Chương 31: Úp Nồi (2)
Thạch Chương Ngư
03/01/2022
Trương Hợp Hoan lại mở điện thoại di động ra, lần này lại có thể biểu hiện còn 10% pin, nhanh đưa điện thoại di động cho Sở Thất Nguyệt, xem ăn mặc của cô hẳn cũng có chút bối cảnh.
Sở Thất Nguyệt gọi điện thoại, nói không được mấy câu điện thoại lại tắt máy.
Hai người đứng chờ ở tại chỗ, lúc này cố tình lại có mưa, Trương Hợp Hoan nói: "Tìm được quan hệ không?"
Sở Thất Nguyệt có chút buồn bực nói: "Không biết!"
Trương Hợp Hoan thở dài: "Tính tôi xui xẻo!" Xoay người đi cốp sau xe máy lấy ra áo mưa, nhìn thấy Sở Thất Nguyệt ôm bả vai đứng ở trong mưa, chủ động đi qua, đưa áo mưa cho cô ta, nhớ thương sắc đẹp người ta, dù sao cũng phải biểu hiện ra một ít phong độ quân tử, áo mưa dùng như thế nào, khi nào thì nên dùng, Trương đại công tử đắn đo rất tốt.
Sở Thất Nguyệt cũng không cự tuyệt, mặc áo mưa vào nói: "Trương Hợp Hoan, anh không phải phóng viên sao? Anh ở đây cũng không có chút quan hệ xã hội nào sao?" Ai mà không liếc mắt nhìn lén cmnd một chút.
"Tôi vừa tới, kỳ thực tập cũng chưa qua."
"Gà con!"
Trương Hợp Hoan nghiêm trang nói: "Cô có thể mắng, nhưng không thể vũ nhục…" câu gà con của tôi đến bên môi lại nuốt trở vào, mới quen cũng không thể quá tục, vui đùa cũng phải vừa phải.
Sở Thất Nguyệt liếc cái xem thường, tiểu tử này không phải thứ tốt, cho rằng tôi nhìn không ra anh nhằm vào tôi sao? Cũng tự trách mình, không nên bực bội, hôm nay không quan tâm tới hắn không phải là được rồi sao, cần gì rước lấy phiền toái lớn như vậy.
Xe vận tải bắt đầu chuyển xe dừng ở ven đường, chiếc xe máy BMW đã bị nghiền áp biến hình, trở thành một đống sắt vụn.
Trương Hợp Hoan có chút vui sướng khi người gặp họa, đã tới thì cũng không trở về được!
Lái xe cũng đã đi tới, Sở Thất Nguyệt chủ động đi qua, thừa dịp cảnh sát giao thông không chú ý đề nghị giải quyết riêng cùng lái xe hàng, cô nguyện ý gánh vác phí sửa xe của đối phương, lái xe đưa ra tai nạn xe cộ lần này đã kéo dài thời hạn đưa hàng, còn muốn thêm vào tổn thất, một bộ sắc mặt được lý không buông tha người.
Xa xa cảnh sát giao thông đang tiếp điện thoại, nói chuyện điện thoại xong đi tới, đưa trả cmnd lại cho Sở Thất Nguyệt, cũng đề nghị bọn họ xử lý riêng, cuộc điện thoại vừa rồi của Sở Thất Nguyệt vẫn khởi lên tác dụng.
Hai bên rất nhanh đã đạt thành hiệp nghị, Sở Thất Nguyệt bồi thường 20.000 cho lái xe, chuyện này chấm dứt như vậy.
Trương Hợp Hoan cảm giác không có chuyện của mình, nhưng cmnd của cậu còn ở trong tay cảnh sát giao thông, cảnh sát giao thông vây quanh nghiên cứu xe máy Zongshen của cậu, cái xe này cũng không có cải tiến, thật sự không nghĩ ra cái xe này đến cùng là chạy vượt chiếc BMW như thế nào, đại khái là trình độ lái của Sở Thất Nguyệt quá kém, cho nên không có xe cùi, chỉ có người cùi.
Cảnh sát giao thông tin tưởng không có cải tiến phi pháp, lúc này mới mang cmnd của Trương Hợp Hoan trả lại cho cậu.
Một trường phong ba cuối cùng vượt qua hữu kinh vô hiểm, Trương Hợp Hoan nhắm chừng là Sở Thất Nguyệt vừa rồi điện thoại đã khởi lên tác dụng, sau khi sự việc xử lý xong, một chiếc Maybach màu đen đi tới hiện trường, bên trong đi ra một người trung niên khỏe mạnh cầm ô đến đây tiếp Sở Thất Nguyệt, anh ta giao 20.000 tiền mặt cho lái xe hàng, hiện trường ký kết hiệp nghị điều giải xem như giải quyết vấn đề.
Trương Hợp Hoan lấy xe máy của mình chuẩn bị rời khỏi, phát hiện Sở Thất Nguyệt đã lên Maybach, cũng không có ý tứ chào hỏi nói lời từ biệt với cậu, càng quá phận là, ngay cả áo mưa của cậu cũng mặc đi rồi.
Trương Hợp Hoan nhìn theo chiếc Maybach biển số đầu A đi xa, không khỏi lắc lắc đầu, đêm nay uổng phí 15.000 điểm giá trị danh dự, vốn định cua gái, kết quả còn bị câu đi cái áo mưa, ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo.
Chuyện Hàn Mai Mai cho dù Lữ Tú Phân không truy cứu, Trương Hợp Hoan cũng không thể từ bỏ như vậy.
Trương Hợp Hoan lại xuất hiện ở trước cửa công ty vật tư nông nghiệp Đại Phong Thu, vừa xuất hiện ở cửa lớn Lý Húc Minh đã nghênh đón, không thể không bội phục tiểu tử này can đảm, còn tưởng rằng hắn từ nơi này hố được 10.000, từ nay về sau không dám lộ diện ở trấn Lý Miếu, không thể tưởng được hắn lại có thể dám nghênh ngang xuất hiện, hiện tại phóng viên đều kiêu ngạo như vậy sao?
Trương Hợp Hoan đưa ảnh chụp bình thuốc cùng biên lai cho Lý Húc Minh xem.
Lý Húc Minh liếc mắt một cái liền nhận ra bình thuốc này cùng biên lai đều là từ tiệm của bọn họ, nhíu mày nói: "Cậu có ý gì?"
"Không có ý gì, chính là muốn phỏng vấn một chút, ngày hôm qua trung học Lý Miếu học có chuyện nữ sinh uống thuốc độc anh có biết không?"
Lý Húc Minh ha ha cười lên: "Tôi nói Trương đại phóng viên cậu có phải tìm lầm chỗ hay không? Cô ta uống thuốc độc có liên quan gì tới chúng tôi chứ?"
Sở Thất Nguyệt gọi điện thoại, nói không được mấy câu điện thoại lại tắt máy.
Hai người đứng chờ ở tại chỗ, lúc này cố tình lại có mưa, Trương Hợp Hoan nói: "Tìm được quan hệ không?"
Sở Thất Nguyệt có chút buồn bực nói: "Không biết!"
Trương Hợp Hoan thở dài: "Tính tôi xui xẻo!" Xoay người đi cốp sau xe máy lấy ra áo mưa, nhìn thấy Sở Thất Nguyệt ôm bả vai đứng ở trong mưa, chủ động đi qua, đưa áo mưa cho cô ta, nhớ thương sắc đẹp người ta, dù sao cũng phải biểu hiện ra một ít phong độ quân tử, áo mưa dùng như thế nào, khi nào thì nên dùng, Trương đại công tử đắn đo rất tốt.
Sở Thất Nguyệt cũng không cự tuyệt, mặc áo mưa vào nói: "Trương Hợp Hoan, anh không phải phóng viên sao? Anh ở đây cũng không có chút quan hệ xã hội nào sao?" Ai mà không liếc mắt nhìn lén cmnd một chút.
"Tôi vừa tới, kỳ thực tập cũng chưa qua."
"Gà con!"
Trương Hợp Hoan nghiêm trang nói: "Cô có thể mắng, nhưng không thể vũ nhục…" câu gà con của tôi đến bên môi lại nuốt trở vào, mới quen cũng không thể quá tục, vui đùa cũng phải vừa phải.
Sở Thất Nguyệt liếc cái xem thường, tiểu tử này không phải thứ tốt, cho rằng tôi nhìn không ra anh nhằm vào tôi sao? Cũng tự trách mình, không nên bực bội, hôm nay không quan tâm tới hắn không phải là được rồi sao, cần gì rước lấy phiền toái lớn như vậy.
Xe vận tải bắt đầu chuyển xe dừng ở ven đường, chiếc xe máy BMW đã bị nghiền áp biến hình, trở thành một đống sắt vụn.
Trương Hợp Hoan có chút vui sướng khi người gặp họa, đã tới thì cũng không trở về được!
Lái xe cũng đã đi tới, Sở Thất Nguyệt chủ động đi qua, thừa dịp cảnh sát giao thông không chú ý đề nghị giải quyết riêng cùng lái xe hàng, cô nguyện ý gánh vác phí sửa xe của đối phương, lái xe đưa ra tai nạn xe cộ lần này đã kéo dài thời hạn đưa hàng, còn muốn thêm vào tổn thất, một bộ sắc mặt được lý không buông tha người.
Xa xa cảnh sát giao thông đang tiếp điện thoại, nói chuyện điện thoại xong đi tới, đưa trả cmnd lại cho Sở Thất Nguyệt, cũng đề nghị bọn họ xử lý riêng, cuộc điện thoại vừa rồi của Sở Thất Nguyệt vẫn khởi lên tác dụng.
Hai bên rất nhanh đã đạt thành hiệp nghị, Sở Thất Nguyệt bồi thường 20.000 cho lái xe, chuyện này chấm dứt như vậy.
Trương Hợp Hoan cảm giác không có chuyện của mình, nhưng cmnd của cậu còn ở trong tay cảnh sát giao thông, cảnh sát giao thông vây quanh nghiên cứu xe máy Zongshen của cậu, cái xe này cũng không có cải tiến, thật sự không nghĩ ra cái xe này đến cùng là chạy vượt chiếc BMW như thế nào, đại khái là trình độ lái của Sở Thất Nguyệt quá kém, cho nên không có xe cùi, chỉ có người cùi.
Cảnh sát giao thông tin tưởng không có cải tiến phi pháp, lúc này mới mang cmnd của Trương Hợp Hoan trả lại cho cậu.
Một trường phong ba cuối cùng vượt qua hữu kinh vô hiểm, Trương Hợp Hoan nhắm chừng là Sở Thất Nguyệt vừa rồi điện thoại đã khởi lên tác dụng, sau khi sự việc xử lý xong, một chiếc Maybach màu đen đi tới hiện trường, bên trong đi ra một người trung niên khỏe mạnh cầm ô đến đây tiếp Sở Thất Nguyệt, anh ta giao 20.000 tiền mặt cho lái xe hàng, hiện trường ký kết hiệp nghị điều giải xem như giải quyết vấn đề.
Trương Hợp Hoan lấy xe máy của mình chuẩn bị rời khỏi, phát hiện Sở Thất Nguyệt đã lên Maybach, cũng không có ý tứ chào hỏi nói lời từ biệt với cậu, càng quá phận là, ngay cả áo mưa của cậu cũng mặc đi rồi.
Trương Hợp Hoan nhìn theo chiếc Maybach biển số đầu A đi xa, không khỏi lắc lắc đầu, đêm nay uổng phí 15.000 điểm giá trị danh dự, vốn định cua gái, kết quả còn bị câu đi cái áo mưa, ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo.
Chuyện Hàn Mai Mai cho dù Lữ Tú Phân không truy cứu, Trương Hợp Hoan cũng không thể từ bỏ như vậy.
Trương Hợp Hoan lại xuất hiện ở trước cửa công ty vật tư nông nghiệp Đại Phong Thu, vừa xuất hiện ở cửa lớn Lý Húc Minh đã nghênh đón, không thể không bội phục tiểu tử này can đảm, còn tưởng rằng hắn từ nơi này hố được 10.000, từ nay về sau không dám lộ diện ở trấn Lý Miếu, không thể tưởng được hắn lại có thể dám nghênh ngang xuất hiện, hiện tại phóng viên đều kiêu ngạo như vậy sao?
Trương Hợp Hoan đưa ảnh chụp bình thuốc cùng biên lai cho Lý Húc Minh xem.
Lý Húc Minh liếc mắt một cái liền nhận ra bình thuốc này cùng biên lai đều là từ tiệm của bọn họ, nhíu mày nói: "Cậu có ý gì?"
"Không có ý gì, chính là muốn phỏng vấn một chút, ngày hôm qua trung học Lý Miếu học có chuyện nữ sinh uống thuốc độc anh có biết không?"
Lý Húc Minh ha ha cười lên: "Tôi nói Trương đại phóng viên cậu có phải tìm lầm chỗ hay không? Cô ta uống thuốc độc có liên quan gì tới chúng tôi chứ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.