Chương 35: Chiến đấu trong đêm (Thượng)
Mid_Night
15/12/2016
Nửa đêm, Tiêu Vân Thiên vẫn đang tu luyện thì Việt Hoàn lúc này vừa thay ca bỗng nhẹ nhàng tiến vào trong lều của hắn lay tỉnh hắn. Thật ra ngay khi Việt Hoàn vừa tiến vào lều thì Tiêu Vân Thiên đã tỉnh. Nhưng vẫn
chờ xem Việt Hoàn làm điều gì.
- Tiểu huynh đệ, tình hình có biến. Mọi người chuẩn bị chiến đấu.
Tiêu Vân Thiên nghe thế, có chút nhíu mày, thở dài. Xem ra là xui xẻo thật rồi.
Hắn lấy từ giới chỉ ra một đôi găng tay huyền thiết đeo lên. Đây chính là vũ khí của hắn, chỉ là một món vũ khí còn chưa đạt đến linh khí hạ phẩm, nhưng nó sẽ giúp Tụ Lực Phá Kích phát huy tốt nhất.
Hắn lại lấy vài lọ dược dịch đeo lên người. Những loại dược dịch này hòa vào nhau chính là loại thuốc nổ chậm mà lần đầu gặp Hoắc Vĩ hắn đã đề cập đến, tương đương với một kích Đại Võ Sư đỉnh phong đấy. Thứ này, thật sự không dễ chế tạo tí nào, chỉ cần một chút sai lầm thì sẽ nổ ngay lúc chế tạo chứ không cần chờ đến lúc chiến đấu. Tất nhiên đây chỉ là đề phòng vạn nhất mà thôi. Trận chiến đầu tiên sau khi trọng sinh của bản thân, cũng là trận chiến đầu tiên từ khi bắt đầu tu võ, hắn đâu thể để nó kết thúc đơn giản bằng thuốc nổ được.
Ngẫm nghĩ, hắn lại lấy giới chỉ vốn được xâu chuỗi trên vòng cổ đeo lên ngón tay.
Mang theo tâm trạng hưng phấn, Tiêu Vân Thiên cùng Việt Hoàn bước ra ngoài. Vừa đi vừa hỏi:
- Việt Hoàn thúc thúc, kẻ địch là ai hay yêu thú gì vậy?
- Là một bầy yêu lang, vốn vùng này từ trước đến giờ không thấy yêu lang xuất hiện, không hiểu sao lại xuất hiện một bầy thế này. Xui xẻo hơn nữa là chúng ta lại gặp bọn chúng.
- Một bầy yêu lang? Có bao nhiêu đầu?
- Đoán chừng là 40 đến 50 đầu, và có một đầu Lang Vương dẫn dắt, nếu không thì bọn chúng đã ồ ạt xông vào sơn cốc rồi chứ không phải lẩn quẩn bao vây ở ngoài như thế kia.
“Chỉ 40 đầu? Có lẽ là Việt Hoàn này sợ mọi người hoảng loạn nên báo con số này để trấn an thôi, sợ là phải nhiều hơn, xem ra phải sử dụng thuốc nổ trước rồi.”
Từ lều của Tiêu Vân Thiên đến nơi mọi người đang tập trung cũng rất gần, chỉ hơn 30 bước chân.
- Ồ, tiểu huynh đệ, xin lỗi đã kéo ngươi vào rắc rối thế này.
- Phùng Kỳ thúc thúc nói quá lời. Nếu ta đơn thân độc mã đi đường có khi còn tệ hại hơn nhiều.
Hồ Trọng Trí với tư cách là người có tu vi cao nhất lập tức đảm nhận vị trí chỉ huy:
- Được rồi, không dông dài nữa. Hiện nay chúng ta có tổng cộng 11 nam nhân, 4 nữ nhân và 3 trẻ em. À Vân Thiên, ngươi có vũ khí chưa. Đây đây, cầm lấy cây chiến đao này. Nó ngắn hơn chiến đao bình thường một chút, có lẽ sẽ hợp với vóc người nhỏ nhắn của ngươi.
