Chương 1: Xuyên Qua Dị Giới
Dâm đế
28/09/2021
– Ừm, đây là ở đâu?
TẦN HẠO THIÊN mở mắt và nhìn xung quanh. Nơi hắn đang nằm xung quanh toàn là cây, kế bên là một dòng suối. Hắn nhớ là hắn đang quay lén chị hàng xóm tắm thì bị một tia sét đánh lên người khiến hắn chết bất đắc kỳ tử. Hắn đang ngơ ngác nhìn xung quanh thì một cơn đau ụp đến khiến đầu hắn cảm thấy rất đau, đau tới mức như có hàng trăm cây búa cùng lúc gõ vào đầu hắn vậy. Tần Hạo Thiên cố cắn răng chịu đựng cơn đau này, qua một khắc (15p) hắn mới cảm thấy bớt đau và hắn nhận ra rằng hắn bị xuyên qua rồi. Từ những thông tin trong đại não, hắn biết chủ nhân cơ thể này tên là Lý Hàn năm nay 14t và nơi hắn bị xuyên qua có tên là Linh Giả Đại Lục. Đây là một nơi cường giả vi tôn, từ địa vị cho đến mỹ nữ chỉ cần ngươi có thực lực thì nơi sẽ có được mọi thứ. Trên Linh Giả Đại Lục có lưu truyền một câu nói: “Không có thực lực, heo chó cũng không bằng”.
Muốn trở thành cường giả thì trước tiên phải trở thành vũ giả mới được, mà linh giả là gì? Đó chính là những người hấp thu linh khí của thiên địa vạn vật rồi chuyển hóa thành linh lực của bản thân thì được gọi là linh giả, trở thành linh giả sẽ được mọi người kính trọng và nếu đạt đến một cảnh giới thích hợp thì có thể hùng bá một phương cho nên mọi người mới cố gắng trở thành linh giả nhưng muốn trở thành linh giả thì trước tiên phải thức tỉnh được linh căn, còn nếu không thức tỉnh linh căn được thì đã xác định cả đời ngươi chỉ là một phế vật mà nếu thức tỉnh được linh căn thì chắc chắn ngươi sẽ trở thành linh giả cho nên trên Linh Giả Đại Lục mới lưu truyền câu nói trên. Sau khi xem xong những thông tin này thì Tần Hạo Thiên cảm thấy rất hoang mang, mặc dù trong thế giới cũ hắn có một cuộc sống khó khăn nhưng ít nhất mạng sống của hắn cũng được đảm bảo còn trong thế giới này là một thế giới “mạnh được yếu thua”, “cá lớn nuốt cá bé” cho nên hắn cảm thấy rất hoảng sợ và phải qua một lúc thì Hạo Thiên mới bình tâm lại được.
– Xe đến trước núi ắt có đường, nếu ông trời đã cho ta cơ hội sống lại thì ta sẽ tận dụng cơ hội sống lại này để được lưu danh thiên sử. Linh Vũ Đại Lục sao? Hãy đợi đó tên của ta sẽ vang danh khắp thế giới này và sẽ được người đời sau nhắc mãi và những mỹ nữ khắp thế giới này hãy đợi ta, ta sẽ đến và biến các nàng trở thành nữ nhân của ta hahaha…
Tần Hạo Thiên ngửa mặt lên trời mà cười thì bỗng nhiên trên trời xuất hiện tia sét làm hắn sợ hết hồn. Đó là giây phút ra đời của một tên ma đầu, một tên sắc lang với tính cách vô sỉ với mong ước thu hết mỹ nữ của thế giới này vô hậu cung của hắn và hệ quả của việc này là một trăm năm sau trên Linh Vũ Đại Lục không hề xuất hiện mỹ nữ nữa. Sau khi hắn tdtt (thủ dâm tinh thần) xong thì tiếp tục kiểm tra ký ức của cơ thể này và vài phút sau thì hắn nghiến răng nghiến lợi và giơ ngón giữa về phía trời.
– F*ck you ông trời. Nếu ông đã cho tôi xuyên qua thì người tôi nhập vào cũng phải là một tuyệt thế thiên tài hoặc ít nhất cũng là người kế thừa chức giả chủ trong một gia tộc lớn chứ. Chứ sao lại một người lại có thân thế thê thảm như thế này huhuhu…
Từ những ký ức của cơ thể này, Lý Hàn này là một vị thiếu gia trong gia tộc họ Lý. Nhà họ Lý là một trong hai nhà đứng đầu ở trấn Vạn Liên, nhà còn lại chính là nhà họ Vương. Hai nhà luôn là thông gia của nhau để củng cố quyền lực của mình nhưng thực chất cả hai nhà ai cũng muốn muốn trọn nhà kia để nhà mình độc bá ở trấn Vạn Liên này cho nên có thể nói cả hai nhà “bằng mặt mà không bằng lòng”. Theo lý thì Lý Hàn là thiếu gia của nhà họ Lý thì đâu thể nào chết ở đây được, nhưng do Lý Hàn không thể thức tỉnh linh căn được cho nên người trong trấn gọi Lý Hàn là thiếu gia phế vật, cậu thường xuyên là bao cát cho các biểu ca, biểu đệ trong chi thứ tập luyện cho nên vết thương trong cơ thể cậu ngày càng nhiều và do hôm nay cậu làm chống đối lại vài câu nên đã bị bọn chúng đánh hội đồng, cậu thoát được và chạy ra đến đây nhưng do vết thương quá nặng nên cậu đã chết và được Tần Hạo Thiên nhập xác sống lại. Trong gia đình của cậu ngoài Lý Hàn ra còn có một mẫu thân, 2 tỷ tỷ và 1 muội muội. Nhìn tới đây Lý Hàn (từ giờ gọi là Lý Hàn nhé) cảm thấy nhân phẩm của mình có vấn đề mới có thể xuyên vào một cơ thể có quá khứ lâm bi bi đát như vậy. Sau khi cảm thán xong thì hắn mới tiếp tục xem những ký ức này và sau khi xem xong hắn mới thở ra một hơi.
– Phù, còn may. Ít ra chủ nhân cơ thể này không máu chó tới mức tất cả mọi người trong nhà đều kinh thường và chế giễu hắn.
Cha của Lý Hàn là tam đệ của gia chủ hiện nay của Lý gia và còn có một nhị ca và tứ đệ. Trong một lần đi ngang qua Man Hoang sơn mạch bốn huynh đệ bọn họ bị ma thú tấn công, cha của Lý Hàn đã cứu mạng đại ca của mình khỏi móng vuốt của linh thú nhưng cái giá phải trả chính là mạng sống của cha Lý Hàn, sau cùng cả ba huynh đệ đều thoát được nhưng tứ thúc của Lý Hàn bị mất một cánh tay. Đại bá của Lý Hàn luôn cảm thấy tự trách cho nên khi lên được chức gia chủ của Lý gia thì ông luôn cố gắng chăm lo gia đình của tam đệ đã mất của mình vì thế mặc dù Lý Hàn không thức tỉnh được linh căn nhưng vẫn được đối xử là một vị thiếu gia của nhà họ Lý. Ngoài ra do 2 vị tỷ tỷ của Lý Hàn đều là thiên tài của nhà họ Lý nên cậu vẫn có một sống no đủ ngoài việc làm bao cát cho các biểu ca, biểu đệ ra thì không có việc gì xảy ra cả. Vị thiếu gia Lý Hàn này mặc dù có 2 vị tỷ tỷ nhưng do cậu không thức tỉnh được linh căn cho nên ngoài dòng chính ra ai cũng kinh thường cậu, ngay cả hạ nhân cũng kinh thường cậu mặc dù họ không biểu hiện ra ngoài. Lý Hàn luôn mong muốn trở thành vũ giả để có thể thay mặt cha bảo hộ cho người thân của mình nhưng khi biết mình không thể trở thành vũ giả được thì cậu cảm thấy rất buồn vì cậu không thể bảo vệ gia đình của mình được nhưng cậu không bi quan vì cậu luôn tin kỳ tích sẽ đến.
Nếu Lý Hàn này được dòng chính thương yêu như vậy thì tại sao hắn lại bị bắt nạt tới mức chết như vậy, cái này do tư tưởng của Lý Hán gây ra, hắn nghĩ rằng: “Nam trượng hán đại trượng phu việc của bản thân phải do chính mình giải quyết, không thể núp đằng sau lưng và để người khác giải quyết rắc rối của mình được” cho nên cậu không hề nói việc cậu bị bắt nạt cho người trong nhà nghe và mọi lần người trong nhà hỏi những vết thương này đâu ra? Thì cậu chỉ nói là do tập luyện mà ra thôi.
– Trời đúng là cái thằng “yếu mà còn khoái ra gió” làm không được thì nhờ người khác giải quyết giùm, bày đặt tự mình giải quyết. Thấy chưa tự mình giải quyết sao mà chết luôn kìa đúng là một thằng ngu. Mà thôi nhập xác tùy tục ta sẽ thay ngươi bảo vệ gia đình của ngươi và cho những tên từng bắt nạt ngươi sẽ phải quỳ xuống cầu xin ngươi tha thứ.
Lý Hàn cúi đầu thì thầm tự nói và sau khi nói xong thì hắn cảm thấy đầu của hắn trở nên thông suốt, một cỗ trọc khí thoát ra từ đầu của hắn và tiêu tán trong không gian.
– Xem ra chấp niệm của ngươi cũng mãnh liệt thật, xin ngươi cứ yên tâm ta nhất định sẽ làm được những gì đã nói.
Lý Hàn nhìn lên trời cao và nói lại một lần nữa.
… Bạn đang đọc truyện Lý Hàn tại nguồn: https://truyen321.net/ly-han/
Theo những thông tin có được trong đầu thì Lý Hàn đã hiểu sơ bộ về Linh Giả Đại Lục. Trên Linh Giả Đại Lục, cấp độ tu luyện của linh giả được chia làm Chín Đại Cảnh Giới nhưng trước khi tiến vào cảnh giới đầu tiên thì tất cả linh giả đều phải trải qua một quá trình rèn luyện thân thể để có thể hấp thu linh khí và cất trữ những linh khí mà mình hấp thu được vào trong chính cơ thể mình và quá trình đó được gọi là Luyện Thể. Luyện Thể có tổng cộng 15 tầng và được chia làm năm cảnh giới, trước ba được gọi là Luyện Bí Cảnh (Luyện Da), từ ba đến sáu được gọi là Luyện Nhục Cảnh (Luyện Thịt), từ sáu đến chín được gọi là Luyện Cốt Cảnh (Luyện Xương), từ chín đến 12 thì được gọi là Luyện Huyết Cảnh (Luyện Máu) còn từ 12 đến 15 thì được gọi là Luyện Kinh Mạch và trong mọi cảnh giới được chia Sơ kỳ – Trung kỳ – Hậu kỳ. Những cảnh giới phía trên Luyện Thể thì Lý Hàn chỉ biết có một đó chính là Tụ Linh Cảnh còn những cảnh giới thì Lý Hàn không biết và lúc này thì Lý Hàn mới nhận ra một vấn đề hết sức nghiệm trọng là làm sao hắn sống được trong cái thế giới ‘cường giả vi tôn’ này trong khi thân thể này lại không thể tu luyện được.
– Ta phải làm sao đây, ta phải làm sao đây. Không trở thành cường giả thì làm sao ta có thể biến tất cả mỹ nữ của cả thế giới này thành nữ nhân của ta được. Ôi giấc mơ mỹ lệ của ta!
Trong khi Lý Hàn đang tự kỷ thì có một thanh âm kêu tên hắn.
– Hàn nhi, con đâu rồi, con có nghe thấy ta không…
Lý Hàn nghe thấy giọng nói này thì biết có người đang tìm hắn nên hắn đã trả lời lại…
– Ta đang ở đây…
Lý Hàn đứng đợi khoảng vài giây thì một thân ảnh xuất hiện trước mặt. Đó chính là một thiếu phụ khoảng 25 – 26 tuổi và khi nhìn thấy khuôn mặt của thiếu phụ này thì Lý Hàn cảm thấy tim mình như ngưng đập…
– OMG! Trên đời sao lại có người đẹp như vậy!!!
Đó là một nữ nhân có một vẻ đẹp tuyệt luân, da thịt trong suốt trắng mịn như bạch ngọc, khuôn mặt nàng như đao khắc tràn đầy mỹ cảm mà quyến rũ, đôi mắt nàng thì long lanh trần đầy mê hoặc, còn hai con ngươi của nàng thì trong sáng như Tinh Hà nhưng bên trong lại có nét ưu buồn, đôi lông mày cong cong, ngọc mũi xinh xắn mà trắng mịn, đôi môi hồng nhuận mà mềm mại cùng với mái tóc đen, dài bồng bềnh như thác nước được buộc cẩn thận thả sau đầu làm cho Lý Hàn cứ tưởng nàng là tiên tử trên trời và khi nhìn xuống phía dưới thì hắn mới hiểu được câu nói “Khuôn mặt như thiên sứ, thân hình như ma quỷ”. Mỹ phụ này có một đôi ngọc thủ đầy mỹ lệ, bộ ngực đầy ắp, to lớn như ngọn núi làm cho người ta cảm giác như nó muốn xé áo mà xông ra, vòng eo thì mềm mại, nhỏ nhắn làm cho người ta băn khoăn không biết là vòng eo nhỏ nhắn như thế làm sao mà chống đỡ được bộ ngực to lớn như vậy mà không bị gãy? Cặp mông của nàng thì to tròn, đầy ắp cùng với đôi chân thon dài kết hợp với bộ váy màu tím bó sát người làm cho người nàng càng thêm hoàn mỹ làm cho Lý Hàn nuốt nước miếng liên tục. Mỹ phụ này do chạy nhanh nên trên khuôn mặt trắng mịn của nàng nổi lên hai vệt ửng đỏ làm cho nàng càng trở nên xinh đẹp, quyến rũ khiến cho kẻ sắc lang như Lý Hàn phải cố gắng lắm mới không để nước miếng bị nhiễu ra khỏi miệng và hắn thầm nghĩ:
– Đây chính là bộ dạng “Ngực tấn công, mông phòng thủ” trong truyền thuyết, ta thật có diễm phúc khi vừa xuyên qua thì gặp được nàng kakaka. Theo kinh nghiệm sắc lang nhiều năm của ta thì bộ ngực ít nhất là cup F* còn bờ mông ít nhất là 105cm. Thân thể này mà đè nàng xuống làm chắc chắn sẽ rất thoải mái…
Trong khi Lý Hàn đang tdtt thì mỹ phụ này lại tiến tới ôm chặt lấy Lý Hàn, đem đầu của hắn vùi vào bộ ngực to lớn mềm mại của mình làm cho Lý Hàn sửng sốt. Hắn thầm nghĩ: “Không lẽ nhân phẩm lão tử bạo phát, vừa xuyên qua thì thoát khỏi kiếp trai tân rồi…” ngay khi hắn còn đang tdtt thì bỗng nhiên có tiếng khóc truyền tới tai hắn. Tiếng khóc trần đầy thương cảm xen lẫn trong đó là niềm vui mừng được phát từ mỹ phụ này làm cho Lý Hàn cảm thấy ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, ngay lúc hắn định thoát khỏi cái ôm của mỹ phụ này và hỏi cho rõ mọi chuyện thì mỹ phụ lại lên tiếng trước.
– Thật tốt quá, con không bị làm sao, con cả ngày hôm qua không về làm ta cứ tưởng con xảy ra chuyện gì, con có biết mẫu thân và mọi người trong gia đình đã tìm con suốt cả ngày hôm qua hay không? Huhuhu…
Từ những lời nói của mỹ phụ này thì Lý Hàn đã biết được thân phận của mỹ phụ này, nàng chính là mẫu thân của thân thể này – Tần Liên. Nàng năm nay 37t và là một trong bát đại trưởng lão của nhà họ Lý, muốn trở thành trưởng lão thì tu vi phải vào Tụ Linh Cảnh và do mọi linh giả khi vào được Tụ Linh Cảnh sẽ có được thêm 100 năm tuổi và quá trình lão hóa sẽ diễn ra chậm hơn nên nhìn vào bề ngoài của nàng, mọi người chỉ nghĩ nàng mới khoảng 25 – 26t và nhờ vào chức vị của nàng trong Lý gia nên hạ nhân trong nhà cho dù coi thường Lý Hàn nhưng cũng không dám biểu hiện trên mặt và theo những ký ức thì Lý Hàn biết mẫu thân rất yêu thương hắn cho nên khi nghe Tần Liên khóc như vậy thì hắn cảm thấy rất đau lòng. Hắn buông nàng ra và nhẹ nhàng lau nước mắt cho nàng, hắn nói:
– Con xin lỗi vì đã làm mẫu thân và mọi người trong gia đình lo lắng.
Lý Hàn không biết nói gì ngoài câu “xin lỗi” và khi Lý Hàn nói xong thì Tần Liên lại nhìn hắn chằm chằm cứ như thể hắn là một bảo vật vậy làm cho hắn cảm thấy kỳ kỳ.
– Bộ trên mặt con có nở hoa hay sao mà mẫu thân cứ nhìn con chằm chằm vậy?
– Không phải, do con khác với thường ngày nên mẫu thân cảm thấy kỳ.
Nghe Tần Liên nói làm cho Lý Hàn cảm thấy hoảng sợ, sợ nàng biết mình nhập xác con của nàng nên hắn cố gắng giải thích…
– Đâu có, đâu có… Tại con nghĩ thông suốt rồi, cách sống trước kia của con thường làm cho những người thương yêu cảm thấy đau lòng cho nên con cảm thấy hổ thẹn khi đối mặt với sự quan tâm và sự thương yêu của mọi người dành cho con. Con xin thề với mẫu thân rằng từ giờ con sẽ thay đổi cách sống của mình để những người yêu thương con sẽ không còn thương tâm nữa.
– Không cần phải thề đâu con, chỉ cần con suy nghĩ thông suốt là tốt rồi mọi người sẽ không trách con đâu. Mẹ mừng vì con đã nghĩ thông suốt hihihi…
Tiếng cười của nàng tràn đầy mê hoặc làm cho Lý Hàn có xung động muốn hôn xuống đôi môi xinh đẹp của nàng mặc dù hắn chỉ đứng ngang vai của nàng. Và trong đầu hắn lại đang chửi chủ nhân trước kia của thân thể này:
– Đúng là thằng não lợn mà, ngu có khi hơn cả lợn. Nghĩ sao vậy, có một mẫu thân đẹp như tiên nhiên lại không đi quan tâm lại suốt ngày khiến nàng thương tâm. Đúng là thằng ngu…
Theo những ký ức có trong đầu thì Lý Hàn biết cách sống trước kia chủ cũ của thân thể này, khi biết mình không thức được linh căn thì hắn từ một đứa trẻ hoạt bát bỗng trở thành kẻ ít nói, trở nên xa cách với mọi người làm cho những người quan tâm hắn cảm thấy rất thương tâm. Trong lúc Lý Hàn đang hăng hái chửi chủ cũ của cơ thể này thì Tần Liên lại nói một câu làm cho Lý Hàn nhớ đến một chuyện vô cùng nghiêm trọng.
– Lý Hàn con cứ yên tâm đi, cho dù tại lễ mừng năm mới con không tiến vào được Luyện Nhục Cảnh thì mẫu thân chắc chắn sẽ không để tên của con bị gạch khỏi gia phả đâu.
Theo Lý Hàn nhớ thì đó chính là quy định của Lý gia qua bao đời nay, đó chính là hễ bất cứ con cháu nào trong gia tộc kể cả dòng chính hoặc dòng thứ cứ đến lễ mừng năm mới nếu con cháu vào lúc 15t mà không tiến vào được Luyện Nhục Cảnh sơ kỳ thì sẽ trở thành người làm tại các cửa hàng của Lý gia và lo chuyện kiếm lời cho gia tộc vì gia tộc họ Lý là một gia tộc võ đạo cho nên chi tiêu rất lớn, đặc biệt là tài nguyên tu luyện cho linh giả. Theo Lý Hàn nhớ thì Lý gia năm ngoái tiêu khoảng 5 vạn kim tệ, tiêu như vậy đủ cho một gia đình trung lưu nghèo luôn!
Toàn bộ Lý gia từ trên xuống dưới có khoảng hơn 500 người, nếu như người người đều tu luyện thì cho dù Lý gia là gia tộc đứng đầu ở trấn Vạn Liên cũng ăn không tiêu cho nên quy định này được đặt ra để cho những tộc nhân không có thiên tư không tốt, không thích hợp luyện võ đi buôn bán cho gia tộc, nuôi dưỡng linh giả cho gia tộc. Loài hy sinh sinh này là cần thiết!
Vì nếu không có Vũ Lực Cường Đại thì Lý Gia làm sao giữ được cơ nghiệp? Nếu Không Có Vũ Lực Cường Đại thì chắc chắn Lý gia sẽ bị xóa SỔ!
Tuy nói rằng đi buôn bán cũng chính là một loại cống hiến cho gia tộc nhưng tại cái nơi ” cường giả vi tôn”, ” sùng bái cường giả” này thì chỉ cần trở thành thương nhân thì ngay cả tư cách có tên trong gia phả cũng không có, địa vị trong gia tộc chỉ lớn người hầu có một chút mà thôi. Cho nên từ việc Tần Liên sẽ không để tên của Lý Hàn bị gạch khỏi gia phả thì ta có thể thấy được tình yêu thương của nàng dành cho hắn lớn như thế nào. Lý Hàn vốn là kẻ xuyên việt cho nên hắn không thèm để tâm đến việc tên của hắn có trong gia phả họ Lý hay không nhưng hắn cảm nhận sự yêu thương của Tần Liên dành cho hắn làm hắn rất cảm động vì ở thế giới cũ hắn bị mất mẹ ngay từ khi hắn còn nhỏ nên hắn rất trân trọng thứ tình cảm này và hắn hứa sẽ làm cho Tần Liên trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời.
– Thôi đừng nói về chuyện này nữa, chúng ta mau trở về nhà để báo bình an cho mọi người nữa và con cả ngày hôm qua chưa ăn gì chắc đói lắm, tí nữa để ta nấu vài con thích ăn cho con ăn.
Tần Liên thấy Lý Hàn cứ đăm chiêu, nàng biết hắn đang nghĩ về chuyện lễ mừng năm mới cho nên tìm cách chuyển chủ đề để dời sự chú ý của hắn. Không thể không nói Tần Liên đúng là một phụ nữ hiểu lòng người, nàng dời đi sự chú ý của Lý Hàn để hắn không nghĩ về chuyện mình không thể thức tỉnh được linh căn nữa.
– Vâng! Chúng ta mau trở về nhà thôi!
Lý Hàn nắm lấy tay của nàng và cùng nhau trở về nhà họ Lý, nơi mà một cuộc sống mới đang chờ đợi hắn!
TẦN HẠO THIÊN mở mắt và nhìn xung quanh. Nơi hắn đang nằm xung quanh toàn là cây, kế bên là một dòng suối. Hắn nhớ là hắn đang quay lén chị hàng xóm tắm thì bị một tia sét đánh lên người khiến hắn chết bất đắc kỳ tử. Hắn đang ngơ ngác nhìn xung quanh thì một cơn đau ụp đến khiến đầu hắn cảm thấy rất đau, đau tới mức như có hàng trăm cây búa cùng lúc gõ vào đầu hắn vậy. Tần Hạo Thiên cố cắn răng chịu đựng cơn đau này, qua một khắc (15p) hắn mới cảm thấy bớt đau và hắn nhận ra rằng hắn bị xuyên qua rồi. Từ những thông tin trong đại não, hắn biết chủ nhân cơ thể này tên là Lý Hàn năm nay 14t và nơi hắn bị xuyên qua có tên là Linh Giả Đại Lục. Đây là một nơi cường giả vi tôn, từ địa vị cho đến mỹ nữ chỉ cần ngươi có thực lực thì nơi sẽ có được mọi thứ. Trên Linh Giả Đại Lục có lưu truyền một câu nói: “Không có thực lực, heo chó cũng không bằng”.
Muốn trở thành cường giả thì trước tiên phải trở thành vũ giả mới được, mà linh giả là gì? Đó chính là những người hấp thu linh khí của thiên địa vạn vật rồi chuyển hóa thành linh lực của bản thân thì được gọi là linh giả, trở thành linh giả sẽ được mọi người kính trọng và nếu đạt đến một cảnh giới thích hợp thì có thể hùng bá một phương cho nên mọi người mới cố gắng trở thành linh giả nhưng muốn trở thành linh giả thì trước tiên phải thức tỉnh được linh căn, còn nếu không thức tỉnh linh căn được thì đã xác định cả đời ngươi chỉ là một phế vật mà nếu thức tỉnh được linh căn thì chắc chắn ngươi sẽ trở thành linh giả cho nên trên Linh Giả Đại Lục mới lưu truyền câu nói trên. Sau khi xem xong những thông tin này thì Tần Hạo Thiên cảm thấy rất hoang mang, mặc dù trong thế giới cũ hắn có một cuộc sống khó khăn nhưng ít nhất mạng sống của hắn cũng được đảm bảo còn trong thế giới này là một thế giới “mạnh được yếu thua”, “cá lớn nuốt cá bé” cho nên hắn cảm thấy rất hoảng sợ và phải qua một lúc thì Hạo Thiên mới bình tâm lại được.
– Xe đến trước núi ắt có đường, nếu ông trời đã cho ta cơ hội sống lại thì ta sẽ tận dụng cơ hội sống lại này để được lưu danh thiên sử. Linh Vũ Đại Lục sao? Hãy đợi đó tên của ta sẽ vang danh khắp thế giới này và sẽ được người đời sau nhắc mãi và những mỹ nữ khắp thế giới này hãy đợi ta, ta sẽ đến và biến các nàng trở thành nữ nhân của ta hahaha…
Tần Hạo Thiên ngửa mặt lên trời mà cười thì bỗng nhiên trên trời xuất hiện tia sét làm hắn sợ hết hồn. Đó là giây phút ra đời của một tên ma đầu, một tên sắc lang với tính cách vô sỉ với mong ước thu hết mỹ nữ của thế giới này vô hậu cung của hắn và hệ quả của việc này là một trăm năm sau trên Linh Vũ Đại Lục không hề xuất hiện mỹ nữ nữa. Sau khi hắn tdtt (thủ dâm tinh thần) xong thì tiếp tục kiểm tra ký ức của cơ thể này và vài phút sau thì hắn nghiến răng nghiến lợi và giơ ngón giữa về phía trời.
– F*ck you ông trời. Nếu ông đã cho tôi xuyên qua thì người tôi nhập vào cũng phải là một tuyệt thế thiên tài hoặc ít nhất cũng là người kế thừa chức giả chủ trong một gia tộc lớn chứ. Chứ sao lại một người lại có thân thế thê thảm như thế này huhuhu…
Từ những ký ức của cơ thể này, Lý Hàn này là một vị thiếu gia trong gia tộc họ Lý. Nhà họ Lý là một trong hai nhà đứng đầu ở trấn Vạn Liên, nhà còn lại chính là nhà họ Vương. Hai nhà luôn là thông gia của nhau để củng cố quyền lực của mình nhưng thực chất cả hai nhà ai cũng muốn muốn trọn nhà kia để nhà mình độc bá ở trấn Vạn Liên này cho nên có thể nói cả hai nhà “bằng mặt mà không bằng lòng”. Theo lý thì Lý Hàn là thiếu gia của nhà họ Lý thì đâu thể nào chết ở đây được, nhưng do Lý Hàn không thể thức tỉnh linh căn được cho nên người trong trấn gọi Lý Hàn là thiếu gia phế vật, cậu thường xuyên là bao cát cho các biểu ca, biểu đệ trong chi thứ tập luyện cho nên vết thương trong cơ thể cậu ngày càng nhiều và do hôm nay cậu làm chống đối lại vài câu nên đã bị bọn chúng đánh hội đồng, cậu thoát được và chạy ra đến đây nhưng do vết thương quá nặng nên cậu đã chết và được Tần Hạo Thiên nhập xác sống lại. Trong gia đình của cậu ngoài Lý Hàn ra còn có một mẫu thân, 2 tỷ tỷ và 1 muội muội. Nhìn tới đây Lý Hàn (từ giờ gọi là Lý Hàn nhé) cảm thấy nhân phẩm của mình có vấn đề mới có thể xuyên vào một cơ thể có quá khứ lâm bi bi đát như vậy. Sau khi cảm thán xong thì hắn mới tiếp tục xem những ký ức này và sau khi xem xong hắn mới thở ra một hơi.
