Quyển 1 - Chương 25: Câu lạc bộ của thầy Horace Slughorn
Bản Nương Tại Thượng
02/07/2020
Tối thứ sáu, Sabrina đứng ngắm nhìn mình trong gương trước khi đến buổi
hẹn với Sirius. Một chiếc váy xanh dài, với những dây ren rủ xuống cùng
với những sợi dây hoa. Trên đầu cô cũng đã tết tóc cuộn tròn thành một
chiếc vương miện có gắn những bông hoa cúc nhí trên đầu. Mà những cô gái cùng phòng cô, Sandra, một cô bé mặt đầy tàn nhanh trông có vẻ mũm mĩm
bình phẩm: "Trông Sabrina lòe loẹt trông như đi dự vũ hội không bằng".
Sabrina thấy lòe loẹt một chút cũng tốt lắm. Cô vốn là ưa thích những bộ quần áo công chúa kiểu cách thế này.
Đúng 8h cô gặp Sirius tại Đại sảnh đường, hai người hẹn gặp ở đó rồi cùng nhau đi tới văn phòng của thầy Horace. Sirius hôm nay mặc một tuxedo màu đen được cắt xẻ cầu kỳ với đường may bằng những sợi chỉ vàng bắt mắt. Bộ dạng tên này cũng rất đẹp trai, nếu không muốn nói là có chút chói mắt. Hắn đứng đó, tươi cười với Sabrina khiến đám con gái mỗi lần đi ngang qua đều xì xào nhìn lại không ngớt với ánh mắt rực lửa mãnh liệt. Đưa tay ra nắm lấy đôi bàn tay mũm mĩm của Sabrina, đặt ở bên cạnh hông như một vị Hoàng tử nhỏ mời cô gái của hắn, cùng nhau bước đi.
- Cái kia, cảm ơn bạn vì đã đồng ý. Bạn hôm nay...rất đẹp. Sirius nói, ánh mắt vẫn lơ đãng nhìn vào không trung như thể không để ý gì cả, hắn chỉ mơ hồ nhận xét vậy thôi.
- Mình cũng đã muốn đi cùng bạn. Sabrina nhỏ giọng nói, cô từ nãy đến giờ đều là ngắm nhìn tên này. Hắn có làn da trắng lắm, trông có chút xanh, đôi mắt đen sâu, cực kỳ ăn nhập với mái tóc đen dượn sóng đã được chải hết ra sau. Trông cực kỳ bảnh bao.
Sirius không nói gì, chỉ thấy hắn đi nhanh hơn Sabrina vài bước, tai vẫn còn đỏ bừng. Bàn tay càng nắm lấy chặt hơn. Tới cửa, bọn họ bắt gặp Potter. Đang đứng ở đó há hốc mồm mà kinh ngjac, cậu ta còn lấy áo choàng lên chùi kính tới tận 2 lần. Như không thể tin vào mắt mình:
- Cậu...Cậu...Cái đồ phản bội bạn bè này. Cậu vậy mà lại là người hẹn hò đầu tiên trong cả nhóm. Cậu...vậy mà lại với...cái bà chằn này. Potter nói, giọng lắp bắp cực kỳ.
- Mình với cô ấy là bạn. Và chính mình đã là người mời cô ấy tối nay. Sirius nghiêm mặt khẳng định chắc nịch, điệu bộ nhấc tay nhấc chân đều đến là tự nhiên. Tay còn khoác lên vai Potter một cách thân tình.
- Cậu không đi kiếm Lily của cậu đi hay sao, kẻo Snape lại cướp mất chỗ đấy. Nói rồi Sabrina lè lưỡi ra trêu chọc Potter. Khiến cho cậu ta chạy biến đi ngay lập tức.
Trong phòng, là một không gian đã được ếm bùa Mở rộng, có những rèm nhung lớn màu đỏ rực, giữa phòng là một không gian tiệc đứng cho bọn học trò dùng bữa trên những chiếc bàn nhỏ cao chất ngất. Đồ ăn ở đó rất ngon, Sabrina nghi ngờ rằng thầy Slughorn đã thường xuyên chạy tới nhà bếp hỏi xin bọn gia tinh. Cứ nhìn bộ dạng béo tốt của thầy là cô hiểu rõ. Được mời đến ngày hôm nay có cô, Sirius, Snape, Potter và Lily, là những đứa học sinh năm một duy nhất. Còn lại đều là những anh chị khóa trên. Thầy Horace thân thiết giới thiệu từng người với nhau một. Có McLaggen, mà sau này Sabrina biết rằng hắn sẽ làm chức vụ gì đó rất to trong Bộ pháp thuật, hắn sinh ra một cậu quý tử cùng tuổi Harry nhưng tính tình được miêu tả vô cùng khốc liệt. Còn có hơi ngu ngốc nữa. Còn có Ismela, bố mẹ của nó đều làm ở Cục trưởng ở Ban điều hành dùng sai chế tác pháp thuật, bên này lại là cậu Rorringez, mà ông nội cậu ta là một Thần Sáng với tiếng tăm lẫy lừng. Ai ai cũng đều có gia cảnh và xuất thân rất tốt.
Sabrina vốn không thích những bữa tiệc ồn ào mà kéo Sirius đang đứng thưởng thức món bánh chocolate tan chảy bỏ dở, chạy ra ngoài ban công.
- Cậu có thấy bầu trời hôm nay rất đẹp không? Cô ngượng nghịu, hai bá đã đỏ hồng lên.
- Rất đẹp. Hình như...còn có sao băng. Sirius chậm rãi từ tốn cúi đầu cười với cô.
- Đâu, mình không có thấy.
- À vậy thì hãy đợi ngôi sao thứ hai đi qua đi. Ngắm sao, yên lặng cũng tốt lắm. Nói rồi cậu lại nhìn lên trời mỉm cười.
- Đây là lần hẹn hò đầu tiên của mình với một cô gái. Sirius tiếp tục chậm rãi nhả từng chữ một.
- Ý cậu là...chúng ta, hẹn hò ư? Sabrina lắc đầu nguầy nguậy, mở lớn đôi mắt mà nhìn vào Sirius, khẩn thiết mong cậu hãy chọn đúng câu mà nói ra, không thì liệu hồn.
- Không thì là gì. Sirius lại cười lớn, hắn cười thành tiếng, khuôn miệng đẹp đẽ khi nhếch môi cho tới nở nụ cười đều tỏa ra phong quang vô hạn.
- Tớ đã nghĩ cậu luôn trông rất tuyệt vời, như mọi khi, không chỉ là trong buổi tối đặc biệt này, Sirius được đà lấn tới.
- Tớ không thể tin rằng tớ đã nghĩ buổi tối nay sẽ bị tiêu tùng trong tớ hoặc cậu kia chứ. Sabrina bày tỏ ý nghĩ thành thực nhất của mình ra. Cô có chút bối rối.
- Tớ đã mong có nhiều thứ trong buổi tối nay có thể xảy ra khác đi, nếu chúng ta có một cơ hội thứ hai. Sirius nắm lấy tay cô.
- Haha, cậu có một cái Xoay thời gian ư, đúng là thiên tài, chúng ta sẽ gặp nhau trong quá khứ. Sabrina kiễng chân, đem mặt cô lại gần Sirius hơn bao giờ hết. Quý tiểu thư thỉnh tự trọng. Không phải thấy người ta đẹp trai là sấn tới.
- Một buổi hẹn hò thứ hai? Sirius lúc này đỏ cả mặt. Thiệt đúng là một cậu bé hay ngại ngùng, có lẽ bà Black nói hoàn toàn đúng về cậu bé này.
- Câu trả lời được viết trên những vì sao. Sabrina cười tinh ranh, quay mặt liền lên ngắm những ngôi sao đang lấp lánh trên bầu trời đêm nay.
Khi quay trở lại phòng, Sabrina suýt chút nữa đã đánh đổ ly nước trà nóng trên tay bởi sự xuất hiện của một nhân vật mà có lẽ là Kẻ-được-mời-mà-không-mong-muốn nhất đêm nay, cô Rakepick. Cô đứng đó, đang nói chuyện cùng thầy Horace, khi thấy Sabrina đi vào bèn liếc đôi mắt đem ánh nhìn đặt lên người cô. Khiến Sabrina không khỏi lạnh gáy.
Cô đã quên mất dù Voldemort không dám bén mảng đến gần Hogwarts, nhưng vẫn còn một người hết sức nguy hiểm khác là cô Rakepick kia. Có thể cô ta cũng là Tử thần thực tử thì sao? Sabrina phỏng đoán. Mục đích của cô ta là tìm ra được Cuốn sách Bóng tối. Để đem dâng lên Voldemort ư? Một cuốn sách của Tử thần sẽ chẳng dạy ngươi chống lại Tử thần hay qua mặt hắn đâu. Voldemort cần nó vì tham luyến pháp thuật Bóng tối ah? Có thể lắm. Hàng trăm câu hỏi lần lượt hiện ra trong đầu Sabrina.
Cuối cùng, nếu ngươi đã không tránh được thì chính là sẽ không tránh được. Thầy Dumbledore hiện tại đã đi vắng, không có mặt ở trường. Cô phải làm sao được bây giờ. Không để những suy nghĩ quẩn quanh một chỗ, Sabrina chào tạm biệt Sirius liền định quay về phòng ngủ ngay lập tức. Cũng khỏi cần chào thầy Horace đánh tiếng cô Rakepick làm gì.
Nhưng nó vừa đi, cô Rakepick cũng sải bước tới. Với lý do, đã muộn rồi, đích thân cô sẽ đưa bọn học sinh năm nhất trở về phòng ngủ. Thầy Horace đương nhiên là yên tâm để lũ trẻ đang bị dí đũa phép vào sau lưng rời đi cùng cô Rakepick.
