Quyển 7 - Chương 67: Tuyệt vọng và điên cuồng
Zhttty
12/08/2018
Tuy là chỉ có mười mấy người cùng nhau xung phong nhưng lúc này chính là thời điểm đội quân thương nhân ngoài hành tinh được trang bị vũ khí suy yếu nhất. Khi mà chiếc phương tiện di chuyển kì quái nằm ở vị trí trung tâm trở nên hoàn toàn vô dụng và não của hàng trăm tên thương nhân
ngoài hành tinh đầu bự bị nổ tung và chết, ngay cả những tên thương nhân ngoài hành tinh xung quanh cũng bị liên lụy, cho dù đa phần thương nhân ngoài hành tinh ở trong các phương tiện di chuyển thì cũng chết ngay.
Đội quân này trong khoảnh khắc đã bị rơi vào hỗn loạn.
Thời điểm mà Ưng nắm bắt lấy chính là lúc này, lúc mà đội quân thương nhân ngoài hành tinh trở nên hỗn loạn, mười mấy người bọn họ đã xông ra trực tiếp tiêu diệt đội quân thương nhân ngoài hành tinh và những mục tiêu tấn công đầu tiên đương nhiên là các phương tiện di chuyển bay lơ lửng có hình dạng môtô.
Nếu như vào lúc trước, những chiếc xe này có khả năng gây khó dễ cho chiến sĩ liên sao, bởi vì trạng thái bay lơ lửng của chúng vô cùng linh hoạt và khó đoán, không cần suy nghĩ, chắc chắn những chiếc phương tiện này đều có một lớp bảo vệ điện từ. Nếu như các chiến sĩ liên sao dùng súng trường Gauss được trang bị để tấn công các xe này thì trong thời gian ngắn không thể xuyên thủng lớp bảo vệ của chúng. Còn nếu như muốn tấn công gần thì có thể bắt kịp tốc độ nhưng mà chiến giáp liên sao lại không có chức năng bay lơ lửng trong không trung.
Nhưng mà cho đến tình hình hiện giờ thì cả đội quân thương nhân ngoài hành tinh đều đã rơi vào trạng thái hỗn loạn. Vốn dĩ năng lực chiến đấu của họ đã rất kém, về cơ bản thì không hề có một chút sĩ khí quân đội nào cả cho nên lúc này đây dường như đã bị tê liệt hoàn toàn. Khi các chiến sĩ liên sao bắt đầu xông lên tấn công thì bọn họ lại bỏ chạy. Đúng vậy, bọn thương nhân ngoài hành tinh của các chủng tộc khác nhau đều tự phát ra những tiếng kêu đặc trưng của chủng tộc mình. Sau đó, hoặc là lái những phương tiện di chuyển bỏ trốn, hoặc là lợi dụng việc các nhân viên điều khiển đã bị làn sóng lúc nãy giết hại thì tự mình leo lên những phương tiện di chuyển đó và bỏ đi. Toàn bộ chiến trận đều không có kỉ luật, không hề có ý chí chiến đấu!
Tình hình như vậy khiến cho các chiến sĩ liên sao có chút ngơ ngác nhưng mà Ưng cũng không hề nương tay. Đơn giản mà nói, giống như lời Lưu Bạch nói với Trương Hằng và Kiệt Uy Lực, Ưng là người vô tình lạnh lùng nhất trong tiểu đội Hắc Tinh...
Khi một số chiến sĩ liên sao có chút ngơ ngác, Ưng đã gia tăng tốc độ của chiến giáp liên sao đang mặc trên người đến mức cực đại. Cả người anh bay thẳng tới đội ngũ thương nhân ngoài hành tinh, ngay tức khắc, máu văng tung tóe, kiếm lưỡi cưa có từ tính với tư cách là vũ khí cận chiến, có thể đại diện cho sự tinh nhuệ nhất của cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư, ít ra thì trong các phương pháp của cách mạng công nghiệp lần thứ tư đã biết cho đến hiện giờ, chỉ có một ít công nghệ mới có thể chống lại được uy lực tấn công chấn động của loại vũ khí cận chiến này và rõ ràng những phương tiện di chuyển này không nằm trong số đó.
