Đại Vũ Trụ Thời Đại

Quyển 8 - Chương 293: Binh pháp hắc ám (tiểu z cầu vé tháng)

Zhttty

12/08/2018

Lý Văn Thành là trưởng phòng bộ phận nhân sự, đã sớm chuyển từ phó phòng nhân sự chính thức chuyển lên, quản lý đại bộ phận vấn đề liên quan đến nhân sự của cả tàu Hi Vọng, cũng có thể nói là một trong những nhân viên cấp cao của tàu Hi Vọng.

Anh ta cũng không thể xem như là nhân vật chịu cực nhọc nhưng năng lực của anh ta rất tốt, hơn nữa những nơi không nên tham dự thì anh ấy tuyệt đối sẽ không tham dự, mặc dù trước đây anh ta đã tự tay đào tạo rất nhiều nhân viên của nước Z trước kia, khiến họ trở thành tầng lớp cấp cao tầm trung trong chính phủ tàu Hi Vọng. Nhưng mỗi người đều lấy năng lực để quyết định, cũng không có nhận hối lộ làm của riêng gì đó, cho nên trong những năm gần đây, địa vị của Lý Văn thành càng ngày càng vững chắc, cũng đã âm thầm có chân trong chính phủ của tàu Hi Vọng, về vị trí lãnh tụ của nước Z trước đây.

Giữa những viên chức có sự qua lại với nhau, tuy nhiên vì chuyện của nhiều năm trước, một đám công nhân viên chức cấu kết tham ô làm rối kỷ cương nên đã bị sa thải một nhóm người. Trong khoảng thời gian đó, sự qua lại của các nhân viên dường như bị cắt đứt, nhiều nhất chỉ gặp nhau trên đường đi làm hoặc tan ca, chào nhau một cái rồi thôi.

Chỉ là không có cách nào ngăn chặn sự kết bạn qua lại giữa đám nhân viên công chức, mặc dù bọn họ không tham nhũng lừa đảo hay bao che nhau chuyện gì, nhưng bình thường kết giao cũng vô cùng quan trọng. Cho nên dần dần sau vài năm, những nhân viên bắt đầu kết bạn đồng liêu một cách bình thường.

Mà Lý Văn Thành là trưởng phòng nhân sự, lại là lãnh tụ của nước Z trước đây, hơn nữa bản thân còn đang giữ vai trò vô cùng quan trọng trong hệ thống chính phủ tàu Hi Vọng, nghe nói còn nhận được sự coi trọng của Diêu Nguyên. Cũng chính vì như thế, nhóm công nhân viên chức của nước Z trước đây rất thích kết bạn với nhau, mà mặc dù Lý Văn Thành không từ chối nhưng phàm là người kết giao với anh ta đều cảm thấy như gặp gió xuân, cảm giác như được kết bạn với vua khiến nhiều người càng ngày càng tin phục Lý Văn Thành.

Lúc này Lý Văn Thành đang pha trà cho hai người trước mặt, hôm nay vừa đúng là chủ nhật, Lý Văn Thành mời hai vị đồng nghiệp cùng uống trà, sẵn tiện trò chuyện về những việc thú vị xảy ra gần đây trên tàu Hi Vọng. Nói rồi lại nói, đột nhiên Lý Văn Thành nói đến tiết mục Tivi, trong lúc vô tình, anh ta nhắc đến tình hình của tàu Hi Vọng hiện nay.

- Tình hình bây giờ cũng rất nguy hiểm, mặc dù chúng ta đã thực hiện kế hoạch di chuyển trong yên lặng nhưng nói không chừng đến lúc nào đó sẽ gặp người ngoài hành tinh, có lẽ đến lúc đó phải chiến tranh rồi. – Lý Văn Thành thở dài, vừa uống trà vừa trò chuyện.

- Còn phải nói!

Một người đàn ông trung niên hơi mập cũng nhấp một ngụm trà rồi phàn nàn:

- Lần này sau khi công bố kế hoạch cứu vớt tàu Noah số 1, những người dân đã oán trách rất nhiều, đặc biệt là lần nhảy vọt này đã đưa chúng ta rơi vào một dải ngân hà, hơn nữa còn là một thiên hà vừa to vừa an toàn. Lần này lại khiến người dân càng không nỡ rời đi, nói thật, bây giờ công việc ở bộ thông tin khó lòng làm tốt.

Người đàn ông trung niên hơi mũm mĩm này là một nhân viên quản lý trung cấp của Bộ Thông tin trên tàu Hi Vọng, là một trong những công chức viên nhà nước Z lên nhậm chức trong cuộc bầu cử nhiều năm trước đây, là viên chức có tiếng nói trong bộ thông tin trên tàu Hi Vọng, thuộc về dạng quan chức nhỏ nhưng quyền hành to.

Nói đến cấu trúc chính phủ của tàu Hi Vọng, sau nhiều năm thăm dò và tiến bộ, cơ cấu chính trị của nó đã trở nên cân bằng hơn. Mỗi bộ phận về cơ bản đều áp dụng nội các chế có trách nhiệm. Ngoài việc chấp nhận thống nhất các lệnh của cấp cao nhất, mỗi bộ phận chỉ chịu trách nhiệm về những vấn đề mà bộ cần quản lý, chẳng hạn như bộ thông tin, cần hướng dẫn trao đổi thông tin của toàn tàu Hi Vọng, bao gồm một số hình thức phổ biến thông tin dựa trên truyền hình, Internet và báo chí. Những chuyện này Diêu Nguyên không thể lúc nào cũng quan tâm, cũng không thể phân phó điều gì, tất cả đều làm theo quy luật đã đặt ra, cứ vậy mà thực hiện, nhưng nếu như bộ Thông tin không làm đúng hoặc xảy ra một sự cố lớn nào đó, vậy thì người chịu trách nhiệm là những nhân viên cấp cao của bộ thông tin, tự họ phải từ chức.

Chính vì như thế, lúc người dân trên tàu Hi Vọng có ý phàn nàn, những nhân viên phụ trách hướng dẫn thông tin như người đàn ông béo kia sẽ phải chịu những lời khiếu nại. Xét cho dùng, người quyết định cứu viện tàu Noah số 1 là Diêu Nguyên nhưng mọi người lại chê trách bộ Tthông tin không làm tốt công tác tuyên truyền và hướng dẫn. Điều này thật sự có chút bất công.



- Kỳ thật, bộ Tthông tin cũng có cách làm tốt công việc của họ. – Lý Văn Thành đợi người đàn ông mập mạp kia oán thán xong, anh ta không vội mà chỉ từ tốn cười nói.

Người đàn ông trung niên mũm mĩm sửng sốt một chút, lập tức mừng rỡ nói:

- Thật vậy sao Aanh Văn Thành? Anh nổi tiếng là tháo vát, nếu đã có cách nào đó, không bằng nên giúp đỡ anh em một tay. Trong thời gian này, anh em trong bộ thông tin đều gấp gáp đến đỏ cả mặt. Bên ngoài tàu Hi Vọng là một khoảng thiên hà bao la và thoải mái, có rất nhiều vật liệu và khoáng chất, nhưng chúng ta chỉ có thể đứng yên ở đây không nhúc nhích. Vẫn còn hai lần bước nhảy tiếp theo cần thực hiện, nói thật, ít nhất có 30% người dân hoài nghi về việc có nên cứu viện tàu Noah số 1 không…

- 30%?

Một người đàn ông trung niên khác bên cạnh cười ha ha nói:

- Cái này là nói dối đấy, tôi tin rằng một nửa người dân có thái độ hoài nghi. Nên biết rằng tàu Hi Vọng của chúng ta đang phát triển rất tốt, và dân số cũng rất nhanh sẽ đạt đến ngưỡng giới hạn của tàu Hi Vọng. Trừ phi có thể chế tạo ra một tàu mẫu hạm khác, nếu không nhiều nhất trong vòng mười năm nữa, tàu Hi Vọng sẽ chật chội đông đúc vô cùng, và với sự xuất hiện của hàng chục ngàn người trưởng thành, vật tư sẽ trở nên eo hẹp. Đừng nói về những nguy hiểm trên con đường này, còn có những nguyên thủ của nhiều quốc gia trên Trái Đất trước kia, ha ha, 30% cái gì chứ.

Những người còn lại đều không mở miệng phản bác bởi vì những lời của người đàn ông trung niên này nói đều là sự thật. Trước mắt, tất cả trên tàu Hi Vọng đều phát triển thuận lợi, cho dù là dân số hay chất lượng cuộc sống cũng đều rất tốt, còn có khoa học tiến bộ, chỉ cần đủ thời gian và sự tích lũy thì việc đạt đến văn minh vũ trụ cấp ba là chuyện chắc như đinh đóng cột, cần gì phải mạo hiểm nhiều như vậy để cứu những nguyên thủ của Trái Đất trước đây.

Có trời mới biết trên đó có bao nhiêu ông tai to mặt lớn của chính phủ trên Trái Đất cũ… Lúc trước những người địa vị cao trên Trái Đất cũng đã vứt bỏ đám người bọn họ mà.

Đương nhiên, mặc dù Diêu Nguyên lấy uy quyền to lớn của mình để quyết định, đúng là không có ai dám phản đối hay có suy nghĩ dám phản đối nhưng trong lòng vẫn rất chần chừ và phức tạp; đây cũng là một chuyện khó tránh khỏi, và đó cũng là thực tế của tàu Hi Vọng hiện giờ, đang có một dòng nước xiết âm thầm chảy.

Lý Văn Thành lại nhấp một ngụm trà, vừa cười vừa nói:

- Mặc kệ có bao nhiêu người trong lòng đang do dự, hiện giờ bộ thông tin thực sự đang phải chịu một áp lực rất lớn, vậy nên vì sao các anh không nhằm vào tình hình hiện tại để quay một bộ phim phóng sự đi?

- Phim phóng sự?

Mấy người khác đều hiếu kỳ thì thầm, người đàn ông trung niên mũm mỉm hỏi thẳng:

- Chiếu đoạn phim phóng sự thế nào? Phim tuyên truyền về chính phủ của Trái Đất trước kia à? Hay là bộ phim về anh hùng trong chiến tranh?



Lý Văn Thành lắc lắc đầu nói:

- Tôi nói là tình hình trước mắt, rất có thể chúng ta sẽ giao chiến với người ngoài hành tinh đấy. Vậy thì tại sao không quay lúc chúng ta chiến đấu với đám thương nhân ngoài hành tinh, chúng sẽ tấn công vào nội bộ tàu Hi Vọng, binh sĩ phòng ngự của chúng ta bằng mọi giá sẽ chiến đấu với chúng. Chúng nó hung tàn như thế, chắc chắn sẽ bắt người dân chúng ta làm tù binh, hơn nữa sẽ tìm một nhà chuyên gia có thực lực. Lúc chúng ta tuyên truyền sự việc này, dân chúng nên tự bảo vệ như thế nào, nơi nào thích hợp nhất để ẩn nấp, tình hình nào thích hợp để bảo vệ tính mạng, đây chẳng phải là phim phóng sự phù hợp nhất cho bộ thông tin lúc bấy giờ sao?

Mọi người xung quanh đều ngẩn ra, bọn họ đều buông ly trà trong tay, có chút do dự nhìn về phía Lý Văn Thành, người đàn ông mũm mĩm nói thêm:

- Anh Văn Thành… Chuyện như thế, nếu như thật sự đi tuyên truyền, chẳng phải người dân sẽ oán thán nhiều hơn sao? Họ sẽ càng sợ hãi chiến đấu với người ngoài hành tinh, sẽ dẫn đến khủng hoảng đó. Hơn nữa tổng thống cũng sẽ bị động… Anh Văn Thành, anh đừng đi theo con đường mòn của mấy nghị viên bị sa thải trước kia chứ.

Những lời này hơi mang tình cảm riêng, những nghị viên trước kia bị đuổi là ai? Là những người lên kế hoạch công kích quyền lực của Diêu Nguyên, dẫn đến một số lời đồn bất lợi cho Diêu Nguyên, cáo buộc Diêu Nguyên đưa ra quyết định lung tung dẫn đến chiến tranh. Nhưng với sự uy tín và sự ủng hộ mà Diêu Nguyên nhận được lúc bấy giờ, lời đồn đãi và cách làm như vậy còn có khả năng thành công không? Hoàn toàn không! Hơn nữa, Diêu Nguyên là người nước Z ở Trái Đất, bây giờ những nhân viên nhà nước Z ở Trái Đất càng không có khả năng âm thầm trao đổi những âm mưu bất lợi cho Diêu Nguyên, cái này gọi là dùng mông để quyết định suy nghĩ, nhưng lại thật sự là quyết định có khả năng nhất mà mỗi người có thể làm.

Lý Văn Thành nở nụ cười, đáp:

- Làm sao có thể chứ, mọi người nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ đưa ra đề nghị thôi. Hơn nữa tổng thống là người công bằng liêm chính, những điều anh nói chỉ cần là sự thật, chỉ cần không có mưu mô gì, quang minh chính đại mà nói, vậy thì anh ta tuyệt đối sẽ không tùy tiện vu oan bất cứ người nào, bây giờ chẳng lẽ tàu Hi Vọng không nguy hiểm sao? Vậy thì sớm làm tốt công tác tư tưởng cho người dân, giảm khả năng bị uy hiếp và tổn thương trong lúc chến tranh. Đây đã là công lao của bộ thông tin rồi, còn về phần người dân thế nào… Chi bằng chúng ta đánh cược đi, bộ thông tin đi tuyên truyền theo lời tôi nói, bảy ngày sau, nếu như người dân vẫn hoài nghi bất mẫn với quyết định cứu viện tàu Noah số 1, vậy thì tôi sẽ lập tức nhận lỗi và từ chức, hơn nữa sẽ nói rõ lần tuyên truyền này của bộ thông tin là chủ ý của tôi, lấy đó để giảm trách nhiệm của bộ thông tin, thấy thế nào?

Người đàn ông trung niên mũm mĩm hơi lung lay, nhưng vẫn vừa cười vừa nói:

- Anh Văn Thành nói đùa rồi, trách nhiệm có quy định của trách nhiệm, trách nhiệm của bản thân tuyệt đối không thể đẩy cho người bên cạnh, hơn nữa anh Văn Thành lại là người tháo vát, tôi không ngại đưa đề nghị này với trưởng phòng của chúng tôi, nhưng về phần rốt cuộc thế nào thì vẫn phải do ông ta suy xét. Ha ha ha, tôi chỉ là nhân viên nhà nước tầm trung thôi…

Cứ như vậy, ba ngày sau đó, báo chí của tàu Hi Vọng, Tivi, Internet thay đổi bài hát mừng cảnh thái bình trước kia. Từ quan điểm đã xem tàu Hi Vọng đẹp đẽ thế nào đã chuyển thành giới thiệu những mối nguy hiểm khác nhau trong vũ trụ, bao gồm các cấp độ của nền văn minh vũ trụ ở tinh cầu khác, và những trận chiến trước đó với các thương nhân vũ trụ, số người chết của các binh sĩ phòng vệ và số người đang thực hiện nghĩa vụ quân sự, còn có số lượng quân nhân trên tàu Hi Vọng…

Trong một tuần thay đổi tuyên truyền, ý kiến của người dân càng ngày càng lưỡng lự về hành động cứu hộ tàu Noah số 1, ngay cả quốc hội cũng đã đưa ra một bài khảo sát ý kiến công chúng về vấn đề này, nhưng một tuần vẫn chưa kết thúc, ý kiến của người dân đã gần như đảo ngược. Hơn 60% số người bắt đầu ủng hộ hành động cứu viện, bởi vì trong khoảng thời gian này bài tuyên truyền cũng lộ ra thông tin những thành phần chủ yếu của tàu Noah số 1 có hơn ba mươi ngàn binh sĩ ưu tú nhất trên Trái Đất…

Đến bây giờ, trong khoảng thời gian nửa tháng ngắn ngủi, cuộc tranh luận nội bộ còn chưa bắt đầu thì nó đã kết thúc. Tất cả người dân lớn nhỏ trên tàu Hi Vọng chỉ có một số ít người còn giữ thái độ hoài nghi về hành động lần này, đại đa số mọi người đã đồng ý với quyết định của Diêu Nguyên.

Mà lý lịch và tên của Lý Văn Thành cũng lần nữa đặt trên bàn Diêu Nguyên

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Vũ Trụ Thời Đại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook