Chương 22
Đoán Xem
04/12/2024
“Vậy sao...?”-Người phụ nữ đó vô cùng khó chịu nhìn Chu Hải Thành nhưng khi thấy nụ cười xán lạn của Lộ Tường Nguyên thì ngay lập tức tự mình xua tan đi cái không vui trong lòng.
“Đây là rượu tôi mang theo được trong chuyến du lịch Ý, tôi biết cậu không phải là người quá thích rượu nhưng chắc chắn hương vị sẽ không khiến cậu thất vọng đâu”
Lộ Tường Nguyên híp mắt nhìn chất lỏng chuyển động trong ly thuỷ tinh trên tay người phụ nữ. Cũng nhờ có kí ức của kiếp trước mà cậu biết được trong ly đó có chứa chất kích dục.
Chính vì lên giường với cô ta mà cậu cũng có một phen khốn đốn.
Chu Hải Thành cau mày, rất là muốn nhắc nhở Lộ Tường Nguyên không nên uống nhưng nhớ lại tình huống khó xử lúc nãy lại thôi. Hắn cũng đâu có quyền nhắc nhở Lộ Tường Nguyên cơ chứ?
Hai người chạm ly vào nhau nhưng người phụ nữ đó không uống, cô vô cùng hứng thú nhìn chất lỏng của rượu chạm vào mỗi người thanh niên kia. Đến khi tưởng chừng rằng đã uống rồi thì Lộ Tường Nguyên ghé sát vào người phụ nữ đó đặt xuống một nụ hôn sâu.
Tình huống diễn ra quá nhanh, một thanh niên chưa mười tám như Chu Hải Thành đỏ mặt vội vàng quay về hướng khác. Cho dù đã đi đến quán bar và chứng kiến không biết bao nhiêu là cảnh tượng như vậy nhưng không hiểu sao lần này Chu Hải Thành lại thấy rất ngại ngùng, trong đầu còn thầm nghĩ hóa ra gu phụ nữ của Lộ Tường Nguyên là như vậy.
Nhưng cô nàng kia quả thật là người ham mê sắc dục, chỉ cần Lộ Tường Nguyên sử dụng vài chiêu mỹ nhân kế là người nào đó đã quên béng mình đã bỏ chất kích dục vào ly rượu của đối phương.
Lộ Tường Nguyên rời khỏi môi người phụ nữ kia thì nở một nụ cười nhạt, tiện tay lấy một chiếc khăn tay gần đó lau môi của mình. Tôi uống bao nhiêu, tôi trả lại cho cô hết.
Người phụ nữ kia có vẻ đã nhận ra việc mình vô tình nuốt phải thứ mà mình chuẩn bị, định bụng sẽ diễn vở kịch để dụ tên nào đó lên giường thì chợt thấy Lộ Tường Nguyên nhìn sang người vệ sĩ bên cạnh nói gì đó sau đó tên vệ sĩ lấy ra một xấp giấy đưa cho cậu.
Khi nhìn rõ được nội dung trên xấp giấy đó khuôn mặt của người phụ nữ đã tái đi rất nhiều, Chu Hải Thành nhìn còn thấy được cô ta rõ ràng rất khiếp sợ.
“Đây là những bằng chứng cho thấy công ty cô có hoạt động rửa tiền và trốn thuế, hơn nữa có vẻ còn dính vào một cuộc làm ăn phi pháp với xã hội đen, tôi mà đưa những thứ này cho cảnh sát thì có vẻ rất đặc sắc nhỉ?”-Lộ Tường Nguyên nở một nụ cười rạng rỡ phẩy phẩy một tờ giấy trên tay.
“Cậu... cậu muốn gì?”-Người phụ nữ đó đứng phắt dậy, điệu bộ cũng không còn vẻ kiêu ngạo như ban đầu.
“Tôi còn đưa những thứ này cho cô xem là còn muốn hợp tác với cô rồi đó, hợp đồng của tôi chắc hẳn cô cũng biết mình nên làm gì rồi chứ?”
Khi ra về Chu Hải Thành vẫn ngẩn ngơ không hiểu chuyện gì, sao giây trước mới ôm hôn nhau thắm thiết mà giây sau cô nàng kia đã nhìn Lộ Tường Nguyên bằng ánh mắt của kẻ thù một sống một còn rồi?
“Cậu chủ muốn về nhà luôn ạ?”-Người vệ sĩ kia ghé qua hỏi Lộ Tường Nguyên.
“Ừ, mai còn đi học mà nhỉ Chu Hải Thành?”-Lộ Tường Nguyên nhìn sang Chu Hải Thành, giọng nói có vẻ bỡn cợt.
‘Không, nhìn cậu chẳng giống học sinh cấp 3 chút nào
Nhưng Chu Hải Thành chỉ dám nghĩ, không dám nói ra thành lời.
Khi đến xe thì ly cà phê của vệ sĩ bị đổ ra dây vào ghế lái phụ, ghế mà bình thường là chỗ mà Lộ Tường Nguyên hay ngồi.
“Ấy chết, cậu chủ, tôi xin lỗi”-Khuôn mặt của người vệ sĩ vô cùng bối rối, không ngừng rối rít xin lỗi Lộ Tường Nguyên.
Nhìn người vệ sĩ cao to vội vàng xin lỗi Lộ Tường Nguyên như vậy, Chu Hải Thành mới thấy rằng cho dù tuổi nhỏ nhưng địa vị của cậu ta lại không nhỏ một chút nào.
“Không sao, tôi ngồi ở ghế sau cũng được mà”
Chu Hải Thành chợt căng thẳng, ghế sau chẳng phải là ngồi với hắn rồi sao?
Đây không phải là lần đầu Chu Hải Thành ngồi chung xe với Lộ Tường Nguyên thế nhưng không có Trầm Minh ở giữa khiến Chu Hải Thành khá căng thẳng. Mà có vẻ là Chu Hải Thành nghĩ nhiều rồi, mỗi người một góc xe, chẳng ai làm phiền đến ai.
Lộ Tường Nguyên nhìn dòng xe đua nhau nhích từng chút một ở ngoài chợt cảm thấy khó chịu, trong người cũng trở nên nóng bức.
“Kẹt xe sao?”
“Vâng, có vẻ ở trên có một vụ tai nạn, e rằng sẽ chờ khá lâu..”
Lộ Tường Nguyên thở dài, mở ra nút áo sơ mi, lúc nãy trong lúc hôn cô ta cậu cũng nuốt phải một ít, không ngờ đến liều lượng lại mạnh như vậy, chỉ mới uống một ít mà đã nóng ran cả người.
Chu Hải Thành nhìn sang, hắn cũng để ý Lộ Tường Nguyên nãy giờ khá khó chịu, ngoài trời đang khá lạnh, hơn nữa trong xe còn có điều hòa mà mồ hôi của cậu ta vẫn đổ ra như mưa.
“Cậu... không sao chứ?”-Chu Hải Thành lấy hết can đảm dò hỏi Lộ Tường Nguyên.
Lộ Tường Nguyên khó chịu nhìn sang, toàn thân đang khó chịu mà bên cạnh còn là kẻ thù kiếp trước nữa quả đúng là đòi mạng mà.
“Đây là rượu tôi mang theo được trong chuyến du lịch Ý, tôi biết cậu không phải là người quá thích rượu nhưng chắc chắn hương vị sẽ không khiến cậu thất vọng đâu”
Lộ Tường Nguyên híp mắt nhìn chất lỏng chuyển động trong ly thuỷ tinh trên tay người phụ nữ. Cũng nhờ có kí ức của kiếp trước mà cậu biết được trong ly đó có chứa chất kích dục.
Chính vì lên giường với cô ta mà cậu cũng có một phen khốn đốn.
Chu Hải Thành cau mày, rất là muốn nhắc nhở Lộ Tường Nguyên không nên uống nhưng nhớ lại tình huống khó xử lúc nãy lại thôi. Hắn cũng đâu có quyền nhắc nhở Lộ Tường Nguyên cơ chứ?
Hai người chạm ly vào nhau nhưng người phụ nữ đó không uống, cô vô cùng hứng thú nhìn chất lỏng của rượu chạm vào mỗi người thanh niên kia. Đến khi tưởng chừng rằng đã uống rồi thì Lộ Tường Nguyên ghé sát vào người phụ nữ đó đặt xuống một nụ hôn sâu.
Tình huống diễn ra quá nhanh, một thanh niên chưa mười tám như Chu Hải Thành đỏ mặt vội vàng quay về hướng khác. Cho dù đã đi đến quán bar và chứng kiến không biết bao nhiêu là cảnh tượng như vậy nhưng không hiểu sao lần này Chu Hải Thành lại thấy rất ngại ngùng, trong đầu còn thầm nghĩ hóa ra gu phụ nữ của Lộ Tường Nguyên là như vậy.
Nhưng cô nàng kia quả thật là người ham mê sắc dục, chỉ cần Lộ Tường Nguyên sử dụng vài chiêu mỹ nhân kế là người nào đó đã quên béng mình đã bỏ chất kích dục vào ly rượu của đối phương.
Lộ Tường Nguyên rời khỏi môi người phụ nữ kia thì nở một nụ cười nhạt, tiện tay lấy một chiếc khăn tay gần đó lau môi của mình. Tôi uống bao nhiêu, tôi trả lại cho cô hết.
Người phụ nữ kia có vẻ đã nhận ra việc mình vô tình nuốt phải thứ mà mình chuẩn bị, định bụng sẽ diễn vở kịch để dụ tên nào đó lên giường thì chợt thấy Lộ Tường Nguyên nhìn sang người vệ sĩ bên cạnh nói gì đó sau đó tên vệ sĩ lấy ra một xấp giấy đưa cho cậu.
Khi nhìn rõ được nội dung trên xấp giấy đó khuôn mặt của người phụ nữ đã tái đi rất nhiều, Chu Hải Thành nhìn còn thấy được cô ta rõ ràng rất khiếp sợ.
“Đây là những bằng chứng cho thấy công ty cô có hoạt động rửa tiền và trốn thuế, hơn nữa có vẻ còn dính vào một cuộc làm ăn phi pháp với xã hội đen, tôi mà đưa những thứ này cho cảnh sát thì có vẻ rất đặc sắc nhỉ?”-Lộ Tường Nguyên nở một nụ cười rạng rỡ phẩy phẩy một tờ giấy trên tay.
“Cậu... cậu muốn gì?”-Người phụ nữ đó đứng phắt dậy, điệu bộ cũng không còn vẻ kiêu ngạo như ban đầu.
“Tôi còn đưa những thứ này cho cô xem là còn muốn hợp tác với cô rồi đó, hợp đồng của tôi chắc hẳn cô cũng biết mình nên làm gì rồi chứ?”
Khi ra về Chu Hải Thành vẫn ngẩn ngơ không hiểu chuyện gì, sao giây trước mới ôm hôn nhau thắm thiết mà giây sau cô nàng kia đã nhìn Lộ Tường Nguyên bằng ánh mắt của kẻ thù một sống một còn rồi?
“Cậu chủ muốn về nhà luôn ạ?”-Người vệ sĩ kia ghé qua hỏi Lộ Tường Nguyên.
“Ừ, mai còn đi học mà nhỉ Chu Hải Thành?”-Lộ Tường Nguyên nhìn sang Chu Hải Thành, giọng nói có vẻ bỡn cợt.
‘Không, nhìn cậu chẳng giống học sinh cấp 3 chút nào
Nhưng Chu Hải Thành chỉ dám nghĩ, không dám nói ra thành lời.
Khi đến xe thì ly cà phê của vệ sĩ bị đổ ra dây vào ghế lái phụ, ghế mà bình thường là chỗ mà Lộ Tường Nguyên hay ngồi.
“Ấy chết, cậu chủ, tôi xin lỗi”-Khuôn mặt của người vệ sĩ vô cùng bối rối, không ngừng rối rít xin lỗi Lộ Tường Nguyên.
Nhìn người vệ sĩ cao to vội vàng xin lỗi Lộ Tường Nguyên như vậy, Chu Hải Thành mới thấy rằng cho dù tuổi nhỏ nhưng địa vị của cậu ta lại không nhỏ một chút nào.
“Không sao, tôi ngồi ở ghế sau cũng được mà”
Chu Hải Thành chợt căng thẳng, ghế sau chẳng phải là ngồi với hắn rồi sao?
Đây không phải là lần đầu Chu Hải Thành ngồi chung xe với Lộ Tường Nguyên thế nhưng không có Trầm Minh ở giữa khiến Chu Hải Thành khá căng thẳng. Mà có vẻ là Chu Hải Thành nghĩ nhiều rồi, mỗi người một góc xe, chẳng ai làm phiền đến ai.
Lộ Tường Nguyên nhìn dòng xe đua nhau nhích từng chút một ở ngoài chợt cảm thấy khó chịu, trong người cũng trở nên nóng bức.
“Kẹt xe sao?”
“Vâng, có vẻ ở trên có một vụ tai nạn, e rằng sẽ chờ khá lâu..”
Lộ Tường Nguyên thở dài, mở ra nút áo sơ mi, lúc nãy trong lúc hôn cô ta cậu cũng nuốt phải một ít, không ngờ đến liều lượng lại mạnh như vậy, chỉ mới uống một ít mà đã nóng ran cả người.
Chu Hải Thành nhìn sang, hắn cũng để ý Lộ Tường Nguyên nãy giờ khá khó chịu, ngoài trời đang khá lạnh, hơn nữa trong xe còn có điều hòa mà mồ hôi của cậu ta vẫn đổ ra như mưa.
“Cậu... không sao chứ?”-Chu Hải Thành lấy hết can đảm dò hỏi Lộ Tường Nguyên.
Lộ Tường Nguyên khó chịu nhìn sang, toàn thân đang khó chịu mà bên cạnh còn là kẻ thù kiếp trước nữa quả đúng là đòi mạng mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.