Chương 29: Giao dịch
Mị như nhi
07/06/2024
trong một căn phòng vip hắn đang ngồi trên ghế, tay cầm điếu thuốc lá ánh mắt sắc lạnh nhìn người trước mặt “nếu đã không đáp ứng được yêu cầu thì giao dịch này xem như hủy bỏ”
hắn dập tắt điếu thuốc trên tay sau đó đứng dậy quay người bước đi, hắn đi được vài bước thì bỗng dừng lại bởi hành động của đối phương “tao cho mày đi chưa?” tay gã cầm súng chĩa thẳng vào sau đầu hắn giọng nói vô cùng ngông cuồng và tự mãn
Lam Dung Ly “…”
“nếu muốn sống thì để lại đồ”
“thật không ngờ giao dịch lần này lại phiền phức như vậy, chắc mày sẽ không nghĩ chỉ với một khẩu súng có thể đe dọa được tao?” sau lời nói của hắn trợ lý Hoàn đứng phía sau rút súng ra chĩa thẳng vào đầu gã
gã giật mình khi nhìn thấy đầu họng súng đang chĩa thẳng vào huyệt thái dương “mày có biết đây là đâu không mà dám rút súng ra ở đây?” trợ lý Hoàn nhìn gã đánh giá. gã này bị ngu à ai lại đi đến địa bàn của người khác ngông cuồng mà trên tay chỉ có mỗi cây súng và vài người thế này, gã nghĩ chỉ cần có cây súng trong tay thì có thể coi trời bằng vung? đã không làm đúng thỏa thuận còn muốn cướp đồ đúng là ngu xuẩn, quá ngu xuẩn
“mày phá hủy giao dịch và còn muốn cướp cả đồ trong tay tao, thật sự thì mày là người đầu tiên chĩa súng vào đầu tao như thế này đấy, tao có nên khen mày can đảm không nhỉ” giọng nói lãnh khốc và pheromone Alpha uy áp trên người hắn tỏa ra
gã bị ảnh hưởng bởi pheromone của hắn làm cho tay đang cầm súng của gã khẽ run, hắn nắm chặt cổ tay đang cầm súng của gã bẻ mạnh, âm thanh của xương cổ tay bị bẻ gãy vang lên, gã đau đớn buông cây súng trong tay ra, hắn dùng chân đá mạnh cây súng vừa rơi xuống đất kia ra xa
những người đi theo gã muốn lên giúp gã một tay nhưng lại bị uy áp pheromone Alpha của hắn làm cho run sợ không dám cử động. hắn đá gã một cái thật mạnh vào bụng khiến gã khụy xuống đất ho sặc sụa, không đợi hắn kịp phản ứng hắn đã bắn một viên đạn vào đùi gã khiến gã đau đớn kêu lên
sau đó là liên tiếp những phát bắn tiếp theo liên tục được bắn ra, mỗi một viên đạn đều được ghim vào cơ thể gã nhưng hắn lại không bắn vào những nơi chí mạng, gã thoi thóp nằm dưới đất mơ hồ nhìn hắn
hắn ra tay quá nhanh và gọn gàng khiến gã không phản ứng kịp, mỗi một viên đạn được bắn ra rất dứt khoát và tránh những chỗ hiểm rất chuẩn xác, gã hiện tại trên người loang lổ rất nhiều vết thương và máu, máu ở nơi những viên đạn ghim vào da thịt đang chảy máu không ngừng
“gọi người đến dọn dẹp chỗ này” hắn ném cây súng hết đạn trong tay xuống đất, sau đó ngồi xuống ghế cầm điếu thuốc lên châm lửa hút một hơi
trợ lý nhanh chóng ra ngoài gọi người đến dọn dẹp, hắn nhìn vào đồng hồ trên tay suy nghĩ. muộn thế này rồi không biết con thỏ nhỏ ở nhà đã ngủ chưa, thật sự muốn nhìn thấy mặt con thỏ nhỏ đó vào lúc này
đột ngột trợ lý chạy vào vừa thở hổn hển vừa nói “Boss tôi vừa nhìn thấy Hàn thiếu gia ở sảnh chính”
“Tư Niệm? cậu có nhìn nhầm người không? con thỏ nhỏ đó rất là ngây thơ lại ngoan nữa, sẽ không có chuyện đến những nơi như thế này” hắn vô cùng chắc chắn và tự tin vào những gì bản thân vừa nói
“nhưng thật sự người đó rất giống Hàn thiếu gia, tôi nhìn thấy cậu ấy một mình đứng ở sảnh chính giữa những Alpha, nếu người đó không phải cậu ấy thì thật may, nhưng nếu là cậu ấy thật thì…” không cần nói thì ai cũng biết một Omega đang đứng giữa những Alpha thì sẽ có những chuyện gì tiếp theo xảy ra
nơi này được gọi là Thiên Nhất, nơi hội tụ những người giàu và cũng là nơi tổ chức các buổi tiệc cao cấp và những cuộc giao dịch làm ăn, và những cuộc vui chơi thâu đêm dành cho những cậu ấm cô chiêu trong giới nhà giàu, là nơi ăn chơi bật nhất trong giới thượng lưu
nơi này không phân biệt A. B. O chỉ cần có tiền dù là ai đều được phục vụ như nhau, nơi này có tổng cộng 12 tầng mỗi tầng được phân chia rõ rệt, tầng trên cùng cao nhất chỉ duy nhất có một căn phòng tồn tại, và cũng chưa từng có ai nhìn thấy bên trong căn phòng trông như thế nào
hắn suy nghĩ về những gì trợ lý vừa nói “cậu mang laptop tới đây” hắn muốn xác nhận xem người ở dưới sảnh chính kia có phải là cậu thật không
trợ lý quay người đi sau một lúc thì quay lại trên tay cầm laptop đi đến đưa cho hắn, hắn mở laptop lên mở camera lên xem thì kinh ngạc, người mà trợ lý Hoàn nhìn thấy trong sảnh chính thật sự là cậu không sai
hắn nhìn về hướng cậu chạy đi. sau đó đột ngột đứng dậy ra lệnh “gọi người tới tầng 5 tìm từng phòng”
“vâng” tầng 5? tầng 5 không phải là nơi ăn chơi dành cho những đứa con cưng của những người giàu kia sao?
hắn dập tắt điếu thuốc trên tay sau đó đứng dậy quay người bước đi, hắn đi được vài bước thì bỗng dừng lại bởi hành động của đối phương “tao cho mày đi chưa?” tay gã cầm súng chĩa thẳng vào sau đầu hắn giọng nói vô cùng ngông cuồng và tự mãn
Lam Dung Ly “…”
“nếu muốn sống thì để lại đồ”
“thật không ngờ giao dịch lần này lại phiền phức như vậy, chắc mày sẽ không nghĩ chỉ với một khẩu súng có thể đe dọa được tao?” sau lời nói của hắn trợ lý Hoàn đứng phía sau rút súng ra chĩa thẳng vào đầu gã
gã giật mình khi nhìn thấy đầu họng súng đang chĩa thẳng vào huyệt thái dương “mày có biết đây là đâu không mà dám rút súng ra ở đây?” trợ lý Hoàn nhìn gã đánh giá. gã này bị ngu à ai lại đi đến địa bàn của người khác ngông cuồng mà trên tay chỉ có mỗi cây súng và vài người thế này, gã nghĩ chỉ cần có cây súng trong tay thì có thể coi trời bằng vung? đã không làm đúng thỏa thuận còn muốn cướp đồ đúng là ngu xuẩn, quá ngu xuẩn
“mày phá hủy giao dịch và còn muốn cướp cả đồ trong tay tao, thật sự thì mày là người đầu tiên chĩa súng vào đầu tao như thế này đấy, tao có nên khen mày can đảm không nhỉ” giọng nói lãnh khốc và pheromone Alpha uy áp trên người hắn tỏa ra
gã bị ảnh hưởng bởi pheromone của hắn làm cho tay đang cầm súng của gã khẽ run, hắn nắm chặt cổ tay đang cầm súng của gã bẻ mạnh, âm thanh của xương cổ tay bị bẻ gãy vang lên, gã đau đớn buông cây súng trong tay ra, hắn dùng chân đá mạnh cây súng vừa rơi xuống đất kia ra xa
những người đi theo gã muốn lên giúp gã một tay nhưng lại bị uy áp pheromone Alpha của hắn làm cho run sợ không dám cử động. hắn đá gã một cái thật mạnh vào bụng khiến gã khụy xuống đất ho sặc sụa, không đợi hắn kịp phản ứng hắn đã bắn một viên đạn vào đùi gã khiến gã đau đớn kêu lên
sau đó là liên tiếp những phát bắn tiếp theo liên tục được bắn ra, mỗi một viên đạn đều được ghim vào cơ thể gã nhưng hắn lại không bắn vào những nơi chí mạng, gã thoi thóp nằm dưới đất mơ hồ nhìn hắn
hắn ra tay quá nhanh và gọn gàng khiến gã không phản ứng kịp, mỗi một viên đạn được bắn ra rất dứt khoát và tránh những chỗ hiểm rất chuẩn xác, gã hiện tại trên người loang lổ rất nhiều vết thương và máu, máu ở nơi những viên đạn ghim vào da thịt đang chảy máu không ngừng
“gọi người đến dọn dẹp chỗ này” hắn ném cây súng hết đạn trong tay xuống đất, sau đó ngồi xuống ghế cầm điếu thuốc lên châm lửa hút một hơi
trợ lý nhanh chóng ra ngoài gọi người đến dọn dẹp, hắn nhìn vào đồng hồ trên tay suy nghĩ. muộn thế này rồi không biết con thỏ nhỏ ở nhà đã ngủ chưa, thật sự muốn nhìn thấy mặt con thỏ nhỏ đó vào lúc này
đột ngột trợ lý chạy vào vừa thở hổn hển vừa nói “Boss tôi vừa nhìn thấy Hàn thiếu gia ở sảnh chính”
“Tư Niệm? cậu có nhìn nhầm người không? con thỏ nhỏ đó rất là ngây thơ lại ngoan nữa, sẽ không có chuyện đến những nơi như thế này” hắn vô cùng chắc chắn và tự tin vào những gì bản thân vừa nói
“nhưng thật sự người đó rất giống Hàn thiếu gia, tôi nhìn thấy cậu ấy một mình đứng ở sảnh chính giữa những Alpha, nếu người đó không phải cậu ấy thì thật may, nhưng nếu là cậu ấy thật thì…” không cần nói thì ai cũng biết một Omega đang đứng giữa những Alpha thì sẽ có những chuyện gì tiếp theo xảy ra
nơi này được gọi là Thiên Nhất, nơi hội tụ những người giàu và cũng là nơi tổ chức các buổi tiệc cao cấp và những cuộc giao dịch làm ăn, và những cuộc vui chơi thâu đêm dành cho những cậu ấm cô chiêu trong giới nhà giàu, là nơi ăn chơi bật nhất trong giới thượng lưu
nơi này không phân biệt A. B. O chỉ cần có tiền dù là ai đều được phục vụ như nhau, nơi này có tổng cộng 12 tầng mỗi tầng được phân chia rõ rệt, tầng trên cùng cao nhất chỉ duy nhất có một căn phòng tồn tại, và cũng chưa từng có ai nhìn thấy bên trong căn phòng trông như thế nào
hắn suy nghĩ về những gì trợ lý vừa nói “cậu mang laptop tới đây” hắn muốn xác nhận xem người ở dưới sảnh chính kia có phải là cậu thật không
trợ lý quay người đi sau một lúc thì quay lại trên tay cầm laptop đi đến đưa cho hắn, hắn mở laptop lên mở camera lên xem thì kinh ngạc, người mà trợ lý Hoàn nhìn thấy trong sảnh chính thật sự là cậu không sai
hắn nhìn về hướng cậu chạy đi. sau đó đột ngột đứng dậy ra lệnh “gọi người tới tầng 5 tìm từng phòng”
“vâng” tầng 5? tầng 5 không phải là nơi ăn chơi dành cho những đứa con cưng của những người giàu kia sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.