Đại Việt Dị Thế Ký

Chương 7: Tu đạo

Mid_Night

21/11/2016

Tiêu Vân Thiên đã không còn để ý đến biểu hiện của chưởng quỹ nữa rồi. Hắn phất tay.

- Mở cửa.

Cầu thang chỉ hơn 40 bước chân, thông đạo cũng chỉ 10 bước. Xuất hiện trước mắt hai người là 1 cánh cổng khác.

- Đây là phòng bị của gia tộc. Đề phòng có kẻ cướp lấy chìa khóa. Nếu thiếu gia người đã là chủ cửa hiệu này, việc cho người biết mật mã cũng không phải là chuyện gì to tát.

Trên cánh cổng có 16 chỗ lồi xếp thành 4 hàng.

Lão chưởng quỹ vừa nhấn vừa giải thích:

- Mỗi một cửa hiệu của gia tộc đều có 1 khố phòng như thế này. Mỗi khố phòng lại có 1 mật mã riêng. Như của chúng ta là 2 5 7 9 16 4 3 1. Đó là thứ tự nhấn các nút lồi này. Chỉ cần sai nút, hoặc nhấn sai thứ tự. Phải chờ 1 tiếng mới có thể nhấn mật mã 1 lần nữa. Cho nên phải rất cẩn trọng. Nếu nhấn sai mật mã 2 lần liên tiếp hoặc không chờ đủ thời gian, hà hà. Trong gia tộc sẽ nhận được thông báo có kẻ đột nhập khố phòng, cánh cửa phía bên ngoài cũng sẽ tự đóng lại, và không thể dùng chìa khỏa mở cửa từ bên trong. Tất nhiên nếu dùng sức mạnh công phá từ bên trong thì cũng cần Đại Võ Sư Thất Trọng trở lên mới có thể. Nhưng sẽ tạo ra động tĩnh rất lớn.

- Quả nhiên là rất an toàn.

- Trong vòng 23 năm làm việc ở đây, ta đã gặp tổng cộng 7 vụ đột nhập. Tất cả đều bị đánh chết và tuyên cáo với toàn thành.

- Ngươi mất chìa khóa nhiều lần như vậy sao?

Trưởng quỹ có hơi đỏ mặt.

- Không, ta chỉ mất có 1 lần mà thôi. Những lần còn lại đều là ổ khóa bị phá.

Hắn mất mặt vì bản thân đã có tu vi Đại Võ Sư Bát Trọng, mặc lúc mất chìa khóa tu vi chỉ có Tứ Trọng mà thôi, nhưng đó cũng là vết ố trong trang thành tích của hắn. Phải biết, thần không hay quỷ không biết đoạt đồ trên người Đại Võ Sư Tứ Trọng bình thường đều là Tiên Thiên Võ Sư, là trưởng lão trong các gia tộc, hoặc là cường giả tính tình kiệt ngạo, khinh thường tí của cải trong khố phòng nhỏ này. Nhưng hắn lại mất chìa khóa trong tay của 1 tên Võ Sư Bát Trọng bình thường, tên này là 1 cao thủ móc túi a.



Cửa khố phòng đã mở. Tiêu Vân Thiên bước nhanh vào trong, không gian khá rộng lớn, phái sau còn chia thành nhiều phòng nhỏ.

- Những phòng nhỏ này được thiết kế đặc biệt để bảo quản những dược liệu phải bảo vệ trong môi trường đặc biệt như nhiệt độ thấp, nhiệt độ cao, ẩm ướt, ngâm trong nước. Riêng gian phòng ở cuối là những dược liệu hiếm thấy. Nhưng rất ít, đa số chúng đều được chuyển về khố phòng gia tộc.

Tiêu Vân Thiên không quan tâm lắm, hắn đang tìm kiếm những dược liệu cần có để chế dược thủy trung hòa dược tính của Ngưng Mạch Đan. Gọi là dược thủy, tất nhiên đẳng cấp thấp hơn đan dược nhiều, nhưng lại rất dễ chế tạo, chỉ cần tinh luyện tinh hoa trong dược vật rồi hòa trộn lại với nhau là xong. Cũng rất ít xảy ra việc bạo đan thậm chí bạo lô như khi luyện chế đan dược.

Tất nhiên ngay cả tinh luyện tinh hoa trong dược vật cũng cần Trúc Cơ hỏa hoặc Tiên Thiên Võ Hỏa mới đạt hiệu quả cao, còn dùng lửa thường từ củi. hiệu quả thật không dám nghĩ.

Ngoài những thứ đó ra còn có 1 số loại hỏa diễm khác như địa mạch tâm hỏa, các loại thiên địa dị hỏa cũng có thể luyện đan, thậm chí là chủ lực luyện đan, các cao thủ cũng kết hợp hỏa diễm của mình với những loại dị hỏa này để luyện chế đan dược. Nhưng tu vi thấp nhất cũng là Đại Võ Sư Hoặc Luyện Khí kỳ mới có thể.

Tu võ gồm 9 cảnh giới: Võ Sư, Đại Võ Sư, Tiên Thiên Võ Sư, Võ Tông, Võ Vương, Võ Hoàng, Võ Đế, Bán Thánh, Võ Thánh.Tu tiên cũng gồm 9 cảnh giới: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Hư, Hợp Đạo, Độ Kiếp, Đại Thành.

Bán Võ Thánh và Độ Kiếp kỳ thật ra chỉ là một bước trung chuyển nhỏ. Đó là khi con người đã vượt qua mức chịu đựng của thiên địa, gây ra thiên kiếp. Sau đó bất cứ lúc nào cũng sẽ phi thăng đến tiên giới. Có thể nói Bán Võ Thánh và Độ Kiếp kỳ chính là Võ Thánh và Đại Thành kỳ chưa độ lôi kiếp. Nên cảnh giới này khá ngắn.

Công pháp tu luyện của cả 2 con đường đều chia thành Thiên Địa Huyền Hoàng 4 cấp. mỗi cấp lại chia thành nhiều phẩm, nhiều giai

Sự thật vạn năm qua đã chứng minh. Người tu luyện Thiên Cấp công pháp mới có thể tiến đến Độ Kiếp kỳ hoặc Võ Thánh. Địa cấp công pháp, chỉ có thể tu luyện đến Hợp Đạo kỳ hoặc Võ Đế mà thôi. Tương tự, công pháp càng thấp, con đường tu luyện càng ngắn.

Tu võ, có thể gọi là Thể Tu. Còn tu tiên, có thể gọi là Hồn Tu. Ngay từ đầu bản chất đã khác nhau nên ngay khi ở Luyện Khí kỳ tương đương với Võ Sư Cảnh, cùng bắt đầu tiếp xúc thiên địa linh khí, cùng bắt đầu đả thông kinh mạch thì tinh thần lực của tu tiên giả đã cao hơn tu võ giả. Nhờ đó họ mới có thể khống hỏa, cũng có thể luyện đan.Tất nhiên đây cũng phải là Luyện khí kỳ đỉnh cao. Nếu không, đan dược chưa thành mà tinh thần lực cạn kiệt, kết quả chỉ có thất bại. Còn võ giả, phải tới Đại Võ Sư mới có thể bắt đầu học tập luyện đan. Đó chính là ưu thế của tu tiên mà tu võ không thể sánh kịp.

Tuy nhiên, tu luyện đến Bán Võ Thánh, Võ Thánh thì những tu tiên giả đẳng cấp tương đương là Độ Kiếp kỳ, Đại Thành kỳ đã chẳng còn mấy ưu thế. Thậm chí còn thua sút vì Võ Thánh và Độ Kiếp kỳ đều phải đối mặt với lôi kiếp, mà thân thể Võ Thánh thì vô cùng mạnh mẽ. Bù lại đối mặt với tâm ma thì nhờ linh hồn cường đại, Độ Kiếp kỳ lại chiếm chút ưu thế.

Tu tiên cũng khác với Quỷ tu, mặc dù cùng là Hồn Tu. Mục tiêu của tu tiên thông qua thân thể nuôi nấng linh hồn. Còn Quỷ Tu thì ngược lại, hấp thu linh khí trực tiếp vào linh hồn, mục tiêu lại là tạo ra thân thể.



“May mắn, toàn những thứ dễ tìm.”

Nhìn 24 loại dược vật, có cả khoáng thạch lẫn dược liệu, được xếp trước mặt. Tiêu Vân Thiên có chút mừng rỡ.

Tiếp theo cần 1 luyện dược sư tinh luyện đống dược liệu này là xong.

- Ta muốn hỏi, cửa hiệu đan dược bên cạnh, có luyện dược sư hay không?

- Tất nhiên là có, mỗi chưởng quỹ của cửa hiệu đan dược đều là 1 luyện dược sư. Nghe nói chưởng quỹ cửa hiệu đan dược của phủ thành chủ còn là 1 luyện dược sư Trúc Cơ kỳ.

Tu võ giả, cần có thân thể thuộc tính Hỏa Mộc, hoặc Hỏa Thổ, lấy Hỏa thuộc tính làm gốc, mới có thể luyện dược. Còn về thân thể thuộc tính Hỏa Thủy, quá hiếm gặp, cũng quá khó tu luyện. Cơ thể họ thường bệnh tật do xung khắc, con đường tu luyện cũng không dài. Nhưng nếu khắc phục được thì đó lại là những luyện dược sư độc nhất vô nhị có thể luyện chế 1 số đan dược có thuộc tính tương khắc như Băng Hỏa Đan.

Riêng Hỏa Kim thân thể thường là những Chú Tạo Sư ( Thợ rèn) xuất sắc địa vị không kém Đan Sư, họ sẽ không đi theo đan đạo.

Ngược lại tất cả mọi tu tiên giả đều có thể là luyện dược sư, vì họ đều có hỏa diễm bản mệnh. Nhưng nếu không có linh căn chủ hệ Hỏa, tỉ lệ thành công sẽ không cao, thường chỉ luyện những đan dược thấp hơn đẳng cấp của mình. Như vậy, Luyện Khí kỳ chỉ có thể luyện chế dược thủy, Trúc Cơ kỳ luyện chế đan dược nhất cấp.

Người gọi là luyện dược sư Trúc Cơ kỳ kia rõ ràng là 1 tu tiên giả linh căn Hỏa Mộc hay Hỏa Thổ chuyên môn luyện chế đan dược. Có thể luyện chế ra đan dược nhị cấp.

- Gọi tên chưởng quỹ cửa hiệu đan dược bên kia tới đây gặp ta.

- Thiếu gia, xin thứ lỗi nhưng những luyện dược sư này đều là người có tâm lý cao ngạo, tuy cùng là chưởng quỹ nhưng ta chưa hẳn đã mời được hắn.

- Thôi được, để ta đi gặp hắn. Ngươi gói những đan dược này lại mang theo cho ta.

Hai người đi ra trong sự hiếu kì của tên chưỡng quỹ béo. Tuy lão không thể luyện đan, nhưng làm chưởng quỹ trên 20 năm ở đây, dược tính của các loại dược vật này cũng xem như là thông thuộc. Lão biết ở trong này, có ít nhất 4 cặp dược vật có tính chất xung khắc, và 3 loại dược vật nếu hòa vào nhau sẽ sinh ra kịch độc. “Thiếu gia này, không chọn loạn chứ? Nếu là cố tình chọn những thứ này, chẳng lẽ là luyện chế độc dược?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Việt Dị Thế Ký

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook