Quyển 7 - Chương 29: Toàn dân miễn dịch
Zhttty
10/08/2018
Siêu quái thú giống đực được giải phẫu rất thành công.
Trước hết, hiển nhiên phải nói đến sức sống mạnh mẽ đến đáng sợ của siêu quái thú. Mặc dù máu chảy rất nhiều, nhưng sau khi cho nó ăn thuốc dinh dưỡng kiểu mới, ngay lập tức, trong cơ thể nó bắt đầu tạo máu. Tuy không bù được lượng máu đang nhanh chóng chảy ra, nhưng ít nhất vẫn khiến cho tinh thần của nó tốt lên không ít, đồng thời cũng giúp cho nhóm quân y có thể dùng hết sức bình sinh để nhanh chóng hoàn thành cuộc giải phẫu.
Nói là giải phẫu nhưng thật ra chỉ là cắt mấy khối thịt xuống, sau đó khâu mạch máu, bôi thuốc kháng sinh và băng bó lại là được. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ cơ bắp của siêu quái thú quá cứng, cứng đến mức không giống với thịt, dao phẫu thuật bình thường vốn không có cách nào cắt được. Cuối cùng, bọn họ đành phải phái một chiếc phi thuyền vận chuyển ra, sử dụng công cụ cắt bằng laser, lúc này, mới có thể hoàn toàn cắt bỏ những khối thịt kia.
Trong quá trình phẫu thuật này, con đực không hề động đậy, tựa như không có dây thần kinh đau đớn vậy, chỉ luôn hướng ánh mắt về vị trí của con cái và ấu thú, lúc này con cái đã ôm ấu thú đưa đến bên cạnh con đực, cảm giác cả nhà ba người đứng cùng với nhau khiến cho rất nhiều người có mặt cảm thấy một sự ấm áp ngập tràn.
Ngay khi phẫu thuật kết thúc, con đực lập tức dùng năm cái chân của nó để đến bên đám xác động vật, nhồm nhoàm cắn xé rồi nuốt. Chẳng bao lâu sau nó đã ăn hết một nửa, lúc này con cái mới đưa ấu thú đến bên cạnh đống xác, dùng lưỡi liếm ấu thú, chỉ cho nó cách ăn.
Nhưng thật không ngờ, ấu thú nhắm mắt gặm một miếng từ đống thi thể, đột nhiên phun thẳng miếng thịt từ trong miệng ra, sau đó cái mũi nhỏ bắt đầu phập phồng, rồi hướng về các nhân viên y tế liên tục kêu chít chít, đồng thời cái đầu nhỏ của nó cứ gật lên gật xuống liên tục, đây rõ ràng là điệu bộ đói bụng muốn được ăn, ấu thú sống trên tàu Hi Vọng hơn mười ngày, nay đã hoàn toàn học được quy trình động tác khi muốn có thức ăn.
Tất cả các nhân viên y tế đều ngạc nhiên nhìn nhau, còn Diêu Nguyên thì hiểu ra ngay, lập tức dùng máy liên lạc ra lệnh cho tàu vận chuyển đưa cá từ biển đến. Vài phút sau, khi miếng cá tươi đầu tiên được đưa cho ấu thú, nó mới hài lòng nuốt chửng miếng cá vào bụng, đồng thời lại chít chít liên tục đòi ăn tiếp.
Hai con siêu quái thú lúc này cũng ngây người ra, con đực và con cái đều rất cẩn thận bước đến bên cạnh đống cá, chúng không ngừng ngửi mùi của đống cá biển này, rồi đột nhiên có vẻ rất vui vẻ cúi xuống hít hà thật mạnh, con đực không còn do dự ngoạm ngay một con cá to phải đến hơn 30 ký, rồi nhảy sang bên cạnh đó mười mấy mét, nằm xuống thưởng thức con cá, ngay cả con cái cũng ngoạm một con cá bé hơn đến bên cạnh con đực cùng ăn, rõ ràng, loại siêu quái thú này vô cùng yêu thích cá biển.
- Thì ra là thế.
Diêu Nguyên lúc này mới vỡ lẽ ra, anh đột nhiên nhớ lại cảnh tượng lúc mớ xác chết kia được phát hiện ra, lúc đó đều đã bị ngâm trong nước biển sau đó được gió thổi khô. Rõ ràng, siêu quái thú có nhu cầu hấp thu lượng muối rất lớn, có lẽ có liên quan đến tốc độ trao đổi chất của chúng, hơn nữa lúc trước, khi phân tích tình trạng cơ thể của siêu quái thú thì trong báo cáo cũng có nói lượng máu sinh tồn của siêu quái thú này có tính axit, trong đó có nhiều thành phần chất hóa học cũng được tìm thấy trong cá biển, trong nước biển cũng có tồn tại một lượng nhỏ.
Quan trọng nhất là siêu quái thú có vẻ không biết bơi, mật độ cơ thể của chúng quá lớn, nếu xuống nước chắc chắn sẽ chìm, đây chính là một cơ thể còn nặng hơn cả sắt, thế nên cá biển đối với chúng mà nói chính là một thức ăn dinh dưỡng, một thứ đồ xa xỉ đắt giá nhất. Thảo nào lúc cho ấu thú ăn đã phát hiện ra, nó có vẻ thích ăn cá biển hơn cá nước ngọt, mặc dù thịt cá nước ngọt cũng dai không khác cá biển là bao.
Lúc này trong lòng Diêu Nguyên thật sự rất vui mừng, điều anh luôn sợ chính là siêu quái thú này không thích gì cả, chỉ giống như dã thú mong được tự do nơi rừng rậm, nếu thế thì chắc chắn sẽ có xung đột giữa siêu quái thú và con người, nhưng siêu quái thú này lại thích ăn cá biển như thế, mà bản thân lại không cách nào bắt được cá, nếu thế thì sự việc dễ giải quyết hơn nhiều rồi. Chỉ cần dựa vào điểm này thôi cũng đã quyết định được việc cùng tồn tại của hai bên dựa trên mặt lợi ích, hơn nữa còn có khả năng cùng tồn tại giống như chó và mèo vậy.
Nhưng thời cơ vẫn chưa chín muồi, phải từ từ, không nên vội, trước tiên cần đưa ba con siêu quái thú này kết nạp vào hệ thống của loài người đã, việc này rất có thể sẽ là một trong những thu hoạch lớn nhất của loài người, một con thú mạnh như thế, có thể bổ sung lực lượng lao động không đủ của con người.
Sau khi tất cả xong xuôi, Diêu Nguyên chỉ huy các nhân viên y tế quay về tàu vận chuyển, đồng thời thả ấu thú về lại chỗ cũ, lúc này không phải lúc gây sự với loài siêu quái thú khó khăn lắm mới kết nối được quan hệ này, tạm thời cứ như thế đã, ngày tháng vẫn còn dài mà.
Nhưng việc kỳ diệu hơn nữa lại xảy ra sau đó, khi mọi người lên tàu vận chuyển chuẩn bị quay về tàu Hi Vọng thì không ngờ siêu quái thú non đó lại kêu chít chít thật lớn, rồi không quan tâm đến mẹ mình đang liếm bên cạnh, nó từ mặt đất cố gắng bò lên tàu vận chuyển.
Tiếp theo, còn chưa để Diêu Nguyên kịp hiểu chuyện gì xảy ra, con cái lại ngậm ấu thú đưa đến trước tàu vận chuyển, đặt ấu thú ở đó một cách quyến luyến, rồi từ từ lùi ra sau mười mấy mét, sau đó đưa mắt nhìn Diêu Nguyên và tất cả mọi người trên tàu vận chuyển, ý định của nó đã quá rõ ràng rồi, đó chính là…
Muốn Diêu Nguyên đưa ấu thú đi.
Chuyện này thật sự không thể tin được, trước nay chưa có sinh vật nào lại muốn một sinh vật khác đưa con của mình đi, ngoại trừ loài người ra, khi con người nhận thức được bản thân không thể mang lại sự giáo dục tốt hơn cho con cái của mình, hoặc trong trường hợp bất đắc dĩ, thì có thể để cho con cái rời xa mình, nói cách khác, không lẽ trí tuệ của siêu quái thú này đã đạt đến trình độ ấy ư?
Diêu Nguyên không nói gì, đến ôm lấy ấu thú, rồi ra lệnh cho tàu cất cánh, bên dưới tàu vận chuyển, hai con siêu quái thú cứ quyến luyến không rời, chúng đứng đó im lặng ngắm nhìn, đến tận khi tàu vận chuyển đã vào bên trong tàu Hi Vọng, chúng vẫn cứ đứng yên tại đó.
Trong suốt hơn mười ngày sau đó, Diêu Nguyên mỗi ngày đều bỏ ra khoảng thời gian hơn một tiếng để xuống mặt đất, mang theo ấu thú và rất nhiều cá biển, tiếp cận hai con siêu quái thú ở đó. Dần dần, sự cảnh giác của siêu quái thú đối với Diêu Nguyên cũng ngày càng thấp đi, thậm chí chúng cho phép Diêu Nguyên chạm vào cơ thể chúng, đồng thời, không chỉ với Diêu Nguyên, chúng đối với những người khác cũng không còn ý thù địch nữa. Đương nhiên, vẫn còn một sự đề phòng nhất định, nhưng sự đề phòng ấy chỉ là sự đề phòng khi nhìn thấy một sinh vật kỳ lạ mà thôi, về cơ bản thì hiện giờ, hai con siêu quái thú đã tiếp nhận con người, đồng thời xem con người là một người bạn kỳ lạ mang đến cho chúng rất nhiều cá biển.
Trong suốt thời gian hơn mười ngày này, không chỉ vấn đề của siêu quái thú được giải quyết, mà ngay cả việc bản phổ thông của thuốc miễn dịch siêu cấp cũng có tiến triển nhanh chóng. Sau khi thí nghiệm với hơn mười loài động vật, cộng thêm với thí nghiệm mô phỏng DNA loài người từ máy vi tính trung ương, đảm bảo tính an toàn một trăm phần trăm, Diêu Nguyên mới ra một thông báo tìm người tình nguyện, một trăm người tình nguyện đầu tiên sẽ được tiêm thuốc miễn dịch bản chính thức, đồng thời, một trăm người tình nguyện này sẽ được xuống mặt đất, ở một tháng tại biệt thự nhỏ được xây dựng bên cạnh thủ đô của tinh cầu mới.
Ban đầu Diêu Nguyên nghĩ số lượng người tham gia sẽ rất ít, có khi cuối cùng phải triệu tập một số người trong quân đội, nhưng nào ngờ sáng sớm vừa ra thông báo, đến trưa đã có hơn ngàn người đến lầu bốn đăng ký, còn có mấy trăm nhân viên liên hệ với anh thông qua máy liên lạc, những nhân viên này bao gồm nghị viên, kiến trúc sư, một số nhân viên nghiên cứu và các nhà khoa học, thậm chí còn có một số sĩ quan trong quân phòng ngự. Họ đều đồng lòng hy vọng có thể tham gia vào đội tình nguyện.
Đến cuối cùng, số người đăng ký tổng cộng lên đến hơn ba mươi bảy ngàn người, trong khi đợt thử nghiệm đầu tiên chỉ cần 100 người thôi, tỉ lệ một chọi ba trăm bảy mươi, thật sự khiến Diêu Nguyên phải thảng thốt.
Cuối cùng đành phải nhờ đến máy vi tính trung ương chọn ngẫu nhiên. Buổi tuyển chọn hoàn toàn ngẫu nhiên được bắt đầu vào tám giờ tối hôm ấy, hệt như một buổi quay thưởng vậy, tất cả nhân viên của tàu Hi Vọng đều ngồi chờ trước ti vi của phòng mình, nhìn những con số đại diện cho mình đang chuyển động, xác nhận xem người tham gia thử nghiệm may mắn rốt cuộc là ai. Cứ thế, một trăm người may mắn từ các ngành nghề đã được chọn ra, trong đó có một nghị viên, một kiến trúc sư, hai nhân viên nghiên cứu và một nhà khoa học đã hơn bảy mươi tuổi.
Tiếp theo, họ được tiêm thuốc miễn dịch siêu cấp bản phổ thông, được quan sát trong phòng vô trùng suốt hai mươi bốn tiếng, sau khi xác nhận không có gì bất thường, một trăm con người bình thường được tiêm thuốc miễn dịch này rời khỏi tàu Hi Vọng trong tình trạng không cách ly với không khí, đáp xuống bề mặt của tinh cầu mới, đồng thời vào ở trong một trăm căn biệt thự nhỏ có ba tầng đã được xây dựng sẵn.
Đương nhiên, biệt thự ven biển và tất cả đồ dùng trong nhà, ví dụ lò vi ba, ti vi tín hiệu vệ tinh… đều là những vật dụng hiện đại được chuyển đến từ tàu Hi Vọng. Đây chính là phúc lợi mà người tình nguyện được nhận khi tham gia thử nghiệm. Nhưng là người tham gia thử nghiệm thì ngoài những lúc làm những việc cá nhân như tắm rửa, đi vệ sinh ra thì bình thường họ luôn bị giám sát hai mươi bốn trên hai mươi bốn, để đảm bảo mọi tình huống mà họ gặp phải, đồng thời mỗi ngày một lần, đội y tế sẽ tiến hành kiểm tra, xét nghiệm hàm lượng vi khuẩn trong cơ thể họ.
Một trăm người này đã trở thành ngôi sao của tàu Hi Vọng, tất cả mọi người đều cầu nguyện cho họ bình an vô sự, đồng thời cũng cầu nguyện cho thuốc miễn dịch có tác dụng hoàn hảo. Thời gian từ từ trôi qua, thủ đô của loài người ở tinh cầu mới tiếp tục được mở rộng dưới bàn tay của các kiến trúc sư, sự tiếp xúc của siêu quái thú và loài người cũng ngày càng tiếp tục sâu sắc. Cùng lúc đó, một trăm người này mỗi ngày đều ở biệt thự, hoặc ra ngoài bãi cỏ tắm nắng, hoặc ngồi đọc sách, ngoài trừ việc bị cấm tiếp xúc với nước biển và rời xa biệt thự ra thì tất cả mọi việc giống hệt như đang được đi nghỉ mát vậy.
Cứ như thế, một tháng sau, một trăm người tình nguyện đều bình an vô sự. Thuốc miễn dịch siêu cấp bản phổ thông đã được thông qua, đã có chứng minh thực tế về hiệu quả, đồng thời đều có tác dụng với người da đen, da trắng, da vàng, hơn nữa hiệu quả cũng không bị giới hạn ở tuổi tác hay giới tính. Đây chính là một liều thuốc miễn dịch rất an toàn!
Tiếp theo, kế hoạch đổ bộ của toàn thể nhân chính thức bắt đầu!
Trước hết, hiển nhiên phải nói đến sức sống mạnh mẽ đến đáng sợ của siêu quái thú. Mặc dù máu chảy rất nhiều, nhưng sau khi cho nó ăn thuốc dinh dưỡng kiểu mới, ngay lập tức, trong cơ thể nó bắt đầu tạo máu. Tuy không bù được lượng máu đang nhanh chóng chảy ra, nhưng ít nhất vẫn khiến cho tinh thần của nó tốt lên không ít, đồng thời cũng giúp cho nhóm quân y có thể dùng hết sức bình sinh để nhanh chóng hoàn thành cuộc giải phẫu.
Nói là giải phẫu nhưng thật ra chỉ là cắt mấy khối thịt xuống, sau đó khâu mạch máu, bôi thuốc kháng sinh và băng bó lại là được. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ cơ bắp của siêu quái thú quá cứng, cứng đến mức không giống với thịt, dao phẫu thuật bình thường vốn không có cách nào cắt được. Cuối cùng, bọn họ đành phải phái một chiếc phi thuyền vận chuyển ra, sử dụng công cụ cắt bằng laser, lúc này, mới có thể hoàn toàn cắt bỏ những khối thịt kia.
Trong quá trình phẫu thuật này, con đực không hề động đậy, tựa như không có dây thần kinh đau đớn vậy, chỉ luôn hướng ánh mắt về vị trí của con cái và ấu thú, lúc này con cái đã ôm ấu thú đưa đến bên cạnh con đực, cảm giác cả nhà ba người đứng cùng với nhau khiến cho rất nhiều người có mặt cảm thấy một sự ấm áp ngập tràn.
Ngay khi phẫu thuật kết thúc, con đực lập tức dùng năm cái chân của nó để đến bên đám xác động vật, nhồm nhoàm cắn xé rồi nuốt. Chẳng bao lâu sau nó đã ăn hết một nửa, lúc này con cái mới đưa ấu thú đến bên cạnh đống xác, dùng lưỡi liếm ấu thú, chỉ cho nó cách ăn.
Nhưng thật không ngờ, ấu thú nhắm mắt gặm một miếng từ đống thi thể, đột nhiên phun thẳng miếng thịt từ trong miệng ra, sau đó cái mũi nhỏ bắt đầu phập phồng, rồi hướng về các nhân viên y tế liên tục kêu chít chít, đồng thời cái đầu nhỏ của nó cứ gật lên gật xuống liên tục, đây rõ ràng là điệu bộ đói bụng muốn được ăn, ấu thú sống trên tàu Hi Vọng hơn mười ngày, nay đã hoàn toàn học được quy trình động tác khi muốn có thức ăn.
Tất cả các nhân viên y tế đều ngạc nhiên nhìn nhau, còn Diêu Nguyên thì hiểu ra ngay, lập tức dùng máy liên lạc ra lệnh cho tàu vận chuyển đưa cá từ biển đến. Vài phút sau, khi miếng cá tươi đầu tiên được đưa cho ấu thú, nó mới hài lòng nuốt chửng miếng cá vào bụng, đồng thời lại chít chít liên tục đòi ăn tiếp.
Hai con siêu quái thú lúc này cũng ngây người ra, con đực và con cái đều rất cẩn thận bước đến bên cạnh đống cá, chúng không ngừng ngửi mùi của đống cá biển này, rồi đột nhiên có vẻ rất vui vẻ cúi xuống hít hà thật mạnh, con đực không còn do dự ngoạm ngay một con cá to phải đến hơn 30 ký, rồi nhảy sang bên cạnh đó mười mấy mét, nằm xuống thưởng thức con cá, ngay cả con cái cũng ngoạm một con cá bé hơn đến bên cạnh con đực cùng ăn, rõ ràng, loại siêu quái thú này vô cùng yêu thích cá biển.
- Thì ra là thế.
Diêu Nguyên lúc này mới vỡ lẽ ra, anh đột nhiên nhớ lại cảnh tượng lúc mớ xác chết kia được phát hiện ra, lúc đó đều đã bị ngâm trong nước biển sau đó được gió thổi khô. Rõ ràng, siêu quái thú có nhu cầu hấp thu lượng muối rất lớn, có lẽ có liên quan đến tốc độ trao đổi chất của chúng, hơn nữa lúc trước, khi phân tích tình trạng cơ thể của siêu quái thú thì trong báo cáo cũng có nói lượng máu sinh tồn của siêu quái thú này có tính axit, trong đó có nhiều thành phần chất hóa học cũng được tìm thấy trong cá biển, trong nước biển cũng có tồn tại một lượng nhỏ.
Quan trọng nhất là siêu quái thú có vẻ không biết bơi, mật độ cơ thể của chúng quá lớn, nếu xuống nước chắc chắn sẽ chìm, đây chính là một cơ thể còn nặng hơn cả sắt, thế nên cá biển đối với chúng mà nói chính là một thức ăn dinh dưỡng, một thứ đồ xa xỉ đắt giá nhất. Thảo nào lúc cho ấu thú ăn đã phát hiện ra, nó có vẻ thích ăn cá biển hơn cá nước ngọt, mặc dù thịt cá nước ngọt cũng dai không khác cá biển là bao.
Lúc này trong lòng Diêu Nguyên thật sự rất vui mừng, điều anh luôn sợ chính là siêu quái thú này không thích gì cả, chỉ giống như dã thú mong được tự do nơi rừng rậm, nếu thế thì chắc chắn sẽ có xung đột giữa siêu quái thú và con người, nhưng siêu quái thú này lại thích ăn cá biển như thế, mà bản thân lại không cách nào bắt được cá, nếu thế thì sự việc dễ giải quyết hơn nhiều rồi. Chỉ cần dựa vào điểm này thôi cũng đã quyết định được việc cùng tồn tại của hai bên dựa trên mặt lợi ích, hơn nữa còn có khả năng cùng tồn tại giống như chó và mèo vậy.
Nhưng thời cơ vẫn chưa chín muồi, phải từ từ, không nên vội, trước tiên cần đưa ba con siêu quái thú này kết nạp vào hệ thống của loài người đã, việc này rất có thể sẽ là một trong những thu hoạch lớn nhất của loài người, một con thú mạnh như thế, có thể bổ sung lực lượng lao động không đủ của con người.
