[Đam Mỹ] Minh Hôn

Chương 4: Bóng đè

Durii

03/09/2023

...Mình sẽ xưng hô như sau nhé mn : ...

Minh sẽ là Y

Khải là Hắn

Đức là Gã

An là cậu

Cảm ơn mọi người đã đọc nó mời mọi người tiếp tục câu chuyện . ♥️

...----------------...

Cậu giật mình thức dậy , nhìn ra ngoài thì trời đã xế chiều . Ra khỏi phòng thì thấy bà cậu đang nấu cơm .

- Bà ơi , ông đâu rồi ạ . - Cậu nhìn quanh nhà mà chẳng thấy ông đâu .

- Ông cháu chắc tối khuya mới về , ông ấy bận nhậu với mấy chú trong biệt thự rồi . - Bà cậu vừa thái rau vừa trả lời .

- Bà có cần cháu giúp gì không ạ . - Cậu tiến lại phía sau lưng bà , đưa tay bóc một quả trứng bỏ vào miệng

- Thằng nhóc này , không được ăn vụng . Ra sau vườn hái dùm bà mấy trái ớt , rồi đi ra trước chơi đi để bà làm cho . - Bà cậu vừa la xong liền bảo cậu ra sau vườn

- Vâng . - Cậu tiến tới cánh cửa gần đó .

“Két” cánh cửa mở ra kiu cót két như đã lâu không mở . Cậu tiến tới gần khu vườn rau của ông cậu . Hái vài ba trái ớt , cậu đột nhiên nhìn lên thì thấy đằng sau cây chuối nhà mình có ai đang đứng đó .

Cậu tiến gần tới cây chuối , nhìn thấy đằng sau thân cây có một cô gái với khuôn mặt xinh đẹp , cô ta mặc một chiếc đầm trắng mái tóc dài đen ngang lưng . Cô ta thấy cậu tiến gần thì rụt rè lùi lại .

- Cô là ai vậy sao lại ở trong vườn nhà tôi . - Cậu tiến tới để nhìn rõ người con gái trước mặt

- Tôi…tôi . - Giọng nói của cô gái nghe rất quỷ dị như phát ra từ âm tào địa phủ .

- Cô là ai ? Trả lời tôi đi chứ ? - Cậu bồn chồn hỏi cô gái .

Cô ta cứ đứng đó nhìn cậu , rồi cúi gầm mặt miệng lẩm bẩm thứ gì đó . Bỗng cô ta ngước mặt lên khuôn mặt cô ta thay đổi . Làn da không còn hồng hào như trước mà trở nên tím ngắt , đôi mắt đỏ ngầu đầy giận dữ từ trong đôi mắt đó chảy ra những dòng máu đỏ ngầu . Cô ta phóng nhanh tới phía cậu đè cậu xuống , bóp chặt lấy cổ cậu .

- Tại mày…tất cả là tại mày . Họ không quan tâm tới tao nữa điều là vì mày xuất hiện . Tại sao m lại xuất hiện ở đây . Tao phải giết m . PHẢI GIẾT MÀY .- Cô ta gào thét một cách giận dữ , đôi bàn tay càng siết chặt lấy cổ cậu .

Mặt cậu đỏ ửng lên , gân nổi lên đầy mặt . Cậu cố chống cự đẩy cô ta ra nhưng đều thất bại , cô ta quá mạnh .

[ Ông bà ơi cháu xin lỗi , cháu không thể ở bên ông bà nữa rồi . ] - Cậu buông thõng tay ra , mắt từ từ khép lại .

“Rầm” một tiếng động lớn vang lên . Cậu hít vào một hơi rồi mở mắt ra , cậu thở được rồi . An nhìn cảnh tượng trước mắt đang diễn ra người cậu rung lên vì sợ . Cậu nhìn người thanh niên đang quay lưng về phía mình . Cô gái lúc nãy đang nằm bất động ở phía cái cây ban nãy .

- Con đĩ khốn kiếp mày đang làm cái đéo với anh ấy vậy . - Những câu tục tĩu đó vừa phát ra bởi người thanh niên trước mặt .

- Nè,anh ấy còn ở đây đó . Bé bự anh không sao chứ ? Có bị thương ở đâu không ? - Khải từ đâu xuất hiện hỏi cậu



- Tôi…ư…khô...ng sao ! - Cậu đưa tay sờ lên chỗ bị bóp lúc nãy.

- Hai anh sao lại ở đây . Tại sao đến đây để cứu nó . TẠI SAO ? - Cô gái đó đã tỉnh dậy nhìn chằm chằm vào cậu

- Thét cái gì ? Bọn tôi với cô có quen nhau sao ? . - Cậu thanh niên trước mặt cau mày thắc mắc

- Hai anh nói gì vậy chứ…lúc còn sống các anh đã từng cứu em khỏi bọn cướp , hai anh không nhớ sao ? - Cô gái khẩn hoảng nói

- Cứu cô ? Có không Khải . - Cậu ta quay về sau hỏi hắn .

- Hong có nhớ , hong có biết anh Minh ơi . Em hong để ý nhứng thứ nhỏ nhặt lứm he he . - Hắn nói xong liền nhe răng cười

- Hai anh nói gì vậy chứ ? Lúc các anh cứu em xong thì em đã đem lòng mến mộ . Và khi ba người các anh chết đi tôi cũng đau lòng mà cùng các người xuống dưới vậy mà các người lại nói không quen , không nhớ.- Cô ta ôm mặt khóc lớn .

[ Cô ta nói gì vậy nhỉ ? Sao mình không nghe gì hết vậy ? ] - Cậu quay qua nhìn Khải định hỏi gì đó

- Bé bự anh mau vào trong nhà đi . Chuyện này để bọn tôi giải quyết .Nếu gặp nguy hiểm hãy gọi tên của tôi hoặc anh ta hoặc là người còn lại . Anh biết tên chúng tôi mà đúng không ? - Hắn nhìn cậu rồi nhẹ nhàng vuốt lấy khuôn mặt cậu bảo cậu vào

- Tôi biết . Nhưng... - Cậu định nói gì đó thì bị hắn đặt ngón tay lên môi

- Suỵt ! Tôi không thích những người không nghe lời đâu . Ngoan mau vào nhà đi , ớt anh hái nè . - Nói rồi hắn cầm mấy trái ớt đưa cậu .

Cậu đứng dậy bước vào trong nhà , nhưng cứ đi vài bước lại quay đầu lại nhìn , chỉ thấy Khải đang nhìn cậu vẫy tay tạm biệt . Cậu vào nhà đưa cho bà mấy trái ớt rồi lên trước ngồi chơi u Cậu thấy lạ lắm , cậu ở ngoài đó cả tiếng mà sao vào nhà nhìn đồng hồ chỉ trôi qua có mấy phút ngắn ngủi . Nhìn ngắm hoàng hôn đang lặn dần cậu mỉm cười , nụ cười tuy rất nhẹ nhàng nhưng chứa nhiều khổ tâm .

Cậu chẳng biết rằng ở trên xà ngang của căn nhà có một thanh niên đang nhìn cậu chằm chằm .

Ở ngoài vườn , Khải nhìn Minh đang chất vấn cô ả đó mà mệt mỏi thở dài . Hắn đứng dậy tiến tới gần cô ta , ngồi xuống miệng nở một nụ cười nhẹ nhàng , đôi mắt phượng híp lại rồi “xẹt” một cái . Cơ thể cô ả liền tan ra thành tro bụi , chỉ kịp nghe tiếng la thất thanh đang vang vọng .

- Ra tay nhẫn tâm vậy ? Đánh cô ta hồn phi phách tán luôn à ? - Y đẩy nhẹ chiếc mắt kính của mình rồi nhìn chằm chằm vào hắn .

Hắn quay đầu lại cười hì hì . Đầu nghiêng qua một bên miệng ngân nga một bài hát rồi nói

- Chỉ mình em được bắt nạt bé cưng đó thoi a.-Hắn nói rồi liền rời đi

- Chỉ mình mày ? - Quay lại liếc hắn rồi cũng rời đi .

——————————————————

- An ơi ! Xuống ăn cơm nè cháu . - Bà cậu nói vọng lên

- Vâng cháu xuống liền . - Cậu đứng dậy rồi ra sau bếp ăn cơm .

Ăn được một lúc , cậu bỏ chén xuống nhìn bà mình .

- Cháu nhìn bà làm gì không ăn đi . Ăn nhiều vào bà nấu nhiều lắm . . - Thấy cậu không phản ứng bà lại gấp thức ăn vào bát cậu .

- Cháu xin lỗi . Từ lúc tới đây cháu không giúp được gì cho ông bà cả . Cháu muốn đi làm để có thể giúp ông bà . - Cậu nhìn bà mình , đôi mắt đỏ ửng giọng rung rung như sắp khóc .

- Cháu nói gì vậy chứ ? Bà với ông kêu cháu về đây để ở với ông bà cho vui nhà vui cửa . Về việc trả nợ cho mẹ con thì ông bà đã gom gần đủ rồi con đừng lo nữa . - Bà cậu nhìn cậu một cách trìu mến rồi xoa đầu

Cậu bật khóc , ông bà thật tốt với cậu . Cậu nhất định sẽ cố gắng kiếm công việc gần đây để phụ giúp ông bà . Bà thì vỗ vai bảo cậu ăn nhanh rồi phụ bà dọn dẹp



Sau khi ăn và cùng bà dọn dẹp , bà bảo cậu vào phòng tắm rửa rồi ra ngồi phụ bà lột sen . Bước vào phòng , lấy một bộ quần áo thoải mái nhất có thể . Cậu từ từ tiến lại nhà tắm, mở cửa ra cậu bước lại gần chiếc gương , ngẩn cổ lên rờ lên vết bầm trên cổ .

- Ui ! Đau quá ! Hên là bà chưa thấy . - Cậu đụng nhẹ thì đã thấy đau rồi .

Cởi chiếc áo ba lỗ bên ngoài , rồi tới chiếc quần và rồi mọi thứ trên cơ thể cậu đều được cởi ra hết . Mở chiếc vòi sen ra một làn nước mát dội vào cơ thể cậu , khiến cho đầu vú ***** ***.

Cậu đâu biết rằng ba tên thiếu gia đó họ nhìn thấy hết rồi thân thể quyến rũ của cậu , môi của chúng nở lên một nụ cười tà mị .

———————————————————

Sau khi tắm xong cậu ra ngoài để lột sen với bà . Lột sen được một lúc thì tầm khoảng 9:00 ông cậu về nhà . Vừa thấy ông về , bà cậu liền bảo cậu ra đỡ ông vào còn bà thì đi cất đồ.

Ông cậu về , mặt đỏ bừng cơ thể toát ra mùi bia nồng nặc . Cậu đỡ ông vào phòng , bà cũng tiến vào giúp đỡ cậu . Đột nhiên ông nắm chặt tay cậu miệng lẩm bẩm

- Chúng nó…ức…quay về rồi…ức…cháu hãy cẩn thận . - Nói rồi ông liền thiếp đi trong sự ngơ ngác của bà và cậu .

- Cháu về phòng ngủ đi , đừng để ý ông ta say vào là nói nhảm đó. - Bà quay qua bảo cậu về phòng

Cậu nặng nề đi về phòng , ông vừa bảo cậu cẩn thận với ai ? Chúng là ai ? Cậu không suy nghĩ gì liền vào nhà tắm rửa mặt rồi đi ra tiến về chiếc giường êm ái để ngủ.

Cậu nằm xuống , vừa mời nhắm đôi mắt lại thì bỗng thấy cơ thể nặng trĩu . Toàn thân cứng ngắt không thể nhút nhít được , mắt thì chỉ có thể hi hí ra mà nhìn . Trong ánh sáng lập loè của chiếc đèn ngủ cậu nhìn thấy ba bóng đen đang đè trên cơ thể mình . Chúng dùng tay sờ vào hạ bộ cậu , rờ vào chiếc eo rắn chắc của cậu , rờ lên hai đầu vú đang ***** *** của cậu .

Bọn chúng sờ soạn khắp cơ thể của cậu .

Cậu bắt đầu sợ hãi , mắt hi hí nhìn bọn chúng đang muốn cởi chiếc quần ngoài của cậu ra .

- Đừng…mà…ưm…ư . Không được cởi…n…nó.- Miệng cậu mấp máy nói được vài từ không liền mạch .

Bọn chúng như nghe được lời nói của cậu thì bỗng dừng lại , ngước đầu lên nhìn cậu rồi bỗng phát ra tiếng cười ghê rợn . Như chợt nhớ ra đều gì đó cậu cố gắng dẫy dụa , khoé mắt từng giọt nước mắt đang chảy ra

- Kh…Khải ơi… cứu tôi …c…cứu t…tôi với . Ahh…ô…ưm - Cậu uất ức cầu cứu , thì bị thứ gì đó cắn mạnh vào hai đầu vú . Cậu lịm dần đi

- Hi…hí…hi…hí . Anh ấy gọi tên em kìa.Hí hí hí.- Hắn vui sướng nhảy cẩn lên .

Bọn họ nhìn người đàn ông đang lộ ra cặp ngực rắn chắt , hai đầu vú bị cắn đến tím trước mặt miệng mỉm cười.

[ Bọn tôi sẽ khiến anh chỉ phụ thuộc vào bọn tôi mà thôi ] .- Họ nhìn anh , phía dưới họ đã ***** **** nhưng lại nhịn xuống mà cùng hay suy nghĩ .

Trước khi đi , hắn tiến lại gần cậu đăt lên trán cậu một nụ hôn nhẹ .

- Khải lẹ lên đi tìm người nào đó để ta giải quyết nổi buồn thôi . - Gã đứng dựa lưng vào tường , rồi nhìn xuống phía dưới và nói với đứa em trai của mình rằng bản thân cần có người để giải quyết nổi buồn .

- Tìm cho tao nữa . - Y tiến tới vỗ vai hắn .

- Dumaaa tôi là chân chạy vặt cho mấy người à ? - Cậu dùng khuôn mặt đỏ ngầu tức giận nhìn gã và y .

- Có đi không hay để tao tự tìm mày khỏi chơi . - Y mất kiên nhẫn nhìn gã

- Có chớ . - Nói rồi hắn cùng hai người còn lại lướt ra khỏi phòng rời đi . Để lại người đàn ông đang nằm say giấc trên giường với chiếc chăn được đấp ngang ngực

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện [Đam Mỹ] Minh Hôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook