một mình ngươi.”
Trút giận trước, không thôi nàng sắp tức chết rồi. Đỗ Cửu Ngôn nhấc chân đá thắt lưng của hắn, Quế vương nghe được tiếng gió thổi, xoay người nắm lấy cổ chân của Đỗ Cửu Ngôn, lạnh lùng cười, “Hạ độc thủ?”
“Vương gia, ca ngươi tới.” Đỗ Cửu Ngôn chỉ ra sau, Quế vương quay đầu nhìn lại, lập tức trên bụng đã trúng một quyền. Quế vương giận dữ, siết cổ chân của nàng bẻ, hai cái đùi của Đỗ Cửu Ngôn xé ra một chữ ‘nhất’, hắn nói: “Hiện tại gia bẻ gãy chân ngươi.”
“Vậy xem, ai gãy trước!” Đỗ Cửu Ngôn nắm cổ tay của hắn, lật, mắt cá chân trong tay hắn đánh một vòng, nàng ngồi xổm xuống, nắm chân của Quế vương, xé ra, hai người rầm một tiếng ngã trên mặt đất.
Một người níu lại một chân đối phương, chân của Quế vương để trên đầu của Đỗ Cửu Ngôn, chân của Đỗ Cửu Ngôn chỉa vào cằm hắn.
Dùng sức kéo!
Trong cung, có nữ quan đi ngang qua đây, nhất thời kinh gào lên: “Có thích khách!”
Cà cà cà, tứ diện xuất hiện mười mấy thị vệ đeo đao, hơn mười chuôi đao quay bọn họ, vây quanh bọn họ.
Đỗ Cửu Ngôn dùng một lực, Quế vương cảm thấy răng cấm đều bị nàng vặn rơi, hắn đá cái trán của nàng, suy nghĩ một chút gấp chân đá mặt của nàng, nhưng rốt cuộc không tiện bằng nàng.
“Vương gia?” Thị vệ trong cung thấy hai người té trên mặt đất còn đang quật cường đánh nhau, tiểu tâm dực dực hỏi: “Là, là thích khách sao?”
Quế vương quát: “Chưa thấy qua đánh nhau a, mau đỡ cái.”
Vì vậy mọi người cùng lên, kéo hai người tách ra đỡ lên.
Trên mặt Quế vương một vết chân, cái trán của Đỗ Cửu Ngôn cũng bị bôi đen một khối.
“Nhìn cái gì, đi a.” Quế vương mắng thị vệ, “Lập tức tiêu thất!”
Mười mấy thị vệ mang theo một bụng nghi vấn, cấp tốc tiêu thất.
“Ngươi chờ cho ta.” Quế vương chỉ vào Đỗ Cửu Ngôn, “Ta sẽ làm nghĩa phụ của củ cải nhỏ!”
Lúc nói chuyện, phủi phủi bụi trên quần áo đi ở phía trước.
Đỗ Cửu Ngôn đánh một trận khí trong lòng thuận một ít, đi theo phía sau hắn cùng xuất cung, Quế vương nói: “Có phải đi Lỗ phủ không?”
“Lẽ nào ngươi muốn theo đuôi?” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Quế vương trừng nàng một mắt, “Ta thăm người thân. Lỗ Chương Chi là ngoại tổ phụ của vương phi ta, ngươi nói ta có thể đi thăm thân thích hay không?”
“… nhạc phụ ngươi… Là ai?” Đỗ Cửu Ngôn lạnh run hỏi thăm.
(Luna: Hehe, đoán trúng)
—— lời nói ngoài ——
Tựu hỏi một câu, hôm nay lượng tin tức có lớn hay không, có nghi vấn thỉnh nhắn lại, cho nhau thảo luận khai não động. Ha ha
Tối hậu nói một câu, nhắn lại, đầu phiếu, đoạt tiền lì xì!
PS: Ngày hôm nay bắt đầu canh ba hắc, sao sao đát. Ta tranh thủ đa tồn cảo.
Dịch giả: Luna Wong
Quế vương nói hắn mười bảy tuổi thành thân, động một lần phòng liền rời bến, sau đó vương phi của hắn còn đến miếu Tống Tử nương nương…
Nếu như tính cái đống này, đó chính là chuyện năm thứ năm Thuận Thiên.
Củ cải nhỏ sinh tháng mười, ngày ấy… thật trùng khớp a.
Tiền thân không phải nói tìm phu quân sao, lúc đó nàng còn kỳ quái, vì sao chạy đến Thiệu Dương tìm phu quân.
Mà nếu quả phu quân nàng là Quế vương ở Quảng Tây,… vậy thì nói thông rồi.
Đỗ Cửu Ngôn theo bản năng ấn ấn da mặt của mình, thân phận của nàng, thật cao quý!
Nhưng nàng không muốn làm vương phi.
Bả Tử nói không chừng có thể làm được.
Quế vương chết, vậy nàng vĩnh viễn không cần làm vương phi.
“Ngươi nghĩ gì thế?” Quế vương nhìn chằm chằm vào Đỗ Cửu Ngôn, chỉ thấy nàng mặc dù cúi thấp đầu, nhưng tròng mắt vẫn nhanh như chớp chuyển, hắn hiện tại rất hiểu nàng, chỉ cần nàng có loại vẻ mặt này, nhất định là đang tính toán cái gì, hắn đạc bộ qua đây dừng trước mặt nàng, “Ngươi không phải đang trù ta chứ?”
“Sẽ không, sẽ không.” Đỗ Cửu Ngôn cười híp mắt nói: “Vương gia bây giờ là nghĩa phụ của hài nhi ta, ta làm sao sẽ trù ngươi được.”
Quế vương bĩu môi, chỉ cái trán của nàng, “Trên mặt ngươi đều viết ra rồi.”
Sẽ không, sẽ không!” Ở trong cung thái hậu, Đỗ Cửu Ngôn nhẫn, “Vương gia hiểu lầm.”
Đâm nàng, nàng còn không dám hoàn thủ, Quế vương thật cao hứng, đâm tiếp, “Ta cho ngươi biết, bổn vương cho ngươi trèo cao, ngươi hẳn là cảm động đến rơi nước mắt.”
“Đúng vậy, đúng vậy!” Đỗ Cửu Ngôn đè thanh âm cắn răng nói: “Ngươi có bản lĩnh đời này theo nương ngươi, bằng không ta cho ngươi đời này cũng chỉ có thể thu nghĩa tử.”
Quế vương hé mắt lại gần, “Ẻo lả chết tiệt, thân thể bổn vương rất tốt, sinh mười nhi tử cũng không có vấn đề gì.”
“Vương gia, đông trùng hạ thảo lộc tiên hoàn phải dùng ít.” Ăn, ăn chết ngươi!
Quế vương hừ lạnh một tiếng, đang muốn nói, chợt nghe thái hậu nói: “Các ngươi xích gần thế, làm gì đó?”
Hai người nhìn thái hậu, thấy nàng vẻ mặt thấy nàng sợ hãi nhìn nhi tử của mình, “Các ngươi… Quan hệ rất tốt?”
Tiểu nhi tử của nàng, thành thân chạy trốn, không nhìn nữ nhi… Không phải là thích nam tử chứ?
Thái hậu nhìn Quế vương, dùng ánh mắt khiếp sợ hỏi hắn.
“Chúng ta là bạn tốt.” Quế vương trả lời: “Bạn tốt từng đồng sinh cộng tử.”
Lúc nói chuyện, cường thế chứng thực với Đỗ Cửu Ngôn, “Có phải hay không?”
“Phải.” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay trả lời thái hậu: “Vương gia lúc đó ở Thiệu Dương làm huyện lệnh, một thân chính khí, thuyết phục học sinh. Không chỉ học sinh, người người Thiệu Dương đều cảm thấy lúc đó vương gia giả trang Lưu huyện lệnh, là một tốt quan một thân chính khí thiết diện vô tư.”
Thái hậu âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Việc này Quế vương từng ba xạo với nàng nhiều lần, nàng đều không tin. Ngày hôm nay Đỗ Cửu Ngôn nói, nàng cũng rất muốn nghe một chút, “Thật đúng là làm một hồi huyện lệnh, hắn không quấy rối?”
“Không có. Vương gia có ý nghĩ rõ ràng, thủ pháp quả đoán, nói được làm được, vương gia rất thích chỉ điểm hình ngục.”
Có người khen nhi tử bất học vô thuật của mình, còn là một tụng sư lừng lẫy nổi danh, thái hậu nhất thời nở nụ cười, nói: “Vậy cho hắn làm huyện lệnh đi.”
Quế vương đè thanh âm nói với thái hậu: “Nương, ngày hôm nay người có chút quá a.”
“Ai bảo ngươi không đi tìm tức phụ, không hề thú tức phụ.” Thái hậu ngưng mi nói: “Ai gia muốn bế tôn tử.”
Quế vương u oán quét một mắt một mắt, không nói lời nào.
Đây là uy hiếp hắn, chỉ cần thái hậu nói, hắn không lời đáp.
“Thời gian không còn sớm.” Quế vương nói với Đỗ Cửu Ngôn: “Các ngươi mau trở về đi thôi, một hồi phải ăn cơm trưa!”
Người này, khẳng định sớm đã muốn đi, loại địa phương này, đối với nàng mà nói còn không biết áp lực bao nhiêu.
Người cuồng bao nhiêu, hiện tại thấy ai cũng phải cúi đầu khom lưng, Quế vương cực vui, nói với củ cải nhỏ: “Có người khi dễ ngươi, báo tên gia, đánh cho hắn răng rơi đầy đất.”
Bookwaves.com.vn
“Cảm tạ nghĩa phụ!” Củ cải nhỏ vung quả đấm nhỏ, “Nhất định không nương tay.”
Quế vương hài lòng gật đầu.
Đỗ Cửu Ngôn ước gì hiện tại đi liền, vội cho Quách Đình ánh mắt, Quách Đình tiến lên phía trước nói: “Thái hậu nương nương, làm phiền một buổi sáng, không dám quấy rầy người nghỉ ngơi nữa, vi thần và Đỗ Cửu Ngôn cáo lui.”
“Cũng được. Hai ngày này ai gia phải ứng phó nhiều người lui tới chúc tết, chờ mấy ngày nữa không còn bận, lại mời các ngươi vào cung, vừa lúc hoàng hậu cũng nói muốn gặp củ cải nhỏ, bất đắc dĩ ngày hôm nay nàng bận rộn không có thể đến.” Lúc nói chuyện thái hậu nói với Tiền ma ma: “Đem điểm tâm ngươi làm cho củ cải nhỏ.”
Tiền ma ma cười xác nhận đi đóng gói một tráp điểm tâm, Đỗ Cửu Ngôn tiến lên tiếp nhận nói lời cảm tạ.
“Nương, ta đi tiễn!” Lúc nói chuyện Quế vương theo Đỗ Cửu Ngôn cùng đi ra Khôn Ninh cung.
Người vừa đi, thái hậu hí hư nói: “Củ cải nhỏ thực sự giống a, trên đời này tại sao có thể có chuyện trùng hợp như vậy. Tiền ma ma, ngươi đi nói một tiếng với An quốc công, để hắn khiển người tra một chút.”
“Người hoài nghi thời gian vương phi nương nương mất tích, hoài thai?” Tiền ma ma nói: “Nhưng thời gian không đúng a.”
Nếu quả củ cải nhỏ thật là vương phi sinh, vậy hẳn là tháng mười sinh ra, cho tới hôm nay cũng liền năm tuổi lẻ hai tháng.
“Cũng phải, tiểu hài tử sẽ không gạt người. Nhưng là ai gia nhìn thực sự thích.” Thái hậu yêu thương, “Thằng nhóc kia, suốt ngày chỉ biết làm ầm ĩ, cũng không đứng đắn, tức chết ai gia.”
Tiền ma ma đấm vai cho thái hậu, thấp giọng nói: “Nương nương ngày hôm nay để vương gia nhận nghĩa tử, nô tỳ cảm thấy đặc biệt tốt. Tiểu hài tử này muốn tiếp xúc, càng có cảm tình, đến lúc đó vương gia mỗi ngày nhìn hài tử của Đỗ tụng sư, cũng sẽ muốn có.”
“Chờ đến lúc đó, chính là người ngăn không cho hắn thành thân, hắn cũng sẽ muốn một nhà của mình.” Tiền ma ma cười nói.
Thái hậu gật đầu, “Ai gia vừa rồi cũng nghĩ như vậy.” Lại nhìn hai bên một chút, đè thanh âm nói: “Ngươi vừa rồi có nhìn thấy, hai người nói còn dán gần như vậy, đây…không phải đoạn tụ chứ?”
“Nương nương, người nghĩ đi đâu?” Tiền ma ma xua tay, nói: “Không thể nào, vương gia sao có thể là đoạn tụ được. Hơn nữa Đỗ tụng sư còn có nhi tử, làm sao có thể chứ.”
Thái hậu ngẫm lại cũng đúng, “Quan hệ kia thật là tốt.”
“Cũng tốt, Đỗ tụng sư là tụng sư, thái độ làm người chính trực. Chơi với hắn nhiều chút, nói không chừng có thế để nhãi con kia đứng đắn hơn. Không phải có câu, theo tốt học tốt sao.”
Tiền ma ma gật đầu, “Nô tỳ cũng là cảm thấy như vậy. Cứ nhìn Đỗ tụng sư biện án tử của Mã Ngọc Nương, thì biết hắn là một người nhân từ hiền lành, sẽ không sai.”
“Ai gia mặc kệ.” Thái hậu thở phào nhẹ nhõm, tựa ở trên giường cười khanh khách nói: “Ngày đầu năm này ai gia cao hứng, một năm này, tất nhiên thái thái bình bình chuyện tốt không ngừng.”
Tiền ma ma cười xác nhận.
Quách Đình ôm củ cải nhỏ bước nhanh đi ở phía trước, Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương sóng vai đi tới, dọc theo đường đi không ngừng có người hành lễ. Hai người một diện vô biểu tình, một dáng tươi cười xán lạn, nhìn xa xa như một đôi bạn tốt, nói chuyện với nhau thật vui.
“Vương gia, ngươi chính là một tiểu nhân hèn hạ.” Đỗ Cửu Ngôn nói.
“Bổn vương nhận nhi tử ngươi làm nhi tử, là để mắt ngươi.” Quế vương nói.
Đỗ Cửu Ngôn giọng mỉa mai hừ một tiếng, “Ngươi thấy biểu tình ghét bỏ ngươi của ta chưa?”
“Không có, ngươi dán da người, rất xấu!” Quế vương nói.
Đỗ Cửu Ngôn tức giận hướng về phía hắn dựng thẳng ngón giữa lên, “Như vậy, đọc được chứ?”
“Trả lại cho ngươi.” Quế vương cũng dựng ngón tay lên.
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngươi đời này đều đừng đến Thiệu Dương, ta cho ngươi hữu khứ vô hồi.”
“Bổn vương cứ muốn đi, nhìn ngươi thế nào để ta hữu khứ vô hồi.” Quế vương nói: “Ẻo lả, ngoại trừ véo ngươi ngươi còn có thể làm gì?”
Đỗ Cửu Ngôn đưa tay tới, vặn một cái trên eo hắn, “Vương gia yêu cầu, không dám không ứng.”
“Tê… Ẻo lả, ngươi cho ta không biết véo phải không?” Lúc nói chuyện Quế vương nhào qua, đang muốn véo, liền thấy nhóm nữ quan trước mặt qua đây, hắn nhất thời ho khan một tiếng, Đỗ Cửu Ngôn vội chắp tay nói: “Khí trời không tốt, vương gia liền tiễn tới đây thôi, cáo từ.”
“Ta cũng phải về nhà.” Quế vương chắp tay theo.
Bookwaves.com.vn
Nhóm nữ quan hành lễ đi qua, Quế vương nhìn chằm chằm Đỗ Cửu Ngôn, Đỗ Cửu Ngôn cũng theo dõi hắn, thực sự rất muốn bóp chết người này a…
Xem không vừa mắt còn chưa tính, nếu hắn thực sự là cha của củ cải nhỏ.
Đỗ Cửu Ngôn một điểm cầu sinh dục cũng không có,
Không phải Quế vương chết, chính là nàng chết!!
“Vương gia, xin hỏi người họ gì a?” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Quế vương nhìn nàng, “Triệu! Ngươi là người ngu sao, ngay cả họ ta là gì cũng không biết?”
“Vậy vương gia, tên của ngươi là gì?” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Sinh thần bát tự là gì?”
Quế vương bỗng nhiên lại gần, “Ngươi muốn đâm tiểu nhân ta?”
“Đúng vậy!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đâm chết ngươi.”
Quế vương nghễnh đầu nói: “Cẩn thân đâm phải mắt mình.”
Lúc nói chuyện phẩy tay áo bỏ đi, “Ta tìm nhi tử ta.”
“Đứng lại.”
“Không đứng! Từ hôm nay trở đi củ cải nhỏ không phải nhi tử của một mình ngươi.”
Trút giận trước, không thôi nàng sắp tức chết rồi. Đỗ Cửu Ngôn nhấc chân đá thắt lưng của hắn, Quế vương nghe được tiếng gió thổi, xoay người nắm lấy cổ chân của Đỗ Cửu Ngôn, lạnh lùng cười, “Hạ độc thủ?”
“Vương gia, ca ngươi tới.” Đỗ Cửu Ngôn chỉ ra sau, Quế vương quay đầu nhìn lại, lập tức trên bụng đã trúng một quyền. Quế vương giận dữ, siết cổ chân của nàng bẻ, hai cái đùi của Đỗ Cửu Ngôn xé ra một chữ ‘nhất’, hắn nói: “Hiện tại gia bẻ gãy chân ngươi.”
“Vậy xem, ai gãy trước!” Đỗ Cửu Ngôn nắm cổ tay của hắn, lật, mắt cá chân trong tay hắn đánh một vòng, nàng ngồi xổm xuống, nắm chân của Quế vương, xé ra, hai người rầm một tiếng ngã trên mặt đất.
Một người níu lại một chân đối phương, chân của Quế vương để trên đầu của Đỗ Cửu Ngôn, chân của Đỗ Cửu Ngôn chỉa vào cằm hắn.
Dùng sức kéo!
Trong cung, có nữ quan đi ngang qua đây, nhất thời kinh gào lên: “Có thích khách!”
Cà cà cà, tứ diện xuất hiện mười mấy thị vệ đeo đao, hơn mười chuôi đao quay bọn họ, vây quanh bọn họ.
Đỗ Cửu Ngôn dùng một lực, Quế vương cảm thấy răng cấm đều bị nàng vặn rơi, hắn đá cái trán của nàng, suy nghĩ một chút gấp chân đá mặt của nàng, nhưng rốt cuộc không tiện bằng nàng.
“Vương gia?” Thị vệ trong cung thấy hai người té trên mặt đất còn đang quật cường đánh nhau, tiểu tâm dực dực hỏi: “Là, là thích khách sao?”
Quế vương quát: “Chưa thấy qua đánh nhau a, mau đỡ cái.”
Vì vậy mọi người cùng lên, kéo hai người tách ra đỡ lên.
Trên mặt Quế vương một vết chân, cái trán của Đỗ Cửu Ngôn cũng bị bôi đen một khối.
“Nhìn cái gì, đi a.” Quế vương mắng thị vệ, “Lập tức tiêu thất!”
Mười mấy thị vệ mang theo một bụng nghi vấn, cấp tốc tiêu thất.
“Ngươi chờ cho ta.” Quế vương chỉ vào Đỗ Cửu Ngôn, “Ta sẽ làm nghĩa phụ của củ cải nhỏ!”
Lúc nói chuyện, phủi phủi bụi trên quần áo đi ở phía trước.
Đỗ Cửu Ngôn đánh một trận khí trong lòng thuận một ít, đi theo phía sau hắn cùng xuất cung, Quế vương nói: “Có phải đi Lỗ phủ không?”
“Lẽ nào ngươi muốn theo đuôi?” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Quế vương trừng nàng một mắt, “Ta thăm người thân. Lỗ Chương Chi là ngoại tổ phụ của vương phi ta, ngươi nói ta có thể đi thăm thân thích hay không?”
“… nhạc phụ ngươi… Là ai?” Đỗ Cửu Ngôn lạnh run hỏi thăm.
(Luna: Hehe, đoán trúng)
—— lời nói ngoài ——
Tựu hỏi một câu, hôm nay lượng tin tức có lớn hay không, có nghi vấn thỉnh nhắn lại, cho nhau thảo luận khai não động. Ha ha
Tối hậu nói một câu, nhắn lại, đầu phiếu, đoạt tiền lì xì!
PS: Ngày hôm nay bắt đầu canh ba hắc, sao sao đát. Ta tranh thủ đa tồn cảo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.