Quyển 11 - Chương 7: Tây Kim môn hạ
Lưu Lãng Đích Cáp Mô
22/04/2013
- Không xong, không kịp xuất thủ trước rồi!
Trong tay thủ sẵn Hoàng Ngọc Phong Trấn, Vương Phật Nhi đối với xuất thủ tàn nhẫn của Thanh Hạc, vô cùng lo lắng. U Minh Huyễn Yêu vô cùng khó gặp được, trên tay hắn có bẩy đầu Hắc Giáp Huyền Kỵ, Huyết Hải Ma Trư Vương, Đồng Thi Kinh Qua, Ngọc Thi Chân Đồng, suất lĩnh thi binh là được rồi, thế nhưng lại thiếu mất u linh quỷ yêu thống suất.
Thanh Hạc xuất thủ, thời cơ, góc độ, không thể nào bắt bẻ được, thế nhưng vẫn đánh giá sai thực lực U Minh Huyễn Yêu. Đầu quỷ yêu hiếm thấy này kêu lên một tiếng thê lương, hóa thành một đoàn quang diễm nhợt nhạt, nửa thân trên dáng dấp võ tướng, nửa thân dưới lại hóa thành đăng diễm, tay vẫn như cũ cầm trường thương dài tám trượng, hung hăng định cùng Thanh Hạc liều mạng ở một chỗ.
Cho dù là u linh binh cấp thấp nhất, cũng có thể bay cách mặt đất vài thước, u linh quỷ tướng càng có thể qua lại như điện, đầu U Minh Huyễn Yêu này, cách bay lượn trên không, tuyệt không thua kém bất luận nhất phẩm cao thủ nào. Truyện "Đại Viên Vương "
Thanh Hạc cầm Tử Hỏa Trường Đao trong vòng mấy chiêu không thể chém được đối thủ, bất đắc dĩ hạ xuống mặt đất hồi phục khí. Vương Phật Nhi lúc này mới hết lo lắng, hét lớn một tiếng, vừa vặn xông về phía trước.
Thanh Hạc hơi kinh hãi, Nhị Thập Tứ Tiết Kiếm Pháp không tốt cho cận chiến, tuy rằng hắn vừa nhìn thấy Vương Phật Nhi dùng Ngũ Nhạc Thần Đao phản kích, thế nhưng cũng không hiểu sao thiếu niên này lại bỏ sở trường dùng sở đoản. Đang muốn lên tiếng nhắc nhở, đã thấy trên tay Vương Phật Nhi huyễn ra một đoàn tinh hoàng quang mang, chỉ một kích như vậy, U Minh Huyễn Yêu kia liền biến mất không thấy.
Chỉ như vậy liền diệt được U Minh Huyễn Yêu?
Hắn lại không biết, Vương Phật Nhi cũng hết sức kinh ngạc. Hoàng Ngọc Phong Trấn đã thu hai chiếc hải thuyền, bẩy đầu hắc Giáp Huyền Kỵ, chỉ thừa lại hai chỗ. Thế nhưng dầu U Minh Huyễn Yêu kia bị bắt vào, bốn trảo lợi hại, dị thú mọc ra bốn cánh, cũng đều hóa thành khói nhẹ, theo đầu U Minh Huyễn Yêu chui vào trong Phong Trấn rồi. Truyện "Đại Viên Vương "
Thanh Hạc lão huynh, U Minh Huyễn Yêu này cùng dị thú có quan hệ gì. Vì sao ta phong ấn lại cùng rớt?
Nghe được câu hỏi của Vương Phật Nhi, vẻ khiếp sợ trên mặt Thanh Hạc khó có thể che dấu, lớn tiếng hỏi lại:
- Hỏa Thất Muội vậy mà có thể phong ấn U Minh Huyễn Yêu bằng Phong Trấn nơi tay hay sao?
Vương Phật Nhi cười hắc hắc nói rằng:
- Tai hạ đã từng được Vưu Kim Sử Đông nạp đại sư chỉ điểm, tuy rằng cơ quan thuật học chưa tinh, lại ngẫu nhiên chiếm được một ít tài liệu tốt, chế thành mấy mai Phong Trấn, vừa vặn dùng tới.
Thanh Hạc biết Vương Phật Nhi không có nói thật, thế nhưng cũng không có cách nào khác để ép hỏi tiểu tử này, chỉ vỗ tay vào áo bào, lạnh nhạt nói:
- U Minh Huyễn Yêu đã có thể tự động tìm kiếm thể xác. Những…dị thú này cấp cho nó giam cầm hồn phách, được gọi là tác dịch quỷ, cùng U Minh Huyễn Yêu đã thành nhất thể, đương nhiên sẽ đồng thời bị ngươi phong ấn rồi.
Thì ra thế!
Vương Phật Nhi vừa chắp tay, nhàn nhạt nói:
- Nếu ở đây sự tình đã xong. Ta cáo biệt trước, sau này hữu duyên sẽ gặp lại!
Trong mắt Thanh Hạc thần quang chớp chớp, một hồi lâu mới lấy ra một tấm lệnh bài, đưa lệnh bài cho Vương Phật Nhi nói:
- Vân Châu là gốc rễ phong địa Mộc tộc theoĐại Kiền vương triều, các Châu mục từ trước đều do người trong tộc đảm đương. Thế nhưng đã có một chi quân đội, do chủ công nhà ta bí mật huấn luyện quân sĩ. Hỏa Thất Muội huynh nếu đi Vân châu, bằng tấm lệnh bài này. Liền có khả năng điều động binh mã vân Châu.
- Tây Định Yêu tộc của Ngưu Đầu Yêu tộc đã đánh tới gần tứ trấn kinh kỳ, Hỏa huynh nếu như có thể xuất thủ tương trợ, mong rằng nhiều hơn trợ giúp.
Vương Phật Nhi ngạc nhiên nói:
- Binh quyền trọng yếu như vậy, huynh sao có thể đơn giản trao cho ta? Thanh Hạc huynh chẳng lẽ là nói đùa? Truyện "Đại Viên Vương "
Trên mặt Thanh Hạc lộ ra thần sắc cổ quái, sau đó nói:
- Lần này Tây Địch Yêu tộc tấn công Đại Kiền Vương Triều của ta, nhưng cũng khó có được hoàn cảnh thuận lợi, chỉ cần Đại Kiền Vương Triều hiệu triệu tướng lĩnh là có thể đẩy lùi đại quân yêu tộc, gia chủ công nhà ta Lý Dược Sư, sẽ một lần nữa được trọng dụng. Hỏa Thất Muội huynh nếu là đệ tử của đại tông sư Khuất Hàn Thiền. Ta giao binh quyền trong tay huynh, cùng giao cho gia chủ công đều như nhau.
Vương Phật Nhi muốn hỏi lại tỉ mỉ, thế nhưng Thanh Hạc đã vung tay áo bào, xoay người rời đi.
“Người này có vô số cổ quái, đáng tiếc gặp phải ta, lại để cho hắn tính toán sao! Lười trở lại cùng mấy đầu ngốc điểu chạm mặt, ta đi suốt đêm là được rồi!”
Vương Phật Nhi đang muốn tiếp tục chạy đi, đột nhiên trên bầu trời có hai tiếng xé gió rất nhỏ vang lên không biết từ đâu, làm hắn nhất thời thất kinh. Vội vàng thu liễm khí tức trên người, ẩn thân dưới một cây đại thụ, lúc này mới ngước nhìn lên trên trời.
Hai đạo kiếm khí quen thuộc, ở trên không trung một cái chớp động, đã biến mất không thấy đâu. Chính là hai người Khuất Hàn Thiền và Trương Húc, không biết làm sao đã truy kích tới nơi này rồi.
May mà bọn họ không nghĩ ra ta lại có thể ở trên mặt đất chạy trốn, bằng không chỉ cần đi xuống dưới, tìm một vòng, ta liền khó thoát bị bại lộ dấu vết.
Qua một lát, hai đạo kiếm khí phân biệt vòng vèo từ nam rồi đến bắc, hiển nhiên Khuất Hàn Thiền và Trương Húc còn chưa hết hy vọng, vẫn kiên trì tìm kiếm tung tích hắn.
Đợi đến khi kiếm khí hai vị đại tông sư, lần thứ hai đi xa, Vương Phật Nhi khóe miệng lộ ra nụ cười khổ.
…
- Lão nhân gia, đây đã là địa phận Vân Châu rồi phải không ạ?
Vương Phật Nhi sau hơn mười ngày bôn ba, rốt cuộc cũng đi qua Không Nguyên sơn, khi hắn tìm được thôn xóm không xa chân núi, liền hỏi địa phương, người bị hắn hỏi đường là một lão giả, ha ha cười nói:
- Không sai, ở đây chính là Vân Châu Mục, Vân Quận hạt, Khinh Hồng thôn! Tiểu công tử thoạt nhìn là một người đọc sách, người tới Tứ Tượng Thư Viện đọc sách sao?"
Vương Phật Nhi hơi sửng sốt, lúc này mới cười nói:
- Ta là đệ tử Tung Sơn Thư Viện, thực sự không phải là đến Tứ Tượng hư Viện.
Lão giả kia tựa hồ như chưa bao giờ nghe đến tên Tung Sơn Thư Viện, cười ha hả nói:
- Tứ Tượng Thư Viện ở Vân Châu của là thư viện lừng danh trong thiên hạ, nhất là năm nay xuất ra một thiếu niên nho sinh, có người nói là đệ tử cơ quan thuật đại sư Vưu Kim Sử Đông Nạp, tên là Nhạn Giang Nam.
“Nhạn Giang Nam? Thì ra hắn ở đây!”
Vương Phật Nhi nhất thời đại hỉ, hắn cũng rất nhớ vị bằng hữu, sau khi nói lời cảm tạ lão giả, xuyên qua thôn mà đi, thẳng đến Vân châu thành.
Vương Phật Nhi từng nghe Nhạn Giang Nam nhắc tới, đời đời nhà hắn đều là thợ thủ công La hầu thế, đến đời hắn, đối với tân tân khổ khổ mỗi ngày làm lụng cực nhọc nổi lên mâu thuẫn trong lòng, thề phải làm đương thời đệ nhất cơ quan thuật đại tông tượng.
Thế nhưng lão gia tử đối với thái độ này của Nhạn Giang Nam thập phần bất mãn, phụ tử cãi nhau hơn mười lần, Nhạn Giang Nam bi phẫn trốn khỏi nhà, lúc này mới đầu nhập vào đại tông tượng cơ quan thuật, làm môn hạ Vưu Kim Sử Đông Nạp.
Có người nghe nói Vưu Kim Sử Đông Nạp là hậu duệ xa xưa ở Thiên Phương Châu đến Trung Thổ đất khách quê người, bởi vậy cùng họ Trung Thổ khác nhau rất lớn. Xuất thân hải ngoại bốn mươi bẩy đảo, còn từng làm qua tổng quản võ doanh Đại Kiền Vương Triều, lai lịch thập phần kỳ dị. Tại đường tạo nghệ cơ quan thuật, cùng Lỗ Thần Công, được xưng Tây Kim trong Đông Thần Tây Kim.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.