[Đam Mỹ] Phù Thủy

Quyển 1 - Chương 12: Huyết thống Thiên Thần thức tỉnh

Nhân Nghê

11/03/2022

Một chiếc màng ánh sáng xanh thẳm chắn giữa Sanjo và Field, nhưng Hầu tước Field đang xông lên không hề chùn chân mà trái lại còn bùng phát đấu khí mạnh mẽ hơn.

"Cút cho ta!" Ánh sáng đỏ trên người Hầu tước Field bừng lên giống như một lưỡi kiếm đang bốc cháy, có vẻ ông ta đã sử dụng đến kỹ năng mạnh mẽ nào đó, vậy mà chém được cả mụt nước xanh đậm muốn bọc lấy mình thành hai nửa!

Póc một tiếng, mụt nước màu xanh biến mất, hóa thành hai vũng nước bẩn bắn tung tóe ra hai bên. Sanjo làm phép thất bại bất ngờ bị cắn trả phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt gần như trong suốt.

Thấy Sanjo đã không còn sức né tránh, trong mắt Hầu tước Field lóe tia khát máu, ông ta giương kiếm hét lên: "Đi chết đi!"

Đúng lúc này, Sanjo đột nhiên vỗ lên thanh kiếm đã bị ăn mòn bởi ánh sáng xanh sẫm đang cắm trên vai mình, thanh kiếm gãy nhiễm phép thuật bay vút ra đâm thẳng về phía Chat.

Hầu tước Field chia trí hơi khựng lại, ngay tại khoảnh khắc đó, Sanjo nắm lấy cơ hội khóa chặt lấy Hầu tước Field bằng sức mạnh tinh thần.

"Anstello!"

Đồng tử của Hầu tước Field đột nhiên co lại, tốc độ gấp 12 lần người bình thường phát huy tác dụng, vậy mà né được ánh sáng xanh đang gần kề - đòn đánh chí mạng từ Sanjo - trong gang tấc.

Nhưng ngay sau khi Hầu tước Field thoát khỏi nguy hiểm, Sanjo đã xông lên trước mặt ông ta, với một tiếng phốc, tay đã hắn xuyên thủng lồng ngực Hầu tước Field!

Đầu ngón tay nhuốm ánh sáng xanh đậm của Sanjo xuyên thủng cơ thể được bảo vệ bởi đấu khí của Hầu tước Field nhẹ như cắt đậu phụ.

Đả thương kẻ địch xong, Sanjo vừa ho ra máu vừa nhanh chóng rút tay lùi lại. Mặc dù đã có sức mạnh tinh thần bảo vệ, nhưng năm ngón tay của hắn vẫn bị ăn mòn đến mức gần như thấy xương.

Trái tim bị ánh sáng xanh từ đầu ngón tay của Sanjo ăn mòn gần hết chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Hầu tước Field ôm lỗ thủng thối rữa trên ngực mình lùi về sau. Máu trong cơ thể ông ta đang nhanh chóng nguội lạnh, ánh sáng màu xanh lam lan tràn trong cơ quan nội tạng ông ta giống như một bệnh dịch. Bàn tay của Hầu tước Field run rẩy đến cả sức lực để giương kiếm cũng không có, vũ khí leng keng rơi xuống đất, hơi thở chết chóc đã sắp ập đến.

Đang khi ánh mắt trở nên trống rỗng, Hầu tước Field đột nhiên nhớ đến máu của Đỉa Máu Vựa thẳm Zakaya hãy còn nằm trên người mình.

Đúng rồi, mình sẽ không chết!

Mình sẽ không chết!

Hầu tước Field bóp nát chiếc bình đá cất trong ngực mình bằng tia đấu khí cuối cùng, một thứ chất lỏng lạnh lẽo đi vào cơ thể Field dọc theo miệng vết thương do vụn đá đâm rách ở lòng bàn tay ông ta.

"A ——!!!" Hầu tước Field lẽ ra đã cạn kiệt sức lực bỗng thét lên ghê rợn, cánh tay ông ta bắt đầu trở nên vặn vẹo giống hệt một loài động vật nhuyễn thể nào đó, một từ trường trông tựa gợn sóng dường như đang từ từ xuất hiện xung quanh ông ta, một số thay đổi kỳ lạ dần xảy ra với Hầu tước Field đang chịu ảnh hưởng.

Không ổn!

Không màng đến thương tích trên người, Sanjo nắm lấy vũ khí mà Field đánh rơi chém ngược lên, xoẹt một tiếng, cánh tay đang biến đổi của Field bị Sanjo chém đứt, rơi bộp xuống đất.

"Không!" Hầu tước Field hét lên trong kinh hãi và tuyệt vọng, ông ta nhìn cánh tay dường như vẫn còn đang ngọ ngoạy của mình rơi xuống đất.

Vào lúc này, cánh tay bị đứt lìa của Hầu tước Field hệt như đã cảm nhận được tiếng gọi của ông ta, nó nhảy lên tựa một con sâu rồi thẳng tiến đến chỗ cụt tay của Hầu tước Field.

Mặc dù cảnh tượng này rất khó tin, nhưng Sanjo vẫn lao ngay tới bởi lòng cảnh giác từ đầu.

Sanjo dùng kiếm đâm vào cánh tay cụt quái đản đang nhảy lên giữa không trung rồi nắm cán kiếm ra sức ghim cánh tay sức lực đáng sợ đó xuống đất. Sanjo phải dốc hết sức lực mới miễn cưỡng khống chế được cánh tay gần như sắp giãy thoát khỏi mũi kiếm này.

Cánh tay bị cụt không còn sức để vùng thoát nữa, mà Hầu tước Field đang mong đợi kỳ tích cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn sức sống vừa dấy lên của mình tan biến, ông ta trợn mắt không cam lòng nặng nề ngã xuống đất.

Một lát sau, cánh tay bị cụt cuối cùng cũng ngừng giãy giụa, ngay lúc này, một tia sáng xanh đột nhiên vụt ra từ vết cắt của cánh tay bị cụt bắn thẳng vào mắt Sanjo. Sanjo vô thức đưa tay ra chặn thì mới chợt nhớ ra trên tay mình cũng có vết thương!

Thứ máu xanh lục đó vừa chạm vào máu đã hòa tan, Sanjo có muốn hất ra cũng đã muộn.

Đau đớn ập đến ngay sau đó khiến Sanjo choáng váng. Sanjo cảm thấy máu thịt khắp cả người mình tựa như đang bị phá hủy rồi tổ chức lại, hắn hoàn toàn mất kiểm soát với cơ thể mình.

"A..."

Sanjo kêu thành tiếng, não hắn như bị que hàn nung đỏ khuấy động, cả người chẳng khác gì một vũng nước trong lò luyện.

Trong ý thức hỗn loạn của Sanjo thỉnh thoảng lại lóe lên một bóng người kỳ lạ, nó xẹt xẹt xuất hiện rồi lại xẹt xẹt biến mất hệt như một chiếc tivi bắt sóng kém.

Ta nguyền rủa ngươi...



Sanjo cảm nhận được ảo ảnh trong đầu mình đang nhìn mình.

Cả người Sanjo lạnh toát, ngoại trừ biến đổi đau đớn trong máu thịt thì dường như còn có thứ gì đó nguy hiểm hơn đang xâm nhập từ hư không.

Xẹt.

Ta nguyền rủa ngươi...

Bóng người tựa ảo ảnh kia đang tiến lại gần.

【 Tích —— Cơ thể bạn đã rơi vào trạng thái bất thường, DNA của sinh vật không xác định đang xâm lấn nhiễm sắc thể của bạn, cấu trúc DNA đang thay đổi.

Cảnh báo, có một nguồn năng lượng tinh thần bất thường đang được kết nối, ảnh hưởng không xác định đang tiếp cận... 】

Con chip phát ra tiếng cảnh báo chói tai trong đầu Sanjo.

Xẹt.

Nguyền rủa ngươi...

Ảo ảnh trong đầu ngày một gần hơn.

Đau đớn vượt quá giới hạn, Sanjo đột nhiên cảm thấy đầu óc mình như đã nổ tung, tựa thuở đầu của vũ trụ, giãn nở từ cực hạn, vạn vật xoay quanh mình hệt cát bụi.

Ong ——

Trong hang động, phạm vi ba mét xung quanh cơ thể Sanjo, mọi vật đều đang lơ lửng như thể đã bị quấy nhiễu bởi một từ trường bất thường nào đó, xác chết, mũi tên, đá sỏi và cát bụi đều bay quanh Sanjo.

【 Tích —— Nhân tố linh hồn huyết thống Thiên Thần của bạn đã được kích hoạt.

Tích —— Nhân tố linh hồn huyết thống số 2760315 của bạn đã được kích hoạt.

Nhân tố linh hồn huyết thống ban đầu đang xâm nhiễm ngược lại cơ thể bạn. 】

【 Loading, huyết thống xâm lấn đang bị phá vỡ... 】

【 Loading, nhân tố hoạt tính huyết thống xâm lấn đang bị phân giải... 】

Sanjo dường như đã có thể cảm nhận được cơ thể mình, nhưng giờ đây nó chỉ còn lại những cơn đau, da thịt, xương tủy, thậm chí cả huyết tương cũng đều đau đớn giống như đang phát nổ từng chút một.

Cả người Sanjo co quắp lại, xác chết và thanh kiếm gãy trôi nổi xung quanh hắn cũng rung chuyển dữ dội giữa không trung. Ngay khi Sanjo sắp ngất đi vì đau thì bỗng nhiên có hai tiếng nổ lớn vang lên, tất cả mọi thứ trôi nổi xung quanh hắn đều hóa thành bột phấn, một vòng xoáy hình thành xung quanh Sanjo.

【 Tích, đã hoàn tất việc thôn tính huyết thống xâm lấn. Đã thức tỉnh huyết thống Thiên Thần cấp 1. 】

Vòng xoáy giống như thiên hà sơ khai tan đi, bụi bặm bị hút lên rơi lả tả, náo động bất thường cũng lắng xuống.

Gần đó, thi thể Hầu tước Field và thanh kiếm nọ đã biến mất, chứng tỏ rằng mọi thứ không phải là ảo giác của Sanjo.

Ý thức của Sanjo đã hoàn toàn tỉnh táo, mặc dù vẫn còn hơi tê vì đau đớn quá mức nhưng Sanjo có thể cảm nhận được mình đã hoàn toàn trở lại bình thường, không có bất kỳ thay đổi khác lạ nào, hắn vẫn là một người bình thường như ban đầu, không hề biến thành một con đỉa hay bất kỳ thứ gì kỳ quái khác.

Sanjo kiệt sức ngồi dựa vào tường, đang khi hắn định kiểm tra tình trạng cơ thể mình thì con chip lại phát ra một tiếng kêu chói tai.

{ Ta nguyền rủa ngươi... }

Theo cơn đau đầu, ảo giác lại xuất hiện trước mắt Sanjo. Lần này hắn nhìn thấy rõ ràng một thầy phù thủy với khí thế đáng sợ như đang thực sự đứng trước mặt mình.

Đây là ảo ảnh không ngừng lóe lên trong đầu Sanjo khi hắn bị huyết thống Đỉa Máu xâm lấn vừa rồi. Vừa rồi lão còn như ảo ảnh, nhưng bây giờ lão đã tiến đến trước mặt Sanjo giống hệt một người chân thật. Khuôn mặt đáng sợ của lão thấp thoáng dưới lớp áo choàng gần như đang đối diện thẳng với Sanjo.

Nguy hiểm!



Sanjo đột ngột lùi lại.

{ Hỡi tên trộm dám đánh cắp báu vật của ta, ta nguyền rủa ngươi nhân danh phù thủy Bastable. Ngươi sẽ bị ma quỷ đeo bám cả ngày lẫn đêm, người sẽ gặp phải vô vàn ảo giác chết chóc, ngươi sẽ không bao giờ được ngon giấc... Rồi cuối cùng sẽ một ngày ngươi phải đến trước mặt ta và trả lại thứ vốn thuộc về ta. } Giọng nói của ảo ảnh kia vang lên trực tiếp trong đầu Sanjo.

【 Cảnh báo! Nguồn năng lượng tinh thần bất thường đã cưỡng chế kết nối thành công! 】

【 Cảnh báo! Năng lượng vũ trụ không xác định đang bị ảnh hưởng và đang tập hợp lại! 】

【 Cảnh báo! Năng lượng không xác định... 】

Một loạt tiếng cảnh báo chói tai hơn cả khi huyết thống Đỉa Máu xâm lấn vang lên không ngớt trong đầu Sanjo. Sanjo không có thì giờ để ý đến nó, hắn dường như đã nhìn thấy lão phù thủy kỳ lạ kia lại tiến thêm một bước rồi vươn đôi bàn tay gầy guộc của mình ra như thể muốn tóm lấy mình.

Sanjo lùi lại từng bước một theo sự tiếp cận ngày một gần hơn của lão ta.

{ Ngươi không thoát khỏi ta được đâu... }

Giọng nói u ám trong đầu bám riết lấy Sanjo hệt như dòi trong xương.

【 Dấu ấn tinh thần không xác định đang định vị bạn ở khoảng cách xa.

Tích, có chặn vị trí của nó không? 】

Sanjo hơi sửng sốt rồi lập tức kêu lên: "Chặn đi!"

【 Tích —— Đã chặn thành công!

Đã tiêu hao 89.7% năng lượng tinh thần của bạn. 】

Năng lượng tinh thần tràn đầy do Sanjo vừa mới kích hoạt huyết thống thoáng chốc cạn sạch. Cùng lúc đó, lão phù thủy đã gần ngay trước mặt và sắp chạm được vào người Sanjo bỗng nhiên trở nên hư ảo, xẹt xẹt hai tiếng, lão nhìn chòng chọc vào Sanjo một cách phẫn uất rồi cứ thế biến mất.

Sanjo ngồi bệt xuống đất, im lặng ôm cái đầu đau của mình nhức một hồi.

Không ngờ cướp được máu của Đỉa Máu chả thấy lợi ích bao nhiêu mà trái lại còn phải đối mặt với sự đe dọa của một lão phù thủy có thể tìm tới mình bất cứ lúc nào.

Phải biết rằng vị tổ tiên Lancier đó của nguyên thân đã là người của 200 năm trước, phù thủy từng dùng tổ tiên Lancier cho thí nghiệm huyết thống 200 năm trước vậy mà vẫn còn sống? Còn nguyền rủa và định vị hắn được nữa?

Ngồi lấy sức một hồi, Sanjo đứng dậy, đi về phía Chat Field - người đã bị hắn đâm chết bằng thanh kiếm gãy - nhặt cuốn sổ mà cậu ta đánh rơi trên đất lên.

【 Tháng XX, ta sai người dùng kiếm chém đứt một cánh tay của Lancier. Anh ta đã hấp thụ hơn một nửa sức sống của khoảng 30 người trên chiến trường, mất một giờ để phục hồi. 30 người bình thường chỉ mất đi khả năng phản kháng, tính mạng không đáng ngại.

Tháng XX, ta sai người chém đứt một chân của Lancier. Anh ta đã cắn lấy một kẻ địch và hút máu gã, mất chừng nửa giờ để hồi phục. Kẻ địch bị hút máu đã chết ngay lập tức.

Tháng XX, ta sai người ném anh ta vào vòng vây của đám kỵ sĩ tinh anh. Đám kỵ sĩ phòng ngừa năng lực của anh ta bằng đấu khí. Sau khi Lancier bị thương và không thể tự lành, anh ta đã thảm bại bỏ chạy.

(Chú thích: Ý tưởng của ta đã xuất hiện một vài vấn đề. Đỉa Máu vực thẳm không thể trực tiếp hấp thụ đấu khí, không biết có cách nào để cải tiến nó không đây.)

...

Tháng XX, cuối cùng ta cũng tìm ra được cách để Lancier phá vỡ phòng ngự và hấp thu đấu khí của kỵ sĩ. Điều này chứng tỏ rằng ý tưởng ban đầu của ta là khả thi. Ta đã chặn ấn linh của thầy và quyết định tự mình tiếp tục nghiên cứu này.

...

Không hay, thầy giận rồi! 】

Trang cuối cùng của cuốn sổ này dừng lại ở một hàng chữ như vậy, nét chữ nguệch ngoạc và lộn xộn như có thể thấy được sự hoảng hốt và hoang mang của người viết.

Cuốn sổ này sẽ nằm trong tay Hầu tước Field, vậy chắc hẳn chủ nhân của nó đã sớm mất rồi.

Chỉ ngay sau khi y viết ra dòng chữ thầy đã tức giận ấy...

Mà người thầy đó, rất có thể chính là lão phù thủy đã nguyền rủa hắn từ xa qua máu của loài Đỉa Máu này, nhìn những trang giấy trống trơn ở cuối cuốn sổ, trong lòng Sanjo dáng lên một cảm giác nguy hiểm

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện [Đam Mỹ] Phù Thủy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook