Chương 1: HỘI TRƯỞNG & HỘI PHÓ
ReneeMichaelis
14/05/2015
[ Trường trung học M ]
Một nhóm học sinh trường trung học X hùng hùng hổ hổ kéo đến trước cổng trường M. Một tên trong bọn chúng lớn tiếng:
-Đứa nào mạnh nhất trường này, ra đây coi.
Sân trường đang ồn ào, đột ngột im bặt. Ai cũng nhìn chằm chằm đám học sinh trường X kia.
-Đừng để tao nhắc lại lần nữa. Đứa nào mạnh nhất ở trường này, ra đây đấu với tao.
Đồng loạt tất cả học sinh trên sân trường chỉ tay về phía cuối hành lang sát tường. Bọn trường X há hốc mồm. Tụi nó không nhìn nhầm. Đối tượng chính xác là một cô gái. Không những thế còn là một cô nàng khá xinh xắn hiền lành, đang lúi húi quanh mấy chậu hoa.
Tên cầm đầu trường X bực mình, túm lấy một thằng trường M đứng gần đó, vung nắm đấm dọa.
-Đùa với bố mày à ? Cái con nhỏ đó mà là người mạnh nhất cái trường trung học toàn đầu gấu này á.
Tên đó chẳng thay đổi sắc mặt. Thản nhiên gật đầu. Tên cầm đầu trường X nghi hoặc buông hắn ra, rồi kéo cả đám tiến vào sân trường.
-Ê, con nhỏ kia. Nghe nói mày là người mạnh nhất cái trường này ?
Cô gái ngước đầu nhìn, rồi nở nụ cười vô cùng dễ thương.
-Xin chào, mình là Akane, Hội trưởng Hội-học-sinh. Các bạn tìm mình có việc gì ?
-Đếch có việc gì hết. Tao chỉ muốn đánh nhau với đứa mạnh nhất trường này thôi. Nhưng cái thứ chỉ biết ngắm hoa như mày thì đánh đấm nỗi gì.
Tên cầm đầu trường X vừa nói vừa đạp bể một chậu hoa kiểng gần tầm chân hắn.
-A…bạn không nên làm như vậy, sẽ rất nguy hiểm đó.
-Há há há.. Tụi bây nghe thấy không ? Nó đang dọa tao kìa. Em gái, em làm anh sợ quá đi, đừng có dọa anh như vậy, anh bị đau tim đó nghe.
Ngay lúc đó một tiếng hét thất thanh vang lên. Rồi bóng một tên con trai chạy vội về phía bọn họ.
-Không. Elizabeth của tôi. Sao em lại thành ra như thế này ? – Tên con trai ôm lấy chậu hoa bị bể, gương mặt đau khổ vô cùng.
Akane nhìn Tame ái ngại.
-A, Hội phó. Đừng đau lòng như vậy, chúng ta có thể tìm một cái chậu mới cho Elizabeth.
-Hội trưởng, là ai ? LÀ ĐỨA NÀO ĐỘNG ĐẾN ELIZABETH VÔ VÀN QUÝ GIÁ CỦA TỚ ?
Bọn trường X cười sằng sặc. Tame kéo kính trễ xuống nhòm nhòm đám người lạ mặt xuất hiện trong trường.
-Có gì đáng cười ?
-Thằng khùng này, mày đặt tên cho hoa sao ? Là tao. Chính tao làm bể cái chậu hoa khốn khiếp đó. Rồi thế nào ? Mày làm gì được tao ? Muốn đánh nhau à ?
-Hừ. Lũ ngốc, trường học không phải nơi đánh nhau.
-Mày nói ai ngốc hả thằng kia ? – Tên cầm đầu nhóm X hùng hổ xông tới túm lấy cổ áo Tame.
-Tôi chưa nói hết câu mà. Trường học không phải nơi đánh nhau, nhưng nếu các người muốn so tài võ thuật thì chúng ta hãy đến sàn tập của câu lạc bộ Karatedo.
-Được. Đi thì đi. Ai sợ ai.
Vậy là cả đám kéo nhau đến sàn tập của câu lạc bộ Karatedo. Đám học sinh hiếu kỳ của trường M cũng bám theo. Không phải lúc nào cũng có cơ hội thấy Hội phó ra tay. Bọn họ sao bỏ qua được.
Phòng tập của câu lạc bộ khá rộng và sạch sẽ. Khi mọi người đến, đang có vài học sinh luyện tập với nhau ở đó.
-Hội trưởng, Hội phó, hai người cũng đến tập sao ?
-Không. – Akane mỉm cười đáp. – Hội phó muốn mượn sàn tập một lúc. Xin lỗi vì đã gián đoạn buổi tập luyện của các bạn.
-Hội trưởng đừng nói vậy. Được xem Hội phó ra tay là cơ hội ngàn năm có một đó.
Mọi người tản ra ngồi xung quanh sàn tập. Ở chính giữa là Tame và tên cầm đầu trường X đứng gườm gườm nhau. Hội trưởng làm trọng tài, công bố luật lệ:
-Hai bên không được dùng vũ khí, không được đánh vào những nơi hiểm yếu, khi trọng tài can thiệp phải ngừng lại. Hai bạn đã hiểu rõ chưa ?
-Rõ rồi Hội trưởng.
-Mẹ, đánh nhau thì đánh thôi, dài dòng làm cái gì.
-Được. Vậy trận đấu bắt đầu.
Tên cầm đầu trường X lập tức thủ thế. Nhưng kỳ lạ thay, Tame vẫn đứng thẳng điềm nhiên không phòng bị.
-Thằng khốn. Mày coi thường tao hả. Đã vậy để tao đập cho ông bà không nhận ra mày luôn.
Hắn lao lên như con hổ đói, tung ra một quyền bằng tay phải thẳng về phía mặt Tame. Nhẹ nhàng như không, cậu ta nghiêng đầu tránh được. Hắn lại tung thêm một quyền từ tay trái, Tame đưa tay lên đỡ đòn. Cứ như vậy mọi đòn của hắn đều bị Tame chặn lại dễ dàng. Hắn càng đánh càng trở nên nóng nảy.
-Thằng khốn. Mày chỉ biết đỡ đòn thôi sao ? Để xem mày chịu được đến khi nào.
-Chân.
Tên cầm đầu trường X còn chưa kịp hiểu ra, chân hắn đau điếng, cảm giác như xương bị rạn nứt từ bàn chân lên tận đầu gối.
-Vai.
Vai hắn như bị búa tạ đánh vào. Hắn vội vã trả đòn điên cuồng. Nhưng Tame vẫn dễ dàng tránh được.
-Bụng.
Cú lên gối của Tame khiến hắn đau điếng. Hắn ôm bụng thở gấp gáp. Nhưng vừa gượng đứng thẳng dậy đã nghe tiếng Tame hét:
-Đầu.
Hắn chỉ kịp thấy đầu ong ong quay cuồng rồi ngã vật ra đất bất tỉnh.
-Đó là hình phạt cho những kẻ không biết trân trọng cái đẹp.
Tame quay ngoắt lại gườm gườm đám học sinh trường X. Bọn này run lẩy bẩy đùn đẩy nhau.
-Mấy bạn cảm phiền đưa anh bạn kia vào bệnh viện nhé. Sau này đừng đi gây rối nữa.
Akane nở một nụ cười vô cùng tươi tắn. Nhưng bọn học sinh trường X lúc này đang sợ chết khiếp, cuống cuồng bê tên đồng bọn chạy ra ngoài.
-A, chán thế ! Cứ tưởng được xem một màn đã mắt. Ai dè tên đó yếu xìu.
-Yếu vậy mà cũng dám xông vào trường ta.
-Hê hê có cho tiền nó cũng không dám vác xác đến nữa đâu.
Đám học sinh đang xì xào bàn luận sôi nổi thì tiếng chuông vang lên.
-Mọi người, đến giờ học rồi. Chúng ta về lớp thôi.
Hội trưởng mỉm cười vẫy tay chào mọi người. Rắc rối của ngày hôm nay chỉ nho nhỏ thế thôi.
Một nhóm học sinh trường trung học X hùng hùng hổ hổ kéo đến trước cổng trường M. Một tên trong bọn chúng lớn tiếng:
-Đứa nào mạnh nhất trường này, ra đây coi.
Sân trường đang ồn ào, đột ngột im bặt. Ai cũng nhìn chằm chằm đám học sinh trường X kia.
-Đừng để tao nhắc lại lần nữa. Đứa nào mạnh nhất ở trường này, ra đây đấu với tao.
Đồng loạt tất cả học sinh trên sân trường chỉ tay về phía cuối hành lang sát tường. Bọn trường X há hốc mồm. Tụi nó không nhìn nhầm. Đối tượng chính xác là một cô gái. Không những thế còn là một cô nàng khá xinh xắn hiền lành, đang lúi húi quanh mấy chậu hoa.
Tên cầm đầu trường X bực mình, túm lấy một thằng trường M đứng gần đó, vung nắm đấm dọa.
-Đùa với bố mày à ? Cái con nhỏ đó mà là người mạnh nhất cái trường trung học toàn đầu gấu này á.
Tên đó chẳng thay đổi sắc mặt. Thản nhiên gật đầu. Tên cầm đầu trường X nghi hoặc buông hắn ra, rồi kéo cả đám tiến vào sân trường.
-Ê, con nhỏ kia. Nghe nói mày là người mạnh nhất cái trường này ?
Cô gái ngước đầu nhìn, rồi nở nụ cười vô cùng dễ thương.
-Xin chào, mình là Akane, Hội trưởng Hội-học-sinh. Các bạn tìm mình có việc gì ?
-Đếch có việc gì hết. Tao chỉ muốn đánh nhau với đứa mạnh nhất trường này thôi. Nhưng cái thứ chỉ biết ngắm hoa như mày thì đánh đấm nỗi gì.
Tên cầm đầu trường X vừa nói vừa đạp bể một chậu hoa kiểng gần tầm chân hắn.
-A…bạn không nên làm như vậy, sẽ rất nguy hiểm đó.
-Há há há.. Tụi bây nghe thấy không ? Nó đang dọa tao kìa. Em gái, em làm anh sợ quá đi, đừng có dọa anh như vậy, anh bị đau tim đó nghe.
Ngay lúc đó một tiếng hét thất thanh vang lên. Rồi bóng một tên con trai chạy vội về phía bọn họ.
-Không. Elizabeth của tôi. Sao em lại thành ra như thế này ? – Tên con trai ôm lấy chậu hoa bị bể, gương mặt đau khổ vô cùng.
Akane nhìn Tame ái ngại.
-A, Hội phó. Đừng đau lòng như vậy, chúng ta có thể tìm một cái chậu mới cho Elizabeth.
-Hội trưởng, là ai ? LÀ ĐỨA NÀO ĐỘNG ĐẾN ELIZABETH VÔ VÀN QUÝ GIÁ CỦA TỚ ?
Bọn trường X cười sằng sặc. Tame kéo kính trễ xuống nhòm nhòm đám người lạ mặt xuất hiện trong trường.
-Có gì đáng cười ?
-Thằng khùng này, mày đặt tên cho hoa sao ? Là tao. Chính tao làm bể cái chậu hoa khốn khiếp đó. Rồi thế nào ? Mày làm gì được tao ? Muốn đánh nhau à ?
-Hừ. Lũ ngốc, trường học không phải nơi đánh nhau.
-Mày nói ai ngốc hả thằng kia ? – Tên cầm đầu nhóm X hùng hổ xông tới túm lấy cổ áo Tame.
-Tôi chưa nói hết câu mà. Trường học không phải nơi đánh nhau, nhưng nếu các người muốn so tài võ thuật thì chúng ta hãy đến sàn tập của câu lạc bộ Karatedo.
-Được. Đi thì đi. Ai sợ ai.
Vậy là cả đám kéo nhau đến sàn tập của câu lạc bộ Karatedo. Đám học sinh hiếu kỳ của trường M cũng bám theo. Không phải lúc nào cũng có cơ hội thấy Hội phó ra tay. Bọn họ sao bỏ qua được.
Phòng tập của câu lạc bộ khá rộng và sạch sẽ. Khi mọi người đến, đang có vài học sinh luyện tập với nhau ở đó.
-Hội trưởng, Hội phó, hai người cũng đến tập sao ?
-Không. – Akane mỉm cười đáp. – Hội phó muốn mượn sàn tập một lúc. Xin lỗi vì đã gián đoạn buổi tập luyện của các bạn.
-Hội trưởng đừng nói vậy. Được xem Hội phó ra tay là cơ hội ngàn năm có một đó.
Mọi người tản ra ngồi xung quanh sàn tập. Ở chính giữa là Tame và tên cầm đầu trường X đứng gườm gườm nhau. Hội trưởng làm trọng tài, công bố luật lệ:
-Hai bên không được dùng vũ khí, không được đánh vào những nơi hiểm yếu, khi trọng tài can thiệp phải ngừng lại. Hai bạn đã hiểu rõ chưa ?
-Rõ rồi Hội trưởng.
-Mẹ, đánh nhau thì đánh thôi, dài dòng làm cái gì.
-Được. Vậy trận đấu bắt đầu.
Tên cầm đầu trường X lập tức thủ thế. Nhưng kỳ lạ thay, Tame vẫn đứng thẳng điềm nhiên không phòng bị.
-Thằng khốn. Mày coi thường tao hả. Đã vậy để tao đập cho ông bà không nhận ra mày luôn.
Hắn lao lên như con hổ đói, tung ra một quyền bằng tay phải thẳng về phía mặt Tame. Nhẹ nhàng như không, cậu ta nghiêng đầu tránh được. Hắn lại tung thêm một quyền từ tay trái, Tame đưa tay lên đỡ đòn. Cứ như vậy mọi đòn của hắn đều bị Tame chặn lại dễ dàng. Hắn càng đánh càng trở nên nóng nảy.
-Thằng khốn. Mày chỉ biết đỡ đòn thôi sao ? Để xem mày chịu được đến khi nào.
-Chân.
Tên cầm đầu trường X còn chưa kịp hiểu ra, chân hắn đau điếng, cảm giác như xương bị rạn nứt từ bàn chân lên tận đầu gối.
-Vai.
Vai hắn như bị búa tạ đánh vào. Hắn vội vã trả đòn điên cuồng. Nhưng Tame vẫn dễ dàng tránh được.
-Bụng.
Cú lên gối của Tame khiến hắn đau điếng. Hắn ôm bụng thở gấp gáp. Nhưng vừa gượng đứng thẳng dậy đã nghe tiếng Tame hét:
-Đầu.
Hắn chỉ kịp thấy đầu ong ong quay cuồng rồi ngã vật ra đất bất tỉnh.
-Đó là hình phạt cho những kẻ không biết trân trọng cái đẹp.
Tame quay ngoắt lại gườm gườm đám học sinh trường X. Bọn này run lẩy bẩy đùn đẩy nhau.
-Mấy bạn cảm phiền đưa anh bạn kia vào bệnh viện nhé. Sau này đừng đi gây rối nữa.
Akane nở một nụ cười vô cùng tươi tắn. Nhưng bọn học sinh trường X lúc này đang sợ chết khiếp, cuống cuồng bê tên đồng bọn chạy ra ngoài.
-A, chán thế ! Cứ tưởng được xem một màn đã mắt. Ai dè tên đó yếu xìu.
-Yếu vậy mà cũng dám xông vào trường ta.
-Hê hê có cho tiền nó cũng không dám vác xác đến nữa đâu.
Đám học sinh đang xì xào bàn luận sôi nổi thì tiếng chuông vang lên.
-Mọi người, đến giờ học rồi. Chúng ta về lớp thôi.
Hội trưởng mỉm cười vẫy tay chào mọi người. Rắc rối của ngày hôm nay chỉ nho nhỏ thế thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.