Chương 16
Đoán Xem
02/12/2024
"Chẳng phải cậu nôn hết ra rồi thì đỡ hơn sao? Nước đó giúp cậu nôn ra nhanh hơn thôi"
Đó cũng là kinh nghiệm của Chu Hải Thành khi giải rượu cho mẹ mình.
Dù cách này có hơi khó chịu nhưng cũng có thể chấp nhận được. Lộ Tường Nguyên xem đồng hồ gần đó, thế mà chỉ mới có 4 giờ, vẫn kịp đến trường.
"Đêm qua tôi định giúp cậu cởi bớt đồ nhưng vừa chạm vào là cậu lại giật mình"
Lộ Tường Nguyên chột dạ né tránh ánh mắt của Chu Hải Thành. Cái bóng của Chu Hải Thành tương lai quá lớn, từng tế bào của cậu đã rất sợ Chu Hải Thành rồi.
"Ừ… tớ bị khó ngủ, nên hay bị giật mình lắm"-Lộ Tường Nguyên cười trừ tìm đại một lí do.
"Tôi có chuyện này muốn nói với cậu"-Ánh mắt của Chu Hải Thành dần trở nên nghiêm túc.
"Cậu nói đi"-Lộ Tường Nguyên vừa nói vừa cởi bớt vest trên người.
"Tớ muốn làm bạn với cậu"
Lộ Tường Nguyên bất ngờ nhìn sang cậu thanh niên 17 tuổi đang ngồi cách đó không xa, thần sắc vô cùng nghiêm túc, không có nửa điểm trêu đùa.
"Dù có làm bạn thì điều kiện ngay từ đầu đưa ra cậu phải tuân theo"
"Tớ chưa bao giờ quên điều kiện của cậu"
Chu Hải Thành đã dành cả một đêm để suy nghĩ chuyện này rồi, tính tình Lộ Tường Nguyên dạo này rất tốt, hắn cũng rất muốn kết giao với ai đó.
Từ trước tới giờ hắn chưa có một người bạn nào, từ kẻ bắt nạt thành người bạn đầu tiên nghe cũng buồn cười nhỉ?
Lộ Tường Nguyên cười tươi.
"Thế thì tại sao chúng ta không làm bạn được nhỉ?"
Vì muốn thân thiết với Lộ Tường Nguyên hơn, Chu Hải Thành đề nghị đi chung xe đến trường với Trầm Minh và Lộ Tường Nguyên, mặc cho Trầm Minh có trừng hắn đến rách cả mắt.
"Từ giờ Chu Hải Thành là bạn của tớ, cũng là bạn của cậu, đừng trừng vậy chứ?"-Lộ Tường Nguyên cười trừ vỗ vai Trầm Minh.
Trầm Minh trước giờ luôn luôn tôn trọng ý kiến của Lộ Tường Nguyên nên bây giờ cũng không có thái độ gì thái quá, sự khinh bỉ cũng thu liễm hơn.
Suốt quá trình đến trường hai người cứ nói vấn đề gì hắn nghe không hiểu. Dù cho đạt được học bổng của trường nhưng học sinh khó khăn ở trường này đếm trên đầu ngón tay, chỉ cần chịu học tập một chút là có thể đạt được.
Nên Chu Hải Thành mặc dù có được học bổng nhưng nghe lại chẳng hiểu cả hai đang nói gì.
Trong giờ Hoá học, giáo viên bộ môn đột nhiên đặt một câu hỏi nâng cao rồi chỉ đích danh Chu Hải Thành đứng lên trình bày cách giải.
Giáo viên này nổi tiếng là đì học sinh nếu như học sinh không đi học thêm. Mà trong lớp chỉ có ba người không đi học, Trầm Minh và Lộ Tường Nguyên lại quá giỏi nên giáo viên này chỉ có thể chuyển mục tiêu qua Chu Hải Thành.
Chu Hải Thành căng thẳng đứng dậy, nếu như bây giờ hắn không trả lời được thì đây sẽ là điểm kém thứ hai trong sổ điểm của hắn. Tới đó muốn kéo điểm để giành học bổng thì vô cùng khó khăn.
Lộ Tường Nguyên ở dưới bàn truyền cho Chu Hải Thành một tờ giấy note, trên đó chính là cách giải của bài này.
Nghe Chu Hải Thành trình bày một cách ngắn gọn, dễ hiểu như vậy càng khiến giáo viên đó tức giận hơn. Nhưng đối tượng là Lộ Tường Nguyên, không ai dám động vào cậu cả này thì giáo viên này muốn làm sao được chứ?
Tối hôm đó, Chu Hải Thành quyết định nhờ Lộ Tường Nguyên kèm cho mình.
Lộ Tường Nguyên không những không cảm thấy phiền mà còn rất vui lòng giảng cho Chu Hải Thành. Người ta nói giảng bài cho người khác cũng là cách để giúp mình giỏi mà.
"Thật khó quá đi mất…"-Chu Hải Thành vò đầu rên rỉ.
"Cố gắng một chút là được"
Trong suốt quá trình giảng bài, Lộ Tường Nguyên phát hiện IQ của Chu Hải Thành không hề kém một chút nào, chỉ là chưa có kinh nghiệm giải bài nhiều nên chưa có phản xạ nhanh thôi.
Lộ Tường Nguyên nhớ tới chuyện trước đây, việc Chu Hải Thành không tốt nghiệp cấp ba bị ai đó phanh phui, tin tức đó làm rúng động không ít người trong giới kinh doanh.
Một tổng giám đốc trẻ tuổi không tốt nghiệp cấp ba đã trở thành dòng tiêu đề cực kỳ nổi cho các nhà báo lao vào cấu xé.
"Kì thi cuối kỳ lần này, nếu cậu đạt được hạng 2 thì tớ sẽ cho cậu một thứ"-Lộ Tường Nguyên chống cằm nhìn Chu Hải Thành.
"... Hình như cậu đánh giá tớ hơi cao"
"Chị tớ đã làm thủ tục nhận nuôi cậu rồi"
Chu Hải Thành bất ngờ nhìn sang Lộ Tường Nguyên.
"Cậu không cần phải đổi họ đâu, nhưng kẻ thù về kinh tế đối với nhà tớ thì không thiếu, cậu sẽ không muốn người ta nói chị tớ nhận nuôi một kẻ thấp kém đâu nhỉ?"
Chu Hải Thành chau mày, sau đó lao vào giải đề.
Khoé môi Lộ Tường Nguyên cong lên, đột nhiên dạy dỗ kẻ thù của mình đúng là sung sướng mà.
Từ đó, tất cả mọi người đều thấy cặp đôi Trầm Minh và Lộ Tường Nguyên có thêm một người thứ ba là Chu Hải Thành.
Bắt gặp được cả ba người lúc nào cũng thấy họ đang giải đề.
Lúc đầu, Trầm Minh cũng chẳng quan tâm đâu nhưng ai bảo Lộ Tường Nguyên là bạn của hắn cơ chứ? Rồi cũng phải giúp Chu Hải Thành thôi.
Trầm Minh tư duy không nhanh nhẹn bằng Lộ Tường Nguyên nhưng khả năng ghi nhớ lại rất tốt, những kiến thức Lộ Tường Nguyên không nhớ nhưng Trầm Minh chắc chắn sẽ nhớ.
Sau một thời gian tiếp xúc với Lộ Tường Nguyên thì Chu Hải Thành thấy Lộ Tường Nguyên là một người rất thân thiện, ai cũng có thể nói chuyện được nhưng thân thì chỉ có Trầm Minh. Là một người khá kiêu ngạo nhưng cậu ta thật sự giỏi để dám kiêu ngạo.
Đó cũng là kinh nghiệm của Chu Hải Thành khi giải rượu cho mẹ mình.
Dù cách này có hơi khó chịu nhưng cũng có thể chấp nhận được. Lộ Tường Nguyên xem đồng hồ gần đó, thế mà chỉ mới có 4 giờ, vẫn kịp đến trường.
"Đêm qua tôi định giúp cậu cởi bớt đồ nhưng vừa chạm vào là cậu lại giật mình"
Lộ Tường Nguyên chột dạ né tránh ánh mắt của Chu Hải Thành. Cái bóng của Chu Hải Thành tương lai quá lớn, từng tế bào của cậu đã rất sợ Chu Hải Thành rồi.
"Ừ… tớ bị khó ngủ, nên hay bị giật mình lắm"-Lộ Tường Nguyên cười trừ tìm đại một lí do.
"Tôi có chuyện này muốn nói với cậu"-Ánh mắt của Chu Hải Thành dần trở nên nghiêm túc.
"Cậu nói đi"-Lộ Tường Nguyên vừa nói vừa cởi bớt vest trên người.
"Tớ muốn làm bạn với cậu"
Lộ Tường Nguyên bất ngờ nhìn sang cậu thanh niên 17 tuổi đang ngồi cách đó không xa, thần sắc vô cùng nghiêm túc, không có nửa điểm trêu đùa.
"Dù có làm bạn thì điều kiện ngay từ đầu đưa ra cậu phải tuân theo"
"Tớ chưa bao giờ quên điều kiện của cậu"
Chu Hải Thành đã dành cả một đêm để suy nghĩ chuyện này rồi, tính tình Lộ Tường Nguyên dạo này rất tốt, hắn cũng rất muốn kết giao với ai đó.
Từ trước tới giờ hắn chưa có một người bạn nào, từ kẻ bắt nạt thành người bạn đầu tiên nghe cũng buồn cười nhỉ?
Lộ Tường Nguyên cười tươi.
"Thế thì tại sao chúng ta không làm bạn được nhỉ?"
Vì muốn thân thiết với Lộ Tường Nguyên hơn, Chu Hải Thành đề nghị đi chung xe đến trường với Trầm Minh và Lộ Tường Nguyên, mặc cho Trầm Minh có trừng hắn đến rách cả mắt.
"Từ giờ Chu Hải Thành là bạn của tớ, cũng là bạn của cậu, đừng trừng vậy chứ?"-Lộ Tường Nguyên cười trừ vỗ vai Trầm Minh.
Trầm Minh trước giờ luôn luôn tôn trọng ý kiến của Lộ Tường Nguyên nên bây giờ cũng không có thái độ gì thái quá, sự khinh bỉ cũng thu liễm hơn.
Suốt quá trình đến trường hai người cứ nói vấn đề gì hắn nghe không hiểu. Dù cho đạt được học bổng của trường nhưng học sinh khó khăn ở trường này đếm trên đầu ngón tay, chỉ cần chịu học tập một chút là có thể đạt được.
Nên Chu Hải Thành mặc dù có được học bổng nhưng nghe lại chẳng hiểu cả hai đang nói gì.
Trong giờ Hoá học, giáo viên bộ môn đột nhiên đặt một câu hỏi nâng cao rồi chỉ đích danh Chu Hải Thành đứng lên trình bày cách giải.
Giáo viên này nổi tiếng là đì học sinh nếu như học sinh không đi học thêm. Mà trong lớp chỉ có ba người không đi học, Trầm Minh và Lộ Tường Nguyên lại quá giỏi nên giáo viên này chỉ có thể chuyển mục tiêu qua Chu Hải Thành.
Chu Hải Thành căng thẳng đứng dậy, nếu như bây giờ hắn không trả lời được thì đây sẽ là điểm kém thứ hai trong sổ điểm của hắn. Tới đó muốn kéo điểm để giành học bổng thì vô cùng khó khăn.
Lộ Tường Nguyên ở dưới bàn truyền cho Chu Hải Thành một tờ giấy note, trên đó chính là cách giải của bài này.
Nghe Chu Hải Thành trình bày một cách ngắn gọn, dễ hiểu như vậy càng khiến giáo viên đó tức giận hơn. Nhưng đối tượng là Lộ Tường Nguyên, không ai dám động vào cậu cả này thì giáo viên này muốn làm sao được chứ?
Tối hôm đó, Chu Hải Thành quyết định nhờ Lộ Tường Nguyên kèm cho mình.
Lộ Tường Nguyên không những không cảm thấy phiền mà còn rất vui lòng giảng cho Chu Hải Thành. Người ta nói giảng bài cho người khác cũng là cách để giúp mình giỏi mà.
"Thật khó quá đi mất…"-Chu Hải Thành vò đầu rên rỉ.
"Cố gắng một chút là được"
Trong suốt quá trình giảng bài, Lộ Tường Nguyên phát hiện IQ của Chu Hải Thành không hề kém một chút nào, chỉ là chưa có kinh nghiệm giải bài nhiều nên chưa có phản xạ nhanh thôi.
Lộ Tường Nguyên nhớ tới chuyện trước đây, việc Chu Hải Thành không tốt nghiệp cấp ba bị ai đó phanh phui, tin tức đó làm rúng động không ít người trong giới kinh doanh.
Một tổng giám đốc trẻ tuổi không tốt nghiệp cấp ba đã trở thành dòng tiêu đề cực kỳ nổi cho các nhà báo lao vào cấu xé.
"Kì thi cuối kỳ lần này, nếu cậu đạt được hạng 2 thì tớ sẽ cho cậu một thứ"-Lộ Tường Nguyên chống cằm nhìn Chu Hải Thành.
"... Hình như cậu đánh giá tớ hơi cao"
"Chị tớ đã làm thủ tục nhận nuôi cậu rồi"
Chu Hải Thành bất ngờ nhìn sang Lộ Tường Nguyên.
"Cậu không cần phải đổi họ đâu, nhưng kẻ thù về kinh tế đối với nhà tớ thì không thiếu, cậu sẽ không muốn người ta nói chị tớ nhận nuôi một kẻ thấp kém đâu nhỉ?"
Chu Hải Thành chau mày, sau đó lao vào giải đề.
Khoé môi Lộ Tường Nguyên cong lên, đột nhiên dạy dỗ kẻ thù của mình đúng là sung sướng mà.
Từ đó, tất cả mọi người đều thấy cặp đôi Trầm Minh và Lộ Tường Nguyên có thêm một người thứ ba là Chu Hải Thành.
Bắt gặp được cả ba người lúc nào cũng thấy họ đang giải đề.
Lúc đầu, Trầm Minh cũng chẳng quan tâm đâu nhưng ai bảo Lộ Tường Nguyên là bạn của hắn cơ chứ? Rồi cũng phải giúp Chu Hải Thành thôi.
Trầm Minh tư duy không nhanh nhẹn bằng Lộ Tường Nguyên nhưng khả năng ghi nhớ lại rất tốt, những kiến thức Lộ Tường Nguyên không nhớ nhưng Trầm Minh chắc chắn sẽ nhớ.
Sau một thời gian tiếp xúc với Lộ Tường Nguyên thì Chu Hải Thành thấy Lộ Tường Nguyên là một người rất thân thiện, ai cũng có thể nói chuyện được nhưng thân thì chỉ có Trầm Minh. Là một người khá kiêu ngạo nhưng cậu ta thật sự giỏi để dám kiêu ngạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.