Quyển 9 - Chương 7
Lưu Lãng Đích Cáp Mô
22/04/2013
Chi Hiểu Long hắc một tiếng, đáp:" Lão phu sẽ truyền cho ngươi một môn thần công của Mộc tộc, lĩnh ngộ được bao nhiêu tùy theo vận khí của ngươi." Nói rồi liền truyền tâm pháp cho Vương Phật Nhi.
Vương Phật Nhi tuy rằng chưa từng học võ học của Mộc tộc nhưng với võ công của hắn thì việc mày mò ra pháp môn tạm thời để thổ nạp chân khí cũng không khó. Hắn nói với Chi Hiểu Long là không có cách nào bổ sung chân khí chẳng qua chỉ là cái cớ vì hắn nghĩ dù không thể tu luyện nhưng lừa lấy được một môn võ công cũng tốt.
Vương Phật Nhi thầm tụng niệm môn tâm pháp vô danh này, cân nhắc kỹ lưỡng liền cảm thấy trong đó ẩn chứa ý nghĩa sâu như biển, lấy ngũ hành chân nguyên làm cơ sở, biến hóa vô cùng, uy lực khó lường. Chân khí trong cơ thể dần dần sinh ra trong Chân Chủng mạch, rót vào Hải Nạp mạch, Tụ Hỏa mạch rồi lại hợp thành một và chuyển vào trong Trường Sinh mạch. Chỉ chớp mắt, kinh mạch trong cơ thể Vương Phật Nhi đã được bổ sung viên mãn.
Bởi vì khí mạch trong cơ thể không giống nhau nên đường lối võ công của năm đại yêu tộc Tây Địch cũng khác hẳn nhau. Mộc tộc có khí mạch dài, chân khí vận chuyển chậm nên xuất thủ chậm nhất trong năm đại yêu tộc, bởi vậy người Mộc tộc đều thích dùng roi làm vũ khí, thân thể còn bất động mà binh khí đã tung ra ngoài đến mấy trượng để khắc chế địch chiếm tiên cơ.
Mà khi tung binh khí đến chỗ xa nhất thì chân khí của Mộc tộc cũng được coi là bền vững nhất trong năm tộc. Nếu là đồng cấp bậc thì võ giả Mộc tộc có thể đưa chân khí đi xa hơn mà không sợ chân khí tán loạn, còn nếu tu luyện huyễn binh khí thì võ giả Mộc tộc chiếm ưu thế rất lớn so với người của các tộc khác. Truyện "Đại Viên Vương "
Chính vì vậy mà năm trăm năm trước, Kiếm soái của Mộc tộc đã quy nạp võ học của bản tộc lại và sáng chế ra Thái Cổ Ngũ Hành Khí Binh mà xưng hùng thiên hạ, được gọi thiên hạ đệ nhất huyễn binh, xếp trên cả Bích Diễm Âm Lôi Đao của Bạch Nguyệt yêu tộc Võ thánh Bạch Thương Hoang.
Chân khí tràn ngập trong kinh mạch, Vương Phật Nhi liền bắt đầu chiết xuất lấy tinh hoa. Pháp môn để tăng cường phẩm chất của chân khí thì các tộc đều giống nhau, chỉ cần đả thông được kinh mạch toàn thân thì là võ giả cửu phẩm, còn muốn lên cấp bậc cao hơn thì phải tinh luyện chân khí, tăng cường nội lực. Truyện "Đại Viên Vương "
Khi Vương Phật Nhi dựa theo tâm pháp vô danh mà Chi Hiểu Long truyền thụ mà rèn luyện chân khí tăng lên tới ngũ phẩm thì toàn thân đã phát tán ra quầng sáng năm mầu. Tả chỉ, tả chưởng phát ra năm luồng chân khí có mầu sắc khác nhau, hóa thành năm cột sáng.
" Cứ theo như tâm pháp của lão quỷ sống ngàn năm Chi Hiểu Long thì môn công phu này rất là giống với Thái Cổ Ngũ Hành Khí Binh trong truyền thuyết kia!"
Vương Phật Nhi đã từng thấy Nhạn Giang Nam vận dụng môn huyễn binh này, chân khí tung hoành, màu sắc lần lượt thay đổi, chưa nói đến uy lực mà chỉ xét về vẻ đẹp thì Đại Nhật hỏa diễm đao là cái loại võ công chỉ có một màu đơn thuần quả thật không thể sánh nổi .
Vương Phật Nhi âm thầm điều hoà chân khí, mày mò đem chân khí tụ thành đao quang rồi múa ngang múa dọc hai tay tùy tâm biến hóa thành đao quang các màu tím ngắt, xanh lét, lam, đỏ rực, da cam, bạch kim...... quả nhiên có vài phần giống với thứ Nhạn Giang Nam từng dùng trước đây.
Hắn đang cao hứng đùa nghịch thì Chi Hiểu Long ở bên dưới đã hết kiên nhẫn, cất tiếng hỏi:" Tiểu tử Bạch Nguyệt tộc, ngươi khôi phục được phần chân khí nào chưa? Có thể chuyển hóa chân khí nguyên thai rồi chứ?"
Vương Phật Nhi phất tay một cái, một đạo đao khí mầu bạch kim từ từ vươn ra, dần dần kéo dài, chín trượng, mười trượng, mười lăm trượng, hai mươi trượng...... bốn mươi trượng. Đại Nhật hỏa diễm đao của hắn nhiều nhất có thể vươn ra xa khoảng bảy tám trượng nhưng đả thương được địch nhân thì cực hạn cũng chỉ trong khoảng một nửa mà đao quang mạnh nhất. Thế mà hắn vừa mới lĩnh ngộ được Thái Cổ Ngũ Hành Khí Binh thì chẳng những có thể xuất ra ngoài bốn mươi trượng, hơn nữa đao quang nội liễm, chân khí không tiêu tan, bất cứ nơi nào thì uy lực của đao quang cũng như nhau. Ngoài ra chân khí dùng để duy trì cũng giảm một nửa so với Đại Nhật hỏa diễm đao.
Hắn đang hưng phấn nên trả lời Chi Hiểu Long cũng chậm mất một ít:" Tiểu tử đã miễn cưỡng có thể thúc dục chân khí nguyên thai, nhưng Trường Sinh Ngự Ma Kinh thật sự có thể khống chế cái đầu lâu của thái cổ thần thú này sao?"
Chi Hiểu Long chắc chắn như chém đinh chặt sắt:" Đương nhiên là không thể. Nếu có thể khống chế nó dễ dàng như vậy thì ta trước đây......" Tựa như lỡ mồm, Chi Hiểu Long lập tức giải thích:" Trường Sinh Ngự Ma Kinh khống chế đối tượng yếu hơn ngươi thì rất dễ dàng nhưng Lý Hư là loại thần thú như vậy, cho dù chỉ còn di hài thì ngươi cũng không thể khống chế nó đơn giản như vậy. Tuy nhiên, sau khi chân khí nguyên thai đã được cấy vào thì nó có thể không ngừng hấp thu sinh mệnh lực từ Đầu lâu của Lý Hư và truyền ngược vào trong cơ thể của ngươi giống như có thêm một cái đan điền khí hải vô cùng lớn. Năng lượng ẩn chứa trong Đầu lâu của Lý Hư bằng khoảng trăm ngàn cao thủ nhất phẩm, dù ngươi có thu thập tất cả hoạn binh của thiên hạ cũng không thể có được chân khí mạnh như thế này."
Vương Phật Nhi đương nhiên biết công dụng của hoạn binh, nghe đến đây thì hắn mới khẽ thở nhẹ." Đầu lâu của Lý Hư mạnh bằng mấy trăm hoạn binh có cảnh giới võ công nhất phẩm để cho ta hấp thu, nếu không bị nổ tung trong nháy mắt thì quả thật có khả năng khiến chân khí đột nhiên tăng mạnh."
Chi Hiểu Long cũng biết ý tưởng này là viển vông. Trường Sinh Ngự Ma Kinh có tác dụng kỳ diệu vô cùng nhưng dù đã cấy được chân khí nguyên thai vào trong cơ thể của Thần thú Lý Hư thì tiếp theo, cũng chưa biết thế nào. Tuy rằng có thể sinh thêm được phân thân nhưng Đầu lâu của Lý Hư ẩn chứa lực lượng hùng mạnh mênh mông, vô cùng vô tận, một khi nó phát nổ thì ngay cả núi Linh Cữu cũng có thể bị nổ tung thành một chỗ hổng. Muốn " mượn lực " của nó để tăng cường tu vi của bản thân cũng chẳng khác nào đi cướp tiền của tên kẻ cướp hung dữ nhất thiên hạ.
Nguy hiểm trùng trùng nhưng Chi Hiểu Long tự nhiên sẽ không nói tỉ mỉ cho Vương Phật Nhi. Lão chỉ truyền âm ra ngoài dạy Vương Phật Nhi phải làm thế nào để vận chuyển tâm pháp, tăng cường chân khí nguyên thai và hấp thu năng lượng từ Đầu lâu của Lý Hư. Vương Phật Nhi làm theo, khẽ áp song chưởng vào da mặt rồi truyền vào chân khí vào trong Đầu lâu của Lý Hư. Không quá một lát, chân khí nguyên thai đã được ngưng lại thành một hạt mầm móng bắt đầu phát triển trong Đầu lâu của Lý Hư.
Vô số nhưng sợi màu xanh mảnh như tơ nhện mọc ra từ chân khí nguyên thai, nhưng bị chân khí hùng mạnh của Đầu lâu của Lý Hư tác động khiên cho tuyệt đại bộ phân lập tức hóa thành hư ảo. Vương Phật Nhi nghiến răng không ngừng truyền chân khí vào bổ sung cho những hao tổn của chân khí nguyên thai.
Đầu lâu của Lý Hư tựa hồ hoàn toàn không biết trong cơ thể xảy ra biến hóa này, vẫn không ngừng hấp thu khí lôi điện trên trời như trước, quầng sáng đỏ bên ngoài cơ thể càng ngày càng đậm. Vương Phật Nhi cảm thấy mình như là kia một chiếc thuyền con trên biển cả đầy sóng dữ, hoàn toàn không biết nên đi theo lối nào. Nếu để cho chân khí nguyên thai bị thần lực trong cơ thể Lý Hư luyện hóa thì khác nào hắn kiếm củi ba năm thiêu một giờ, lại phải làm lại từ đầu.
"Ta đến Trung thổ cũng đã được hai năm, chẳng biết khi nào mới có thể tu luyện tới cảnh giới nhất phẩm, đột phá thiên kiếp để có lực lượng xuyên qua thời không. Ta rất muốn về nhà! Bởi vậy, ta tuyệt đối không từ bỏ......"
Tuy hắn không biết nếu có lực lượng trong truyền thuyết thì có tìm được đường về nhà hay không, nhưng dù chỉ có một phần vạn khả năng thì cũng hơn là không có khả năng cả trăm lần. Trung thổ Thần Châu ở thời loạn lạc, không là chém giết thì cũng là chết chóc, Vương Phật Nhi chưa bao giờ cảm thấy mình đã hội nhập vào thế giới này.
Hắn tu thành võ công cao thâm, có mấy vạn thủ hạ, chiếm cứ Đại Lôi Âm tự, chỉ cần hắn muốn thì sẽ có vô số mỹ nữ tùy hắn hưởng dụng, tuy nhiên thứ đó làm sao so sánh được với cha mẹ người thân và những lạc thú mà khoa học kỹ thuật vô tận của xã hội hiện đại mang đến chứ?" Với bản lĩnh hiện nay, lão tử trở về địa cầu thì có mặc quần lót cũng là siêu nhân, chẳng phải cũng cứ thích là làm, muốn gì được nấy hay sao!"
Chân khí Mộc tộc kiên cường dẻo dai, được khích lệ bởi lòng tin tưởng của Vương Phật Nhi liền phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, mặc cho năng lượng trong Đầu lâu của Lý Hư quay cuồng như gió lốc cũng không thể tiêu diệt được chân khí nguyên thai. Những tia sánh xanh mảnh như tơ nhện dần dần sáng lên, chân khí nguyên thai rốt cục cũng quật cường mà sinh trưởng, từ từ hấp thu năng lượng hùng mạnh trong Đầu lâu của Lý Hư mà lớn lên.
Lúc đầu Vương Phật Nhi còn cố sức tiếp tục truyền chân khí vào, nhưng hắn nhanh chóng hiểu rằng mình không cần phải làm như vậy. Một khi Chân khí nguyên thai đã có thể sinh trưởng thì nó sẽ không ngừng hấp thu chân khí và niệm lực của chủ vật mà nó kí sinh. Nó vốn không phải là thực chất mà là mầm mống do chân khí và niệm lực ngưng tụ mà thành, phát triển lớn mạnh nhanh hơn rất nhiều so với tưởng tượng của Vương Phật Nhi.
Chưa đến non nửa canh giờ, chân khí nguyên thai đã lớn bằng quả dưa hấu vơi vô số rễ như tơ nhện ăn sâu vào Đầu lâu của Lý Hư và hình thành nên mạng lưới dọc ngang chằng chịt. Được Chi Hiểu Long không ngừng hướng dẫn, Vương Phật Nhi cuối cũng cũng hút ra được những phần chân khí mà Đầu lâu của Lý Hư " cho mượn ".
Chi Hiểu Long ngàn năm khổ công cũng nghĩ ra được một số pháp môn kỳ diệu. Chân khí nguyên thai này cũng giống như một cái bình lọc khí, một khi năng lượng hấp thu được quá lớn thì sẽ lập tức cắt đứt đường truyền chân khí và tự nổ tung để giảm nguy hiểm đến mức thấp nhất. Vương Phật Nhi cảm nhận được luồng chân khí mãnh liệt từ Đầu lâu của Lý Hư truyền vào, ban đầu còn cảm thấy toàn thân sung sướng nhưng chỉ sau một khắc thì nó đã như sông dài biển sóng cuồn cuộn tràn vào bên trong kinh mạch của hắn .
Khi Vương Phật Nhi trông thấy song chưởng đang đặt trên Đầu lâu của Lý Hư đã bị chân khí cường đại trút vào làm phù trướng lên thì trong lòng không khỏi sợ hãi. Hắn đang định ngừng hấp thu chân khí thì đột nhiên nghe ầm một tiếng rồi một luồng ý niệm như có như không bất ngờ xông vào trong đầu óc hắn và cưỡng chế không cho chân khí nguyên thai tự nổ.
" Lý Hư còn chưa chết hẳn! Đây là ý chí còn sót lại của nó!"
Vương Phật Nhi lúc này mới hiểu được cái khó của Chi Hiểu Long, muốn rút tay về nhưng lại không có cơ hội. Luồng ý niệm mạnh hơn tất cả mọi loại lực lượng, không có khởi nguồn hay kết thúc, sâu như biển cả, mênh mông như trời cao kia đã luồn theo mối cảm ứng giữa chân khí nguyên thai với bản thân Vương Phật Nhi mà tràn tới. Truyện "Đại Viên Vương "
Dù niệm lực của Vương Phật Nhi đã đạt tới cảnh giới tam phẩm hùng mạnh nhưng cũng không thể nào sánh nổi với luồng ý niệm này. Đom đóm so với mặt trăng, mà ta lại là đom đóm! Vương Phật Nhi khó chịu muốn hộc máu, ngoài việc đem hết bản lĩnh ra dùng thì cũng chẳng còn biện pháp nào khác.
Cứ mỗi lần luồng ý niệm rộng lớn khôn cùng kia đánh tới là một lần Vương Phật Nhi cảm thấy tựa như linh hồn ấn ký của mình phai nhạt đi một phần. Theo đà ý thức còn sót lại Lý Hư cuồn cuộn tràn đến, Vương Phật Nhi liền cảm thấy tất cả trí nhớ, tư duy, tình cảm, yêu hận của mình đều muốn bỏ hắn mà đi, bị ý niệm mạnh mẽ khôn cùng của Lý Hư nuốt chửng.
Chi Hiểu Long cũng phát hiện thấy không đúng, chẳng để ý đến việc chân khí chưa phục hồi cũng vận chân khí từ từ nâng Đầu lâu của Lý Hư lên để giúp Vương Phật Nhi một tay. Nhưng biện pháp này căn bản không dùng được, khiến cho vị lão quỷ sống cả ngàn năm, tự xưng đệ nhất cao thủ của Đông Phương Mộc tộc, đệ nhất tông sư về đao pháp của Trung thổ Thần Châu, đệ nhất về cơ quan thuật từ xưa đến nay, đệ nhất bác học, đệ nhất hội họa...... cũng hết đường xoay xở.
" Nếu ta có thể thoát ra ngoài thì nhất định phải chém Đầu lâu của Lý Hư thành trăm mảnh khiến muốn làm cái quái gì cũng không nổi. *** nó, ta mà có thể ra ngoài thì còn nói làm gì nữa!" Chi Hiểu Long chửi ầm lên, chân khí của lão hùng mạnh nên tiếng mắng chửi vang vọng chấn động cả tòa cơ quan chiến thành, nhưng xem ra thì cũng chỉ là lão chửi mắng cho mình lão nghe mà thôi.
Vương Phật Nhi dính chặt vào Đầu lâu của Lý Hư, có muốn di chuyển một chút cũng không nổi, thân thể tựa như một bóng cao su bị bơm căng phồng to lên gấp cả chục lần. Trừ khi Vương Phật Nhi miễn cưỡng vận Nguyên tổ thuỷ thần biến thì mới có khả năng chứa đựng được nhiều chân khí cuồng mãnh đến như vậy.
Lúc này, kinh mạch Mộc tộc mà hắn mô phỏng bị đánh tan tác, đã khôi phục lại thành thân thể Bạch Nguyệt tộc nguyên bản. Tám đạo kinh mạch trong cơ thể va chạm với luồng chân khí đỏ rực như lửa kia thì không thể nào chứa đựng nổi, đành phải truyền tới mỗi tấc da tấc thịt khắp toàn thân.
"Nếu bị chiếm đoạt như thế này thì chẳng bằng ở lại Trung thổ Thần Châu làm trụ trì của Đại Lôi Âm tự." Ý thức trong đầu Vương Phật Nhi đã trở nên mơ màng. Ngay khi thân thể, thức hải của hắn cũng bị năng lượng và ý chí của Lý Hư chiếm hết toàn bộ thì chợt có một luồng lực lượng từ chốn mơ hồ trên trời cao vô tận truyền vào thân thể hắn.
Nếu có ai nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ này thì chắc chắn sẽ kinh ngạc đến mức không nói nên lời. Trên trời cao có một đạo cầu vồng không biết dài bao xa, phát ra từ nơi nào mãnh liệt phá vỡ tầng mây che mờ Mãnh Thú Đạo và chiếu vào thân thể của Vương Phật Nhi. Luồng ánh sáng này vừa chụp xuống thì trong nháy mắt thể xác và tinh thần của Vương Phật Nhi liền tràn ngập một cảm xúc cực kỳ thô bạo, sát ý vô tận.
Hầm!
Theo sau tiếng rống tràn đầy phẫn nộ, răng nanh trên miệng mọc lòi ra, lông trắng tuyền bao bọc bên ngoài cơ thể, hai cánh tay cũng đồng thời lớn lên, Vương Phật Nhi đã hóa thành hình dáng của một con khỉ vô cùng hung mãnh.
Tổ tiên của Bạch Nguyệt tộc là Thái cổ ma viên Câu Vô Tà. Năng lượng mênh mông trong cơ thể Vương Phật Nhi đã muốn vượt xa bất cứ một vị cao thủ nhất phẩm nào. Đây không phải là hóa thân của Thái cổ ma viên trong Nguyên tổ thuỷ thần biến mà là phản tổ hàng thật giá thật.
Hóa thành Thái cổ ma viên, thân thể của Vương Phật Nhi liền cao trăm mét, tung hoành cường bạo, rống rít giận dữ, điên cuồng vung đôi cánh tay dài hung hăng đập vào Đầu lâu của Lý Hư.
Đầu lâu của Lý Hư cũng cao không quá trăm mét ,tương đương với thân hình Thái cổ ma viên của Vương Phật Nhi. Đôi cánh tay dài ngoằng của hắn đập điên cuồng khiến Chi Hiểu Long ở phía dưới đang cố gắng nâng cái Đầu lâu của Lý Hư lên bị khá nhiều thiệt thòi.
Sau khi phản tổ trở thành Thái cổ ma viên, lực lượng của Vương Phật Nhi tăng vọt lên gấp trăm lần, mỗi quyền nện xuống đều chứa đựng sức mạnh vạn cân, dù Chi Hiểu Long đã tung hoành Thần Châu cả ngàn năm nhưng gặp phải thứ hung đồ này cũng bị chấn động hừ một cái rồi không nghe thấy tiếng gì nữa.
Ý hận vô tận phát sinh trong lòng Vương Phật Nhi khiến hắn coi Đầu lâu của Lý Hư như kẻ thù không đội trời chung, như hai bên đã trải qua trăm ngàn trận đại chiến sinh tử tồn vong khó có thể hóa giải.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.