Đại Vũ Trụ Thời Đại

Quyển 5 - Chương 1: Xác phi thuyền ngoài hành tinh

Zhttty

25/03/2013

Từ sau khi rời khỏi tiểu hành tinh, phi thuyền Hi Vọng tổng cộng đã thực hiện 11 lần bước nhảy không gian.

Mỗi bước nhảy không gian đều có 3 ngày thăm dò. Một là để xem bên cạnh có hành tinh nào không, hai là quan sát vị trí các chòm sao bên cạnh, so sánh với những chòm sao mà con người đã biết, từ đó bước đầu xác định đại khái vị trí hiện giờ của loài người.

Nhưng vũ trụ này….thật quá rộng lớn!

Có thể hiện giờ nó vẫn chưa lớn đến cực hạn, nhưng vẫn đủ sức làm cho các sinh mạng nhỏ nhoi bên trong tuyệt vọng.

Hành tinh, Tinh hệ, Tinh Vực, Thiên Hà,…

Sự vô biên của vũ trụ căn bản không cách nào tả được! Cứ như ví dụ lúc trước về sông Hằng vậy, đó cũng chỉ nói một cách tương đối thôi, căn bản không cùng đẳng cấp.

Mà với độ lớn như vậy, 11 lần bước nhảy không gian đã hơi hé lộ một góc nhỏ bé của nó trước mặt con người…Nhưng chỉ góc đó thôi cũng khiến con người tuyệt vọng.

Vào ngày thứ ba trong bước nhảy không gian thứ 11…

-…Không có, không có, hoàn toàn không!

Các nhà khoa học đang chỉnh sửa bản đồ vũ trụ thu thập được, đột ngột một nhà khoa học đấm mạnh lên bàn, gào lên tuyệt vọng:

-Không có, hoàn toàn không. Không có bất kỳ hành tinh hay chòm sao quen thuộc nào, đây rốt cuộc là chỗ nào? Bên trong hệ Ngân Hà? Hay là bên trong tinh hệ của Thiên hà?

Một vài nhà khoa học lớn tuổi hơn vẫn đang kiểm tra các dữ liệu cùng hình ảnh thu được, dường như không ai có ý định khuyên nhủ. Nhưng rốt cuộc, một người cũng lên tiếng:

-Điều này vẫn chưa biết rõ. Trước mắt, chúng ta còn chưa hiểu hết cơ chế vận hành của bước nhảy không gian nữa là, nó hoàn toàn không tuân theo những định luật vật lý thông thường. Có thể nói, bước nhảy không gian hoàn toàn khác hẳn việc đi xuyên qua worm hole (1), phi hành với vận tốc ánh sáng….Chỉ với một lượng năng lượng nhỏ như vậy mà có thể dịch chuyển được khối lượng vật chất khổng lồ, hơn nữa khoảng cách dịch chuyển còn rất xa. Chuyện này cơ bản không thể tồn tại theo lẽ thường!

Nói tới đây, nhà khoa học nhìn người đồng nghiệp đang phát khùng kia nói:

-Do đó, những việc mà chúng ta làm càng trở nên quan trọng. Mỗi một lần thu thập bản đồ vũ trụ xung quanh bước nhảy không gian là một lần tích lũy kiến thức. Nền khoa học của chúng ta vẫn còn kém ít nhất 2000 năm nữa mới đạt được mức du hành trong vũ trụ, chẳng lẽ cậu nghĩ với thế hệ chúng ta đã có thể phá giải toàn bộ bí mật trong vũ trụ sao?

Người trẻ tuổi, hãy kiên nhẫn, khoa học không phải dị năng như tân nhân loại, muốn có là có, muốn không là không. Có năng lực là tốt nhưng chỉ sợ chúng ta đi lầm đường thôi. Chúng ta không sợ thất bại, chỉ sợ ngay cả thất bại chúng ta cũng không có, đó mới là sự hủy diệt khoa học…Tính ra, hiện giờ tình hình không hề bi đát chút nào. Chúng ta vẫn còn rất nhiều vấn đề chưa rõ, tỷ như bước nhảy không gian được thực hiện dựa trên nguyên tắc vật lý nào? Nó có cách nào điều chỉnh hay không? Hay có biện pháp nào xác định trước địa điểm dịch chuyển không? Thực vật ngoài hành tinh được tạo ra như thế nào? Nó làm sao có thể phân giải toàn bộ mọi vật về dạng phân tử nguyên mẫu nhất? Còn nữa, tinh thạch năng lượng được tạo ra nhờ nguyên lý nào?

Cho nên, người trẻ tuổi, nên có tâm tình phóng khoáng một chút. Những thứ chúng ta có được nhiều hơn nhiều những thứ mất đi. Nếu thế hệ chúng ta lực bất tòng tâm, vậy thì sẽ có mười thế hệ, trăm thế hệ, ngàn thế hệ nối tiếp nhau nghiên cứu. Trí tuệ của nhân loại không hề thua kém chủng tộc nào ngoài vũ trụ, chỉ là chúng ta thiếu sự tích lũy thôi…

Nhà khoa học già bỗng nhiên nở nụ cười:

-Và hiện giờ, không phải chúng ta đang trong quá trình tích lũy sao?



Lúc này, Diêu Nguyên vẫn còn đang xử lý đống công việc bề bộn.

Từ lúc thực hiện bước nhảy không gian ở tiểu hành tinh, đến giờ đã qua 32 ngày. Mà trong 32 ngày này, Diêu Nguyên vẫn đang bù đầu xử lý đống việc còn sót lại sau tai nạn ở tiểu hành tinh.

Vấn đề đầu tiên dĩ nhiên là con số thương vong của dân chúng…

Theo thống kê trước mắt, trên tiểu hành tinh đã chết tổng cộng 623 người, trong đó phần lớn chết trong vụ phá sập lối vào khai thông tầng ba. Còn có một số người chết trong cơn động đất, cũng có người chết trong lúc cấp cứu. Tóm lại, tổng số người tử vong là 623 người…Nhưng Morrison không nằm trong số đó.

Nhiều người chết như vậy, có thể nói trận động đất này có hậu quả không thua gì lúc gặp nạn trên hành tinh sa mạc, chính phủ Hi Vọng dĩ nhiên phải có trách nhiệm giải quyết hậu sự cho người chết. Hơn nữa, số người chết phần lớn là đàn ông, nguyên nhân vì công nhân nam trong tầng ba khá nhiều. Rất nhiều người là trụ cột lao động trong gia đình, khi họ chết đi có thể sẽ làm cho cuộc sống của người thân họ trở nên quẫn bách. Đó cũng là chuyện khiến cho Diêu Nguyên nhức đầu.

Nói tóm lại, đống việc hậu sự này rắc rối hơn hắn tưởng nhiều. Chỉ riêng việc bồi thường cho các gia đình có người tử nạn cũng làm hắn nhức đầu rồi.

Diêu Nguyên lấy bút ký lên một văn kiện bồi thường, xong liền đứng dậy vận động chân tay một chút, tiếng khớp xương kêu răng rắc. Khi đã thoải mái, hắn mới quay sang hỏi nàng thư ký Barbie Ewers xinh đẹp đang ngồi bàn kế bên.

-Kết quả quan sát bước nhảy không gian lần này thế nào? 12h sáng ngày mai là thực hiện bước nhảy không gian kế tiếp rồi, nếu có kết quả quan sát thì nhớ chuyển đến chỗ ta…À, em pha cho ta một ly trà, một ít bánh quy nữa. Trà đậm một chút, tối nay có thể sẽ thức khuya đây.

Barbie khẽ nâng gọng kiếng của mình lên, đáp:

-Kết quả quan sát vẫn chưa có. Thông thường thì nó sẽ có vào rạng sáng mai. Cần em giục bọn họ nhanh lên không? À, còn trà thì hết rồi. Em đi lấy thêm một gói từ trong kho nhé?

Diêu Nguyên sửng sốt rồi cười khổ lắc đầu:

-Thôi, kết quả quan sát chờ bọn họ làm xong cũng được. Chỉ còn ba bốn tiếng nữa thôi, không cần gấp…Lá trà thì cũng thôi, xa xỉ phầm trong kho không còn nhiều lắm. Khoang thuyền gắn bên ngoài cần hơn 1 tháng nữa mới hoàn thành, nếu cần thì nên tiết kiệm. Vậy pha cho ta một ly cà phê đậm đặc đi, chỗ em còn không?

Barbie cười nhẹ, đứng lên nói:

-Rõ, một ly cà phê đậm đặc…Hạm trưởng, hay ngài nghỉ sớm một lát đi. Việc bồi thường hậu sự này là việc lâu dài. Bồi thường không thể nào quá cao, nếu không sẽ tạo thành một nhóm người ăn không ngồi rỗi. Cũng không thể nào quá thấp, nếu không sẽ khiến người ta hiểu lầm chính phủ keo kiệt. Hạm trưởng, ngài đang tham gia vào một cuộc chiến lâu dài đấy.

-Đúng vậy a, một cuộc chiến lâu dài.

Diêu Nguyên thở dài, nhìn Barbie đi ra khỏi phòng hạm trưởng. Lúc này, hắn mới ngồi lại xuống ghế, tiếp tục xem các văn kiện, báo cáo còn sót lại, đồng thời cầm bút ký, hoặc đưa ra các chỉ thị ngược lại. Thời gian cứ thế trôi đi, cho đến khi mùi hương cà phê nồng nàn truyền đến mũi hắn, Diêu Nguyên mới sực tỉnh. Bên cạnh, Barbie mỉm cười đưa cho hắn một ly cà phê đen nóng, hương thơm vang lừng…

Rạng sáng hôm ấy, Diêu Nguyên đã nhận được phần cuối cùng trong bản báo kết quả quan sát. Bản báo cáo này cũng giống như các bản báo cáo trước, xung quanh không hề có bất kỳ hành tinh, tinh hệ nào có thể bay đến. Hệ hằng tinh gần nhất cũng cách đến một năm ánh sáng, bất quá như thế đã tốt hơn các lần trước rồi.

Trong đó, tại bước nhảy lần thứ bảy, tình hình lúc ấy gần như đã khiến cho tất cả mọi người bị dọa đến đổ mồ hôi lạnh…



Bởi lần đó, trong vòng bán kính mấy trăm năm ánh sáng chung quanh không hề có lấy một Hằng Tinh. Theo kết quả, Hằng Tinh gần nhất cũng cách tới hơn vạn năm ánh sáng. Nơi bước nhảy mang họ đến lúc này có thể là khúc rìa tiếp xúc giữa hai thiên hà. Cũng như khoảng cách giữa Thiên Hà Ngân Hà và Thiên Hà Andromeda (2), đó là một khoảng không vắng lặng to lớn đến mức khó có thể tưởng tượng!

Bất quá cũng may, lần này trong khoảng cách mấy năm đến mấy trăm năm ánh sáng chung quanh, vẫn còn hệ Hằng Tinh. Ít nhất, tốt hơn nhiều so với các lần trước.

Trải qua 11 lần bước nhảy không gian, có một số nhà khoa học đưa ra giải thuyết, đó chính là bước nhảy không gian cũng không phải dịch chuyển một cách ngẫu nhiên, nó cũng tuân theo một số quy luật nhất định. Một trong các quy luật đó có thể là quy luật trọng lực.

Dựa theo các địa điểm mà bước nhảy không gian mang phi thuyền Hi Vọng đến, hẳn nó có xu hướng dịch chuyển vào những nơi có trọng lực.

Nếu không, dựa vào sự bao la của vũ trụ cùng sự phân bố các hành tinh, tinh hệ, 90% các địa điểm mà bước nhảy không gian mang chúng ta đến chắc chắn phải nằm trong khoảng rìa giữa hai thiên hà. Nhưng đến giờ, mãi tới bước nhảy thứ bảy mới đến một địa điểm như vậy, còn lại hầu như mọi địa điểm đều nằm trong thiên hà. Có thể nói, xác suất xảy ra việc này nhỏ tới mức đáng thương, cơ bản là không thể xảy ra.

Cho nên, bước nhảy không gian rất có thể tuần hoàn theo một số điều kiện nhất định. Một trong số đó chính là xuất hiện gần những nơi có trọng lực, dĩ nhiên cái gần đó với trình độ khoa học kỹ thuật hiện giờ của loài người khó có thể gọi là gần được, đơn giản vì nó toàn dùng năm ánh sáng làm đơn vị. Nhưng có lẽ đối với nền văn minh sở hữu bước nhảy không gian này, khoảng cách đó có lẽ chỉ như di chuyển trong thành phố vậy.

Nhưng bất kể thế nào, đó cũng là một quy luật được đúc kết dựa vào kinh nghiệm – một quy luật của bước nhảy không gian. Trong hoàn cảnh con người không biết tí gì về bước nhảy không gian, phát hiện ra quy luật này cũng là một sự khởi đầu tốt.

Diêu Nguyên vẫn nhớ rõ lúc còn ở tiểu hành tinh, các nhà khoa học đã nghĩ ra biện pháp sử dụng thực vật ngoài hành tinh. Đúng như lời bọn họ, trí khôn con người không hề thua kém các chủng tộc khác, chỉ là chúng ta tích lũy chưa đủ. Nó như một người trưởng thành thi kiến thức với một đứa con nít vậy…Căn bản không thể so sánh, mà chúng ta hiện giờ có lẽ còn chưa bằng cả trẻ sơ sinh nữa là.

Nhưng còn tương lai thì sao? Có thể, những đứa trẻ ấy khi lớn lên sẽ thành thiên tài, trở thành nhà khoa học kiệt xuất như Einstein chẳng hạn.

Cho nên Diêu Nguyên cũng không sốt ruột, chỉ cần trong lúc thực hiện bước nhảy không gian, có thể thu thập thêm năng lượng cùng nguyên vật liệu là được. Hoặc trong mấy chục năm phiêu lưu kế tiếp, nền khoa học kỹ thuật của loài người sẽ tiến bộ đến mức xây dựng được lò phản ứng tinh thạch cỡ lớn, như vậy sẽ có thể tiến hành bước nhảy không gian nhiều hơn nữa.

Chỉ cần loài người còn sống, chỉ cần nền văn minh chưa bị hủy diệt, như vậy thì tương lai vẫn còn hi vọng, ai có thể đoán trước tương lai đây?

Cho nên, sau bước nhảy 11, vào rạng sáng ngày thứ ba, khi xác nhận xung quanh không hề có thu hoạch gì thì bước nhảy lần thứ 12 được tiến hành, ngay sau đó…

Khoảng 3h sáng vào ngày thứ hai, Diêu Nguyên vừa mới ngủ khoảng một tiếng thì bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa, đồng thời thiết bị liên lạc gắn ở đầu giường hắn kêu lên báo động. Lúc ấy, Diêu Nguyên còn tưởng rằng trên phi thuyền xảy ra bạo loạn có vũ trang, thậm chí hắn đã nổi sát khí…

Nhưng, hắn lại nhận được tin tức trái ngược từ các binh lính đứng gác bên ngoài…

Tại phòng thăm dò trên phi thuyền Hi Vọng, trải qua mười mấy lần quan sát cùng chứng thực, hơn nữa sau khi dùng ống kính khảo sát hiện đại nhất xem xét và chụp hình lại, cơ bản có thể xác nhận…

Cách phi thuyền chừng hai tháng bay, phát hiện một xác phi thuyền ngoài hành tinh hư hỏng dài hơn vạn cây số!

Chú thích:

1/ Xem lại chú thích ở chương 1 quyển 2. Link: http:///forum/showpost.php...5&postcount=18

2/Thiên hà Andromeda: còn có các tên khác như Thiên hà Tiên Nữ, tinh vân Tiên Nữ, Messier 31, M31 hay NGC 224. Đây là thiên hà xoắn ốc có vị trí biểu kiến thuộc chòm sao Tiên Nữ nằm ở bầu trời phía bắc gần chòm sao Phi Mã. Nó là thiên hà xoắn ốc gần dải Ngân Hà của chúng ta nhất, cách khoảng 2,5 triệu năm ánh sáng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Vũ Trụ Thời Đại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook