Quyển 2 - Chương 17: Thanh Long đoạn
Lưu Lãng Đích Cáp Mô
22/04/2013
“Đó chính là ngũ trang quan tứ linh kiếm ấn!” Truyện "Đại Viên Vương "
Có người ở dưới lôi đài kêu to thành tiếng, xú hán tử kia nhất thời sắc mặt biến đổi có chút khó coi. Phi Tuyết Phiêu Hương chưởng tạo thành mạng lưới kình khí, bị một quyền của Vương Phật Nhi chấn nát, cường lực cuồn cuộn vô cùng mạnh mẽ làm cho xú hán tử kia tự biết không thể địch nổi. Hắn khó có thể chấp nhận thất bại lựa chọn rút lui vào lúc đó, nhưng hắn đã bị một quyền của Vương Phật Nhi bức phải nhảy khỏi lôi đài .
Oành !
Lúc này giao long khí kình đã thành hình, khí thế lên cao ngút trời đột nhiên ầm ầm bạo tán, Vương Phật Nhi căn bản không thao túng được uy lực mạnh mẽ của một chiêu này, vào thời khắc mấu chốt mất đi khả năng khống chế.
Xú hán tử kia sắc mặt tức giận khẽ hừ một tiếng , vừa rồi uy thế kia của Vương Phật Nhi ít nhất cũng phải tam phẩm tu vi, hắn đón đỡ nếu không chết cũng trọng thương, không nghĩ tới hắn mới nhận thua lui ra, đối phương lại phát chiêu thất bại, khí kình mất tăm mất tích.
“Chúc mừng cậu, lão nhân gia của chúng ta mời cậu đến diện kiến !”
Vương Phật Nhi vẫn còn như lọt vào trong sương mù, đột nhiên hai gã áo xanh đội mũ quả dưa bước lên, hắn đang tưởng là bọn họ định tiến lên đánh lôi đài, thật không ngờ đối phương lại mở miệng nói làm cho người ta sợ hãi . Hắn đang muốn mở miệng nói chuyện, tay của hai gã nam tử này đã giao nhau, lập tức bế hắn lên bước xuống khỏi lôi đài .
“Này này, không phải còn có một ngày nữa sao? Sao lại xem như ta thắng? Xâu bánh nướng của ta còn trên mặt đất…”
Nhìn cách ăn mặc của hai nam tử áo xanh này vốn là bộ dáng của gia đinh, nhưng thân thủ lại bất phàm, tu vi đều đã ngoài lục phẩm. Vương Phật Nhi căn bản không hiểu thế nào bị tiểu nam hài kia đưa vào cơ thể bốn đạo quyền kình, chứ lấy tu vi bát phẩm của hắn tự nhiên không có cách nào chống đỡ hai gã gia đinh này kèm hai bên.
Một nam tử bộ dáng như quản gia nhảy lên đài lớn tiếng tuyên bố: “Bổn tướng quân phủ đã tuyển định được giai tế, chư vị hương thân đã có thể giải tán rồi, nếu rảnh rỗi thì mấy ngày sau cử hành hôn lễ các vị có thể đến uống rượu mừng.”
Hài tử mười hai mười ba tuổi kia rốt cuộc cũng hé miệng mỉm cười, cạnh hắn là vài người khí độ uy nghiêm vừa nhìn qua đã biết không phải hạng người bình thường, đang đứng bảo vệ bên cạnh hắn.
“Ngài vừa rồi ra tay thật quá mức nguy hiểm, vạn nhất bị người ta phát hiện ra là võ học hoàng gia sẽ làm cho mọi người hỗn loạn.”
Một gã nam nhân có chút khom người thấp giọng nhắc nhở, nam hài kia thần sắc lạnh lùng chỉ nhàn nhạt nói một tiếng: “Biết rồi !” sau đó không nói gì nữa, cùng những người vây quanh hắn lặng lẽ rời đi .
Vương Phật Nhi quả là không ngờ tới, tự nhiên đùa quá hóa thật, vừa rồi hắn chỉ là nói giỡn , nào có hiểu được một quyền đã doạ đối thủ bỏ chạy, sau đó bị người ta gọi là tân lang rồi bị kéo vào nội viện. Truyện "Đại Viên Vương "
Hai gã gia đinh mang theo Vương Phật Nhi vào Trương phủ, lúc này có một trung niên nam tử mặc hoa phục bước ra đón , bắt gặp Vương Phật Nhi thì sửng sốt , thấp giọng nói: “Tuổi còn quá nhỏ a!” Bất quá lại mở miệng cười nói tiếp: “Có điều nhỏ cũng tốt….”
Vương Phật Nhi trong lòng hoảng hốt, sao lại nói cái gì có điều nhỏ cũng tốt? Hắn không khỏi kêu khổ nói: “Trung thổ thần châu này không lẽ thịnh hành kiểu nuôi dưỡng các thể loại con rể sao? Vừa rồi sao ta không lập tức đem xâu bánh nướng về cho sư phụ, khiến bây giờ xấu hổ đến nông nỗi này.”
Không để cho hắn có cơ hội hối hận, hoa phục nam tử kia đã kéo tay hắn nói: “Hiền tế, ta đây là Trương Phong phủ, nhất phẩm Vân Uy đại tướng, đảm nhiệm chức quan An Nguyên thành lục đốc binh mã ti đại tổng quản. Tiểu nữ của ta năm nay mười chín tuổi, tuổi cũng tương đương với ngươi, phẩm mạo cũng tương xứng, khó kiếm được hiền tế nhân phẩm xuất sắc, võ công cao cường như ngươi, hôm nay lại là một ngày đại cát , rất hợp để bái đường.”
Không để cho Vương Phật Nhi phân trần, vị Trương Phong phủ đại tướng quân này liền vung tay lên, lập tức có bảy tám hán tử thân hình lực lưỡng đi lên, lột sạch quần áo của Vương Phật Nhi tại chỗ rồi khiêng hắn đến hậu viện tắm rửa.
Trong tướng phủ này số cao thủ không ít, chờ sau khi Vương Phật Nhi được mười mấy cao thủ tu vi lục thất phẩm tắm rửa sạch sẽ, một bộ y phục tân lang hợp với vóc dáng hắn đã được chuẩn bị cho hắn.
Lúc này Vương Phật Nhi đã không còn sợ hãi nữa thầm nghĩ: “Thôi đến đâu hay đến đấy, cho dù có chuyện gì xảy ra thì ta cũng chỉ là một tên du đãng, một mạng rách, dù sao cũng đã chết qua một lần rồi , có điều gì quan trọng đâu.”
Thản nhiên mặc bộ cát phục lên, trong bộ quần áo đỏ thẫm nổi bật, Vương Phật Nhi lại có thêm vài phần thiếu niên đắc chí, bộ dáng quả thật rất phong lưu. Lúc này một đám nha hoàn ôm một bông hoa đi ra gài lên áo hắn sau đó đẩy hắn đến đại sảnh để bái đường.
Vương Phật Nhi vốn nghĩ, những nha hoàn có lẽ sẽ ôn nhu hơn một chút, sẽ dễ tìm hiểu thêm ít tin tức. Thế nhưng hắn nhìn trộm những người xung quanh, đều thấy mấy ả nha hoàn này sắc mặt tái mét, tựa hồ đang cùng tình lang trốn nhà theo trai thì gặp khủng long. Xem tình cảnh này, hắn đành ngậm miệng lại.
Trương Phong Phủ cùng một mỹ phụ trung niên đang ngồi ở chính đường tỏ vẻ không đủ kiên nhẫn nữa, vừa thấy Vương Phật Nhi đi ra lập tức vẻ hoan hỉ lộ nơi chân mày. Bênh cạnh là một mỹ nữ mặc đại hồng sam, hẳn là tân nương xuất giá. Bất quá, điều làm cho Vương Phật Nhi kinh ngạc chính là trang phục của tân nương có chút cổ quái .
Chẳng những đại hồng cát phục có nhiều chỗ tổn hại, tựa hồ do giãy dụa nhiều mà ra, trên người cũng bị trói bằng dải hồng lăng, phía dưới khăn che mặt lại có tiếng kêu nghèn nghẹn, hiển nhiên là miệng bị nhét quả hạch đào, khăn bố hay một loại gì đó tương tự.
“Lão nhân này thật cổ hủ, không có chuẩn bị chu đáo gì cả, không hề lo lắng chuẩn bị chu đáo gì cả, lẽ nào để phu thê họ gặp nhau như thế?” Truyện "Đại Viên Vương "
“Hầy à! Tiểu nữ vừa có chút ngượng ngùng, vô ý ngã sấp xuống bị thương tay chân, những dải hồng lăng này chính là dùng để băng bó. Hiền tế không nên lấy làm kỳ lạ. Bây giờ tranh thủ bái đường, tranh thủ bái đường….”
“Không kỳ quái mới có quỷ.” Bất quá nha hoàn sau lưng kình lực ở tay vô cùng lớn, dung sức ấn một cái, Vương Phật Nhi phản kháng cũng không được, giống như bị lực sĩ áp lên pháp trường, đến trước điện hành lễ. Trương Phong Phủ ha ha cười nói: “Từ nay về sau tiểu nữ phải phó thác cho hiền tế rồi. Bây giờ hiền tế đã là người nhà, bây giờ ở lại phủ này, qua một thời gian ta sẽ đến thiên thư viện báo cho ngươi một cái tên, học chút ít văn tài võ nghệ ,sau này đường công danh cũng sẽ dễ dàng hơn.”
“Tại hạ có một sư phụ, chẳng biết Trương lão đại nhân có thể giúp ta mời đến đây không. chuyện này tựa hồ không nên giấu diếm.”
Trương Phong Phủ kinh hãi, hai mắt trợn tròn nói: “Hiền tế còn có sư phụ? Trương Kì Liệt, lập tức phái năm trăm giáp binh tới bắt …. , tới mời sư phụ của hiền tế ta tới, nếu sư phụ hắn không muốn cũng không nên miễn cưỡng, tuỳ tiện lấy một món đồ làm chứng đem về cho nữ tế của ta yên tâm là tốt rồi.”
Vương Phật Nhi trán đầy mồ hôi thầm nghĩ: “Vật chứng này không phải là lấy đầu người ta về đấy chứ? sư phụ ta võ công cao cường, chắc chạy trốn cũng không phải là việc khó a ?”
Trương Phong Phủ tựa hồ nhìn ra ý nghĩ trong lòng Vương Phật Nhi, ha hả cười nói: “Trương Kì Liệt năm đó cũng là một mãnh tướng dưới trướng của ta, tại chiến trường từng bắt sống một trong mười tám phản vương là Lí Vân Thông, đáng tiếc đứa con của Lí Vân Thông không chịu đầu hàng, tiếp tục lãnh binh tạo phản, bằng không mười tám nhà phản vương đã thiếu một nhà rồi …”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.