Quyển 9 - Chương 11
Lưu Lãng Đích Cáp Mô
22/04/2013
Khuôn mặt Lệ Khuynh Thành đầy vẻ lạnh lẽo, nụ cười tự tin thường thấy đã biến đâu mất. Năm người phụ nữ lớn tuổi chỉ lạnh lùng đứng ở sau lưng Lệ Khuynh Thành, tuy dáng vẻ đoan chính, cử chỉ thanh nhã nhưng lại toát ra cái lạnh như băng hàn ngàn dặm khiến người của Đại Lôi Âm tự căn bản không dám tới gần.
Mấy người phụ nữ này đến từ phía sau chùa là nơi thôn dân Long Thứu thôn và lưu dân mà Vương Phật Nhi thu nhận cùng ở. Phượng Sồ và Long Thứu thôn cũng không dám can thiệp, sợ xảy ra xung đột. Mấy người phụ nữ đứng đã lâu, đương nhiên là bị một số lưu dân chỉ trỏ. Lệ Khuynh Thành thì chẳng tỏ vẻ gì nhưng năm người kia thì hơi tỏ vẻ tức giận.
Trên đường từ Nam Thiên Môn quan chạy đến, Vương Phật Nhi đã thầm tính trong lòng. Hắn còn chưa nghĩ ra có nên tiết lộ bí mật Vương Thập Phương chính là Vương Phật Nhi hay không? Với tu vi hiện tại, hắn duy trì bộ dáng mười sáu mười bảy tuổi thì không thành vấn đề, nhưng Đại Lôi Âm tự đông người lắm miệng, Lệ Khuynh Thành chưa hẳn sẽ không nghe nói đến.
Vương Phật Nhi trông thấy Lệ Khuynh Thành liền cực kì cao hứng, đang định tiến lên hỏi chuyện thì Lệ Khuynh Thành đã lạnh lùng nói:" Vị này là ký danh đệ tử Vương Thập Phương của trụ trì Đại Lôi Âm tự Vương Phật Nhi. Năm vị sư tỷ muốn tìm người thì có thể tới hỏi hắn." Truyện "Đại Viên Vương "
Lệ Khuynh Thành không nói chuyện với hắn mà lại hành lễ rất cung kính với năm người phụ nữ kia. Vương Phật Nhi ngưng bặt nét cười, thầm nghĩ:" Tại sao Khuynh Thành lại có vẻ xa cách như thế? Nhất định vấn đề là tại năm người này. Ta phải xem ý bọn họ muốn thế nào."
Vương Phật Nhi vòng tay thi lễ, điềm nhiên hỏi:" Các vị tiên tử đại giá quang lâm, tiểu tự thật sự là vinh hạnh, không biết mọi người có gì chỉ giáo hay cần ta hỗ trợ?"
Người phụ nữ cầm đầu hừ lạnh một tiếng rồi quát:" Chúng ta có việc muốn tìm trụ trì ngôi chùa này. Ngươi mau gọi Vương Phật Nhi ra đây."
Vương Phật Nhi thò tay gãi gãi gáy, cười vẻ lúng túng, thầm nghĩ:" Ta vốn muốn giải thích rõ ràng với Khuynh Thành nhưng năm mụ già này đã không khách khí như vậy thì cũng chẳng cần vội giải thích nữa." Làm trụ trì Đại Lôi Âm tự bấy lâu, thủ hạ có mấy vạn binh mã chỉ cần hô một tiếng là trăm người đáp ứng, võ công lại tiến vào hàng ngũ cao thủ hiếm có trong thiên hạ, Vương Phật Nhi dù sao cũng có vài phần ngạo khí, nếu không phải nể mặt Lệ Khuynh Thành thì đã xuất thủ giáo huấn năm mụ già đáng ghét này từ lâu rồi.
Thấy Vương Phật Nhi không có ý muốn rời đi thông báo, người phụ nữ cầm đầu liền lộ vẻ mặt tức giận, xòe năm ngón tay chộp về phía Vương Phật Nhi.
" Hắc hắc! Động thủ sao?" Vương Phật Nhi càng khó chịu trong lòng nhưng không phản kích để mặc người phụ nữ này túm lấy bả vai mình. Lệ Khuynh Thành lúc này mới có chút kinh hoảng, vội vàng la lên:" Hoàng sư tỷ hãy lưu tình!"
Hoàng sư tỷ giận dữ quát:" Ngươi rời khỏi sư môn, thế mà lại ở cùng với yêu nhân Tây Địch, làm mất thể diện của Dao Trì chúng ta còn chưa đủ sao?" Sau khi quát mắng Lệ Khuynh Thành, Hoàng sư tỷ vận kình ra năm ngón tay muốn bóp nát xương cốt của Vương Phật Nhi để thị uy. Không ngờ kình lực bà ta vừa phát ra lại giống như đụng phải một khối sắt đá vô cùng cứng rắn, lực đạo phản kích chấn động làm năm ngón tay tê dại, không ngừng run rẩy phải buông tay ra.
Vương Phật Nhi cười ha hả, thản nhiên nói:" Công phu của vị Hoàng sư tỷ này tựa hồ còn không bằng Khuynh Thành, chỉ có tu vi đệ tam phẩm thì lưu hay không lưu tình cũng đều giống nhau."
Lời này buông ra, không riêng Hoàng sư tỷ mà cả bốn người kia đều bừng bừng lửa giận. Hoàng sư tỷ khẽ hét một tiếng, lại vươn năm ngón tay chụp xuống. Vương Phật Nhi vẫn không né tránh, mặc đối phương chụp vào ngực. Nhưng khi chưởng lực của Hoàng sư tỷ truyền đến thì hắn không khỏi kêu lên một tiếng kinh ngạc.
Vừa rồi hắn đã thử thăm dò được công lực của Hoàng sư tỷ không quá tam phẩm, nhưng lực lượng của một chưởng này lại tăng vọt lên tận nhất phẩm. Vương Phật Nhi đảo mắt nhìn qua, thấy hào quang bốc lên trên người hai người phụ nữ khác, nối liền với hào quang chân khí hộ thân của Hoàng sư tỷ thành một khoảnh thì thầm hiểu ra.
" Thì ra là ba người liên thủ, thảo nào mà công lực tăng lên trong nháy mắt."
Lệ Khuynh Thành lộ vẻ mặt cực kỳ hoảng loạn nhưng tay chân lại không hề nhúc nhích được. Vương Phật Nhi lúc này mới nhận ra Lệ Khuynh Thành đã bị khống chế, tức thì cảm thấy tức giận. Hoàng sư tỷ thấy ba người bên mình liên thủ mà vẫn không làm gì được Vương Phật Nhi thì liền quát một tiếng, hai người khác cũng vội xuất thủ.
Năm người phụ nữ này đều là đệ tử được Dao Trì tuyển chọn từ những người có tư chất, phẩm tính không khác biệt nhiều để bồi dưỡng riêng, tu luyện cùng loại công pháp, khi đối địch thì có thể tiếp ứng công lực cho nhau để tăng uy lực lên mấy chục lần trong nháy mắt. Khi họ liên thủ thì công lực đã không kém gì một vị cao thủ nhất phẩm trong thiên hạ.
Cảm ứng thấy ngọc chưởng thon dài của Hoàng sư tỷ trên ngực phát ra khí lạnh thấu xương, chân khí mãnh liệt như sóng dữ vỗ bờ không ngừng đánh sâu vào hộ thân chân khí của mình, Vương Phật Nhi lộ vẻ mặt ra cực kì cổ quái nhưng vẫn không xuất thủ ngăn cản mà chỉ lắc đầu quầy quậy.
Hai luồng chân khí vô cùng mạnh mẽ đấu nhau ở trong cơ thể Vương Phật Nhi, nếu người khác nhìn thấy thì tất nhiên sẽ cho hắn là kẻ điên nhưng Vương Phật Nhi lại có tính toán khác.
Dân chúng của Đại Càn vương triều nói chung thì cũng là do huyết mạch của Bạch Nguyệt yêu tộc và Cự Linh tộc sản sinh ra, tuy gọi là Nhân tộc nhưng cũng không khác nhiều với Tây Địch yêu tộc. Cũng không phải không có tiền lệ võ công của Nhân tộc bị Tây Địch yêu tộc tu luyện thành công.
Vương Phật Nhi tiến lên Hoang thần vị, kinh mạch trong cơ thể đã biến hóa nên có thể vừa thấy võ công bình thường là thông hiểu ngay. Hắn muốn mượn cơ hội này để thăm dò sự huyền bí trong võ học của Dao Trì.
Cũng vì hắn có thân thể Hoang thần vô cùng mạnh mẽ, bằng không thì cho dù là cao thủ tiểu thiên kiếp cũng không dám thử dùng thân thể của mình làm chiến trường để tỷ đấu nội lực với người khác.
Sắc mặt Hoàng sư tỷ càng ngày càng khó coi. Vốn nàng nghĩ rằng năm sư tỷ muội hợp lực thì Đại Lôi Âm tự không thể ngăn cản nổi, nào ngờ gặp có một ký danh đệ tử mà không thu phục nổi. Bà ta cảm thấy trong cơ thể đối phương giống như đại dương mênh mông, lốc xoáy vô tận, mặc cho bà ta cố thúc giục công lực thế nào cũng không thể lay động được đối phương một chút nào.
Đã thành thế cưỡi hổ, Hoàng sư tỷ càng không dám buông tay rụt chưởng. Tỷ đấu nội lực loại này, nếu một bên hơi thua kém thì sẽ bị nội lực đối phương bức quay về, khi chân khí đã cảm ứng thì ngay cả trốn cũng không nổi.
" Kỳ quái thật. Công lực của năm người này so với Vô sinh sát đạo của Khuynh Thành như trời Nam biển Bắc khác nhau một trời một vực, không chỗ nào chung mà ngược lại ngầm có vài phần khắc chế tính chất Vô sinh sát đạo của Khuynh Thành. Công phu của phái Dao Trì sao lại quái dị như vậy?"
Vương Phật Nhi xuất thân từ Đại Lạn Đà tự, võ công sư môn tuy rằng thiên biến vạn hóa nhưng chung quy không thoát khỏi đường lối căn bản. Hắn vốn nghĩ võ công của năm người phụ nữ lớn tuổi này phải có chỗ tương tự với Lệ Khuynh Thành, không ngờ một chút quan hệ cũng không có.
" Hừ! Trừ phi võ công chiêu số căn bản của Dao Trì không phải là như thế này. Võ công của Khuynh Thành được sáng chế đặc biệt với công dụng tốc thành, không phải là võ công chính thống của bọn họ còn đường lối võ công của năm người này chuyên dụng để khắc chế Vô sinh sát đạo của Khuynh Thành......"
Vương Phật Nhi suy nghĩ cực nhanh, lập tức suy ngẫm ra nhân quả bên trong, tức thời ngầm dâng lên một luồng tức khí. Uy lực của Đại Nhật chân hỏa đột nhiên tràn từ trong cơ thể ra ngoài, năm người kia không đề phòng việc Vương Phật Nhi vẫn còn có sức phản kích, chỉ kịp kêu lên kinh hãi rồi cùng hộc máu ra. Truyện "Đại Viên Vương "
" Dám động thủ cùng bổn tọa, các ngươi thật sự là không biết sống chết. Văn Lễ, trói năm người này lại, giải về Nam Thiên Môn quan chờ ta tra tấn."
Vương Phật Nhi vừa quát lên thì lập tức có thân binh chạy lại, định dùng dây thừng trói thật chặt năm người này. Khương Văn Lễ làm việc rất thận trọng. Hắn không dám ngược đãi năm người phụ nữ này, chỉ khoát tay chặn lại và lệnh cho tướng sĩ Thỉ Phong Doanh thủ hạ tạm giam tù binh.
Lệ Khuynh Thành vẫn đứng thẳng tại chỗ bất động nhìn Vương Phật Nhi giao đấu với đám người Hoàng sư tỷ, không hoảng loạn nhưng cũng không thể động đậy. Vương Phật Nhi đánh lui bọn Hoàng sư tỷ xong liền lập tức bước thẳng lên phía trước và đưa tay khoác lấy eo lưng của nàng, trong lòng thì lại trầm ngâm.
Chân khí trong cơ thể Lệ Khuynh Thành bị một thứ chân khí kỳ dị khóa lại, Vương Phật Nhi thử mấy lần nhưng cũng không có cách nào mở được.
" Thập Phương! Huynh đừng làm khó bọn Hoàng sư tỷ, bằng không sư môn muội có thể sẽ phái tiếp những người khác đến, huynh ứng phó không nổi đâu. Muội trúng Tù Hồn Tỏa của bọn Hoàng sư tỷ, không có tâm pháp độc môn của Dao Trì thì dù huynh có mời ba đại tông sư của thiên hạ đến cũng không thể nào mở được."
Vương Phật Nhi hừ lạnh một tiếng, ngồi xuống ôm lấy Lệ Khuynh Thành và hét lớn triệu Ma Ngoan ra rồi bước trên con rùa bay này đầu vội vàng đi tìm Chi Hiểu Long và Bạch thái giám.
Hắn thử xong thì phát hiện Tù Hồn Tỏa này cũng không phải không thể phá được. Hắn có thể dùng công lực mạnh mẽ mà phá hủy hoàn toàn bức chắn chân khí này, chẳng qua là nếu cưỡng phá Tù Hồn Tỏa thì công phu cả đời của Lệ Khuynh Thành cũng lập tức tan thành mây khói. Người tập võ chẳng ai cam tâm để công lực mình khổ tu vài chục năm bị phế bỏ như vậy, Vương Phật Nhi cũng không dám mạo hiểm.
" Để xem Chi Hiểu Long tiền bối và Bạch thái giám tiền bối có biện pháp mở cái thứ đáng ghét này hay không, nếu không được thì ta sẽ dùng Đại nhiếp hồn niệm pháp chơi lại năm mụ già đê tiện này một chút. Dám xuống tay với Khuynh Thành của ta thì ta nhất định phải cho bọn họ biết cái gì mới đáng gọi là thủ đoạn ác độc."
Khương Văn Lễ làm sao đuổi kịp loại thần tuấn như Ma Ngoan. Hắn đành cười khổ một tiếng rồi dẫn tướng sĩ Thỉ Phong Doanh thủ hạ đi ra trước chùa là nơi đóng quân của hắn." Đợi Công Vọng đến rồi cùng hắn áp giải năm mụ này này đến chô chủ công. Hy vọng sẽ không trêu chọc thêm một địch nhân nữa."
Vương Phật Nhi hỏi Lệ Khuynh Thành thì mới biết rằng Lệ Khuynh Thành vừa đến Đại Lôi Âm tự thì phát hiện ra ám hiệu của sư môn, vội vàng đi ra gặp mặt người mà sư môn phái tới. Nàng thật sự không ngờ là bọn Hoàng sư tỷ đi theo suốt dọc đường giám sát, đã biết chuyện giữa nàng và Vương Phật Nhi từ lâu.
Hoàng sư tỷ quá giận dữ, đòi Lệ Khuynh Thành vung đao đoạn tình, tự tay chém chết Vương Thập Phương để tỏ trung thành đối với sư môn. Lệ Khuynh Thành tất nhiên không chịu, Hoàng sư tỷ lập tức cùng bọn bốn người kia liên thủ, khổ chiến một hồi thì bắt giữ được Lệ Khuynh Thành.
Hoàng sư tỷ vốn nghĩ năm tỷ muội mình mà liên thủ đạt được công lực ngang bậc cao thủ nhất phẩm thì thiên hạ chẳng mấy người có thể ngăn cản được. Công lực cao nhất Đại Lôi Âm tự là Linh Sơn cũng chỉ có tu vi chưa quá tam phẩm, do đó liền nghĩ đến chuyện đánh chết Vương Phật Nhi khiến cho Đại Lôi Âm tự như rắn mất đầu, không có cách nào cử người tham gia đại quân Tây Địch tiến đánh Đại Càn vương triều.
Chỉ là bọn họ không biết Thập Phương và Phật Nhi cũng chỉ là một. Lệ Khuynh Thành vốn quyết định chủ ý là khi gặp Vương Thập Phương sẽ tìm cách cảnh báo, bảo hắn chạy trốn tai ương. Truyện "Đại Viên Vương "
Nhưng không một ai ngờ được là võ công của Vương Phật Nhi lại lần nữa tiến bộ, dễ dàng bắt trói năm người Hoàng sư tỷ.
Lệ Khuynh Thành kể xong chuyện về mình thì cũng thấy vô cùng kỳ lạ, hỏi Vương Phật Nhi:" Tuy võ công của huynh biến động vô chừng, có khi phát huy đến mức siêu tiêu chuẩn, nhưng năm người Hoàng sư tỷ đã liên thủ thì dù là cái loại quái vật như Đại Lương Vương cũng phải chết. Thập Phương huynh lại kiếm được bảo vật gì ư?"
Vương Phật Nhi cười hắc hắc, suy nghĩ nhanh rồi nói lung tung:" Đại Lạn Đà tự chúng ta có một môn bí thuật có thể hấp thu địa khí, nếu dùng khi chiến đấu thì có thể tập hợp khí từ địa mạch trong phạm vi mấy trăm dặm hấp thu vào trong người. Trở về Đại Lôi Âm tự thì võ công của ta gặp địa lợi, đánh bại vài vị sư tỷ của nàng chỉ là chuyện thường thôi."
Lệ Khuynh Thành tỏ vẻ hoài nghi, như tin như không về chuyện này. Vương Phật Nhi lại nói:" Bạch thái giám tiền bối hiện đang ở trong chùa, ta lại kết bạn với một vị trưởng giả có tu vi võ công còn hơn cả Bạch tiền bối. Có hai người này liên thủ thì nhất định có thể nghĩ ra biện pháp mở Tù Hồn Tỏa. Nhưng mà sư môn của Khuynh Thành muội thật sự là không có đạo lý. Muội và huynh kết giao thì mắc mớ gì đến bọn họ mà muốn giết ta?"
Lệ Khuynh Thành cười khổ đáp:" Môn phái Dao Trì lấy việc thống nhất thiên hạ làm nhiệm vụ của mình, cho rằng nhân tộc mới là chính thống của thiên hạ, mọi người của Tây Địch yêu tộc đều đáng bị giết sạch. Huynh là Tây Địch yêu tộc, đó là nguyên nhân huynh phải chết."
Vương Phật Nhi chấn động, hắn vài lần hỏi Lệ Khuynh Thành về chuyện liên quan đến Dao Trì nhưng nàng đều không trả lời. Lần này Lệ Khuynh Thành bị bọn Hoàng sư tỷ xuất thủ khiến nàng không thể giấu diếm được nữa, vì thế mới nói ra bí mật của Dao Trì.
Dao Trì tuy là môn phái tách ra từ một trong hai đại thánh địa Đạo môn của Trung thổ là Quảng Hàn cung nhưng giáo lí lại khác hẳn so với đạo nghĩa giữ mình trong sạch, thanh cao cô độc của Quảng Hàn cung. Bọn họ cho rằng trong thiên hạ thì không có đất của Vương của Soái cũng không có Vua chư hầu. Nguyên nhân dẫn đến mấy ngàn năm loạn lạc của Trung thổ Thần Châu nằm ở chỗ không có một vương triều thống nhất mà sự tồn tại của Tây Địch yêu tộc là trở ngại lớn nhất trong thời buổi loạn lạc này.
Bởi vậy, Dao Trì không hề chuyên tâm tu hành võ đạo mà nghiên cứu đủ loại phương pháp tốc thành để có thể trong thời gian ngắn bồi dưỡng ra một đám cao thủ đi ám sát các đại tướng cầm quân Tây Địch yêu tộc, các tông sư võ đạo, từ đó làm tan rã thực lực Tây Địch đối kháng với vương triều Nhân tộc.
Lệ Khuynh Thành là đệ tử bí truyền, từ nhỏ đã bị phân vào học Vô sinh sát đạo. Nhưng vì nàng tuy có tính cách quật cường hiếu thắng nhưng lại không hiếu sát, thế nên mới có chuyến đi thực tế lần này, mục đích là để Lệ Khuynh Thành khiêu chiến với các cao thủ Tây Địch yêu tộc, dùng hết khả năng chém giết các võ giả Tây Địch mà bồi dưỡng nên sát ý khôn cùng.
Vương Phật Nhi nghe Lệ Khuynh Thành giải thích tình hình Dao Trì xong thì trong lòng toát mồ hôi lạnh. Trên địa cầu ở thế kỷ hai mươi mốt, hắn vẫn thường đọc được trong sách về loại tổ chức như thế này.
" Hắc hắc, nếu sư môn của Khuynh Thành đến nơi khác gây ra những sóng gió này thì còn có thể được chứ đến Đại Lôi Âm tự thì thì đúng là không thích hợp. Có hai vị cao thủ tiểu thiên kiếp trấn thủ, thứ không sợ nhất chính là ám sát."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.