Đại Viên Vương

Quyển 10 - Chương 9

Lưu Lãng Đích Cáp Mô

22/04/2013



Khương Công Vọng tuy khống chế Thương Nam nhưng lại không có quyền ra lệnh cho các nhóm binh mã, ngoài Vân Dực vũ tộc, Ngũ Hỏa tộc, Thiên Mã tộc, Hàng Đầu tộc bỏ đã gia nhập Thỉ Phong Doanh thì các đạo đại quân yêu tộc có sức chiến đấu hùng mạnh còn lại như Tượng đầu yêu tộc, Lộc Đầu yêu tộc, Hữu Hùng tộc vẫn chỉ làm theo ý mình, chiếm đóng hai quận bốn huyện và hơn mười sơn trại. Còn hai cánh quân đội Hỏa Viên quân và Hoang Mộc quân cũng chiếm một quận thành tuy trên danh nghĩa vẫn tuân theo sự điều phái của Khương Công Vọng.

Vương Phật Nhi muốn lấy quân chư hầu thủ hạ của Khương Công Vọng để lập tức phát binh đến Lĩnh Nam. Lý Huyền Cảm dẫn theo một vạn binh mã Long Thứu doanh, nhưng tố chất của Long Thứu doanh kém Thỉ Phong Doanh một bậc mà binh pháp của Lý Huyền Cảm lại không giỏi bằng Khương Công Vọng nên Vương Phật Nhi thực sự lo cho viên thủ hạ đắc lực này.

Ba huynh đệ họ Khương vội vàng can ngăn. Khương Văn Lễ nói:" Chủ công, binh lực của Bắc Chu Vương đã tăng vọt lên đến khoảng tám vạn, tuy trong đó phần nhiều là tân binh mới chiêu mộ không thể lập tức ra chiến trường nhưng chỉ với một vạn sáu tạp quân từ các tộc thì không thể nào đánh thắng được. Hay là giao cho Công Vọng thống lĩnh đại quân tấn công Bắc Chu sơn nhé!"

Vương Phật Nhi cười ha ha, đáp:" Bắc Chu Vương rất thông minh nên sẽ không vô cớ giao chiến với Đại Lôi Âm tự chúng ta, hơn nữa Bắc Chu quân của hắn cũng không thể nào cản đường ta được. Văn Lễ không cần lo lắng. Thương Nam châu mới vừa chiếm được nên cần ba huynh đệ các ngươi trấn giữ, việc cứu viện Lý Huyền Cảm hãy để ta xử lý!"

Khương Công Vọng chắp tay nói:" Chỉ là cái đám quân chư hầu này tuy đã được ta hạ lệnh tập trung toàn bộ về thành Tây Kỳ nhưng đại bộ phận vẫn còn luyến tiếc vùng đất đã chiếm được nên không chịu đến. Có cần tiểu tướng tập hợp bọn họ lại rồi mới giao cho cho chủ công hay không?"

Vương Phật Nhi lắc đầu đáp:" Những chuyện nhỏ nhặt này tự ta làm cũng được, ngươi giao quân đội các yêu tộc trong thành Tây Kỳ cho ta là được rồi!"

Khương Công Vọng và Khương Văn Lễ, Khương Ô Cữu nhìn nhau, thật sự không biết trong hồ lô của Vương Phật Nhi bán thuốc màu gì nên đành truyền quân lệnh cho binh mã bốn tộc trong thành Tây Kỳ là Vân Dực vũ tộc, Ngũ Hỏa tộc, Hàng Đầu tộc, Thiên Mã tộc lập tức tập hợp ở ngoài cửa thành phía đông.

Bốn yêu tộc này tuy được năm đại yêu tộc hậu thuẫn nhưng quan hệ cũng không mất thiết lắm, bởi vậy không tham gia vào mười đạo đại quân tấn công chính diện mà đều tự tác chiến. Gặp phải Đại Lôi Âm tự thế mạnh, quân đội của bốn yêu tộc nhỏ yếu này bất đắc dĩ đành phải hàng phục.

Bốn đạo đại quân bây giờ có tổng cộng hơn tám ngàn binh mã. Khi chúng đến chỗ tập trung ở ngoài cửa đông thành và nhìn thấy một con mãnh thú thật lớn, bốn chân đạp mây vàng thì đều ớn lạnh trong lòng. Vương Phật Nhi đứng ở trên mình Đô Đô, mặt tươi cười. Vừa rồi huynh đệ họ Khương trông thấy con thần thú Hoàng Đô này đã chấn động khó che giấu nổi, giờ thì tướng sĩ trong đại quân bốn yêu tộc chẳng qua cũng chỉ lặp lại quá trình này.

" Vân Yên Nhi tỷ tỷ, nghe nói Vân Dực sơn ở Lĩnh Nam chính là que hương của Vân Dực tộc. Không biết Vân Dực tộc có ý muốn di cư trở lại không?"

Vân Yên Nhi nghe câu hỏi của Vương Phật Nhi tức thì kính cẩn đáp:" Vân Dực tộc thế lực yếu kém, thật sự không đủ sức quay về Vân Dực sơn!"

Vương Phật Nhi cười nhẹ bảo:" Lĩnh Nam đã bị ta phái đại quân chiếm lĩnh rồi. Vân Yên Nhi tỷ tỷ, ta và tỷ có giao tình rất tốt, ta phong thưởng Vân Dực sơn cho tỷ là đúng rồi, coi đó là thù lao cho việc tỷ xuất binh trợ giúp Đại Lôi Âm tự chúng ta!"

Vân Yên Nhi nửa mừng nửa lo, vội vàng bái tạ. Nhưng Khương Văn Lễ ở phía sau Vương Phật Nhi lại ngầm thở dài, thầm nghĩ Vân Dực tộc quả nhiên không có nhân tài, để Vương Phật Nhi chỉ cần dùng có một câu phong thưởng hư vô mờ mịt mà dễ dàng chuyển hóa từ quân chư hầu thành thân binh. Vân Yên Nhi hiển nhiên nghe mà không hiểu rằng nhận lấy địa bàn Vân Dực sơn thì về sau Vân Dực tộc sẽ bị Đại Lôi Âm tự khống chế trong lòng bàn tay, có muốn giãy ra cũng không được nữa .

Viên tướng của Ngũ Hỏa tộc là Kinh Quá Sơn thấy Vân Yên Nhi dễ dàng giành được một vùng đất phong thì trong lòng rất hâm mộ. Ngũ Hỏa tộc phụ thuộc vào Hữu Cùng tộc trong bảy đại vũ tộc, địa vị so với Vân Dực tộc còn thấp hơn một cấp, dân cư khoảng năm vạn sống phân tán khắp nơi trong Tây Địch, ngay cả đất cho tộc cư trú cũng không có. Truyện "Đại Viên Vương "

Hắn lấy hết dũng khí, hét lớn tiếng vượt qua tất cả mọi người:" Ngũ Hỏa tộc ta cũng nguyện ý giúp Đại Lôi Âm tự, chẳng biết có phong cho chúng ta một vùng đất được không?"

Vương Phật Nhi lạnh lùng cười, thản nhiên đáp:" Ngũ Hỏa tộc muốn được phân đất làm nơi tập hợp dân tộc thì chỉ cần lập được chiến công trong cuộc đại chiến này, ta hứa cho các ngươi chọn một vùng đất rộng năm trăm dặm ở Thương Nam, Lĩnh Nam, Hy Hòa làm nơi làm ăn sinh sống sau này."

Kinh Quá Sơn nghe vậy mừng rỡ, lập tức quỳ xuống đất lễ bái, cao giọng hô lên:" Tướng sĩ Ngũ Hỏa tộc tình nguyện vì......" Hét đến đây, hắn mới nhớ rốt cục vẫn chưa biết người đang nói với hắn có thân phận gì.



Cũng may tộc nhân ở bên cạnh trước đây đi theo Vân Dực tộc đã nghe nói về thân phận của Vương Phật Nhi, bèn khẽ nhắc cho hắn. Kinh Quá Sơn bấy giờ mới ngầm lau mồ hôi lạnh, lớn tiếng nói tiếp:" nguyện ý vì Vương Phật Nhi trụ trì vào sinh ra tử, trăm trận không lùi!"

Làm Vương Phật Nhi đảo mắt lạnh tanh nhìn vào đám tướng sĩ Thiên Mã tộc và Hàng Đầu tộc. Dưới uy áp của thần thú Hoàng Đô, đám này từ lâu đã không dám ho he gì. Bốn yêu tộc này ngay cả cao thủ trên ngũ phẩm cũng không có, nghe nói người đang cưởi trên con thần thú này chính là trụ trì của Đại Lôi Âm tự có tu vi xuất thần nhập hóa, giống như thần minh thì căn bản không dám có mảy may ý niệm phản kháng.

Xích Lưu của Thiên Mã tộc và Ngũ Đầu Đại Vu của Hàng Đầu tộc lập tức cúi rạp người xuống đất tỏ ý thần phục.

" Công Vọng, Văn Lễ, Ô Cữu, ba người các ngươi quay về thành đi!"

" Đại quân xuất phát!"

Vương Phật Nhi từ biệt huynh đệ họ Khươngrồi dẫn đạo đại quân tạp nham này tiến thẳng đến Vân quận đang bị các thú đầu yêu tộc chiếm đóng.

Mười ba thú đầu yêu tộc, mặc dù phần lớn mang tiếng phụ thuộc vào Ngột Tư tộc nhưng trong đó các tộc Sư Đầu, Ngưu Đầu, Trư Đầu, Hổ Đầu, Tượng Đầu là những tộc chiến sỹ có vũ lực mạnh mẽ, danh tiếng anh dũng truyền xa. Hơn nữa thú đầu yêu tộc sinh sản cực nhanh, nhân khẩu của mười ba tộc tăng trưởng chiếm hơn một nửa số lượng của yêu tộc. Truyện "Đại Viên Vương "

Tuy mười ba thú đầu yêu tộc không có cao thủ nhiều không kể hết giống như năm đại yêu tộc nhưng cũng có không ít chiến sĩ dũng mãnh. Ví như Huyết hải Trư Ma Vương, Nhạc Sư Đà của Đại Lôi Âm tự và cả Đại lực Ngưu Ma Vương danh truyền thiên hạ đều là dũng tướng xuất thân từ mười ba thú đầu yêu tộc .

Ngoài Trư Đầu yêu tộc đã bị Khương Công Vọng đánh đuổi đi, trong châu Thương Nam còn có ba đạo binh mã của Tượng Đầu, Lộc Đầu, Dương Đầu. Vương Phật Nhi không đi thu thập binh mã các yêu tộc nằm rải rác ở các quận huyện khác mà tiến thẳng đến chỗ đại quân của thú đầu yêu tộc.

Thiên Mã tộc đầu người mình ngựa, tốc độ chạy không thua phàm tuấn cấp phổ thông, Ngũ Hỏa tộc là linh hỏa trời sinh, năng lực điều khiển ngọn lửa tuy không mạnh nhưng vẫn là thiên phú. Hàng Đầu tộc giỏi về các loại vu thuật kỳ dị có thể lấy đầu dã thú lợi hại rồi giao kết với thân thể của mình mà có được lực lượng của loại dã thú đó. Nay viên tướng đầu lĩnh được gọi là Ngũ Đầu Đại Vu, trên cổ ngoài đầu của bản thân còn có đầu của bốn loại dị thú, là người có vũ lực mạnh nhất trong các tướng lãnh của bốn đạo đại quân.

Vương Phật Nhi hao hết tâm lực mới thống lĩnh được đạo quân năm bè bảy mối này đến dưới thành Vân quận. Hắn cũng không lập doanh trại mà lập tức triển khai đại quân ngay tại ngoài thành, sai thủ hạ hò hét bảo binh mã trong thành quy hàng.

Vân quận là nơi ba đạo đại quân thú đầu yêu tộc đóng quân, nghe thấy có người ở ngoài thành khiêu chiến thì tướng lãnh của cả ba đạo đại quân lập tức chạy lên tường thành.

Nhìn thấy thân hình vô cùng khổng lồ của thần thú Hoàng Đô, cho dù là đại tướng A Lý Hán của Tượng Đầu tộc tính tình táo bạo nhất cũng phải lầm bầm nói:" Thế mà lại có được một con thú khổng lồ như vậy, Khương Công Vọng thật là lợi hại! Tường thành thành Vân quận căn bản không chịu nổi sức công phá của con thú khổng lồ này, hay là chúng ta trước hết hãy lựa theo chiều gió, tạm thời quy hàng đi?" Truyện "Đại Viên Vương "

Lộc Lực Sỹ của Lộc Đầu yêu tộc cười lạnh, lớn tiếng nói:" Nếu mười ba thú đầu tộc chúng ta đồng tâm hợp lực thì còn có dòng họ nào của Tây Địch có thể chống được chúng ta? Nếu vừa gặp nguy hiểm mà mọi người đã vội đầu hàng thì chúng ta sẽ bị năm đại yêu tộc áp bức, trọn đời cũng không ngóc đầu lên được."

A Lý Hán bật một tiếng thốt cay đắng, hỏi:" Vậy ngươi bảo phải đối phó con thú khổng lồ kia như thế nào?"

Lộc Lực Sỹ oán hận đáp:" Chúng ta cần gì phải đối phó với con thú của hắn! Chúng ta cũng là quân đội của Tây Địch, ta không tin Đại Lôi Âm tự dám tấn công thành giết hại ba đại yêu tộc chúng ta. Cho dù hắn không sợ mười ba thú đầu tộc chúng ta phản kích thì cũng phải nể mặt Ngột Tư tộc chứ! Hãy xem ta đối đáp với tướng lãnh của bọn họ đây!"

Lộc Lực Sỹ đề khí quát:" Đại quân Tây Địch lần này liên minh tấn công vương triều Đại Càn, vốn phải đồng tâm hợp lực mới đúng, vì sao binh mã Đại Lôi Âm tự các ngươi lại lấy khí thế hiếp người như vậy?"



Vương Phật Nhi cười ha ha, cao giọng đáp:" Châu Thương Nam là đất của Đại Lôi Âm tự chúng ta, các đạo đại quân đi ngang qua nếu cần lương thảo cấp dưỡng thì chúng ta sẽ lập tức cung cấp, nhưng nếu muốn chiếm đoạt tài sản của bản tự thì phải hỏi xem Thập Phương Đống Ma Đạo của ta có đáp ứng hay không!"

Lộc Lực Sỹ có tu vi ngũ phẩm nên đã có thể coi là cao thủ, nhưng khi Vương Phật Nhi lớn tiếng quát hỏi, âm thanh như tiếng sấm ầm ầm chấn áp toàn trường làm ngay cả người bên trong thành Vân quận đều nghe thấy rõ ràng, áp chế tiếng nói của Lộc Lực Sỹ xuống nhỏ như tiếng muỗi kêu!

A Lý Hán nghe tiếng hét của Vương Phật Nhi thì trong lòng càng khiếp sợ, lẩm bẩm nói:" Cuộc chiến này không thể nào đánh được! Cuộc chiến này không thể nào đánh được! Đại Lôi Âm tự phái ra cao thủ nhất phẩm, mà tộc trưởng Tượng Đầu tộc chúng ta chỉ có tu vi tam phẩm."

Lộc Lực Sỹ tức hộc máu. Binh mã của Vương Phật Nhi rối loạn xà ngầu, hắn có lòng tin tuyệt đối rằng chỉ dựa vào một cánh binh mã của Lộc Đầu yêu tộc cũng đủ đánh bại. Nhưng con mãnh thú khổng lồ kia thì lại có bảy tám phần rất giống thần thú Hoàng Đô trong truyền thuyết, hơn nữa viên đại tướng cầm quân lại có võ công sâu không lường được khiến cho khả năng xông ra đánh nhau đã trở nên không thể thực hiện được.

Hắn đang muốn lên tiếng cứu vãn tình thế thì đại tướng Công Bà Dương của Dương Đầu tộc đã vuốt chòm râu dê, lớn tiếng nói:" Chúng ta vẫn chưa hề chiếm đất của Đại Lôi Âm tự, thành Vân quận này là quân chúng ta tử chiến mới đoạt được trong tay binh mã Tây Kỳ, ngươi cậy mạnh cướp đoạt thì không khỏi quá mức bá đạo."

Lộc Lực Sỹ đang ngầm trầm trồ khen ngợi, định lên tiếng góp thêm vài câu thì Vương Phật Nhi đã cười ha ha, lớn tiếng hét lên:" Mười ba thú đầu yêu tộc các ngươi làm việc xấu tấn công quân đội chúng ta còn đang rõ ràng ở trước mắt, bọn ngươi còn định bao biện sạo? Hiện giờ còn có mấy trăm tù binh thú đầu yêu tộc ở trong quân Đại Lôi Âm tự chúng ta."

Lộc Lực Sỹ há mồm nói vài câu nhưng lại bị tiếng của Vương Phật Nhi áp chế không thể nào nghe được nên đành nín lặng không mở miệng nữa. Nghe thấy Vương Phật Nhi đổ khoản nợ của Trư Đầu yêu tộc lên đầu bọn chúng bèn vội vàng biện hộ:" Đó là việc của Trư Đầu yêu tộc, không liền quan đến Tượng Đầu, Dương Đầu, Lộc Đầu yêu tộc chúng ta!"

Vương Phật Nhi hét lớn một tiếng nói:"Thế nào là không quan hệ? Trong số tù binh của quân ta có mười hai người của Tượng Đầu yêu tộc, sáu người của Dương Đầu yêu tộc, hơn năm mươi người của Lộc Đầu yêu tộc!"

Lộc Lực Sỹ bị câu này của Vương Phật Nhi làm cho giận sôi lên. Các tộc Thú đầu yêu tộc có quan hệ chặt chẽ, ngay cả thông hôn cũng thường gặp nên trong Trư Đầu yêu tộc có chiến sĩ của các thú đầu yêu tộc khác là chuyện chẳng có gì là lạ. Nhưng Vương Phật Nhi lấy việc này để đổ vấy cho tất cả các thú đầu yêu tộc cùng tấn công quân đội Khương Công Vọng khiến hắn không biết phải cãi lại như thế nào.

A Lý Hán rống lên ầm ầm, cãi bướng:" Cho dù thú đầu yêu tộc chúng ta tấn công quân đội Đại Lôi Âm tự của ngươi thì sao? Không phải các ngươi cũng tấn công chúng ta đó ư?"

Lộc Lực Sỹ đang lo nghĩ xem phải cãi lý như thế nào, nghe thấy A Lý Hán lại thừa nhận lỗ mãng như thế thì tức đến hộc máu. Hắn đang định lên tiếng vãn hồi thì chợt nghe Vương Phật Nhi lại gầm lên như sấm, một lần nữa làm toàn thành kinh sợ.

" Nếu bọn ngươi lập tức ra khỏi thành đầu hàng, chịu quy thuận Đại Lôi Âm tự chúng ta thì ta có thể sẽ bỏ qua những chuyện trước đây. Nếu bọn ngươi không biết sống chết, nhất định không màng đến tình cảm tốt đẹp giữa các yêu tộc Tây Địch thì ta cũng không khách khí! Tường thành thành Vân quận này thì ta chỉ búng tay cái là sập, các ngươi đừng có mà tính nhầm đó!"

A Lý Hán nghe thấy Vương Phật Nhi muốn gọi hàng, cười lớn một tràng hắc hắc rồi quát:" Tượng Đầu tộc ta chỉ phục những kẻ có dũng khí sức lực vô song, nếu ngươi có thể thể hiện bản lĩnh làm cho ta tâm phục khẩu phục thì cho dù phải hàng phục ngươi cũng có sao? Nhưng nếu ngươi định dùng âm mưu quỷ kế thì Tượng Đầu tộc ta cũng không sợ!"

Hắn là chủ soái vừa nói thế, tướng sĩ Tượng Đầu yêu tộc liền đồng thanh hô toáng lên. Lộc Lực Sỹ cuối cùng cũng hiểu ra toan tính của A Lý Hán, cười thầm một tiếng, biết nếu Vương Phật Nhi đáp ứng thì chắc chắn sẽ trúng kế, còn nếu không đáp ứng thì tất nhiên sẽ bị chiến sĩ của Tượng Đầu yêu tộc khinh bỉ, dẫn đến chiến ý vô cùng.

Nếu sáu ngàn chiến sĩ Tượng Đầu yêu tộc ở đây cùng nổi điên lên thì cho dù con thú khổng lồ kia có lợi hại cỡ nào cũng chưa chắc đã có thể toàn thân trở ra.

Vương Phật Nhi thản nhiên hỏi:" Ngươi muốn ta thể hiện bản lĩnh như thế nào?"

A Lý Hán hét lớn một tiếng, huơ tay ra lệnh cho thủ hạ trên tường thành quăng xuống một sợi dây thừng to như cánh tay người, hét lên:" Nếu ngươi có thể kéo chúng ta ngã xuống tường thành thì chúng ta sẽ đầu hàng ngay, còn nếu ngươi không bản lĩnh này thì mau cút đi!"

Vương Phật Nhi nhìn A Lý Hán đứng trên tường thành uy phong lẫm liệt thì không khỏi nở nụ cười, thầm nghĩ:" Tên to xác kia thật cũng không ngốc a? Đây không phải là muốn dùng lực lượng của toàn quân Tượng Đầu tộc kéo co với ta sao? Được thôi, để ta dạy các ngươi một chút cho biết cái gì gọi là lực lượng."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Viên Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook