[Đam Mỹ] Nghe Được Giọng Nói Của Anh

Chương 16:

Thanh Lộc

13/06/2024

Thất Nguyệt: Hoài Vũ đại đại, đại đại (1) ! ! ! Anh chết ở đâu rồi! ! ! Nếu còn không giao bản thảo thì tôi sẽ bị chủ biên đại nhân chụp chết! !

Quả nhiên, vừa lên QQ thì QQ tràn ngập tin nhắn của Thất Nguyệt.

Hoài Vũ: Ừm, tôi bị bệnh, đã viết xong sơ thảo, chờ tôi sửa chữa trau chuốt một chút thì sẽ gửi mail cho cô.

Thất Nguyệt: Đại nhân, rốt cục ngài cũng xuất hiện rồi. Khỏi bệnh chưa?

Hoài Vũ: Không có gì đáng ngại.

Thất Nguyệt: Vậy đại nhân, ngài giao bản thảo xong thì nghỉ cho khỏe đi.

Hoài Vũ: Quả nhiên vẫn phải giao bản thảo mới có thể nghỉ ngơi cho tốt.

Thất Nguyệt: Đại nhân ~ ngài cũng không cần khó xử nô gia, chủ biên ác ma đó đúng là quá đáng sợ.

Cố Hoài Vũ tắt QQ, bắt đầu tập trung sửa chữa bản thảo, còn biên tập lại một chút, bệnh nặng chưa lành mà đã bắt đầu công việc, anh đúng là quá liều mạng.

Cho tới chín giờ khuya Cố Hoài Vũ mới làm xong bản thảo, gửi mail cho Thất Nguyệt thì tắt máy vi tính, vào phòng bếp làm đồ ăn.

Nấu cháo nấm hương hương thịt gà với một vài món ăn đơn giản.

Bây giờ vết thương của Cố Hoài Vũ khôi phục không tệ, chỉ cần không vận động dữ dội thì hẳn là không có vấn đề gì, nghĩ đến mình xin nghỉ nửa tháng, đúng là không được tốt lắm, chuẩn bị ngày mai sẽ đi làm lại.

Ngày thứ hai, khi Cố Hoài Vũ đi làm thì được rất nhiều người chú ý và ân cần thăm hỏi, cười đến mặt muốn cứng lại luôn.

Hôm nay Cố Hoài Vũ có hai tiết dạy, vừa hay là lớp của bọn Đàm Cửu Thiên, nghĩ đến Đàm Cửu Thiên không khỏi để Cố Hoài Vũ nhớ đến ông chú Đàm, sau đó lại không khỏi để anh nhớ tới bác sĩ Ô. . .

Giọng nói của bác sĩ Ô quá êm tai, nếu như đưa tới giới võng phối thì chắc chắn sẽ nổi tiếng, cũng không biết anh ấy và Ô Vân Sama thì giọng của ai dễ nghe hơn một chút. Nói mới nhớ, nhiều năm rồi nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân mà đến này Cố Hoài Vũ vẫn chưa từng nghe giọng của Ô Vân Sama chớ nói chi là kịch truyền thanh mà anh ta phối, dù sao anh và Ô Vân Sama cũng không có gặp nhau, chỉ là anh luôn nghe nói vị đại thần này rất nổi tiếng, khi đó anh mới vừa vào giới không lâu thì Ô Vân Sama lui giới, ngay cả cơ hội hợp tác cũng không có, lần này là lần đầu tiên anh hợp tác với Ô Vân Sama.

Tay Cố Hoài Vũ đang dọn dẹp bàn làm việc dừng một chút, hôm nay trở về sẽ tìm tác phẩm mà Ô Vân Sama phối âm nghe một chút, dù sao sẽ hợp tác, ngay cả tác phẩm của người ta cũng chưa từng nghe qua, nói ra thì cũng có chút hổ thẹn.

Dạy hai tiết liên tục, thân thể còn chưa khỏi hẳn của Cố Hoài Vũ có chút không chịu đựng nổi, bây giờ anh chỉ muốn về nhà nằm trên giường không nhúc nhích.

"Thầy Cố! Thầy Cố!"

Cố Hoài Vũ đang muốn về văn phòng nghỉ ngơi một chút thì bị Đàm Cửu Thiên chặn lại, Đàm Cửu Thiên mặc một cái áo thụn ngắn tay màu hồng nhạt phối với một cái quần jean rộng rãi, mái tóc mềm mại, nét cười nhìn rất rực rỡ, nói thật, Cố Hoài Vũ vốn không thích nam sinh mặc màu hồng, dù sao rất hiếm có nam sinh mặc màu hồng đẹp mà không mất đi vẻ nam tính, ngược lại Đàm Cửu Thiên mặc đồ màu hồng vào lại có mấy phần rạng rỡ đáng yêu.

"Thầy Cố, đây là quả sơn trà mà cha tôi kêu tôi đưa cho thầy, là cây nhà tôi trồng, ăn rất ngon đấy."

"Còn nữa, đây là một ít rau quả tươi, cũng là nhà tôi trồng, cha tôi nói thân thể của thầy còn chưa có khôi phục, nên ăn nhiều một chút."

Cố Hoài Vũ biết ông chú Đàm rất nhiệt tình, không ngờ mình xuất viện rồi mà ông ấy còn kêu Đàm Cửu Thiên tới đưa rau quả đồ ăn cho mình.

"Thay thầy cám ơn cha của cậu, lần sau thầy đi thăm ông ấy."

"Dạ, chắc cha tôi sẽ rất vui, thầy Cố, thầy không biết chứ, cha tôi thương xuyên nhắc tới thầy, nói thầy tuổi trẻ tài cao, sau đó lại chửi mắng tôi một trận."

Lúc Đàm Cửu Thiên nói mấy lời này, lộ ra mấy phần dí dỏm đáng yêu, khi cậu ta nói chuyên thì vẫn luôn nhìn vào người nghe, nụ cười trên môi không đổi, làm cho người ta cảm thấy cậu ta rất chân thành.

Nếu như phải có một em trai, thì người như Đàm Cửu Thiên cũng không tệ lắm.

"Khi cậu đi học lại ngủ gà ngủ gật, đừng cho là tôi không có trông thấy, tối hôm qua làm gì?"

"Không có. . ."

"Ừm?"

"Tôi chỉ lên. . . lên mạng một chút. . ."

"Không phải là chơi game suốt đêm chứ?"

"Ài nha, thầy Cố, thầy tuyệt đối đừng nói cho cha tôi biết, ông ấy sẽ đánh tôi."

"Biết cha cậu sẽ đánh cậu mà cậu còn không tiết chế một chút. Lần sau lại để cho tôi nhìn thấy cậu ngủ gà ngủ gật trên lớp. . ."



"Vâng vâng vâng, tôi sai rồi, lần sau nếu là tôi lại để cho thầy nhìn thấy tôi lên lớp ngủ gà ngủ gật thì tôi sẽ trực tiếp nuốt bàn phím."

Cố Hoài Vũ bị đứa nhỏ này chọc cười.

"Hi vọng câu nói lời giữ lời, nếu không đến lúc đó tôi sẽ cho cậu trực tiếp nuốt bàn phím thật."

"Dạ!"

Cố Hoài Vũ luôn cảm thấy tính cách này của Đàm Cửu Thiên đúng là có chút giống Thiên Vấn, nhưng mà sẽ không trùng hợp như thế chứ.

"Đàm Cửu Thiên, bình thường cậu lên mạng làm những gì?"

"Ừm? Chỉ nghe ca nhạc, chơi trò chơi, còn có chơi võng phối."

Cố Hoài Vũ nhíu mày.

"Thầy Cố, chắc thầy không hiểu. Võng phối chính là phối âm ở trên internet, phối âm cho những truyện ngắn, tiểu thuyết, manga này nọ. Đừng nhìn bề ngoài tôi như vậy, trong giới võng phối tôi vẫn là một tiểu phấn hồng đó (2)."

Dáng vẻ rắm thúi này, Cố Hoài Vũ cảm thấy sau một khắc nữa, cái mũi Đàm Cửu Thiên sẽ phình to.

"À, tên phối âm trên mạng của cậu là gì? Tôi về nhà nghe thử một chút."

Đàm Cửu Thiên vô thức muốn nói hết ra nhưng đột nhiên nhớ tới mình phối đều là nam nam, còn có chữ cái thứ tám, lập tức cảnh giác.

"Hắc hắc. . . Thầy Cố, tôi phối không tốt, sợ làm dơ lỗ tai của thầy. Tôi còn hẹn bạn chơi bóng rổ, tôi đi trước nha, thầy Cố đi thong thả."

Nói xong, Đàm Cửu Thiên hấp tấp chạy đi.

Nhìn xem bóng lưng hốt hoảng chạy trốn của Đàm Cửu Thiên, Cố Hoài Vũ không khỏi bật cười, xem ra tám chín phần mười Đàm Cửu Thiên chính là Thiên Vấn. May mắn lần trước cắt ngang hành động ‘bán’ thầy dạy lịch sử của Đàm Cửu Thiên.

Cố Hoài Vũ trở lại văn phòng, leo lên QQ. Đúng lúc có một bưu kiện gửi tới, là Đại học Q mời anh đi làm toạ đàm.

Đại học Q. . . Dường như nghĩ tới điều gì, Cố Hoài Vũ nhíu mày lại, lộ ra vẻ mặt chán ghét.

Cố Hoài Vũ gửi một hồi âm từ chối bọn họ, tắt cái QQ đó đi, đăng nhập tài khoản Vu Sơn Hữu Vũ.

[ Đạo diễn ] Hạt dưa hấu: Sắp tới sinh nhật của Hồn Ngọc đại đại.

[ Biên kịch ] Măng tây: Còn có mấy ngày nữa, fans của Hồn Ngọc đại đại đang chuẩn bị ca hội sinh nhật cho Hồn Ngọc đại đại.

[ Trang trí ] Một bước đến dạ dày: Chắc chắn đại thần sẽ tham dự, cơ hội ngàn năm một thuở nha!

[ Chuẩn bị ] Tần Hoài Hà: Đúng đó, đúng đó, chắc chắn đại thần sẽ lên mic!

[ Hậu kỳ ] Thẩm công tử: Mặc dù đại thần không thích fan hâm mộ kéo CP cho anh ấy, nhưng mà cũng không biết lầu CP của anh ấy và Hồn Ngọc đại đại cao bao nhiêu rồi ╮(╯_╰)╭

Triệu Phù - Kinh Hồng: Nam thần của tôi với Hồn Ngọc đại đại đúng là chân ái! Tuy nhiên nam thần vẫn là của tôi!

[ Trang trí ] Một bước đến dạ dày: Ha ha.

Triệu Phù - Kinh Hồng: Một bước đến dạ dày, sao cô luôn trào phúng tôi! Đã nói là ngũ hồ tứ hải đều bằng hữu mà!

[ Trang trí ] Một bước đến dạ dày: Tôi chỉ muốn nói đại thần là nam thần của tôi.

Triệu Phù - Kinh Hồng: Nam thần của cô? Vũ Đại sao?

[ Trang trí ] Một bước đến dạ dày: Đúng nha, đúng nha, đại thần và Vũ Đại đều là nam thần của tôi, nếu hai người bọn họ ở bên nhau thì chính là song kiếm hợp bích, ha ha ha ha ㄟ(≧◇≦)ㄏ

[ Biên kịch ] Măng tây: Luôn cảm thấy Một bước đến dạ dày điên rồi, nhín thế nào cũng cảm thấy đại thần và Hồn Ngọc đại đại cơ tình bắn ra bốn phía.

[ Trang trí ] Một bước đến dạ dày: Chậc chậc chậc, các cô không hiểu đâu, cường cường mới là vương đạo!

[ Hậu kỳ ] Thẩm công tử: Thế nhưng là Hồn Ngọc đại đại là mỹ nhân âm nha, người thật chắc chắn cũng rất đẹp. [ Che mặt ]

Hạ sương - Đóa Đóa: Đại thần nói anh ấy không thích người khác tùy tiện kéo CP cho anh ấy, mặc dù chỉ ở trong nhóm nhưng mà xin chú ý một chút có được không, đại thần cũng ở trong này đó, bị đại thần thấy được sẽ không tốt.

[ Hậu kỳ ] Thẩm công tử: Quan hệ giữa Hồn Ngọc đại đại và đại thần vốn rất tốt mà, chỗ nào là tùy tiện kéo CP.



Hạ sương - Đóa Đóa: Đại thần nói anh ấy và Hồn Ngọc chỉ là bạn tốt.

[ Hậu kỳ ] Thẩm công tử: Hai chữ bản tốt vốn đã rất mập mờ, cậu thấy scandal CP nào mà không dùng bạn tốt làm cớ, có phải hay không còn chưa chắc đâu. Hơn nữa, coi như chỉ là bạn tốt thật thì mỗi năm đại thần đều sẽ tham dự ca hội của Hồn Ngọc đại đại, thái độ này chứng tỏ quan hệ của anh ấy với Hồn Ngọc đại đại cũng không bình thường được không.

Hạ sương - Đóa Đóa: Đại thần sẽ không thích Hồn Ngọc.

[ Hậu kỳ ] Thẩm công tử: Ha ha, đại thần không thích Hồn Ngọc đại đại thì thích cậu chắc?

Hạ sương - Đóa Đóa: Dù sao đại thần sẽ không thích Hồn Ngọc, cũng sẽ không thích cái đồ Bạch Liên (3) Hoa Vu Sơn Hữu Vũ đó.

[ Trang trí ] Một bước đến dạ dày: Hắc. . . Sao nam thần của tôi nằm cũng trúng đạn?

Cố Hoài Vũ rất muốn thả like cho Một bước đến dạ dày, anh đúng là nằm cũng trúng đạn. Không phải là Đóa Đóa này thích Ô Vân Sama chứ, trước đó vẫn có chút nhắm vào mình, không phải là cho rằng anh thích Ô Vân Sama chứ. . . Chỉ là hợp tác bình thường mà, không cần phải minh thương ám tiễn (4) như vậy với anh đâu.

[ Đạo diễn ] Hạt dưa hấu: Được rồi, nói ít vài câu đi, đại thần thích ai là chuyện của đại thần, huống chi đại thần cũng chưa hề nói anh ấy là cong nha, lỡ như đại thần thích cô em ngực lớn thì sao?

[ Biên kịch ] Măng tây: Phốc, hạt dưa huynh nói rất hay, rất có lý, tôi càng không có cách nào phản bác.

Hạ sương - Đóa Đóa: Đại thần sẽ không thích em gái!

Chuyện này chưa phải là quái dị, quái dị nhất là Đóa Đóa nói xong câu này thì rời nhóm.

Trong đầu tất cả mọi người đều là dấu chấm hỏi.

[ Trang trí ] Một bước đến dạ dày: Ách. . . cậu ta rời nhóm. . .

[ Hậu kỳ ] Thẩm công tử: A. . . Tính tình thật lớn, tôi nghi ngờ tôi là em gái hay chính cậu ta mới là em gái.

[ Biên kịch ] Măng tây: Làm sao bây giờ?

[ Chuẩn bị ] Tần Hoài Hà: Chỉ còn cách đi tìm một CV khác đến phối nhân vật Hạ Sương này thôi.

[ Đạo diễn ] Hạt dưa hấu: Phần diễn của Hạ Sương không nhiều, nhưng có điều nhân vật này là một ca kỹ, giọng nhất định phải hay mới được.

[ Chuẩn bị ] Tần Hoài Hà: Mặc dù Đóa Đóa tính tình rất kỳ lạ, nhưng không thể không nói giọng của cậu ta rất đẹp.

[ Hậu kỳ ] Thẩm công tử: Thật có lỗi, tôi không nên nháo với cậu ta.

[ Đạo diễn ] Hạt dưa hấu: Không sao cả, Thẩm công tử cô cũng đừng để bụng.

[ Trang trí ] Một bước đến dạ dày: Đúng nha, nam thần của tôi năm còn trúng đạn đây. Địch nhân quá kỳ hoa, trách ai ╮(╯_╰)╭

Triệu Phù - Kinh Hồng: (⊙o⊙) vây xem một vở kịch, chắc cậu ta thích đại thần.

[ Đạo diễn ] Hạt dưa hấu: Ân, người trong giới đều biết.

[ Trang trí ] Một bước đến dạ dày: Tôi nói, thảo nào vừa nhắc tới đại thần thích người nào là lại kích động như vậy.

[ Biên kịch ] Măng tây: Cậu ta sẽ không gây sự chứ. . .

[ Đạo diễn ] Hạt dưa hấu: . . .

[ Chuẩn bị ] Tần Hoài Hà: . . .

[ Trang trí ] Một bước đến dạ dày: . . .

[ Hậu kỳ ] Thẩm công tử: . . .

Chú thích: (1) Đại đại: nguyên văn là 巨巨 (jù jù) có nghĩa là siêu lớn.

(2) Tiểu phấn hồng: hơi nổi tiếng, trong giới kịch truyền thanh dùng màu sắc để diễn tả độ hot. Tiểu phấn hồng là hơi hot, hồng là hot, tử hồng là siêu hot.

(3) Bạch Liên Hoa: ai từng đọc bộ Tiểu Bạch Liên, đại thần thương em chắc có nghe qua từ này rồi. Dùng đồng nghĩa như từ thánh mẫu.

(4) Minh thương ám tiễn: đồng nghĩa với ném đá dấu tay.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện [Đam Mỹ] Nghe Được Giọng Nói Của Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook