Đại Xà Vương Không Ăn Thỏ

Quyển 3 - Chương 1: Mùa hè tại Dinh thự Riddle (H)

Bản Nương Tại Thượng

03/07/2020

Sau khi ta trở về ngôi nhà nhỏ của mình ở Đường Bàn xoay cùng với gia đình, ta cũng đã thú nhận với bọn họ về thân thế thực của ta, ta kể lại kỳ thi và những chuyện trên trường chỉ trừ việc ta yêu đương với Voldemort. Ta lo lắng hai ông bà sẽ suy nghĩ nhiều mà lo lắng cho cháu gái họ trong tay Chúa tể Hắc ám. Nhưng trong tay hắn ta đã rất hạnh phúc đó thôi. Ông bà cũng đã rất nhanh chấp nhận chuyện ta là một linh hồn đã hơn 500 tuổi, họ nói đó là nhân duyên của dòng tộc Sandal, vì bà Elizabeth đã bật mí một bí mật động trời cho ta nghe, đó chính là bố ta Daniel Sandal đã cầu xin Ma vương một đứa con, nên hai ông bà đã giữ bí mật này với ta mà không nói ra. Nếu như chuyện ta có dây dưa với họ hàng nhà quỷ thì cũng không phải chuyện lạ gì.

Ta thở phào nhẹ nhõm giành những ngày yên bình của mùa hè trôi qua. Mỗi ngày ta đều tới gặp Snape và bắt cậu mỗi ngày phải chế ra bằng được một trò để chơi cho đỡ chán, khi thì là ống trượt nước khổng lồ, khi thì là công viên trên cánh đồng lavender, khi lại xây cả một rạp xiếc những sinh vật kỳ bí đi diễn ở Hẻm Xéo. Ta đã rất muốn mở một rạp hát opera phù thủy như ban Frog Choir ở Hogwarts nhưng không thể làm được vì ta nhận được thư của Thomas. Anh mời ta tới dinh thự Riddle ở Little Hamleton để nghỉ hè trong vòng một tuần. Anh cũng rất cẩn thận gửi thư thông báo cho ông bà ta dưới danh nghĩa giáo sư môn Phòng Chống Nghệ thuật Hắc ám ở Hogwarts. Ông bà hiển nhiên rất vui mừng khi ta được giáo sư chỉ dạy "tận nhà" còn gói cho ta một giỏ đầy đồ ăn để lên đường cùng một rương bự chảng toàn là quần áo để cho ta mặc đủ trong vòng 1 tháng.

Ta nói với ông bà rằng ta chỉ đi có một tuần mà thôi. Rồi sẽ nhanh quay trở về với hai người. Mà khi Thomas đến đón ta, ta lại rất bất ngờ khi anh nói chuyện rất ăn ý với hai ông bà Sandal. Anh vào nhà, gác lại chiếc mũ beret màu xám của mình. Hôm nay anh mặc một bộ complet xám phẳng phiu. Trông vẻ ngoài chính xác của một quý ông, ta khi bước cầu thang đã lỡ chân bước hụt mà ngã nhào xuống sàn. Ta còn nghe anh nói:

- Trò cũng không cần phải gấp gáp khi gặp ta tới như vậy.

Ta bưng trà lên mời mọi người. Anh giờ đây trông cử chỉ điệu bộ đều toát ra phong thái cùng sức quyến rũ kinh người. Ta tự hỏi bản thân rằng có phải sau khi ta khen Gellert Grindelwald xong thì anh đã ngày đêm luyện tập hay không? Nhưng ta nào dám hỏi. Anh nói chuyện cùng ông bà Sandal đến là tâm đầu ý hợp. Ta chưa từng chứng kiến ông bà lại tiếp khách lạ mà như đã quen thân từ lâu lắm rồi đến như vậy.

Họ thảo luận về đủ thứ chuyện trên đời, nhưng đều là về kiến thức cùng khoa học tinh vi, tuyệt nhiên không phải loại câu chuyện người bình thường lấy tên này ra để nói hay tên kia ra để chỉ. Hoàn toàn là học thức uyên bác. Nào là về những đồ cổ gia truyền giả kim của gia tộc Sandal. Anh đã cười với bà Elizabeth mà nói:

- Nhìn quý bà Sandal đây tuyệt đối hồi trẻ là một mỹ nhân. Một mỹ nhân có bàn tay cẩn thận chu đáo khi đã chăm sóc những món đồ cổ này một cách kỹ lưỡng, bảo quản phục chế để chúng không có gì chỉ một chút dấu hiệu của thời gian.

Hắn luận điệu, chủ vị cùng luận ngữ đều là bộ dáng đỉnh nhất. Hắn đi từ lý do này sang chủ đề kia một cách uyển chuyển. Cách dẫn dắt vẫn đề cũng vô cùng logic. Lập luận hùng hồn chặt chẽ. Khi cần nều ý kiến thì đều nói những luận điểm chính xác khoa học bên cạnh luận điểm của bản thân rạch ròi. Suy ra được những điều khiến ông Sergoth trợn tròn mắt ngạc nhiên và bà Elizabeth thì ngồi cười thích chí vô cùng. Hiển nhiên là hai người đã vô cùng hài lòng với vị giáo sư đầy uyên bác này.

Hắn còn khen ông nội ta không ngớt lời:

- Nghề giả kim cùng luyện khí của gia tộc Sandal đã truyền thừa qua bao thế hệ là một kho báu vô giá. Những kiến thức này không gì đánh đổi được, sánh ngang với kho báu của vua Solomon.

Nhìn hắn vỗ mông ngựa quần quật không hề run tay lấy một cái ta thật bội phục hắn hết sức. Vậy là hắn thành công trong việc lấy lòng ông bà Sandal. Nếu ông bà mà biết được kẻ kia thực sự là Voldemort, Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy, You Know Who nổi tiếng bạo tàn thì hai người có thay đổi thái độ với hắn không nhỉ? Nếu bọn họ biết cháu gái hai người đang hẹn hò với You No Poo thì sẽ phản ứng ra sao, chí ít hai người cũng nên cho hắn những cửa ải khó khăn không thể phá hàng phòng ngự cuối cùng này chứ. Ta sầu não mà phải cố vén miệng lên mỗi khi ông Sergoth chỉ vào ta mà nói:

- Mong là Sabrina ở trường sẽ được giáo sư Gaunt đây chỉ bảo tận tình. Cháu nó bình thường vẫn luôn hay ngại ngùng ít nói vậy đấy.

Ta ngất! Số lần ta khua môi múa mép trước mặt Voldemort là chuyện Nghìn lẻ một đêm. Ta lại ít nói với hắn. Quay sang thấy Thomas nhìn ta nở một nụ cười khó hiểu. Hắn cứ như đang gồng mình lên để không bật cười ha hả vậy.

Kết quả là ông bà ta còn chân thành mời hắn ở lại dùng bữa trưa với gia đình. Luna nghe nói có khách quý là giáo sư của Hogwarts đến, mà kẻ kia còn rất đẹp trai nữa. Nên nó trổ hết tài nghệ từ trước đến nay ra làm tới tận ba món chính liền gồm mỳ spaghetti trộn cua cùng sốt kem cay nhẹ, một chiếc bánh pizza với 5 loại cheese tan chảy trên mặt bánh, là thứ mà ta thích ăn nhất và những miếng beefsteak thịt bò Kobe đắt đỏ. Nhà ta cứ như là tiếp ngài Bộ trưởng Bộ pháp thuật tới thăm, món khai vị còn có cả gan ngỗng áp chảo ăn kèm sốt táo. Ta rất vui vẻ trước không khí bàn tiệc này mà tinh thần hứng khởi lên tức thì. Đem vẻ "mặt hèn" ban nãy biến đi sạch sẽ. Ta lấy một chai rượu vang đỏ Chateau Rothchild ra để mời khách. Ta vẫn luôn không thích vị chát sâu lắng của chai rượu này, có còn có một mùi khói cứ như thể mùi tỏa ra từ coffee rang xay loại của Italian. Nhưng đó là chai rượu quý nhất trong hầm rượu nhà ta bây giờ, nên đem ra mời Thomas cũng được. Ta cũng rất vui lòng phục vụ cùng Luna nhưng Thomas thì nhất quyết là đàn ông sẽ là người mở rượu. Điều hắn nói khiến ông nội Sandal gật gù thưởng thức, còn khen hắn tuyệt đối xuất thân từ một gia đình phù thủy thuần huyết cao quý. Cái này thì chỉ đúng một nửa, vì chính tay hắn đã xử nốt người cậu Mofin khi đẩy hắn nhận tội thay mình. Gia tộc nhà Gaunt thế là hết. Còn lại mỗi mình hắn tự do tung hoành tác oai tác quái.

Ta đành bật mí với ông bà:

- Anh ấy là hậu duệ cuối cùng của Salazar Slytherin. Khi nhấn đến câu "cuối cùng" ta còn lên giọng những một quãng tám đủ để cho Thomas xanh mặt nhìn ta. Nhưng vẫn không quên giữ dáng vẻ quý tộc cùng điệu bộ tự hào cứng ngắc.

- Một gia đình phù thủy cao quý như vậy. Ta lại nghe được rằng Mofin Gaunt là người cuối cùng đã bị giam tại Azkaban. Thật may mắn, Salazar có linh thiêng nhất định phù hộ đứa trẻ này.

Ông Sergoth quả không hổ danh xuất thân quý tộc. Câu nói thông tin vừa đủ, không nịnh nọt, không khiển trách mà chỉ mong điều tốt cho Thomas. Hắn hiển nhiên chỉ gật đầu cười cười mà không nói gì cả. Ta không biết anh đang nghĩ gì nhưng cứ chốc chốc anh lại nâng ly rượu vang lên, nhìn sâu vào lớp rượu đỏ dưới đáy ly, lắc lắc chiếc ly rộng rồi một ngụm lại một ngụm từ từ nhấm nháp hết sạch ly rượu. Anh không động đũa vào một món nào cả khiến ta đụng vào chân anh dưới bàn nhắc khéo. Lúc này Thomas mới cắt những miếng đầu tiên nhỏ xíu ra từ tốn thưởng thức. Tay nghề của Luna quả thực rất tốt, anh đã ăn nhiều hơn mọi ngày.

Người ta nói hễ nhìn những người mình yêu thương dùng bữa thì sẽ đều là hạnh phúc. Ta cho rằng đúng là như vậy. Nhìn cảnh cả gia đình cùng anh dùng một bữa trưa ấm áp như này khiến ta không khỏi cảm thấy vui vẻ ngập tràn, mong đợi về một tương lai cả gia đình chúng ta vẫn sẽ có những bữa ăn ấm cúng như vậy.

Ta chào tạm biệt ông bà rồi rời đi cùng Thomas. Anh độn thổ cùng ta tới bãi đất trống ngay cạnh hàng rào cây lớn đang bao phủ lấy một dinh thự rất lớn màu xám cổ kính nằm ở giữa khu vườn. Anh mở cửa dẫn ta bước vào trong. Bên trong là sân vườn rộng lớn vẫn có người thường xuyên chăm sóc. Ta cũng biết người đó là ai, đó là Frank Bryce, người bảo vệ và canh gác cho tòa biệt thự này. Đi qua một vòi phun nước đã phủ kín rêu xanh. Trước mặt ta là một tòa dinh thự lớn với hai gian nhô ra về phía trước theo hình chữ U. Bao trùm lên nó là một vẻ cũ nát dường như đã lâu không có người tới ở. Nhìn vẻ điêu tàn của căn nhà như trong những dinh thự ma quái đầy vampire hay ma quỷ ta nhất thời chột dạ. Mãi không chịu bước vào nhà cùng hắn.

- Bên trong không đáng sợ đến vậy đâu. Thomas nói với ta.

Hắn thì biết sợ cái quái gì chứ? Hắn có thứ để sợ trên đời này à? Hắn đương nhiên không. Còn ta thì run như cầy sấy, ta cũng là cùng một bộn với mấy con quỷ cơ mà, ta sợ cái gì chứ. Nhưng ta phải thú thực rằng ta sợ ma. Cứ như con yêu tinh Peeves thì chui vào đây nó cũng hù cho người ta sợ chết.

Bên trong là một hành lang rộng lớn có đài phun nước hình con ngựa hí vang đã ngừng không còn nước. Một cầu thang lớn đổ về hai phía thành hình vòng cung, trên những lan can gỗ uốn lượn đã phủ đầy mạng nhện. Đi dọc theo hàng lang đó là tới được phòng khách cũng quá đỗi lớn. Nó phải lớn bằng cả căn nhà nhỏ của Sabrina ở Đường bàn xoay, có một lò sưởi đen kịt bằng đá lớn là giống với chiếc lò sưởi ở nhà cô. Cô nghĩ là dân Anh thời kỳ này đều thích trong nhà có những chiếc lò sưởi như vậy đi. Nơi này khác hẳn với căn nhà mà Voldemort từng bắt cóc cô mang đến hang ổ của hắn "tâm sự."

Trong phòng ngoài kệ tủ sách còn có rất nhiều tượng điêu khắc cùng áo giáp sắt bày xung quanh. Có một bộ ghế sofa bẩn thỉu nhất mà Sabrina từng gặp. Ta méo miệng quay lại nhìn hắn:

- Bình thường ngài sống ở đây?

- Đúng vậy. Trong phòng ngủ sẽ sạch sẽ hơn. Vì ta không dùng tới những phòng còn lại nên cũng không có ai lau chùi dọn rửa kể từ khi chủ nhân của tòa lâu đài chết đi.



- Ngài đây là thừa hưởng lại di sản từ bố ngài. Vậy là ngài chỉ có mỗi căn nhà này sau bao nhiêu năm đánh cướp bên ngoài ư? Ngài cũng quá nghèo rồi, đến bất động sản cũng không có thì làm sao lấy vợ?

Khuôn mặt của Thomas đại biến, ta không biết hắn nghĩ gì mà lại đi nói câu:

- Ta sẽ dọn dẹp căn nhà này nhanh thôi. Em chút nữa có thể cùng ta đi chợ, ta muốn chúng ta có một bữa tối bên nhau.

Ý hắn bảo là một bữa tối bên nhau như hai vợ chồng á, ta sẽ nấu nướng cho hắn như một bà vợ phù thủy bình thường không có gia tinh trợ giúp. Nhưng ta cũng rất vui vẻ với lời đề nghị này, có lẽ Voldemort cũng thích những bữa tối gia đình, có lẽ hắn cũng thích bữa trưa khi dùng ở ngôi nhà Đường Bàn Xoay. Ta vui vẻ đi lên nhận phòng của mình. Phòng của ta khá rộng rãi, bên trong bày biện đơn giản y như căn phòng của Thomas ở Hogwarts.

Ta không chịu được ngứa chân ngứa tay mà liền thay nó bằng một lớp giấy dán tường màu vàng với những chú chim hoàng yến bay lượn rồi biến mình thành trái banh Snitch vàng. Sau khi thay sau giấy dán tường ta cũng đổi lớp rèm cửa cũ kỹ sang một lớp rèm cửa màu trắng ren tinh khôi. Trải lại lớp thảm trải nhà bằng hình một con gấu lông trắng muốt. Đổi chiếc giường cùng kệ tủ bàn sang một màu nâu bóng cùng kiểu. Thắp lên những ngọn đèn giống y hệt cây đèn thần Cupid ở nhà ta. Ngắm nhìn thành quả một vòng rồi mới thay quần áo.

Phòng tắm ở ngay phía cuối hành lang. ta đi qua những cánh cửa đang đóng chặt mà nổi cả da gà. Tốt nhất không nên tò mò, không phải con người có bao câu chuyện mở cửa để rồi nhận lấy đau thương cơ chứ. Vẫn là đi một mạch tới phòng tắm. Bên trong rất rộng rãi, có một bồn tắm lớn thiệt lớn như chiếc bồn tắm ở phòng Huynh trưởng vậy. ta vặn đầy nước vào trong, điều chỉnh nhiệt độ bằng cây đũa phép rồi hóa ra vô số bọt lớn bé. Cởi hết quần áo ra, nhảy chùm vào làn nước ấm. Đầu óc ta lúc này thật sảng khoái.

Ta vẫn luôn thích kéo chìm người xuống bể nước sâu mà lắng nghe tiếng nước chảy lục bục bên tai. Nó thư giãn và thoải mái không khác gì việc ngồi thiền. Đắm chìm trong làn nước đen, xung quanh là tối tăm chỉ vang vọng lại những tiếng nước động cùng tiếng bọt tí tách vỡ ra. Ta thấy mình chìm hẳn vào đại dương đen sâu thăm thẳm đó. Bên trong u tối nơi ta đặt chân mình xuống mặt kính lạnh buốt. Ta đảm bảo đó là mặt kính vì những giác quan ở trên làn da ta cho cảm giác rất chính xác. Mặt kình này rung chuyển rồi vỡ vụn ra, ta mới mở mắt ra, thấy mặt kính này đang đón vô số những viên đạn bắn thẳng vào mà vỡ nát, ta không kịp bay lên mà chỉ rơi sâu vào màn đêm tĩnh lặng.

Ta choàng tỉnh lại, khó khăn hô hấp đem nước từ trong tai cùng hốc mũi dốc ra. Thomas đứng ngay trên thành bồn tắm, đang cầm trên tay một chiếc khăn tắm lớn, hắn nhìn ta khó hiểu nói:

- Em có sở thích dìm chết mình trong nước?

- Không, em thích lắng nghe tiếng nước vọng bên tai, rất thoải mái. Phòng tắm này của anh là tuyệt nhất. Còn đẹp hơn cả phòng tắm cửa Huynh trưởng ở Hogwarts nữa.

Ta nhìn hắn mắt sáng lên mà không khỏi chú ý rằng mắt hắn nhìn vào ta cũng đang sáng rực.

- Đó là lẽ đương nhiên. Khi anh được chọn làm Huynh trưởng rồi Thủ lĩnh Nam sinh anh đã rất hưởng thụ trong chiếc bồn tắm đó. Nên anh làm một cái giống hệt ở nhà mình.

Hắn kiêu ngạo nói với ta. Ừ nhỉ, ta đã quá quen thuộc với hình ảnh giáo sư Gaunt của hắn mà quên mất hắn từng là một vị Thủ lĩnh Nam sinh xuất sắc nhất, đẹp trai nhất ở Hogwarts. Đáng tiếc là...

- Cái danh hiệu Thủ Lĩnh Nằm Sình đó danh giá lắm sao?

- Là Thủ lĩnh Nam sinh, đứng đầu trong lũ nam sinh của Hogwarts, em có hiểu không, người yêu em là một người ưu tú có một không hai ở Hogwarts.

- Nhưng khi em vào học thì danh hiệu một trong ba người xuất sắc nhất Hogwarts. Đứng thứ hai là anh, thứ nhất là cụ Dumbledore. Và em đã đá văng anh ra khỏi vị trí thứ hai anh có biết không?

- Nhưng em lại là của ta, nên chúng ta có thể chia sẻ vị trí ấy với nhau. Chúng ta là một mà.

Nói rồi hắn hôn ta, một nụ hôn thật sâu, thật ướt át khi hắn đem cả cơ thể nhảy vào trong làn nước. Thomas đặt ta lên đùi hắn, phần chân nhanh chóng xâm chiếm vị trí nhạy cảm dưới thân ta. Ta có thể cảm thấy được vật to lớn của hắn đang từ từ ngóc đầu nơi những đường gân nam tính chạm vào da ta đều là nóng hổi. Hắn dồn ta về phía thành bể nước, miệng hắn kề sát tai ta, thì thầm: "Em luôn thành công quyến rũ ta như vậy." Nói xong Thomas xấu xa thở một luồng hơi nóng lên gáy ta, sau đó cắn nhẹ vành tai đang ửng đỏ. Bàn tay hắn vuốt một đường từ vai cho tới đôi mông tròn trịa, sau đó lại không an phận luồn ra phía trước.

Bàn tay Thomas như có ma lực, hắn chạm đến đâu, làn da ta lại trở nên nóng rát đến đấy. Ta cảm thấy đầu óc quay cuồng, kích tình trào lên nhấn chìm lấy đôi mắt của ta. Ta đáp lại hắn bằng những nụ hôn cuồng nhiệt, đem lớp tóc ướt át dính trên khuôn mặt hoàn mỹ ấy vuốt nhẹ ra sau. Cảm nhận no đủ sự mềm mại từ đôi môi và chiếc lưỡi của hắn. Ta mới đê mê tê rần người lên khi điểm dừng của bàn tay hắn là nơi mẫn cảm nhất trên cơ thể ta.

Một trận hỏa nhiệt bất thường chạy dọc lên não, khiến ta cong người rùng mình đem thân thể áp sát hơn vào lồng ngực hắn, đem hông đưa đẩy khiêu khích nơi bỏng rẫy đang cứng ngắc kia. Hắn thở gấp một hơi, xung quanh là hương hoa hồng từ bọt tắm, nhàn nhạt tản ra mùi hương trong trẻo nồng nhiệt, nhưng hiện tại, thứ bay vào mũi ta không phải là mùi hương hoa hồng chua dịu ngọt ngào, mà là mùi kích tình, mùi của ám muội và cám dỗ.

Tay hắn đưa đẩy nhẹ nhàng trong hoa huyệt của ta khiến ta không khỏi phát ra những âm thanh rên rỉ yêu kiều. Hắn ngừng lại một lúc, đôi mắt dường như có chút đã bị nhiễm dục mê mà long lanh mờ đục, đôi môi vì cắn nhẹ mà bóng lưỡng căng tròn hơi mở ra, hơi thở đã có chút không ổn định. Thomas nghiến răng, hít vào một hơi như cố gắng kiềm chế:

- Đây là em đang dụ dỗ tôi.

Nơi sâu nhất của ta đã run rẩy không ngừng rung lên nhè nhẹ. Mà bàn tay hắn như có ma thuật, hắn cảm nhận được nhịp rung lên co bóp của ta mà đưa tay vào trong nhịp nhàng ấn rồi lại day nhẹ. Thành công đem những khoái cảm khiến ta rên lên những tiếng kích tình không thể kiềm chế.

- Đúng vậy, tiếng rên của em thật dễ nghe.

Thomas nhếch miệng lên cười, lộ ra hàm răng trắng bóng thẳng tắp như những hạt ngọc. Chỉ là giọng nói của hắn đã nhiễm chút trầm khan của dục vọng. Hắn hôn ta triền miên trong miệng, quấn lấy đầu lưỡi đang hòa quyện vào cùng ta.Hai tay không ngưng nghỉ mà nắn bóp khuôn ngực cùng mân mê ngụy hoa hồng hồng khiến nó dần dựng thẳng đứng lên.

Thomas nhìn bầu ngực vừa in trong lòng bàn tay mình thì gật đầu một cái vẻ tán thưởng. Sau đó cúi đầu hôn xuống xương quai xanh của ta, đôi môi như ma quỷ, ẩm ướt lướt dần xuống dưới, vừa hôn từng thớ thịt đang hở ra trên người ta, vừa cắn gặm nhấm nháp tựa như đang thưởng thức mỹ vị tuyệt hảo. Cuối cùng, bạc môi hắn dừng lại ở trước hoa huyệt của ta, hắn hôn lên đó một cái, rồi liếm một cái. Rất nhanh đem cả hai cơ thể bay lên trên sàn nhà tắm.

Cảm giác mềm ướt, nóng ẩm của hai cơ thể đang ray rứt khiến ta không chịu nổi mà cúi xuống, cầm lấy nam căn nóng hổi đỏ hồng của hắn xoa nắn một vòng. Cơ thể hắn run lên mãnh liệt, nằm yên thưởng thức sự chiêu đãi này. Hắn rên lên những tiếng ân ưm vang dài mỗi khi ta xoay cổ tay xung quanh nấc khấc đang nhô ra kia. Xoay nhẹ tay một vòng đặt lên hai hòn ngọc mà trêu đùa nghịch ngợm chúng. Day nhẹ hai ngón tay lên lớp da cách đó không xa khiến hắn cong mình gồng cứng lại.



Ta cũng đã rất muốn trao điều này cho hắn từ lâu. Hai người là người yêu thì có thể làm mọi điều cho đối phương của mình. Ta cũng rất hưởng thụ khi nhìn thấy hắn run lên vì sung sướng như vậy. Nên ta đã đặt đôi môi mình lên đầu trụ vật của hắn, hôn nhẹ rồi liếm láp sang hai bên khấc xung quanh, đảo lưỡi tại đó một vòng. Cự vật to cứng dựng đứng lên và như phình lớn ra bên trong khoang miệng của ta. Đưa đẩy đó vào sâu bên trong lớp lưỡi mềm liếm láp lên xuống cột trụ. Ta đảo lưỡi ở đó xung quanh rồi lại nhấp nhô mái đầu của mình theo nhịp. Đem mật dịch thấm đẫm trên nam căn nóng bỏng.

Ta chỉ dừng lại khi cảm thấy Thomas rùng mình một cái thiệt lớn, rồi hắn gầm lên: "Ahhh..." Đem nam căn cương cứng rung mạnh một cái rồi bắn phụt ra thứ chất lỏng màu trắng trơn nhờn vào thẳng trong miệng ta.

Ngước lên nhìn hắn, nuốt ực chất dịch nhầy có vị chua hang nhè nhẹ trong cổ. Liếm mép một cách ngon lành. Ta khoái chí khi nhìn thấy hắn điệu bộ đều là sửng sốt, hắn ngây ra như phỗng ở đó, khuôn mặt đỏ bừng.

- Ngài xem, ngài còn nói là mình dẻo dai. Em còn chưa kịp làm gì ngài.

Thomas nhìn bộ dạng hiện tại của Sabrina, mê người vạn chủng, không kiềm chế nổi mà gầm lên một tiếng nhẹ. Tiểu yêu tinh này, thật là khiến cho người ta muốn ăn tươi nuốt sống mà. Thân thể em trần trụi lõa lồ, xinh đẹp như một nàng tiên nữ đang e lệ. Đưa bàn tay vuốt dọc một đường từ tấm lưng, khẽ mân mê hình xăm con rồng rồi chầm chậm đi tới hang động u mê đang chảy ra chất dịch ẩm ướt, ngón tay vân vê một chút hạt châu mẫn cảm của người con gái.

- Rất thoải mái. Thomas.

Tiếng ngâm nga của ta thành công khiến cho tiểu đệ đệ của hắn ngóc đầu trở lại, căng trướng lại càng cứng rắn hơn. Ngón tay ma quái của Thomas kịch liệt rút ra đâm vào, rồi dần dần tăng lên tốc độ. Tiếng thở dốc của hắn thì ngày càng gấp gáp hơn. Hơi nóng lan tỏa ra toàn thân, tựa như lửa đang cháy trong người.

- Em muốn.

Ngón tay đang ra vào hoa huyệt của Thomas dừng lại một chút, cất giọng trầm đục khan khan hỏi lại người đang ở dưới thân:

- Muốn gì?

Hắn đương nhiên hiểu cô đang muốn gì, bởi vì thân thể hắn cũng đang kêu gào mãnh liệt, ham muốn của hắn cũng gần như sắp không thể kiềm chế hơn nữa. Chỉ cần bây giờ cô nói "muốn gì" thì hắn nhất định sẽ dứt khoát dùng vật nóng bỏng kia mà mạnh mẽ đâm vào người cô.

Cô khẽ cắn lên vai ta: "a...ưmm.ưmmm." Âm thanh kiều mị như đâm thẳng vào lòng Thomas, khiến cho ham muốn của hắn lại càng vô cớ tăng thêm một bậc, tiểu yêu tinh này rên thật quá mê hồn. Một tay ở phía dưới cảm thấy cô rất ướt rồi, vậy mà dịch mật chảy ra càng lúc càng nhiều, càng ngày càng ướt đẫm trên cơ thể hai người.

- Em thật ướt. Cho ta! Nhanh!

Hai chân ta được tách ra, cả cửa vào tiểu huyệt được chiếu cố mạnh mẽ, cảm thấy vật nóng hổi xé mình đi vào, bao bọc căng tràn lấy âm vật, vách thịt của ta, khiến ta phóng đãng rên không ngừng: "aaa...tuyệt quá...em muốn nữa...thật lớn...ưm"

- Theo ý em, tiểu yêu tinh, em sướng đến vậy sao?

Thomas thở gấp, nơi đó của cô dường như căng chặt hơn, cảm giác các lớp thịt đang co rút lại, từng chút từng chút hôn lên nam căn của Thomas. Ta chịu không nổi khoái cảm mê người này, bàn tay nhanh chóng đưua xuống mông cô, nắm chặt lấy vòng eo cô rồi sau đó dùng lực một chút, nam căn to lớn liền ngập sâu vào trong hoa huyệt.

Côn thịt quá khổ dù đã dùng sức mà chỉ vào được mới một nửa. Nhưng là thứ cảm giác tê dại ở nơi giao nhau mạnh mẽ khuyếch trương tới đại não, lan tỏa ra toàn thân. Hang động trơn ướt mềm mại giờ đây bị lấp đầy, co bép kịch liệt, cố gắng thích nghi với vật thể lạ. Đầu óc của Sabrina ong ong mơ hồ tựa như cô đang lơ lửng giữa ranh giới của thiên đường và vô thường.

Cố áp chế cảm giác muốn bùng nổ phía thân dưới nóng rực đang sung sướng vì làn nước chảy ra ấm áp. Thomas gầm nhẹ một tiếng rồi bắt đầu mạnh mẽ đưa đẩy. Dùng thêm lực, đẩy mạnh một cái, thúc phân thân to lớn kia ngập kín trong khuông miệng nóng mềm đang co bóp mãnh liệt của cô.

- A...lớn...lớn quá.

Tiếng kêu rên nhưng đầy dụ hoặc kích tình của cô càng làm Thomas khó lòng giữ nổi bình tĩnh, hắn siết chặt hơn bàn tay ở cặp mông tròn trịa của cô, đẩy lên xuống phần hông rắn chắc, phân thân dũng mãnh ra vào.

Thomas khống chế hạ bộ cũng tốt như cách hắn khống chế ma lực vậy, quy đầu thẳng tắp rút ra cắm vào trượt sát vào hoa hạch, mỗi lần như vậy tim ta lại đập lên thình thịch như muốn phá lồng ngực nhảy ra ngoài. Thêm vào đó là mỗi lần đi vào xương mu của hắn lại sụp xuống hoa huyệt, nhìn qua tựa như là một bức tượng với đường cong cơ bắp hoàn mỹ đến nóng bỏng mắt.

Lại phập một tiếng, côn thịt một lần nữa được hoa kính bao bọc kín kẽ, hạ thể dâng lên cảm giác sung sướng khó tả, một loạt cảm giác ngứa ngáy kỳ lạ từ hạ thể lan tràn ra khắp người như một dòng điện nhỏ. Rất rõ ràng là động tác của Thomas đều là dùn ghết sức để chôn vùi bản thân vào trong cô, nhưng mõi nhịp lại rất thong thả, tựa hồ như đang đùa giỡn với con mèo nhỏ.

- Ngứa...ưhm...khó chịu...anh hãy nhanh một chút.

- Muốn nhanh vậy sao?

Thomas giọng đục trầm, còn chưa đợi được câu trả lời, hắn đã liên tiếp thúc mạnh vào người cô, mỗi một cú thúc như muốn đâm thẳng qua nơi ửng nộn căng hồng kia, trong gian phòng tắm ướt át tràn ngập âm thanh da thịt vỗ vào nhau và tiếng thở trầm thấp của đàn ông.

Xung quanh không gian không còn điều gì quan trọng với hai trái tim nữa, tới lúc cảm giác tê tái run rẩy ngập trong người Sabrina, động tác của côn thịt lại càng ra vào mãnh liệt hơn, một tiếng gầm nhẹ vang lên, một dòng dịch đặc phun ra bên trong thủy kính hồng nộn. Nhìn lớp dịch trắng trào ra ngoài không ngớt từ hoa huyệt đang co đập giữ dội như một trái tim kia. Thật hài lòng, ta cảm nhận được từng đợt co giật kịch liệt của hoa kính, đầu óc dương như cũng bị kịch liệt co giật đến mức đờ đẫn, cơ thể nổi lên một đợt nóng ran tê rần khó tả.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Xà Vương Không Ăn Thỏ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook