Đâm Lao Phải Theo Lao

Chương 9:

Hồng Thứ Bắc

30/10/2022

Ánh mắt Quý Triều Chu xẹt qua nữ vệ sĩ có chút ân cần bên cạnh, không lên tiếng ngăn cản, tùy ý để cô che ô.   

Phòng đã đặt xong, Trình Lưu đi vào báo tên, nhân viên phục vụ liền xách theo một ngọn đèn lồng dẫn bọn họ đi qua.   

Đây là một nhà hàng kiểu Trung Hoa, mặt tiền nhìn không lớn, nhưng đi vào có động thiên khác, thậm chí còn có hoa viên núi giá.   

Trước khi đến phòng riêng, bọn họ phải đi vòng qua một hành lang dài.  

Toàn bộ căn phòng này đều là gỗ, cửa sổ gỗ đàn hương thoáng được đẩy ra, gió mang đến mùi tanh của bùn đất cỏ xanh bên ngoài, không tính là khó ngửi.   

Trong phòng thắp nến, dùng lồng đèn che lại, đèn mờ nhạt đung đưa, có vài phần ý vị cổ kính.   

Trình Lưu giành việc với nhân viên phục vụ, chủ động kéo ghế cho bạn trai ra, bảo anh ngồi xuống, lúc này đột nhiên bụng kêu một tiếng.   

Cô đói rồi.   

Quý Triều Chu xoay qua gương mặt tái nhợt nhưng khó nén thanh quý, nhìn lướt qua nữ vệ sĩ một cái, thản nhiên nói: "Cô cũng ngồi xuống."   

Trình Lưu sửng sốt, vốn dĩ cô định ngồi xuống, tay cũng sắp duỗi về phía một cái ghế khác.

Nhưng mà, bạn trai xinh đẹp nói, cô vẫn là không nên phản bác thì hơn.   

Từng có một đối tác đã nói qua, thời điểm lão bà đang tức giận, nói cái gì cũng đúng, cho dù lời nói không có bất kỳ logic nào thì cũng ngàn vạn lần không thể trở miệng phản bác.  

Vạn vật tương thông, ấn ở trên người bạn trai, nghĩ đến cũng là cùng một đạo lý.   



Quý Triều Chu thấy cô bất động, cho rằng cô không hiểu hoặc nhận được mệnh lệnh gì đó của Quý Mộ Sơn, liền chỉ về phía cái ghế cách anh xa nhất, mang theo vài phần ý tứ mệnh lệnh, lãnh đạm nói: "Ngồi xuống cùng ăn."   

Trình Lưu nghe vậy chợt kinh hãi: Chẳng lẽ vừa rồi bạn trai muốn đuổi cô ra ngoài, một mình ở trong phòng riêng?   

Cái này có khác với chuyện đối tác bị vợ đuổi ra khỏi phòng sao?   

Trình Lưu chậm rãi kéo một cái ghế khác ngồi xuống, tuy rằng cách bạn trai rất xa, nhưng trong lòng cô vẫn còn chút đắc ý.   

Mình so với đối tác bị lão bà đuổi ra khỏi phòng còn mạnh hơn nhiều!   

Nhất định là do trên đường đi cô vô cùng chu đáo ân cần, cho nên bạn trai mới thay đổi ý định.

Vì thế trong lòng Trình Lưu lập tức càng thêm kiên định với quyết tâm làm bạn gái ba tốt.

Nhân viên phục vụ đứng bên cạnh bắt đầu chủ động giới thiệu món ăn mới của Cốc Vũ.  

Quý Triều Chu hứng thú không cao đối với những thứ này, vốn dĩ cũng chỉ là tùy ý ứng phó Quý Mộ Sơn, anh gọi mấy món ăn, sau đó nói với Trình Lưu: "Cô gọi đi."   

Trình Lưu biết nghe lời mà nhận lấy thực đơn, trong lòng có chút cảm động: Bạn trai tức giận cũng không quên để cô gọi món.   

Loại địa phương như nhà hàng Cốc Vũ này, bình thường Trình Lưu đều không thích đến, đồ ăn đẹp nhưng ít.   

Chỉ là mỗi lần cô nhờ trợ lý sắp xếp đặt nơi dùng bữa, anh ta đều rất thích đặt ở nơi này.  

Nhưng bây giờ nhìn lại, hoàn cảnh nơi này còn rất xứng với bạn trai.   

Trình Lưu nương theo ánh nến, rất nhanh nhìn thoáng qua bạn trai bên cạnh, không biết mấy tháng nay bạn trai làm sao, khí chất của cả người phát sinh biến hóa đến nghiêng trời lệch đất.   



Nửa năm trước, thời điểm bọn họ vừa mới kết giao, Trình Lưu Mơ mơ hồ nhớ rõ bạn trai hoàn toàn là một người yêu thích thời trang, toàn thân đều là các loại thương hiệu lớn, cũng không làm thất vọng với cái nghề người mẫu của anh.   

Nhưng bây giờ ... Giờ này khắc này, ánh nến rơi trên gương mặt tinh tế của bạn trai, mi dài rũ xuống che dấu đôi mắt hổ phách, trên sống mũi cao thẳng tắp in một bóng râm nông cạn, trên người là sơ mi trắng quần tây đen đơn giản, giống như một bức mỹ nhân tĩnh đang ngồi.   

Không biết vì sao, đột nhiên Trình Lưu cảm thấy có chút cổ quái, nhưng lại nói không rõ là cổ quái ở đâu.   

Rất nhanh cảm giác này đã bị cô bỏ lại phía sau.   

Ba tháng không gặp, có thay đổi cũng là bình thường.   

Huống chi ... Kỳ thật đối với chuyện bọn họ yêu đương, Trình Lưu ấn tượng không sâu, lúc ấy khi hẹn hò chỉ đơn giản là ăn cơm, cô thì vội vàng nhắn tin với tổng trợ lý để xử lý công việc, bạn trai thì cúi đầu chơi điện thoại di động.   

Một lát sau, tất cả đồ ăn đều được bưng lên.   

Hai người cách nhau quá xa, Trình Lưu đành phải vừa nhìn khuôn mặt xinh đẹp của bạn trai, vừa say sưa ăn món ăn thanh đạm quả vị.   

Hôm nay rốt cuộc cô cũng hiểu được ý tứ của từ "*tú sắc khả xan.”

*Tú sắc khả xan: Chỉ cô gai có dung mạo xinh đẹp tuyệt trần · Chỉ cảnh sắc tươi đẹp u nhã; hoặc là “sắc đẹp có thể thay thế món ăn  

Quý Triều Chu ngồi trên một cái ghế khác, chỉ cho rằng đối phương đang phụ trách nhìn chằm chằm mình dùng cơm, vì vậy cũng không để ý nhiều.

"Điện thoại di động của anh đang rung." Trình Lưu đột nhiên nhắc nhở.  

Quý Triều Chu dừng đũa lại, cúi đầu nhìn về điện thoại di động, trên đó hiện ra hai chữ - Vân Phỉ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Đâm Lao Phải Theo Lao

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook