Quyển 6 - Chương 16: Nếu trời có tình trời cũng già, nếu Phật có tình bỏ tòa sen
Lưu Lãng Đích Cáp Mô
22/04/2013
Lão nhân nhớ lại trước đây đã ngang ngược cưỡng chiếm vùng phía sau Đại Lôi Âm tự thì vô cùng hối hận. Vương Phật Nhi nhắc đến sư phụ thì bỗng phấn khởi tinh thần nói thao thao bất tuyệt, hoàn toàn không để ý đến sắc mặt càng ngày càng khó coi của những người thôn Long thứu.
" Hôm ấy, sư phụ dẫn ta lên trên đài Xích Tinh, khi đối mặt với ba đại tông sư Nho môn của Thiên Thư viện thì lập tức niệm phật hiệu, tiếng như chuông đồng, cả thành An Nguyên ở đế đô cách xa mấy trăm dặm cũng nghe thấy rõ ràng......"
Linh Sơn vô cùng xấu hổ nhưng lại nghĩ thầm trong lòng:" Thành An Nguyên đâu có cách xa đài Xích Tinh đến mấy trăm dặm? Hơn nữa, ngươi đang ở trên đài Xích Tinh, sao biết cả thành An Nguyên đều nghe rõ? Trụ trì nói dối lòi đuôi ra rồi!"
Vương Phật Nhi không để ý tới ánh mắt trưởng lão ra hiệu cho hắn, tiếp tục nói văng nước bọt tứ tung:" Ba đại tông sư nho môn đó đều là cao thủ có tu vi nhất phẩm, kiếm thuật thông huyền, phong độ rất cao, nhưng nhìn thấy sư phụ ta lại lập tức phải hạ giọng nhã nhặn, không dám ăn nói thô bạo như bình thường......"
Hắn nói câu này thì ngay cả người trung thực như Phật Đà Cái cũng không nhịn được phải buột miệng ho khan mấy tiếng, tỏ vẻ xấu hổ. Chuyện ba đại tông sư Nho môn ăn nói thô bạo thì thật là không thể nào tưởng tượng nổi. Loại người như bọn họ mà còn khó tin, huống chi người khác.
Nhưng hai nhà Tinh, Yến đã ẩn cư trong Vô tận lâm hải rất lâu rồi, bị Vương Phật Nhi cứ thật thật giả giả chuyện nọ xọ chuyện kia ba hoa bốc phét làm cho nửa ngờ nửa tin.
Đang khoác lác đến cao trào, Vương Phật Nhi đột nhiên cười hắc hắc rồi dừng lại, vái chào lão nhân và nói:" Lần này đến thăm hỏi chính là để tăng thêm tình hữu nghị giữa Long thứu thôn và Đại Lôi Âm tự. Hôm nay thật là vui vẻ, bọn tại hạ còn phải trở về thanh tu, không dám quấy rầy nữa."
Hắn vẫy tay ra hiệu cho tám Đại trưởng lão, đang định rời đi thì đột nhiên lão nhân hỏi:" Phật Nhi trụ trì tu tập kiếm quyết Yến gia của chúng ta có biết môn công phu này còn những ảo diệu khác không?"
Vương Phật Nhi ngừng cười, quay đầu lại nói:" Vũ kỹ của Yến gia quả thật là vô cùng tinh xảo, nhưng bổn tọa ngẫu nhiên hiểu được một chút ảo diệu thì đã không an tâm, làm sao dám tiếp tục nghiên cứu sâu thêm!" Truyện "Đại Viên Vương "
Lão nhân chậm rãi nói:" Mặc dù chưa có ai tu luyện thành công Kiếm quyết của Yến gia, ngay cả tổ tiên Yến Xích Đan cũng không luyện đến cảnh giới cuối cùng nhưng vẫn là một trong những loại võ học của Trung thổ Thần Châu có thể tiến nhanh nhất vào thần vực. Nếu là người khác thì ta sẽ thản nhiên nói rằng hắn đừng có mà mơ, nhưng Phật Nhi trụ trì là người hợp duyên, có trí thông minh trời phú, lại đã khám phá được chỗ ảo diệu nhập môn của Kiếm quyết, nếu không tiếp tục thì chẳng phải là đáng tiếc lắm sao. Mấy trăm năm qua, hai nhà Tinh, Yến chúng ta cũng chỉ có một thiên tài lĩnh ngộ được môn võ học này. Phật Nhi trụ trì có muốn nghiên cứu cùng hắn không?"
Lão nhân mặc dù bị Vương Phật Nhi nói dối đến chóng mặt, nhưng cuối cùng thì vẫn là người cơ trí không mấy ai sánh bằng, tức thì đã nghĩ ra thủ đoạn phản công lại. Kiếm quyết của Yến gia không phải là thứ đơn giản, lão tin rằng chỉ cần Vương Phật Nhi đồng ý tu luyện thì tất nhiên sẽ bị lão khống chế.
Vương Phật Nhi cười ha hả, đang định từ chối thì đột nhiên chẳng biết tại sao khuôn mặt của cha mẹ lại hiện ra trước mắt." Mặc dù chẳng biết tiến vào thần vực thì có năng lực trở về trái đất hay không, nhưng ở thế giới này đã có người trở thành thần tiên, vậy thì ta vẫn có chút hy vọng!"
Nghĩ đến cha mẹ, Vương Phật Nhi chợt nhớ lại rất nhiều chuyện. Hắn học nghệ thuật, học phí cao gấp mấy lần so với bình thường. Cha mẹ hắn đều thuộc tầng lớp làm công ăn lương bình thường, trước mặt hắn thì cha mẹ luôn vui vẻ nói cười, nhưng Vương Phật Nhi vô số lần nghe thấy cha mẹ thở dài riêng với nhau, thương lượng phải tiết kiệm, vay tiền như thế nào để lo đủ học phí cho hắn. Truyện "Đại Viên Vương "
Lúc ấy Vương Phật Nhi còn không biết làm thế nào, sau khi vào đại học thì hắn cố gắng gấp bội so với bạn học, ngoài thời gian học thì tự xoay sở kiếm sống. Học kỳ thứ nhất, Vương Phật Nhi nhận thiết kế cổng chính cho phân xưởng mới của một xí nghiệp, mất hơn hai mươi ngày mới hoàn thành bản vẽ khiến cho người thuê vừa lòng trả cho hắn hơn hai ngàn đồng. Mặc dù biết phần lớn phí thiết kế bị ăn chặn nhưng đó là lần đầu tiên kiếm được tiền, hắn vẫn cực kỳ phấn khởi, lập tức ra bưu điện gửi toàn bộ về nhà.
Hắn nhớ rõ khi đó, bưu điện cách trường học khá xa, hắn muốn khoe với cha mẹ là đã có năng lực kiếm tiền, quên không chừa lại cho mình một đồng nào, không còn cả tiền mua vé xe, đành phải đi bộ về trường học.
Ai chẳng được cha mẹ nuôi nấng từ nhỏ đến lớn, rất nhiều người khi lớn lên công tác nhớ đến công ơn của cha mẹ, nhận lương lần đầu thường mua quà cho cha mẹ, gọi là sự hiếu thảo thành tâm nhất của đứa con vừa mới trưởng thành.
" Nói không chừng nếu có thể tiến vào thần vực thì sẽ có cơ hội về nhà. Nếu ba mẹ biết con không chết thì nhất định sẽ vui sướng hơn cả cái lần ta gọi điện thoại về nhà hỏi đã nhận được tiền chưa.... Ta nhớ rõ lần đó, cha ta dù thuộc tuýp đàn ông cứng rắn mà vẫn hơi rơm rớm nước mắt, còn kể là mẹ đã đem chuyện ta gửi tiền về nhà nói cho tất cả mọi người biết. Tuy nhiên, giọng nói của cha lúc ấy dù có đắc ý nhưng cũng không thấy có vẻ vui mừng lắm." Truyện "Đại Viên Vương "
Nghĩ lại chuyện này, Vương Phật Nhi cũng chẳng muốn tính toán cái gì nữa, lập tức gật đầu.
" Tiền bối, bổn tọa có rất nhiều chỗ không hiểu lắm về Kiếm quyết, nếu có thể may mắn được cùng nghiên cứu, thảo luận với người của thôn Long thứu đã tu luyện thành công môn võ công này thì tất nhiên rất có ích."
Lão nhân thấy Vương Phật Nhi đáp ứng, mỉm cười nói:" Người này vẫn chưa cùng chúng ta đến Đại Lôi Âm tự, Phật Nhi trụ trì nếu là có thời gian thì hãy quay lại thôn Long thứu, hắn còn đang ở trong bia võ công của Yến gia."
Vương Phật Nhi nói câu đáp ứng rồi dẫn tám Đại trưởng lão rời đi.
Mặc dù hai bên không nói vấn đề thực chất gì nhưng lần gặp này đã phá vỡ sự ngăn cách với nhau. Đệ tử của hai nhà Tinh, Yến cũng không ngạo mạn với tăng nhân của Đại Lôi Âm tự nữa.
Vương Phật Nhi đến từ xã hội hiện đại có công tác tư vấn rất phát triển nên nắm rất rõ về những nhược điểm tính cách của con người, đặt ra một kế hoạch đánh vào tâm lý những đệ tử trẻ tuổi của thôn Long thứu. Mặc dù Đao đạo của Tinh gia rất cao nhưng người trong thôn tu luyện vẫn không phát hiện thấy có tiến bộ. Võ công đại của Đại Lạn Đà tự rất đa dạng, trong đó không thiếu biện pháp để thành công nhanh chóng.
Mặc dù loại võ học tốc thành này sẽ không có khả năng tu luyện đến cảnh giới cao thâm nhưng học cực nhanh, tiến bộ thần tốc, Vương Phật Nhi dùng để lén truyền thụ cho những đệ tử của thôn Long thứu không chịu khổ luyện võ công, tu vi ngừng trệ không có tiến bộ nên trong thời gian ngắn đã được hoan nghênh nồng nghiệt
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.