Chương 40: Phối Hợp Điều Tra
Thạch Chương Ngư
03/01/2022
Phí Đại Long không nói dối, trước đó đầu sỏ đâm thủng lốp xe máy của Trương Hợp Hoan cùng xịt sơn ở cửa lớn đài phát thanh trấn là Trương Phú Quý.
Tiểu Viên nói: "Cho nên anh ghi hận trong lòng, tìm cơ hội tiến hành trả thù đối với Trương Phú Quý, chỉ là không ngờ làm rơi chứng nhận phóng viên lâm thời này ở hiện trường."
Trương Hợp Hoan cười lên, nhìn Tiểu Viên nói: "Anh ở đồn cảnh sát trấn thật sự là nhân tài không được trọng dụng, anh căn bản chính là Sherlock Holmes sống lại, Địch Nhân Kiệt tái thế, năng lực suy luận của anh quá mạnh mẽ!"
"Anh châm chọc tôi!"
Trương Hợp Hoan nói: "Tôi còn tưởng rằng anh nghe không hiểu tiếng người chứ!"
Tiểu Viên lại vỗ bàn một cái, lão Phương bảo Tiểu Viên đi ra ngoài trước, ông ta đưa Tiểu Viên theo là vì trợ giúp người trẻ tuổi tăng mạnh lịch lãm một chút, cũng không phải lấy người này làm chủ, Tiểu Viên này thật ra rất có bối cảnh, tham gia công tác không lâu, nóng lòng chứng minh bản thân, người trẻ tuổi khó tránh khỏi bốc đồng liều lĩnh một ít.
Trong phòng chỉ còn lại có lão Phương cùng Trương Hợp Hoan, lão Phương lấy ra một bao thuốc, tay run lên hai cái, đưa đầu lọc hướng về phía Trương Hợp Hoan: "Làm một điếu!"
Trương Hợp Hoan tỏ vẻ mình không hút thuốc.
Lão Phương lúc này mới rút ra một điếu, thản nhiên hút thuốc nói: "Đồng chí Tiểu Trương cũng đừng để ý, Tiểu Viên vừa mới công tác, tính tình nóng nảy một chút, thật ra chuyện này người sáng suốt vừa thấy đã biết, làm gì có ai đi đánh người còn để một tấm chứng minh thân phận ở hiện trường."
Ngón tay bị khói thuốc hun sạm màu điểm điểm tờ chứng nhận phóng viên lâm thời nọ: "Chuyện trường chó Trấn Bắc tôi cũng nghe nói, cậu khẳng định là người thông minh, hành vi phạm tội chỉ số thông minh thấp như vậy cậu hẳn sẽ không làm."
Trương Hợp Hoan thật sự là dở khóc dở cười, lão Phương này là một lão hồ li, từ đầu tới đuôi đều rõ ràng hết, cậu không có lập tức tỏ thái độ, tiếp tục nghe lão Phương nói như thế nào.
"Chúng tôi lại đây cũng chỉ là điều tra tình huống, tuyệt không có ý muốn định tội cậu, đúng rồi, cậu cẩn thận hồi ức một chút, trong thời gian đó có ai có thể chứng minh cho cậu không?"
Trương Hợp Hoan nghĩ tới Sở Thất Nguyệt, chỉ là cô ta lúc ấy uống nhiều, còn nhớ đã nói qua cái gì không? Cậu vẫn cung cấp số điện thoại di động của Sở Thất Nguyệt cho lão Phương.
Lão Phương lúc này gọi điện thoại cho Sở Thất Nguyệt, ở trong điện thoại hỏi vài câu, cúp điện thoại, nụ cười trên mặt cũng đã biến mất: "Đồng chí Trương Hợp Hoan, cậu tối hôm qua ở chuồng heo?"
Trương Hợp Hoan vỗ trán mình một cái, tối hôm qua Sở Thất Nguyệt xác thực hỏi qua cậu ở nơi nào, cậu chính miệng nói cho Sở Thất Nguyệt mình ở chuồng heo, cái đệch! Chuyện này thật đúng là vừa vặn, Trương Hợp Hoan nói: "Giữa nam nữ đùa giỡn không phải thực bình thường sao, tôi chỉ thuận miệng nói như vậy thôi."
Lão Phương thấy cũng hợp lý, ông quay đầu còn đi điều tra một chút lịch sử cuộc gọi của Trương Hợp Hoan, từ thời gian cuộc gọi tiến tới điều tra một chút, nhắc nhở Trương Hợp Hoan ở trước khi chuyện này chưa điều tra rõ ràng không rời khỏi huyện Hán, phải bảo trì điện thoại di động 24/24.
Trận mưa to này giữa trưa đã ngừng, Trương Hợp Hoan thân chính không sợ bóng tà, dù sao lịch sử cuộc gọi bày ra ở đó, thời gian Trương Phú Quý bị đánh, cậu nằm ở trên giường nói chuyện phiếm với Sở Thất Nguyệt say khướt. Cậu chuẩn bị đi huyện thành, gặp mặt Sở Thất Nguyệt, tranh thủ nói rõ ràng chuyện tối hôm qua, chỉ là liên tiếp gọi hai cuộc điện thoại, điện thoại của Sở Thất Nguyệt đều ở trạng thái tắt máy, không biết có phải cố ý hay không?
Thời điểm đi qua trấn Trương Trại, nhìn thấy không ít người đang vây quanh những ao cá bên đường, khứu giác sâu sắc của người viết báo để cho Trương Hợp Hoan cảm giác được có chút bất thường.
Trương Hợp Hoan dựng xe máy ở ven đường, đi qua, phát hiện trên mặt nước ao cá một mảng trắng bóng, tất cả đều là cá chết lật bụng, hộ nhận thầu ao cá mặt mày sầu khổ nhìn mảng lớn cá chết, vài phụ nữ đã ngồi ở trên mặt đất mà gào khóc lên.
Trương Hợp Hoan trở về lấy máy ảnh chụp vài tấm, mới đầu cậu nghĩ chỉ là hiện tượng ngẫu nhiên, nhưng trên đường đi qua mấy ao cá tất cả đều đã xảy ra hiện tượng cá chết diện tích lớn, nguyên nhân tạo thành bầy cá tử vong số lượng lớn hẳn không phải là trận mưa to tầm tả ngày hôm qua dẫn phát thiếu dưỡng khí, Trương Hợp Hoan đầu tiên nghĩ tới ô nhiễm nước, nếu là ô nhiễm vậy nhất định sẽ có nguồn ô nhiễm, liên quan đến đến ô nhiễm sẽ liên hệ đến mệnh đề cao thượng bảo vệ môi trường này, Trương Hợp Hoan nhất thời tinh thần tỉnh táo.
Một đường đi vào phụ cận trại nuôi heo Phú Quý, đã chứng kiến bi kịch của bảy hộ nuôi cá, Trương Hợp Hoan phỏng vấn một chút quần chúng vây xem, có không ít người cho rằng là nước chảy ra từ trại heo Phú Quý đã ô nhiễm ao cá phụ cận, từ đó gây nên hiện tượng bầy cá tử vong diện tích lớn.
Tiểu Viên nói: "Cho nên anh ghi hận trong lòng, tìm cơ hội tiến hành trả thù đối với Trương Phú Quý, chỉ là không ngờ làm rơi chứng nhận phóng viên lâm thời này ở hiện trường."
Trương Hợp Hoan cười lên, nhìn Tiểu Viên nói: "Anh ở đồn cảnh sát trấn thật sự là nhân tài không được trọng dụng, anh căn bản chính là Sherlock Holmes sống lại, Địch Nhân Kiệt tái thế, năng lực suy luận của anh quá mạnh mẽ!"
"Anh châm chọc tôi!"
Trương Hợp Hoan nói: "Tôi còn tưởng rằng anh nghe không hiểu tiếng người chứ!"
Tiểu Viên lại vỗ bàn một cái, lão Phương bảo Tiểu Viên đi ra ngoài trước, ông ta đưa Tiểu Viên theo là vì trợ giúp người trẻ tuổi tăng mạnh lịch lãm một chút, cũng không phải lấy người này làm chủ, Tiểu Viên này thật ra rất có bối cảnh, tham gia công tác không lâu, nóng lòng chứng minh bản thân, người trẻ tuổi khó tránh khỏi bốc đồng liều lĩnh một ít.
Trong phòng chỉ còn lại có lão Phương cùng Trương Hợp Hoan, lão Phương lấy ra một bao thuốc, tay run lên hai cái, đưa đầu lọc hướng về phía Trương Hợp Hoan: "Làm một điếu!"
Trương Hợp Hoan tỏ vẻ mình không hút thuốc.
Lão Phương lúc này mới rút ra một điếu, thản nhiên hút thuốc nói: "Đồng chí Tiểu Trương cũng đừng để ý, Tiểu Viên vừa mới công tác, tính tình nóng nảy một chút, thật ra chuyện này người sáng suốt vừa thấy đã biết, làm gì có ai đi đánh người còn để một tấm chứng minh thân phận ở hiện trường."
Ngón tay bị khói thuốc hun sạm màu điểm điểm tờ chứng nhận phóng viên lâm thời nọ: "Chuyện trường chó Trấn Bắc tôi cũng nghe nói, cậu khẳng định là người thông minh, hành vi phạm tội chỉ số thông minh thấp như vậy cậu hẳn sẽ không làm."
Trương Hợp Hoan thật sự là dở khóc dở cười, lão Phương này là một lão hồ li, từ đầu tới đuôi đều rõ ràng hết, cậu không có lập tức tỏ thái độ, tiếp tục nghe lão Phương nói như thế nào.
"Chúng tôi lại đây cũng chỉ là điều tra tình huống, tuyệt không có ý muốn định tội cậu, đúng rồi, cậu cẩn thận hồi ức một chút, trong thời gian đó có ai có thể chứng minh cho cậu không?"
Trương Hợp Hoan nghĩ tới Sở Thất Nguyệt, chỉ là cô ta lúc ấy uống nhiều, còn nhớ đã nói qua cái gì không? Cậu vẫn cung cấp số điện thoại di động của Sở Thất Nguyệt cho lão Phương.
Lão Phương lúc này gọi điện thoại cho Sở Thất Nguyệt, ở trong điện thoại hỏi vài câu, cúp điện thoại, nụ cười trên mặt cũng đã biến mất: "Đồng chí Trương Hợp Hoan, cậu tối hôm qua ở chuồng heo?"
Trương Hợp Hoan vỗ trán mình một cái, tối hôm qua Sở Thất Nguyệt xác thực hỏi qua cậu ở nơi nào, cậu chính miệng nói cho Sở Thất Nguyệt mình ở chuồng heo, cái đệch! Chuyện này thật đúng là vừa vặn, Trương Hợp Hoan nói: "Giữa nam nữ đùa giỡn không phải thực bình thường sao, tôi chỉ thuận miệng nói như vậy thôi."
Lão Phương thấy cũng hợp lý, ông quay đầu còn đi điều tra một chút lịch sử cuộc gọi của Trương Hợp Hoan, từ thời gian cuộc gọi tiến tới điều tra một chút, nhắc nhở Trương Hợp Hoan ở trước khi chuyện này chưa điều tra rõ ràng không rời khỏi huyện Hán, phải bảo trì điện thoại di động 24/24.
Trận mưa to này giữa trưa đã ngừng, Trương Hợp Hoan thân chính không sợ bóng tà, dù sao lịch sử cuộc gọi bày ra ở đó, thời gian Trương Phú Quý bị đánh, cậu nằm ở trên giường nói chuyện phiếm với Sở Thất Nguyệt say khướt. Cậu chuẩn bị đi huyện thành, gặp mặt Sở Thất Nguyệt, tranh thủ nói rõ ràng chuyện tối hôm qua, chỉ là liên tiếp gọi hai cuộc điện thoại, điện thoại của Sở Thất Nguyệt đều ở trạng thái tắt máy, không biết có phải cố ý hay không?
Thời điểm đi qua trấn Trương Trại, nhìn thấy không ít người đang vây quanh những ao cá bên đường, khứu giác sâu sắc của người viết báo để cho Trương Hợp Hoan cảm giác được có chút bất thường.
Trương Hợp Hoan dựng xe máy ở ven đường, đi qua, phát hiện trên mặt nước ao cá một mảng trắng bóng, tất cả đều là cá chết lật bụng, hộ nhận thầu ao cá mặt mày sầu khổ nhìn mảng lớn cá chết, vài phụ nữ đã ngồi ở trên mặt đất mà gào khóc lên.
Trương Hợp Hoan trở về lấy máy ảnh chụp vài tấm, mới đầu cậu nghĩ chỉ là hiện tượng ngẫu nhiên, nhưng trên đường đi qua mấy ao cá tất cả đều đã xảy ra hiện tượng cá chết diện tích lớn, nguyên nhân tạo thành bầy cá tử vong số lượng lớn hẳn không phải là trận mưa to tầm tả ngày hôm qua dẫn phát thiếu dưỡng khí, Trương Hợp Hoan đầu tiên nghĩ tới ô nhiễm nước, nếu là ô nhiễm vậy nhất định sẽ có nguồn ô nhiễm, liên quan đến đến ô nhiễm sẽ liên hệ đến mệnh đề cao thượng bảo vệ môi trường này, Trương Hợp Hoan nhất thời tinh thần tỉnh táo.
Một đường đi vào phụ cận trại nuôi heo Phú Quý, đã chứng kiến bi kịch của bảy hộ nuôi cá, Trương Hợp Hoan phỏng vấn một chút quần chúng vây xem, có không ít người cho rằng là nước chảy ra từ trại heo Phú Quý đã ô nhiễm ao cá phụ cận, từ đó gây nên hiện tượng bầy cá tử vong diện tích lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.