Khi Ưng đã giết liên tục mười mấy tên người ngoài hành tinh bỏ chạy thì lúc này tinh thần của các chiến sĩ liên sao ở phía sau anh đã bắt đầu tập trung lại, họ theo sau anh xông lên giết không nương tay. Cả chiến trận đều thấm đẫm mùi tanh của máu, và ngay sau đó Lưu Bạch đánh một phát mạnh vào lưng của Ưng, đồng thời hét lớn:
- Chết tiệt, không phải là muốn bắt tù binh sao? Không phải là muốn hỏi tình báo sao? Anh muốn làm gì? Anh muốn giết hết toàn bộ chúng nó trong một lần sao?
Ưng bị đánh một cái đau điếng nhưng mà anh không nổi giận mà anh chỉ ngước đầu nhìn xung quanh, cả một chiến trường dường như đã biến thành địa ngục trần gian. Trên mặt đất đâu đâu cũng là những thi thể không toàn thây của bọn thương nhân ngoài hành tinh và còn mười mấy tên thương nhân ngoài hành tinh đang run lẩy bẩy núp ở phía trong các phương tiện di chuyển. Hơn một nửa các thương nhân ngoài hành tinh hoặc là đã bỏ chạy hoặc là bị chém chết, một đội ngũ thương nhân vũ khí hạng nặng uy lực vô cùng lớn như vậy lại có thể chưa hề nổ ra một phát súng nào đã bị tiêu diệt hoàn toàn. Cho đến hiện giờ, khi dừng tay lại, Ưng, Hắc Thiết, Lưu Bạch và thậm chí các chiến sĩ liên sao bình thường khác, bọn họ đều cảm thấy vô cùng kì lạ khó hiểu.
- Ngừng tay lại, không được giết chết bọn tù binh này.
Ưng bình tình nói ra câu đó, đương nhiên anh ta không hề để ý đến cái nhìn khinh khỉnh của Hắc Thiết và Lưu Bạch, bởi vì dường như anh ta đã ra tay hung hãn nhất và giết số lượng người nhiều nhất.
Cho đến hiện giờ, các chiến sĩ liên sao vẫn không hề dám lơ là, từ sau trận chiến với tộc sâu dị hình, Diêu Nguyên và Vương Quang Chính thật sự đã xây dựng nên một đội quân vô cùng gắt gao. Các bài huấn luyện, các điều lệ chiến đấu, các bài duyệt binh, dợt binh mô phỏng các loại, cho đến hiện giờ, về cơ bản sẽ không thể nào xuất hiện tình trạng lâm trận rút lui. Các chiến sĩ liên sao này cũng tuân thủ nghiêm ngặt các điều lệ chiến đấu, chia thành nhiều đội nhỏ, vốn dĩ không cần mệnh lệnh của Ưng thì bản thân họ cũng bắt đầu giám sát bọn tù binh, kiểm tra các thương binh ở phe mình và sự phòng vệ bốn bên.
Trước đó, bởi vì sự công kích về mặt tinh thần một cách kì lạ, bao gồm hơn một nửa số người đàm phán thương mại bị ngất xỉu nhưng mà sau khi được Lưu Bạch kiểm tra đơn giản thì bọn người này chỉ là bị ngất xỉu thôi. Sức khỏe của họ không bị ảnh hưởng gì cả, cho đến lúc này, mọi người mới dám thở phào nhẹ nhõm, tiếp theo đây chính là quá trình quan trọng nhất - thẩm tra tù nhân.
Sau khi mọi người bàn bạc sơ với nhau thì quyết định vẫn là nên nói chuyện với bọn thương nhân ngoài hành tinh trước nhưng bởi vì tâm trạng của Nhâm Đào không ổn định cho nên không thể để anh đảm trách nhiệm vụ này, cho nên Thích Hiểu Điểu được lựa chọn là người đi giao tiếp với họ.
- Tôi biết các anh có thể nghe hiểu ngôn ngữ này, tôi có một số câu hỏi muốn hỏi các anh, nếu trả lời thành thật thì chúng tôi sẽ tha cho các anh, nếu không chúng tôi sẽ giết chết các anh, hoặc không thì chúng tôi chỉ có thể cho các anh nếm thử cảm giác đau khổ cực kì đáng sợ.
Thích Hiểu Điểu điều chỉnh ngôn ngữ thành các đoạn sóng của tàn tích thương nhân ngoài hành tinh, sau đó thì bắt đầu nói chuyện với bọn thương nhân ngoài hành tinh này.
Đám tù binh ngoài hành tinh có khoảng mười mấy tên, trong đó có hai tên đầu bự trông có vẻ đã bị trọng thương, lỗ mũi và lỗ tai của chúng còn có một số lỗ không biết dùng vào mục đích gì, chảy ra máu màu xanh dương nhạt. Còn những tên ngoài hành tinh khác thì bao quanh lấy chúng giống như là đang bảo vệ chúng vậy.
Sau khi câu hỏi của Thích Hiểu Điểu được phát ra bên ngoài, bọn người ngoài hành tinh đang tuyệt vọng chờ chết này đột nhiên bắt đầu xôn xao, một số tên người ngoài hành tinh hình dáng kì lạ phát ra những âm thanh không rõ. Đây là loại ngôn ngữ mà con người không thể nào nghe hiểu được, ngay sau đó bọn người ngoài hành tinh cũng phản ứng theo, Thích Hiểu Điểu lặp tức tiếp nhận phần mềm ngôn ngữ với chủ thể là tín hiệu của tàn tích văn minh ngoài hành tinh, chỉ có điều máy tính của anh đã bị can thiệp quá mạnh cho nên không thể nào phân tích được những ngôn ngữ này.
Thích Hiểu Điểu lập tức nói:
- Phần mềm máy tính của chúng tôi đã bị tàu mẹ của các ngươi can thiệp, hoặc là các ngươi dừng sự can thiệp này lại, hoặc không thì các ngươi phải dùng máy tính trên phương tiện di chuyển của mình phiên dịch thành ngôn ngữ của chúng tôi, chết tiệt, đừng có giả bộ ngu ngốc nữa, các ngươi đều đã biết chúng tôi là con người rồi đúng không? Ngôn ngữ của chúng tôi các người cũng hiểu mà? Hãy phiên dịch thành ngôn ngữ của chúng tôi!
Khi Thích Hiểu Điểu nói như vậy, anh lập tức làm cử chỉ tay với đám người của Lưu Bạch đứng kế bên. Đột nhiên Lưu Bạch cũng không khách khí, liền lôi ra một tên người ngoài hành tinh có hình dạng con rết, giơ thanh kiếm lưỡi cưa có từ tính lên chém nó thành hai mảnh. Ngay lúc đó, tên người ngoài hành tinh này vẫn chưa chết hẳn, nó giãy giụa điên cuồng trên mặt đất còn bọn người ngoài hành tinh đang xào xáo thì đột nhiên im lặng, họ phát ra những âm thanh kêu la thảm thiết khác nhau.
- Thời gian của chúng tôi rất có hạn, đừng có mưu đồ kéo dài thời gian, cứ mỗi 30s... Tôi không biết thời gian của các ngươi được tính như thế nào nhưng mà lấy thời hạn 30s chúng tôi, nếu như không nhìn thấy hành động hay tiến triển gì thì cứ 30s chúng tôi sẽ giết chết một người của các ngươi cho nên đừng cố ý kéo dài thời gian.
Thích Hiểu Điểu nói một cách lạnh lùng nhất có thể.
Sau khi bọn người ngoài hành tinh nghe thấy những lời này thì đột nhiên những âm thanh xôn xao và kêu la đều biến mất. Trong đó có một tên người ngoài hành tinh có hình dạng sợi dây không tay không chân liền trườn tới một chiếc phương tiện di chuyển lơ lửng có hình dạng xe môtô nhưng mà nó vừa mới đi được một nửa đoạn đường thì đột nhiên nó hét lên đau đớn, cả thân người không ngừng lăn qua lăn lại trên mặt đất giống như là đang phải chịu một sự đau đớn khủng khiếp. Rất nhanh chóng, nó nằm im bất động trên mặt đất giống như đã chết vậy.
Biến cố này khiến cho các chiến sĩ liên sao không ngừng nhìn bốn phía, đồng thời giơ cây súng trường Gauss của mình hướng thằng về mười mấy tên người ngoài hành tinh còn lại, chỉ cần có điều gì khác thường hoặc là nhóm người của Ưng ra lệnh thì bọn họ sẽ lập tức xả súng vào bọn tù binh này.
Lúc này, một trong hai tên thương nhân ngoài hành tinh đầu bự đi ra, cả người nó run rẩy, dùng tín hiệu nói ra tiếng anh của loài người:
- Ta biết ngôn ngữ của các ngươi, các ngươi là loại chủng tộc mang tên là con người, hình thể sống từ cacbon, sinh vật máu nóng, loại chủng tộc vũ trụ mới ra đời, ta đương nhiên biết các ngươi... Bọn cướp đê tiện vô liêm sĩ này!
Nhóm người của Ưng nghe xong cảm thấy vô cùng khó hiểu nhưng mà bọn họ cũng không có hành động gì. Dù gì thì cho đến bây giờ, bọn họ là kẻ thắng cuộc, cho dù kẻ thất bại mắng chửi như thế nào cũng không sao, quan trọng là có thể hoàn thành nhiệm vụ nhưng Thích Hiểu Điểu có vẻ không biết đối đáp thế nào, vài giây sau mới nói:
- Nếu tôi nói đây là một sự hiểu nhầm, e rằng các ngươi sẽ không tin, nói một cách chính xác, đám người đã từng lừa gạt các ngươi không phải là chúng tôi... Hoặc có thể nói họ cũng là loài người nhưng mà không có chút quan hệ nào với chúng tôi!
Trong não bộ của tên thương nhân đầu bự này hình như xuất hiện một vài dòng điện nhỏ, cũng không biết chúng có tác dụng gì, sau khi các dòng điện nhấp nháy thì nó liền nói:
- Không cần phải xảo biện, cùng một chủng tộc làm sao không có liên đới với nhau? Uổng công chúng tôi còn xem các ngươi như một nền văn minh mới ra đời, tặng cho các ngươi bản đồ thiên hà đi đến một nơi lánh nạn gần nhất, là bản thân các ngươi nói muốn giao dịch, có thể lấy một nửa số dân tức là một nửa kẻ thích ứng vũ trụ đến trao đổi khoa học công nghệ và vật chất nhưng mà cái đám sâu nhọt vũ trụ đê tiện này! Không ngờ sau khi đạt được khoa học công nghệ và vật chất thì sử dụng kĩ thuật lỗ giun vũ trụ không hoàn chỉnh hay là kĩ thuật biến dạng của lỗ giun vũ trụ để bỏ chạy, chẳng lẽ các ngươi tưởng liên minh thương nhân ngoài hành tinh chúng tôi đều là những kẻ ngu ngốc sao? Lần này các ngươi lại giả dạng thành nền văn minh cấp hai, muốn giao dịch với chúng tôi một lần nữa, cái đám rác rưởi vũ trụ đê tiện nhất này...
Thích Hiểu Điểu liền cắt ngang lời của nó:
- Bây giờ nói những lời này cũng không có ích gì, bây giờ các người là tù binh, chúng tôi đã biết đây là một sự hiểu lầm cho đến bây giờ chúng tôi cũng không biết thông tin về tàu mẹ của chúng tôi, nếu như có thể không gây ra sự hiểu lầm không thể cứu vãn được thì có thể tránh được cuộc chiến tranh lần này... Bây giờ tôi hỏi các ngươi ba vấn đề, thứ nhất, tàu mẹ của chúng tôi sao rồi. Thứ hai, hãy giao sơ đồ tàu mẹ của các ngươi cho chúng tôi. Thứ ba, làm sao để loại bỏ sự can thiệp vào máy tính chúng tôi?
Đột nhiên tên thương nhân đầu bự quay về phía sau, cùng với một tên thương nhân đầu bự khác nhìn nhau. Nó phát ra tiếng cười của chủng tộc mình, sau đó nó ấn vào một thứ gì đó ở khoảng không trước mặt nó, đột nhiên xuất hiện một video lập thể 3D, trong đó cho thấy tình trạng trong vũ trụ, hàng ngàn chiến cơ vũ trụ dạng đĩa bao vây tàu Hi Vọng, tiếp theo đó, tàu phòng vệ số một, số hai và tàu Quan Sát lần lượt phát nổ, sau đó là cả tàu Hi Vọng cũng phát nổ theo...
Xoẹt! Nhâm Đào đã chém đứt lìa tên thương nhân ngoài hành tinh đầu bự này thành hai mảnh, sau đó các chiến sĩ liên sao còn lại cũng xông lên phanh thây toàn bộ mười mấy tên ngoài hành tinh này...
Vào lúc này, tất cả mọi người đều đã không còn lý trí, cái duy nhất còn lại là sự điên cuồng...
Thời điểm mà Ưng nắm bắt lấy chính là lúc này, lúc mà đội quân thương nhân ngoài hành tinh trở nên hỗn loạn, mười mấy người bọn họ đã xông ra trực tiếp tiêu diệt đội quân thương nhân ngoài hành tinh và những mục tiêu tấn công đầu tiên đương nhiên là các phương tiện di chuyển bay lơ lửng có hình dạng môtô.
Nếu như vào lúc trước, những chiếc xe này có khả năng gây khó dễ cho chiến sĩ liên sao, bởi vì trạng thái bay lơ lửng của chúng vô cùng linh hoạt và khó đoán, không cần suy nghĩ, chắc chắn những chiếc phương tiện này đều có một lớp bảo vệ điện từ. Nếu như các chiến sĩ liên sao dùng súng trường Gauss được trang bị để tấn công các xe này thì trong thời gian ngắn không thể xuyên thủng lớp bảo vệ của chúng. Còn nếu như muốn tấn công gần thì có thể bắt kịp tốc độ nhưng mà chiến giáp liên sao lại không có chức năng bay lơ lửng trong không trung.
Nhưng mà cho đến tình hình hiện giờ thì cả đội quân thương nhân ngoài hành tinh đều đã rơi vào trạng thái hỗn loạn. Vốn dĩ năng lực chiến đấu của họ đã rất kém, về cơ bản thì không hề có một chút sĩ khí quân đội nào cả cho nên lúc này đây dường như đã bị tê liệt hoàn toàn. Khi các chiến sĩ liên sao bắt đầu xông lên tấn công thì bọn họ lại bỏ chạy. Đúng vậy, bọn thương nhân ngoài hành tinh của các chủng tộc khác nhau đều tự phát ra những tiếng kêu đặc trưng của chủng tộc mình. Sau đó, hoặc là lái những phương tiện di chuyển bỏ trốn, hoặc là lợi dụng việc các nhân viên điều khiển đã bị làn sóng lúc nãy giết hại thì tự mình leo lên những phương tiện di chuyển đó và bỏ đi. Toàn bộ chiến trận đều không có kỉ luật, không hề có ý chí chiến đấu!
Tình hình như vậy khiến cho các chiến sĩ liên sao có chút ngơ ngác nhưng mà Ưng cũng không hề nương tay. Đơn giản mà nói, giống như lời Lưu Bạch nói với Trương Hằng và Kiệt Uy Lực, Ưng là người vô tình lạnh lùng nhất trong tiểu đội Hắc Tinh...
Khi một số chiến sĩ liên sao có chút ngơ ngác, Ưng đã gia tăng tốc độ của chiến giáp liên sao đang mặc trên người đến mức cực đại. Cả người anh bay thẳng tới đội ngũ thương nhân ngoài hành tinh, ngay tức khắc, máu văng tung tóe, kiếm lưỡi cưa có từ tính với tư cách là vũ khí cận chiến, có thể đại diện cho sự tinh nhuệ nhất của cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư, ít ra thì trong các phương pháp của cách mạng công nghiệp lần thứ tư đã biết cho đến hiện giờ, chỉ có một ít công nghệ mới có thể chống lại được uy lực tấn công chấn động của loại vũ khí cận chiến này và rõ ràng những phương tiện di chuyển này không nằm trong số đó.
Khi Ưng đã giết liên tục mười mấy tên người ngoài hành tinh bỏ chạy thì lúc này tinh thần của các chiến sĩ liên sao ở phía sau anh đã bắt đầu tập trung lại, họ theo sau anh xông lên giết không nương tay. Cả chiến trận đều thấm đẫm mùi tanh của máu, và ngay sau đó Lưu Bạch đánh một phát mạnh vào lưng của Ưng, đồng thời hét lớn:
- Chết tiệt, không phải là muốn bắt tù binh sao? Không phải là muốn hỏi tình báo sao? Anh muốn làm gì? Anh muốn giết hết toàn bộ chúng nó trong một lần sao?
Ưng bị đánh một cái đau điếng nhưng mà anh không nổi giận mà anh chỉ ngước đầu nhìn xung quanh, cả một chiến trường dường như đã biến thành địa ngục trần gian. Trên mặt đất đâu đâu cũng là những thi thể không toàn thây của bọn thương nhân ngoài hành tinh và còn mười mấy tên thương nhân ngoài hành tinh đang run lẩy bẩy núp ở phía trong các phương tiện di chuyển. Hơn một nửa các thương nhân ngoài hành tinh hoặc là đã bỏ chạy hoặc là bị chém chết, một đội ngũ thương nhân vũ khí hạng nặng uy lực vô cùng lớn như vậy lại có thể chưa hề nổ ra một phát súng nào đã bị tiêu diệt hoàn toàn. Cho đến hiện giờ, khi dừng tay lại, Ưng, Hắc Thiết, Lưu Bạch và thậm chí các chiến sĩ liên sao bình thường khác, bọn họ đều cảm thấy vô cùng kì lạ khó hiểu.
- Ngừng tay lại, không được giết chết bọn tù binh này.
Ưng bình tình nói ra câu đó, đương nhiên anh ta không hề để ý đến cái nhìn khinh khỉnh của Hắc Thiết và Lưu Bạch, bởi vì dường như anh ta đã ra tay hung hãn nhất và giết số lượng người nhiều nhất.
Cho đến hiện giờ, các chiến sĩ liên sao vẫn không hề dám lơ là, từ sau trận chiến với tộc sâu dị hình, Diêu Nguyên và Vương Quang Chính thật sự đã xây dựng nên một đội quân vô cùng gắt gao. Các bài huấn luyện, các điều lệ chiến đấu, các bài duyệt binh, dợt binh mô phỏng các loại, cho đến hiện giờ, về cơ bản sẽ không thể nào xuất hiện tình trạng lâm trận rút lui. Các chiến sĩ liên sao này cũng tuân thủ nghiêm ngặt các điều lệ chiến đấu, chia thành nhiều đội nhỏ, vốn dĩ không cần mệnh lệnh của Ưng thì bản thân họ cũng bắt đầu giám sát bọn tù binh, kiểm tra các thương binh ở phe mình và sự phòng vệ bốn bên.
Trước đó, bởi vì sự công kích về mặt tinh thần một cách kì lạ, bao gồm hơn một nửa số người đàm phán thương mại bị ngất xỉu nhưng mà sau khi được Lưu Bạch kiểm tra đơn giản thì bọn người này chỉ là bị ngất xỉu thôi. Sức khỏe của họ không bị ảnh hưởng gì cả, cho đến lúc này, mọi người mới dám thở phào nhẹ nhõm, tiếp theo đây chính là quá trình quan trọng nhất - thẩm tra tù nhân.
Sau khi mọi người bàn bạc sơ với nhau thì quyết định vẫn là nên nói chuyện với bọn thương nhân ngoài hành tinh trước nhưng bởi vì tâm trạng của Nhâm Đào không ổn định cho nên không thể để anh đảm trách nhiệm vụ này, cho nên Thích Hiểu Điểu được lựa chọn là người đi giao tiếp với họ.
- Tôi biết các anh có thể nghe hiểu ngôn ngữ này, tôi có một số câu hỏi muốn hỏi các anh, nếu trả lời thành thật thì chúng tôi sẽ tha cho các anh, nếu không chúng tôi sẽ giết chết các anh, hoặc không thì chúng tôi chỉ có thể cho các anh nếm thử cảm giác đau khổ cực kì đáng sợ.
Thích Hiểu Điểu điều chỉnh ngôn ngữ thành các đoạn sóng của tàn tích thương nhân ngoài hành tinh, sau đó thì bắt đầu nói chuyện với bọn thương nhân ngoài hành tinh này.
Đám tù binh ngoài hành tinh có khoảng mười mấy tên, trong đó có hai tên đầu bự trông có vẻ đã bị trọng thương, lỗ mũi và lỗ tai của chúng còn có một số lỗ không biết dùng vào mục đích gì, chảy ra máu màu xanh dương nhạt. Còn những tên ngoài hành tinh khác thì bao quanh lấy chúng giống như là đang bảo vệ chúng vậy.
Sau khi câu hỏi của Thích Hiểu Điểu được phát ra bên ngoài, bọn người ngoài hành tinh đang tuyệt vọng chờ chết này đột nhiên bắt đầu xôn xao, một số tên người ngoài hành tinh hình dáng kì lạ phát ra những âm thanh không rõ. Đây là loại ngôn ngữ mà con người không thể nào nghe hiểu được, ngay sau đó bọn người ngoài hành tinh cũng phản ứng theo, Thích Hiểu Điểu lặp tức tiếp nhận phần mềm ngôn ngữ với chủ thể là tín hiệu của tàn tích văn minh ngoài hành tinh, chỉ có điều máy tính của anh đã bị can thiệp quá mạnh cho nên không thể nào phân tích được những ngôn ngữ này.
Thích Hiểu Điểu lập tức nói:
- Phần mềm máy tính của chúng tôi đã bị tàu mẹ của các ngươi can thiệp, hoặc là các ngươi dừng sự can thiệp này lại, hoặc không thì các ngươi phải dùng máy tính trên phương tiện di chuyển của mình phiên dịch thành ngôn ngữ của chúng tôi, chết tiệt, đừng có giả bộ ngu ngốc nữa, các ngươi đều đã biết chúng tôi là con người rồi đúng không? Ngôn ngữ của chúng tôi các người cũng hiểu mà? Hãy phiên dịch thành ngôn ngữ của chúng tôi!
Khi Thích Hiểu Điểu nói như vậy, anh lập tức làm cử chỉ tay với đám người của Lưu Bạch đứng kế bên. Đột nhiên Lưu Bạch cũng không khách khí, liền lôi ra một tên người ngoài hành tinh có hình dạng con rết, giơ thanh kiếm lưỡi cưa có từ tính lên chém nó thành hai mảnh. Ngay lúc đó, tên người ngoài hành tinh này vẫn chưa chết hẳn, nó giãy giụa điên cuồng trên mặt đất còn bọn người ngoài hành tinh đang xào xáo thì đột nhiên im lặng, họ phát ra những âm thanh kêu la thảm thiết khác nhau.
- Thời gian của chúng tôi rất có hạn, đừng có mưu đồ kéo dài thời gian, cứ mỗi 30s... Tôi không biết thời gian của các ngươi được tính như thế nào nhưng mà lấy thời hạn 30s chúng tôi, nếu như không nhìn thấy hành động hay tiến triển gì thì cứ 30s chúng tôi sẽ giết chết một người của các ngươi cho nên đừng cố ý kéo dài thời gian.
Thích Hiểu Điểu nói một cách lạnh lùng nhất có thể.
Sau khi bọn người ngoài hành tinh nghe thấy những lời này thì đột nhiên những âm thanh xôn xao và kêu la đều biến mất. Trong đó có một tên người ngoài hành tinh có hình dạng sợi dây không tay không chân liền trườn tới một chiếc phương tiện di chuyển lơ lửng có hình dạng xe môtô nhưng mà nó vừa mới đi được một nửa đoạn đường thì đột nhiên nó hét lên đau đớn, cả thân người không ngừng lăn qua lăn lại trên mặt đất giống như là đang phải chịu một sự đau đớn khủng khiếp. Rất nhanh chóng, nó nằm im bất động trên mặt đất giống như đã chết vậy.
Biến cố này khiến cho các chiến sĩ liên sao không ngừng nhìn bốn phía, đồng thời giơ cây súng trường Gauss của mình hướng thằng về mười mấy tên người ngoài hành tinh còn lại, chỉ cần có điều gì khác thường hoặc là nhóm người của Ưng ra lệnh thì bọn họ sẽ lập tức xả súng vào bọn tù binh này.
Lúc này, một trong hai tên thương nhân ngoài hành tinh đầu bự đi ra, cả người nó run rẩy, dùng tín hiệu nói ra tiếng anh của loài người:
- Ta biết ngôn ngữ của các ngươi, các ngươi là loại chủng tộc mang tên là con người, hình thể sống từ cacbon, sinh vật máu nóng, loại chủng tộc vũ trụ mới ra đời, ta đương nhiên biết các ngươi... Bọn cướp đê tiện vô liêm sĩ này!
Nhóm người của Ưng nghe xong cảm thấy vô cùng khó hiểu nhưng mà bọn họ cũng không có hành động gì. Dù gì thì cho đến bây giờ, bọn họ là kẻ thắng cuộc, cho dù kẻ thất bại mắng chửi như thế nào cũng không sao, quan trọng là có thể hoàn thành nhiệm vụ nhưng Thích Hiểu Điểu có vẻ không biết đối đáp thế nào, vài giây sau mới nói:
- Nếu tôi nói đây là một sự hiểu nhầm, e rằng các ngươi sẽ không tin, nói một cách chính xác, đám người đã từng lừa gạt các ngươi không phải là chúng tôi... Hoặc có thể nói họ cũng là loài người nhưng mà không có chút quan hệ nào với chúng tôi!
Trong não bộ của tên thương nhân đầu bự này hình như xuất hiện một vài dòng điện nhỏ, cũng không biết chúng có tác dụng gì, sau khi các dòng điện nhấp nháy thì nó liền nói:
- Không cần phải xảo biện, cùng một chủng tộc làm sao không có liên đới với nhau? Uổng công chúng tôi còn xem các ngươi như một nền văn minh mới ra đời, tặng cho các ngươi bản đồ thiên hà đi đến một nơi lánh nạn gần nhất, là bản thân các ngươi nói muốn giao dịch, có thể lấy một nửa số dân tức là một nửa kẻ thích ứng vũ trụ đến trao đổi khoa học công nghệ và vật chất nhưng mà cái đám sâu nhọt vũ trụ đê tiện này! Không ngờ sau khi đạt được khoa học công nghệ và vật chất thì sử dụng kĩ thuật lỗ giun vũ trụ không hoàn chỉnh hay là kĩ thuật biến dạng của lỗ giun vũ trụ để bỏ chạy, chẳng lẽ các ngươi tưởng liên minh thương nhân ngoài hành tinh chúng tôi đều là những kẻ ngu ngốc sao? Lần này các ngươi lại giả dạng thành nền văn minh cấp hai, muốn giao dịch với chúng tôi một lần nữa, cái đám rác rưởi vũ trụ đê tiện nhất này...
Thích Hiểu Điểu liền cắt ngang lời của nó:
- Bây giờ nói những lời này cũng không có ích gì, bây giờ các người là tù binh, chúng tôi đã biết đây là một sự hiểu lầm cho đến bây giờ chúng tôi cũng không biết thông tin về tàu mẹ của chúng tôi, nếu như có thể không gây ra sự hiểu lầm không thể cứu vãn được thì có thể tránh được cuộc chiến tranh lần này... Bây giờ tôi hỏi các ngươi ba vấn đề, thứ nhất, tàu mẹ của chúng tôi sao rồi. Thứ hai, hãy giao sơ đồ tàu mẹ của các ngươi cho chúng tôi. Thứ ba, làm sao để loại bỏ sự can thiệp vào máy tính chúng tôi?
Đột nhiên tên thương nhân đầu bự quay về phía sau, cùng với một tên thương nhân đầu bự khác nhìn nhau. Nó phát ra tiếng cười của chủng tộc mình, sau đó nó ấn vào một thứ gì đó ở khoảng không trước mặt nó, đột nhiên xuất hiện một video lập thể 3D, trong đó cho thấy tình trạng trong vũ trụ, hàng ngàn chiến cơ vũ trụ dạng đĩa bao vây tàu Hi Vọng, tiếp theo đó, tàu phòng vệ số một, số hai và tàu Quan Sát lần lượt phát nổ, sau đó là cả tàu Hi Vọng cũng phát nổ theo...
Xoẹt! Nhâm Đào đã chém đứt lìa tên thương nhân ngoài hành tinh đầu bự này thành hai mảnh, sau đó các chiến sĩ liên sao còn lại cũng xông lên phanh thây toàn bộ mười mấy tên ngoài hành tinh này...
Vào lúc này, tất cả mọi người đều đã không còn lý trí, cái duy nhất còn lại là sự điên cuồng...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.