Tiêu Vân Thiên rất muốn nói, bản thân hắn không còn nhỏ nữa rồi.
“Phải là 12 nam nhân, 4 nữ nhân và 2 trẻ em mới đúng.”
- Những đầu yêu lang kia chỉ tương đương với Võ Sư Tứ Trọng, nhưng rất đông và hung hãn, các ngươi cần phải cẩn thận. Nam nhân lên trước, nữ nhân bảo vệ trẻ em, đặc biệt là đứa trẻ sơ sinh kia.
Một nam nhân, là phụ thân đứa trẻ sơ sinh kia cảm kích nhìn Hồ Trọng Trí:
- May mắn lần này có Hồ Trọng Trí ở đây. Nếu không chúng ta sẽ chẳng có hi vọng gì.
Hồ Trọng Trí không nói lời an ủi gì được, hắn biết trận chiến này sẽ rất gian khổ. Thậm chí hắn có một linh cảm chẳng lành, cứ như đây là sẽ là trận chiến cuối cùng trong đời hắn vậy, nhưng dù là vậy, hắn cũng phải cố gắng hết sức để bảo vệ muội muội và đệ đệ phía sau.
Tiêu Vân Thiên lại gần Hồ Trọng Trí, hắn đưa cho Hồ Trọng Trí 1 lọ đan dược:
- Trọng Trí huynh, trong này là 1 viên Bạch Linh Đan thượng phẩm, mặc dù không phải là loại đan dược chuyên dùng để bổ sung chân khí tức thời khi chiến đấu, nhưng có lẽ huynh sẽ cần đến.
Hồ Trọng Trí ngạc nhiên nhìn qua Tiêu Vân Thiên, sau đó gật đầu cảm kích rồi dốc lọ đan dược kia vào miệng, ngậm sẵn. Lúc cần sẽ nuốt ngay lập tức.
Tương tự hắn đưa cho Phùng Kỳ 1 lọ Bạch Linh Đan trung phẩm chứa hơn 20 viên, bảo Phùng Kỳ phân phát cho mọi người. Không phải hắn tiếc Bạch Linh Đan thượng phẩm mà là cấp bậc Võ Sư bọn họ chỉ có thể dùng trung phẩm mà thôi, dùng thượng phẩm ngược lại là có hại.
Tiêu Vân Thiên đi đến đưa cây chiến đao kia Hồ Trung Nghĩa:
- Cầm lấy, mặc dù bọn họ không để cho ngươi chiến đấu, nhưng là nam nhi, chắc chắn không thể núp sau lưng nữ nhân được. Đúng không?
Tiêu Vân Thiên nhìn ra ngoài sơn cốc, thầm đếm, có lẽ phải gấp đôi số lượng Việt Hoàn vừa báo ấy chứ.
Những đầu yêu lang này từ lúc bao vây sơn cốc vẫn không phát ra tiếng kêu nào. Nhưng hành động dần áp sát của chúng cho thấy bọn chúng sẽ lập tức tấn công thôi.
Hồ Trọng Trí lên tiếng:
- Mọi người dùng xe ngựa che chắn xung quanh lại, đốt lửa lớn để soi sáng, như thế sẽ dễ phòng thủ hơn. Mang những thứ kim loại cồng kềnh đến cửa sơn cốc để cản bọn chúng. Hãy sẵn sàng, bầy yêu lang có lẽ sẽ lập tức tấn công đấy. Vân Thiên, đệ lui về phía sau đi.
Tiêu Vân Thiên cũng lên tiếng:
- Mọi người chờ ta một chút. Ta có quà cho những đầu yêu lang kia đây.
Nói xong Tiêu Vân Thiên lấy ra những lọ dược dịch gây nổ kia ra, đổ lọ này vào lọ kia rồi ném ra, lại lặp lại thêm 2 lần như thế. Những lọ dược dịch vẽ thành hình vòng cung trên bầu trời đêm rồi rơi vào giữa bầy yêu lang. Ngay khi chạm đất, những lọ dược dịch này đột nhiên phát sáng. Bầy yêu lang cũng bị dọa hoảng sợ, nhưng sau khi tránh ra lại thấy ngoài ánh sáng tỏa ra thì không có gì khác, chúng dần tụ lại hiếu kỳ quan sát cái lọ này, có đầu yêu lang còn để mũi vào ngửi ngửi thử.
Ánh sáng ngày càng chói mắt. Qua 10s, khi đám yêu lang bên ngoài xa cũng bị ánh sáng thu hút tiến lại gần thì “Ầm”, một tiếng nổ khủng khiếp vang lên. Hơn 10 đầu yêu lang gần nhất đang quan sát lập tức hứng chịu trực tiếp công kích từ vụ nổ mà nát đầu, gục xuống. Những đầu gần đó mặc dù không chết ngay lập tức cũng bị sóng xung kích làm trọng thương hoặc choáng váng. Ước tính tổng cộng cũng khiến cho 20 đầu yêu lang mất sức chiến đấu.
Bầy yêu lang thấy vậy, hoảng sợ, vội vàng né tránh 2 lọ dược dịch còn chưa phát nổ kia, nhưng cũng đã muộn. Mặc dù không còn hiệu quả như trước nhưng tổng cộng cũng giết hoặc làm trọng thương khoảng 15 đầu yêu lang nữa.
Mọi người lập tức hoan hô. Phùng Kỳ bật hỏi:
- Tuyệt vời. Còn không? Cho chúng thêm vài phát nữa.
Tiêu Vân Thiên thì đâu lạc quan như vậy.
- Không hiệu quả nữa đâu, bọn yêu lang này đã đề phòng rồi. Mau, mau, chuẩn bị chiến đấu. Bọn chúng sẽ nổi điên lên trả thù đấy.
Thật sự thì hắn vẫn còn 1 bộ thuốc nỗ nữa. Nhưng nó dành cho lang vương, may ra có thể tạo đột biến.
Nếu thật sự chỉ có 40 đến 50 đầu yêu lang thì đám thuốc nổ vừa rồi đã giải quyết sạch sẽ. Nhưng nhìn lại, những đôi đồng tử xanh lục lập lòe trong đêm vẫn còn rất nhiều.
- Tiểu huynh đệ, tình hình có biến. Mọi người chuẩn bị chiến đấu.
Tiêu Vân Thiên nghe thế, có chút nhíu mày, thở dài. Xem ra là xui xẻo thật rồi.
Hắn lấy từ giới chỉ ra một đôi găng tay huyền thiết đeo lên. Đây chính là vũ khí của hắn, chỉ là một món vũ khí còn chưa đạt đến linh khí hạ phẩm, nhưng nó sẽ giúp Tụ Lực Phá Kích phát huy tốt nhất.
Hắn lại lấy vài lọ dược dịch đeo lên người. Những loại dược dịch này hòa vào nhau chính là loại thuốc nổ chậm mà lần đầu gặp Hoắc Vĩ hắn đã đề cập đến, tương đương với một kích Đại Võ Sư đỉnh phong đấy. Thứ này, thật sự không dễ chế tạo tí nào, chỉ cần một chút sai lầm thì sẽ nổ ngay lúc chế tạo chứ không cần chờ đến lúc chiến đấu. Tất nhiên đây chỉ là đề phòng vạn nhất mà thôi. Trận chiến đầu tiên sau khi trọng sinh của bản thân, cũng là trận chiến đầu tiên từ khi bắt đầu tu võ, hắn đâu thể để nó kết thúc đơn giản bằng thuốc nổ được.
Ngẫm nghĩ, hắn lại lấy giới chỉ vốn được xâu chuỗi trên vòng cổ đeo lên ngón tay.
Mang theo tâm trạng hưng phấn, Tiêu Vân Thiên cùng Việt Hoàn bước ra ngoài. Vừa đi vừa hỏi:
- Việt Hoàn thúc thúc, kẻ địch là ai hay yêu thú gì vậy?
- Là một bầy yêu lang, vốn vùng này từ trước đến giờ không thấy yêu lang xuất hiện, không hiểu sao lại xuất hiện một bầy thế này. Xui xẻo hơn nữa là chúng ta lại gặp bọn chúng.
- Một bầy yêu lang? Có bao nhiêu đầu?
- Đoán chừng là 40 đến 50 đầu, và có một đầu Lang Vương dẫn dắt, nếu không thì bọn chúng đã ồ ạt xông vào sơn cốc rồi chứ không phải lẩn quẩn bao vây ở ngoài như thế kia.
“Chỉ 40 đầu? Có lẽ là Việt Hoàn này sợ mọi người hoảng loạn nên báo con số này để trấn an thôi, sợ là phải nhiều hơn, xem ra phải sử dụng thuốc nổ trước rồi.”
Từ lều của Tiêu Vân Thiên đến nơi mọi người đang tập trung cũng rất gần, chỉ hơn 30 bước chân.
- Ồ, tiểu huynh đệ, xin lỗi đã kéo ngươi vào rắc rối thế này.
- Phùng Kỳ thúc thúc nói quá lời. Nếu ta đơn thân độc mã đi đường có khi còn tệ hại hơn nhiều.
Hồ Trọng Trí với tư cách là người có tu vi cao nhất lập tức đảm nhận vị trí chỉ huy:
- Được rồi, không dông dài nữa. Hiện nay chúng ta có tổng cộng 11 nam nhân, 4 nữ nhân và 3 trẻ em. À Vân Thiên, ngươi có vũ khí chưa. Đây đây, cầm lấy cây chiến đao này. Nó ngắn hơn chiến đao bình thường một chút, có lẽ sẽ hợp với vóc người nhỏ nhắn của ngươi.
Tiêu Vân Thiên rất muốn nói, bản thân hắn không còn nhỏ nữa rồi.
“Phải là 12 nam nhân, 4 nữ nhân và 2 trẻ em mới đúng.”
- Những đầu yêu lang kia chỉ tương đương với Võ Sư Tứ Trọng, nhưng rất đông và hung hãn, các ngươi cần phải cẩn thận. Nam nhân lên trước, nữ nhân bảo vệ trẻ em, đặc biệt là đứa trẻ sơ sinh kia.
Một nam nhân, là phụ thân đứa trẻ sơ sinh kia cảm kích nhìn Hồ Trọng Trí:
- May mắn lần này có Hồ Trọng Trí ở đây. Nếu không chúng ta sẽ chẳng có hi vọng gì.
Hồ Trọng Trí không nói lời an ủi gì được, hắn biết trận chiến này sẽ rất gian khổ. Thậm chí hắn có một linh cảm chẳng lành, cứ như đây là sẽ là trận chiến cuối cùng trong đời hắn vậy, nhưng dù là vậy, hắn cũng phải cố gắng hết sức để bảo vệ muội muội và đệ đệ phía sau.
Tiêu Vân Thiên lại gần Hồ Trọng Trí, hắn đưa cho Hồ Trọng Trí 1 lọ đan dược:
- Trọng Trí huynh, trong này là 1 viên Bạch Linh Đan thượng phẩm, mặc dù không phải là loại đan dược chuyên dùng để bổ sung chân khí tức thời khi chiến đấu, nhưng có lẽ huynh sẽ cần đến.
Hồ Trọng Trí ngạc nhiên nhìn qua Tiêu Vân Thiên, sau đó gật đầu cảm kích rồi dốc lọ đan dược kia vào miệng, ngậm sẵn. Lúc cần sẽ nuốt ngay lập tức.
Tương tự hắn đưa cho Phùng Kỳ 1 lọ Bạch Linh Đan trung phẩm chứa hơn 20 viên, bảo Phùng Kỳ phân phát cho mọi người. Không phải hắn tiếc Bạch Linh Đan thượng phẩm mà là cấp bậc Võ Sư bọn họ chỉ có thể dùng trung phẩm mà thôi, dùng thượng phẩm ngược lại là có hại.
Tiêu Vân Thiên đi đến đưa cây chiến đao kia Hồ Trung Nghĩa:
- Cầm lấy, mặc dù bọn họ không để cho ngươi chiến đấu, nhưng là nam nhi, chắc chắn không thể núp sau lưng nữ nhân được. Đúng không?
Tiêu Vân Thiên nhìn ra ngoài sơn cốc, thầm đếm, có lẽ phải gấp đôi số lượng Việt Hoàn vừa báo ấy chứ.
Những đầu yêu lang này từ lúc bao vây sơn cốc vẫn không phát ra tiếng kêu nào. Nhưng hành động dần áp sát của chúng cho thấy bọn chúng sẽ lập tức tấn công thôi.
Hồ Trọng Trí lên tiếng:
- Mọi người dùng xe ngựa che chắn xung quanh lại, đốt lửa lớn để soi sáng, như thế sẽ dễ phòng thủ hơn. Mang những thứ kim loại cồng kềnh đến cửa sơn cốc để cản bọn chúng. Hãy sẵn sàng, bầy yêu lang có lẽ sẽ lập tức tấn công đấy. Vân Thiên, đệ lui về phía sau đi.
Tiêu Vân Thiên cũng lên tiếng:
- Mọi người chờ ta một chút. Ta có quà cho những đầu yêu lang kia đây.
Nói xong Tiêu Vân Thiên lấy ra những lọ dược dịch gây nổ kia ra, đổ lọ này vào lọ kia rồi ném ra, lại lặp lại thêm 2 lần như thế. Những lọ dược dịch vẽ thành hình vòng cung trên bầu trời đêm rồi rơi vào giữa bầy yêu lang. Ngay khi chạm đất, những lọ dược dịch này đột nhiên phát sáng. Bầy yêu lang cũng bị dọa hoảng sợ, nhưng sau khi tránh ra lại thấy ngoài ánh sáng tỏa ra thì không có gì khác, chúng dần tụ lại hiếu kỳ quan sát cái lọ này, có đầu yêu lang còn để mũi vào ngửi ngửi thử.
Ánh sáng ngày càng chói mắt. Qua 10s, khi đám yêu lang bên ngoài xa cũng bị ánh sáng thu hút tiến lại gần thì “Ầm”, một tiếng nổ khủng khiếp vang lên. Hơn 10 đầu yêu lang gần nhất đang quan sát lập tức hứng chịu trực tiếp công kích từ vụ nổ mà nát đầu, gục xuống. Những đầu gần đó mặc dù không chết ngay lập tức cũng bị sóng xung kích làm trọng thương hoặc choáng váng. Ước tính tổng cộng cũng khiến cho 20 đầu yêu lang mất sức chiến đấu.
Bầy yêu lang thấy vậy, hoảng sợ, vội vàng né tránh 2 lọ dược dịch còn chưa phát nổ kia, nhưng cũng đã muộn. Mặc dù không còn hiệu quả như trước nhưng tổng cộng cũng giết hoặc làm trọng thương khoảng 15 đầu yêu lang nữa.
Mọi người lập tức hoan hô. Phùng Kỳ bật hỏi:
- Tuyệt vời. Còn không? Cho chúng thêm vài phát nữa.
Tiêu Vân Thiên thì đâu lạc quan như vậy.
- Không hiệu quả nữa đâu, bọn yêu lang này đã đề phòng rồi. Mau, mau, chuẩn bị chiến đấu. Bọn chúng sẽ nổi điên lên trả thù đấy.
Thật sự thì hắn vẫn còn 1 bộ thuốc nỗ nữa. Nhưng nó dành cho lang vương, may ra có thể tạo đột biến.
Nếu thật sự chỉ có 40 đến 50 đầu yêu lang thì đám thuốc nổ vừa rồi đã giải quyết sạch sẽ. Nhưng nhìn lại, những đôi đồng tử xanh lục lập lòe trong đêm vẫn còn rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.