Kéo Sabrina đi cùng với vẻ mặt hăm họa, trông cô Rakepick như sắp sửa muốn ăn tươi nuốt sống bọn trẻ, ánh mắt vằn vện những tia máu, độc ác nói: "Chúng mày ngoan ngoãn thì đi theo ta." Cô chĩa cây đũa phép vào đám người Potter, Lily, Sanpe cùng Sabrina.
Hết hành lang rẽ trái, bỗng nhiên từ trong bóng tối hiện ra một nhóm 4 người khác. Có 3 đàn ông và một mụ đàn bà. Đều mặc đồ đen, vẻ mặt kỳ quái. Bọn chúng mỗi người tóm lấy một đứa nhỏ mà kéo đi xềnh xệch.
Tên cao lớn nhất, trông hắn hết sức giữ tợn với hàng lông mày rậm rì, đôi vai u lên trong như một con gấu nâu lớn xác. Hắn gầm lên:
- Chúng ta đã hết kiên nhẫn rồi Patricia.
- Vâng, mọi điều đều theo lời ngài, ngài Powell. Cô Patricia đáp rồi hôn lên đôi tay thô kệch to lớn của kẻ kia.
- Ta ngửi thấy mùi amoniac trong không khí đấy, chắc là sợ tè ra quần rồi hả? Tên áo đen có gương mặt dài ngoằng cười ré lên.
- Nó bốc mùi như chính nhân cách của ngươi đấy. Sirius phỉ nhổ.
Bọn chúng dẫn lũ trẻ đi về phía Cây liễu roi trong sân trường. Lily vừa đi vừa khóc thút thít, Potter một bên dỗ dành cô không ngừng. Còn nói sẽ bảo vệ cả đám. Ai nha, làm được hẵng nói.
Sabrina một bên thầm kêu khổ. Cô không có cơ hội rút chiếc gương ra báo động cho ông nội. Yên lặng đi theo bọn người áo đen. Tới bên gốc cây cổ thụ Liễu roi, cây này được thầy Dumbledore cho trồng đúng ngày Lupin nhập học. Là lối đi bí mật dẫn thẳng tới căn Lều Hét ở thôn Hogsmeade. Sabrina biết bọn chúng sẽ đi đâu. Những cành cây đang liên tục quất tới tấp trên không trung, không ngừng tấn công kẻ tới gần. Cô Rakepick giơ cây đũa phép lên, một luồng sáng đỏ đánh thẳng vào cái mấu Điểm huyệt trên thần cây khiến nó ngay lập tức ngưng lại.
- Phải cảm ơn trò Remus Lupin nhỉ? Potter? Black? Chúng mày đừng tưởng ta không biết chúng mày làm gì mỗi đêm trăng tròn. Từ lâu tao đã để mắt tới chúng mày rồi. Nhờ chúng mày mà tao phát hiện ra lối vào bí mật này. Vừa vặn thay, bọn tao Biến hình bằng bùa chú để giả dạng lũ người sói. Nhờ vậy mà tin đồn về người sói mới ầm lên trong Hogwarts. Lại thành công khiến chúng tao trốn được vào căn Lều hét an toàn trước cuộc điều tra của Bộ pháp thuật và lão Dumbledore. Đều nhờ chúng mày.
Kẻ xấu nào cũng thích nói năng dài dòng kể chiến công bẩn thỉu của hắn vậy ư? Sabrina không cam lòng nghĩ. Bọn họ đi qua một đường hầm ẩm ướt tối đến nỗi không thấy nổi người bên cạnh. Bàn chân lạnh buốt, bước đi trên nền đá ẩm thấp. Đôi lúc lại cso những tiếng rít lên, tiếng chân động vật chạy băng qua chân bọn họ.
Dẫn tới một cánh cửa trên bậc thềm, bên trong là một căn phòng ẩm thấp đổ nát, đồ vật đã bị cào xé, phá hỏng hết cả. Những chiếc ghế thì vớt chỏng chơ, đổ nát nằm ở đó. Ga rèm bẩn thỉu đen xì, đổi máu cáu két lại mà bốc ra thứ mùi ẩm mốc rợn người. Những ô cửa sổ không ngừng kêu lên kẽo cọt mỗi lần gió thổi qua. Bọn trẻ được áp giải đứng đó, xung quanh bọn người áo đen đứng quây lại, chĩa đũa phép vào chúng.
- Sabrina, ngoan ngoãn thì đưa cây đũa phép ra đây. Nếu không bạn bè mày sẽ phải chịu đau đớn đấy. Cô Rakepick gằn từng giọng, mặt mày tím tái, trông cô méo mó vặn vẹo đến tột độ.
Sabrina không thể làm gì khác là rút cây đũa phép ra từ trong túi, đưa lại cho cô Rakepick. Ả ta nắm lấy cây đũa phép, đặt ngay lên cái bục có chiếc la bàn mà Sabrina từng thấy ở trong phòng Cần thiết, chiếc la bàn ấy giờ đây xoay tít, rồi từ từ mở ra một chiếc hộp gỗ nhỏ nhắn bay lên trong không khí.
Sirius ở một bên gào lên:
- Không Sabrina đừng.
Nói rồi cậu vùng lên, đẩy ngã tên áo đen với khuôn mặt dài khoằm và chiếc cằm đầy mụn nhọt nhô dài ra bên cạnh, rất nhanh rút đũa phép ra tấn công tên còn lại.
- Pertrificus Totalus.
Tên kia ngay lập tức bất động, hai chân dính chặt vào nhau, đơ cứng như một pho tượng sáp, đổ kềnh ra nhà. Bụi bẩm vẩn lên, che khuất tầm nhìn của bọn áo đen. Ánh sáng xanh đỏ từ đầu cây đũa phép của bọn chúng nhá lên, phóng loạn xạ vào trong không trung. Chặn đánh bất cứ thứ gì trong tầm nhìn bị hạn chế của chúng.
Bọn trẻ thụp đầu lại, cũng bắt đầu đã giơ đũa phép lên sẵn sang chiến đấu.
- Bombarda. Lily hét lớn, vừa trong tích tắc né một chùm sáng đỏ vụt ngang qua má cô bé.
Một tiếng nổ đoàng, đem sàn nhà vỡ nát, khiến mụ áo đen thọt sâu xuống hố, ngã thẳng xuống tầng một. Ngay lập tức ngất đi. Bên này Snape rất nhịp nhàng phối hợp:
- Stupefy.
Ánh sáng xanh nhá lên. Hất văng tên to lớn tên Powell ra xa như một bịch cát vô tri. Potter cũng vung đũa phép lên, đứng thẳng tung đòn về phía áo đen còn lại, nhanh như chớp mắt hô lên:
- Depulso.
Tên kia đập người vào cái tủ gỗ gần đó, cái tủ đổ sập lên người hắn, đem theo cả những chiếc bình sành sứ vỡ nát. Mụ Rakepick thấy tình hình không ổn bèn tóm lấy mái tóc của Sabrinhấc, kéo chúng căng ra khiến da đầu cô đau đớn. Mụ kéo cô lên, đũa phép chỉ thẳng vào cổ mà hét lớn:
- Lũ kia mau ngừng lại. Không thì tao giết con bé này.
Không có đũa phép trong tay. Bất lực bị mụ Rakepick kéo lên. Cô khổ sở nhìn đám trẻ. Cô nghĩ rằng mình không đối mặt được với những khuôn mặt lo lắng của chúng bây giờ nữa rồi. Sirius mìm chặt môi như sắp bật máu. Cậu đứng đó chỉ thẳng đũa phép vào mụ không hề hạ xuống.
- Buông Sabrina ra. Cậu nói rồi nhìn thẳng vào khuôn mặt thô kệch của Rakepick. Những gò má mụ dồn thành đống cao lên kéo xệch cả khuôn mặt. Đôi mắt xếch híp lại thành một đường. Mụ nói:
- Thì ra là thằng con trai của mày hả, Sabrina vậy thì. Crucio!
Mụ vung cây đũa phép lên khiến Sirius ngã vật ra sàn, quằn quại trong đau đớn, cậu đau đến nỗi co giật người lại thành một dúm nhỏ. Ngay lập tức ngất đi.
- KHÔNG!!!! Sabrina gào lớn. Hai chân đổ gục xuống sàn. Một lực đạo phát ra hất tung Rakepick ngã về sau. Cô bé ngoảnh đầu lại nhìn mụ với đôi mắt đã chuyển sang trắng rã, nó không còn màu xanh biếc như mọi khi nữa. Một ánh mắt căm hận như chỉ trực xẻo da cắt thịt mụ Rakepick. Cơ thể cô nhẹ bẫng, bay lên lơ lửng trong không trung, hai tay vung lên, một nhóm lửa hiện ra nơi lòng bàn tay đang cong cong lại, bấu chặt vào không khí. Khuôn mặt đầm đìa nước mắt, vẫn đang gào lên một cách cực kỳ đau đớn.
Mụ Rakepick vung đũa lên phản đòn, quật liên tiếp ác ý vào không khí. Những ánh sáng xanh lè nhá lên liên tục đập thẳng vào Sabrina. Nhưng dường như chúng chỉ bốc cháy rồi hóa vào hư không khi lại gần cô.
Sabrina giở tay lên, cây đũa phép nằm chỏng chơ trên sàn bay lại nằm gọn vào trong lòng bàn tay. Nắm lấy đũa phép, cô giơ lên vẽ một vòng tròn trên đầu, động tác tự nhiên thành thạo.
- Protego Diabolica.
Ngay tức khắc một vòng tròn lửa xanh hiển ra daàn vẽ thành một hình tròn xung quanh cô. Ngọn lửa gào thét lan ra, bốc cháy phừng phực, nổ ra những đóm lửa tí tách, ngọn lửa lan đến đâu đều thiêu rụi hết những vật cản trên đường đi của nó đến đấy. Khi mắt thấy lan ra tới người bọn Snape cùng Potter đang đứng như trời chồng, nó chỉ chậm rãi lan qua chúng như vậy. Một cảm giác lạnh lẽo chạy dọc qua toàn thân, hoàn toàn không cảm thấy như bị đốt cháy. Cứ vậy mà đi qua.