– Phù, còn may. Ít ra chủ nhân cơ thể này không máu chó tới mức tất cả mọi người trong nhà đều kinh thường và chế giễu hắn.
Cha của Lý Hàn là tam đệ của gia chủ hiện nay của Lý gia và còn có một nhị ca và tứ đệ. Trong một lần đi ngang qua Man Hoang sơn mạch bốn huynh đệ bọn họ bị ma thú tấn công, cha của Lý Hàn đã cứu mạng đại ca của mình khỏi móng vuốt của linh thú nhưng cái giá phải trả chính là mạng sống của cha Lý Hàn, sau cùng cả ba huynh đệ đều thoát được nhưng tứ thúc của Lý Hàn bị mất một cánh tay. Đại bá của Lý Hàn luôn cảm thấy tự trách cho nên khi lên được chức gia chủ của Lý gia thì ông luôn cố gắng chăm lo gia đình của tam đệ đã mất của mình vì thế mặc dù Lý Hàn không thức tỉnh được linh căn nhưng vẫn được đối xử là một vị thiếu gia của nhà họ Lý. Ngoài ra do 2 vị tỷ tỷ của Lý Hàn đều là thiên tài của nhà họ Lý nên cậu vẫn có một sống no đủ ngoài việc làm bao cát cho các biểu ca, biểu đệ ra thì không có việc gì xảy ra cả. Vị thiếu gia Lý Hàn này mặc dù có 2 vị tỷ tỷ nhưng do cậu không thức tỉnh được linh căn cho nên ngoài dòng chính ra ai cũng kinh thường cậu, ngay cả hạ nhân cũng kinh thường cậu mặc dù họ không biểu hiện ra ngoài. Lý Hàn luôn mong muốn trở thành vũ giả để có thể thay mặt cha bảo hộ cho người thân của mình nhưng khi biết mình không thể trở thành vũ giả được thì cậu cảm thấy rất buồn vì cậu không thể bảo vệ gia đình của mình được nhưng cậu không bi quan vì cậu luôn tin kỳ tích sẽ đến.
Nếu Lý Hàn này được dòng chính thương yêu như vậy thì tại sao hắn lại bị bắt nạt tới mức chết như vậy, cái này do tư tưởng của Lý Hán gây ra, hắn nghĩ rằng: “Nam trượng hán đại trượng phu việc của bản thân phải do chính mình giải quyết, không thể núp đằng sau lưng và để người khác giải quyết rắc rối của mình được” cho nên cậu không hề nói việc cậu bị bắt nạt cho người trong nhà nghe và mọi lần người trong nhà hỏi những vết thương này đâu ra? Thì cậu chỉ nói là do tập luyện mà ra thôi.
– Trời đúng là cái thằng “yếu mà còn khoái ra gió” làm không được thì nhờ người khác giải quyết giùm, bày đặt tự mình giải quyết. Thấy chưa tự mình giải quyết sao mà chết luôn kìa đúng là một thằng ngu. Mà thôi nhập xác tùy tục ta sẽ thay ngươi bảo vệ gia đình của ngươi và cho những tên từng bắt nạt ngươi sẽ phải quỳ xuống cầu xin ngươi tha thứ.
Lý Hàn cúi đầu thì thầm tự nói và sau khi nói xong thì hắn cảm thấy đầu của hắn trở nên thông suốt, một cỗ trọc khí thoát ra từ đầu của hắn và tiêu tán trong không gian.
– Xem ra chấp niệm của ngươi cũng mãnh liệt thật, xin ngươi cứ yên tâm ta nhất định sẽ làm được những gì đã nói.
Lý Hàn nhìn lên trời cao và nói lại một lần nữa.
… Bạn đang đọc truyện Lý Hàn tại nguồn: https://truyen321.net/ly-han/
Theo những thông tin có được trong đầu thì Lý Hàn đã hiểu sơ bộ về Linh Giả Đại Lục. Trên Linh Giả Đại Lục, cấp độ tu luyện của linh giả được chia làm Chín Đại Cảnh Giới nhưng trước khi tiến vào cảnh giới đầu tiên thì tất cả linh giả đều phải trải qua một quá trình rèn luyện thân thể để có thể hấp thu linh khí và cất trữ những linh khí mà mình hấp thu được vào trong chính cơ thể mình và quá trình đó được gọi là Luyện Thể. Luyện Thể có tổng cộng 15 tầng và được chia làm năm cảnh giới, trước ba được gọi là Luyện Bí Cảnh (Luyện Da), từ ba đến sáu được gọi là Luyện Nhục Cảnh (Luyện Thịt), từ sáu đến chín được gọi là Luyện Cốt Cảnh (Luyện Xương), từ chín đến 12 thì được gọi là Luyện Huyết Cảnh (Luyện Máu) còn từ 12 đến 15 thì được gọi là Luyện Kinh Mạch và trong mọi cảnh giới được chia Sơ kỳ – Trung kỳ – Hậu kỳ. Những cảnh giới phía trên Luyện Thể thì Lý Hàn chỉ biết có một đó chính là Tụ Linh Cảnh còn những cảnh giới thì Lý Hàn không biết và lúc này thì Lý Hàn mới nhận ra một vấn đề hết sức nghiệm trọng là làm sao hắn sống được trong cái thế giới ‘cường giả vi tôn’ này trong khi thân thể này lại không thể tu luyện được.
– Ta phải làm sao đây, ta phải làm sao đây. Không trở thành cường giả thì làm sao ta có thể biến tất cả mỹ nữ của cả thế giới này thành nữ nhân của ta được. Ôi giấc mơ mỹ lệ của ta!
Trong khi Lý Hàn đang tự kỷ thì có một thanh âm kêu tên hắn.
– Hàn nhi, con đâu rồi, con có nghe thấy ta không…
Lý Hàn nghe thấy giọng nói này thì biết có người đang tìm hắn nên hắn đã trả lời lại…
– Ta đang ở đây…
Lý Hàn đứng đợi khoảng vài giây thì một thân ảnh xuất hiện trước mặt. Đó chính là một thiếu phụ khoảng 25 – 26 tuổi và khi nhìn thấy khuôn mặt của thiếu phụ này thì Lý Hàn cảm thấy tim mình như ngưng đập…
– OMG! Trên đời sao lại có người đẹp như vậy!!!
Đó là một nữ nhân có một vẻ đẹp tuyệt luân, da thịt trong suốt trắng mịn như bạch ngọc, khuôn mặt nàng như đao khắc tràn đầy mỹ cảm mà quyến rũ, đôi mắt nàng thì long lanh trần đầy mê hoặc, còn hai con ngươi của nàng thì trong sáng như Tinh Hà nhưng bên trong lại có nét ưu buồn, đôi lông mày cong cong, ngọc mũi xinh xắn mà trắng mịn, đôi môi hồng nhuận mà mềm mại cùng với mái tóc đen, dài bồng bềnh như thác nước được buộc cẩn thận thả sau đầu làm cho Lý Hàn cứ tưởng nàng là tiên tử trên trời và khi nhìn xuống phía dưới thì hắn mới hiểu được câu nói “Khuôn mặt như thiên sứ, thân hình như ma quỷ”. Mỹ phụ này có một đôi ngọc thủ đầy mỹ lệ, bộ ngực đầy ắp, to lớn như ngọn núi làm cho người ta cảm giác như nó muốn xé áo mà xông ra, vòng eo thì mềm mại, nhỏ nhắn làm cho người ta băn khoăn không biết là vòng eo nhỏ nhắn như thế làm sao mà chống đỡ được bộ ngực to lớn như vậy mà không bị gãy? Cặp mông của nàng thì to tròn, đầy ắp cùng với đôi chân thon dài kết hợp với bộ váy màu tím bó sát người làm cho người nàng càng thêm hoàn mỹ làm cho Lý Hàn nuốt nước miếng liên tục. Mỹ phụ này do chạy nhanh nên trên khuôn mặt trắng mịn của nàng nổi lên hai vệt ửng đỏ làm cho nàng càng trở nên xinh đẹp, quyến rũ khiến cho kẻ sắc lang như Lý Hàn phải cố gắng lắm mới không để nước miếng bị nhiễu ra khỏi miệng và hắn thầm nghĩ:
– Đây chính là bộ dạng “Ngực tấn công, mông phòng thủ” trong truyền thuyết, ta thật có diễm phúc khi vừa xuyên qua thì gặp được nàng kakaka. Theo kinh nghiệm sắc lang nhiều năm của ta thì bộ ngực ít nhất là cup F* còn bờ mông ít nhất là 105cm. Thân thể này mà đè nàng xuống làm chắc chắn sẽ rất thoải mái…
Trong khi Lý Hàn đang tdtt thì mỹ phụ này lại tiến tới ôm chặt lấy Lý Hàn, đem đầu của hắn vùi vào bộ ngực to lớn mềm mại của mình làm cho Lý Hàn sửng sốt. Hắn thầm nghĩ: “Không lẽ nhân phẩm lão tử bạo phát, vừa xuyên qua thì thoát khỏi kiếp trai tân rồi…” ngay khi hắn còn đang tdtt thì bỗng nhiên có tiếng khóc truyền tới tai hắn. Tiếng khóc trần đầy thương cảm xen lẫn trong đó là niềm vui mừng được phát từ mỹ phụ này làm cho Lý Hàn cảm thấy ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, ngay lúc hắn định thoát khỏi cái ôm của mỹ phụ này và hỏi cho rõ mọi chuyện thì mỹ phụ lại lên tiếng trước.
– Thật tốt quá, con không bị làm sao, con cả ngày hôm qua không về làm ta cứ tưởng con xảy ra chuyện gì, con có biết mẫu thân và mọi người trong gia đình đã tìm con suốt cả ngày hôm qua hay không? Huhuhu…
Từ những lời nói của mỹ phụ này thì Lý Hàn đã biết được thân phận của mỹ phụ này, nàng chính là mẫu thân của thân thể này – Tần Liên. Nàng năm nay 37t và là một trong bát đại trưởng lão của nhà họ Lý, muốn trở thành trưởng lão thì tu vi phải vào Tụ Linh Cảnh và do mọi linh giả khi vào được Tụ Linh Cảnh sẽ có được thêm 100 năm tuổi và quá trình lão hóa sẽ diễn ra chậm hơn nên nhìn vào bề ngoài của nàng, mọi người chỉ nghĩ nàng mới khoảng 25 – 26t và nhờ vào chức vị của nàng trong Lý gia nên hạ nhân trong nhà cho dù coi thường Lý Hàn nhưng cũng không dám biểu hiện trên mặt và theo những ký ức thì Lý Hàn biết mẫu thân rất yêu thương hắn cho nên khi nghe Tần Liên khóc như vậy thì hắn cảm thấy rất đau lòng. Hắn buông nàng ra và nhẹ nhàng lau nước mắt cho nàng, hắn nói:
– Con xin lỗi vì đã làm mẫu thân và mọi người trong gia đình lo lắng.
Lý Hàn không biết nói gì ngoài câu “xin lỗi” và khi Lý Hàn nói xong thì Tần Liên lại nhìn hắn chằm chằm cứ như thể hắn là một bảo vật vậy làm cho hắn cảm thấy kỳ kỳ.
– Bộ trên mặt con có nở hoa hay sao mà mẫu thân cứ nhìn con chằm chằm vậy?
– Không phải, do con khác với thường ngày nên mẫu thân cảm thấy kỳ.
Nghe Tần Liên nói làm cho Lý Hàn cảm thấy hoảng sợ, sợ nàng biết mình nhập xác con của nàng nên hắn cố gắng giải thích…
– Đâu có, đâu có… Tại con nghĩ thông suốt rồi, cách sống trước kia của con thường làm cho những người thương yêu cảm thấy đau lòng cho nên con cảm thấy hổ thẹn khi đối mặt với sự quan tâm và sự thương yêu của mọi người dành cho con. Con xin thề với mẫu thân rằng từ giờ con sẽ thay đổi cách sống của mình để những người yêu thương con sẽ không còn thương tâm nữa.
– Không cần phải thề đâu con, chỉ cần con suy nghĩ thông suốt là tốt rồi mọi người sẽ không trách con đâu. Mẹ mừng vì con đã nghĩ thông suốt hihihi…
Tiếng cười của nàng tràn đầy mê hoặc làm cho Lý Hàn có xung động muốn hôn xuống đôi môi xinh đẹp của nàng mặc dù hắn chỉ đứng ngang vai của nàng. Và trong đầu hắn lại đang chửi chủ nhân trước kia của thân thể này:
– Đúng là thằng não lợn mà, ngu có khi hơn cả lợn. Nghĩ sao vậy, có một mẫu thân đẹp như tiên nhiên lại không đi quan tâm lại suốt ngày khiến nàng thương tâm. Đúng là thằng ngu…
Theo những ký ức có trong đầu thì Lý Hàn biết cách sống trước kia chủ cũ của thân thể này, khi biết mình không thức được linh căn thì hắn từ một đứa trẻ hoạt bát bỗng trở thành kẻ ít nói, trở nên xa cách với mọi người làm cho những người quan tâm hắn cảm thấy rất thương tâm. Trong lúc Lý Hàn đang hăng hái chửi chủ cũ của cơ thể này thì Tần Liên lại nói một câu làm cho Lý Hàn nhớ đến một chuyện vô cùng nghiêm trọng.
– Lý Hàn con cứ yên tâm đi, cho dù tại lễ mừng năm mới con không tiến vào được Luyện Nhục Cảnh thì mẫu thân chắc chắn sẽ không để tên của con bị gạch khỏi gia phả đâu.
Theo Lý Hàn nhớ thì đó chính là quy định của Lý gia qua bao đời nay, đó chính là hễ bất cứ con cháu nào trong gia tộc kể cả dòng chính hoặc dòng thứ cứ đến lễ mừng năm mới nếu con cháu vào lúc 15t mà không tiến vào được Luyện Nhục Cảnh sơ kỳ thì sẽ trở thành người làm tại các cửa hàng của Lý gia và lo chuyện kiếm lời cho gia tộc vì gia tộc họ Lý là một gia tộc võ đạo cho nên chi tiêu rất lớn, đặc biệt là tài nguyên tu luyện cho linh giả. Theo Lý Hàn nhớ thì Lý gia năm ngoái tiêu khoảng 5 vạn kim tệ, tiêu như vậy đủ cho một gia đình trung lưu nghèo luôn!
Toàn bộ Lý gia từ trên xuống dưới có khoảng hơn 500 người, nếu như người người đều tu luyện thì cho dù Lý gia là gia tộc đứng đầu ở trấn Vạn Liên cũng ăn không tiêu cho nên quy định này được đặt ra để cho những tộc nhân không có thiên tư không tốt, không thích hợp luyện võ đi buôn bán cho gia tộc, nuôi dưỡng linh giả cho gia tộc. Loài hy sinh sinh này là cần thiết!
Vì nếu không có Vũ Lực Cường Đại thì Lý Gia làm sao giữ được cơ nghiệp? Nếu Không Có Vũ Lực Cường Đại thì chắc chắn Lý gia sẽ bị xóa SỔ!
Tuy nói rằng đi buôn bán cũng chính là một loại cống hiến cho gia tộc nhưng tại cái nơi ” cường giả vi tôn”, ” sùng bái cường giả” này thì chỉ cần trở thành thương nhân thì ngay cả tư cách có tên trong gia phả cũng không có, địa vị trong gia tộc chỉ lớn người hầu có một chút mà thôi. Cho nên từ việc Tần Liên sẽ không để tên của Lý Hàn bị gạch khỏi gia phả thì ta có thể thấy được tình yêu thương của nàng dành cho hắn lớn như thế nào. Lý Hàn vốn là kẻ xuyên việt cho nên hắn không thèm để tâm đến việc tên của hắn có trong gia phả họ Lý hay không nhưng hắn cảm nhận sự yêu thương của Tần Liên dành cho hắn làm hắn rất cảm động vì ở thế giới cũ hắn bị mất mẹ ngay từ khi hắn còn nhỏ nên hắn rất trân trọng thứ tình cảm này và hắn hứa sẽ làm cho Tần Liên trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời.
– Thôi đừng nói về chuyện này nữa, chúng ta mau trở về nhà để báo bình an cho mọi người nữa và con cả ngày hôm qua chưa ăn gì chắc đói lắm, tí nữa để ta nấu vài con thích ăn cho con ăn.
Tần Liên thấy Lý Hàn cứ đăm chiêu, nàng biết hắn đang nghĩ về chuyện lễ mừng năm mới cho nên tìm cách chuyển chủ đề để dời sự chú ý của hắn. Không thể không nói Tần Liên đúng là một phụ nữ hiểu lòng người, nàng dời đi sự chú ý của Lý Hàn để hắn không nghĩ về chuyện mình không thể thức tỉnh được linh căn nữa.
– Vâng! Chúng ta mau trở về nhà thôi!
Lý Hàn nắm lấy tay của nàng và cùng nhau trở về nhà họ Lý, nơi mà một cuộc sống mới đang chờ đợi hắn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.