Quyển 3 - Chương 14: Chí nhu thủy biến, Vân Băng nhị tướng
Lưu Lãng Đích Cáp Mô
22/04/2013
Linh Sơn sau lần đánh lén kia, tựa hồ nhận định rằng Vương Phật Nhi chắc chắn đã chết cho nên cũng không tới thêm lần thứ hai. Có vị hộ pháp thần tướng đầu tiên, Vương Phật Nhi cũng đã hết lo lắng nên mấy ngày kế tiếp không thấy tăm hơi Cưu Ma La Cấp Đa đâu nhưng hắn cũng không đoái hoài, hàng ngày ngoại trừ khổ luyện võ công thì lại đắm chìm vào trong thức hải lật xem Đại Nhật kinh và bút ký tu luyện của Tốn Ngột Quỳnh, có gì nghi vấn lại đi hỏi tinh thần ấn ký của Cưu Ma La Cấp Đa ở trong thức hải của hắn. Trong thời gian ngắn ngủi, công lực của hắn đột nhiên tăng mạnh, ngấm ngầm đã có dấu hiệu đột phá tu vi thất phẩm.
Sau khi được Vương Phật Nhi hạ mệnh lệnh giết chết hết mọi kẻ xâm lấn, Vu Đạo Toại mặc bộ bạch y, treo ngược trên xà nhà tại thiền phòng của hắn đung đa đung đưa, thở ra hít vào chân nguyên. Cũng không biết hắn tu luyện loại thần thông nào, mà luôn luôn có một làn sóng nhiệt cuồn cuộn từ trên thân rắn thon dài phát ra.
Vu Đạo Toại không phải là yêu tinh thần quái gì mà là người thuộc Đế Già tộc trong năm đại yêu tộc, nhưng Vương Phật Nhi không dám hỏi bừa bãi xem tại sao hắn lại biến thành hình dạng này, sợ rằng câu hỏi không ổn, sẽ gợi lại một chuyện thương tâm cũ nào đó, gây ra những biến cố không thể đoán trước được khiến cho vệ sỹ cận thân đầu tiên lại biến thành sát thủ cận thân đầu tiên.
Ngày hôm đó, Vương Phật Nhi buổi sáng khổ luyện tập được tám chiêu Đại Nhật hỏa diễm đao, buổi chiều bắt đầu nghiên cứu Ngũ hành thần biến. Lần trước, sau khi nghe giảng ở chỗ Phất Đà Cái, hắn cảm xúc tương thông, đã hiểu được một số ảo diệu của Ngũ hành thần biến. Vào thời điểm hắn đang thao diễn biến hóa, Vu Đạo Toại đột nhiên nói xen vào:" Ngươi có thể thử tu luyện Vân, Băng nhị tướng trước. Ngũ hành thần biến vốn là trụ cột của Ma Phật đà thập biến, còn Vân tượng biến hóa thì lại là trụ cột của Ngũ hành thần biến."
Vương Phật Nhi nghe xong chỉ điểm của Vu Đạo Toại liền vứt bỏ các khẩu quyết khác, chiếu theo Vân tượng biến hóa mà phong bế thất khiếu, diễn luyện từ đầu. Sau khi vận chuyển chân khí niệm lực mấy chục lần, vai trái đột nhiên hóa thành mây mù, ngưng tụ mà không tiêu tan, rất là kỳ dị.
Trong lúc quá mừng rỡi, hắn buông lỏng niệm lực khiến cho vai trái vừa tan ra thành mây mù lại khôi phục trở về thành thân thể huyết nhục, chỉ có điều trong khi vội vàng chẳng biết xảy ra vấn đề gì mà vai trái ngấm ngầm bị đau, tựa hồ tổn thương gân cốt. Truyện "Đại Viên Vương "
" Nếu trong lúc lâm địch mà di dời những bộ vị yếu hại thì kể ra chiêu này cũng có thể bảo vệ được tính mạng!"
Mặc dù diễn luyện không phải là hoàn mỹ, Vương Phật Nhi vẫn thập phần mừng rỡ, tuy nhiên trong lúc vui sướng, hắn cũng có chút nghi hoặc, quay sang hỏi Vu Đạo Toại:" Tiền bối sao lại biết bí quyết tu luyện Ngũ hành thần biến này?"
Vu Đạo Toại trả lời một cách sơ sài:" Năm đó, bởi vì ta đắc tội với Tốn Ngột Quỳnh, bị hắn tìm tới cửa, đánh cho Bảo Quang Vương phải cúi đầu nhận thua, sau đó thì ta bị giam cầm."
Vương Phật Nhi nghe nói mà toát mồ hôi hột, vô cùng bội phục đối với dũng khí của Vu Đạo Toại, cũng rất sùng bái vị tiền bối Tốn Ngột Quỳnh tung hoành bá đạo, không biết kiêng nể là gì.
" Tất nhiên chưa cần nhắc đến cái địa vị Thủ tọa Nhật Luân điện kia, thế nhưng có kẻ đánh tới cửa mà lại phải cúi đầu nhận thua, cũng khó trách những uất khí của Bảo Quang Vương không phát tiết ra được, đều đổ vào người vị Bạch tướng công này."
" Có người đến, tựa hồ cũng là hộ pháp thần tướng."
" Ừ! Ngươi hãy quay về trong Thiên Xà trượng."
Vu Đạo Toại hóa thành một đạo huyền quang, ẩn vào trong thủ trạc do Thiên Xà trượng biến hóa ra. Vương Phật Nhi từ cửa sổ thiền thất nhảy ra, đợi một lát thì quả nhiên thấy được thân ảnh thon dài của sư phụ Cưu Ma La Cấp Đa của mình.
" Sư phụ người cuối cùng đã trở về, chẳng biết tại sai lại đi nhiều ngày như vậy?"
Cưu Ma La Cấp Đa mặt có vẻ ưu phiền, trông thấy Vương Phật Nhi thì nhíu cặp lông mày, tỏ vẻ khá quan hoài nói:" Ngươi đến vừa đúng lúc. Hãy theo ta đến Kim Cương viện, Nhân Đà La sư bá có việc tìm ngươi."
Vương Phật Nhi buồn bực, đi theo bước Cưu Ma La Cấp Đa, hai thầy trò vội vàng ly khai Nhật Luân điện. Cưu Ma La Cấp Đa mở miệng nói:" Lúc đầu ta nghĩ việc này còn có thể từ từ, nhưng năm đại thủ tọa thương lượng thì đều cho rằng ngươi có thể đảm nhiệm vị trí chủ trì Đại Lôi Âm tự. Việc này đã được quyết định, nhưng xác thực là một cửa ải khó qua."
" Cái gì là cửa ải khó? Đồ nhi không đi chủ trì cái chỗ kia không được sao?"
Cưu Ma La Cấp Đa hơi thở dài, lắc đầu nói:" Ngươi đi chủ trì Đại Lôi Âm tự, ít nhất phải có tu vi ngũ phẩm, đây là một cửa ải cực kỳ khó khăn. Nếu ngươi không đi, chỉ sợ sẽ phải đảm đương hộ pháp thần tướng......"
Nhớ tới Vu Đạo Toại cực kỳ cổ quái, Vương Phật Nhi không rét mà run, cũng không dám nói thêm câu nào về chuyện không đi nữa.
" Sư phụ, mấy ngày gần đây tu vi của đệ tử có chút tiến bộ, nếu có nửa năm thời gian nữa thì việc đột phá tu vi lục phẩm không là vấn đề, bất quá tu vi ngũ phẩm thì không đạt đến dễ dàng như vậy."
Cưu Ma La Cấp Đa nhàn nhạt đáp:" Không sai, cho nên năm thủ tọa thương nghị, muốn đưa ngươi đi vào Ác Quỷ đạo (con đường ác quỷ) để tu luyện. Có thể trong mấy ngày ngắn ngủi mà đạt được đột phá lớn!"
Theo trực giác của Vương Phật Nhi, Ác Quỷ đạo này không phải một chỗ tốt lành gì, nhưng nhớ tới Vu Đạo Toại thì lại lạnh hết cả người, không hề phản đối." Lúc trước nếu ta không bái sư, nói không chừng sẽ lại còn tốt hơn một chút. Khi đó ở tại phủ đệ của Linh châu mục làm cấp dưỡng, cũng là một chức nghiệp có phần an toàn. Ta thực không nên đứng núi này trông núi nọ......"
Lòng vô cùng phiền não. Vừa vào Kim Cương viện, Vương Phật Nhi đã thấy Nhân Đà La lão tăng, những dây leo xanh mướt trên thân thể vị Lão hòa thượng này tựa hồ càng thêm sum xuê, phía trên nở ra những bong hoa nhỏ bảy sắc so với lần gặp trước thì đẹp hơn vài phần.
Một vị khác, nhìn thấy Cưu Ma La Cấp Đa liền niệm phật hiệu nho nhỏ. Cưu Ma La Cấp Đa đáp lễ rồi nói:" Nhất Tú sư huynh, lần này phải phiền ngươi cùng Nhân Đà La thủ tọa đồng thời xuất thủ thì mới mở được Ác Quỷ đạo!"
Nghe thấy vị hòa thượng này chính là thủ tọa Đại Tự Tại viện, Nhất Tú thiền sư, Vương Phật Nhi càng dò xét cẩn thận. Nhất Tú thiền sư không phải là người của năm đại yêu tộc mà của một tông tộc cực kỳ thần bí trong yêu tộc là Đông Di tộc. Khuôn mặt tuấn tú giống như nữ tử.
Cưu Ma La Cấp Đa được xem là một hòa thượng thập phần anh tuấn, Nhất Tú thiền sư thì có thể dùng hai chữ xinh đẹp để hình dung. Bất quá vị thủ tọa Đại Tự Tại viện này chỉ mới mỉm cười là đã có một khí thế bức người, không ai dám có ý niệm đùa cợt.
Nhìn thấy Vương Phật Nhi, Nhất Tú thiền sư cúi cái đầu trọc lốc, cười nói:" Với lứa tuổi này, ngươi tiến vào Ác Quỷ đạo tu luyện thì thật sự là có chút miễn cưỡng. Ta đem Kim Lân mộc của Đại Tự Tại viện tặng cho ngươi, hy vọng ngươi có thể bình yên trở về."
Cưu Ma La Cấp Đa thở dài nói:" Còn không qua tạ Nhất Tú sư bá!"
Vương Phật Nhi giơ tay tiếp nhận cây mộc côn dài khoảng một thước mà Nhất Tú thiền sư đưa cho. Cây mộc côn vào đến tay thì trĩu nặng xuống, khiến cho hắn vốn kinh thương cũng bất chợt thay đổi thái độ. Thanh mộc côn ngắn này chẳng biết được làm từ loại gỗ gì, toàn thân sắc tỏa ánh vàng lấp lánh, trên thân côn, ẩn hiệnn những hình lân phiến, mặc dù ngắn ngủn, nhưng lại đến chừng một trăm mười cân, phân lượng đầy đủ.
" Tiến vào Ác Quỷ đạo tu luyện, mặc dù có thể nhanh chóng tăng tu vi, nhưng lại có nguy hiểm trùng trùng, ngươi nhất định phải cẩn thận."
Nhất Tú cất tiếng ấm áp an ủi, Vương Phật Nhi nghe thì lại vô cùng không thoải mái. Truyện "Đại Viên Vương "
" Biết là nguy hiểm thì đừng bắt ta đi là được. Lão hòa thượng này chắc là sư phụ của lão tặc đầu trọc Linh Sơn kia, chỉ sợ cũng không phải là loại người tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.