Nhưng khi nó lan tới Rakepick đã khiến mụ gào thét trong đau đớn, mụ kêu la thảm thiết không ngừng, rú lên từng tiếng thất thanh, mụ ôm người, ngọn lửa cháy tới tận xương mụ, lộ ra bộ xương khô khốc trắng muốt đang dần bị ăn mòn. Mụ bị thiếu đốt tới tận khi tan biến như tro khói vào trong không khí.
Đúng 8h cô gặp Sirius tại Đại sảnh đường, hai người hẹn gặp ở đó rồi cùng nhau đi tới văn phòng của thầy Horace. Sirius hôm nay mặc một tuxedo màu đen được cắt xẻ cầu kỳ với đường may bằng những sợi chỉ vàng bắt mắt. Bộ dạng tên này cũng rất đẹp trai, nếu không muốn nói là có chút chói mắt. Hắn đứng đó, tươi cười với Sabrina khiến đám con gái mỗi lần đi ngang qua đều xì xào nhìn lại không ngớt với ánh mắt rực lửa mãnh liệt. Đưa tay ra nắm lấy đôi bàn tay mũm mĩm của Sabrina, đặt ở bên cạnh hông như một vị Hoàng tử nhỏ mời cô gái của hắn, cùng nhau bước đi.
- Cái kia, cảm ơn bạn vì đã đồng ý. Bạn hôm nay...rất đẹp. Sirius nói, ánh mắt vẫn lơ đãng nhìn vào không trung như thể không để ý gì cả, hắn chỉ mơ hồ nhận xét vậy thôi.
- Mình cũng đã muốn đi cùng bạn. Sabrina nhỏ giọng nói, cô từ nãy đến giờ đều là ngắm nhìn tên này. Hắn có làn da trắng lắm, trông có chút xanh, đôi mắt đen sâu, cực kỳ ăn nhập với mái tóc đen dượn sóng đã được chải hết ra sau. Trông cực kỳ bảnh bao.
Sirius không nói gì, chỉ thấy hắn đi nhanh hơn Sabrina vài bước, tai vẫn còn đỏ bừng. Bàn tay càng nắm lấy chặt hơn. Tới cửa, bọn họ bắt gặp Potter. Đang đứng ở đó há hốc mồm mà kinh ngjac, cậu ta còn lấy áo choàng lên chùi kính tới tận 2 lần. Như không thể tin vào mắt mình:
- Cậu...Cậu...Cái đồ phản bội bạn bè này. Cậu vậy mà lại là người hẹn hò đầu tiên trong cả nhóm. Cậu...vậy mà lại với...cái bà chằn này. Potter nói, giọng lắp bắp cực kỳ.
- Mình với cô ấy là bạn. Và chính mình đã là người mời cô ấy tối nay. Sirius nghiêm mặt khẳng định chắc nịch, điệu bộ nhấc tay nhấc chân đều đến là tự nhiên. Tay còn khoác lên vai Potter một cách thân tình.
- Cậu không đi kiếm Lily của cậu đi hay sao, kẻo Snape lại cướp mất chỗ đấy. Nói rồi Sabrina lè lưỡi ra trêu chọc Potter. Khiến cho cậu ta chạy biến đi ngay lập tức.
Trong phòng, là một không gian đã được ếm bùa Mở rộng, có những rèm nhung lớn màu đỏ rực, giữa phòng là một không gian tiệc đứng cho bọn học trò dùng bữa trên những chiếc bàn nhỏ cao chất ngất. Đồ ăn ở đó rất ngon, Sabrina nghi ngờ rằng thầy Slughorn đã thường xuyên chạy tới nhà bếp hỏi xin bọn gia tinh. Cứ nhìn bộ dạng béo tốt của thầy là cô hiểu rõ. Được mời đến ngày hôm nay có cô, Sirius, Snape, Potter và Lily, là những đứa học sinh năm một duy nhất. Còn lại đều là những anh chị khóa trên. Thầy Horace thân thiết giới thiệu từng người với nhau một. Có McLaggen, mà sau này Sabrina biết rằng hắn sẽ làm chức vụ gì đó rất to trong Bộ pháp thuật, hắn sinh ra một cậu quý tử cùng tuổi Harry nhưng tính tình được miêu tả vô cùng khốc liệt. Còn có hơi ngu ngốc nữa. Còn có Ismela, bố mẹ của nó đều làm ở Cục trưởng ở Ban điều hành dùng sai chế tác pháp thuật, bên này lại là cậu Rorringez, mà ông nội cậu ta là một Thần Sáng với tiếng tăm lẫy lừng. Ai ai cũng đều có gia cảnh và xuất thân rất tốt.
Sabrina vốn không thích những bữa tiệc ồn ào mà kéo Sirius đang đứng thưởng thức món bánh chocolate tan chảy bỏ dở, chạy ra ngoài ban công.
- Cậu có thấy bầu trời hôm nay rất đẹp không? Cô ngượng nghịu, hai bá đã đỏ hồng lên.
- Rất đẹp. Hình như...còn có sao băng. Sirius chậm rãi từ tốn cúi đầu cười với cô.
- Đâu, mình không có thấy.
- À vậy thì hãy đợi ngôi sao thứ hai đi qua đi. Ngắm sao, yên lặng cũng tốt lắm. Nói rồi cậu lại nhìn lên trời mỉm cười.
- Đây là lần hẹn hò đầu tiên của mình với một cô gái. Sirius tiếp tục chậm rãi nhả từng chữ một.
- Ý cậu là...chúng ta, hẹn hò ư? Sabrina lắc đầu nguầy nguậy, mở lớn đôi mắt mà nhìn vào Sirius, khẩn thiết mong cậu hãy chọn đúng câu mà nói ra, không thì liệu hồn.
- Không thì là gì. Sirius lại cười lớn, hắn cười thành tiếng, khuôn miệng đẹp đẽ khi nhếch môi cho tới nở nụ cười đều tỏa ra phong quang vô hạn.
- Tớ đã nghĩ cậu luôn trông rất tuyệt vời, như mọi khi, không chỉ là trong buổi tối đặc biệt này, Sirius được đà lấn tới.
- Tớ không thể tin rằng tớ đã nghĩ buổi tối nay sẽ bị tiêu tùng trong tớ hoặc cậu kia chứ. Sabrina bày tỏ ý nghĩ thành thực nhất của mình ra. Cô có chút bối rối.
- Tớ đã mong có nhiều thứ trong buổi tối nay có thể xảy ra khác đi, nếu chúng ta có một cơ hội thứ hai. Sirius nắm lấy tay cô.
- Haha, cậu có một cái Xoay thời gian ư, đúng là thiên tài, chúng ta sẽ gặp nhau trong quá khứ. Sabrina kiễng chân, đem mặt cô lại gần Sirius hơn bao giờ hết. Quý tiểu thư thỉnh tự trọng. Không phải thấy người ta đẹp trai là sấn tới.
- Một buổi hẹn hò thứ hai? Sirius lúc này đỏ cả mặt. Thiệt đúng là một cậu bé hay ngại ngùng, có lẽ bà Black nói hoàn toàn đúng về cậu bé này.
- Câu trả lời được viết trên những vì sao. Sabrina cười tinh ranh, quay mặt liền lên ngắm những ngôi sao đang lấp lánh trên bầu trời đêm nay.
Khi quay trở lại phòng, Sabrina suýt chút nữa đã đánh đổ ly nước trà nóng trên tay bởi sự xuất hiện của một nhân vật mà có lẽ là Kẻ-được-mời-mà-không-mong-muốn nhất đêm nay, cô Rakepick. Cô đứng đó, đang nói chuyện cùng thầy Horace, khi thấy Sabrina đi vào bèn liếc đôi mắt đem ánh nhìn đặt lên người cô. Khiến Sabrina không khỏi lạnh gáy.
Cô đã quên mất dù Voldemort không dám bén mảng đến gần Hogwarts, nhưng vẫn còn một người hết sức nguy hiểm khác là cô Rakepick kia. Có thể cô ta cũng là Tử thần thực tử thì sao? Sabrina phỏng đoán. Mục đích của cô ta là tìm ra được Cuốn sách Bóng tối. Để đem dâng lên Voldemort ư? Một cuốn sách của Tử thần sẽ chẳng dạy ngươi chống lại Tử thần hay qua mặt hắn đâu. Voldemort cần nó vì tham luyến pháp thuật Bóng tối ah? Có thể lắm. Hàng trăm câu hỏi lần lượt hiện ra trong đầu Sabrina.
Cuối cùng, nếu ngươi đã không tránh được thì chính là sẽ không tránh được. Thầy Dumbledore hiện tại đã đi vắng, không có mặt ở trường. Cô phải làm sao được bây giờ. Không để những suy nghĩ quẩn quanh một chỗ, Sabrina chào tạm biệt Sirius liền định quay về phòng ngủ ngay lập tức. Cũng khỏi cần chào thầy Horace đánh tiếng cô Rakepick làm gì.
Nhưng nó vừa đi, cô Rakepick cũng sải bước tới. Với lý do, đã muộn rồi, đích thân cô sẽ đưa bọn học sinh năm nhất trở về phòng ngủ. Thầy Horace đương nhiên là yên tâm để lũ trẻ đang bị dí đũa phép vào sau lưng rời đi cùng cô Rakepick.
Kéo Sabrina đi cùng với vẻ mặt hăm họa, trông cô Rakepick như sắp sửa muốn ăn tươi nuốt sống bọn trẻ, ánh mắt vằn vện những tia máu, độc ác nói: "Chúng mày ngoan ngoãn thì đi theo ta." Cô chĩa cây đũa phép vào đám người Potter, Lily, Sanpe cùng Sabrina.
Hết hành lang rẽ trái, bỗng nhiên từ trong bóng tối hiện ra một nhóm 4 người khác. Có 3 đàn ông và một mụ đàn bà. Đều mặc đồ đen, vẻ mặt kỳ quái. Bọn chúng mỗi người tóm lấy một đứa nhỏ mà kéo đi xềnh xệch.
Tên cao lớn nhất, trông hắn hết sức giữ tợn với hàng lông mày rậm rì, đôi vai u lên trong như một con gấu nâu lớn xác. Hắn gầm lên:
- Chúng ta đã hết kiên nhẫn rồi Patricia.
- Vâng, mọi điều đều theo lời ngài, ngài Powell. Cô Patricia đáp rồi hôn lên đôi tay thô kệch to lớn của kẻ kia.
- Ta ngửi thấy mùi amoniac trong không khí đấy, chắc là sợ tè ra quần rồi hả? Tên áo đen có gương mặt dài ngoằng cười ré lên.
- Nó bốc mùi như chính nhân cách của ngươi đấy. Sirius phỉ nhổ.
Bọn chúng dẫn lũ trẻ đi về phía Cây liễu roi trong sân trường. Lily vừa đi vừa khóc thút thít, Potter một bên dỗ dành cô không ngừng. Còn nói sẽ bảo vệ cả đám. Ai nha, làm được hẵng nói.
Sabrina một bên thầm kêu khổ. Cô không có cơ hội rút chiếc gương ra báo động cho ông nội. Yên lặng đi theo bọn người áo đen. Tới bên gốc cây cổ thụ Liễu roi, cây này được thầy Dumbledore cho trồng đúng ngày Lupin nhập học. Là lối đi bí mật dẫn thẳng tới căn Lều Hét ở thôn Hogsmeade. Sabrina biết bọn chúng sẽ đi đâu. Những cành cây đang liên tục quất tới tấp trên không trung, không ngừng tấn công kẻ tới gần. Cô Rakepick giơ cây đũa phép lên, một luồng sáng đỏ đánh thẳng vào cái mấu Điểm huyệt trên thần cây khiến nó ngay lập tức ngưng lại.
- Phải cảm ơn trò Remus Lupin nhỉ? Potter? Black? Chúng mày đừng tưởng ta không biết chúng mày làm gì mỗi đêm trăng tròn. Từ lâu tao đã để mắt tới chúng mày rồi. Nhờ chúng mày mà tao phát hiện ra lối vào bí mật này. Vừa vặn thay, bọn tao Biến hình bằng bùa chú để giả dạng lũ người sói. Nhờ vậy mà tin đồn về người sói mới ầm lên trong Hogwarts. Lại thành công khiến chúng tao trốn được vào căn Lều hét an toàn trước cuộc điều tra của Bộ pháp thuật và lão Dumbledore. Đều nhờ chúng mày.
Kẻ xấu nào cũng thích nói năng dài dòng kể chiến công bẩn thỉu của hắn vậy ư? Sabrina không cam lòng nghĩ. Bọn họ đi qua một đường hầm ẩm ướt tối đến nỗi không thấy nổi người bên cạnh. Bàn chân lạnh buốt, bước đi trên nền đá ẩm thấp. Đôi lúc lại cso những tiếng rít lên, tiếng chân động vật chạy băng qua chân bọn họ.
Dẫn tới một cánh cửa trên bậc thềm, bên trong là một căn phòng ẩm thấp đổ nát, đồ vật đã bị cào xé, phá hỏng hết cả. Những chiếc ghế thì vớt chỏng chơ, đổ nát nằm ở đó. Ga rèm bẩn thỉu đen xì, đổi máu cáu két lại mà bốc ra thứ mùi ẩm mốc rợn người. Những ô cửa sổ không ngừng kêu lên kẽo cọt mỗi lần gió thổi qua. Bọn trẻ được áp giải đứng đó, xung quanh bọn người áo đen đứng quây lại, chĩa đũa phép vào chúng.
- Sabrina, ngoan ngoãn thì đưa cây đũa phép ra đây. Nếu không bạn bè mày sẽ phải chịu đau đớn đấy. Cô Rakepick gằn từng giọng, mặt mày tím tái, trông cô méo mó vặn vẹo đến tột độ.
Sabrina không thể làm gì khác là rút cây đũa phép ra từ trong túi, đưa lại cho cô Rakepick. Ả ta nắm lấy cây đũa phép, đặt ngay lên cái bục có chiếc la bàn mà Sabrina từng thấy ở trong phòng Cần thiết, chiếc la bàn ấy giờ đây xoay tít, rồi từ từ mở ra một chiếc hộp gỗ nhỏ nhắn bay lên trong không khí.
Sirius ở một bên gào lên:
- Không Sabrina đừng.
Nói rồi cậu vùng lên, đẩy ngã tên áo đen với khuôn mặt dài khoằm và chiếc cằm đầy mụn nhọt nhô dài ra bên cạnh, rất nhanh rút đũa phép ra tấn công tên còn lại.
- Pertrificus Totalus.
Tên kia ngay lập tức bất động, hai chân dính chặt vào nhau, đơ cứng như một pho tượng sáp, đổ kềnh ra nhà. Bụi bẩm vẩn lên, che khuất tầm nhìn của bọn áo đen. Ánh sáng xanh đỏ từ đầu cây đũa phép của bọn chúng nhá lên, phóng loạn xạ vào trong không trung. Chặn đánh bất cứ thứ gì trong tầm nhìn bị hạn chế của chúng.
Bọn trẻ thụp đầu lại, cũng bắt đầu đã giơ đũa phép lên sẵn sang chiến đấu.
- Bombarda. Lily hét lớn, vừa trong tích tắc né một chùm sáng đỏ vụt ngang qua má cô bé.
Một tiếng nổ đoàng, đem sàn nhà vỡ nát, khiến mụ áo đen thọt sâu xuống hố, ngã thẳng xuống tầng một. Ngay lập tức ngất đi. Bên này Snape rất nhịp nhàng phối hợp:
- Stupefy.
Ánh sáng xanh nhá lên. Hất văng tên to lớn tên Powell ra xa như một bịch cát vô tri. Potter cũng vung đũa phép lên, đứng thẳng tung đòn về phía áo đen còn lại, nhanh như chớp mắt hô lên:
- Depulso.
Tên kia đập người vào cái tủ gỗ gần đó, cái tủ đổ sập lên người hắn, đem theo cả những chiếc bình sành sứ vỡ nát. Mụ Rakepick thấy tình hình không ổn bèn tóm lấy mái tóc của Sabrinhấc, kéo chúng căng ra khiến da đầu cô đau đớn. Mụ kéo cô lên, đũa phép chỉ thẳng vào cổ mà hét lớn:
- Lũ kia mau ngừng lại. Không thì tao giết con bé này.
Không có đũa phép trong tay. Bất lực bị mụ Rakepick kéo lên. Cô khổ sở nhìn đám trẻ. Cô nghĩ rằng mình không đối mặt được với những khuôn mặt lo lắng của chúng bây giờ nữa rồi. Sirius mìm chặt môi như sắp bật máu. Cậu đứng đó chỉ thẳng đũa phép vào mụ không hề hạ xuống.
- Buông Sabrina ra. Cậu nói rồi nhìn thẳng vào khuôn mặt thô kệch của Rakepick. Những gò má mụ dồn thành đống cao lên kéo xệch cả khuôn mặt. Đôi mắt xếch híp lại thành một đường. Mụ nói:
- Thì ra là thằng con trai của mày hả, Sabrina vậy thì. Crucio!
Mụ vung cây đũa phép lên khiến Sirius ngã vật ra sàn, quằn quại trong đau đớn, cậu đau đến nỗi co giật người lại thành một dúm nhỏ. Ngay lập tức ngất đi.
- KHÔNG!!!! Sabrina gào lớn. Hai chân đổ gục xuống sàn. Một lực đạo phát ra hất tung Rakepick ngã về sau. Cô bé ngoảnh đầu lại nhìn mụ với đôi mắt đã chuyển sang trắng rã, nó không còn màu xanh biếc như mọi khi nữa. Một ánh mắt căm hận như chỉ trực xẻo da cắt thịt mụ Rakepick. Cơ thể cô nhẹ bẫng, bay lên lơ lửng trong không trung, hai tay vung lên, một nhóm lửa hiện ra nơi lòng bàn tay đang cong cong lại, bấu chặt vào không khí. Khuôn mặt đầm đìa nước mắt, vẫn đang gào lên một cách cực kỳ đau đớn.
Mụ Rakepick vung đũa lên phản đòn, quật liên tiếp ác ý vào không khí. Những ánh sáng xanh lè nhá lên liên tục đập thẳng vào Sabrina. Nhưng dường như chúng chỉ bốc cháy rồi hóa vào hư không khi lại gần cô.
Sabrina giở tay lên, cây đũa phép nằm chỏng chơ trên sàn bay lại nằm gọn vào trong lòng bàn tay. Nắm lấy đũa phép, cô giơ lên vẽ một vòng tròn trên đầu, động tác tự nhiên thành thạo.
- Protego Diabolica.
Ngay tức khắc một vòng tròn lửa xanh hiển ra daàn vẽ thành một hình tròn xung quanh cô. Ngọn lửa gào thét lan ra, bốc cháy phừng phực, nổ ra những đóm lửa tí tách, ngọn lửa lan đến đâu đều thiêu rụi hết những vật cản trên đường đi của nó đến đấy. Khi mắt thấy lan ra tới người bọn Snape cùng Potter đang đứng như trời chồng, nó chỉ chậm rãi lan qua chúng như vậy. Một cảm giác lạnh lẽo chạy dọc qua toàn thân, hoàn toàn không cảm thấy như bị đốt cháy. Cứ vậy mà đi qua.
Nhưng khi nó lan tới Rakepick đã khiến mụ gào thét trong đau đớn, mụ kêu la thảm thiết không ngừng, rú lên từng tiếng thất thanh, mụ ôm người, ngọn lửa cháy tới tận xương mụ, lộ ra bộ xương khô khốc trắng muốt đang dần bị ăn mòn. Mụ bị thiếu đốt tới tận khi tan biến như tro khói vào trong không khí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.