Sau khi tất cả xong xuôi, Diêu Nguyên chỉ huy các nhân viên y tế quay về tàu vận chuyển, đồng thời thả ấu thú về lại chỗ cũ, lúc này không phải lúc gây sự với loài siêu quái thú khó khăn lắm mới kết nối được quan hệ này, tạm thời cứ như thế đã, ngày tháng vẫn còn dài mà.
Nhưng việc kỳ diệu hơn nữa lại xảy ra sau đó, khi mọi người lên tàu vận chuyển chuẩn bị quay về tàu Hi Vọng thì không ngờ siêu quái thú non đó lại kêu chít chít thật lớn, rồi không quan tâm đến mẹ mình đang liếm bên cạnh, nó từ mặt đất cố gắng bò lên tàu vận chuyển.
Tiếp theo, còn chưa để Diêu Nguyên kịp hiểu chuyện gì xảy ra, con cái lại ngậm ấu thú đưa đến trước tàu vận chuyển, đặt ấu thú ở đó một cách quyến luyến, rồi từ từ lùi ra sau mười mấy mét, sau đó đưa mắt nhìn Diêu Nguyên và tất cả mọi người trên tàu vận chuyển, ý định của nó đã quá rõ ràng rồi, đó chính là…
Muốn Diêu Nguyên đưa ấu thú đi.
Chuyện này thật sự không thể tin được, trước nay chưa có sinh vật nào lại muốn một sinh vật khác đưa con của mình đi, ngoại trừ loài người ra, khi con người nhận thức được bản thân không thể mang lại sự giáo dục tốt hơn cho con cái của mình, hoặc trong trường hợp bất đắc dĩ, thì có thể để cho con cái rời xa mình, nói cách khác, không lẽ trí tuệ của siêu quái thú này đã đạt đến trình độ ấy ư?
Diêu Nguyên không nói gì, đến ôm lấy ấu thú, rồi ra lệnh cho tàu cất cánh, bên dưới tàu vận chuyển, hai con siêu quái thú cứ quyến luyến không rời, chúng đứng đó im lặng ngắm nhìn, đến tận khi tàu vận chuyển đã vào bên trong tàu Hi Vọng, chúng vẫn cứ đứng yên tại đó.
Trong suốt hơn mười ngày sau đó, Diêu Nguyên mỗi ngày đều bỏ ra khoảng thời gian hơn một tiếng để xuống mặt đất, mang theo ấu thú và rất nhiều cá biển, tiếp cận hai con siêu quái thú ở đó. Dần dần, sự cảnh giác của siêu quái thú đối với Diêu Nguyên cũng ngày càng thấp đi, thậm chí chúng cho phép Diêu Nguyên chạm vào cơ thể chúng, đồng thời, không chỉ với Diêu Nguyên, chúng đối với những người khác cũng không còn ý thù địch nữa. Đương nhiên, vẫn còn một sự đề phòng nhất định, nhưng sự đề phòng ấy chỉ là sự đề phòng khi nhìn thấy một sinh vật kỳ lạ mà thôi, về cơ bản thì hiện giờ, hai con siêu quái thú đã tiếp nhận con người, đồng thời xem con người là một người bạn kỳ lạ mang đến cho chúng rất nhiều cá biển.
Trong suốt thời gian hơn mười ngày này, không chỉ vấn đề của siêu quái thú được giải quyết, mà ngay cả việc bản phổ thông của thuốc miễn dịch siêu cấp cũng có tiến triển nhanh chóng. Sau khi thí nghiệm với hơn mười loài động vật, cộng thêm với thí nghiệm mô phỏng DNA loài người từ máy vi tính trung ương, đảm bảo tính an toàn một trăm phần trăm, Diêu Nguyên mới ra một thông báo tìm người tình nguyện, một trăm người tình nguyện đầu tiên sẽ được tiêm thuốc miễn dịch bản chính thức, đồng thời, một trăm người tình nguyện này sẽ được xuống mặt đất, ở một tháng tại biệt thự nhỏ được xây dựng bên cạnh thủ đô của tinh cầu mới.
Ban đầu Diêu Nguyên nghĩ số lượng người tham gia sẽ rất ít, có khi cuối cùng phải triệu tập một số người trong quân đội, nhưng nào ngờ sáng sớm vừa ra thông báo, đến trưa đã có hơn ngàn người đến lầu bốn đăng ký, còn có mấy trăm nhân viên liên hệ với anh thông qua máy liên lạc, những nhân viên này bao gồm nghị viên, kiến trúc sư, một số nhân viên nghiên cứu và các nhà khoa học, thậm chí còn có một số sĩ quan trong quân phòng ngự. Họ đều đồng lòng hy vọng có thể tham gia vào đội tình nguyện.
Đến cuối cùng, số người đăng ký tổng cộng lên đến hơn ba mươi bảy ngàn người, trong khi đợt thử nghiệm đầu tiên chỉ cần 100 người thôi, tỉ lệ một chọi ba trăm bảy mươi, thật sự khiến Diêu Nguyên phải thảng thốt.
Cuối cùng đành phải nhờ đến máy vi tính trung ương chọn ngẫu nhiên. Buổi tuyển chọn hoàn toàn ngẫu nhiên được bắt đầu vào tám giờ tối hôm ấy, hệt như một buổi quay thưởng vậy, tất cả nhân viên của tàu Hi Vọng đều ngồi chờ trước ti vi của phòng mình, nhìn những con số đại diện cho mình đang chuyển động, xác nhận xem người tham gia thử nghiệm may mắn rốt cuộc là ai. Cứ thế, một trăm người may mắn từ các ngành nghề đã được chọn ra, trong đó có một nghị viên, một kiến trúc sư, hai nhân viên nghiên cứu và một nhà khoa học đã hơn bảy mươi tuổi.
Tiếp theo, họ được tiêm thuốc miễn dịch siêu cấp bản phổ thông, được quan sát trong phòng vô trùng suốt hai mươi bốn tiếng, sau khi xác nhận không có gì bất thường, một trăm con người bình thường được tiêm thuốc miễn dịch này rời khỏi tàu Hi Vọng trong tình trạng không cách ly với không khí, đáp xuống bề mặt của tinh cầu mới, đồng thời vào ở trong một trăm căn biệt thự nhỏ có ba tầng đã được xây dựng sẵn.
Đương nhiên, biệt thự ven biển và tất cả đồ dùng trong nhà, ví dụ lò vi ba, ti vi tín hiệu vệ tinh… đều là những vật dụng hiện đại được chuyển đến từ tàu Hi Vọng. Đây chính là phúc lợi mà người tình nguyện được nhận khi tham gia thử nghiệm. Nhưng là người tham gia thử nghiệm thì ngoài những lúc làm những việc cá nhân như tắm rửa, đi vệ sinh ra thì bình thường họ luôn bị giám sát hai mươi bốn trên hai mươi bốn, để đảm bảo mọi tình huống mà họ gặp phải, đồng thời mỗi ngày một lần, đội y tế sẽ tiến hành kiểm tra, xét nghiệm hàm lượng vi khuẩn trong cơ thể họ.
Một trăm người này đã trở thành ngôi sao của tàu Hi Vọng, tất cả mọi người đều cầu nguyện cho họ bình an vô sự, đồng thời cũng cầu nguyện cho thuốc miễn dịch có tác dụng hoàn hảo. Thời gian từ từ trôi qua, thủ đô của loài người ở tinh cầu mới tiếp tục được mở rộng dưới bàn tay của các kiến trúc sư, sự tiếp xúc của siêu quái thú và loài người cũng ngày càng tiếp tục sâu sắc. Cùng lúc đó, một trăm người này mỗi ngày đều ở biệt thự, hoặc ra ngoài bãi cỏ tắm nắng, hoặc ngồi đọc sách, ngoài trừ việc bị cấm tiếp xúc với nước biển và rời xa biệt thự ra thì tất cả mọi việc giống hệt như đang được đi nghỉ mát vậy.
Cứ như thế, một tháng sau, một trăm người tình nguyện đều bình an vô sự. Thuốc miễn dịch siêu cấp bản phổ thông đã được thông qua, đã có chứng minh thực tế về hiệu quả, đồng thời đều có tác dụng với người da đen, da trắng, da vàng, hơn nữa hiệu quả cũng không bị giới hạn ở tuổi tác hay giới tính. Đây chính là một liều thuốc miễn dịch rất an toàn!
Tiếp theo, kế hoạch đổ bộ của toàn thể nhân chính thức bắt đầu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.